NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 13 của 77 trang, bài viết từ 181 đến 195 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Nguyên Hoang 22.09.2010 04:32:04 (permalink)
0
MƯA NGÀY THÁNG HẠ.

Tha hương gió xoáy vơi đầy,
Mây về phương ấy vui vầy nhân duyên!
Nhìn trong mắt đỏ tóc huyền,
Dung nhan ngày hạ, qua miền xa xôi.
Ngày đi nhớ mất thương rời,
Giấc mơ chua xót, bên đời mộng du.
Sao vàng cứ mãi là thu?
Về đâu trú ngụ, bến chờ thuyền quay.
Chiều nay nắng trả mưa dai,
Hong khô đường cũ, niệm hoài khúc xưa
Buồn dâng theo những cơn mưa,
Từng bong bóng nước, cũng vừa vỡ tan.

nguyên hoang.
92010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2010 22:51:35 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 23.09.2010 05:57:58 (permalink)
0
NHỮNG ĐOẢN THƠ TÌNH DỄ THƯƠNG.

*Anh đi để lại muộn phiền,
Từng ngày, đoạn tháng nhớ ghiền Anh luôn!
Tha nhân cô bóng bên trời,
Đã ngồi mong đợi, gió vờn mây mơn.
Đêm chao giấc mộng dỗi hờn,
Bỏ Em chăn lạnh,từng cơn se lòng.
Tựa như mặt nước con sông?
Không thuyền tạo sóng để dòng quạnh hiu.
Bỏ qua ngày tháng mỹ miều,
Nhân dung sầu úa, nhặt buồn viễn vong.


*Ta về ngắm lại con sông,
Bao năm xa vắng mà dòng vẫn xanh.
Có cô chim hót trên cành,
Tàng cây tươi tốt, chim chuyền một thân?
Bổng dưng lòng lại phân vân,
Chim kia lẽ bạn, như vừng trăng đơn.
Khi buồn ai sẽ dỗ hờn?
Chim theo ta nhé! Vu sơn đỉnh bồng.
Buồn thay cho kẻ không ch...
Chăn bông nhiều lớp, mà lòng lạnh ghê!
Ngồi lên chờ bước ai về?
Bảo về, mà cứ rề rề hết phê!
Đây nà, cơn gió đã về,
Ê..ê.., mẹ cha ơi! quá ghê.

Ta cùng lãng bước thiên nhai,
Trăm năm luôn có những ngày bên nhau.
N.H


*Đời thừa rủ hết buồn đi mất
Chưa nợ trần gian tiếp thoả nguyền.
Chết giữa đoạn đường, hồn vất vưởng
Ta dìu đi nốt đón thiên duyên.

Đôi dép đo chân còn có số,
Cuộc tình ngự đến, núp quay lơ!
Lầm lỡ đưa chân nghiền kiếp sống
Yêu nào có tội, sao hững hờ?

*Buồn xưa bỏ lại sau lưng
Xua tay xoá hết, xin đừng vấn vương.
Để Em chọn lại ngõ đường,
Hoa chờ bướm lạ, thăm vườn tân hôn.

*Bây chừ còn một cõi hồn,
Van xin được nói, ôm vừng trăng thôi?
Nhân duyên trời định bao đời!
Tỏ tình nơi đó, trao lời được chăng?
Ước mơ bày tỏ một lần,
Để ta dọn sẵn, khung rào che duyên.

*Lang thang đợi bóng xuân thì,
Đi qua con ngõ, nhớ gì năm xưa?
Nắng ngoi kẽ lá thẹn thuồng
Một tia nhạt muốn, cuốn lòng không buông.

*Đêm nghe tiếng nấc nghẹn ngào,
Mơ hồ tựa giấc chiêm bao hiện về
Đắm chìm ngàn kiếp hoang mê!
Trải qua dâu bể, gom miền hạnh vinh.

