Huynhthomy
-
Số bài
:
735
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 11.12.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
-
27.04.2011 03:59:23
CHẤP CÁNH BAY XA. Ta yêu Em, người biết qua xóm NET. Buồn đi hoang, khi thành phố âm thầm. Trên ngõ vắng, quên thắp đèn thiếu sáng. Cả bầu trời, không có được ánh trăng. Bóng trăng đêm nay, bận gì đến muộn? Phôn im hơi, không gọi được thăm người! Chiều mưa quá, ngập đường, quên mua thẻ. Lối ngăn rồi, chẳng thể lái được xe. Ta yêu Em, người tình chưa quen biết. Khi buồn, mở Attach, ngắm dung nhan. Nhìn môi Em, tưởng thèm, chiếc bánh nướng! Mùi hương thơm, bao quyện rám ửng vàng. Giống cánh lá, gió thu về ươm ủ! Chao bay rong, tìm hỏi kẻ trồng vườn. Lúc nào sẽ cho đổi thay lại sắc? Thân cỗi cằn, chịu nhiều nỗi tai ương. Tình nhận cho, theo tháng ngày mơ tưởng! Làm thơ ca, góp nhặt hết ngôn từ. Lời tuyệt diệu, dành cho Em tất cả. Lắng vào hồn, sâu đậm, xoáy tâm tư. Đã khiến ta, thành tỉnh mê, ngơ ngẩn. Những lằn roi, tiếng sét để dấu buồn. Ai hỏi mượn, cả vầng trăng buổi tối. Và mặt trời buổi sáng, cũng đưa luôn. Tình yêu đến, đâu thể nào chọn lựa? Rồi khi đi, cũng chẳng giữ cho mình! Trong cuộc sống, có lắm điều ngộ nghĩnh. Chờ nắng về, xuyên vào ấm song thưa. Ta ngồi đây, cũng không cầu, chẳng khẩn. Trời quên mưa, không giọt ngắn, giọt dài. Như bóng mây, vẫn phải là trôi mãi. Tựa thuyền qua,xuôi ngược khắp nhân gian. Chờ gió lên, căng bườm xuôi ra biển? Nhờ sóng đưa, ta trở lại trên miền. Nơi con ngõ, một thời trao lưu luyến. Nay quay về, bóng ngưng bước lãng du. Có đi mãi cũng lại về chốn cũ. Phù sa đầy, con nước bước ra vô. Buồn trùng dương, ngàn năm sóng vẫn vỗ. Lưu lạc rời sông luân đảo giang hồ. Ta đã yêu, có khi nhiều hơn thở. Và trót mơ, thao thức lắm đêm dài. Ngồi bó gối nhìn thoáng qua khung sổ. Dật dờ buồn mong đừng có đổi thay. Ta đã cho, không bao giờ trở lại. Còn thua xa, kẻ xách bị ăn mày. Không cần nói những lời đầy mật ngọt. Còn ta thì khan cổ gọi tên AI? Quá thất vọng, ta mang tình bỏ biển. Đi bâng quơ, lượm cát sỏi ven bờ. Ném vào nước, chúc mừng xuôi theo sóng. Về xa xôi, ai hỏi? Nói ta mơ. Tình yêu đã không về.... Ta ngồi, dỗ hoang mê! nguyênhoang 2 ngàn 11
|