NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 14 của 77 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Nguyên Hoang 01.10.2010 04:14:40 (permalink)
0

Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT


Thú đau thương, cũng có điều kỳ diệu.
Yếu đuối lòng, chìu gió ngã mưa xiêu.

ng.hg.
289



Một mình đi với thú đau thương
Kỳ diệu làm sao có làn hương
Ngược chiều gió thổi đâu đưa lại
Xao xuyến nhẹ dần xoa vết thương...

hihihi bn phải đi liền.. vài câu vui vui đừng giận hén


Nếu đã giận, có bao giờ theo bén.
Gót du hà, ta phiêu lãng khắp trên sông.
Về Vàm Cỏ, xuôi đến làng An vĩnh ngải.
Xóm Bình nhơn, đường bụi đỏ, viếng Long An.
Ta hiện thân, từ ngàn xưa là hương gió.
Đến kề Em, rong mải miết, mọi đàng.
Em lạnh lòng, ta vừng nắng thái dương.
Những đêm dài, ta giăng sương, trải chốn.
Bước chân ai? Để lại nếu trộm gì?(tình)
Ta theo dấu, ngăn mọi điều bất ổn.
Yêu Em nhiều, trần gian có, Đã Si!
Hih..hi..!
nguyênhoang.
2 ngàn 10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2010 09:57:44 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 01.10.2010 05:20:46 (permalink)
0
THU THÁNG TÁM.

Xa xôi thương nhớ quá, người ơi!
Ta vẫn cô đơn giữa cuộc đời,
Thơ thẩn, lang thang buồn viễn xứ.
Nhớ gì? Môi mắt chẳng phai vơi.

Tri âm, thuyền bỏ rời bến đợi!
Hành khất đi xin, tình chẳng mời.
Có những cơn mưa vào tháng Tám.
Đem buồn ngăn lối, bước rong chơi.

Ta chăng lưới đón, dòng sông nhỏ.
Tìm lại người xưa, mất dấu xa.
Quên bỏ sau lưng, nguyện ước đó.
Ta nhìn ảo mộng, bước đi qua.

Đêm nay thu đến buồn se sắt,
Ta ngắm chờ mong bóng nguyệt hằng.
Có đến cùng ta, lần hội ngộ?
Mây trời dằng dặc, ngóng ai sang?

nguyên hoang
30.9.10
Nguyên Hoang 01.10.2010 10:50:27 (permalink)
0
ĐỘC THOẠI.

ĐỪNG BAO GIỜ ĐỂ MẮT NHÌN MÀU TÍM.
KHÔNG MẶT TRỜI, AI HONG ẤM CHO TIM ?
KHÔNG YÊU THƯƠNG, TINH CẦU NẦY VỠ VỤN!
MÙA THU ĐI QUA, ĐỂ VÀNG ÚA NGÀN TRÙNG.

TA SẼ MANG MẶT TRỜI ĐEM DẤU KÍN?
QUYẾN RŨ TRĂNG, RU DỖ NGỦ THẬT NỒNG?
CÀN KHÔN NẦY, CHÌM DẦN TRONG BÓNG TỐI!
THI NHÂN BUỒN, THƠ PHÚ QUẲNG TRÔI SÔNG.

NGHÌN NĂM SAU, KHÔNG CÒN PHẢI NHỚ MONG.
KHÔNG VƯƠNG LỆ CHO TÌNH YÊU, LỠ MẤT.

nguyên hoang.
2 ngàn 10
Nguyên Hoang 02.10.2010 04:02:19 (permalink)
0
MƠ VỀ THÁNG HẠ .

Với tay, ngày rụng bên đời!
Ngân rung sáo gió, gọi người không tên.
Trần gian khung cửa chênh vênh,
Hư vô trầm mặc, bồng bềnh xa xăm .

Mây qua sóng biển thì thầm,
Kể gì, với gió lỡ lầm đi qua?
Chuyện đời để gió đưa xa,
Gởi mây chuyển hết, qua phà Bến Tre.

Về đây nghe lại câu vè?
Người dưng chung họ, lại nhè tôi yêu!
Em đâu sắc đẹp thiên kiều?
Cho nhau buổi tối, sáng chiều làm thơ.

Vần thơ cứ ngóng, mãi chờ.
Trăm năm ở đó, bao giờ thăm Em?
Công viên ngồi mút cà rem,
Ôi vừng trăng lạnh, giờ thèm yêu thương.
Thu phai trong nắng hanh nồng,
Anh ơi! Em đợi rượu bồng loan giao.
Cả môi cùng mắt Em trao!
Hãy cho tim lạnh, sôi trào lại nha.

