NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 21 của 77 trang, bài viết từ 301 đến 315 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Nguyên Hoang 11.12.2010 07:33:29 (permalink)
0
GIÓ ĐÔNG.

Cơn gió nhẹ đưa mùa đông hiện tới.
Nghe rã rời tiếng lạc ngựa chuông ngân,
Của cỗ xe, Ông già râu bạc trắng.
Qua Noel, sẽ tiếp Tết Canh Dần.

Hoa tuyết trổ, trên nhành cây thờ thẫn.
Lòng người chùn, trao buốt lạnh nhân gian.
Sương rời ngõ giăng mềm bước chân nhỏ.
Kẻ lữ hành lặng đếm dấu suy tư.

Đi chậm rải đã (gì) quên? Có nào nhớ?
Hạ tuôn dòng, đông khô cằn, lệ rưng.
Quay lại nhìn, chẳng thấy bóng sau lưng.
Đã mất hết chỉ còn một hơi thở.

Gót chinh nhân, bỏ giày Sô, mòn mỏi.
Đâu còn chi, trời lấy lại tất rồi.
Tạm tha thứ khỏi ăn năn, nhìn quê cũ.
Còn có lời gì? Mấp máy trên môi?

Em về đây, cho ta lời huyền thoại.
Thời gian đi, vội trả lại mượt mà.
Trôi lạc lõng ngậm ngùi vương âm hưởng.
Lá thu buồn, rơi chạm nẽo mù xa.

Tìm hong phơi cụm rong rêu, bọt bể.
Chén thơm say, hương rượu đắng dật dờ.
Dốc túi cạn, ráp lại trọn vần thơ.
Ngần ngừ nhớ, tả cho đầy ngọc thể.

Tháp hư vô, chứa chuyện tình cõi thế.
Ta buông trôi những giấc mộng, chập chờn.
Chừa kẽ hở muộn phiền về lau lách.
Gói nỗi sầu trả lại buổi chiêm bao.

Chiếc bóng đêm hằn lên tường, di cảo.
Sẽ giữ chuyện xưa mãi mãi không mờ.
Dù bềnh bồng lâng nhẹ sợi ngân tơ.
Mai nhắc đến trải bạt ngàn nguyên thảo.

Thoảng gió phớt, hôn từng cơn chao đảo.
Trên nụ hồng, đông lạnh giá chờ trao.

Nguyên Hoang.
2010

R


<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2010 23:17:09 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Hoang 11.12.2010 07:37:35 (permalink)
0
NHÌN LẠI CHỐN VÔ NGÃ.

Ta có nỗi buồn chung, Tổ quốc!
Niềm mơ cũng giống như từng người,
Quên sau lưng ngày đi mùa hạ,
Biết tỏ cùng ai? Sớt để vơi.

Nếu không, vào lúc ngày đông tới.
Ẩn trốn tầm thân, khó muốn tìm,
Khi trả cho xong trần ai nợ,
Lúc dòng máu nóng bỏ về tim.

Tiếng nấc nghẹn ngào, hồn sẽ lịm.
Ta mang thu đến trả cho đời,
Héo khô cuống lá, mầu phai úa.
Ngã sắc trên từng cánh rã rơi!

Vẫn trải ngõ đường, hy vọng đợi.
Chờ mây giảo tỏa, ánh thái dương.
Mong sương đầu núi, hoàng hôn đẫm.
Xin lại heo may, gió dẫn đường.

Lãng du hiu hắt, trần vô lượng.
Ghi dấu nhân gian những thaĩ thừa,
Ôm mãi cô đơn, dìu thương ảo.
Có đủ xây tròn, nấm mộ chưa?

Đã giữ mong trao hạt bụi rữa!
Mơ xây dưới gót lối phong trần.
Giấc xuân trể hẹn, tình vực thẳm.
Qua rồi ước lệ, trả chiêm bao.

