NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 28 của 77 trang, bài viết từ 406 đến 420 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Dạ Lan 11.01.2011 19:28:22 (permalink)
0


LỜI PHI LỘ.

Đến với,
trời trăng mây nước.
Càn khôn bao la,
nhiều những dãy Thiên hà!
Ta có được,
Niềm mơ ngày tháng cũ,
từ mùa thu,
tháng Hạ.
Lại đi qua,
vấn vương!

nguyên hoang
2010




BƯỚC TỚI

Bước tới
triền mơ lối nhớ
Li , chấn , đoài xa
 sao gom tụ ngân hà
Người đang có
giấc thơ vào mộng thả
Đông đi qua
Xuân đến
rộn lòng ta
bao tình...

Nguyên Hoang 12.01.2011 02:28:41 (permalink)
0
NH xin cám ơn Dạ Lan hôm nay ghé vô thăm nhà, chào người bạn Mới
qua những câu thơ đẹp gởi mộng vào Xuân, chúc DL & Gia đình luôn Hạnh phúc
và may mắn suốt năm Tân Mão. NH

TRỞ GÓT XUÂN

Qua triền phố núi sương say
Phù vân mơ mãi đường dài còn xa
Xuân về nở rộ đầy hoa
Dạ Lan trở gót về nhà tình thơ

Dạ Lan

Cũng sắp Tết Việt rồi ! Tiểu muội gửi Nguyên ca, Hoàng huynh nhánh Dạ Lan Hồng cho hồng sức sống nha ! Thường khi thì Dạ Lan thích màu tím thôi !

Có người cũng thích ước mơ.
Từ ngày thánh hạ, luôn chờ Xuân sang.
Lá ơi! Nhặt cánh thu vàng,
Bay trên lối ngõ, đong tràn hồn thơ!

Chén say chứa giọt hững hờ,
Ta mang dấu ấn cạnh bờ nhân duyên.
Vớt lên từ đáy ngân tuyền,
Nắng về hong sấy, phơi triền đợi ai?
NH.


LỜI PHI LỘ.

Đến với,
trời trăng mây nước.
Càn khôn bao la,
nhiều những dãy Thiên hà!
Ta có được,
Niềm mơ ngày tháng cũ,
từ mùa thu,
tháng Hạ.
Lại đi qua,
vấn vương!

nguyên hoang
2010



BƯỚC TỚI

Bước tới
triền mơ lối nhớ
Li , chấn , đoài xa
sao gom tụ ngân hà
Người đang có
giấc thơ vào mộng thả
Đông đi qua
Xuân đến
rộn lòng ta
bao tình...
Dạ Lan .


Lâu rồi, lầm lũi bước chân Hoang!
Xuân đến, lặng về ngang phố núi.
Vẫn mãi ngồi đây, mơ ngắn ngủi,
Nguyên khai nhân ảnh đón mây ngàn.

Xin nhắn trăng tà ngăn phong lãng.
Giữ giùm nhân ái dẫu phù vân.
Dù phong Lan đỏ, hồng đổi tím.
Về theo cánh gió, đuổi săn tìm.

Nguyên Hoang
11.01.11
_____________________________

Đâu đây phảng phất, hồn thơ gởi.
Ảm gió sầu mây, để lại đời.
Những áng thơ say, tình viễn xứ.
Người về thơ đó, có phai vơi?
NH.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2011 07:32:24 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 12.01.2011 04:18:46 (permalink)
0
DÕI BƯỚC THEO.

Có còn thấy, đêm trăng miền viễn xứ?
Thuyền ra khơi, bỏ lại bóng trăng vàng!
Con sóng vổ, nghìn năm buồn tư lự
Khi nào về, thăm lại hởi cố nhân?

Người qua biển, mịt mù không trở lại
Để người nhìn trông đợi, chẳng hề quay
Trời thương tâm chìu lòng, cho hoá đá!
Đứng hoài mong vạn thuở với ngày dài

Trên sóng bạc đầu, trăng già rũ rượi!
Lặng nhìn nhau, chia sớt một cuộc tình
Người mất hút, trùng dương xa dịu vợi
Gởi tình thư theo bọt bể phiêu linh!

Dòng sông nhỏ. ra vào triều lên xuống
Niềm hoài mong không đến nỗi tuyệt lòng
Trùng dương đó, mênh mông đầy giông bảo
Xin người ơi! đừng nơi đó ngóng mong!

