TIẾNG CÒI TÀU GA XE LỬA ĐƯỜNG LÊ LAI
Anh đi tìm ga xe lửa đường Lê Lai hôm nào
Để nghe lại tiếng còi tàu buồn da diết ngày xưa
Ngày xưa với bông hoa tàn úa
Trong giấc mơ hiện về
Mười tám-hai mươi chưa hẹn, chưa thề
Vậy mà em bật khóc
Giữa khuya giật mình thức giấc
Nhìn thấy con bướm ma
Tiếng còi tàu giờ thật xa
Xa như ngày xưa mối tình thơ dại
Anh âm thầm giữ lấy
Trong trái tim mình ròng rã mấy chục năm
Em lấy chồng
Mấy chục năm trang nhật ký chẳng còn ghi thêm dòng chữ
“Anh yêu ! Anh ở nơi nào để em thẫn thờ thương nhớ
Đêm từng đêm hỏa châu cháy đỏ lưng trời…”
Trang nhật ký hững hờ
Có tình yêu chúng mình trong đó
Có tình yêu chúng mình trong đó
Khô héo lâu rồi hay vẫn mọc mầm xanh ?
Anh đi tìm ga xe lửa đường Lê Lai gần chợ Bến Thành
Ga xe lửa đường Lê Lai biến mất vào chỗ nào thăm thẳm
Chỗ nào mang hình bóng em - chỗ nào áo phai sắc nắng
Chiều Mai Hương (*) từng giọt nước mắt đợi chờ
Anh đi tìm ga xe lửa đường Lê Lai một thời
Để nghe tiếng còi tàu buồn da diết ngày xưa
Ngày xưa nụ hôn nồng nàn mùi khói
Mùi chiến tranh- bom đạn bốn bề
Những tờ thư chưa hẹn, chưa thề
Theo em lấy chồng bỏ học
Nhà khác em qua nhà khác
Tờ thư xanh màu mực đã phai
Anh vẫn đi tìm hoài ga xe lửa đường Lê Lai
Thèm nghe tiếng còi tàu buồn da diết
Thèm nói cùng em lời vĩnh biệt
Một mối tình khi anh nhắm mắt xuôi tay.
Linh Phương
-------------------------------------------------------------
(*) Quán kem đường Lê Lợi trước 1975
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2011 08:01:43 bởi Linh Phương >