Đôi dòng nước mắt năm nao?
Thay bằng hàng nến, vâỹ chào ra đi.
Dù cho bóng hiện ôm ghì!
Giữ chân van nỉ tủi lòng cho nhau.

Trôi đi qua, xóa tan nhiều hoài bão.
Khung cửi cùn,không dệt tiếp niềm mơ.
Đã nứt rạn ân tình chia khắp ngã,
Dòng sông lặng thầm gợn sóng hững hờ.

Cứu cánh cuộc đời,...
Đứng kề bên vực,
Quay lại nhìn..?
Mộng và thực,
Lặng thinh!
Nước mắt nóng, trộn hòa vệt bụi.
Chẳng còn gì? Đi rồi,
Mãi tiếc nuối, khôn nguôi.

NGUYÊN HOANG.
2 ngàn 10
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2010 23:25:14 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Hoang 11.12.2010 07:40:11 (permalink)
0
KẺ KHỐN CÙNG.

Đi khắp nơi, ta làm một khất sĩ.
Hành trang nhẹ nhàng, một quả tim khô.
Mai khỏi mất, không ai làm đám giỗ.
Nên cánh bằng, vươn mãi bước thiên di.

Luôn mở rộng bên mình chiếc túi bị.
Ngang qua từng lối nhỏ, dáng cô liêu.
Khi mặt trời nhìn vui, mỗi lúc sáng.
Ta về trong chua xót của buổi chiều.

Chẳng ai cho thương yêu, người đang thiếu.
Đi bâng khuâng lạc lõng cuối dốc đường.
Ta cúi xuống chạm tay, đất vẫn lạnh.
Hoa cạnh đàng cũng dấu hết sắc hương.

Không gian mông lung quăng sầu, ném nhớ!
Xua trùng dương đuổi con sóng bạc đầu,
Trên thịt da khô cằn, chai nếp sớ.
Thả thoát hồn, chìm thầm lắng thật sâu.

Từ thiên niên mơ được tròn giai ngẩu.
Nhặt vụn vằn, người thừa thãi ném quăng.
Gió băng sơn, dấu hằn trao buốt giá.
Xin niệm lòng để nước mắt tuôn lăn.

Đi cùng trời cuối đất,
để xin van,
Cho được cuộc tình
không cần nồng mặn.

NGUYÊN HOANG
2 ngàn 10
Mỹ Trinh 11.12.2010 16:15:24 (permalink)
0

NH xin cảm ơn Mỹ Trinh đã ghé vào thăm khu vườn thơ nhỏ, mong có dịp trở lại giao lưu.
Hôm nay được vào đây trả lại nợ thơ cho MT đọc đừng chê nha. Bài thơ nầy vừa cảm tác xong,
có lẽ Bạn là người được mời nhàn lãm đầu tiên, sẵn dịp Holliday Seasons sắp tới:
" MERRY CHRISTMAS and HAPPY NEW YEAR 2011" Chúc Mỹ Trinh cùng bửu quyến nhận tràn đầy hồng ân Thiên chúa và An khang thịng vượng.

KHÊU NGỌN NẾN LÒNG.


Anh bạn Nguyên Hoang thật khách sáo và cũng thật chu đáo với khách thơ. Cũng nhờ thơ của anh MT mới tạo được cảm xúc thơ...Rất cám ơn anh đã ghé đáp lễ mà người nhớ ơn phải là MT mới đúng. Cũng xin chúc anh một mùa giáng sinh đầy hồng ân...vui tươi hạnh phúc cùng quí thân quyến và gia đình.

Những Dòng Thơ Không Phai

Thơ còn về ngân nga
Tình vẫn chưa phôi pha
Dù khi trời mưa nắng
Dù khi lệ châu sa!

Lòng nuôi hoài tâm sự
Chảy trong tim hòa ca
Nhặt lên hồn kết chữ
Vẽ tình người đậm đà

Này anh khách thơ ơi
Cám ơn từng nét chữ
Cám ơn thơ kết lời
Cám ơn đêm còn trắng
Cám ơn cả chơi vơi...
Cho thơ ta tuyệt vời!