Có trở lại, bằng tà dương khuất bóng
Từ đêm hoang, vắng vẻ ánh nguyệt hằng!
Trên khung ảo, những vì sao quay mắt
Chân lạnh lùng đếm bước, đuổi đường trăng!

NGUYÊN HOANG
10/1999


GIỮ MÃI KHÔNG PHAI
( STLB)
Thấy Em nhẹ bước qua chốn đó.
Mất bóng chìm theo ngõ vắng tanh
Bỗng dưng gió thoảng qua mành
Ngày thu quyến rũ nắng hanh trĩu buồn!

Người đi,nỗi nhớ luôn không xoá.
Bám rám theo chân đoạ đày lòng
Ca dao chim sáo sang sông
Hôm nay trở lại cửa lồng khép im!

Người xa, còn kẻ tìm để gặp.
Biết đến bao giờ lấp nhớ mong?
Vòng tay thả lỏng nụ hồng
Đất trời chứng giám nỗi lòng trôi xa!

Để cho lại,thịt da lưu dấu.
Người đi qua thấu hiểu cuộc tình
Trọn đời vẫn đợi cung nghinh
Gót hồng quay bước giữ gìn thương yêu!

Ngân tơ phiếm trải điệu tình ái.
Nghìn năm ta sẽ mãi ghi lời
Nâng niu chớ để buông lơi
Những gì có được muôn đời chẳng phai!

NGUYÊN HOANG
2010













<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2011 04:30:16 bởi Nguyên Hoang >
lethutrang 12.01.2011 04:40:21 (permalink)
0


ĐỢI


Ta chờ Em, để nỗi buồn lăn trên dốc.

Mây trôi qua, gió ngăn lại bềnh bồng.
Đợi ai đó? Trao gì cho luyến nhớ.
Trăm năm tìm, có được bóng hư không.

nguyên hoang

2010



Ép vào tim những nỗi niềm khắc khoải

Gửi cho ai những năm tháng u hoài
Cơn mơ này có chở đến tương lai
Hay còn đó những phôi phai màu nhớ

Nghe mặn đắng tận sâu trong hơi thở

Nghe ưu tư trầm lắng dỡ dang lòng
Ai đã cho tình ngỡ đẫm mặn nồng
Gieo thao thức tràn đồng trong giá lạnh

lethutrang

<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2011 22:30:33 bởi Viet duong nhan >
Dạ Lan 12.01.2011 12:51:38 (permalink)
0


NH xin cám ơn Dạ Lan hôm nay ghé vô thăm nhà, chào người bạn Mới
qua những câu thơ đẹp gởi mộng vào Xuân, chúc DL & Gia đình luôn Hạnh phúc
và may mắn suốt năm Tân Mão. NH

TRỞ GÓT XUÂN

Qua triền phố núi sương say
Phù vân mơ mãi đường dài còn xa
Xuân về nở rộ đầy hoa
Dạ Lan trở gót về nhà tình thơ

Dạ Lan Hương
Cũng sắp Tết Việt rồi ! Tiểu muội gửi Nguyên ca, Hoàng huynh nhánh Dạ Lan Hồng cho hồng sức sống nha ! Thường khi thì Dạ Lan thích màu tím thôi !

Có người cũng thích ước mơ.
Từ ngày thánh hạ, luôn chờ Xuân sang.
Lá ơi! Nhặt cánh thu vàng,
Bay trên lối ngõ, đong tràn hồn thơ!

Chén say chứa giọt hững hờ,
Ta mang dấu ấn cạnh bờ nhân duyên.
Vớt lên từ đáy ngân tuyền,
Nắng về hong sấy, phơi triền đợi ai?
NH.

LỜI PHI LỘ.

Đến với,
trời trăng mây nước.
Càn khôn bao la,
nhiều những dãy Thiên hà!
Ta có được,
Niềm mơ ngày tháng cũ,
từ mùa thu,
tháng Hạ.
Lại đi qua,
vấn vương!

nguyên hoang
2010



BƯỚC TỚI

Bước tới
triền mơ lối nhớ
Li , chấn , đoài xa
sao gom tụ ngân hà
Người đang có
giấc thơ vào mộng thả
Đông đi qua
Xuân đến
rộn lòng ta
bao tình...
Dạ Lan Hương.