Cơn gió mang hương nồng,
Ban ngày trăng tắm sông.

nguyênhoang
2 ngàn 10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2010 00:35:41 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 02.10.2010 22:44:17 (permalink)
0

MỘT NIỀM RIÊNG..

Trăng chếch hướng, qua sông về Vàm cỏ.
Có xuôi dòng, gặp (thân) thương nhỏ Mỹ tho?
Cuối không hợp, mình quay lại đầu nguồn!
Thuyền rong ngược, đáy dòng, trăng theo bóng.

Trả gởi mênh mông, gió dữ mây cuồng.
Ta thầm đếm, kỷ niệm nhiều trong ký ức.
Tình yêu nào? Bước theo dần, xâm thực!
Ngõ phố buồn, nhìn ray rức mưa tuôn.

Vẫn còn vạt nắng thẫn thờ,
Lối về mắt nhỏ lời thơ đôi hàng.

Đi muôn hướng, dấu hằn phai, ngơ ngác.
Biết nơi đâu? Tìm chổ dựa, bám đời !
Loanh quanh mãi, nguyện cầu chờ cứu rỗi.
Vực ngăn hồn, dìm thẳm xóa rã tơi.

Ta sẽ mang trăng về chốn cũ,
Đem dìm dưới đáy của dòng sông.
Để không ai biết, mình đôi đủ!
Nhưng mỗi người mang, một nỗi sầu.

nguyên hoang
2 ngàn 10







Nguyên Hoang 03.10.2010 07:00:18 (permalink)
0
VỰC DẬY ĐI BÊN ĐỜI.

Không chờ lặng bước đi qua,
Anh đây mong đợi mắt ngà đắm say!
Em ơi! Sao mãi thương đau?
Vòng tay nầy sẽ đổi màu cho Em.
Bốn mùa thầm lặng, êm đềm.
Cõi lòng chôn kín, khát thèm bới lên.
Anh xây lầu ái cung đền?
Cùng Em thắp nến, sưởi buồn qua mau.

Hoa trồng lối ngõ ngạt ngào,
Hương thơm trên tóc, môi nào giao bôi.
Đường quang mình sẽ chung đôi,
Ân tình ngập lối, đền bồi nhân duyên.
Trên cành tiếng hót vành khuyên,
Chúc lời hoàn mộng, đắp nguyền ngăn xa.
Hồn thơ phấp phới kiêu sa,
Phôi pha vụt mất, thịt da trẩy nồng.

Lạc vào hoang đảo mưa giông,
Nầy cơn mộng mị, phiêu bồng thương yêu!
Giăng tay đón lại mỹ miều,
Lịm hồn dường ngỡ, thủy triều sông xưa.
Vẫn là gò bãi mây mưa,
Đồng xanh muôn thuở, đợi chờ phì nhiêu.
Cuộc tình gió ngã mưa xiêu,
Dập dồn hôn bóng, quang thiều quăng buông.

nguyên hoang
2 ngàn 10
210




Nguyên Hoang 03.10.2010 07:04:54 (permalink)
0
DẤU TÍCH...

Vỡ tan mộng ước êm đềm
Một vùng sương khói hoang thềm xa xăm!
Đau buồn lặng chết âm thầm
Nằm nghe sóng biển thì thầm nhỏ to

Mong tìm thấy bến Tự do!
Nào hay thượng đế chẳng cho toại lòng
Những đêm hoang đảo bảo giông
Là hôm trở lại môi hồng hôn say.

Qua năm tháng chân quay chốn cũ
Đảo hoang xa đã ngủ nơi nào?
Chuyện tình kể thật thương đau
Tư do chưa thấy nhuốm màu ảm thu.

Theo sóng bạc miên du cố quốc
Tâm tình nhau gió thốc biển rền
Chung mơ ước rất mông mênh
Cho đời dấu tích vững bền khó quên.

Bóng tà dương ,lấy mất!
An bình xin nằm đây
Rồi có lần gặp lại
Ở nơi đó sum vầy.

nguyên hoang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2010 18:27:14 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 03.10.2010 09:50:16 (permalink)
0
NHỚ VŨ...


Có những nỗi buồn,nhớ chốn xa
Nghìn năm lưu luyến với mây ngà
Trong con mắt đỏ tràn thương nhớ
Trên nét môi nào, ngập gió qua.

TRẦN ai nay chỉ còn riêng bóng
VÂN VŨ PHONG ba, bước bềnh bồng
Con sóng thuỷ triều, ròng lại lớn!
YÊN HÀ chìm khuất, lãng mênh mông.

Thành quách Phiên Ngung, còn tuyệt kiếm
Nam Thiên bền vững ngắm khung trời
Có ai về đó gặp cho nhắn?
Nầy cõi thơ tình, mong trải phơi!

