NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Khi thầm lặng theo dòng như bọt bể
Tim quên yêu rong ruổi ở nơi nào?
Chưa bao giờ ngắm đếm những vì sao.
Nên chẳng biết chuyện đời xưa, thương nhớ!
Nắng có về, đợi ngoài sân, bở ngở.
Mưa dập vùi, đông trở lạnh vẫn ngơ.
Huynh xin chúc, xuân nầy riêng cho Muội.
An bình vây quanh, dỗ mãi cơn mơ.
Nguyên Hoang
2010
Lời cầu chúc của Nguyên Hoang Thi Sĩ Lòng của Em có suy nghĩ gì không? Thật chân tình nhưng cũng lắm mênh mông Sao chị ước đuổi mùa đông cho Muội Em từng ngắm những vì sao đêm tối Sao có người nói chưa ngắm bao giờ Con tim yêu đang rong ruổi vào thơ Có người nói tim quên yêu nữa đó Em gái chị sắc xuân đang hồng đỏ Mà có người bảo bỡ ngỡ sắc xuân Tim Em yêu chỉ trao được một lần Nên chọn lựa để không phần nuối tiếc Em gái chị, dễ thương lòng tình thiệt Khối anh mong đứng la liệt trước nhà Chờ bóng em tha thướt bước đi qua Là ngơ ngẩn cả hồn thơ bay mất lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2011 16:50:16 bởi lethutrang >
Thu Trang ơi! NH xin gởi đến vaì câu thơ cảm tác nha.
Đã vỡ
Nhặt về
cũng
phôi phai.
Nỗi đau
Ghép lại
Xót
Bao ngày
Mộng Thường
Xưa cũ
Đâu
Còn lại
Ngơ ngác
Đường về
Gió
Có
Bay?
lethutrang
NIỆM KHÚC DÒNG ĐỜI.
Gió bay, bay mãi từ thu ngỏ.
Đem cả hồn thơ, gởi đến người!
Trọn thuở hoa niên tràn mộng đó .
Nghê thường tấu khúc, nhớ không vơi!
Trăng xa, khuất bóng trần gian đợi.
Trên bến sông xưa, buổi nước hờn.
Xuôi chảy trăm năm, ròng với lớn.
Đi rồi vẫn lại, bến xoa mơn.
Bao năm chua xót sương hồ gợn.
Lối ngõ truân chuyên trải dấu hằn,
Định số giao đưa, đời nghiệm trắc.
Trĩu oằn khê giấc, nhẵn cung quăng.
Phôi phai gót trở, lầu hoang vắng.
Vụn vỡ ngân sa, tích chất chồng.
Trả nhánh mây mang, đày mục rã!
Miên trường xua lạnh, ủ hư không.
Gió ơi! xin khoả giùm khoảng trống.
Cho trao, hoằng pháp cánh sen hồng.
Dù có mấy kiếp, trầm thiền toạ!
Từng ngày kinh mõ, vọng nhớ mong.
Gió ơi! Xin rủ cùng mây đến!
Ngăn giúp cho ta, giữ ân tình.
Theo mãi kề nhau, cùng sánh bước.
Yêu thương nồng ấm, gọi mãi tên...!
nguyên hoang
2 ngàn 11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2011 19:58:15 bởi Nguyên Hoang >
Năm mới rồi phát tài chưa ta hihi. Vừa tìm dc lối về nhà, ghé thăm NH trước nè hihi, nhớ lì xì cho em út lấy hên nha hihihi
Trăng xa, khuất bóng trần gian đợi.
Trên bến sông xưa, buổi nước hờn.
Xuôi chảy trăm năm, ròng với lớn.
Đi rồi vẫn lại, bến xoa mơn.
Gió ơi! Xin rủ cùng mây đến!
Ngăn giúp cho ta, giữ ân tình.
Theo mãi kề nhau, cùng sánh bước.
Yêu thương nồng ấm, gọi mãi tên...!
nguyên hoang
2 ngàn 11
NỒNG NÀN CỦA GIÓ Mây đưa nên gió tìm về ngõ Thủ thỉ trao yêu vô tận đoan Trăng xa trăng lại về soi đó Nén buồn sau những tiếng cười giòn. Thế thái nhân tình hay biến đổi Vồ vập là ngừng đối diện thơ Ai ngăn giúp được khi hờn dỗi Để sánh bước đi đến cuối bờ Cách biển ngăn đường chim sắt cõng Người cứ nồng nàn nữa với thơ Thềm xuân mai cúc đầy sức sống Em ngoan... chắc có phút tình cờ..