Lâu rồi, lầm lũi bước chân Hoang!
Xuân đến, lặng về ngang phố núi.
Vẫn mãi ngồi đây, mơ ngắn ngủi,
Nguyên khai nhân ảnh đón mây ngàn.

Xin nhắn trăng tà ngăn phong lãng.
Giữ giùm nhân ái dẫu phù vân.
Dù phong Lan đỏ, hồng đổi tím.
Về theo cánh gió, đuổi săn tìm.

Nguyên Hoang
11.01.11
_____________________________

Đâu đây phảng phất, hồn thơ gởi.
Ảm gió sầu mây, để lại đời.
Những áng thơ say, tình viễn xứ.
Người về thơ đó, có phai vơi?
NH.


@ Hi...Nguyên ca, Hoàng huynh ơi ! Tên tiểu muội là DẠ LAN thôi chứ hổng có chữ "Hương" đâu nha ! Hi hi hi... Nguyên ca, Hoàng huynh nhớ tới cô Hương nào vậy hả? Hi hi hi... vài dòng phá Nguyên ca, Hoàng huynh chút nha ! Hi hi hi...Nguyên Ca, Hoàng huynh đừng la Tiểu muội à


Đâu đây phảng phất, hồn thơ gởi.
Ảm gió sầu mây, để lại đời.
Những áng thơ say, tình viễn xứ.
Người về thơ đó, có phai vơi?
NH.


CÒN NGUYÊN HOÀNG HÔN ?!

Đâu nhoà nhạt bóng Hoàng hôn xuống
Ta dõi tìm lối cũ mờ dáng buông
Từng mảng mây lang thang gót mỏi
Vớt vầng trăng Nguyên vẹn tròn thương?

DẠ LAN
( Là tên tiểu muội đấy nha! hi hiiii)

<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2011 22:32:21 bởi Viet duong nhan >
lethutrang 12.01.2011 20:27:41 (permalink)
0

THƯ GỬI TÌNH YÊU

Đôi dòng viết gửi tình yêu
Mà nghe se sắt những điều muốn trao
Ân tình Anh gửi ngọt ngào
Em muốn níu giữ làm sao được lòng

Xa Anh, đâu nỡ là không
Xa Anh, nào phải tự lòng Em đâu
Nhờ ai bắc hộ nhịp cầu
Cho thời gian lại quay đầu Bến Mơ

Mỗi ngày

Em lại

làm thơ

Trải lòng

với những

niềm mơ

riêng mình

lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.01.2011 20:30:31 bởi lethutrang >
Dạ Lan 13.01.2011 00:07:33 (permalink)
0


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/97043/FC82F00882034C0F8828F5B5620059F6.jpg[/image]


XUÂN VỀ

Xuân về em chúc anh nha
Làm ăn phát đạt cửa nhà khang trang
Phước, lộc, thọ, tài giàu sang
Đủ đầy dư dã tới quan năm à
Năm này năm nữa nữa ha
Anh cùng thi hữu cả nhà vui Xuân

Dạ Lan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2011 00:13:11 bởi Dạ Lan >
Attached Image(s)
Dạ Lan 13.01.2011 00:51:55 (permalink)
0



VƯỜN HỒNG

Vườn hồng chẳng ai tưới bông
Mà sao vẫn nở cho lòng Nguyên lang
Thiếp về quê cũ tầm tan
Hoàng lang kiệu rước về làng vinh quy
Hoa hồng vườn cả Xuân thì
Chàng ơi Xuân đến lời ghi đá vàng

Hi hi hi ...

( Trêu mô rứa, họ chộ răn chừ ! Họ ghen chưởi đấy !)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2011 19:52:10 bởi Dạ Lan >
BĂNG NGUYỆT 15.01.2011 13:29:58 (permalink)
0

XUÂN VỀ

Xuân về em chúc anh nha
Làm ăn phát đạt cửa nhà khang trang
Phước, lộc, thọ, tài giàu sang
Đủ đầy dư dã tới quan năm à
Năm này năm nữa nữa ha
Anh cùng thi hữu cả nhà vui Xuân

Dạ Lan

 
Người đẹp tên Dạ Lan
Trông nàng át xuân sang
Nụ cuời duyên rạng rỡ
Xuân nay quá huy hoàng
 
Chúc người đẹp DL mùa xuân 2011 như ý.
 