*Ngâm mắt cho say, chìm giấc mơ nào?
Thơm lâng trên vùng da, mùi sửa nóng!
Bầu sửa cho ta, vịn đời khôn lớn.
Lần bươc đi tìm, niềm ước trăng sao.

Nguyên Hoang.
2 ngàn 10
Nguyên Hoang 23.09.2010 09:41:43 (permalink)
0

CUỘC SỐNG TRÔI QUA.

Ta lang thang bằng mơ, về quê cũ
Nơi chôn nhau, cắt rốn bởi song đường
Ngõ lầy lội, đến trường bao năm trước
Vẫn mái nhà, xiêu vẹo, giữ thân thương.

Nơi đây đã vo tròn, tình yêu nhỏ
Bước đi theo từng khắc, thời gian qua
Hằn khắp lối dấu ru, gìn mong đợi
Dòng sông muôn đời, nhớ kẻ đi xa.

Đời cuốn hút, vào những ngày tháng ngột
Bầy ong tan, mật rơi rớt trên đường
Lột tất cả, ném quăng vào cơn trốt
Xoáy quay cuồng, tràn nước mắt ly hương.

Bỏ quê hương làm bước chân đi mãi,
Sống lang thang, tựa như kiếp ăn mày
Nơi đất khách, mù mờ thân cầu thực
Người qua đường ném lại mắt, chê bai.

Ôi cay đắng, lệ trào, không dám khóc
Ngăn bi thương, tạm dỗ giấc canh trường
Nhiều nước mắt, khi rời xa tổ quốc!
Nhận tiền công, trên tấm check trả lương.

Con gởi qua trùng dương, tờ giấy xanh.
thăm Mẹ,
Con gói trọn vào đây, nước mắt về.
tạ lỗi,
Trả lại ơn, trên mồ Cha hoang phế.
chưa bồi,
Và tấm chân tình chòm xóm, đến thăm.
luyến lưu,

Mong tất cả cho tôi qua, cơn ngủ
Làm kẻ độc hành, đi giữa ngu ngơ
Ngửa tay xin gì? Trên cao ban phú
Đã trở về chưa? Tiền sử cổ sơ !

Thời gian, dòng sông...
không ngưng đọng
Ném bỏ đi về...
Cuộc sống vẫn trôi qua.!

nguyên hoang.
22.9.10
Nguyên Hoang 24.09.2010 07:52:45 (permalink)
0
Hãy Quên Đi

Ta đã quên đi mọi giận hờn
Vẫn buồn khi thấy gió heo may
Thu đi gom hết vàng trên lá
Chờ bước đông qua để nẩy chồi.

Có nghe tiếng gió rí rào hỏi?
Ngồi đây hờ hững nhớ mong ai?
Trong bóng xa xôi tìm nhớ lại
Nhìn cánh mây trôi dạ bồi hồi

Ta mang đông rủ,về phơi nắng
Nhìn bước thu đi khỏi cảnh trần
Chiếc bóng xa mơ về chốn đó
Có buồn và nhớ cõi nhân gian.

Xin ai đừng tiếc nhìn quay lại
Đã thoát rời đi, lưu luyến gì?
Mai sau nếu gọi nhìn lơ đảng
Trở lại làm chi cũng thế thôi!

Đời cho ta được một lần khóc
Cay đắng riêng mang nửa nụ cười
Trên lối đi giăng nhiều cạm bẩy
Đến về, nhân thế bóng ma trơi!


nguyên hoang.
2 ngàn 10
Nguyên Hoang 24.09.2010 08:15:00 (permalink)
0
LẠC LÕNG.