Người Bạn ngày xưa cùng chung lớp.
Bao lâu xa cách, đã quên rồi?
Biền biệt ra đi, đời xoá dấu
Thân vùi đất cạn, lại xa xôi.

Nay bóng tà dương, ru gió mưa
Dòng sông vẫn đợi để trao đưa?
Có nghe tiếng sóng thì thầm ngõ
Mang gởi niềm thương, mấy mới vừa??
Đây nén hương dâng, dù có muộn
Bạn bè vạn thuở, nhớ nhau luôn.

Nguyên Hoang
2010

<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2010 05:57:03 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 04.10.2010 02:26:09 (permalink)
0
Ta về thành phố buồn rưng,
Chiều nay gió khựng, quay nhìn ngu ngơ.
Mắt nai ngày đó dại khờ,
Đã ôm hư ảo từng giờ miên man.
Có bao giờ lệ một hàng?
Khóc xa ngõ vắng, muộn mang thu phân.

nguyên hoang
10310
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2010 02:51:32 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 04.10.2010 02:29:22 (permalink)
0
Buổi chiều, bướm đến tìm hoa.
Hoa buồn ngơ ngác, tảng lờ gió lay!
Một mình bên chén rượu say,
Hôm nay ta uống rồi quày quả đi?
Ta đi bỏ nhớ, quên gì?
Cuộc tình chưa phỉ, cũng vừa bay xa.

nguyên hoang


Ta về ngồi dựa gốc si,
Từ bi thiền tọa, nhớ gì trong tim?
Tìm đâu? Uổng phí công tìm!
Vào vườn "Chân Vững", bóng chim đợi chờ.
NGUYÊN cho một tấm lòng thành,
Nỗi lòng HOANG vắng, để dành tặng Em.
(free love for..)

nguyên hoang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2010 03:11:38 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 04.10.2010 04:42:31 (permalink)
0
MẸ QUÊ.

Ta còn quê đó Mẹ già !
Từng ngày dõi mắt, vào ra ngóng chờ.
Mà con lại bặt tin thơ,
Bên hiên khua động cứ ngờ bóng con .
Về quê từ giã SaiGòn,
Trong đôi mắt đỏ chỉ còn hoàng hôn!
Mẹ về trở lại xóm thôn,
Hái rau đắng đất, nhớ nồi mắm kho!
Cắt thêm vài cộng rau ngò
Trộn vào hoa chuối bóp vò thêm rươi .
Giờ đây lưu lạc xứ người,
Việc làm vất vả nụ cười đã quên!
Mỗi lần húp chén canh dền
Lòng nghe nhớ Mẹ, bồng bềnh nhói tim .
Lần về quê cũ đi tìm
Bây giờ chốn đó dậu bìm phủ che
Nhớ xưa trong buổi mưa hè!
Gió đưa nắng quái câu vè thiết tha
Ngần dưng mắt ướt phương xa
Dõi trông nhớ mẹ, bóng tà sau lưng.
Bao giờ thì gió mây ngừng?
Thời gian cứ bước, dửng dưng nhìn người.!

Nguyên Hoang
2 ngàn 10

R
Nguyên Hoang 04.10.2010 09:35:52 (permalink)
0
LỐI CŨ HOANG MÊ.

Nhớ lần bước, trở về nơi phố thị.
Gió thổi đùa từng phiến lá lao xao,
Lối ngõ qua, đường khuất chìm con dốc,
Có người chờ, nép bóng ngó theo sau.

Con dốc nhỏ, dấu xưa mờ vết tích!
Vòng tay ôm bóng cũ, đứng âm thầm,
Đã phai nhạt, lắng khô niềm hoài vọng.
Còn tiếng ru nào? Ảo mộng trăm năm.

Người hoá đá, nghìn năm nhìn mong ngóng.
Nhoà hư không, sóng bạc lãm mây ngà.
Nguyên trăng giá, kéo triền non lay động,
Gặp lại người, cùng tóc bạc điểm pha.

Hờn giận qua, giọt lệ nồng chén đắng.
Men ly bôi cạn sũng ướt thu vàng,
Say trên bóng, vũng sầu đong chất ngất.
Ray rức nầy, muôn kiếp có phai tan?

Tìm ẩn cư cho cuộc tình vụng dại!
Đâu thân thương luyến nhớ gọi trao lời.
Trôi thanh thản, đậm buồn theo bọt bể.
Có mở lòng, thầm lắng gió muôn khơi?

Đêm ăn năn nhớ về phương xa ấy,
Buồn gì không? Tiếc nuối một ân tình!
Mơ lại phút, giây nào trên tóc rối,
Có quay nhìn, hờ hững hay cung nghinh?