RỪNG NÚI NĂM XƯA.
Người đi đâu, mà lạc về phố núi?
Tìm đan mơ để quên nỗi nhung sầu!
Ở nơi đó, ta có nhiều cất dấu.
Từ giày sô và cả những đêm sâu.
Cuối ngày hè, sau lưng lạnh, khuất tất.
Mất cuộc đời, chìm rừng giá núi cao.
Đến cùng tận, nghĩ rằng hơn địa ngục!
Chung quanh đen, còn duy nhất, một màu.
Mây chất ngất, đỉnh cao nguyên, mành sáo.
Còng khoá khua theo nhịp rít rừng già,
Hồn quặn trĩu, sương dầy giăng gió núi.
Từng đêm dài, ngâm bóng, đếm thu qua.
Mùa để chọn cho lòng cùng phù hợp,
Bước chân đi, ngơ ngác đạp lá vàng!
Tiếng xào xạc như hồn hoang vụn vỡ,
Nắng mặt trời, chiếu mắt xích, chói chang.
Ta quăng ném nỗi buồn buổi sáng,
Chiều lượm về, đếm lại có đủ chưa?
Những cay đắng chất chồng như lớp lá.
Ta được hơn, cố sống trọn kiếp người.
Tiếng xao xác, chim rừng về vỗ cánh.
Mây bâng khuâng, mang ước vọng xây thành.
Cho cất dấu, những niềm mơ trong đó.
Ai về ngang qua, dốc lối mênh mang.
Mong có lúc trở về rừng núi cũ,
Nhưng không là vàng võ, cánh mây thu.
Bắt gặp lại, nụ cười cô sơn nữ.
Bản thôn nghèo, thầm lắng giấc thiên trù.
nguyênhoang
02.01.11
CUNG NỐT NGẮN, YÊU!
Chỉ mấy mẫu chữ, có được nghìn câu thơ!
tuyệt đẹp,
Và một chữ thôi, cứ sắp mãi chưa trọn.
riêng mình,
Đôi tay vụng về, hay con chữ lẫn tránh?
nghĩ suy?
Ai giúp hộ tôi? Mong khỏi phải vực ngờ!
thối thoát,
Vẫn cứ ngỡ,
từ nghìn xưa
muôn kiếp cũ.
Những khoảng trống thiếu thừa,
Thường khoả lấp đền bù!
vẹn ý trăm năm.
Nghe gió thông reo, giữa ngày nắng ấm.
Bên biển đùa vui, nhịp sóng bạc đầu.
Rời xa bãi bờ để vương bọt bể,
Làm dấu tương tư, thầm nhớ cho nhau.
Về với biển cùng thì thầm, nhủ hảo.
Cho mùa xuân, dâng môi mắt diễm kiều.
Cột nước vỗ vào gềnh, điệu trầm bổng.
Thánh thót buông, từ đúng nghĩa là YÊU!
Tiếng ngắn, ngần ngừ không dám nói.
Nhưng lúc thốt rồi, giữ mãi để rồi?
Đền đáp suốt đời, bằng mắt với môi.
Cho nhau cả khung trời, đầy hoan lạc.
Em và Ta, mây gió, khắp không gian!
nguyênhoang
2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2011 18:22:01 bởi Nguyên Hoang >
Về với biển cùng thì thầm, nhủ hảo.
Cho mùa xuân, dâng môi mắt diễm kiều.
Cột nước vỗ vào gềnh, điệu trầm bổng.
Thánh thót buông, từ đó đúng là YÊU!
Tiếng ngắn, ngần ngừ không dám nói.
Nhưng lúc thốt rồi, giữ mãi không thôi.
Đền đáp suốt đời, bằng mắt với môi.
Cho nhau cả khung trời, đầy hoan lạc.
