LỜI TÌNH CHO EM
Hả?
Bài thơ dài thòng
Đọc vần hay lắm
Nhưng anh to mắt ngóng
Hổng hiểu ý từ
Mặt anh HRPT lừ đừ
Trông ngu bỏ xừ
Anh ở đây dư
Thôi thì anh biến
Anh HRPT xin phép chào từ biệt em gái PHM nhé !
Bye !
* He he he e e e... bác PHM ơi , cháu chẳng biết bác bao nhiêu tuổi, vào chơi thơ gọi thí đại cào cào bác PHM là "ẻm èm em" cho vui chút mà. Vì cháu là con trai, gọi bác PHM là con gái , cho dễ hoạ thơ đấy thôi ! Nhưng cháu chợt nghĩ ra, nếu bác PHM cao tuổi nhiều nhiều, bác PHM là đứa thằng con trai như cháu, thì cháu đúng là đứa thằng ranh con hổn ẩu đó. He he he... cháu thích thơ bác vui. Còn bài thơ " ÁI TÌNH MÙA XUÂN " dài thòng và vần rất hay ấy, bác dùng từ lạ quá và cháu hiểu ít từ lắm, nên không hiểu gì cả. Tưng tức ghê, ước gì cháu hiểu hết những từ ngữ Việt Nàm.
Tờ ơi" anh" biến đi đâu
Hay là Tờ lại đi câu "em" nào
ở đây nghe Mờ thì thào
Lừ đừ như rứa chỗ nào Tờ đi??????
PHM
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/83865/BC76EEA1728F4E56B260950F82B2E37A.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2010 20:15:30 bởi HRPT >
Hả?
Bài thơ dài thòng
Đọc vần hay lắm
Nhưng anh to mắt ngóng
Hổng hiểu ý từ
Mặt anh HRPT lừ đừ
Trông ngu bỏ xừ
Anh ở đây dư
Thôi thì anh biến
Anh HRPT xin phép chào từ biệt em gái PHM nhé !
Bye !
* He he he e e e... bác PHM ơi , cháu chẳng biết bác bao nhiêu tuổi, vào chơi thơ gọi thí đại cào cào bác PHM là "ẻm èm em" cho vui chút mà. Vì cháu là con trai, gọi bác PHM là con gái , cho dễ hoạ thơ đấy thôi ! Nhưng cháu chợt nghĩ ra, nếu bác PHM cao tuổi nhiều nhiều, bác PHM là đứa thằng con trai như cháu, thì cháu đúng là đứa thằng ranh con hổn ẩu đó. He he he... cháu thích thơ bác vui. Còn bài thơ " ÁI TÌNH MÙA XUÂN " dài thòng và vần rất hay ấy, bác dùng từ lạ quá và cháu hiểu ít từ lắm, nên không hiểu gì cả. Tưng tức ghê, ước gì cháu hiểu hết những từ ngữ Việt Nàm.
Khà..khà... nói chuyện với "cậu em" này vui thiệt!
Gọi PHM là con gái cũng được nhưng sẽ thiệt thòi nặng.vì vớ phải "gái già" rồi "Cậu em " ơi.....
nếu "cậu" thích thơ "bác vui" thế là "bác" quý "cậu" rồi.cho bác xoắn tai cái...
Còn "ÁI TÌNH MÙA XUÂN " mà không hiểu thì bác Hờ Mờ không tin. HRPT làm thơ bằng những từ ngữ rất là thâm thuý. Thôi đừng xạo. Chuồn chuồn mà còn biết thì cái gì mà chẳng biết?
"Vết thương thao thức từng đêm
Hằn in tình tích triền miên nhớ PHM "(HPRT"
từ "Tình tích" mà còn nghĩ ra thì Pác bó tay rồi!
=Chắc định thắc mắc cái từ "Nũ nụ" của bác sai chính tả chứ gì? Không phải đâu. Đấy là Pác cố ý đó, vì pác không thích dùng từ "Lũ nụ"nghe nó hơi xấu.
Phohomo Hả? Dạ vâng ạ !
Cháu hiểu rất ít từ Nghĩa Việt Nàm, cháu dốt hiểu đấy. He he he... "Tình tích" là viết cho xuôi tai thôi mà. Vì cháu thường luôn miệng vừa nói vừa hát vừa đàn bằng miệng như vầy nè: Tính tính tang, tích tịch tình tang tính tang đó mà. Hu hu hu... Còn con chuồn chuồn bay thế này nè:
HRPT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2010 20:27:05 bởi HRPT >
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/83865/BC76EEA1728F4E56B260950F82B2E37A.jpg[/image]
Cất lên một tiếng đàn lòng
Âm thanh chạm đến trần phòng rồi tan
Kéo lê tiếng dế đã khàn
Mộng lòng chưa tới đã tan mất rồi
Hi Henrri cảm ơn bức ảnh chuồn chuồn đẹp lắm. ai chụp quả là có nghề!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2010 18:51:39 bởi Phohomo >
XA....
