NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 20 của 77 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
lethutrang 02.12.2010 04:08:14 (permalink)
0
NHẠT NHOÀ

Đêm trăng say, rót tràn vào khung cửa
Bên thềm hoa còn quá nửa mùa phai
Nhạt nhoà cài lên ánh mắt cay cay
Cho óng ánh không ngất ngây sáng tỏ

Trăng bâng khuâng khẽ nhẹ vương thềm nhỏ
Soi lung linh như còn đó nỗi niềm
Hay xa rồi miền hoa cỏ cô miên?
Sao còn đó những êm đềm dấu lặng?

lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2010 13:18:05 bởi lethutrang >
duonglam 02.12.2010 05:24:06 (permalink)
0
quote


THU ĐI QUA

Cuối xuống lượm chiếc lá
Thấy mùa thu, trong ta
Đây không là quê nhà
Mùa thu vẫn đi qua!

Soi gương, gương đáp trả?
Ta bây giờ, mùa thu
Một thời gông bảo cũ!
Ta nhớ dáng ngọc ngà.

Thu về, trong song cửa
Nhìn lá, đếm năm qua
Ta về nơi đầu ngõ
Bóng ngã, báo xế tà.

Sao vẫn là mùa thu?
Đất trời còn vương vấn
Vòng tay nào ru ngủ?
Thơ nhập thể thi nhân.

Ngang qua vườn năm cũ
Trên thềm đá, món quà?
Thu vàng, một cánh lá!
Đáng giá, ngàn năm tu.

Dù ai cho mộng mị!
Đi tìm bóng xuân thì
Đường phù vân giá vũ
Ta ôm cả mùa thu.

Rám bạc sương màu quyện tóc
Cho ta vết nám thu vàng
Nỗi lòng, cuộn tròn hiu hắt!
Có ngại mùa thu bước sang?!.

N.H




T
IỄN THU

                        

 
 
                Ta tiễn em mùa thu,
                      Trời đất cũng thâm  u ,
                      Như lòng em  u- uẩn…
                      Như tình ta hoang- vu …..
                                               DL
 
      
 
         …Thu về chớp biển mưa nguồn,
           Thu đi… trăm nhớ ngàn thương lại về…
     
 
 
…Đầu thành tiếng vạc lao xao ,

Sườn non dế goị mây vào ngỏ thu .

Chiều hoang ướt lũng sương mù ,

Đêm qua phố chợ  trăng thu uá vàng.

 
 
 
Ừ thôi em , cũng quan san ,

Non xanh, nước biếc  mây ngàn  từ  đây.

Gặp nhau còn ở hội nầy ,

Tìm nhau rồi cũng cỏi nầy mà thôi .

 
 
Sông nào nước chảy mây trôi,

Thuyền nào lờ lững bên trời tuyết pha.

Trăng nào hát khúc cầm ca ,

Rượu nào say giữa giang hà xanh xao.

 
 
Em xưa má thắm môi đào,

Hạ khoe áo đỏ , thu chào aó bông.

Bây giờ  trời sắp sang đông,

Em còn thơ thẩn áo hồng… aó hoa…

 
 
Mây xưa về dỗ nắng tà,

Em xưa giấc ngủ thềm hoa…hững hờ.

Ta về gác vắng làm thơ.

Buồn len lén  đọng mấy tờ thư  xanh.

 
 
 
Hoa nào ươm nụ đầu cành ,

Trăng nào chếch bóng tần ngần lệ sương.

Thu về  bóng xế tà dương,

Non phai nét ngọc nắng vàng pha phôi.

 
 
 
Từ em cuối phố mây trờì ,

Ta qua biển bắc em dời biển đông…

Chim quyên ăn trái nhản lồng,

Ta về gở mối tơ  lòng hỏi ai ?...

 
 
 
Tình cờ như gió gặp mây,

Rừng thu lá đổ hoa bay xạc xào.

Lá vàng rơi , lá lao xao,

Trăm con mộng nhỏ bay vào thơ em ..

 
 
 
Hoa nào đẹp  tựa hoa tim,

Tình nào đẹp tựa đóa Quỳnh tinh sương.

Ừ trăm năm , cũng vô thường,

Xa nhau…thôi cũng lược gương hững hờ.

