NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 22 của 77 trang, bài viết từ 316 đến 330 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Nguyên Hoang 17.12.2010 10:18:54 (permalink)
0

Trích đoạn: lethutrang

NGUYÊN HOANG à
Niềm Mơ Ngày Tháng Cũ chìm nữa nè,
lethutrang kéo lên nha


MƠ LỐI

Thiết tha về qua ngõ lạnh
Thềm vắng vẫn quạnh ơ thờ
Gót chân phiêu bạt giang hồ
Về đâu cơ đồ hạnh phúc

Gieo neo dẫn vào ngõ cụt
Thao thức, day dứt thật dài
Cho nắng nhảy múa mùa phai
Cho mưa chảy hoài nuối tiếc

Thẳm sâu trong đôi mắt biếc
Ngơ ngác biền biệt đường về
Gian nan cõng mãi sơn khê
Cho lời thề còn lỗi hẹn

Đoạn trường say men nghèn nghẹn
Bẽn lẽn không lối ngựa xe
Chen qua gập ghềnh cay xé
Niềm tin chợt xẻ đôi đường

lethutrang



Đôi lời cảm tạ.

Ngày đông buốt lạnh, cạn hồn thơ.
Còn nợ trần gian, vương chút thở.
Ổ kén băng tầm, khô nhả tơ.
Mưu sinh vất vả, nào phải lờ.

Nếu không, ngưng thở hết làm thơ!
Cảm ơn cho được lòng mong nhớ,
Sẽ tiếp vần thơ, nếu được chờ.
Vẫn vui dù đó là giấc mơ.

ng.hg/16.12
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2010 23:42:47 bởi Viet duong nhan >
lethutrang 17.12.2010 13:49:17 (permalink)
0
MỘNG

Ngày đông thong thả gửi bơ vơ
Con gió mùa phai vẫn trông chờ
Mây trắng lang thang tìm ngõ vắng
Nắng vàng hiu quạnh trải ngu ngơ

Ngày tháng đùa trôi với thờ ơ
Mải miết len vào trong giấc mơ
Thềm hoa còn ngỡ xuân không đến
Nên lặng lẽ về bên núi thơ

Trải cả tâm hồn, nhận lơ thơ
Dâng hết niềm mơ chuốc thẩn thờ
Mùa nào se sắt cho duyên thở
Mùa nào bỡ ngỡ đón vu vơ

Đêm về trăng níu giấc mộng mơ
Trằn trọc ghì len vẫn hững hờ
Sương khuya buốt giá trong niềm nhớ
Biết thưở nào thôi viết tình thơ

lethutrang


lethutrang 18.12.2010 04:46:12 (permalink)
0
ĐỢI CHỜ

Mùa đông vội bước chân sang
Mang bao se sắt ngỡ ngàng mùa thu
Nắng trên ngọn liễu buồn u
Mây trôi bảng lảng nhớ thu nghẹn lời
Trời cao đâu bóng chim trời
Còn đang vất vả ngược xuôi nơi nào
Sông sâu nước chảy ngọt ngào
Phù sa bồi đắp dạt dào sông quê
Còn câu ai ước nguyện thề
Xin đừng như gió nẻo về chùn chân
Mỗi ngày lên xuống đôi lần
Vẫn mang theo mãi vạn phần tin yêu
Chắt chiu gìn giữ cho nhiều
Gửi vào tất cả bao điều mộng mơ
Thời gian có đợi hay chờ
Vẫn luôn bên bến sông thơ đợi thuyền

lethutrang
lethutrang 18.12.2010 22:37:32 (permalink)
0

Đông chưa sang, thu vẫn còn lưu ngụ
Nồng con tim xin gởi lại trên vùng
Trăng hãy dỗ giùm tôi say giấc ngủ
Đông về rồi, nghìn kiếp ủ hoang cung.

Dật dờ trôi, lững lờ hồn cô độc!
Bay lang thang, muốn ngụ lại giăng lòng
Có đón rước được gì? nơi khoảng trống
Trần vô vi vấn quyện, nắng đến hong.