Ngày mai em sẽ xa
Hà nội ơi! Ở lại
Những ngõ ngách dài
Những đại lộ dài
Bao khu phố dọc ngang...
Đây hàng me
đứng đưa tiễn hai hàng
Gốc mãi chôn sâu dù chờ em quay lại
Nhưng thế mà
Giờ em phải ra đi...
Hà nội ơi!
Kìa cành cây
Như bàn tay,vẫy trong sương mai
Hà nội ơi!
Em biết nói gì?
Đôi mắt buồn gửi bao thương mến!
Ngày bên nhau
chưa một lần hò hẹn
Chưa bùi ngùi, chưa một phút nắm tay
Không có anh,
Để làm chi,để làm chi, em ở lại chốn này ?
Để làm chi?
Mang lỗi đắng lòng theo cơn gió em bay...
Hà nội ơi! Hà nội ơi!
Những cơn lốc cuộc đời đem ta trở lại
Thì cơn gió này
lại đến mang đi....
Thì cơn gió này lại đến cuốn đi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.03.2010 18:45:02 bởi Phohomo >
GẦN..
Em đã đi
Em đã đi
Trước lúc chia tay em đã nói gì?
Mà hàng mi cố gìm dòng lệ chảy
Ở chỗ này
ở góc này
anh đứng tiễn em
Sau màn sương duới tán lá me vàng
ở chỗ này
Trăm con phố đều dồn về làm một
Một lối này anh đứng khuất lặng im
Anh tiễn em
Anh tiễn em, bằng ánh mắt nhìn
Tay níu lại
những lời chưa kịp nói
Tiếng máy xe nghiến từng giây phút cuối
Xuân đã về, sao em bỏ ra đi?
Anh yêu em
Anh yêu em... hỏi có tội lỗi gì?
Khi gặng hỏi,
chẳng bao giờ em nói
Đôi mắt nâu xa xăm buồn vời vợi
bóng những con thuyền chìm nổi xa khơi...
Em đi nhé
bay đi em ơi!
Hà nội làm tình anh lạc lối?!
Em đi nhé!
bay đi em ơi!
Anh không thể trói cánh hồn em được
Con ngõ này anh ôm buồn nặng bước
Xuôi tháng tư, ngược cái rét quay về...
(Hai bài thơ làm cho ngày nói dối 1/4)
[sm=rain.gif]
LỤY KHÚC
Em hãy cưòi lên
hãy vui lên
Cho anh đứng với
kế một bên
Đưa tay anh nhợm
vòng eo thắt
Để biết rằng em
thật ái êm
Em hãy ngước lên
hãy ngước im
Mắt nâu nịu níu
đáy anh tìm
Hàng mi điều điệu
xen tơ lưới
Anh nhẹ tay lồng
lắng tiếng tim
Em hãy lả ngiêng
cho lung liêng
Cho khuôn ngực mộng
miệng muốn nghiền
Cho anh vồi vội
theo tay vớt
Mải miết đỉnh vồng
hông ưỡn nghiêng
Em hãy trao dôi
ngẹt hộp hồi
Hé làn chín mọng
Tận cùng môi
Trao đi lè lẹ
làn xoa xuýt
Hiến cả tình chung
Miết chẳng thôi !
Em cứ ở đây
trong vòng tay
Để hồn đậm đặc
Ngột ngất ngây
Đem giao khao khát
sui chiều nựng
Dâng nghiụ yêu thương
gặng phút này...
03/2010
[sm=z_hug.gif]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2010 19:04:19 bởi Phohomo >
HÃY NÓI VỚI ANH
Em
hãy để tiếng khóc lại bờ sông
Nước sẽ xuôi dòng
Đưa hết về biển cả...
Em
Hãy gửi nỗi buồn vào lá
Khi xuân về
nỗi buồn, sẽ theo lá tiêu tan...
Em
Hãy so lại dây đàn
ngân lại hồn em, tiếng tơ lòng đã tắt...
Nỗi đau xưa dù có là sự thật
Thì nó bây giờ
đã hoá thạch từ lâu
Đừng mãi ôm
những xác ướp u sầu
Để anh đến
phải quỳ lòng lễ viếng
Lời tình anh cũng chẳng còn màu nhiệm
khi làm khăn lau giòng lệ em rơi
hãy thương đi!
Thương lấy làn môi
sao nỡ để tặng cho ngày già cỗi
Sao để cho con tim nóng hổi
Nuôi thân hình chờ đợi lúc nhăn nheo
em đừng nghĩ
mình là một cánh bèo
Trôi thất thểu dọc bến đời may rủi
Em có trái tim, biết yêu thương đắm đuối
có tấm lòng nhân ái bao la
có tâm hồn bay bổng hát ca
Thì lẽ nào
để tất cả tàn phai cùng năm tháng?...