Ta về mây đẩm mưa sa.
Mơ theo bóng nguyệt canh tà lõng buông,
Em đi mang chuỗi thu buồn
Biết đâu để ướp cho cuồng nhánh giăng
Một vòng tay, một chiếc khăn
Có ngăn được lệ, đôi hàng phôi pha!
Thời gian dìu bước đi qua
Rừng xưa tóc rối đêm ngà xích phong.
Dòng sông có thể cạn nông,
Trùng dương vẫn mãi bềnh bồng sóng xô.
Hồn lâng nhuốm gió xây mồ,
Nằm bên dòng suối mơ hồ vọng trăng.
N.H


CHUYỆN NGÀY XƯA.

Sài-Gòn ngập lũ, phố giăng mưa!
Ngắm người qua lại để vừa nhớ Anh
Ngày hực nồng, thả bước rong ngoài phố
Sài-Gòn bây giờ, uống ly cam tươi
thấy đắng,
Như xưa cùng ngồi, Em thử ngụm cà phê Anh
Hương vị mà Anh thích
Anh đi rồi, Em giữ lại ý thích
giống như Anh.

Hàng cây bên đường, không còn lá me bay
Cánh lá nhỏ, phủ theo vai, người Em bé nhỏ!
Dáng bước xuân thì,
Một thời áo trắng và những mùa thi.
Sài Gòn không còn thoảng hương thơm hoa sứ!
Em làm bóng trăng, dõi bước đi tìm.
Bước chân ai? phiêu bồng lãng tử!
Tình đi qua, có chút gì, để lại?
Những nỗi buồn, trên phố nhỏ, con tim!
Anh biết không? Trăng muôn thuở không hề già.
Trước lúc về, vẫn luôn chìa má
Không cần chờ, cũng nhận được nụ hôn.
Và đọng lại như mù sương ngà ngọc
Sài gòn qua rồi, cắt rốn để lại chôn.

nguyên hoang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2010 01:57:28 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 25.09.2010 06:53:31 (permalink)
0
NHẶT LẠI CUỘC TÌNH.

Ta về đây, lượm mảnh tình vụn vỡ!
Gởi vừng trăng giùm cất giữ ước mơ.
Đến nơi đâu?Để toạ thiền suy nghĩ!
Nghìn năm nhìn vách đá, đợi ra hoa.

Ta mang hoa trở về dâng sính lễ.
Ngõ đường xưa, nay cảnh vật võ vàng.
Ôi chua xót cho người đà đến trể,
Đã không còn, chỉ thấy bước thu sang.

Tìm dòng sông ta xuôi về tận ngọn,
Chẳng thèm cho, giăng hoa pháo nổ giòn!
Người dưng đến, không họ hàng rước đón.
Đuổi trên cành, chim đang hót véo von.

Đi tìm ai? Từ hoang phế rã rời!
Đồng cằn cỗi, không dấu hằn cỏ mịn.
Lời tỏ bày, chìm sâu nơi miên vĩnh.
In lưng người, còn vết chém chưa vơi.

Nguyên Hoang.
2 ngàn 10


BĂNG NGUYỆT 25.09.2010 10:28:52 (permalink)
0

Sài-Gòn ngập lũ, phố giăng mưa!
Ngắm người qua lại để vừa nhớ Anh
Ngày hực nồng, thả bước rong ngoài phố
Sài-Gòn bây giờ, uống ly cam tươi
thấy đắng,
Như xưa cùng ngồi, Em thử ngụm cà phê Anh
Hương vị mà Anh thích
Anh đi rồi, Em giữ lại ý thích
giống như Anh.




Sài Gòn và..mộng tháng giêng

Sài Gòn mưa nắng giống ai
Ly cafe sáng đắng ngày mới lên
Ngồi trộn cái nhớ và..quên
Những tầng nhà thấp cao trên cỏ mềm

Sài Gòn đọng nhát chổi đêm
Cô lao côgg thức đuổi tìm giấc mơ
Ai đưa Sài phố vào thơ
Mà loang loáng những bụi mờ trần gian

Sài Gòn giờ đã huy hoàng
Những toà địa ốc tràn lan mọc đầy
Xuân trong ánh mắt em gầy
Áo dài ngày đó ngất ngây tâm hồn

Sài Gòn đâu đó vẫn còn
Lá me rơi giữa lối mòn thu sang
Gánh hàng rong bước vội vàng
Mẹ tôi gánh cả một đàn con yêu

Sài Gòn xa nhớ rất nhiều
Năm châu bốn bể tựu đều về đây
Nhìn Sài Gòn lớn mỗi ngày
Vòng tay hò hẹn đắm say vô cùng.