Cám ơn những nụ cười
Nhưng không quên nước mắt
Đời dạy ta khôn lớn
Chữ dạy ta nhục nhằn
Tình dạy ta trăm năm

Chốn vui này còn về
Chắt hồn giọt đam mê
Nuôi dòng thơ dâu bể
Bồi đắp giữ câu thề

Những vì sao mang tên
Ngày đêm thay phiên ở
Thơ em thôi trăn trở
Xin làm sao hiền hòa.

Mỹ Trinh
12/11/10
Mỹ Trinh 11.12.2010 16:45:17 (permalink)
0
Nghiêng Bút Thơ

Ngọn gió mùa đông làm dừng chân khách thơ
Dòng tâm sự ai dài hơn trang giấy
Có phải đêm vỗ về bằng liêu xiêu ngọn gió
Trổ hoa thơ màu tuyết lạnh ngập đầy

Sương từng hạt người nhặt lên đếm tuổi
Sinh nhật còn ngồi lại khóc với thơ
Là những khi ta bất chợt không ngờ
Tim ray rứt ngọn nến lòng dường héo hắt

Ở trong thơ ta tìm về tất cả
Mấy diệu huyền trời đất đã ban ơn
Ở trong thơ tình còn mãi không sờn
Mà đôi lúc cuộc đời hoang mang chân bước

Xin tha thứ, xin ăn năn.. xin đừng từ khướt!
Giọt hồng ân vĩnh viễn thấu lòng trời
Xin cho thơ về thăm cõi chơi vơi
Vuột gai gốc cho xước trầy in vết nhớ

Hãy ghi vào thơ chuyện lòng trăn trở
Gào xé đêm khi khoảng lặng mãi im lìm
Khơi dòng chữ em tìm ngôi sao cuối
Bầy dưới mặt trời khi nét chữ khắt vào tim

Mỹ Trinh

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2010 18:11:47 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Hoang 11.12.2010 21:30:28 (permalink)
0
CUỘC ĐỜI NẦY, TRONG THƠ.

Ba tấc thở, trời ban miễn phí.
Cùng đời bước mãi song hành,
Không bon chen, chẳng là vội vã.
Với càn khôn, ta chiếc bóng mong manh.

Đừng chậm, trời lấy lại ngưng thở.
Mọi điều chưa xong, tiếc nuối hoài.
Nghìn năm chắc lưỡi Thạch sùng đó.
Bỏ rời nhân thế để buông tay.

Những bài thơ, đôi khi là nửa đoạn,
Hoặc dừng, đành tứ tuyệt không hơn.
Điện thoại reo, bút quăng còn câu ngắn,
Dù một câu, nhưng theo mãi không rời.

Khi về xa, hình hài tan biến mất.
Để lại đời, có thể những vần thơ.
Sau máu tim, nuôi từng ngày thân xác.
Thơ đưa chìm trong cõi ảo để mơ.

Bước chân vào đời, từ buổi ban sơ.
Nhìn ánh mắt Cha nghiêm khắc, răn lòng.
Được khôn lớn, nơi bầu sữa của Mẹ.
Hôm nay không còn, nuối tiếc nhớ trông.

Ở quê hương còn đó những dòng sông.
Đưa trở lại,niệm hoài lặng bóng mát.
Hàng dừa xanh, bóng cau ngắm dây trầu.
Có cánh chim phiêu bồng về tìm đậu.
Trăm năm ước, mà trời không cho đạt.

Thời gian thiên niên, chân dò năm tháng.
Đi bâng khuâng theo mưa nắng muộn màng.
Cứ xin mãi mà nào ai cho được.
Một tình yêu, dù cay đắng cũng mang.

Người cô lữ, nhớ quên, hồn nghễnh ngãng.
Những bước chân đi, sót cuối bên đời!
Tìm vào cõi thơ, mơ được viên mãn.
Uống nốt giọt sầu chất chứa không vơi.

Nguyên Hoang
2 ngàn 10





suongthu_99 12.12.2010 08:55:53 (permalink)
0


CUỘC ĐỜI NẦY, TRONG THƠ.

Ba tấc thở, trời ban miễn phí.
Cùng đời bước mãi song hành,
Không bon chen, chẳng là vội vã.
Với càn khôn, ta chiếc bóng mong manh.

Đừng chậm, trời lấy lại ngưng thở.
Mọi điều chưa xong, tiếc nuối hoài.
Nghìn năm chắc lưỡi Thạch sùng đó.
Bỏ rời nhân thế để buông tay.

Những bài thơ, đôi khi là nửa đoạn,
Hoặc dừng, đành tứ tuyệt không hơn.
Điện thoại reo, bút quăng còn câu ngắn,
Dù một câu, nhưng theo mãi không rời.

Khi về xa, hình hài tan biến mất.
Để lại đời, có thể những vần thơ.
Sau máu tim, nuôi từng ngày thân xác.
Thơ đưa chìm trong cõi ảo để mơ.

Bước chân vào đời, từ buổi ban sơ.
Nhìn ánh mắt Cha nghiêm khắc, răn lòng.
Được khôn lớn, nơi bầu sữa của Mẹ.
Hôm nay không còn, nuối tiếc nhớ trông.

Ở quê hương còn đó những dòng sông.
Đưa trở lại,niệm hoài lặng bóng mát.
Hàng dừa xanh, bóng cau ngắm dây trầu.
Có cánh chim phiêu bồng về tìm đậu.
Trăm năm ước, mà trời không cho đạt.

Thời gian thiên niên, chân dò năm tháng.
Đi bâng khuâng theo mưa nắng muộn màng.
Cứ xin mãi mà nào ai cho được.
Một tình yêu, dù cay đắng cũng mang.

Người cô lữ, nhớ quên, hồn nghễnh ngãng.
Những bước chân đi, sót cuối bên đời!
Tìm vào cõi thơ, mơ được viên mãn.
Uống nốt giọt sầu chất chứa không vơi.

Nguyên Hoang
2 ngàn 10




KIẾP ĐỜI

Kiếp sống tạm bên bờ dương thế
Bước trầm luân dâu bể muôn phương
Vết chân hoang tuấn mã vạn dặm đường
Nơi nào đến và đi trong khoảnh khắc

Khiếp phù sinh cuối cùng về với đất
Hai tay không thỏng cả những gì
Không còn hỉ nộ ái ố sân si
Chỉ cái xác rồi rỉ ra tan rả

Rời cõi tạm hồn vương vất ngả
Có về đâu ai biết được cơ cầu
Buồn hay vui có được kiếp mai sau
Có gặp gỡ trao nhau thương oán giận

Thế nhân gian bụi trần lận đận
Chốn địa đàng thiên cảnh có khác không
Hồn về đâu theo ngọn gió xa gần
Ba tấc đất hay đến dần tiên giới

Thân xác tạm như dây tầm gửi
Về hư vô hồn phách nhẹ hư không
Có còn không quả tim đỏ son lòng
Hay tất cả chỉ là không vô ảnh

Hồn lơ thơ về đâu vặt vảnh
Gom gió sầu rả rít góp mưa ngâu
Cơn mơ qua rơi vãi dưới nguyệt lầu
Hồn vất vưởng đêm thâu xa ánh sáng

Sương Thu


<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2010 13:01:07 bởi suongthu_99 >
Nguyên Hoang 12.12.2010 23:43:18 (permalink)
0
Trích đoạn: Nguyên Hoang

quote:

Trích đoạn: Cô Bé yuri

Bây giờ bắt đầu đếm ngược rồi sjs nhỉ , 5 ngày nữa , nôn ghê !
Lúc đó yuri sẽ "cắn" một người một cái cho đỡ nhớ

IN DẤU...