Em và Ta, mây gió, khắp không gian!
nguyênhoang
2011
Nghe tiếng sóng là biển lời nhã nhạc
Rót niềm yêu vào biển hát lê thê
Chỉ một thôi, cũng khó thoát u mê
Sao ngắc ngứ mãi vọng về từ biển
Nói với sóng, sóng bạc đầu luân chuyển
Nói với mây, mây lơ đểnh tháng ngày
Và bãi cát gửi tim này không nhận
Biết hờn ai khi lòng biển còn say
Một chữ thôi sao nhiều quá chua cay
Ai lần đến, cũng hay bày đau đớn
Một chữ thôi, khéo ghen hờn đùa giỡn
Cho con tim còn bỡn cợt cõi lòng
Nếu đã trong, xin hãy lọc thật trong
Dòng máu đỏ chuyển luân tìm yêu mới
Con tim yêu hong phơi bao chìm nổi
Xin được trở về gửi nhịp đập chung đôi
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2011 16:14:32 bởi lethutrang >
VẾT XƯỚC.
Anh tặng Em, đồng tiền xuân trên má!
Cho Em dành, khâu vá vết xước mơ.
Như dòng sông, chuyển phù sa đi mất.
Để thuyền trăng, chở bóng ngược xuôi chờ.
Ta cất dấu đáy dòng, mùa năm trước.
Một vừng trăng, lóng lánh ngõ đi về.
Con nước giá, khi nào cho lại được.
Những ân tình, rò rỉ bóng hoang mê.
Không vỡ vụn, cũng dần mòn, hoang phế
Tình yêu qua, đường ngõ thẳm, nhiêu khê.
Nhân dung trôi, bào xác khắp sông dài.
Như dòng chảy, đêm ngày ròng lại lớn.
Gió mùa hoang, rời bỏ giấc miên du.
Sao cô đơn, lánh xa vùng luân vũ.
Trăng hạ huyền, xa khung trời chua xót.
Mây hoàng hôn, ngơ ngẩn đợi thiên trù.
Trao nhân thế một lần qua, không lại.
Được khi về, chao nến lúc tiễn đưa.
May ra gặp, từ giấc xuân điệp mộng.
Huyền thoại tình, qua chuyện tích cổ xưa.
Trăng hoàn thiện, về trên dòng thả ngửa!
Ngắm mây trời, dỗ giấc ngủ hoang khai.
Dù ở đó, có chăng là mộng mị.
Mãi trọn đời, ký ức chắc không phai.
nguyênhoang
2 ngàn 11
HƯ KHÔNG.
Ta xuôi về bờ cát mộng!
Bay cao ôm ấp vào đời,
Mây ngang hoà lặng hư ảnh,
Chập chùng gió ngã chơi vơi.
Dòng nước chìm sâu lắng đợi,
Hoàng hôn trải bóng mong chờ,
Chờ nhau bến chiều băng giá.
Kén sầu cả kiếp nhốt mơ!
Bên thềm nhìn bóng ngu ngơ,
Nhớ theo dòng đang trôi chảy,
Nước ròng, nước lớn đi mãi!
Bãi cát chiều nay thẫn thờ!
Dìm hồn mơ ước bơ vơ,
Trăm năm lần qua, chẳng trọn.
Một thuở yêu thương mỏi mòn,
Đi về nuối tiếc hoang mơ!
nguyênhoang
2011
NÓI VỚI ANH
Chở tin yêu vào đường quan tái
Chưa một lần nhìn lại mong manh
Giờ đây vướng phải tình Anh
Em chơi vơi với tường thành vây quanh
Kìa bướm lượn vàng, xanh, đỏ, tím
Cả vườn hoa đã điểm sắc tươi
Chỉ còn Em chẳng lần cười
Vắng Anh, Em biết tìm vui nơi nào?
Xin chảy cả lao xao vào mộng
Cho tim yêu cửa đóng then cài
Em dành chỉ một hình hài
Mong chờ Anh mãi, u hoài đến trao
lethutrang
XUÂN VỌNG...
Thơ Đường, khó lắm. hỡi người ơi!
Không chỉnh thất niêm, kẽo bị cười .
Gió trắc đảo điên, thương viễn xứ .
Mây bằng luân lạc, nhớ quê Tôi .
Qua bao năm tháng, hồn chai cứng .
Trở giấc đêm trôi, dạ rã rời!
Xuân mới gởi về câu chúc Tết .
Phương xa hoài vọng, mãi không vơi .
Ta về trong nắng bình yên ngủ,
Đất nước chưa cho, giấc mộng lành?
Vẫn mãi, từ khi ngưng cuộc chiến!