Sài Gòn..ơi...chớ rưng rưng
Xuân đang về đến cả từng hẻm sâu
Mai khoe sắc thắm rực màu
Nối duyên ô thước cau trầu...anh xin.

Nguyên Hoang 25.09.2010 23:25:59 (permalink)
0
Tại hạ xin đa tạ Băng cô nương na, không mời được chén trà vị nhớ hương mơ! Bài thơ hây quá, gãi trúng
vào Biển tình thơ tràn tả cảnh hòn ngọc Viễn đông, đi chắc lạc đường, trước mắt dường như chung cư ADD...Chúc lun dzui dzẻ, yêu đời yêu người..., rồi từ đó trong tim sẽ bừng nắng hạ! Đời nhường quay lơ để
người nói riêng vào tay không cho ai nghe.....?

Thơ M đầy Biển Tình nồng!
Sóng vun khắp chốn, mặn lòng nhân gian.
Có cho nhặt giọt đá vàng?
Mang đem ủ cất, trên ngàn non cao.
Đêm về hiện diện trăng sao,
Hồi sinh tương ngộ, ngạt ngào trao môi.

Thơ mang đi từ Ta, trao tiếng nói?
Đến muôn nơi, hãy cạn tỏ giùm lời!
Trần tình gì của thơ, không gian dối.
Những lời cho nhau, gắn bó cả đời.


Ta sẽ thả trên biển tình trôi chuyển,
Bọt bể song hành con nước thiên di!
Ta cùng làm một cuộc đi?
Thoát qua, sóng cuồng gió quyện.
Hồn thơ tan, vòng tay lõng rã rời.

Có quay về chốn chưa vơi?
Lật tìm kí ức, một thời không quên.

nguyên hoang
2 ngàn 10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2010 23:28:36 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 27.09.2010 00:59:01 (permalink)
0
CƠN GIÓ DU CÔN.

Cơn gió wa, nỗi bùn ko trở lại!
N đi jồi, M sẽ khóc à na.
Như Tiệm Ly tiễn người sang sông Dịch.
Một lần đi, Kinh Kha chẳng quay về.
Mang cuộc tình, từ non sông gởi gấm.
Giết vua Tần, đem hạnh phúc tương lai.

Ở nơi nầy vương nỗi nhớ, Phù Sai!
Chịu cay đắng, đoạ đày bởi Câu Tiển.
Mơ hôm nao, trở hồi về đất Việt.
Ngộ Tây Thi, trên ngõ vắng Chương đài.
Buồn Bến hạ, trăng gầy treo bóng rũ.
Gông giữ chân cùm, cơn gió thi thu.

Gió từ lâu, bị nhốt đời dỗ ngủ.
Không gì mơ, nên cứ mãi say vùi.
Hôm nay cửa, chỉ mới vừa thoáng mở?
Thoát thân bay, tìm chốn cũ khuây nguôi.
Rất chân tình và ước mơ trả nợ!
Người ấy và Ta lại cùng chung họ?
Đáp lại lời, rồi phang luôn cả vốn.
Khám xét người, ghi dấu tình, ẩn trốn!
Đuổi không đi, cứ tiếp tục dập dồn.
Mẹ cha ơi! Một cơn gió Du côn.

Sau cơn gió về thăm, có khốn đốn hôn đây?
Ta thấy người,bồng bềnh, như lâng say.