Nghe đòi cắn, muốn vội về thăm lại.
Nắng Sài Gòn, còn hực nóng hay phai?
Em có đi dạo phố buổi chiều nay?
Gió theo gót, nhìn Em thôi, nhớ mãi.

Một vết cắn, giữ theo về, kỷ niệm!
Hằn trên môi, lưu dấu mãi bên đời?
Người thơ hỡi!Ta đong đầy biển nhớ.
Mời Em về, nghe sóng vỗ, không vơi.

Sóng thủ thỉ, thì thầm lời rất nhỏ !
Có lần về? thăm nỗi nhớ, Mỹ tho.
Những góc phố, ngõ đường xưa, còn đó.
Đang chờ nhau, giục giã bước sang đò.

Để mình kịp, ghé vào thăm cha mẹ.
Chào hỏi rồi, thưa tiếp chuyện nhân duyên.
Từ kiếp xưa, cùng đã có ước nguyền,
Dành lại nửa quả tim, cũng lấy nốt!

Nguyên hoang
2 ngàn 10


Vết Cắn Nhớ Thương

Anh biết không Sài Gòn nay chật lắm
theo dòng đời sớm tối cứ bon chen
hỏng chừng anh sẽ thấy mình lạ lẫm
giữa nơi mà một thuở tưởng thân quen

Nhưng vẫn có một điều luôn đáng nhớ
là tình người , tình bạn cả tình thân
và biết đâu còn tình yêu nữa chứ
dẫu xa xôi cách trở đã bao lần

Nếu một ngày từ xa anh trở lại
gặp người xưa làm sao nói nên lời?
một nụ hôn có thoả lòng khoải?
có sâu bằng... một vết cắn trên môi?

Cô Bé yuri.

hj, chào huynh Nguyên Hoang , yuri biết huynh định về Mỹ Tho thăm ai rồi nhưng yuri hong nói đâu !

à còn cái zụ cắn á , yuri chỉ định cắn lên tay thôi , nhưng còn huynh thì... hì hì... cắn ai đó ở đâu thì tuỳ á


_____________________________

Tôi yêu anh bằng nửa trái tim
Còn nửa kia tôi dành lại đó
Lỡ chấp nhận rồi, thì.. tặng tiếp.
Dù hẹn trăm năm, cũng vẫn tìm.

* Gởi Cô bé Yuri, bận bịu gì? Mà Muội ít cô dd thả thơ vậy?
"Merry Christmas and happy new year 2011"
Huynh chúc Muội nhận nhiều ơn lành từ Thiên chúa, qua năm mới ẤT MÃO
luôn An khang thịnh vượng, cho Muội và cùng gia đình
.
* Bữa nay, Huynh gởi tặng Muội bài thơ (nếu có ngụ tại miền Tây).

Hương tình sông Hậu.

Nầy Cô bé, lâu rồi, nơi đâu ẩn biệt?
Từ ngày đi'Tua'*, mũi Né, về Sài Gòn!
Chờ họp bạn, Thơ thi đàn, vui thắm thiết.
Huynh chờ muội hoài, như môi mất dấu son.

Để hỏi ra lẽ, vết cắn ai? Muội biết.
Xin chỉ giùm huynh, ơn nhớ sẽ đáp đền.
Được hôn lễ, cho muội vào vai, dâu phụ.
Thay đổi bất ngờ? Muội(thế) chổ chính,cung nghênh!

Kể từ khi, con tim biết buồn, biết nhớ.
Lúc mà hồn thơ, mơ tưởng, rồi cứ chờ.
Dù toan tính, cất tim dành, đưa phân nửa!
Cơn gió bạo cuồng, phăng cuốn khỏi Chòi Thơ.

Lời thơ ai? Đã làm mềm lòng đây đó.
Hoà quyện trong thơ, tình trao gởi mơ hồ.
Thật ấm áp, đẩm nồng xoá tan loang lổ.
Làm nhạt nhòa, xao xuyến lắng, dấu bơ vơ.