Nguyên Hoang


Những lời thơ đã đi vào cuộc sống
Thững thờ trôi cay xé đến nao lòng
Chớm sang thôi nhưng đông đã mênh mông
Cho gợi nỗi long đong ngoài nhân thế

Cám ơn người cho bài thơ vô kể
Nhìn thấu sâu trong đáy bể chân tình
Mong một ngày người nhận được bóng hình
Chắp đôi cánh cùng bạn tình bay mãi

lethutrang
(Chúc NH luôn vui và hạnh phúc. Thân)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2010 18:38:40 bởi lethutrang >
lethutrang 19.12.2010 18:58:24 (permalink)
0
CHIỀU VƯƠNG

Trên lớp đá khô gửi bụi đường
Hàng me xao xác bước chân lương
Bảng lảng mây trời nương rất nhẹ
Vì bóng hình ai vẫn thân thương

Mặt trời khuất núi ánh tà dương
Còn sót màu phai đã khiêm nhường
Chút vàng le lói trong chiều tím
Chợt sáng bừng lên khắp muôn phương

Trăng treo đỉnh núi đang còn trương
Lay động chân mây cõi vô thường
Gió thổi ùa qua thêm âm hưởng
Nỗi buồn tặng nữa những chán chường

Đông lạnh chiều nay rớt giọt thương
Mùa qua trôi nổi những đoạn trường
Sắt se niềm nhớ nhường cô tịch
Ai đã cuốn mình trong gió sương?

lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2010 00:47:33 bởi lethutrang >
Nguyên Hoang 19.12.2010 22:33:19 (permalink)
0
QUA MIỀN ẢO GIÁC.

Em hồn nhiên, trong mắt người thiên hạ*
Dắt hồn ta lưu lạc cõi ta bà,
Ngày nào đó, quay lại thăm góc phố,
Cơn mưa chiều, đã cuốn hết mơ qua.

Đêm nay trăng lặng buồn phương xa lạ!
Mắt cay nồng, lạnh buốt thắm vô vàn.
Cố gắng gượng nhớ về xa xôi đó,
Môi mỉm cười, cho đẹp dạ thế gian*.

Mù mây mênh mang, quê nhà xuân(sắp)sang.
Xin thêm gởi, trao chuyền một chút nắng,
Từ cánh chim Én liệng, dẫn ngõ đàng.
Vào cơn gió nặng lòng, sương ướt đẫm.

Hoà cọ tình, chấm màu sắc, tô đậm.
Nên bức tranh có đầy đủ, nhân quần,
Diều cao bóng, ngắm dòng sông lặng chảy.
Tất cả chợt bừng, từ lâu bỏ(mong) xuân.

Người nơi xa, ước mơ hồi cố quận.
Dốc thêm sâu, hiu hắt bước bên đời.
Lòng trầm uất, nhìn trường giang lảng đảng.
Khói yên hà, dần tiễn ánh hoàng hôn.

Đặt chân vào triều thương yêu, ngại trốn.
Lo đảo chao, mai mốt sẽ khổ sầu.
Con tim biết, có hoà chung nhịp điệu?
Ngàn trùng xa, trên khói sóng biển dâu.

Phải lặng lẽ, vớt gom từng bọt bể!
Buổi đi xa quên ấp ủ gần kề.
Hoàng hôn đến, giục chờ cho được ngắm.
Mặt nước thẫn thờ, hồ mắt giai nhân.

Có một lần, long lanh từ biệt đó.
Vòng tay chưa ôm, mất cả không còn.
Nắng chưa ấm, mưa chiều rơi dập tắt.
Ngần thương tan, nhũn lạnh gió héo hon.

Cuộc đời đi, cuộc tình qua, nuối tiếc.
Mây giang đông, dập nhòa nhạt nỗi lòng,
Có đào chưa? Cho mình một mộ huyệt!
Khỏa lấp vùi, hồn mất chẳng còn mong.

NGUYÊN HOANG.
thu/2010
** 2 câu thơ mượn của CB/YURI.

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2010 04:43:03 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 19.12.2010 22:44:56 (permalink)
0
KHÚC TỰ THÁN.

