Thơ Tình Linh Phương
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 22 của 33 trang, bài viết từ 316 đến 330 trên tổng số 494 bài trong đề mục
Linh Phương 21.05.2011 07:34:59 (permalink)
0



ANH CHỈ CÒN DUY NHẤT MÌNH EM 
 
Chút mưa thì thầm như thay lời nói
Mùa nhớ lại về
Đôi vai anh gầy không đủ để em nương tựa
Ngực anh gầy không đủ rộng chở che em
Qua những bão giông trong cuộc đời và trong cuộc sống
Nên chúng mình xa nhau
Có phải thế không em ?
Có phải thế không em ?
 
Khi anh chỉ còn trái tim
Để yêu cho hết lòng và thương cho hết dạ
Dẫu biết mai này hồn anh hoá đá
Trái tình khô rơi rụng dưới đôi chân
Ngần đó tháng năm
Em nào đâu có hiểu
Anh đã sống như người đã chết
Giữa muôn vàn đau khổ triền miên
 
Anh chỉ còn duy nhất mình em
Để yêu cho hết lòng và thương cho hết dạ
Dẫu biết mai này anh trượt dài trên con đường nghiệt ngã
Thì em ơi !
Anh xin được mãi mãi làm người mất trí
Mà quên đi những thương yêu hết dạ – hết lòng
Mà quên đi vết dao đâm
Khoét sâu trái tim mình ngày anh hấp hối
 
Linh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2011 07:37:08 bởi Linh Phương >
Linh Phương 23.05.2011 08:01:49 (permalink)
0



EVA CHIẾC XƯƠNG SƯỜN PHIÊU BẠT
 
Anh sẽ đứng tự nhiên
Cho em nhón chân hôn nhẹ nhàng đôi môi còn thơm mùi thuốc lá
Và rất tình
Khi em lim dim mắt phụng
Và rất thơ
Khi em bấu vào vai anh
Hỡi Eva
Em ngoan ngoãn như mèo con ngủ muộn
Khi anh siết chặt vòng eo nhỏ xíu
Em biến thành sương khói mất tiêu
 
Em sẽ nằm tự nhiên
Cho anh hôn em từ trên đầu ngọn tóc xuống đôi bàn chân
Và rất tình khi em run rẩy
Và rất thơ
Khi em ôm lưng anh
 Và rất dễ thương
Khi em
Khi anh
Nói chuyện bằng mười đầu ngón tay mọc cánh
Ôi– ngôn ngữ tình yêu sáng ngời rực rỡ
 
Hỡi Eva- chiếc xương sườn phiêu bạt một đời
Một nửa của anh bao năm trời mới gặp
Hãy cho nhau những ái ân thần kỳ – cho nhau những niềm vui -hạnh phúc
Thuở vũ trụ còn hồng hoang
 Khi mặt trời giao cấu cùng mặt trăng
Ngày khai thiên lập địa
Ngày chúng ta yêu nhau
Yêu vô cùng – vô tận
 
Linh Phương
Linh Phương 27.05.2011 09:21:05 (permalink)
0



KHI HÔN EM Ở BIỂN
 
Khi hôn em
Biển đã thấy
Nên sóng vỗ về mãi mãi
Bài tình ca bất tận trong tim
 
Khi hôn em
Vầng trăng đã thấy
Để ánh bạc lung linh mãi mãi
Soi rõ bóng hình hai kẻ yêu nhau
 
Khi hôn em với nụ hôn đầu
Anh chợt nhìn bãi cát vàng chạy dài xa tắp
Như con đường hạnh phúc
Em – anh  hy vọng ước mơ
 
Khi hôn em – anh mất nửa đời người
Thương biển mặn mà hơi muối
Thương anh già nua trước tuổi
Thương em chín đợi – mười chờ
 
Khi hôn em – anh đâu ngờ
Biển và vầng trăng đã thấy
 
Linh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.05.2011 09:22:39 bởi Linh Phương >
duonglam 28.05.2011 01:05:17 (permalink)
0
sorry!!!thank

<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2011 10:30:38 bởi duonglam >
Linh Phương 29.05.2011 07:49:26 (permalink)
0