Vì ai? thao thức canh trường.
Gió ơi! mơ tưởng để lòng nhuốm thương.

nguyên hoang
2 ngàn 10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2010 05:33:41 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 27.09.2010 05:46:01 (permalink)
0
CHO AI ...?
Hôm qua không hoàng hôn, mặt trời đâu rồi?
Càn khôn còn không?Mà dưới chân vung vãi!
Những mảnh sao trời, vừng trăng nằm nghiêng ngửa.
Vài sinh vật còn, tìm bước lánh xa xôi!

Ta quờ quạng, gắng dẫm dò trong màn tối.
Ngõ vắng chân xuôi, ướt sũng lạnh dương trần!
Đâu đó âm ba vọng ngàn, khơi chất chứa.
Đưa vọng buồn, dìu dặt buốt không gian.

Sờ soạng nhặt chiếc que diêm còn sót.
Gằn ánh lửa đi tìm dấu vết trăng xưa.
Dường như có? ngần long lanh trong mắt.
Xem là đây, giọt lệ cuối, không thừa.

nguyên hoang
2 ngàn 10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2010 09:30:53 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 27.09.2010 09:48:47 (permalink)
0
BÊN CẠNH CUỘC ĐỜI.

1. Em vui hát, những lời ca hùng sử
Ta ngạt ngào, ngắm hương nắng thu xưa
Có gì đã? lôi chân từ mây gió !
Trả lại nhau, biết mấy để cho vừa?

Nay lấy trở, những mùa trăng, gội rửa.
Sao bình yên, thắp sớm ở bầu trời
Nét chấm phá, không gian nhiều huyền thoại!
Trường giang ơi! Xin cảm tạ cuộc đời.

Bao nỗi vui, bổng đến dần, lột cởi !
Xoá theo dòng từng chuỗi đắng, niềm cay
Ta đang đi trên ngõ đường cuối dốc
Sẽ bỏ lại về, lúc đến mượn vay?
NH


2. Con phố lạnh, choàng mình chợt thức giấc
Ánh điện giăng, năm tháng bổng được bừng!
Hôm nay đón ai về? Sao rộn rã ?
Gặp lại rồi, có nhớ hoặc dửng dưng?

Câu nói trên môi ngại ngùng lấp lửng
Dường như không quen, chẳng biết một lần ?
Cố tìm ngắm vừng trăng, ngâm khúc hát
Cuộc tình qua, nay đành lỡ, cố nhân.

Đâu mua bán tình yêu mà trả giá?
Thời gian qua, xin hãy để trôi xa!
Nhung lụa cũ, xây quà trao lễ hỏi
Nhớ lại chi? Thêm khổ mãi nhau thôi.

Đường ta đi, dòng đời tạm thanh thản
Nhắc làm gì? Chuyện đá nát vàng tan!
Trời cho ta còn dỗ dành hơi thở
Mãn nguyện lòng, cùng nhìn thấy không gian.

NGUYÊN HOANG
2 ngàn 10/26



<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2010 21:07:47 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 27.09.2010 21:24:18 (permalink)
0
TIẾNG NGÂN XA.

Mây gió quyến dìm hồn ta, chìm sâu trong đáy mắt.
Ngần thu qua, vương óng ánh, cánh môi ngà!
Ta lã mộng cuồng quay chẳng lối thoát,
Vành môi trao, chiếc khóa nhốt, không ra.

Đã đọc được lời nào, ẩn chứa trong ánh mắt?
Ta bâng khuâng từng bước cận cuộc tình.
Cung phiếm ái, đàn trăng, mây dìu dặt.
Ngõ đêm dài, gió giữ mãi đoan trinh.