Anh không là biển lớn
Sóng ngoài kia chưa chắc đã dịu êm
Anh chỉ là con sông nhỏ êm đềm
Dâng thuyền em bến đậu.
Anh chẳng là bầu trời xanh không thấu
Để cánh én em mệt mỏi đường về
anh chỉ là cột điện bên đê
Em tha đất về nhào xây tổ ấm..
Anh đâu phải là lâu đài cao, rộng
Cho em sung sướng ăn chơi
Anh chỉ là chiếc giường nhỏ mà thôi
Ôm em vào lòng vuốt ve chiều mệt mỏi
Bên bờ sông
hãy để tiếng khóc lại
Lá mùa xuân
hãy gửi nỗi buồn vào
Ngân lên em... ngân lên em... tiếng tơ lòng em ,điệu đà, ngọt lịm ,thanh cao, cho hồn anh nhẹ nhõm ngã nhào, ngủ một giấc say sưa khi tỉnh dậy ngạc nhiên sao? Thấy đôi mắt nâu em cười mà ứa lệ ...)
[sm=patacake.gif]
NÓI VỚI THÁNG TƯ
Tháng tư ơi!
đã về trước cửa
Hạt mưa nào, vừa vỡ trên vai
Tiếng sấm kêu êm, chưa rõ hình hài
Mây vẫn thế, còn bầu trời chưa rộng,
Ở nơi nào ?
Đang làm gì?
Em có nhớ anh không?
Ai đem hoa
bán bên cạnh đường đông
Nụ cười người,
sao mà vui đến thế!
Có em bé ngồi trước xe của mẹ
Trong áo chùm, thò cổ, mắt ngây thơ
Trên bến đỗ
Những đôi chân đợi chờ
Chiếc xe buýt lại xuôi vào thành phố
Bước một mình
ngỡ thấy mình
Anh như thể bơ vơ...
Tháng tư ơi!
Gió ấm vẫn đợi chờ
Cái lành lạnh là mong tia nắng rọi
Nhũng mầm cây nhú im không biết nói
Nhưng cựa mình đòi lớn với tháng tư 04/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2010 23:43:17 bởi Phohomo >
ĐẦU và CUỐI
Những cơn mưa chiều chợt dứt
Mùa xuân lộ ra một ít
sau tấm áo choàng mù sương
Quán cắt tóc ven đường vắng khách
Người chủ quán trầm tư nhìn những mái đầu
Cô gái nhỏ bán sách lo âu
tay cầm quyển thơ đọc dở
Mắt bỗng tròn xoe bỡ ngỡ
Nhìn cụ già mắt mờ
Nài mua bánh bột lọc
Bóng chiều khép
Mùa xuân chạy vào nhà ai trú nhờ
trên những chậu cây cảnh
Anh đi vào bóng đêm
lủi thủi
Qua những khoảng cách di động
của những luồng xe nhẫn tâm
Công viên tối
ánh đèn đói
đôi trai gái rên rỉ
lời gạ gẫm tắt ngấm
Anh ngang qua tất cả lại hiền
Có cái cống bốc mùi
Miệng xiêu vẹo đầy bùn
nhả ra chuột và muỗi
Trong căn lán xiêu vẹo
gió gõ cửa ăn cắp
Mưa chui qua mái bạt
đột nhập vào tóc anh
Trước màn hình
Anh tìm em qua ảo
Em cài cửa bằng nút nhấn
Anh buồn tưởng tượng mắt nâu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2010 20:41:15 bởi Phohomo >
KHÔNG ĐỀ
Những dự kiến của số phận
luôn bí ẩn bất ngờ
Như những cuộc chơi
Ta chỉ là nạn nhân
Chịu sự chi phối để tồn tại...
Và éo le thay
Ta là người được chọn
Để nếm chén đắng cay này
Vị uống của người được chắt ra từ bất hạnh
Pha nước mắt và gia vị là những sự đổ vỡ, đa đoan
Nấu bằng lửa nhiệt cuồng
Người đã vác ghế ngồi đó uy nghiêm
Đe doạ ta bằng sự huỷ diệt
và đôi mắt thẫm xanh
Khi ta nhắm mắt
Là cay đắng đã rót vào bóng tối
của lòng ta
[sm=bedau.gif]
VẪN HƠN
Em
Nỗi nhớ của anh
Nỗi nhớ đã thành
Nỗi đau em có biết!