 
 
 
Ta về ngỏ vắng năm xưa,

Gói trong kỹ niệm những tờ thư xanh.

Dẫu mai đời có vô tình ,

Lật trang thơ cũ  bóng hình là đây…

 
 
 
Nhớ xưa em dáng hao gầy,

Hoa thua nét ngọc, má hây nắng hồng.

Bây giờ trời sắp sang đông ,

Em còn thơ thẩn  tơ hồng… đem hong .

 
 
 
Ngày nao em chửa theo chồng.

Thơ anh  em đọc, chỉ hồng em đan .

Bây giờ em đã sang ngang,

Câu thơ mối chỉ  còn đang tơ vò.

 
 
 
Thu đi từ độ bao giờ,

Thuyền  trăng  lặng lẻ  bến bờ vô minh.

 Anh về phố núi chênh vênh,
 Em đi bóng nhỏ một vành trăng soi…
 
 
Sông trăng từ độ đề thơ,

Thuyền trăng em có bao giờ đi qua.

Tình trăng em có thiết tha,

Thơ trăng em có thềm hoa thẩn thờ ?

 
 
 
Mốt mai dẫu có bao giờ,

Thềm trăng chờ đợi người thơ chạnh lòng.

Yêu nhau thương nhớ vô cùng,

Xa em vạn dặm muôn trùng chẳng xa.

 
 
 
Đường về vỗ nhịp hàm ca,

Quan san mấy dặm , quan hà là đây.

Ngập ngừng tay lại cầm tay,

Rừng phong thu lá rụng đầy trước sân.

 
 
 
Sao em tay ngọc tần ngần ,

Sao em mắt ngọc thâm quầng dáng hoa .

Sao em buồn chẳng nói ra,

Mà trong lòng đó  xót xa bao điều …

 
 
 
Ta về gác vắng đìu hiu ,

Rừng thu vàng vỏ nắng  chiều phôi pha.

 Sương khuya phủ kín la đà ,
Sân trăng chờ đợi người hoa hững hờ.

 
 
 
Cũng đành một kiếp người thơ,

Sông Ngân ngồi đợi bên bờ tương tư.

Tóc râu phủ kín bơ phờ,

Qua sông buổi ấy…con đò ai đưa ?

 
 
 
Nhớ xưa con sáo ơ hờ  ,

Rừng chưa thay lá em chưa lấy chồng.

Bây giờ sáo đã sang sông,

Rừng thu vàng đỏ  lá phong rụng đầy.

 
 
 
Ta về nhặt nắng hiên tây,

Gửi hương cho gió gửi mây cho ngàn.

Gửi thơ cho khắp nhân gian,

Ngàn năm-  tằm vẫn kiếp tằm- nhả tơ.

 
 
…………………………………

…………………………………

…Ai đem tơ dệt thành thơ,

Ai đưa con sáo bên bờ sang sông…

 
 
Thương em từ thuở chưa chồng,

Thơ anh em đọc, tơ lòng em  xe.

Bây giờ đi sớm về  khuya,

Thơ anh còn  đó… ai chia nỗi sầu .

 
 
 
Đầu hôm tiếng vạc lao xao,

Con ra biển bắc con vào biển  nam.

Tình anh như ánh trăng vàng,

Chênh vênh đứng đợi… người sang gọi đò.

 
 
 
Trăng đi từ độ bao giờ,

Thuyền anh còn đứng bên bờ khói mây.

Đêm về chuốc chén rượu say,

Sương khuya còn đợi dấu hài em  qua.

 
 
 
Rừng thu lá rụng la đà,

Em xưa hờ hửng tình ra phụ phàng.

Thương em từ độ mười lăm,

Đến năm hăm…mốt… em đành vu qui.

 
 
 
Con oanh bờ liểu xầm xì,

Vườn xưa còn đó ong đi sao đành.

Hoa phong nhụy bướm đa tình,

Em vui duyên mới bỏ  mình anh đây .

 
 
 
Rượu nào không uống mà say ,

Tình sao chưa thắm mà cay đắng rồi.

Em về còn đọng trong tôi,

Mùi hương giọng nói nét cười… chiêm bao.

 
 
 
Đầu cành lá rụng rì rào,,

Trên không tiếng vạc xạc xào kêu sương.

