
Như một định mênh !
Tôi và anh đều biết như thế ! Định mệnh dung rủi cho tôi lạc vào cõi thơ anh ! Định mệnh đưa anh tìm đến tôi để anh biết rằng anh vẫn còn trái tim yêu nồng nhiệt sau bao gian khổ đời người .
Tôi tình cờ quen anh trên cõi ảo . Nhưng tình cảm anh dành cho tôi rất thật .
Thủa ấy tôi không biết anh là tác giả của bài thơ KVCE , bài thơ mà tôi chỉ cảm nhận sâu xa từng chữ từng lời khi làm thân lưu vong . Thời gian bài thơ này nổi tiếng ở VN , tôi còn trẻ quá , còn ngu ngơ quá để hiểu về chiến tranh .... . Bao nhiêu năm ở nước ngoài , tham gia bao nhiêu sinh hoat công đồng , mà mỗi lân nghe lại bài KVCE là nước mắt tôi vẫn phải rơi . Khi chưa quen anh , tôi khóc vì sự tang thương của hình ảnh những người lính VNCH bảo vệ cho quê hương . Và khi quen anh thì giọt nước mắt của tôi rơi thêm khi nghĩ đến anh , nghĩ đến những ưu tư khắc khoải của thế hệ anh ....
Tôi đã tìm đọc thơ anh như một đam mê . Tôi hiểu anh thật nhiều qua những bài thơ anh đã bị cấm đoán không được công khai . Tôi cảm nhận trái tim thơ của anh qua những bài thơ tình anh viết cho tôi . Tôi yêu cái nhẹ nhàng thanh thoát của những bài thơ anh dành cho tuổi mới lớn . Tôi ngâm ngùi cùng anh, ray rức cho những cuộc tình không trọn vẹn ...
Và dòng đời cứ trôi , trôi đi ....cho 2 cuộc đời tôi và anh xích lại gần nhau như những bài thơ anh viết ...
Tôi đã cùng anh đi qua những bão giông đời anh . . . Anh không khuất phục , tôi cũng không thể ngã gục ! Những ngày tháng đó anh đã không quên ,và tôi vẫn nhớ.
Tôi đã khóc thay cho anh , nước mắt tôi rơi thay cho dòng lệ của anh không rơi được .
Anh đã viết cho tôi trong những ngày chua xót của đời anh :
VIẾT CHO NHỮNG NGÀY NẰM BỆNH
- ( Tặng em Dạ Hương, những ngày em nằm bệnh,
và những ngày anh đi trong mưa bão ) -
“ Ai giấu hồn thi nhân vào tinh huyết
Để ngàn thu máu nhỏ giọt thành thơ “
Một ngày trôi qua êm đềm
Một ngày tin yêu bắt đầu lại đến
Ta biết giấu mối tình của em vào đâu ?
Ta biết giấu niềm hy vọng lớn lao vào đâu ?
Khi con người còn thù hằn-nhỏ nhen- ích kỷ
Khi con người bỗng hóa thành ác qủy
Sớm mai nào cứa nát trái tim ta
Biết giấu vào đâu sự dịu dàng xúc động hôm qua
Đọc email nói rằng em đã khóc
Ta trân trọng chút hiếm hoi hạnh phúc
Mang vào những câu thơ
Khi số phận như sợi dây treo cổ cuộc đời
Ta trả giá bằng sinh mệnh
Linh Phương
Tôi đã đau nỗi đau của anh khi anh bị người ta hành hạ . Trong cơn đau chập chùng anh đã viết cho tôi " " Anh không sao , em đừng sợ ! " Và tôi đã khóc vùi khi anh bảo " nghĩ đến em , vết thương anh không đau nữa ! " . Tôi chỉ muốn bay đến cạnh anh dùng nước mắt của tôi để cho đau đớn xác thân của anh trôi đi .... Tôi thèm được khóc với anh , khóc trước mặt anh để cho anh biết anh không lẽ loi đi trên chiếc cầu gập ghềnh của tương lai ....
Đau lắm phải không anh ?
Đêm nay trời trở gió
Đêm nay trời đầy mưa
Vết thương anh buốt nhức ( LTTH )
vết thương dù đau nhức
sao bằng nước mắt em
rơi xuống trong lồng ngực
buốt cả cơn mưa đêm....
đòn thù anh không sợ
mưa bão anh vững lòng
xin niềm tin đừng vỡ
cho em trọn tuổi hồng....
đường anh đi giông tố
đời anh gánh điêu linh
chỉ xin đừng mưa gió
bên ấy em yên bình......
DH
Tôi nhớ năm bà cụ thân sinh anh mất , anh đã về chăm sóc bà trong những ngày cuối của đời bà . Anh bận rộn và đau buồn , nhưng anh vẫn thư cho tôi mỗi ngày vì biết tôi mong tin . Để rồi môt hôm , thư anh chỉ vỏn vẹn " Má mất rồi em ơi !!!! " Tôi biết anh buồn và cô đơn lắm , tôi lại ước ao được ở bên cạnh anh , khóc với anh , khóc với nỗi đau mất mẹ !!!