Anh nhớ em sau một ngày mỏi mệt
Trước một niềm vui
Hay giữa nỗi buồn
Cũng có khi một nguyên cớ giản đơn
Cốc cà phê chạm môi bỗng đắng
hay một chiều lẳng lặng
Nhìn cô gái nào đi trên phố cô đơn
Anh nghĩ rằng em đến thì hơn
Thà em nói những lời trách mắng
Một cái bĩu môi, một lời chào gặng
Anh nghĩ rằng
Em đến vẫn hơn
Thì cũng tại là anh nhớ thương
Mà em là ngọn nguồn tất cả
Anh chỉ muốn nhìn mắt em, em ạ!
Như thế nào
Thì mắt em vẫn hơn!
Như thế nào
thì em vẫn hơn
Nên tất cả đã hòa thành nỗi nhớ
Anh biết rằng con tim anh mang nợ
Thà anh nợ em, vẫn hơn
TÌNH ANH TRONG GIÓ LẠNH
Em ơi!
Gió bấc lại về rồi
Anh mang bóng hình em ra sưởi
Bóng hình em lặng im không nói
Ngả mái tóc mềm ủ khuôn ngực của anh...
Anh cảm nhận hết em, cái ấm áp yên lành
Em hãy nghe trái tim anh khi em nhắm mắt
Những sống, nhịp yêu dồn lên gấp gáp
Đập những khát khao khi tình ái chưa thành...
Cũng tại là đời, chứ đâu phải tại anh
Mà hai đứa giờ đây còn đôi ngả
Để tháng tư, gió mang về buốt giá
Anh lại tìm em... thương nhớ một bóng hình...
Ở nơi xa, em có hiểu ý tình?
Anh mãi ước ôm ghì lòng mình thật chặt
Tất cả em,
tất cả nỗi vui buồn
Trong gió lạnh mà hôn...
[sm=cupid.gif]
RÉT NÀNG BÂN
Này đây
niềm ngọt ngào
Này đây
hơi ấm
Rét nàng Bân đang về chầm chậm
Em!
Chiếc áo bông dày, mềm mại khoác hồn anh ...
Em đã khâu bằng hàng mi cong
Vạn sợi nhìn đăm đắm
Có cả chia ly, nỗi lòng cay đắng
Và nối vào những khoảng đứt thời gian
Từng vạt tâm hồn trong quá khứ tan hoang
Em chắp gọn, bằng hộp hồi, im lặng
Có cả, đôi đường tà rất vụng
Em âm thầm mút máu ứa ngón tay...
Em mải mê
sang tháng
sang ngày
Gửi nỗi lòng, theo cô liêu sợi chỉ
Khi tấm áo, đã vẹn toàn ưng ý
với nụ cười
Nâng lên môi...
Em cắn gút cuối cùng.
Đây rét nàng Bân
Này đây hơi ấm
Khuôn mặt rạng ngời...Anh vừa vặn áo em...
[sm=huglove.gif]
GIÓ
Anh vãn đến nhà em
kHi chiều sang lắm nỗi
như gió đến ,gió đi và gió vội
còn em bên cửa sổ vẫn ngồi...
Gió muôn đời gió vẫn thế mà thôi
Gió có biết lòng người chờ đợi
Gió có hiểu tình em vời vợi
Gió đi rồi...ngoài hiên mưa rơi
Gió đi rồi ngoài hiên... mưa rơi
Những hạt nước giăng mành nho nhỏ
Cái cổng nhà đứng xiêu đầu ngõ
Ngõ dẫn vào đêm thẳm xa xôi...
Chỉ còn lại một mình em thôi
Cái lạnh ùa vào, căn phòng trống trải
Chiếc giường đôi mênh mông thừa thãi
Cũng tại vì.... gió đấy!Gió ơi
Cũng tại vì Gió đấy!... Gió ơi!
Em vẫn mong một chiều anh quay lại
Dù như Gió,thật thà mà lại dại
Ngắm nhìn anh , thoảng một bóng người
Anh ở đấy, Anh không đến thì thôi(!)
Cửa sổ nhà em lúc nào cũng mở
Sau cửa sổ là mắt em vò võ
Sau mắt em, lòng thương nhớ... van nài...
.........................
"Dìu em vào giường ngủ đi... Gió ơi!..."
VỘI
Đi đâu rồi giọt nắng
Trốn đâu rồi nụ non
Mùa xuân cứ thế hao mòn
Rụng từng ngày mới chẳng còn bao nhiêu...
Em!
Em ơi!
Em!
Sao dấu nụ cười
Đừng như thế nữa! đừng dấu lòng nữa... để đời âm u
Khi tình nằm giữa chần chừ
Là tình như nụ, là tình chưa nở... mặc dù đã yêu
Mau!
Mau thôi!
Mau!
Tháng tư xuân mới bắt đầu
Nào đi nào lẹ, lẹ lên chớ nhỡ ... Chuyến tàu thời gian
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: