Thơ Tình Linh Phương
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 33 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 494 bài trong đề mục
Linh Phương 13.11.2010 10:05:41 (permalink)
0


ANH VỀ PHỐ CHỢ PHỒN HOA
 
Gởi em
chút nắng Sài Gòn
Chút mưa trường Luật
ngày còn tình si
Chút buồn
từ độ phân ly
Con đường cũ
                                 nẻo kinh kỳ em xa                                   
Anh về
phố chợ phồn hoa
Nhớ xưa em
áo vàng pha thuở nào
Mùa ly loạn
thất lạc nhau
Để thiên thu
mối tình sầu chưa tan
Anh tìm em
mấy chục năm
Anh tìm em
khắp Việt Nam quê nhà
Mới hay
xa thật là xa
Em bây giờ
em người ta mất rồi
Không được gọi tiếng :
- Mình ơi !
Anh như hạt bụi
giữa trời khổ đau


Linh Phương
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2010 04:33:28 bởi Viet duong nhan >
Linh Phương 14.11.2010 07:05:01 (permalink)
0



MỐI TÌNH THỜI CHIẾN


Tôi đã đi qua những địa danh trên đất nước mình trong thời trai trẻ sau buổi sớm mai mặc áo nhà binh thay áo học trò.Buổi sớm mai tuổi thanh xuân phải xếp bút nghiên lên đường ra mặt trận. Thời trai trẻ của tôi khi ‘ chân cứng đá mềm “ không có lấy một buổi hẹn hò, không có lấy một cái nắm tay, một nụ hôn ngọt ngào thương yêu của người mình yêu.Con đường vạn dặm đầy đạn bom, khói lửa cứ dài hun hút theo thời gian chiến tranh khốc liệt. Tử sinh là trò chơi trai trẻ mới lớn đi mà không biết được ngày về.
Tình yêu thời trai trẻ của tôi rất mơ hồ nhưng lại đầy kỷ niệm mờ mờ trong ký ức hơn 40 năm trở thành quá khứ xa xăm. Tôi nhớ những lá thư Thương Mặc Uyên gửi trên bước đường tôi đi với ước mơ mai mốt đất nước hòa bình.Tôi nhớ dáng dấp Uyên thật nhỏ bé trong chiếc áo dài trắng học trò khi gặp tôi ở nhà in Thanh Long đường Võ Tánh quận nhất Sài Gòn lúc tôi làm thư ký tòa soạn tuần san Tinh Hoa Nữ Sinh.Uyên làm thơ trong nhóm Cung Thương Miền Nam có những nhà thơ thành danh như Nguyễn Lệ Tuân – Mây Viễn Xứ ( còn có tên khác là Lâm Hảo Dũng ).Mỗi lá thư của Thương Mặc Uyên khiến tôi quên hết những gian khổ, nhớ thương dằng dặc Sài Gòn.Bây giờ thì Uyên bé nhỏ đã nằm dưới lòng đất, đã đi vào cõi vĩnh hằng.Ngủ yên nhé Thương Mặc Uyên.
Những năm tháng giữa hai lằn đạn, tôi đã có một tình yêu không còn mơ hồ và kỷ niệm không mờ mờ trong ký ức mấy mươi năm. Tình yêu tôi và Thu Hồng vào năm 1973 như là một định mệnh cột chặt trái tim chúng tôi vào nhau . Cuộc đời thì vẫn trùng trùng ngăn cách dù đã tìm lại được sau 36 năm thất lạc trong cuộc đao binh.Ngày ấy, cô sinh viên Thu Hồng lần đầu tiên gặp tôi, em mặc chiếc áo dài màu vàng hoa quỳ. Thu Hồng rất kiêu kỳ dù biết tôi là Linh Phương tác giả bài thơ phổ nhạc Kỷ Vật Cho Em mà em ngưỡng mộ. Và lần đầu tiên ấy, chúng tôi yêu nhau mà tôi nói như là một định mệnh bởi Thu Hồng yêu tôi qua cái ngạo mạn, bất cần của một người quân nhân – còn tôi yêu em kiêu kỳ của một tiểu thư đài các.
Rồi chúng tôi bặt tin nhau, bặt tin nhau dù với nguyên nhân nào thì tôi và em cũng nghĩ là định mệnh của chúng tôi. Bao nhiêu nhớ thương suốt ngần ấy tháng năm, bao nhiêu kỷ niệm giữa tôi và người xưa-hồng nhan tri kỷ mãi mãi là chứng nhân cho một mối tình thời ly loạn. Ba mươi sáu năm - mười ba ngàn một trăm bốn mươi ngày cách biệt, tình yêu như sợi khói vẫn không thể tan, vĩnh viễn không hề tan.
Một người hồng nhan tri kỷ mà tôi không nhắc không được đó là Dạ Hương, xa nửa vòng trái đất nhưng đã cùng tôi sẻ chia những gian nan khi tôi gặp nạn trên con đường đời.Những gì em dành cho tôi, làm vì tôi -tôi không bao giờ quên, tôi không được phép quên.
Tôi có nhiều bóng hồng đến và đi như buồn và vui- người xưa hay hiện tại.Mấy chục năm hay hết kiếp người thì người xưa vẫn không xưa-người không xưa lại là xưa. Có người hiện tại nhưng trong tình tôi là người xưa.Tất cả chính là máu thịt trong tình yêu , trong cuộc sống của tôi..
 Viết xong lúc 3 giờ 18 phút ngày 05/11/2010
 Linh Phương
Da Hương 14.11.2010 15:46:08 (permalink)
0
 
 
Xin bấm vào hình !
 