Huynh giúp Muội, tự dựng lên một lầu thơ!
Cho đủ sức, chứa 'Giấc mơ buồn' nơi đó.
Đừng hỏi vì sao? và chẳng cần(rỏ) nguyên do.
Như vết cắn nhẹ, mà hằn sâu muôn thuở.

Rồi có hôm nào, về Cần thơ, (tạt) ghé Mỹ tho.
Muội sẽ thấy, tất cả gì, cũng mong đợi?
Dường như có ai? Đã dặn dò (từ) kiếp trước.
Đón giùm giai nhân, đượm xuân sắc hương nồng.

Đi trong nắng, mùa thu ngân trên xác lá.
Khiến chạnh lòng, gây nhung nhớ mãi nơi xa.

Ở đây mùa đông, ngập tràn, hồn băng giá.
Cao ốc che ngăn, (từ) lố dạng đến trăng già.
Những con sóng trào dâng, vỗ về (lên) bãi đá.
Thật vọng cuồng, cho thuở đến, lúc đi qua.

Ngắm mùa trôi sang, mong cho về ước hẹn.
Theo lời ca dao, trong tiếng hát câu hò.
Thi thơ giao duyên, đừng nhạt phai theo gió.
Tình ca quê hương, hoài vọng mãi thơm tho.

Sáng, có xôn xao bến Ninh kiều?
Chiều,lại man mác buồn, hiu quạnh!
Những buổi mưa nhiều, có sũng bước chân ngơ?
Trên lối về, đi vũng ngập lầy, nước sóng sánh.
Dòng chảy đến đâu? Chở nặng khẳm thân yêu.
Đôi bờ kè, giữ ân tình không sạt lở!
Cho tặng đôi lòng, giữ mãi những niềm mơ.

Những chuyến đò cao tốc, oằn trĩu (khách) bộ hành.
Xé giạt nước, đùa chồng chềnh xuồng (ghe) đi ngược.
Dập vùi (dề) lục bình, lạc lõng, uá (rám) tươi xanh.
Chợt thay đổi, còn mất gì? (Ở) những năm trước!
Có thể (từng) thời gian, trao nhận bóng thiên đường.

Thuyền ngừng, khoát nếm nước(sông), còn ngụm lợ ngọt.
Nếu xuống xa hơn, gần Biển Bạch mặn mà.
Ta ngồi nhớ, chuyện xưa dòng sông Trẹm?
Lòng bồi hồi, nước mắt ứa, buồn thêm.

Vẫn còn đây, hai bên bờ ánh đuốc.
Con trăng hạ huyền, chao chuốc bóng đêm.
Bình minh mai, một vạt nắng vương thềm.
Chưa nhắn nhủ, hư không dìu mất vuột.

*Tourist:du lịch.
NGUYÊN HOANG
2 ngàn 10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2010 16:37:42 bởi Nguyên Hoang >
lethutrang 12.12.2010 23:57:43 (permalink)
0


Thoảng gió phớt, hôn từng cơn chao đảo.
Trên nụ hồng, đông lạnh giá chờ trao.

Nguyên Hoang.
2010



Lời thơ hay quá NH à.
lethutrang 13.12.2010 00:57:01 (permalink)
0
THÂN TẶNG THI SĨ NGUYÊN HOÀNG