Khi anh phải vào bệnh viện năm chờ ngày giải phẩu , anh vẫn trốn bệnh viện về viết thư cho tôi . Tôi và anh cùng nhau trả giá với ông Trời .Anh phải nói thách , anh phải trở về , anh không thể bỏ tôi lại một mình . Anh đã mang lơì dặn dò của tôi khi vào phòng giải phẩu , anh xem đó là liều thuốc mê vô lượng giúp anh vượt qua cái đau cắt thịt !
VỮNG LÒNG TIN THẾ NHA ANH
-( Tặng em Dạ Hương để nhớ những gì
em dặn dò trước khi anh lên bàn mỗ )-
“ Anh sống thêm hai mươi năm
Trời kêu thì đừng có dạ … “
Em nói khác chi bia đá
Tượng hình giữa trái tim ta
Nằm trong bệnh viện đa khoa
Chờ mai này lên bàn mỗ
Lời em dặn dò ta ngỡ
Hoà vào máu thịt yêu thương
Bầu trời rồi sẽ xanh hơn
Cuộc tình hôm nay mãi mãi
Chẳng có một ngày nhạt phai
Như những bài thơ đề tặng
“ Anh sống thêm hai mươi năm
Trời kêu thì đừng có dạ
Nói thách để còn trả giá “
Vững lòng tin thế nha anh
Linh Phương
Và những ngày nằm trong bệnh viện , khi vết thương còn đang hành hạ , anh đã viết cho tôi :
THƠ VIẾT TỪ BỆNH VIỆN ĐA KHOA
-( Gởi Vũ Trọng Quang – Xuân Hương và
riêng tặng em Dạ Hương ) –
Trăn trối cùng bạn thân ta
Đốt xác này thành tro bụi
Cho hồn thơ nương theo gió
Bay đến gặp người ta thương
Bên kia đôi bờ đại dương
Chờ ta- chờ ta- em nhé !
Linh Phương Anh và tôi đã cùng nhau vượt qua những gian truân cuộc đời, đến một ngày tôi gục ngã , thì chính anh là người cho tôi hy vọng . THƠ VIẾT CHO NGÀY EM ĐI KHÁM BỆNH Cứ buồn mà nhớ đến người
Bể dâu cũng chỉ nụ cười này thôi
Loay hoay gần hết cuộc đời
Mới hay tiếng khóc lở-bồi như sông
Mới hay mình đã nhủ thầm
Thương em -cho cạn tấm lòng- để thương
Linh Phương
Bài thơ đầu tiên anh tặng tôi , là bài thơ sinh nhật tôi, sau ngày má anh mất , bài thơ viết muộn cho ngày sinh nhật nhưng không muộn trong tình anh .
Nương sợi khói
xa vời vời
Theo đường kinh tuyến
mắt
bồi hồi
trông
Cuộc đời
Là một dòng sông
Anh bơi qua hết
nỗi buồn – buồn thêm
Em bên kia
em bình yên
Anh bên đây
anh ngã nghiêng
một thời
Em vô tâm
em hững hờ
Dẫu sao cũng vẫn
là người
anh yêu
( 14/10/2006)
Linh Phương
Tôi không biết làm thơ , không biết trải lòng mình qua những vần gieo .Tôi chỉ biết đọc thơ anh bằng cả trái tim tôi , vì tôi biết từng chữ từng câu anh trao chuốt trong thơ là thương yêu anh dành cho tôi .Anh tặng tôi hơn 100 bài thơ , tôi nâng niu gìn giữ , tôi trân quý những bai` thơ này như trân trọng tình anh ! Nhiều người cười tôi khi thấy tôi không biết họa lại thơ của anh . Tôi không ngại .Anh cũng không quan tâm chuyện này , vi anh đà hứa làm cho tôi đủ 1000 bài thì thôi , hay cho đến ngày anh không còn làm thơ được nữa . Bài thơ nhỏ anh tặng tôi như một lời hẹn thiên thu ....
Em là Chiếc Bóng đời anh
(tăng em Dạ Hương )
Giọt nước có biết mình là sông ?
Chảy ra khơi từ những cội nguồn
Em có biết mình là chiếc bóng ?
Ám ảnh một đời anh nhớ thương
Linh Phương
Tôi cũng như anh , cho dù cuôc đời sau này không đẹp như những bài thơ anh viết cho tôi , tôi sẽ mãi mãi ghi nhớ tình anh , anh Linh Phương ơi !
kiếp này
tình chẳng thiên thu
tặng thêm kiếp nữa
mộng ru luân hồi
DH
Và anh , anh đã xin cùng đất trời :
ANH XIN TRỜI ĐẤT CHỈ NGẦN ẤY THÔI
( Tặng em Dạ Hương )
Anh xin trời đất
yêu em
Đủ
ba vạn sáu nghìn
đêm
mặn nồng
Kiếp sau
kiếp nữa
vợ chồng
Anh xin trời đất
chỉ ngần ấy thôi
09/05/2008
Hãy giữ chặt đời nhau nha anh ! Như bài thơ anh viết cho DH ! Giữ chặt đời nhau
.....
Giữ chặt đời nhau em nhé !
Đừng cho gió cuốn trôi đi
Để thấy buồn đau vô kể
Khi ta đánh mất câu thề
LP
Tạ tình anh sau khi đọc Hồi Ký anh viết cho DH .
25/03/20210
DH