Lầm lũi bước từ một nơi vô định!
Ta về đây, hình bóng ngủ cô liêu.

Nguyên Hoang
0410

 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2010 03:15:18 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Hoang 04.10.2010 09:55:10 (permalink)
0
NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ. (Vững Chân)

Ta trở lại, thăm khu vườn mộng ước!
Niềm mơ xưa, ngày tháng cũ vẫn còn.
Những vết khắc, đề ghi thềm hiên núi,
Gió mây gìn, còn đậm nét, sắt son.

nguyên hoang
10.4.10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.10.2010 09:56:18 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 05.10.2010 03:04:10 (permalink)
0
TA LÀM NGƯỜI, THEO BÓNG...
1.
Ta về tìm dáng nguyệt,
Ngày tháng cũ miệt mài
Từ giấc mơ lưu luyến
Nhặt lại bóng thu phai.

Trở về nhìn vết thu buồn!
Có cho dìu bước, lách luồn nhân gian?
Đi theo nỗi nhớ muộn màng,
Xin cho ngắm lại, một lần để quên.

2.
Mơ ước còn trăng, hảo hữu với cuộc đời!
Có thể mù giăng, mưa chiều trải tưới.
Và riêng người cho, xin tặng một nụ cười.
Thay thế mặt trời, được sưởi ấm không vơi.

Ta lầm lũi một mình, đi tìm lại?
Một chút gì? Đã có ở mùa xuân.

3.
Hôm nay Hà nội phố,
Thăng Long tràn ngập đèn hoa.
Có chưng diện cũng thấy mình mường mán!
Hương thơm, thi trao gởi làm quà.

Không còn nơi, cho người nhìn bóng ngả.
Chân dạo quên, những lối nhõ đi về.
Mùa vào thu, mà từ xuân xưa, vẫn kém.
Tất cả cùng xuôi, theo dòng, lan ngõ hẹp.
Một lần nhìn, mơ dỗ giấc ta mê!
Nhưng dù sao, cũng phải nhớ quay về.
Đừng quyến rũ lữ khách buồn, xa xôi đến!
Chiêm ngưỡng đẹp, nàng thơ bổng xuất hồn .
Phút yếu lòng, mượn nghi lễ giúp, tân hôn.

Sao Anh không về? Cùng Em trẩy hội!
Mượn ánh mắt phương xa, theo dõi bước buồn.
Thoáng chốc vui nào! Làm dấu hằn, bóng rổi!
Nhớ ngẩm mình chợt nước mắt, dưng tuôn?

Một ngàn năm! Quý hiếm đầy mơ ước,
Lần nầy sau, tượng đá ngắm qua đường.


Nguyên Hoang
2 ngàn 10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.10.2010 06:04:51 bởi Nguyên Hoang >
BĂNG NGUYỆT 05.10.2010 14:36:24 (permalink)
0

Về Vàm Cỏ, xuôi đến làng An vĩnh ngải.
Xóm Bình nhơn, đường bụi đỏ, viếng Long An.
Ta hiện thân, từ ngàn xưa là hương gió.
Đến kề Em, rong mải miết, mọi đàng.
Em lạnh lòng, ta vừng nắng thái dương.
Những đêm dài, ta giăng sương, trải chốn.
Bước chân ai? Để lại nếu trộm gì?(tình)
Ta theo dấu, ngăn mọi điều bất ổn.
Yêu Em nhiều, trần gian có, Đã Si!


Mô phật, có j bất ổn hử NH...hihi chúc vui và thơ sáng tác đều nha.

NHÀ MÌNH..

Về Vàm Cỏ, xuôi qua Khánh Hậu
Lợi Bình Nhơn nào giờ là phường 6 hẳn hoi
Thành phố Long An thân thiện như người,
Đường Nguyễn Thị Hạnh dựng nhiều nhà phố mới

Ruộng lúa ngày xưa, tiếc theo hùi hụi,
Nơi chôn nhao, rượt đuổi tuổi thơ
Anh có về, để nối tiếp giấc mơ
Em sẽ đợi những tình cờ sắp đặt,

Con sông Vàm vẫn hằng ngày hứng gió
Đuổi sóng xô nô giỡn rì rầm
Mấy mươi năm ướt sũng mưa dầm
Nắng phương nào để hong nhau ấm áp..?

Niềm mơ ngày tháng cũ..chừng khoả lấp
Cổng vào nhà lại trồng khắp hoa mua
Giàn hoa leo đong đưa cười theo nắng
Kiếp tằm dâu có thấy rằng rất ngắn?

Tạ ơn ai đưa ta qua bão chắn..

Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 14 của 77 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9