NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 77 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
lethutrang 21.12.2010 06:45:11 (permalink)
0
Vẫn khát khao, mơ ước với chờ mong.
Mùa xuân ơi! Có buồn hôn? Xuân nhỉ!
Ta vẫn còn đây, dáng xuân về, sao vô ngã??
Có phải tình thương chê? Sánh bước kẻ phiêu bồng!

Ta còn quả tim, đôi mắt, xin mãi dõi trông.
Và tấm lòng, trên tất cả nỗi nhớ.

Nguyên Hoang.
2 ngàn 10




BAO LÂU XA

Bao lâu xa, xuân về trong nỗi nhớ
Vẫn chập chùng, vẫn bỡ ngỡ, thuở nguyên khai
Ánh mắt cay, đang dõi mãi đêm dài
Tràn vụng dại, tràn nồng nàn, ấm áp

Đông chưa đi, đông còn đang bão táp
Mùa đông phong, cho cuồng nộ tận lòng
Mây giăng đầy che phủ cõi mênh mông
Không ánh mắt, không sợi lòng, cột lại

Bao lâu xa, đông đi qua thừa thãi
Vợi nỗi lòng, mơ xa ngái, mù khơi
Sao mỗi mùa nhiều cay đắng không vơi
Khi vụng dại, vẫn chơi vơi niềm nhớ

Bao lâu xa, ngàn yêu thương còn mở
Đón xuân về, hơi thở ấm, mê say
Hay vì đông còn mãi với tháng ngày
Bao hạnh phúc xa tầm tay mà với

Gửi về xuân nhiều tâm tư quá đổi
Nhưng đông kia đang còn nỗi, ghen hờn
Tin yêu nào còn vương vấn nhiều hơn
Cho xuân đến, bao lâu xa, trìu mến?

lethutrang

<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2010 06:59:24 bởi lethutrang >
lethutrang 22.12.2010 04:36:34 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyên Hoang

QUA MIỀN ẢO GIÁC.

Em hồn nhiên, trong mắt người thiên hạ*
Dẫn hồn ta lưu lạc cõi ta bà,
Ngày nào đó, quay lại thăm góc phố,
Cơn mưa chiều, đã cuốn hết mơ qua.

Đêm nay trăng lặng buồn phương xa lạ!
Mắt cay nồng, lạnh buốt thắm vô vàn.
Cố gắng gượng nhớ về xa xôi đó,
Môi mỉm cười, cho đẹp dạ thế gian*.

Mù mây mênh mang, quê nhà xuân(sắp)sang.
Xin thêm gởi, trao chuyền một chút nắng,
Từ cánh chim Én liệng, dẫn ngõ đàng.
Vào cơn gió nặng lòng, sương ướt đẫm.

Hoà cọ tình, chấm màu sắc, tô đậm.
Nên bức tranh có đầy đủ, nhân quần,
Diều cao bóng, ngắm dòng sông lặng chảy.
Tất cả chợt bừng, từ lâu bỏ(mong) xuân.

Người nơi xa, ước mơ hồi cố quận.
Dốc thêm sâu, hiu hắt bước bên đời.
Lòng trầm uất, nhìn trường giang lảng đảng.
Khói yên hà, dần tiễn ánh hoàng hôn.

Đặt chân vào triều thương yêu, ngại trốn.
Lo đảo chao, mai mốt sẽ khổ sầu.
Con tim biết, có hoà chung nhịp điệu?
Ngàn trùng xa, trên khói sóng biển dâu.

Phải lặng lẽ, vớt gom từng bọt bể!
Buổi đi xa quên ấp ủ gần kề.
Hoàng hôn đến, giục chờ cho được ngắm.
Mặt nước thẫn thờ, hồ mắt giai nhân.

Có một lần, long lanh từ biệt đó.
Vòng tay chưa ôm, mất cả không còn.
Nắng chưa ấm, mưa chiều rơi dập tắt.
Ngần thương tan, nhũn lạnh gió héo hon.

Cuộc đời đi, cuộc tình qua, nuối tiếc.
Mây giang đông, dập nhòa nhạt nỗi lòng,
Có đào chưa? Cho mình một mộ huyệt!
Khỏa lấp vùi, hồn mất chẳng còn mong.