Nguyên Hoang 17.01.2011 22:13:11 (permalink)
0
NGÀY ĐÓ, CÓ CÒN XANH.

Nghe như hương nắng hờn mây gió.
Cứ mãi tung tăng khắp đất trời,
Mang rải khắp nơi, đầy mộng đẹp.
Ta vừa buổi sáng, tối phai vơi.

Vẫn mơ ao ước, rồi mong đợi.
Vụt thoát bay đi, chẳng ngại ngùng!
Con nước trôi quên, từng gợn sóng.
Ta về gởi nhớ ở mông lung.

Vết thương trầm tích dìm xa ngút.
Có lẽ bên triền dãy núi cao,
Là những mảnh tình đà vụn vỡ.
Mãi chờ cơn gió đến lao xao.

Ngõ nắng sân trường ngày mộng ảo.
Hè sang ve hát ở trên cành.
Du dương âm vọng, phường nhạc sáo.
Cung lặng thầm đưa vỗ nắng hanh.

Phai rời trở giấc, mắt long lanh.
Ngấn lệ rời xa khỏi cổng trường,
Ta đến vùi thân trong nắng cháy.
Quân trường gian khổ, mài đời trai.

Cánh chim mải miết miền gió núi.
Đêm thẳm cao nguyên, buốt lạnh lòng.
Bỏ hết niềm thương, nhiều dấu ái.
Sân trường chim sáo cũng sang sông.

Cha rời, mẹ mất hồn bay bổng.
Một mảnh khăn tang, xé cả lòng.
Ai đến, ai về trong cõi chết?
Từng mảng mây buồn, ghé lại đong.

Đời trai gượng gắng trong cuộc chiến.
Đong cho ta, rét quyến cao nguyên.
Đã quên ánh mắt diệu hiền,
Sưỡi lòng đạn pháo, soi triền hỏa châu!

Pháo ngưng, đong tiếp giấc sầu.,
Từng năm cay đắng, đếm màu lá thay.
Chập chờn vàng võ giấc say,
Trong hàng song sắt, lưu đày tuổi xanh.

Đi qua bóng sổ khung mành.
Trở về định số thuần thành cơn mơ!
Bay cao trên những đợi chờ,
Đông rồi lại nhớ, xuân buồn tha hương.

Chiều nay thấy hoa cười,
chợt nhớ đến một người.
Từ đó gió mây về,
Chuyển chua xót, viễn khơi.

nguyênhoang
2011



VỀ TRONG CÁNH GIÓ.

Có phải về vui nơi phố cát?
Hay miền hoang dã, chốn sơn lâm.
Để bên giấc ngủ hồn suy lắng.
Gió núi quây quần, xoa giúp tâm.

Bay như cánh én nhìn quê cũ.
Từ thuở mây theo cánh gió buồn!
Ray rức xuân qua rồi tháng hạ.
Những dòng sông ngắn, lệ dài tuôn.

Xuất phát tư cao của bản buôn.
Ta quăng ném bỏ chiến y tàn.
Trên con ngõ vắng, rời thôn vắng.
Gởi mảnh hồn tan, thác đổ vang.

Ngân buông tiếng thở, triền xơ xác.
Cánh lá trăm năm, sắc ngả vàng.
Bóng nước giúp soi giùm nhạt dáng.
Ta về rừng cũ, gánh gian nan.

Cơn gió phương xa nào khóa cản.
Bao năm dõi mắt ngắm thu tràn.
Lá rơi, bay mãi ngoài song sắt!
Ta đếm mùa qua, vuốt tóc xem.

Chợt nhớ nào về con ngõ hẽm.
Ta đi'tại chổ' chẳng tạ từ.
Mỗi đêm người có ngồi trông cửa?
Mong ngóng từng ngày, không thấy thư.

Em ra bến cũ tìm quá khứ.
Con nước trên sông vẫn lặng nhìn.
Từng buổi ra vào ròng với lớn.
Chung quanh thầm lặng, muốn van xin.

Cơn gió nào xuôi ngang ngõ đó?
Để cho ai nhắn một lời nồng.
Như hoa mong bướm về ôm ấp.
Hãy ngủ thật tròn, quên ruổi giong.

Mai về núp bóng cây sầu đông,
Xin chúc Em vui nghĩa vợ chồng.
Con cháu vây quanh, cười khúc khích!
Chia buồn trong mắt, thoáng xưa mong.