Xanh xao từng bước hao gầy
Đi vào cõi tạm tháng ngày tìm quên
Nào đâu ân nghĩa trả đền
Mà nghe sâu lắng một bên tim hồng
Thi sĩ hồn mộng tình trong
Thoảng bay trong gió tấc lòng thiết tha
Hương thơ âm hưởng đậm đà
Lời nhiều trau chuốt mặn mà tình ai
Trăm năm trong cõi nhạt phai
Quên sao được những ngày dài cùng thơ
Gió, trăng, sông, núi cùng mơ
Theo chân thi sĩ đến giờ thăng hoa
Trải chăn chiếu, trải gấm hoa
Cùng người lữ khách ngân nga bên bờ
Cám ơn tất cả vần thơ
Cám ơn thi sĩ gieo mơ bên đồi
Uống say từng áng thơ lời
Vẫn như không tỉnh bởi người cho thơ

lethutrang
Nguyên Hoang 13.12.2010 06:20:59 (permalink)
0
* Triều dẫu sóng cũng đừng nghi lòng biển
Vẫn xô bờ sóng có phụ bờ đâu .

Nguyên Hoang xin đáp lể với Lê thu Trang, nhà thơ nữ có những tứ thơ hây, chúc mùa Christmas
nhận được nhiều ơn lành nơi Thiên chúa và Tân niên Ất Mão, an khang thịnh vượng riêng cho
LTT cùng gia đình, cám ơn!


HANH MƠ GIẤC.
Đi một bước, dùng dằng đôi ba bước.
Trùng dương bao la, nào rỏ được cạn sâu.
Triều dẫu sóng cũng đừng nghi lòng biển,
Vẫn xô bờ, sóng có phụ bờ đâu!

Nào mơ ước duyên định phần giai ngẫu.
Đến bao lâu? Để thấy ngõ thiên đường.

Những đêm dài trở mình, hồn uể oải!
Xin đông đừng qua, để buốt giá, an bài.
Nhưng thời gian, lạnh lùng chẳng muộn trễ.
Sao cuộc tình lại cứ mãi dịch xê?

Cầu mong thương thôi, nào dám nghĩ chuyện phu thê.
Chiều đi qua, gởi lại hạt buồn nơi cơn mưa nhỏ!
Còn sót giọt nào? Cay trong mắt, nóng trên môi.
Cơn mưa cuối mùa, đưa thu đi vội.
Hoàng hôn chờ đợi giấc ngủ đông sang.

Nguyên Hoang
2 ngàn 10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2010 16:39:18 bởi Nguyên Hoang >
lethutrang 13.12.2010 10:12:32 (permalink)
0

Đi một bước, dùng dằng đôi ba bước.
Trùng dương bao la, nào rỏ được cạn sâu.
Triều dẫu sóng cũng đừng nghi lòng biển,
Vẫn xô bờ, sóng có phụ bờ đâu!




BỐN MÙA


Thu đã chở ánh nắng vàng
Đi sang ngõ ngang mờ tối
Ưu tư bay tìm mọi lối
Chơi vơi, chơi vơi, chơi vơi

Đông rơi giọt lạnh xuống đời
Buốt giá tìm tận tim côi
Trùng khơi đêm đêm vẫn nổi
Ngời ngợi không vợi u sầu

Xuân vào chao cánh thương đau
Men cay uống say thẩm thấu
Thấm sâu con tim yêu dấu
Là những giọt lệ rơi buồn

Hè ơi hãy đưa về nguồn
Trở giấc rót hạt mưa tuôn
Mai sau có như mơ tưởng
Nghê Thường lặng tiếng yêu thương

Bốn mùa cho những vấn vương
Thương bao hoa lá đêm trường cách xa
Tình yêu chở nặng phù sa
Bên bồi, bên lỡ, bên qua Thiên Trù

lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2010 17:21:38 bởi lethutrang >
suongthu_99 13.12.2010 22:53:29 (permalink)
0


NIỆM KHÚC.