NGUYÊN HOANG.
thu/2010




MÀU THỜI GIAN

Dù thời gian đã nhạt nhoà ký ức
Câu yêu thương vẫn chờ chực bên lòng
Con nắng về yếu ớt bởi mùa đông
Cho se sắt tận cõi lòng băng giá

Khi con tạo còn mơ lời hoa lá
Bước chân hoang không muốn ngả đường về
Mưa đầu đông còn đang rất bộn bề
Thì cô quạnh theo triền lề lạnh lẽo

Băng mình trong gió mưa lòng khô héo
Tâm hồn đưa máu nóng kẻo tim chùn
Khoác trên vai bao nỗi nhớ vô cùng
Và ẩn hiện những lạnh lùng nghiệt ngã

Thời gian qua nỗi ưu tư khoát khoả
Xin chôn vào yêu dấu đã phôi pha
Che mất đi những sự thật buồn xa
Cho mưa gió không còn ca hát nữa

Mảnh răng treo chiếu sợi buồn thềm cửa
Bàng bạc tìm một dấu nửa yêu thương
Trong màn đêm trăng chợt sáng lạ thường
Hay còn đó tình muôn phương về lại

Bóng chim câu một mình nơi xa ngái
Hay đã tìm một bến trải hoang mê
Và thời gian đã xa hết đường về
Còn ở lại một ê chề vọng mãi

lethutrang

<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2010 18:38:16 bởi lethutrang >
lethutrang 23.12.2010 03:54:12 (permalink)
0
Đời nầy chốn tạm phù vân,
Bước vào ra cửa hai lần cho ban.
Nào ai thấy được thiên đàng?
Cho nhau nước mắt muộn màng buổi xa.

Nguyên Hoang.
12/10




PHÙ VÂN


Hoàng hôn phủ ôm vào lòng đất mẹ
Bao thiết tha, chia xẻ buổi chiều về
Gió mơn man không ai oán não nề
Lặng lẽ thổi xua trời chiều vào tối

Nghìn năm nữa, hoàng hôn đâu có vội
Mời vào đêm chút le lói ngày tàn
Những đêm đen có thoáng ánh trăng ngàn
Vỡ giọt lệ cho ly tan tìm đến

Đời phù vân trên con đường bất biến
Sao niềm tin lại cất tiếng ru hời
Phù du ơi, hãy quên lãng buồn trôi
Cho cõi tạm thôi không còn kiệt quệ

Buổi hoàng hôn ráng chiều còn đặt để
Vương vấn về làm khó dễ cố nhân
Thiên đàng nào được nhìn thấy hai lần
Chỉ cho thấy, hoang vu dần dần đổi

Gió từng bước đẩy tin yêu vào thổi
Tận cõi lòng xin quên mỗi phù vân
Long lanh rơi, muộn màng khóc hai lần
Buổi xa đó, còn lần khân, đứng đợi

lethutrang

lethutrang 24.12.2010 03:16:06 (permalink)
0
ĐỜI PHIÊU LÃNG

Đời phiêu lãng gửi mây trời gió biển
Mong về đây hiển hiện một hình hài
Bóng trăng quê còn mãi đợi ngày dài
Sao tăm cá vẫn miệt mài sương gió

Biển bâng khuâng mỗi từng chiều ráng đỏ
Đang bộn bề những lời tỏ muộn màng
Sóng vỗ bờ, sóng gào nổi rền vang
Thuyền không bến đã tách đàng, rẻ sóng

Bờ cát trải mênh mông xa rộng
Biển ôm vào trong lòng biển mù khơi
Chở bao nhiêu giông tố của cuộc đời
Cho gầy guộc quả tim hồng nguyệt lạnh

Hàng dương xanh rủ nhau vào hiu quạnh
Cô đơn trong từng nỗi lạnh hoang lòng
Chẳng xạc xào, chẳng hờn gió mùa đông
Đang hùng hổ, đang ầm ào, đến vội

Trong hoang vu, bóng lẻ loi  chiều vợi
Dõi mù khơi hình ảnh mỗi con thuyền
Mãi đi vào vùng vũng xoáy cô miên
Mà thương nhớ vẫn triền miên, đứng đợi

lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2010 03:18:10 bởi lethutrang >
Nguyên Hoang 24.12.2010 10:35:48 (permalink)
0
LỆ ĐÔNG.

Đêm nay lạnh nên mặt trời,
đi ngủ sớm.
Vì ngủ quên,
gió len vào giăng bảo tuyết.

Hàn thử biểu, cũng mất biệt,
không kịp hạ lạnh với cơn giông.
Những chùm mưa, hoa trắng chất chồng.
Phủ khắp chốn một màu ảm đạm.

May còn nguyệt hằng, mấy ngày qua đến soi sáng.
Xuyên khung cửa nhìn trăng, có gì đó vô vàn.
Có mang trao đổi cùng ta, ở nỗi nhớ mong.
Nhớ ngày xưa, mình sinh ra nơi xứ nóng.
Như vậy bước vào đời đêm đông.
Chúa chắc khổ hơn ta.

Đêm nay chiêm ngưỡng ngày đông,
Với nỗi lòng thật buốt giá,
Vì không mang tâm sự buồn,
Nên chúa sung sướng hơn ta.

Từ nơi nào đó rất xa,
Biết hàng cây còn trút lá?
Lót bước dẫm, gót chân ngà.
Những cánh lá, xác thân ta!

Có thể khô hay là ướt,
Khô trên môi, hôn chua xót cạn rồi.
Ướt trong mắt, giọt lệ thừa để khóc.
Cho tạ từ, miền xa thân lạc lõng.
Ôi quê hương! Sao xua đuổi, bỏ rơi?

NGUYÊN HOANG.
12.24.10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2010 10:38:56 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 24.12.2010 22:26:01 (permalink)
0
MONG
Hồng ân Thiên chúa, xin cho mãi.
Đến với muôn người khắp thế gian.
Chúc tiếp Xuân nầy về khắp ngõ,
Niềm vui quê cũ vẫn đong tràn.
NH.




HỒN THƠ ĐÊM ĐÔNG.

Và đêm nay, một mình ôm kỷ niệm.
Từng bài thánh ca, chua xót ngập lòng.
Tháp chuông ngân, khêu hồn, tâm lắng đọng!
Khung kính sổ buồn, hiu hắt hư không.

Đã mấy mùa đông về ru khoảng trống?
Dìu lịm hồn thơ qua bóng sương mờ!
Những hàng cây, trơ cành treo hoa tuyết.
Tơ nhện giăng mành, băng quyến khung trơ.

Biết gởi nơi đâu? Khoả niềm thương nhớ.
Mây trôi ngang, giải toả giúp ưu phiền.
Nhờ giấc ngủ, dẫn vào mơ huyễn ảo.
Để tương đồng, gặp chốn cũ, bình yên.

Về sông xưa, trùng dương sóng quẫy quyện.
Bóng thiên di, mòn mỏi muốn trở hồi.
Dừng đôi cánh, xin nhường một chổ đậu.
Ngắm lại mây trời thanh thản xuôi trôi.

Nắng chắc ấm hơn xứ người xa lạ?
Bốn mùa đi qua đầy đủ, phân tường!
Gió vẫn thổi, theo chiều đi, chung hướng.
Ở nơi nầy, mới thật sự quê hương.

Cuộc sống hồn nhiên, nhìn mùa phượng sân trường.
Cho ta nhớ lại ngày xưa, lưu dấu mãi.
E ấp lặng chờ ai? Ngu ngơ vụng dại!
Mưa chiều không dai, mà góc phố, vấn vương.

(Và) đêm nay, ngồi một mình, ôn kỷ niệm?
Điều gì đi qua? Bỗng nhớ mong tìm.
Những trái ước, trên cành đã hái hết!
Nhặt niềm mơ, từ ký ức, qua tim.

Hiện hữu bao quanh, chập chờn loãng trống!
Lạnh giá ép tim, máu chuyển phai nồng.
Đã quên mất những lời kinh sám hối.
Ta mang buồn vào cửa ngõ ĐÊM ĐÔNG.

Amen!
nguyên hoang
25/12/10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2010 00:25:53 bởi Nguyên Hoang >
lethutrang 24.12.2010 23:14:34 (permalink)
0
HOÀI NIỆM ĐÊM ĐÔNG

Bài Thánh Ca u buồn vang vọng
Cho niềm thương dâng tận cõi lòng
Tin yêu nào còn gợi những chờ mong
Xin im tiếng cho đêm đông hoài niệm

Bóng thiên di khuất xa bao thánh thiện
Cho ưu tư trải nghiệm cả tâm hồn
Chở tình thơ về dâng cõi thiên môn
Xin chứng nhận đêm đông còn thao thức

Dõi theo những áng mây trời, day dứt
Không cho về chôn cõi ngục trần gian
Bởi yêu thương vẫn còn đó phũ phàng
Ngăn chân bước khi đông càng say lạnh

Trong đêm nay Chúa trở mình ban tặng
Nhiều hồng ân chở nặng những chân tình
Xin nhận ban từ xa thẳm bóng hình
Trong yêu ghét còn có nghìn cay đắng