Hôm nay mùa đông về Paris!
Ta hóa thân làm cơn gió,
Đăng nhập vào trần mây
Vô hình không ai thấy,
Em hở cửa(áo) cho vào, trú núp vài giây.

Là cơn gió mùa xuân, vờn xoa vùng ngọc thể!
Gió hạ cuồng lục soát vũng khe ngà.
Hơn gió thu, nhuộm úa vàng cho lá.
Một cơn gió tình si, bao năm hằn ngây dại.
Đợi mãi vào mùa, được dịp đến đáp bù.
Trả nợ như ngày xưa, còn thuở xuân thì.
Giũ áo thét gào, đuổi cũng không đi.

Hành trang trong Ba-lô, không trĩu nặng như ngày trước.
Chỉ chứa nỗi lòng, tư tháng hạ xa xưa.
Đã ước nguyện chờ nhau trên bến cũ,
Thuyền đi bao năm, có nhớ để quay về?
Vẫn luôn mong, có được ngày sum họp.
Chờ bao lâu, cũng ráng đợi Anh nơi quê.

Anh bây giờ, chẳng bận bịu nhi thê.
Không vướng víu, những mắt xiềng khua rỏn rẻn.
Qua bao mùa thầm chịu để quên, quen.
Những ánh mắt, đòn thù trao năm tháng.
Trên thân gầy, ốm yếu da bọc xương.
Vì được nếm đày đọa chốn thiên đưòng!
Của ngạ quỷ còn trụ hình nơi trần thế.
Còn tặng người, dài ác mộng hoang mê.

Em ơi em! Trăng gầy mơ gió núi.
Từng năm qua, không thương tiếc bùi ngùi.
Đầu buổi sáng, cuối ngày chiều ngắn ngủi.
Đi qua thềm, nhìn bóng nắng tính tháng năm.
Đâu tháp cổ, nào lâu đài nhung gấm?
Soi bao năm, trăng rũ mệt mỏi rồi.
Như người sống nơi nầy quên tiếng nói,
Gặp nhau từng ngày, môi mắt hóa vôi.

Ừh mà thôi!Nói hoài cũng chẳng đổi.
Cần chi cho ta, mong hạnh phúc chan hòa.
Cho dân sống, thoát khỏi vòng cương tỏa.
Bình minh mãi về trên đất nước thân yêu.

Không cần ai chia sớt nỗi cô liêu.
Hằn vai gánh, nghiêng cõi lòng nặng trĩu.
Núi cao nhìn, dốc suối sâu tiu nghỉu!
Cành khô trong tay, vẽ trên cát giáo điều.
Tôn giáo thuần thành, ghi lại chữ thương yêu.

Nguyên Hoang.
2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2010 02:52:11 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 19.12.2010 22:48:39 (permalink)
0
CHUNG BÓNG.

Em vẫn đến nhìn dòng sông mỗi sáng.
Hơi mù sương lãng đãng khói hàn băng,
Và có đêm treo trọn vẹn vừng trăng,
Mong con nước giữ giùm nguyệt dạ đó.

Nghìn năm qua đất trời mãi vàng võ.
Ta trăm năm chưa đủ để than phiền,
Một kiếp sống nhẹ nhàng tựa hạt bụi,
Nào có gì, để bận bịu khuôn thiêng.

Thời gian quay, mệnh đi trên đường, chịu nghiến.
Trước hay sau, mặt trời ngủ, cũng phải về.
Thầm cám ơn, với càn khôn được hiện diện.
Không gian nầy, thượng đế sắp, đổi dịch xê.

Em may mắn gìn chuốt trau, cho ngọc thể.
Ta bao năm giam đày đọa, núi rừng già.
Nay còn lại là xác thân tàn ma dại,
Lưu lạc xứ người, nhớ kỷ niệm (tiếp) đi qua.

Còn lại xa xôi, ngày buồn (của) tháng hạ.
Ta cất lưu như báu vật ngọc ngà!
Xin nhắn giúp, gởi theo ta kề cận.
Hành trang hãnh lòng, cho buổi đi xa.