Có giọt buồn chia sớt
trên lá cây sầu đông.
Đền lại những dỗi hờn
đã không trọn ước vọng.

Chiều nay bóng nắng qua thềm!
Đến mời người đếm tháng ngày hết chưa?
Ngoài kia trời trút cơn mưa.
Vỗ về buổi mát cũng vừa tà huy.

nguyênhoang
2010




NGÕ THU XƯA.

Khóc để hồn thu,rơi bằng nước mắt.
Buồn, khi cuối hạ ghi nhớ muôn đời!
Dù tất cả quên, chôn vùi dĩ vãng.
Mà đêm sang? (Như) ai gõ cửa, gọi mời.

Có phải hồn hoang? Bạn tù ghé tới!
Nhắc đừng phai, rừng lạnhh núi cao mù.
Không có được, chút bữa no buổi đói.
Khô cạn lòng, ngõ lạnh ngập lá thu.

Những bước chân cỗi cằn, nhẹ trên lá.
Từng giọt sương mai, thấm ướt đẫm vai.
Dưới tàng cây, có bao giờ thấy nắng.
Đã nhiều năm, chưa hong ấm được ngày.

Tâm trống rổng, giấc mơ về cuộn chảy.
Trên dòng trường giang, bản án lưu đày.
Muốn mơ ước, dù có là mộng mị.
Còn hơn tội hình, làm kẻ khổ sai?

Dành riêng cho thân là người chiến bại.
Ngẩn ngơ đi, tìm nhặt lại cuộc đời.
Ở một nơi hoang vu hoặc góc tối.
Nước mắt không còn, tê dại trên môi.

Ngày ăn gió mây rừng, đêm sương lạc.
Lạnh dâng cao, theo bóng núi bạt ngàn.
trăng sơn cước ngắm áo quần rách nát.
Vá chồng(lên)nhau, bao cát lượm bên đàng.

Mang quăng bóng trên dốc mòn, làm bạn.
Từng ngày đi, dẫm nhoà nhạt, nụ đài!
Hoa trinh nữ âm thầm, cạnh hóc đá.
Không mặn mà, cay đắng tựa thân ta.

Chiều nay mây qua, buồn rơi hương xá.
Nhớ làng quê, chẳng còn rõ hướng nào.
Để cúi lạy tạ từ, một lần chót.
Mẹ cha đi rồi, con biết(có) về chưa?

Đêm nay ta mơ, thấy Em về, mặc giùm chiếc áo!
(Trong cỗ áo quan, hay trước cổng tân hôn?)
Cài kín khuy sợ gió lạnh đêm về.
Chao ánh nến, ngoài hiên hiu hắt gió.
Em hát vài lời, dỗ cho giấc hoang mê.

nguyênhoang
12.01.11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2011 22:22:16 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 18.01.2011 00:12:11 (permalink)
0
NHỚ VỀ MÙA XUÂN.

Ta nghe thấm, từng lời tình hoài hương.
Của giọng hát liêu trai, thật chua xót.
Nước mắt lăn tròn, hồn ta lịm cứng!
Không kịp ngăn, dòng lệ cuối, vấn vương.

Đã mấy mùa xuân qua, vẫn là con ngõ phố!
Rất buồn tênh, hoang vắng nghĩa trang chiều.
Xưa Chức Nữ, chàng Ngưu, còn nhịp cầu Ô thước.
Nơi Em ngày, ta đêm thẳm cô liêu.

Ta đón xuân, bàn thờ không hoa trái.
Xin chưng nơi lòng, đoá tuyết mùa đông.
Mùa đông Florida,
Buồn dâng tràn xa.
Những kẻ tha hương
Lạc loài muôn ngả.
Mong về được lần, nhìn lại những dòng sông.
Dòng sông thân thương, khi ròng lúc lớn.
Làm sao quay về? Từ người mãi dỗi hờn!

nguyênhoang
17/01


XUÂN XƯA...

Tết lâu, đâu còn nghe tiếng pháo.
Nào có thanh bình, còn mãi lo âu??
Tết qua, mọi người lại sầu não!
Ba ngày xuân, dốc hết để khoe màu.

Mùa xuân ai vẽ vời, chữ Tết?
Nấm mồ hoang, được chăm sóc, vỗ về.
Những niềm vui bây giờ, đà hoang phế!
Trên quê hương buồn, con cháu chưa về?