Pháo nổ, ngăn dừng mất xuân xưa .
Nay đi bên lối mùa thu cũ,
Ngắm đở, vàng bay lá rụng vèo!
Nỗi nhớ bâng khuâng, đành gát lại .
Thỏ nào cất tiếng, gọi meo Meo .
Ngõ đường định sẵn, cứ noi theo!
Muốn đổi, không sao để ngỏ ý .
Bất biến trăng sao, đời muôn nẽo .
Lớn ròng, đầy khuyết đả phân kỳ .
Chẳng cần lo lắng và suy nghĩ!
Phù vân nầy cõi, ai cũng đi.
Cố gắng rời xa được sân si,
Tối ngắm Phù dung, sáng Dã quỳ .
Ra vào, ngâm vịnh những vần thi .
Nếu thấy cuộc đời, chưa phỉ chí .
Trở lại quê xưa, ngắm đổi dời?
Phố đường nhộn nhịp, khác lúc đi .
Ta về, trong soãi cánh, thiên di .
Toả rộng không gian, khắp đất trời .
Muôn ánh hoa màu, hương ngát gởi .
Mùa xuân Tân Mão, đến muôn nơi .
nguyênhoang
10.01.11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2011 17:17:52 bởi Nguyên Hoang >
TỰ SỰ
Đôi cánh mỏng chim bay tìm bến đậu
Vấn vương chi cái rào dậu vô tình
Vòng tay yêu đừng dâng kẻ vô hình
Và thương nhớ, đừng gửi tình trong đó
Trái tim nhỏ, đã từng rơi máu đỏ
Vết sướt xưa mãi không bỏ niềm đau
Hỡi cánh chim, xin hãy đảo cánh chao
Đừng đậu lại, để cho rào vắng lặng
Tạ ơn ai đã nặng tình dâng tặng
Ân nghĩa này, lặng lẽ dấu vào tim
Ngày tháng qua, sống cuộc sống im lìm
Và kỷ niệm vẫn từng ngày trải nghiệm
lethutrang
NÓI VỚI THIÊN DI
Trong cõi mộng, cánh chim bay bay mãi
Mang hình hài, muôn kiếp cũng không phai
Chỉ ảo thôi, nhưng cũng muốn trang đài
Trong câu chữ vẫn còn dài ý tứ
Cánh chim ơi, khi hành trình lữ thứ
Bến đậu nào tìm ra chữ yêu thương?
Bến sông Tương nổi sóng với tình trường
Cho mơ mộng vương vào trong mắt biếc
Đừng chao cánh, chim ơi đành thua thiệt
Vì nhân gian đầy cay nghiệt buồn buồn
Cõi yêu thương, nguồn nước của lệ tuôn
Xin Cảm tạ, ân tình luồn tim đỏ
lethutrang
ƯỚC
Ước gì mình hoá là mây
Lang thang khắp chốn tháng ngày rong chơi
Ước gì mình hoá mặt trời
Cho nắng rực rỡ khắp nơi đón chào
Ước gì mình tựa núi cao
Sừng sững ngạo nghễ ai nào cao hơn
Ước gì hoá trái đất tròn
Xoay vòng vũ trụ cho mòn thời gian
lethutrang
GỬI TÌNH YÊU
Em là ngọn lửa ven đường
Cho anh sưởi ấm lúc vương bụi đường
Em là thác nước trên nguồn
Tặng anh những giọt yêu thương mát lành
Em là nhiều bóng cây xanh
Tỏa bóng mát cho anh dành nghỉ ngơi
Em là bãi cát biển khơi
Anh nằm tắm nắng dưới trời tụ do
Em là duy nhất con đò
Đưa anh sang bến vô lo đời này
........
Mãi mãi em vẫn hao gầy
Bên lề cuộc sống đủ đầy của anh
lethutrang
TRỞ GÓT XUÂN
Qua triền phố núi sương say
Phù vân mơ mãi đường dài còn xa
Xuân về nở rộ đầy hoa
Dạ Lan trở gót về nhà tình thơ
Dạ Lan Hương
Cũng sắp Tết Việt rồi ! Tiểu muội gửi Nguyên ca, Hoàng huynh nhánh Dạ Lan Hồng cho hồng sức sống nha ! Thường khi thì Dạ Lan thích màu tím thôi !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2011 18:54:36 bởi Dạ Lan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: