Thơ Tình Linh Phương
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 33 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 494 bài trong đề mục
Linh Phương 21.06.2010 10:15:06 (permalink)
0


LÒNG BUỒN CHẲNG KHÁC SÔNG HƯƠNG

Nguyệt rằm trao O nụ hôn
Ngã nghiêng vạt sen hồ Tịnh
Run rẩy núm hồng nhụy kín
Chờ môi anh ngậm hạt tình
 
Để O thương bóng-thương hình
Tương tư một đời-một kiếp
Đại Nội đêm nào trinh tiết
Hiến dâng người tuổi mười ba
 
Đi mô cũng nhớ ngõ hoa
O ngang che nghiêng vành nón
Yếm đào của ngày khôn lớn
Tặng anh dối Mạ gió bay
 
Xa nhau rồi cũng nhạt phai
Như Trường Tiền xưa gãy nhịp
Chậm chân  anh qua không kịp
Hôm O Tôn Nữ lấy chồng





Hôm anh lên đường ra trận
Lòng buồn chẳng khác sông Hương
Sông Hương vừa hờn-vừa giận
Trách O quên phứt câu thề
 
Trách O không biết nẻo về
Trường xưa rêu phong ngói cũ
Tịnh Tâm ai chờ-ai đợi
Mấy mùa sen nở lại tàn
 
Sông Hương chẳng khác lòng buồn
Mắt ni vời trông chi nớ
Bao nhiêu năm trời anh hỏi
Bên người hạnh phúc không O ?
 
Linh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2010 10:19:34 bởi Linh Phương >
Linh Phương 22.06.2010 09:07:57 (permalink)
0


THEO DÁNG EM GẦY

Thu chợt vàng sáng nay em thức sớm
Nghe gió se se lạnh ngực Sài Gòn
Vẫy tay chào bầy sẻ nâu mơ mộng
Ngày bắt đầu bằng hương nắng ban mai
 
Nắng của trời đâu phải của riêng ai
Dẫu biết thế nhưng anh thường tự nhủ
Sẽ nhốt nắng vào mắt em để nhớ
Và để thương khi hai đứa xa nhau
 
Con đường xưa chứng kiến mối tình đầu
Cổng trường cũ dại khờ anh đứng đợi
Nhìn tóc em bay ngoan hiền từng sợi
Buộc đời anh vào giữa trái tim non
 
Sài Gòn ơi ! Ngày ấy quá cô đơn
Khi lặng lẽ em lấy chồng bỏ học
Tuổi mười tám- đôi chân anh bật khóc
Mệt mỏi bao năm theo dáng em gầy
 
Mệt mỏi bao năm anh vẫn còn đây
Thời binh lửa và nỗi buồn lưu lạc
Tuổi mười tám. Trời ơi ! giờ đã mất
Sau lần ra đi biệt xứ không về
 
Linh Phương
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2010 09:10:30 bởi Linh Phương >
Linh Phương 23.06.2010 10:13:52 (permalink)
0


THIÊN ĐƯỜNG CŨNG CHỈ THẾ THÔI

Em là lửa
anh là rơm
Ông trời xui khiến
lửa rơm liền kề
Lửa không đốt
mới sợ nghe
Rơm không cháy
anh mới thề
không yêu
Thôi thì
nhắm mắt thử liều
Tay anh khe khẽ
khều khều ngực em
Vậy mà ván
đã đóng thuyền
Cho hai đứa
cứ phải ghiền
mùi hơi
Như chim
có cặp có đôi
Như bờ môi
với
bờ môi không rời
Em là nhạc
anh là thơ
Trong thơ có nhạc
trong đời có nhau
Xuân tình rực lửa
ta trao
Ngu gì mà để
khát khao đợi chờ
Thiên đường
cũng chỉ thế thôi
 
Linh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2010 10:17:08 bởi Linh Phương >
Linh Phương 24.06.2010 09:36:34 (permalink)
0


SỢI TÓC

Trước cổng nhà anh có vườn hoa
Để nắng đùa hoa nắng vỡ nhòa
Em nhặt nắng về em đan áo
Bằng nắng của trời xa rất xa
 