Vào bước đã vay, khi về lại trả.
Đem mang ra phơi gấm vóc lụa là,
Cởi bỏ hết những niềm mơ quá khứ.
Cùng lên ngàn, hạc trắng với thiên nga

NGUYÊN HOANG
12/2010

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2010 05:59:04 bởi Nguyên Hoang >
lethutrang 20.12.2010 03:59:24 (permalink)
0
CÂU HỎI

Mùa sang đa mang hiu quạnh
Nỗi nhớ càng lạnh càng buồn
Trăng đêm trở giấc qua truông
Sao đêm vội cuồng nhấp nháy

Đâu đây tiếng gà đã gáy
Sương hoà làn gió heo may
Ủ men say trong cô tịch
Trống vắng xê dịch tháng ngày

Gửi những mong manh màu phai
Vào thay yêu thương mờ lối
Quả xanh trên cành chín bói
Có nhận cho đổi ân tình?

Hai đường đi đã song sinh
Gặp nhau nơi đâu mà tính
Khi xa mình nghìn lận đận
Khi gần hờn giận có về?

lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2010 12:27:10 bởi lethutrang >
lethutrang 20.12.2010 04:22:29 (permalink)
0

Còn lại xa xôi, ngày buồn của tháng hạ.
Ta cất lưu như báu vật ngọc ngà!
Xin nhắn giúp, gởi theo ta kề cận.
Hành trang hãnh lòng, cho buổi đi xa.



Câu thơ gợi những thiết tha
Mùa xuân chớm đến, hạ qua lâu rồi
Cuộc đời lữ thứ xin thôi
Bước hoang mong hãy bồi hồi cố hương
Hành trình là những yêu thương
Nặng trên đôi cánh ngàn phương bay về
Chắt chiu từ cõi hoang mê
Cho mùa xuân trọn lời thề năm xưa

lethutrang
Nguyên Hoang 20.12.2010 06:21:47 (permalink)
0


Trích đoạn: lethutrang

THÂN TẶNG THI SĨ NGUYÊN HOÀNG


Xanh xao từng bước hao gầy
Đi vào cõi tạm tháng ngày tìm quên
Nào đâu ân nghĩa trả đền
Mà nghe sâu lắng một bên tim hồng
Thi sĩ hồn mộng tình trong
Thoảng bay trong gió tấc lòng thiết tha
Hương thơ âm hưởng đậm đà
Lời nhiều trau chuốt mặn mà tình ai
Trăm năm trong cõi nhạt phai
Quên sao được những ngày dài cùng thơ
Gió, trăng, sông, núi cùng mơ
Theo chân thi sĩ đến giờ thăng hoa
Trải chăn chiếu, trải gấm hoa
Cùng người lữ khách ngân nga bên bờ
Cám ơn tất cả vần thơ
Cám ơn thi sĩ gieo mơ bên đồi
Uống say từng áng thơ lời
Vẫn như không tỉnh bởi người cho thơ

lethutrang



ĐỀN TRẢ ÂN TÌNH.

Nếu không tỉnh, thơ thay người bồi tiếp.
Mộng gió trăng, đền đáp ngập ước nguyền.
Trời đã cho. ta có được thiên duyên.
Thơ giao hoan cùng người say giấc điệp.

Ngôi cao sang tột đỉnh của con tim!
Dành cho bậu, cận kề ta an ngự.
Ở đâu đó, có một vùng đất dữ?
Ngưng phía sau, tạo được lắm an bình.

Ta đợi sẵn, chiếc kiệu lòng, cung thĩnh.
Mang đưa về, nơi vọng nhớ chờ thương.
Tự mình xây hoàn thiện khu thiên đường,
Rồi hái vội, đóa tương tư dâng tặng.

Đã từ lâu nằm thẫn thờ, hoang vắng.
Chưa ai cho thương nhớ, ngóng đợi tìm.
Hôm nay hoa được tình thơ trang điểm,
Có thấy máu nồng, luân chuyển trong tim?

Nếu thấy có thì xin hãy nằm im!
Mong mây gió chung quanh không lay động.
Chỉ phòng loan, mới cuồng nộ bảo giông.
Ta uống cạn chén say nồng cung diễm.
Ở ngoài kia, mặc kệ mức đông phong.
...................

Nguyên Hoang.
2 ngàn 10






lethutrang 20.12.2010 18:31:53 (permalink)
0




ĐỀN TRẢ ÂN TÌNH.

Nếu không tỉnh, thơ thay người bồi tiếp.
Mộng gió trăng, đền đáp ngập ước nguyền.
Trời đã cho. ta có được thiên duyên.
Thơ giao hoan cùng người say giấc điệp.

Ngôi cao sang tột đỉnh của con tim!
Dành cho bậu, cận kề ta an ngự.
Ở đâu đó, có một vùng đất dữ?
Ngưng phía sau, tạo được lắm an bình.

Ta đợi sẵn, chiếc kiệu lòng, cung thĩnh.
Mang đưa về, nơi vọng nhớ chờ thương.
Tự mình xây hoàn thiện khu thiên đường,
Rồi hái vội, đóa tương tư dâng tặng.

Đã từ lâu nằm thẫn thờ, hoang vắng.
Chưa ai cho thương nhớ, ngóng đợi tìm.
Hôm nay hoa được tình thơ trang điểm,
Có thấy máu nồng, luân chuyển trong tim?

Nếu thấy có thì xin hãy nằm im!
Mong mây gió chung quanh không lay động.
Chỉ phòng loan, mới cuồng nộ bảo giông.
Ta uống cạn chén say nồng cung diễm.
Ở ngoài kia, mặc kệ mức đông phong.
...................

Nguyên Hoang.
2 ngàn 10



.................................

 ĐỀN TRẢ ÂN TÌNH

Đông phong đưa lối vào cung gấm
Hỏi phòng loan êm ấm bao giờ
Cõi hoang mê từng đãi thờ ơ
Nay lại tiễn đợi chờ vào đến

Chiếc kiệu lòng có đưa sang bến
Và đón mời, cung thĩnh, miền xa
Sông thững thờ không dấu thuyền qua
Kiệu bỡ ngỡ, thiệt thà, buồn nhớ

Ngôi cao sang ai buông cửa mở
Tương tư vào mà ngỡ hoang mê
Đứng bên sông lòng kiệu não nề
Trông gió lộng bốn bề trống vắng

Mỗi mùa qua bến sông thầm lặng
Mong con thuyền còn nặng vu vơ
Cung gấm kia muôn thuở trong mơ
Phòng loan đó bây giờ hoang lạnh

Nắng thẩn thờ chạnh buồn hiu quạnh
Mây lang thang đỡ cánh bâng khuâng
Đông phong kia cũng chợt ngại ngần
Khi cung gấm đâu cần ai đến

lethutrang



suongthu_99 20.12.2010 18:35:21 (permalink)
0




CHUNG BÓNG.

Em vẫn đến nhìn dòng sông mỗi sáng.
Hơi mù sương lãng đãng khói hàn băng,
Và có đêm treo trọn vẹn vừng trăng,
Mong con nước giữ giùm nguyệt dạ đó.

Nghìn năm qua đất trời mãi vàng võ.
Ta trăm năm chưa đủ để than phiền,
Một kiếp sống nhẹ nhàng tựa hạt bụi,
Nào có gì, để bận bịu khuôn thiêng.

Thời gian quay, mệnh đi trên đường, chịu nghiến.
Trước hay sau, mặt trời ngủ, cũng phải về.
Thầm cám ơn, với càn khôn được hiện diện.
Không gian nầy, thượng đế sắp, đổi dịch xê.

Em may mắn gìn chuốt trau, cho ngọc thể.
Ta bao năm giam đày đọa, núi rừng già.
Nay còn lại là xác thân tàn ma dại,
Lưu lạc xứ người, nhớ kỷ niệm (tiếp) đi qua.

Còn lại xa xôi, ngày buồn (của) tháng hạ.
Ta cất lưu như báu vật ngọc ngà!
Xin nhắn giúp, gởi theo ta kề cận.
Hành trang hãnh lòng, cho buổi đi xa.