Xa xôi ơi, cách ngăn sao còn tặng
Không đưa về những dấu lặng cho tôi
Ước nhỏ nhoi, cuộc sống được có đôi
Sao tiềm thức vẫn chơi vơi niềm nhớ

Gửi về đông chút tình thơ dang dở
Trong đêm này Chúa đã lỡ tặng ban
Cánh thiên di còn xa khuất mây ngàn
Giờ còn lại đông võ vàng hoang lạnh

lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2010 23:17:54 bởi lethutrang >
Nguyên Hoang 26.12.2010 03:20:16 (permalink)
0
ÂN SỦNG TÌNH NỒNG.

Cho ta ru em từ vành môi,
vàng võ nô vong.
Từ mắt xanh, khung trời biêng biếc.
Mây tím thu hồng,
pháo hoa cưới tháng giêng.

Cho ta hôn em, trên nụ buồn vây quyện!
Ngày trôi qua, trời đãi ngộ, đong mượt mà.
Gió thu rán, vết yên hà, vươn ẻo lả.
Bỏ bên triền thoi thóp cánh đổ quyên.

Mây phong ba, đẩy đùn bóng lệch nghiêng.
Kéo tóc rối, dấu nỗi buồn mục rã.
Trăng đêm qua, miên say còn chưa dậy.
Trộn cuộc tình, cho dính quyện cùng nhau.

Nếu rời xa, xin trả lại chiêm bao.
Mình ghi chép, những lời nguyền trong đó.

Cho ta giữ lời thương yêu, chưa ngỏ.
Mai ra đi mong kề cận gần mình.
Đọc xem lại, cũng có điều ngộ nghĩnh!
Mơ chuyện phu thê, tìm chốn vô minh.

Từ ngày xưa, giày sô ôm chân lính.
Áo quện bụi đường, gian khổ chinh nhân.
Người tình chân mây, tà dương khoả sóng.
Sai hẹn chờ nhau, năm lượt bảy lần.

Sương lạnh mù giăng, miền xa biên trấn.
Trên bản thôn nghèo, xứ thượng hoang vu.
Hun hút đồn xa niềm vui lính thú.
Sơn cước đêm trăng, ngắm lặng hoa dù.

Đã quên bỏ, niềm riêng hạnh phúc nhỏ.
Đi về trong mơ, hẹn ước nhân sinh.
Vẫn chấp nhận gìn quê hương trước đã.
Say tình trăm năm, ngưỡng vọng thanh bình.

Thầm lặng bên đời tâm hướng vô minh.
Dâng tạ lòng, ân sủng một van xin.

Cho ta ru Em, từ hằng thu
gió lộng,
Khung trời hoan ca,
mầu nắng qua sông,
Em đã về chưa?
ta giăng nỗi nhớ,
Mưa chiều hôm nay, ngõ phố năm xưa.

Nguyên Hoang
25.12.10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2010 04:04:50 bởi Nguyên Hoang >
lethutrang 26.12.2010 04:57:51 (permalink)
0
HẠNH PHÚC MƠ

Đôi khi gió hôn mơn man môi mắt
Thắm thiết vương khoan nhặt từng hồi
Tiếng yêu thương ai vừa thốt nên lời
Nghe sâu lắng bởi tình đời dâu bể

Cánh chim hoang tung cánh trong nhân thế
Hành trình kia có hẹn một ngày về
Cho cung loan không thao thức ê chề
Cho thềm ngọc bộn bề chờ ai bước

Rượu Hạnh Phúc xin hãy dâng cho được
Uống cạn ly cho say trước thềm hoa
Dù Thiên Di chưa dừng cánh bôn ba
Hạnh Phúc vẫn chảy qua lòng ta đó

Nắng buổi sớm mơn long lanh hoa cỏ
Trời cao hơn mặt trời đỏ thêm hơn
Hàng me xanh đón con gió mải vờn
Đây vạn vật còn bồn chồn mong đợi

Ngày hay đêm, trăng hay sao không vội
Vẫn bâng khuâng bối rối bởi yêu thương
Những nồng nàn, thắm thiết với khiêm nhường
Còn lưu mãi với Nguyệt Thường Cung Gấm

lethutrang
suongthu_99 26.12.2010 15:33:52 (permalink)
0




Đính kèm (1)



Chào Sương Thu, hôm nay NH đi ngang nhà ghé vào xem bài thơ "MỘNG" xin hoạ vài câu, thơ Đường khó làm nên có tệ đừng chê nha. Chúc vui, tươi trẻ và yêu đời.