 
Linh Phương 18.11.2010 13:58:44 (permalink)
0


SỚM MAI THẢ KHÓI LÊN TRỜI
 Sớm mai
thả khói lên trời
Che dùm vạt nắng
hững hờ vai em
Che dùm mái tóc
xỏa mềm                                        
Mùi con gái
vẫn còn nguyên hương đời
Ngày em
lắm mộng nhiều mơ
Chữ thương
chữ nhớ
đứng ngồi không yên
Chữ tình
xui khiến trao em
Nụ hôn ngọt lịm
say men môi người
Sớm mai         
thả khói lên trời
Áo hoa đứt cúc
em mời anh yêu
 
Linh Phương
Da Hương 22.11.2010 05:13:00 (permalink)
0


Đưa Em Về Ngọn Tình Sầu
 

Đưa em về ngọn tình sầu
Mới hay đá cuội còn đau hết đời
Mới hay trong tiếng khóc cười
Bật ra một nửa con người của anh

Mấy mươi năm bỗng giật mình
Soi gương tìm lại tóc xanh thuở nào
Đêm nằm chạm giấc chiêm bao
Đưa em về ngọn tình sầu thiên thu

Vancouver phía xa vời
Cuối đông hoa tuyết sang mùa nhớ thương


Linh Phương
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2010 08:21:54 bởi Da Hương >
Linh Phương 22.11.2010 11:31:07 (permalink)
0




ÂN TÌNH TRAO CHO EM NGÀY CÒN SỐNG 

Vứt bỏ vào tim thầm lặng nỗi buồn
Bao nhiêu rượu chẳng làm sao quên được
Ly cạn - ly đầy - uống như tiếng nấc
Lồng ngực anh khô máu tự lâu rồi

Những tháng ngày day dứt mãi khôn nguôi
Anh đau khổ theo từng câu thơ viết
Sau mấy mươi năm giờ mới biết
Gặp lại em - anh tìm được niềm vui

Mình đã cho nhau những nụ hôn môi
Hương mật ngọt thấm đầy trên da thịt
Hòa quyện qua từng tế bào . Da diết
Một tình yêu say đắm đến vô bờ

Sài Gòn hiểu . Rạch Giá hiểu . Huống hồ
Trái tim em đâu vô vàn khó hiểu
Để anh uống rượu đời hoài vẫn thiếu
Đôi bàn tay người tri kỷ rót dâng

Sài Gòn ơi ! Anh gọi cứ buốt lòng
Xa một bước ngỡ rằng xa ngàn dặm
Những ân tình khi xưa anh còn sống
Xin trao em ngày hội ngộ mai sau
 
Linh Phương
 
Linh Phương 25.11.2010 16:38:42 (permalink)
0


NGỒI ĐẾM TUỔI ĐỜI
 
Tóc thêm sợi trắng
nữa rồi
Sáng mai ngồi đếm
tuổi đời buồn tênh
Đường tình sao cứ
chông chênh
Bao nhiêu năm
mộng
hóa thành khói sương
Bao nhiêu năm
vẫn nồng nàn
Trái tim
của thuở anh còn
yêu em
 
Linh Phương
Linh Phương 28.11.2010 06:10:38 (permalink)
0


NGÀY ĐI KHÔNG HẸN BUỔI VỀ
 
Biết em nơi ấy
xa vời
Anh đau đáu hỏi
bao giờ hồi hương ?
Quê nhà
xin gởi nắm xương
Mai kia anh chết
còn thương nhớ người
Dòng đời
thì cứ chia đôi
Em
bờ biển Bắc
anh
bờ biển Nam
Sài Gòn
buồn mấy chục năm
Vầng trăng cố xứ
khóc thầm ngày đi
Ngày đi
đánh mất câu thề
Ngày đi
không hẹn buổi về cùng anh
 
Linh Phương
Da Hương 30.11.2010 15:07:22 (permalink)
0


Màu Hoa Tím Cũ
 

Có phải Vancouver vào tuyết
Trắng hàng cây và trắng đường xe
Mây trắng bay gió mùa đông thổi
Lạnh không em hai buổi đi về ?

