Ta yêu em mù trời
ghé ngang thềm nhà cũ
lòng tựa mỏng như sương
thư viết chưa đầy chữ
mực còn ướt giấy thơm
chỉ một lần ta đến
hiên ngoài trời thôi mưa
gọi tên người trăm tiếng
khung cửa vắng người xưa
buồn quá uống nửa chén
ta say rượu quỳnh tương
tình đã không trọn vẹn
sao ta vẫn tiếc thương
mùa đông hay mùa xuân ?
ta yêu em mù trời
tưởng như hồi về thăm
em mừng mặc áo mới
trong hội hè đầu năm
hẹn hò ta vừa tới
mười năm - hai mươi năm
cây hoa đào trước ngõ
rũ chết nằm bên sân
bỗng dưng thèm nhánh nhớ
phải chi ta là chồng ?
phải chi em là vợ ?
ta muốn đập cổ kính (*)
tìm bóng hình của em
một đời ta giấu kín
không hẳn là ta quên
quên thế nào cho được
tim ta chỉ riêng em
ta muốn đốt chồng thư
mấy mươi tờ kỷ niệm
kể ra cũng là dư
thử hành trình một chuyến
chợt hiểu rằng ta ngu
ở bên người cố xứ
xếp lại khăn em tặng
để dành chút mùi hương
chiếc khăn màu lụa trắng
cúi đầu ta ăn năn
yêu nhau thôi đành phụ
bâng khuâng hồn bâng khuâng
ghé ngang thềm nhà cũ
gọi tên người trăm năm
Linh Phương
-----------------------------------------
(*) ý thơ vua Tự Đức
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2010 04:33:01 bởi Linh Phương >