Thu về chớp biển mưa nguồn,

Thu đi trăm nhớ nghìn thương lại về…

 
 
 
Lá vàng rơi rụng lê thê,

Lá bay cuốn cả… lời thề em bay …

…Đêm về có gả ngồi say …

Dốc nghiêng bầu rượu thơ bay dạt dào…

 
 
 
……………………………………..

……………………………………..

…Trời  khuya mưa gió lao xao ,

Bên sông tiếng nhạn gọi chào TIỄN THU.


Dương Lam



 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2010 05:36:36 bởi duonglam >
Viet duong nhan 04.12.2010 06:04:53 (permalink)
0
Thức Dậy Giữa Hàng Nến.
 

 
Gió mây rong ruổi ta bà,
Ðừng mang buốt giá làm quà cho tôi.
Nơi đây nhận đã nhiều rồi,
Con tim chai cứng chờ hồi vỡ tan.

Tình yêu chợt đến ngỡ ngàng,
Dìu chân tiếp bước ngõ đàng hư vô.
Chạm tay đất lạnh xây mồ,
Nơi đây là chốn phù đồ trả ân!

Người đi tìm bóng trăm năm,
Mầu thay trên tóc vẫn thầm đợi mong.
Hôm nay lúa đợi gieo trồng,
Bình minh quên tới trên đồng phù vân.

Mai về lạc ngựa chuông ngân,
Gởi quăng theo bóng câu lâng bạt trùng.
Chiều nay gió hát không trung,
Mây trao phiếm ngọc hợp cùng hoan ca.

Ðưa về hằn dấu hương xa,
Ngã trên gối chiếc đêm qua lạnh lùng.
Tình về từ cõi mông lung?
Vẫn là hiu quạnh, truy lùng bóng ai?

Thức dậy đi Em,
Thu đã xa rồi đó!
Em hết buồn chưa?
Sửa lại tóc rối nhạt nhoà,
Ngày đông sắp qua,
Khuông viên tim buồn nhớ!
Ngõ đường ngày xưa vẫn đầy ấp ước mơ.
Ðêm hết chiêm bao,
Ngày lại bắt đầu vào.
Ðược thêm ngày cùng thở,
Mình tiếp ghép lại vần thơ.
Còn bỏ dở, trau chuốt mãi chưa xong.
Ðể mang rải lên, khu vườn tràn bông.
Hương vương thơm, núp bóng nắng xoay chiều.
Thắp lại những hàng nến,
Thương yêu!

Thức dậy đi Em.
Ðể quên điều gì mơ, toàn mộng mị.
Không làm sao níu kéo được xuân thì!
Chân đã mỏi, gót mòn phân nửa.
Mỗi người được cho, không ước cũng trăm năm.
Nhận âm thầm,
Ai hơn ai kém?
Có bao giờ nguyện trọn đâu Em.

2 ngàn 10
Nguyên Hoang
 
R
 
lethutrang 07.12.2010 02:26:24 (permalink)
0
XA XĂM

Hồn thơ bay giữa đất trời
Lặng mời cánh gió chơi vơi
Mời trăng mời sao mỗi tối
Nâng cùng chén rượu đầy vơi

Tình thơ ai gửi từng lời
Khơi niềm buồn vọng vào thu
Gợi những nỗi niềm ấp ủ
Cho bước lãng du xa rồi

Mắt môi đâu tận chân trời
Hong phơi để đợi tình thương
Đêm trường còn cho mơ tưởng
Hay xếp cả những vấn vương

Hồn thơ mỏi cánh thiên đường
Trở về cát bụi ngàn phương
Lỡ còn nổi cơn gió chướng
Nát tan tận cõi vô thường

lethutrang

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2010 16:28:32 bởi lethutrang >
lethutrang 09.12.2010 16:23:42 (permalink)
0
BỐN MÙA XA VẮNG

Có ai đi về phương trời thương nhớ
Cho mây bay gửi đỡ chút ân tình
Cho trăm nghìn vì sao nhỏ lung linh
Thôi lấp lánh để quên tình trong dạ

Khi thu qua, đông về, xuân đến hạ
Cả bốn mùa cho gợi nhớ thương xa
Chén tương tư uống mãi bốn mùa qua
Cho liễu rũ, ánh trăng ngà, buồn vọng