Tết nay, ta không cần may áo mới.
Vì ngày xuân đâu có? Để ra đường!
Không khí Tết, chỉ quê mới có được?
Nhìn len qua song, vọng nhớ quê hương!

Những giọt nước mắt khóc,
để ngày mai hết khóc.
Tiễn ngày thu đi, mang vàng lá, xa cành.
Nhưng vẫn nhớ, mùa sau qua, mong đợi?
Nếu có đi rồi, vẫn thốt tiếng cám ơn.

nguyênhoang.
17/01


Không bánh mứt, không rượu trà, hành kiệu
Tết nhà tôi chỉ có được bấy nhiêu
Vắng tình yêu là vắng cả mọi điều
Tết đến đủ, vẫn như là đang thiếu

lethutrang

Tết nay Anh không cần mua bánh mứt,
Vì đã có môi Em, ngọt lịm, hơn tình thơ!
Tết nay, không còn nghe pháo nổ.
Đã có tiếng cười, làm chao đảo giấc mơ.

Thiếu tình yêu, vẫn còn nồng trong hơi thở?
Cho giấc chiêm bao, đón được, buổi giao thừa!
Ta xa xứ, mang nỗi buồn, quặn trĩu.
Hôm nay đông về, se sắt, thêm mưa.

Mưa góc phố, năm xưa, từ một thuở!
Ta yêu Em, núp gió đứng đợi chờ.
Phai phôi mất, xa rồi, qua kỷ niệm.
Và mỏi mòn, chồng chất, lấp ước mơ.

Còn lại nơi ta, chút niềm thương nhớ.
Xin gởi theo cánh gió, với mây trời.
Có kịp đến? Ngày xuân trao nguyện ước.
Mong dâng cho người, một đoá tương tư.

NH.

_____________________________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2011 03:25:27 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 18.01.2011 04:51:39 (permalink)
0
TRẦN GIAN, MỘT CUỘC TÌNH.

Còn mảnh hồn đơn, xin giao trọn.
Muốn đày, thích dẫm cứ tự do.
Miễn còn cho lại, ngăn tim nhỏ.
Để thương và nhớ mãi câu hò?

" Người dưng khác họ(sao?) đem lòng nhớ thương".

Thương từ thuở mặt còn lem lọ!
Lén cho quà, trái ổi, mắt mở to?
Nhìn lắn lét, quanh mình, ngại quen ngó.
Chiều qua Mẹ rấy? Sao thấy buồn xo?

Từ lúc nhỏ, giấc mơ tình, không bỏ.
Mai lớn lên, đám cưới rước bằng đò!
Con sông chảy, nước phù sa màu đỏ.
Để tình chúng mình đẹp mãi, không lo.

Ôi tuyệt quá! Mộng vàng ta xây đó.
Đã điểm trang, cho công chúa, ông hoàng!
Hài hoa thắm khua gót hồng, lối ngõ.
Duyên cũ chẳng thành, duyên mới không sang.

Lời tỏ tình nơi ta là trong sáng
Thu đi qua có để lá úa vàng.
Khi thắm nồng, lắm lúc cũng trái ngang.
Nguyền ước cuối, có thể luôn chân thiệt.

Nắng hoàng hôn sắp về, chợt nuối tiếc?
Chẳng được cùng đêm, ôm ấp miên man.
Mai trở lại, bình minh thay đổi sắc!
Niềm mơ qua, bỏ lỡ mộng đêm vàng.

Mây sánh bước cùng mang tình lai láng.
Về bên Em, ru lại giấc mê nồng.
Trăng sao đến, đùa vui say luân vũ.
Vùng trời nầy, điểm hẹn để luôn mong.

Cứ đan mơ, dệt nhớ cuốn đợi chờ!
Con tim nhỏ, oại oằn đêm trăn trở.
Thời gian đi, để buồn bở ngở.
Tình chợt xa, đã phủ lạnh chiều hoang.

nguyênhoang
2011






MƯA TRONG LÒNG

Em về đâu? chiều mưa lồng bão gió.
Trước sân nhà núp lạnh để chờ mong
Theo hương mây gởi về nồng hơi thở
Mong tình anh sưởi ấm trọn hương lòng!!

Ân tình dâng trao, đong đầy trong mắt.
Thương nhớ về em, ray rức tâm can
Khúc mê hoang dặt dìu thêm giai điệu
Khắp thiên ngân hoan hỉ chuyện đá vàng!!