Tứ tuyệt buồn, thoáng qua, nhiều nước mắt.
Lắng vương đời, thoảng tơ mỏng sương giăng!
Đi theo mơ, ước nguyền cùng năm tháng.
Đừng cho tôi, giữ lại những dấu hằn.

nguyên hoang
12/10


 

KHÚC NIỆM

Vần câu thi tứ thoảng bên đàng
Nhẹ lướt cung đàn dìu nhịp sang
Chở mộng thuyền Trăng về bến đợi
Đong đưa cành trúc nhịp mơ màng

Vụt gió dặm câu tuấn mã phi
Về thăm cố quốc tìm tương tri
Ngộ duyên Trăng mộng ngời hồ bích
Soi ngắm cung thơ liễu trúc thi

Quân tử hảo cầu mơ vọng nguyệt
Mỹ nhân dạo khúc giấc tiêu sầu
Bổng trầm khoan nhặt hồn phiêu lạc
Dìu dặt cung thương Hoàng Hạc Lâu

Vũ điệu Nghê Thường mây bước sang
Gió lay cành trúc thiên nhiên vàng
Trăng mơ lấp lánh ngàn sao bạc
Dòng mắt biển thơ sóng vỗ tràn

Sương Thu

R
@ Mượn tạm tranh của Nhỏ Khúc Niệm Từ một chút nha

<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2010 23:30:27 bởi Viet duong nhan >
lethutrang 14.12.2010 15:50:04 (permalink)
0

Chiều đi qua, gởi lại hạt buồn nơi cơn mưa nhỏ!
Còn sót giọt nào? Cay trong mắt, nóng trên môi.
Cơn mưa cuối mùa, đưa thu đi vội.
Hoàng hôn chờ đợi giấc ngủ đông sang.

Nguyên Hoang
2 ngàn 10




lethutrang cám ơn lời chúc Giáng Sinh của Nguyên Hoang.
Bài thơ Nguyên Hoang hay quá, tứ thơ lạ, lethutrang không biết họa lại.
Giờ xin tặng Nguyên Hoang bài thơ để gọi là đáp lễ.


Chúc Nguyên Hoang hưởng mùa Giáng Sinh An Lành, Tràn Đầy Hồng Ân Thiên Chúa.


MƯA CUỐI MÙA

Cơn mưa chiều rơi nhiều giọt ngọc
Mưa cuối mùa, cô độc lạnh lùng
Oằn bao nhiêu thương mến, ngại ngùng
Lăn tăn mãi, nơi vô cùng, dòng chảy

Mưa bay bay, hạt rớt rơi mê mải
Gió ầm ào, chờ phân giải, miên man
Hỏi vì đâu, mưa và gió ngang tàng
Cho xé nát, niềm tin, tràn tim lạnh

Mưa lắt lay, nỗi u hoài, cô quạnh
Gửi hộ mưa, cơn cuồng nộ, âm trầm
Mưa vẫn mưa, vẫn thầm gọi tên nhầm
Trong vô thức, mưa ngấm ngầm, nhung nhớ

Cơn mưa chiều, chảy dài, hay lệ đổ
Bao xót xa, đâu thổ lộ, tấm lòng
Hạt mưa trong, nhưng chia cách, bao dòng
Khi còn đó, trọn vẹn lòng, nghi kỵ

lethutrang

lethutrang 16.12.2010 14:52:13 (permalink)
0
NGUYÊN HOANG à
Niềm Mơ Ngày Tháng Cũ chìm nữa nè,
lethutrang kéo lên nha


MƠ LỐI

Thiết tha về qua ngõ lạnh
Thềm vắng vẫn quạnh ơ thờ
Gót chân phiêu bạt giang hồ
Về đâu cơ đồ hạnh phúc

Gieo neo dẫn vào ngõ cụt
Thao thức, day dứt thật dài
Cho nắng nhảy múa mùa phai
Cho mưa chảy hoài nuối tiếc

Thẳm sâu trong đôi mắt biếc
Ngơ ngác biền biệt đường về
Gian nan cõng mãi sơn khê
Cho lời thề còn lỗi hẹn

Đoạn trường say men nghèn nghẹn
Bẽn lẽn không lối ngựa xe
Chen qua gập ghềnh cay xé
Niềm tin chợt xẻ đôi đường

lethutrang
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 21 của 77 trang, bài viết từ 301 đến 315 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9