Em xỏa tóc thề buổi sớm mai
Thương thật thương sợi vắn- sợi dài
Nên anh đem tóc pha màu nhớ
Rồi vuốt tóc buồn trên ngón tay
 
Ừ ! Hãy vì nhau một chút thôi
Xin cho nồng thắm nụ hôn rời
Xin cho tóc buộc chân người cũ
Xin để cuộc tình như giấc mơ
 
Ừ ! Hãy vì nhau- hãy một lần
Hai ta quỳ gối khóc ăn năn
Bởi anh ví đâu bằng sợi tóc
Nên sợi tóc buồn theo tháng năm
 
Rơi mất bao giờ sợi tóc tơ
Không duyên- không nợ- thì người ơi !
Thư anh có gởi hàng trăm lá
Cũng tỉ như mưa rớt giữa trời
 

Linh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.06.2010 21:41:21 bởi Linh Phương >
Linh Phương 25.06.2010 08:55:29 (permalink)
0

PHƯỢNG CẦU KỲ HOÀNG

Khuyết vầng trăng
khuyết cuộc đời
Trong tim em
có bài thơ
anh buồn
Khói tình cay
mắt nhẹ vương
Cách chi dụi được ?
những thương nhớ này
Yêu người
chẳng thể hôm nay
Mặn nồng
xin gởi lại ngày
hôm sau
Trách gì anh
để thêm đau
Tiếng đàn Tư Mã
trôi vào trăm năm
Ngậm ngùi lắm
Trác Văn Quân !
Dây tơ đã bật máu hồng
từ đây
Yêu người
yêu mãi không phai
Thiên thu
khúc Phượng
đắng cay
cầu Hoàng


Linh Phương
Da Hương 25.06.2010 22:40:55 (permalink)
5
 
 
 





 
 
*** Đem về cho nhà thơ lớn.... tuổi nè ! Giỏi hong?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2010 22:42:46 bởi Da Hương >
Linh Phương 26.06.2010 08:26:12 (permalink)
0
Giỏi ghê ta ơi !
Linh Phương 26.06.2010 08:27:41 (permalink)
0


CŨNG NGẦN ẤY THÔI


Bàn chân dẫm phải
gai đời
Buốt đau hết kiếp
con người trầm luân
Mai tôi
nằm dưới mộ phần
Thì thôi em nhé !
Cũng ngần ấy thôi
Lời thề
nửa thực-nửa hư
Rơi trên vạt áo
Tố Như năm nào
Nghìn xưa
cho đến nghìn sau
Dòng sông bạc mệnh
hai đầu
tôi-em
Câu Kiều
lúc nhớ-lúc quên
Tài hoa một thuở
tình thiên thu buồn
Thì thôi em nhé !
Đa mang
Chữ duyên
chữ nợ .
Cũng ngần ấy thôi
 
Linh Phương
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2010 02:12:26 bởi Viet duong nhan >
Da Hương 27.06.2010 01:24:33 (permalink)
0


LỤC BÁT LINH PHƯƠNG


AO LÀNG NGÀY ẤY

Đã đành mây khuất sau đèo
Tình tôi em giấu mang theo lấy chồng
Bỏ thời thắt đáy lưng ong
Đêm về hò hẹn ao làng đợi nhau


LÚC XA QUÊ


Dẫu cho dịu vợi muôn trùng
Dẫu cho nguyệt khuyết- trăng tàn đầu non
Ra đi lòng cứ dặn lòng
Đừng quên cỏ nội- hương đồng nha em



TỪ NGÀY EM LẤY CHỒNG

Vườn cà tim tím áo xưa
Tầm xuân xanh biếc mấy mùa nở hoa
Từ ngày em lấy chồng xa
Bờ đê- ruộng lúa- quê nhà- buồn hiu



LỜI RU THỊ THÀNH


Thị thành tắt nghẹn lời ru
“ Bướm vàng đậu ngọn mù u…”- lặng thầm
Lục bình ai thả trôi sông
Để đời em chịu bềnh bồng ngược xuôi



VÀ- NỖI NHỚ- NỖI THƯƠNG



Biết rằng chẳng thể về thăm
Quê nhà vườn cải lên ngồng vàng tươi
Thì thôi ! Xin gởi đất trời
Nỗi thương- nỗi nhớ- vô bờ của anh




Linh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2010 08:34:02 bởi Da Hương >
Da Hương 27.06.2010 01:25:45 (permalink)
0

Trích đoạn: Linh Phương

Giỏi ghê ta ơi !

