CHO ANH GỞI XUÂN VỀ BÊN ẤY
Có còn không hoa tuyết trắng ngần
Lấp lánh xuân hồng vừa chạm ngực
Bên ấy làm sao em hiểu được ?
Ở Việt Nam mai đã nở vàng
Dẫu nửa vòng trái đất xa xăm
Dẫu đại dương muôn trùng cách trở
Đâu ngăn được lòng anh thương nhớ
Góc biển-chân mây- kẻ cuối trời
Năm - mười năm hay hết kiếp người
Anh vẫn đợi một ngày hội ngộ
Dù tình yêu chỉ là sương khói
Ngày ly tan - mộng chết đầy hồn
Anh tự nhủ . Ừ ! Biết bao lần
Bỏ làm thơ khi đời cay đắng
Bỏ uống rượu khi đời hận lắm
Vì tình đau như cắt ruột gan
Có còn không hoa tuyết trắng ngần
Để gió mùa đông xa vời vợi
Con đường em chạy xe đến sở
Sẽ dịu dàng vạt nắng ban mai
Chút mưa buồn thổi tạt chiều nay
Cho anh gởi xuân về bên ấy
Linh Phương