Buổi mai đi, gót hằn sương cỏ mịn.
Nắng thu qua, xin chớ xóa an bình.
Mai mốt đó, bụi tro về miên vĩnh.
Trần gian ơi! Đừng chua xót tiễn nghinh.

nguyên hoang
269




Nguyên Hoang 28.09.2010 11:27:50 (permalink)
0
Theo trăng ta bước vào vườn lạ,
Đề thư, họa bút cùng người
Dăm đôi chữ, vài câu thơ dịu ngọt,
Dỗ cuộc đời cho lắng đọng, quên vơi!

ng.hg.


NÓI VỚI NGƯỜI TÌNH.
(nhủ giùm lời..)

Em cứ ngủ, để Anh lén vào mộng!
Cùng theo Em, đến chốn hẹn ngày xưa??
Sương ủ lạnh, độc hành theo ánh lửa
Khoát tay tìm, chỉ chạm bóng hư không .

Em cứ ngủ, giấc mơ mình lại gặp.
Những ngày xuân đã vuột mất ân tình!
Duyên mộng biến, tháng hạ nào thiêu đốt?
Vẫn thu vàng theo cánh lá, thu sang.
Còn mùa đông, Anh dành nhận tất cả?
Vẫn chờ Em, Anh mở ngõ thiên đàng!

Em cứ ngủ, tinh cầu nầy Anh giữ.
Trùng dương ru, từng con sóng ngọt ngào.
Vẫn kề bước, thì thầm dỗ giấc ngủ.
Mắt đỏ khung trời, treo thắp trăng sao.

Em cứ ngủ, chiêm bao rời, thức tỉnh.
Hương yêu xưa, ta bắt lại từ đầu
Vòng Nguyệt quế, trao tình làm vương miện.
Môi khóa rồi, lịm ngất mãi yêu nhau.

Ta tận hưởng cuộc đời nầy trọn kiếp,
Vòng tay Anh, bảo biển quyện sóng cuồng.
Cung tình ái, chập chùng mây huyễn ảo!
Đưa nhau về ngự hạnh phúc thiên cung.

nguyên hoang
2 ngàn 10
289
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2010 20:20:33 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 28.09.2010 11:54:03 (permalink)
0
BÓNG CHIỀU NGHIỆT NGÃ.

Người đi nhung nhớ, rời muôn thuở!
Để lại cho tôi, mãi thẫn thờ.
Có những buổi chiều, mưa rả rích.
Nỗi lòng trao gởi, dấu trong thơ.

Mang đến sáng mai, nắng hồng rực rỡ.
Trưa chưa vui, buồn vội vã theo chiều.
Hoàng hôn khuất, nắng nhạt chìm, tan vỡ.
Mây hạ chưa về, hong ấm quạnh hiu.

Xin ước trong mơ, van lòng dành vạn kiếp.
Trôi bềnh bồng giữ lặng bóng nơi tim.

Ta về, ngày chờ đưa nắng quái.
Đêm chưa qua, bờ cỏ đẫm sương mù.
Vắng im có lẽ vì nhiều mệt mỏi.
Bây giờ, trời sắp bước thật vào thu.

Có cánh lục bình cô đơn, xuôi trên dòng buông thả.
Qua ngang đôi bờ, không bến cản, ngăn đường.
Có bao giờ? Ai đổi màu tim tím thẳm.
Cho một lần, được nghe tiếng gọi, yêu thương!

Thú đau thương, cũng có điều kỳ diệu.
Yếu đuối lòng, chìu gió ngã mưa xiêu.

ng.hg.
289









BĂNG NGUYỆT 28.09.2010 18:15:29 (permalink)
0

Thú đau thương, cũng có điều kỳ diệu.
Yếu đuối lòng, chìu gió ngã mưa xiêu.

ng.hg.
289



Một mình đi với thú đau thương
Kỳ diệu làm sao có làn hương
Ngược chiều gió thổi đâu đưa lại
Xao xuyến nhẹ dần xoa vết thương...

hihihi bn phải đi liền.. vài câu vui vui đừng giận hén
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 13 của 77 trang, bài viết từ 181 đến 195 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9