THOÁT..

Tình yêu như sóng biển tràn lan.
Xuôi ngược muôn chiều, chẳng đuối tàn.
Mây gió trĩu oằn Thu quyến lắng,
Đất trời nhẹ thoáng Sương hoà tan.
Đưa giấc mơ dài ngập bóng thoảng,
Hoàn hồi mộng dứt phủ tầm tang.
Cơn buồn vỡ vụn không lưu mảnh,
Ra khỏi vùng mê hết ẩn mang.

Nguyên Hoang
12.20



@ Bác Hoàng ơi !
Bài thơ trên của bác, em đọc hoài mấy lượt rồi mà hổng hiểu bác muốn nói cái gì hết á ! Hì...Không hiểu thì làm sao mà hoạ lại đây ! Em thật là ngốc, tiếng Việt Nàm rất nhiều nghĩa nên khó hiểu ạ ! Để từ từ em tra tự điển có thể hiểu chút chút. sẽ hoạ đáp lễ sau ạ !
Kính bác lời chúc vui
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2010 16:49:50 bởi suongthu_99 >
Nguyên Hoang 26.12.2010 15:56:09 (permalink)
0
MIÊN THƠ,... NỒNG.

Đời thiếu thương, hồn sẽ bay vất vưởng.
Tìm chốn nao? Xin trú ngụ bên đời .
Tim bé nhỏ nhưng thơ giùm gói kín.
Và mãi ngàn sau nào rỏ đã vơi.

Thơ đi hoang, xa xôi nào cũng tới.
Vầng trăng Em mơ, ta đã giữ rồi.
Mảnh nhỏ cho ta, dành Em phần lớn.
Mình ghép nguyên vầng, sáng ngõ trao môi.

Mai bình minh ta còn phải đi vội.
Bỏ lại nơi đây, trọn nghĩa tình nồng.
Hương mây gió, chiều thu mưa ước vọng.
Tìm lại ở dòng, chiếc bóng nhớ mong.

Để ngộ lần qua, đền thiêng ngân vọng.
Mình có trong tâm, khấn hứa sâu hằn.
Khi xa cách tìm về khơi trống vắng ,
Nhắc cùng ai nguyện ước, giúp nâng khăn.

Sương mù Đalạt, giăng về Blao .
Chờ nơi dốc soải, trao ngọt ngào.
Con thuyền Cần thơ, xuôi Cà mau .
Chở theo vầng trăng với túi thơ.

nguyên hoang
12.25.10

_____________________________

Người về trên bãi chiều nay.
Lượm từng bọt bể, dấu hoài nhớ thương.
Ai mang ước vọng thiên đường ?
Bỏ nằm trước ngõ, phơi sương nhạt nhoà.

Xin mời ngang ghé Mỹ tho,
Mùa trăng luyến ái đợi chờ người xưa.

nguyênhoang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2010 20:57:27 bởi Nguyên Hoang >
lethutrang 26.12.2010 16:32:53 (permalink)
0

Xin mời ngang ghé Mỹ tho,
Mùa trăng luyến ái đợi chờ người xưa.

nguyênhoang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2010 14:11:31 bởi lethutrang >
lethutrang 28.12.2010 04:30:35 (permalink)
0

NIỀM ƯỚC XA XÔI


Tôi ước là áng mây trời rong ruổi
Cho cô đơn không theo đuổi tâm hồn
Trên đường đời cuốn theo những lối mòn
Còn hạnh phúc vẫn trong cơn say ngủ

Tôi ước tôi xác thân nhành liễu rũ
Đêm từng đêm cùng trăng gió hẹn thề
Bước hoang mê còn có nẻo đi về
Nên quay quắt không cận kề nỗi nhớ

Tôi ước tôi là tà dương muôn thuở
Để tìm cho chút le lói ân tình
Và những gì có tên gọi niềm tin
Xin hiển hiện ánh bình minh rực rỡ

Bao ước mơ quyện hoà trong hơi thở
Dẫm niềm tin còn xé nát tâm hồn
Những thương yêu luôn tìm đến dập dồn
Bao lâu nữa mới thôi hôn nuối tiếc ?

Tình yêu đến tình yêu đi mải miết
Dâng trong tim bao nghiệt ngã đau lòng
Máu chuyển màu cho dòng chảy long đong
Cho sự sống vướng trong vòng khổ luỵ

lethutrang
Nguyên Hoang 30.12.2010 01:10:22 (permalink)
0
VÀNG MỘNG ĐI XA.