NGƯỜI ĐÀN BÀ TÔI YÊU



Còn lại cây cơm nguội vàng
Chùm hoa sữa
Và em
Nên bản sonate giục mùa xuân trở lại
Người đàn bà tôi yêu nằm bên ngực trái
Mắt ướt long lanh
Thắp ngàn nụ đỏ
Môi tìm môi
Răng chạm răng
Ngọt lừ mùi quả sấu
Một đời nhớ
Một đời thương
Vai trần kề ngực trần
Trắng nõn làn da thơm
Tay ngà - em siết chặt vòng ôm
Tôi ngất ngây trong hương người
Chấp chới trong hương hoa sữa
Say lúy túy càn khôn trong hương tình đến vội
Người đàn bà tôi yêu vẫn còn vời vợi
Khi cây cơm nguội vàng thay lá đón mùa sang
 
Linh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.05.2011 07:51:53 bởi Linh Phương >
Linh Phương 30.05.2011 11:27:03 (permalink)
0


Lời tác giả
 Bài thơ “VIẾT CHO CON GÁI SAU NGÀY NGƯNG BẮN 27.01.1973” được viết sáng ngày ký kết hiệp định Paris ngưng bắn trên toàn lãnh thổ VNCH. Bài thơ viết cho em Thu Hồng ,với ước mơ những ngày yêu nhau giữa mịt mù khói lửa của cuộc chiến tranh Việt Nam. Sau 38 năm nằm yên trong ngăn tủ sách, tình cờ tìm thấy bài thơ này và bài thơ “ NÀY EM ! CON CHIM HIPPIES MANG ĐÔI CÁNH HÒA BÌNH “ . Thật vô cùng xúc động khi giấy đã ố vàng, nhưng ngăn ký ức của tôi không phai nhòa , tưởng chừng như mới hôm qua.Tôi đã đọc hàng giờ và quyết định công bố bài thơ cho đọc giả cùng trở về quá khứ chiến tranh ngày ấy.

VIẾT CHO CON GÁI SAU NGÀY NGƯNG BẮN 27.01.1973
*
Buổi sáng tinh sương như lời chào mừng của bố
Một ngày thật yên bình êm ả
Một ngày không có mìn Claymore
Một ngày lựu đạn quên gài
Một ngày máy bay thôi bỏ bom
Một ngày súng không nổ
Đèn hỏa châu không cháy sáng quê hương
Con hồn nhiên thắp nụ cười nắng lụa
Hồn nhiên như bố nói yêu mẹ con hết vội vàng
Dù mẹ sinh con thiếu tháng-thiếu ngày
Con vẫn thấy mình bây giờ khôn lớn
Con đã biết soi gương
Con đã biết làm dáng thẹn thùng
Con đã biết liếc tình khi bóng hoàng tử đi qua
Ôi ! Bố cảm tạ đất trời
Con đã được khai nguyên sau cuộc chiến tranh
Con đã được mở mắt khóc cười sau ngày hai mươi bảy tháng giêng năm bảy ba
Ngày ngưng bắn bi thảm có hiệu lực từ tám giờ sáng đông dương
Ôi ! Tám giờ sáng đông dương như chiếc cầu sắp gẫy
Con ơi con
Bố cảm tạ đất trời
*
Con biết không ?
Khi con tượng hình-tượng bóng
Khi con biết đạp-biết chòi trong cái bụng tròn ủm của mẹ
Bố phải vuốt ve
Mỗi lần mẹ con nhăn nhó vì đau
Vì con phá phách
Vì con tinh nghịch quá con ơi
Và bố cứ nghĩ rằng
Con sẽ chết theo niềm tin của bố
Bởi vì mẹ sinh con thiếu tháng-thiếu ngày
*
Con biết không ?
Một lần nửa đêm con làm sốt
Nóng như thân cây trong bếp lửa hồng
Bố mẹ lo âu sầu khổ
Thân gầy như thập tự giá khẳng khiu
Mẹ đã khóc
Con cũng khóc rồi con ngửa mặt

