TRỞ BƯỚC TƯƠNG PHÙNG
Mây buồn trở bước về suối vắng.
Tìm dáng ngày xưa trở sông dài
Đến nơi nao hay về gió cát?
Từng ngày đi đến, theo dòng xoay
Rồi có hôm nào về phố thị.
Phiêu bồng đã mỏi gót bon chen
Bao năm luân lạc đời chưa phỉ
Từng ngày gậm nhấm bởi muộn phiền.
Nương theo mây gió phiêu du mãi.
Chẳng được niềm vui ở phút giây
Đôi lần sum họp, đêm ngà ngọc
Rồi thoáng đi qua chẳng vơi đầy.
Để rồi lắm lúc ngồi tưỡng vọng.
Nào tìm lại được nhân dáng mơ
Cuộc tình ray rức càng khổ lụy
Nước mắt từng làm đẫm trang thơ.
Trở về ước hẹn, đây chốn nào?
Có là hiện hữu, hay chiêm bao?
Cất giữ dành trao chốn mịt mù
Vẫn nhớ về nhau, vẫn nhớ nhau.
Người xa may mắn, khỏi hồng trần
Vương tơ chuốc nhớ, gặp cố nhân
Vòng tay âu yếm dù trong mộng
Cho được tương phùng, ngự phong vân.
Nguyên Hoang
2n ngàn 10