Em nghiêng vai trút lá me, rơi bám áo.
Một thời đi qua, từng buổi phải đến trường.
Chữ sách vở, đã cùng sánh chân bước dạo,
Bút chì màu thường tô đậm, nét yêu thương.

Con đường trắng dập dờn trôi, khua gót bước.
Mây đi theo trao ước muốn, ngỏ lời thầm.
Gió quyện cuốn mơ những điều xin cho được.
Mưa xóa trên đường, dấu mộng ước trăm năm.

Vương bay xa, trăng soi tìm ngàn ngút thẳm.
Nắng thu mai chờ ngóng đợi, lắng phai rồi.
Hồn thơ trải gom mỗi ngày, chạm đất lạnh.
Phượng sân trường nhạt úa đỏ, thoảng trên môi.

Nỗi buồn hôm nay không còn dịp giận dỗi.
Thời gian không ngưng, chẳng hò hẹn đợi chờ.
Thềm dốc cuối, tất cả mơ hoàn kiếp khác.
Vàng nơi thu nhuộm lại lá, bỏ xác xơ.

Kỷ niệm héo gầy quay về sông, bến lỡ!
Có ai ngồi, mong điều gì đó xa xăm.
Là tháng hạ, là cuộc tình, cho đã mất.
Gió heo may nào? Một lần đến viếng thăm.

Mai phôi pha trăng có ngà, để được gặp?
Những vì sao chợt rụng, vẫn lại hiện về.
Mặt trời xót thương dịu trầm, ngày vô ngã.
Hoàng hôn chạnh lòng, mông lung lạnh cơn mê.

Hôm nao lại về, ngõ dẫn qua trường cũ.
Mùa hạ vong vang, thay phượng đỏ năm nào.
Lối xuôi bước không lá me bay vương áo,
Hàng cây bên đường đà đổi dạng, thay tên.

Cũng như người đang đi, trống rỗng mông mênh.
Chung quanh lạ, hồn thẫn thờ, tâm chua xót.
Thềm hoang vu, vết hằn xưa không còn đến.
Gót khua mặt đàng, chìm theo bóng chông chênh.

NGUYÊN HOANG.
2 ngàn 10
Nguyên Hoang 30.12.2010 01:12:45 (permalink)
0
CHO TA GIẤC PHÙ DU.

Người rời quê, đã mang hết nhớ đi.
Bỏ lại dòng sông nên thơ cảm mỹ
Quay quắt lớn ròng, thầm lặng đợi ngóng.
Chạm biển mặn mà thêm xót luyến mong.

Mái tranh chịu mưa đêm dài, dột nát.
Nghèo nàn tiễn chân, gió vọng không về.
Bỏ hiu quạnh, chờ đắp chăn sưỡi ấm!
Sầu cô liêu, chín nhánh lúa, xa đê.

Vàng vạt cỏ, trâu chê dọc bên vệ!
Lối mòn xưa, mỗi bữa trở lại nhà.
Không buốt lạnh mà sáng nào cũng sương giá.
Ngõ đi về hun hút, xước trên da.

Hôm nao mây ngang, trĩu nhìn xa lạ.
Uyên ương phai trên nét má lưu hằn.
Nhân dung úa theo muà trăng huyễn ngã.
Đầy bóng chao, ngân sóng sánh tràn dâng.

Đôi lúc muốn nghiêng hồn, tiếp chuông ngân.
Thay mầu áo tìm nương một tôn giáo.
Không dáng nhớ, thương yêu sau bước dạo.
Mong gió hoằng tâm, khoát khoả yên bằng.

Nhưng vòng tay, sao thãi thừa trống vắng?
Cuốn lôi tìm, hoa rủ bướm, cùng say.
Trót lỡ nhớ khi tình cho qua lại,
Đêm dìu ngày, còn lạc lõng tựa sao cày.

Tiếc nuối xin, cho được mưa tháng bảy.
Lất phất bay mà chao hạt nặng sầu.
Vì không thể xua phai niềm yêu dấu.
Tạm chờ nhau, gặp lại tháng mưa ngâu.

Chuyện tình ước mơ, bất thành giai ngẩu.
Nhờ mối mai, lo sắp sẵn cau trầu.
Hạt lúa qua sàng gằn còn lại trấu.
Bụi tro cuộc đời, quyện lọc biển dâu.

NGUYÊN HOANG.
2 ngàn 10
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 77 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9