Mây xanh ơi, hãy bay, đừng xao động
Những niềm thương ta đóng gói niềm thương
Nhờ trời cao truyền ánh đuốc soi đường
Ta cất giữ những đoạn trường cay đắng

Gửi thương nhớ cho tâm hồn lạnh vắng
Mây chơi vơi, trăng buồn chẳng nên lời
Đàn sao rơi thao thức với chuyện đời
Đêm đêm vẫn nồng say mời cô quạnh

lethutrang

<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2010 18:53:44 bởi lethutrang >
Nguyên Hoang 10.12.2010 01:28:24 (permalink)
0
NGUYÊN HOANG,
Xin gởi lời cảm ơn đến 7.nn/Việt dương Nhân đã mang dòng thơ của NH
về post lại ở d.đ, và Anh Dương Lam có vào ghé thăm nhà(chưa có dịp
hồi đáp), bỏ hoang lạnh một thời gian khá lâu.NH cũng không quên lời
kêu gọi, họa thơ của LTT&BN..

MERRY CHRISTMAS AND HAPPY NEW YEAR 2011

Xin được chúc quý Anh Chị Em Thi hữu trong diễn đàn VNTQ và
bạn thân quen...

*Giáng sinh tràn đầy hồng ân thiên chúa,
Năm mới, An khang Thịnh vượng*
Amen.

Nguyên Hoang
12.10.2010 - 01.27 pm



Ta về đây hội ngộ lại kim bằng.
Gởi vần thơ, thân thương và trìu mến.
Tạ từ lòng, nhớ mong ngày tháng cũ.
Tiếp ngõ đời, còn sót của nhân gian.
NH.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2010 03:11:34 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 10.12.2010 01:38:50 (permalink)
0
CÒN ĐÓ, MỘT TẤC LÒNG.

Lên non tọa bên triền, sám hối.
Về biển trợt chân, rơi xuống chìm trầm.
Trời lạnh bất ngờ, đóng băng giam hãm.
Tâm niệm còn vương, chưa trọn đáp đền.

Hôm nay vầng dương đi ngang, làm tan chảy,
Cám ơn đất trời, lại được ngoi lên.
Ta đứng chênh vênh, nhìn tìm phương nào đó?
Thu bâng khuâng, mượn hết vàng trên lá.
Trải lối đưa về tương ngộ lại, khó quên.

Mừng Giáng sinh chúa Hài đồng đã đến,
Chúc thi nhân, thân mến ở Diễn đàn.
Tràn hạnh phúc từ hồng ân thiên chúa.
Chào mùa xuân, quê hương đón, bước sang.

Bao chuyện thương tâm, đau xót vô vàn.
Ta may mắn còn ngồi đây, giao lưu thi phú.
Thế giới đã cuối mùa, chìm mê vụn vỡ.
Xin trải lòng, chia sớt với nhân gian.
Hãy thương yêu nhau, hồn thơ thanh thản.
Bỏ giận hờn, để tâm bằng, đốn ngộ.
Có thể muôn loài, sắp diệt tuyệt héo khô.
Ngõ đường đời, tiếp bước sống đợi chờ.

Khung trời ảo, tạ ơn cho nỗi nhớ.
Mai đi rồi, về xa đó vẫn mơ?
Một áng phù vân, mông lung nhân thế.
Đôi vòng tay, lạnh, trả lại thuở hoang sơ.

Đây chén rượu, chúc người thơ, tình phù trợ.
Nồng hơi cay, hàng nến ấm, sưỡi đi về!
Nơi xa xôi, hồn giạt trôi, buồn hoang phế.
Vẫn vọng hoài, bóng lưu lạc chốn hư không.

Tinh cầu hồi sinh, được xin vô ngã.
Đã thoát rồi hệ lụy vũng trầm kha.
Một hồ bơi chúc chen, vay với trả.
Ngày vươn lên, rũ sạch bóng mượt mà.
Biết được gì? Kinh điển hứa, cõi xa.

NGUYÊN HOANG
2010



<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2010 03:17:24 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 10.12.2010 10:05:01 (permalink)
0
MÙA ĐÔNG LẠI VỀ

Cứ mỗi năm, khi cuối mùa rét lạnh.
Từng chòm cây, dưới gốc bóng ngập tràn
Hai bức tượng quỳ, nhìn con chúc tụng
Chúa Hài đồng, lại đến ngắm nhân gian.

Cho khắp chốn, mọi người trên duơng thế.
Tất cả tình thương sẽ được vô vàn,
Nhớ cùng nhau, hướng về nơi đỉnh tháp.
Hồi chuông giáo đường, thánh thót ngân vang.

Nghe tiếng hát, chúa về đêm lạnh lẽo.
Ngưng thời gian, cùng hợp nhất ca theo.
Chẳng riêng cho, những người đang giàu có.
Đồng đều nhau, dù kẻ đó khốn nghèo.

Có lời phán, mặc ai không trông thấy.
Niềm tin yêu vẫn là mãi không phai,
Vạn thuở trước, lúc tinh cầu chưa tạo.
Nghìn năm sau, Chúa luôn nhớ thương hoài.

Hãy giữ lấy một vòng tay bất tử.
Đường đời đi, trải bước lắm gập gềnh.
Dẫn lối đó, theo chân đàng thánh giá.
Hạnh phúc đời nầy, khoảnh khắc mông mênh.

NGUYÊN HOANG
2010
Nguyên Hoang 10.12.2010 10:15:50 (permalink)
0
GIẤC MỘNG NGÀ.

Đông Paris, nhớ người thương viễn xứ!
Thu qua đi, nhặt lá lót chân nàng.
Buồn không nhỉ ? Đường bay xa hiu hắt!
Tiếc xuân thì, ghì níu bóng không gian.

Để xin hỏi, cánh mây trời lảng đảng?
Lấy của Em, vốn liếng thuở mượt mà.
Hoàn trả lại, niềm quạnh hiu hoang vắng.
Chở cả hồn trôi về mãi nơi xa.

Cao xanh ơi! tôi còn chỉ giọt sương,
Là mỗi sáng trông chờ, một cánh bướm!
Hoàng hôn về, lạnh trùm bao chua xót.
Khung trời bao la, xin cho chút thiên đường.

Thiên đường đó, vòng tay dù mộng mị!
Tình ảo xa, mường tượng thoảng ngọc ngà.
Làm hương gió nhập hoà trên ngọc thể,
Hạc trắng đi tìm giao mộng thiên nga.

Qua, sẽ mang ân tình xuân cho, bậu!
Duyên trăm năm, xin góc nhỏ cho mình.
Phòng loan sẵn, chờ giao bôi hợp cẩn.
Tất cả vòm trời chiêm ngưỡng, lặng thinh.
(Từ hai đứa, có vay nơi kiếp trước.
Thiếu chưa đầy, giờ phải trả nhau thôi!)

Nguyên Hoang
2 ngàn 10





Nguyên Hoang 10.12.2010 10:19:48 (permalink)
0
CÒN VÒNG TAY CHO NHAU.

Đây ngôi nhà hoang, từ lâu khép cửa!
Bao mùa qua, không ai đến viếng nhà.
Thu vẫn lạnh lùng, đổi màu trên lá.
Tóc rối hững hờ, quên nhớ xuân xưa.

Gió về ngang, dừng bên hiên mỗi bữa!
Mây lỡ đường ngưng, núp đở vách bồ.
Vì biết ta, giữ niềm riêng quạnh vắng.
Chẳng bao giờ dám chạm cửa, xin vô.

Bóng trôi thả, theo sông dài tóc sổ!
Bình lặng đi qua, chập chững vào đời.
Vịn Mẹ Cha, ân tình nuôi khôn lớn.
Rời vòng tay, đẩy bước sống, quẩy bơi.

Mầu hoa phượng, sân trường, mấy dịp đợi!
Dáng xưa tan, ta xuôi bước phong trần.
Mơ nhỏ mất, nhận tiếp buồn hoang dã.
Cao nguyên vo tròn nỗi nhớ, giá băng.

Cuộc chiến gia tăng, mệnh cuồng năm tháng!
Không còn thời gian, khoảng trống cho mình.
Là tọa độ, mù sương giăng phi pháo.
Câu thơ tình chao lô-cốt, chuyển rung rinh.