Một chút gì nhoi nhói trong tôi
Như cắt ruột chiều nay ngồi nhớ
Hoa tím rụng ngày xưa cứ ngỡ
Trái tim đau rướm máu tươi hồng

Có phải giờ đã mấy mươi năm
Chuyện dâu bể nên lòng rách nát
Nếu em buồn thì em hãy khóc
Khóc thật nhiều khổ sẽ dần vơi

Nắng Vancouver-nắng phai rồi
Đời vẫn đẹp khi màu thắm đỏ
Nhưng tình chết lúc em đành nỡ
Để bàn tay cắt đứt nợ duyên

Tôi dại khờ-tôi chẳng thể quên
Tiêng tiếc mãi màu hoa tím cũ
Thương quá đỗi đất trời viễn xứ
Mang bóng hình người của tôi thương


Linh Phương

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2010 04:29:08 bởi Viet duong nhan >
Linh Phương 02.12.2010 07:51:34 (permalink)
0


THƯ CŨ TÌNH XƯA

Khi không
gió thổi chuyển mùa
Để anh đọc vội
mấy tờ thư xưa
Thư xưa .
Nét mực phai rồi
Mà sao chữ viết
còn mơ một ngày
Một ngày
tay nắm bàn tay
Đi qua trường Luật
lá bay đếm buồn
Sài Gòn
hôm ấy mưa tuôn
Phải chăng nước mắt
người thương nhớ người
Thư xưa
đọc vội mấy tờ
Hình như
có tiếng khóc đời
anh
em

Linh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2010 07:59:25 bởi Linh Phương >
Da Hương 03.12.2010 21:25:32 (permalink)
0
 


Xin click vào hình để xem !
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2010 21:33:11 bởi Da Hương >
Da Hương 06.12.2010 01:56:30 (permalink)
0


Vancouver - Sài Gòn

Vancouver
nắng thèm mưa
Vạt mưa thèm nắng
cho vừa dạ nhau
Dù hoa em nhớ
che đầu
Kẻo mai
sợi tóc bạc mầu thời gian
Kẻo mai
hoa úa nhụy tàn
Sẽ đau đứt ruột
Sài Gòn

anh



Linh Phương
 
 
 
Linh Phương 08.12.2010 06:05:31 (permalink)
0


CÒN CHĂNG GIẤC MƠ XƯA
 
13.140 ngày
36 năm tròn đập vào ngăn ký ức
Bàn tay anh úp lên khuôn mặt
Nghe thời gian tả tơi nằm chết dưới sân đời
Đau đáu từng câu thơ
Sau mùa binh lửa
 
Sẽ còn bao nhiêu ngày nữa
Bao nhiêu năm nữa
Cho chúng mình nối lại giấc mơ xưa
Giấc mơ không bao giờ thành hiện thực
36 năm tròn đập vào ký ức
13.140 ngày Trọng Thủy đi tìm Mỵ Châu
Đường lông ngỗng trắng nơi nào
Anh tìm hoài không thấy ?
Đường lông ngỗng trắng nơi nào
Đôi chân anh tưa máu ?
 
36 năm như những nhát dao
Đâm vào trái tim chúng mình một thời yêu nhau-một thời đau khổ
Tuổi thanh xuân của em đầy thương-đầy nhớ
Tuổi thanh xuân của anh vấp bóng anh ngã sấp xuống mặt đường
Ngày ly loạn
Hạt lệ tình khôn nguôi
 
36 năm tròn tình cờ
Đập vào ngăn ký ức
Dây tơ đồng đã đứt
Khóc đời anh xa mãi đời em
 
Linh Phương
 
Da Hương 08.12.2010 15:22:27 (permalink)
0
 
 
 
 
 
Xin click vào hình để nghe nhạc !
Linh Phương 15.12.2010 07:33:11 (permalink)
0


 TÌNH HỒNG CHO EM
 
Một chút bụi len vào hông hiên lớp,
Bám nhẹ nhàng như giọt nắng thủy tinh
Ngày thoáng qua mưa buổi sáng vô tình...
Hôn lên má lên môi hồng con gái
 
Em cố giữ dùm anh thời trẻ dại
Thật ngoan hiền màu áo lụa Hà Đông
Dù có yêu anh cũng để trong lòng
Em biết được em ngại ngùng mắc cỡ
 
Anh cũng tỷ như mùa xuân chưa tới
Hong tóc dài trên tháp cổ bình yên
Ngủ đi em trời vừa độ tháng giêng
Hồn bỏ ngỏ cho chiều thơm hương sứ
 
Anh cũng tỷ như ngưòi trong huyền sử
Về ru em mơ tìm giấc thiên đàng
Khi ngại ngùng....anh gọi tiếng cố nhân
Rồi giãy chết dưới hàng cây gạo đỏ
 
Thôi em nhé ! Tình đôi ta trắc trở
Buồn mà chi ngơ ngẩn hết một đời
Buồn mà chi đầy đôi mắt tiểu thư
Để thương nhớ ngày lấy chồng bỏ học
 
Linh Phương

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2010 00:00:16 bởi Viet duong nhan >
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 33 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 494 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9