Vào bước đã vay, khi về lại trả.
Đem mang ra phơi gấm vóc lụa là,
Cởi bỏ hết những niềm mơ quá khứ.
Cùng lên ngàn, hạc trắng với thiên nga

NGUYÊN HOANG
12/2010

R




BÓNG XA

Một chiều tàn của bóng cũng đi xa
Về với đất giọt sương oà chia biệt
Dòng mưa lệ khóc ai chừ cạn kiệt
Nắng hanh vàng cháy chảy chuỗi thời gian

Lòng tiêu hao như những lá thu vàng
Vơi nhựa sống khô cằn theo ngày tháng
Những dòng trôi trưa , chiều, rồi lại sáng
Đếm vào đêm trời tối mịt ba mươi

Gió du cây như tiếng ai khóc cười
Chuông điểm vẳng kinh cầu nơi tĩnh mịch
Trời tàn canh vừa hé sáng vừa còn u tịch
Tiếng mỏ khua gợi thức ngủ tâm đàng

Khi đất trời xê dịch vòng quay sang
Ai cũng phải trả thân về cát bụi
Đời nhân thế tại thi hờn oán đuổi
Nên hoà cầu hỉ khí để vui tươi

Một đời người sống được mấy mươi
Nên rộng mở lòng thôi chung nương tựa
Kiếp sống tạm không thể chính mình chọn lựa
Do số phần sắp sẵn tạo hoá dần xoay

Càn khôn vào hiện diện vị trí thay
Đành chấp nhận để ôn hoà sống tạm
Nhiều người đi trên con đường êm lót thảm
Bao kẻ hèn phải va chạm lắm khổ sầu

Chốn trần ai là bể ải cơ cầu
Thì chớ để làm đời đau nhau mãi
Đêm thâu lắng vọng kinh cầu nhắc lại
Kiếp phù sinh cứ xoay mãi luân hồi

<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2010 19:13:31 bởi suongthu_99 >
Nguyên Hoang 21.12.2010 00:55:33 (permalink)
0
QUA NGÕ XƯA.

Em đi loang dấu, bước yên hà.
Trên sóng phù vân, vờn lãng đãng.
Lại gió xuân huyên trăng toả rạng,
Qua miền hằng nhớ nét kiêu sa.

Em đi phơi tóc che nguyệt lạnh!
Vầng dương nằm ngủ đợi Em về,
Cơn mê âm hưởng lời thần thánh,
Rủ lòng hoài niệm, giấc tào khê.
(tào khê nước chảy vẫn còn trơ trơ)

Em đi mùa lá thu không đến?
Ngõ vắng buồn thêm thiếu sắc vàng,
Từng cánh hoa tàn, chẳng bướm ghé!
Thời gian dừng lại đã quên sang.

Em đi, chỉ thị của không gian!
Mây gió đừng quên, nhắc nhở nàng.
Và chớ quay nhìn khi giận dỗi,
Cùng buồn, lúc đội nắng chói chang.

Mùa xuân nồng bờ môi,
Hạ long lanh vô thường
Thu quyện mù sương giá
Đông gìn giữ yêu thương.

nguyên hoang
12/10


Mơ Say ...
Đêm trăng tỏa sáng... Hồn bỗng say
Nhớ bóng ngươì xưa với thân gầy
Mắt hồ thu đọng nhìn êm ái
Dẫu trong hư ảo cũng ngất ngây
Bước vào cõi mộng mơ say ấy
Một giấc sầu vương như gió bay
Hỡi ánh trăng đầy trong cô lẻ
Cùng ta nhấp cạn chén men cay .
VDN.

Nguyên Hoang cảm tác hoạ.

TRẢ LẠI AN BÀI.
Ta nhớ thương hoài, giấc chẳng say.
Chữ yêu cứ bám, để thân gầy.
Thiền tu bao kiếp, cầu ân ái
Niệm nguyện trường canh, lẩn thẩn ngây.
Đong tràn ước mộng trao người ấy,
Chỉ uống hương men, bốc gió bay.
Người vẫn quay lơ nhìn lặng lẽ,
Ta ngồi lau bóng ngắm đắng cay.
Ta lại cô đơn, bước cạnh đời!
Những chiều sương giá, gió hoàng hôn.
Bay theo mây xám về đâu đó,
Có nhớ gì không? Buổi ly bôn!
Tiếng mõ câu kinh, giải toả hồn.
Lưa thưa chút nắng chìm xa khuất,
Cho nồng phút cuối rồi trôi mất,
Đất lạnh cho dành riêng dấu chôn.