Sấm chớp giật, dưới cơn mưa, mê tỉnh!
Tử thần đội gió lạnh, đứng lặng rình.
Chợt lơ đảng, rước nhẹ về, miên vĩnh.
Chưa kịp tiếng giã từ, đã lặng thinh.

Lột bỏ chinh y, vội vàng qua biển!
Ôm niềm mơ theo, rớt rụng dọc đường.
Áo mảo cân đai, đừng bao giờ, xốc lại.
Kẻ tội hình, còn nguyền rủa sau lưng.

Tiếng gõ của ai, từng hồi lấp lửng?
Ngoài kia trời đông, dưng cảm xúc lòng.
Nào, cánh chim lạc đường, xin sưỡi ấm!
Có phải cá hồi, bước trở biển đông?

Một cánh chim xa, phương buồn lưu lạc!
Mơ trong yêu thương, vọng nhớ cung đài
Tìm về cành xưa, dấu hằn cho đậu.
Thênh thang thiên di, lau roi tro lai.
Vòng tay nầy, ôm ấp tiếp canh thâu.

NGUYÊN HOANG.
2 ngàn 10

<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2010 10:21:05 bởi Nguyên Hoang >
Mỹ Trinh 10.12.2010 10:54:29 (permalink)
0
Đêm Tự Ru

Khép quạnh vắng tôi ngồi sau cánh cửa
Nhìn màn đêm mở rộng cõi hư vô
Những mùa xuân đã đi không từ giã
Những ngày xưa còn xót lại gì không

Còn có vòng tay nào đan mạch nóng
Cho người về xóa sạch những nếp nhăn
Đêm tàn canh ai nghe lòng quạnh vắng
Tôi về nghe thương tích kiếm chỗ nằm

Góc phượng hồng năm xưa giờ còn đó
Hay mất rồi góc cổ thụ buồn so
Tình rồi chết mẹ cha về với đất
Con bơ vơ vật vã chốn chợ đời

Ai có về xa xôi từ miền nhớ
Gửi mây bay về bến nớ phong trần
Mơ đã chín trái rụng mùa năm cũ
Vẫn xuân này mơ nở nụ ngoài hiên

Vòng tay nào ôm thơ hứng gió hiền
Hay đông lạnh khép từng phiên tuổi nhớ
Ai đi về đọc vần thơ bỡ ngỡ
Tôi đi về nghe nắng rã hình hài

Tôi đi về cùng bóng đêm xa ngái
Mơ đâu rồi mơ tô trắng lòng đêm
Đêm sáng mắt để biết mình trăn trở
Đêm tự ru bằng hơi thở cạn cùng

Mỹ Trinh


Đọc thơ bạn lâu rồi nhưng hôm nay mạo muội ghi mấy hàng vì thấy bạn đồng trạng với tôi. Mong không có làm phiền bạn nha.
lethutrang 10.12.2010 15:48:55 (permalink)
0
SANG MÙA

Non nước sắt se trong đông lạnh
Hoa lá chạnh lòng bởi mùa sang
Cánh Thiên Di lãng đãng với mây ngàn
Cho nắng sớm còn vô vàn sương đọng

Ngày tháng ơi, đã trôi dài thật rộng
Níu làm sao được chung bóng, chung đôi
Trên nhân gian thời buổi vẫn đổi dời
Còn hay mất, mất hay còn, dời đổi

Muôn ngàn năm, một điều, chưa ai nói
Trái yêu thương là độc dược bên mình
Tròn nhân duyên hay dang dỡ chuyện tình
Ai lỡ uống, là nhận nghìn cay đắng

Xin thời gian hãy rót vào khoảng lặng
Những ân tình, niềm nhớ, đặng còn nhau
Cách xa bao ngày tháng rộng hanh hao
Sao chia xẻ, những niềm đau, thầm kín

Say mơ hoa có bao giờ chợt tỉnh
Dâng trọn tình có phải nhận điêu linh
Mùa Giáng Sinh con xin Chúa an bình
Cho phép lạ, chữ ân tình, xin giữ.

lethutrang

Nguyên Hoang 11.12.2010 02:58:54 (permalink)
0
KHÊU NGỌN NẾN LÒNG.