Rồi há mồm đòi bú sữa
Sữa mẹ con hay là nước mắt
Nước mắt chảy thành sông rộng biển dài
Con ơi con
Bố mẹ vẫn mong con còn thật bé
Như con mèo ngủ kỹ
Như chú chuột bạch rong chơi
Như con cún nhỏ lăng xăng chạy nhảy
Để bố mẹ được vui mừng
Nhìn con hồn nhiên trong mộng ước
*
Ngày con lớn
Sẽ không còn quả bích kích pháo rơi trúng một nơi nào đó
Chẳng hạn như nhà thương
Trường học- chùa chiền
Sẽ không còn bà mẹ già
Sẽ không còn người vợ trẻ
Chắp tay hoa cầu kinh bình an cho Tổ quốc hai miền
Bên đây Sài Gòn
Bên kia Hà Nội
Con ơi con
Sự chết chóc lúc ấy là chuyện lạ đối với mọi người
*
Ngày con lớn
Con sẽ không còn thấy mẹ xách giỏ đứng bên vòng thép gai chiến tranh
Ôi ! Giọt lệ đầu tiên khóc khi gặp chồng
Giọt lệ thứ nhì mừng vui hội ngộ
Bố bồi hồi xúc động
Khi mẹ con thỏ thẻ bên tai
“ Em thương mình hết sức ! “
*
Ngày con lớn
Gia tài bố chỉ còn mấy bài thơ
Vì bố là thi sĩ
Vì bố nghèo lắm con ơi
Nhưng bố vẫn mong
Lúc nào con cũng còn bé bỏng
Để tóc con còn xanh
Môi con còn hồng
Da thịt con còn hương thơm thời con gái
Tiếng nói con như tiếng vỡ thủy tinh
Hay con chợt buồn trong nắng ấm pha lê
Bởi bố thương con ngày con còn thật bé
Ngày xưa-xưa thật là xưa
Khi bầy chim chưa rời tổ
Con như bướm trắng thẫn thờ thiếp ngủ
Với khuôn mặt dễ thương
Sóng mũi dọc dừa
Đôi mắt bồ câu long lanh
( lúc con chả còn lim dim mắt phụng )
Ôi ! Bố cảm tạ đất trời
*
Ngày con lớn
Bố cầm giấy tờ giải ngũ trên tay
Chân bước khỏi doanh trại
Lòng nôn nao muốn khóc
Con ơi con
Bố chạy như điên ra bến xe
Chọn chuyến khởi hành về Sài Gòn
Hòa bình
Con ơi
Hòa bình vừa hiển hiện
Bố muốn khóc quá chừng
Khi biết mình còn sống
Còn thấy mặt con trong ngày hòa bình
*
Ngày con lớn
Chắc bố mẹ già nua rã mục
Hấp hối nhìn tuổi trẻ chết khô
Nhưng bố mẹ vẫn còn vui
Vẫn còn yêu nhau đắm đuối
Yêu như hồi còn son trẻ
Khi mẹ còn còn là cô sinh viên với giảng đường đại học
Khi bố còn làm thơ
Dù bố mẹ không còn mạnh khỏe như ngày nào
*
Thôi thì bố chỉ biết cảm tạ đất trời
Cho mẹ sinh con sau ngày hai mươi bảy tháng giêng năm bảy ba
Ngày ngưng bắn trên quê hương Việt Nam buồn thảm
Con ơi con
Bố mẹ thương con vô cùng
 
( Việt Nam thời chiến1973 )

Linh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.05.2011 08:46:28 bởi Linh Phương >
Linh Phương 01.06.2011 07:46:53 (permalink)
0



ANH VỀ PHỐ CHỢ PHỒN HOA
 
Gởi em
chút nắng Sài Gòn
Chút mưa trường Luật
ngày còn tình si
Chút buồn
từ độ phân ly
Con đường cũ
                                  nẻo kinh kỳ em xa                                   
Anh về
phố chợ phồn hoa
Nhớ xưa em
áo vàng pha thuở nào
Mùa ly loạn
thất lạc nhau
Để thiên thu
mối tình sầu chưa tan
Anh tìm em
mấy chục năm
Anh tìm em
khắp Việt Nam quê nhà
Mới hay
xa thật là xa
Em bây giờ
em người ta mất rồi
Không được gọi tiếng :
- Mình ơi !
Anh như hạt bụi
giữa trời khổ đau
 
29/10/2010

Linh Phương

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2011 05:19:06 bởi Viet duong nhan >
Linh Phương 02.06.2011 07:54:48 (permalink)
0




NÀY EM ! CON CHIM HIPPIES MANG ĐÔI CÁNH HÒA BÌNH
*
Không thể nào anh ngồi uống cà phê bên trong khung cửa kính
                              La Pagode nhìn ra ngoài trời mưa rơi tầm tã
Này em !
Con chim hippies mang đôi cánh hòa bình
Này em !
Hát thật to những bài tình ca giữa khói cay-giữa rừng biểu ngữ
Làm sao mà an tâm tận hưởng cái thú vị tuyệt vời chẳng khác ở Paris
Anh xuống đường
*
Không thể nào anh hôn em trên sàn nhảy vũ trường Họa Mi khi bản Tango vẫn còn quyến rũ
Bằng cách tỏ tình hết sức Tây Phương
Này em !
Con chim hippies mang đôi cánh hòa bình
Này em !
Hát thật to những bài tình ca giữa giảng đường đại học
Giữa đêm không ngủ ở Tổng Hội sinh viên
Làm sao mà an tâm tận hưởng thú ăn chơi chẳng kém gì Paris
Anh xuống đường
*
Có thể nào không oán hờn khi sáng hôm nay máu đã chảy
Sài Gòn ơi ! Viên đạn đã bắn vào trái tim em
Ơi ! Kẻ thù đâu phải là người Việt Nam đau khổ
Chẳng thể nào
Chẳng thể nào
Em vẫn hát to những bài tình ca cho quê hương nghèo nàn
                                       cho quê hương bé nhỏ
Có thể nào
Có thể nào
Dù không oán hờn
Ơi ! Kẻ thù đâu phải là người Việt Nam đau khổ
Phải thế không em ?
Phải thế không em ?
*
Cám ơn Sài Gòn đã nuôi anh khôn lớn
Để biết thương yêu và nhận diện kẻ thù
Cám ơn con người không đê hèn-nhỏ mọn
Bởi không thể nào không tha thứ cho nhau
Này em ! Con chim hippies mang đôi cánh hòa bình giờ ở nơi đâu ?
Mai từ giã giảng đường anh ra mặt trận
 
( Sài Gòn đầu thập niên 70 )
 
Linh Phương
 
                                                                             
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2011 07:59:26 bởi Linh Phương >
Linh Phương 05.06.2011 07:51:28 (permalink)
0




MỎNG MẢNH BUỒN
 
Nửa đời mới biết anh lầm lỡ
Vuột mất tình yêu thuở thiếu thời
Em vẫn hanh hao ngày lá rụng
Mỏng mảnh buồn thương vội câu thơ
 
Em chẳng còn em như thuở trước
Thiếu tình anh môi cũng bớt hồng
Tóc mây đâu màng chi gương lược
Thiếu tình anh mắt hết xanh trong
 
Thiếu tình anh nguyệt tàn -nguyệt tận
Chạm vào tim ứa máu trăng thề
Mỏng mảnh buồn long lanh giọt lệ
Khóc bạc đầu khúc hát ly tan
 
Mưa vẫn bay trắng xóa Sài Gòn
Đâu hiểu nắng Cali mong nhớ
Em vẫn đợi vẫn chờ người cũ
Thấm thoát giờ ba chục năm hơn
 
Không giận hờn mà ba mươi năm
Anh lạc em giữa mùa binh lửa
Ba mươi năm rồi bao năm nữa
Hợp phố xưa châu có trở về ?
 
Linh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2011 07:53:21 bởi Linh Phương >
Linh Phương 07.06.2011 07:36:40 (permalink)
0



CON ĐÒ KHÁC ĐƯA
 
Em về
thử một lần đi
Sài Gòn từ thuở
phân kỳ vẫn đau
Xin đừng khóc
hỏi tại sao
Người đàn ông ấy
bạc đầu gian nan
Xế chiều
đời mãi chìm tan
Câu thề thốt cũ
phù vân thôi mà
Áo người
vàng phía trời xa
Bên kia Bắc Mỹ
không là của anh
Khổ đau
giờ bỗng hóa thành
Khói bay
dụi hết mối tình ngày xưa
Chỉ còn
chút nắng chút mưa
Gởi em
nỗi nhớ nhung
chưa phai nhòa
Ba mươi năm
lỡ hẹn hò
Cũng đành bến cũ
con đò khác đưa
 
Linh Phương
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2011 07:39:05 bởi Linh Phương >
Linh Phương 13.06.2011 07:48:58 (permalink)
0



TƯƠNG PHÙNG DỆT MỘNG ĐỜI XANH
 
Đầu sông đợi
cuối sông chờ
Bao nhiêu năm
mắt anh vời vợi trông
Em giờ
ở phía xa xăm
Biết người
còn giữ được không lời thề ?
Nổi
chìm
một giấc ngủ mê
Trong chiêm bao
thấy
em về bên anh
Tương phùng
dệt mộng đời xanh
Sợi tơ
nối lại sợi tình
ngày xưa
 
Linh Phương

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2011 04:52:38 bởi Viet duong nhan >
Linh Phương 18.06.2011 07:55:01 (permalink)
0



ANH VỀ KHÔNG LÁ DIÊU BÔNG


Một hôm anh
nhớ cánh đồng
Lúa non vội chín
để vàng chiều xưa
Thương ngày
em đứng dưới mưa
Thuở anh yêu
lúc đời chưa
dập vùi
 
Một hôm
gió thổi vụt vù
Sông mênh mông rộng
mà đò bặt tăm
Anh về
không lá diêu bông
Cho nên chẳng được
làm chồng của em
 
Cây dằm
ai để giữa tim
Cho anh đau khổ
triền miên kiếp người
Bao năm rồi
vẫn còn ngờ
Ở đâu đó
em thẫn thờ
đợi anh
 
Linh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2011 07:57:39 bởi Linh Phương >
Linh Phương 19.06.2011 09:28:55 (permalink)
0



NẾU MAI NÀY TÔI CHẾT  

Nếu mai này tôi chết
Nếu mai này lìa đời
Xác tôi thành tro bụi
Bay vào chỗ hư vô
 
Hồn tôi nương theo gió
Đi cùng khắp quê hương
Huế –Cổ Thành - Hà Nội
Và thủ đô Sài Gòn
 
Nếu mai này tôi chết
Xin đừng quấn khăn tang
Đừng đốt nến hai hàng
Lúc di chuyển áo quan
 
Đưa tôi về Sài Gòn
Đưa tôi về chốn cũ
Bên người tôi mong nhớ
Và thương yêu vô bờ
 
Nếu mai này tôi chết
Nếu mai này lìa đời
Bao  buồn vui- đau khổ
Xin gởi lại cho người
 
Linh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2011 09:31:03 bởi Linh Phương >
Linh Phương 21.06.2011 09:33:04 (permalink)
0




ÂN TÌNH TRAO CHO EM NGÀY CÒN SỐNG 

Vứt bỏ vào tim thầm lặng nỗi buồn
Bao nhiêu rượu chẳng làm sao quên được
Ly cạn - ly đầy - uống như tiếng nấc
Lồng ngực anh khô máu tự lâu rồi

Những tháng ngày day dứt mãi khôn nguôi
Anh đau khổ theo từng câu thơ viết
Sau mấy mươi năm giờ mới biết
Gặp lại em - anh tìm được niềm vui

Mình đã cho nhau những nụ hôn môi
Hương mật ngọt thấm đầy trên da thịt
Hòa quyện qua từng tế bào . Da diết
Một tình yêu say đắm đến vô bờ

Sài Gòn hiểu . Rạch Giá hiểu . Huống hồ
Trái tim em đâu vô vàn khó hiểu
Để anh uống rượu đời hoài vẫn thiếu
Đôi bàn tay người tri kỷ rót dâng

Sài Gòn ơi ! Anh gọi cứ buốt lòng
Xa một bước ngỡ rằng xa ngàn dặm
Những ân tình khi xưa anh còn sống
Xin trao em ngày hội ngộ mai sau
 
Linh Phương
Linh Phương 24.06.2011 13:01:07 (permalink)
0
 

 
YÊU EM BẰNG NHỮNG CÂU THƠ
 

Xưa em
cởi áo tặng người
Dối cha dối mẹ
gió trời thổi bay
Sợi dài sợi vắn
tóc mai
Lỡ câu thề hẹn
đắng cay ngậm ngùi

Chỉ ngần ấy
chỉ thế thôi
Vậy mà
tôi vẫn là tôi
dại khờ
Yêu em bằng
những câu thơ
Đem đi bán
giữa chợ đời mưu sinh

Linh Phương

Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 22 của 33 trang, bài viết từ 316 đến 330 trên tổng số 494 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9