Nguyên Hoang/10


BÓNG THƠ.

Ta họa, cùng Em ít nét thơ,
Để xin minh chứng, mãi mong chờ!
Sao thu? Xóa mất niềm thương nhớ.
Đến nhuộm thân cây, dáng bạc phờ.

Cành lá đợi vàng, lưu dấu nhớ.
Vũng đời ngụp lặn, chẳng bến bờ.
Bâng khuâng cao ngút, tầng mây vỡ.
Nhặt lượm ân tình, mấy kiếp mơ?

Trở về trong nắng ngắm bơ vơ.
Vết rám ngõ đường, vương bỡ ngỡ!
Long lanh trên mắt, mi chống đỡ.
Hạt nước dòng đôi luống ngẩn ngơ.

Ai về xa đó, vui duyên nợ?
Ghi dấu buồng tim vết khắc mờ.
Tìm lại người xưa, hòa giữa chợ.
Bóng hút bên đời, dải nhện tơ!

Thu bỏ ta đi, dạ thẫn thờ.
Mùa xuân chợt đến trao hờ hững!
Hạ lừng xao xuyến, đêm trăn trở.
Đông có ấp nồng, vẫn trống trơ?

Yêu Em, trần gian cảm tác thơ!
nguyênhoang.
2 ngàn 10



<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2010 01:49:13 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Hoang 21.12.2010 05:17:50 (permalink)
0
TA BUỒN VỌNG NHỚ XUÂN.

Tết con không về, chắc Mẹ buồn lắm???
Mẹ nay không còn, con không về...!
Buồn đó có còn không ??
Mẹ quê hương, vẫn luôn mong đàn con.
Dù xuân hiện hữu, không là như năm trước.
Và cũng có người đang đi, dưới bóng thiên đường??

Nhưng vẫn chờ ai? Dịu vợi, kiếp phong trần!

Người trở về, mang lung linh ánh nắng.
Cho vỡ tan rét lạnh, sương giăng mù.
Nơi triền núi, cao nguyên từ xa đó.
Bản thôn buồn, âm u kín mây thu.

Lá xạc xào, heo may gió ngân rung.
Qua năm tháng âm thầm, ngọn nến lụn!
Hiu hắt vờn, đêm vọng ngàn, gió núi.
Sáng thẫn thờ, vạt khói mỏng chập chùng.

Người trở về, thả cánh diều soi ngắm.
Vớt phù sa cho dòng cũ lắng trong,
Cấy đầy mầm, hạt giống trĩu trên đồng.
Kéo ánh mắt, nụ cười trổ tươi thắm.

Đúng nghĩa mùa xuân, niềm vui mãi đậm.
Mang thân thương, tô vẻ nét mượt mà.
Chung chiêm ngưỡng, quê mình cũng đẹp lắm.
Như những dáng hồng, rực rỡ kiêu sa.

Khi mùa xuân qua, thu tàn, hạ oi bức.
Niềm cô đơn, co cụm khép kín lòng.
Xin kết ngày đông, từ ngần rơi hoa tuyết.
Tự tình cùng quê hương, tấc dạ gởi hư không.

Vẫn khát khao, mơ ước với chờ mong.
Mùa xuân ơi! Có buồn hôn? Xuân nhỉ!
Ta vẫn còn đây, dáng xuân về, sao vô ngã??
Có phải tình thương chê? Sánh bước kẻ phiêu bồng!

Ta còn quả tim, đôi mắt, xin mãi dõi trông.
Và tấm lòng, trên tất cả nỗi nhớ.
Nơi đây chờ hoài, nào thấy dáng mùa xuân.
Dường như đắng cay trên môi, có giọt nước mắt khóc.
Còn chốn đâu? Chứa chấp bóng hư vô.

Nguyên Hoang.
2 ngàn 10






<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2010 07:59:11 bởi Nguyên Hoang >
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 22 của 77 trang, bài viết từ 316 đến 330 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9