An lành nào ban sủng!
Cho hạnh phúc ngọc ngà,
Tâm sự nhờ thơ trả,
Phiền muộn được phôi pha.

Mùa đông đầy tuyết giá!
Mong từ người ở xa,
Hồng ân nơi vạn dặm,
Ban tặng một phần quà,
An bình cho trọn năm.

Hỡi bạn tình xa xăm,
Từng ngày tiếp cuộc sống,
Nếu có cùng tâm trạng,
Mời ghé đặt gót vàng.

Thả lời thơ huyễn mộng!
Vay lấy một niềm mong,
Nếu người không nỗi nhớ,
Sống hoang phí cuộc đời,
Trời cho ta nửa kiếp,
Kề cận tình rong chơi.

Tình thơ nầy Bạn hỡi!
Đời lắm chuỗi u buồn,
Bước vào không mảnh vải,
Ra về cũng mất luôn.

Sao ta không cộng hưởng?
Mùa ân xá đêm dài!
Ta bay về cung đỉnh,
Hoà hợp chén men say.

Chuyện xưa một Tiên nữ.
Vì mãi giữ thiên điều,
Ngại ngọc hoàng bắt tội,
Nên chẳng dám mơ yêu.

Một thân ngà chia xẻ.
Đêm trường là sao Hom,
Đổi về tên Vệ nữ,
Vẫn trôi nổi bên đời,
Muốn trao lời dạm thử,
Ngõ Kim bằng vụng dại,
Phai mờ lúc ban Mai.

Một vì Sao mỹ nữ.
Trọn lòng giữ nguyên trinh.
Không dám chạm chữ tình,
Chẳng tìm được chốn ngự.
Đời bước sẽ thừa dư.

*(Kim,Vệ nữ, Hom và Mai là tên của(duy nhứt) một vì sao).

NGUYÊN HOANG.
2 ngàn 10

_____________________________

Ôh! chợt thái dương bừng lên, tia rực rỡ.
Sao? Bỗng sụp chìm, lui ẩn, chưa hoàng hôn!
Lúc rời đi, hãy để chút gì lạị cho cõi thế?
Đừng hoang phí, một kiếp người, không đứng vững với đôi chân.
nguyên hoang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2010 06:38:05 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 11.12.2010 03:06:07 (permalink)
0


Trích đoạn: lethutrang

SANG MÙA

Non nước sắt se trong đông lạnh
Hoa lá chạnh lòng bởi mùa sang
Cánh Thiên Di lãng đãng với mây ngàn
Cho nắng sớm còn vô vàn sương đọng

Ngày tháng ơi, đã trôi dài thật rộng
Níu làm sao được chung bóng, chung đôi
Trên nhân gian thời buổi vẫn đổi dời
Còn hay mất, mất hay còn, dời đổi

Muôn ngàn năm, một điều, chưa ai nói
Trái yêu thương là độc dược bên mình
Tròn nhân duyên hay dang dỡ chuyện tình
Ai lỡ uống, là nhận nghìn cay đắng

Xin thời gian hãy rót vào khoảng lặng
Những ân tình, niềm nhớ, đặng còn nhau
Cách xa bao ngày tháng rộng hanh hao
Sao chia xẻ, những niềm đau, thầm kín

Say mơ hoa có bao giờ chợt tỉnh
Dâng trọn tình có phải nhận điêu linh
Mùa Giáng Sinh con xin Chúa an bình
Cho phép lạ, chữ ân tình, xin giữ.

lethutrang




Dấu ai hằn tệ xá?
Người thường xuyên viếng nhà.
Tâm sự nhờ thơ trả,
Dành ân tình thiết tha.

Mong hồng ân ban sủng,
Cho hạnh phúc ngọc ngà.

ng.hg/12.10





Viet duong nhan 11.12.2010 06:37:53 (permalink)
0

NGUYÊN HOANG,
Xin gởi lời cảm ơn đến 7.nn/Việt dương Nhân đã mang dòng thơ của NH
về post lại ở d.đ,

Dạ, kính chào Thi Sĩ NH,

Chỉ là bình thường thôi.
Kính chúc Thi Nhân sáng tác những vần thơ trữ tình lãng mạn & quê hương...
Trân trọng
vdn
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 20 của 77 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9