 
Hong giỏi gì , mà ai giỏi hơn hong được thôi !
Linh Phương 27.06.2010 08:22:32 (permalink)
0



Em và anh quen nhau qua những bài thơ, truyện ngắn đăng trên một website. Người ta cho đó là sự đồng cảm giữa hai tâm hồn, khoảnh khắc tìm đúng tần số của hai trái tim. Thời gian dần trôi, kỷ niệm càng nồng thắm. Rồi một ngày, anh đột nhiên nói :” Anh biết em yêu anh, và anh cũng vậy”. Em bật khóc, giọt nước mắt cho tình yêu và hạnh phúc, niềm vui mà thượng đế ban phát cho em khi có anh. Anh như ngọn nến thần kỳ sưởi ấm trái tim giá lạnh từ lâu của em.
Với em-anh là người đàn ông em yêu bằng mối tình đầy khát khao, nóng bỏng. Với anh- em là người phụ nữ anh yêu bằng quãng đời bão táp, phong ba. Bên anh, em thật bé bỏng, hồn nhiên, đơn giản ,tin vào mọi cái tốt đẹp của tình yêu.

Đêm rất khuya. Anh và em ngồi uống nước ở một quán bên đường. Lá Trúc Đào rơi dưới chân vô số kể, giẫm lên nghe giòn tan như tiếng vỡ thủy tinh. Từ máy cassette, giọng người ca sĩ hát mơ hồ thoảng bay theo gió :”…Chiều xưa có ngọn Trúc Đào. Mùa thu lá rụng bay vào sân em…”. Bài hát buồn buồn da diết khôn nguôi. Nghe xong bản nhạc, anh bảo:
- Anh muốn đi bộ đêm nay.
- Dạ, em đi cùng anh suốt đêm.
Anh trả tiền, đứng lên dìu em bước đi. Đường phố Sài Gòn lấp lánh ánh đèn qua những ô cửa kính. Trời trong vắt với khoảng không gian đầy sao. Những mái hiên màu nâu xám, khiến em nhớ đến một nơi nào đó thật gần gũi, thật quen thuộc mà em và anh đã từng đi qua.
Anh thích rủ em lang thang hết con đường này tới con đường khác. Em hay nói về ngày mai, nói về ước mơ của mình, em sẽ thoát khỏi mọi ràng buộc của gia đình để sống trọn vẹn bên anh. Khẽ mỉm cười, anh dịu dàng vuốt những sợi tóc bướng bĩnh nằm vắt ngang khuôn mặt em, thì thầm:
- Liệu con đường chúng mình đi có suông sẻ như em nghĩ chăng ? Chúng mình còn biết bao nhiêu điều cần phải vượt qua.
Trái tim em co thắt trước viễn ảnh khó khăn, mà anh- mà em cần đối mặt. Chỉ có anh, người đàn ông trải nghiệm qua cuộc sống thăng trầm, ở vào độ chín mùi của trí tuệ mới có cách nhìn nhân ái, xót xa, thực tế đến thế. Nhưng em không sợ, em sẵn sàng vì anh mà lội giữa dòng sông chảy xiết, băng mình trong sóng gió của cuộc đời, của con người để tìm một thiên đường xanh cho tình yêu và hạnh phúc của mình.
Em thẫn thờ hát nho nhỏ cho anh nghe điệp khúc mà mỗi lần hát, là mỗi lần em chảy nước mắt:” Mùa thu ra biển cả, theo dòng nước cuốn trôi. Mùa thu vàng hoa cúc. Chỉ còn anh và em…”. Vâng ! Cuối cùng rồi chỉ còn anh và em thực sự hiểu nhau…

Trăng lưỡi liềm nhô cao khỏi dãy nhà cao tầng chi chít cột ăng-ten. Ánh trăng vàng úa, mờ ảo như cuộc tình trắc trở của chúng mình. Cuộc tình mà em và anh thường ví như cành hồng trước gió, ngã nghiêng nhưng vẫn vươn cao, thách thức cùng trời đất, giông bão.Chúng mình vững niềm tin như thế nhé anh thương yêu của em.


Linh Phương
 
Linh Phương 28.06.2010 09:45:04 (permalink)
0



ĐỪNG MƯA NỮA NHÉ !

Đừng mưa nữa nhé !
Mưa ơi
Để em ướt áo
phai rồi màu xưa
Ngậm ngùi là
lúc tiễn đưa
Lần đi
mấy chục năm
chưa hết buồn
Đừng mưa nữa nhé !
Mùa sang
Chợ đời em bước
muộn mằn tình tôi
Yêu thì yêu
chỉ vậy thôi
Trách người lỡ trách
một lời cũng đau
Thôi thì
xin hẹn kiếp sau
 
Linh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2010 09:46:59 bởi Linh Phương >
Linh Phương 29.06.2010 08:29:39 (permalink)
0


Ở PHÒNG C.T.C.T 1973

Thầm thương
áo trận bạc màu
Nặng vai Tổ quốc
binh đao không rời
Gặp nhau
như thể tình cờ
Kiêu sa em nở
nụ cười hiền khô
Ngang tàng anh
với câu thơ
Em tương tư hết
một thời thanh xuân
Rồi mang đi
lúc theo chồng
Ba mươi năm
đọc lại dòng thư xưa
Thư xưa
thư của ngày xưa
Ngày anh trai trẻ
đời chưa dập vùi
Một mình buồn
một mình vui
Ngồi đây mà ngỡ
còn mùi hương em
 
Linh Phương
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.06.2010 19:30:28 bởi Viet duong nhan >
Linh Phương 30.06.2010 10:06:12 (permalink)
0



CÂU HỎI CỦA MỴ CHÂU SAU KHI TRỌNG THỦY CHẾT

Trọng Thủy gánh non sông chạy về phía biển
Biển thét gào dậy sóng
Mịt mờ đường lông ngỗng
Đứng giữa hai đầu Tổ quốc
Hồn Mỵ Châu chắp tay hoa bật khóc
Đầu chít khăn tang
Ngó trời đất non sông
Nàng đớn đau bất lực
Máu hóa thành hạt ngọc
Chảy dài ra biển đông
Sóng vỗ bốn ngàn năm
Bóng ông cha chống gươm buồn vẫy gọi
Trường Sa lồng lộng gió
Hoàng Sa lồng lộng gió
Mỵ Châu đặt trong trái tim thương nhớ của mình vô vàn câu hỏi
Ai đánh cắp nỏ thần dâng cho giặc ?
Sao Thần Kim Quy nỡ đành nói sai sự thật
Để Mỵ Châu muôn đời mang tội với quê hương
Lịch sử có thể nào viết khác hơn
Giải oan cho người chết
Lịch sử có thể nào viết khác hơn
Tại sao nồi da xáo thịt ?
 
Linh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.06.2010 10:09:34 bởi Linh Phương >
Linh Phương 01.07.2010 17:11:01 (permalink)
0



LY CÀ PHÊ VÀ LY CAM VẮT

Ly cà phê - ly cam vắt rất gần
Bởi giữa anh - em - không còn khoảng trống
Ống hút nhựa kề bên là chiếc muỗng
Một bàn tay nắm lấy một bàn tay

Cứ tưởng cuộc đời chẳng thể chia hai
Như trái tim phải sống bằng nhịp đập
Tình yêu em - anh giấu vào lồng ngực
Để nhớ - để thương -lặng lẽ - âm thầm

Ly cà phê - ly cam vắt - rất gần
Sao anh - em - lại xa nhau vời vợi ?
Khi đứng lên nghe tiếng lòng bảo nhỏ
Chiếc ghế kia không phải chỗ mình ngồi
 
Linh Phương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.07.2010 17:12:58 bởi Linh Phương >
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 33 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 494 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9