Nghìn năm sau người đi tìm ảo mộng.
Ngoài càn khôn nắng ấm, trong lòng mưa
Ngút ngàn xa, song phương không khoảng trống
Nhớ về Em, thương lắm vẫn chưa vừa!!

Tô điểm cho đời ngát hương diễm tuyệt.
Đất ấm tình nồng, cất giữ cho nhau
Lỡ đông về, có hôm buồn da diết
Lạnh ngoài trời, sao ấp ủ đớn đau?

nguyênhoang
2009




MƯA VỀ TRÊN NỖI NHỚ

Thoáng nào mơ? Qua rồi những kỷ niệm
Ta yêu Em! Nào tỏ để mong đền!
Sông vẫn chảy và mây trời luân chuyển
Nghìn thu đi, lòng vương nhớ, không quên.

Bước chân hoang, trùng dương xô sóng đến!
Em nghe không? Biển vắng mãi thì thầm
Trên tóc rối, ngày đi sương điểm trắng
Chưa tròn duyên, trời bắt đợi trăm năm.

Mây vẫn hát lời thiên ca bất tận!
Gió phiêu du, quên cả thuở hẹn hò
Con tim ngủ chờ vòng tay trở lại
Thịt da màu, phai nhạt chẳng nguyên do.

Vầng trăng xưa về trên miền đất lạ!
Gởi trao ai, niệm khúc ước êm đềm
Chiến tranh đến, người sao đi vội vã?
Lúc cuộc tàn, biển cả dấu thân Em.

Ba mươi năm, anh trở về xóm ngụ !
Tìm quanh co, buổi nước lớn, quay ròng
Cơn mưa nhỏ, chiều nay gợi chuyện cũ
Đây hoàng hôn, nơi đó có lạnh không?

nguyênhoang
12/1996
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2011 22:30:25 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 18.01.2011 20:34:34 (permalink)
0
VỀ..

Về đây đi Anh, mây chờ lảng đảng.
Tình yêu say cho lại buổi nồng nàn.
Ly cà phê, Em pha cho mỗi sáng.
Cơm ban chiều, nghi ngút nóng miên man.

Ở phương xa,từng đông về buốt giá,
Chưa vui duyên, không thấy dáng ngọc ngà.
Thức ăn vội, có bao lần hâm nóng?
Mỗi ngày qua, buồn thấm chẳng phôi pha.

Đường đời xuôi, nào rỏ đâu lối ngả?
Bốn mùa trôi, mơ ước được chút tình.
Hè mất, thu không còn, đông vẫn tới.
Bỏ sau lưng rồi, quên hết nhục vinh.

Xuân quê nhà, xuyên lối mòn thôn dã.
Có còn nghe, được tiếng pháo giao thừa?
Ôi thèm khát mãi mùa xuân bất diệt.
Rất thắm nồng chỉ là giấc mơ xưa!

Bóng xế nhạt nhoà, tha hương lưu lạc.
Ngày khuất mặt trời, đêm vắng trăng sao.
Mong ước tuổi cao như dầu sắp cạn!
Sáng qua rồi, buồn bước đến hoàng hôn.

Thời gian thật bạc đãi, tìm tuổi xanh nhai ngốn!
Quên cả xuân thì, nuối tiếc bóng ly hôn.
Về đi Anh, nơi chôn nhao cắt rốn.
Chốn sẽ cho Anh, thanh thản tâm hồn.

Mai gió cát, về hoang vu lạnh lẽo.
Vẫn có ngày xuân, tảo mộ của quê nghèo.
Được an nghĩ, nằm kề bên Cha mẹ.
Như ngày nào, thân xác đến đỏ hoe!

Để nghe lại, lời ru hờ của Mẹ.
Mai lớn khôn con giúp mẹ điều gì?
Nếu có được, ra đời khi tế thế!
Thương yêu người, tâm giữ không sân si.

Hôm nay xa vòng tay, bầu sữa ngọt.
Lời khuyên gìn đây, mà người đã không còn!
Con gởi tạ ơn, phải chăng một tiếng nấc...
Như về trong chiều, lời thoáng véo von.

nguyênhoang
2011



---------------------------------------------
Ta muộn màng, nhận được từ dương thế!
Tình thương yêu, thân ái của mọi người.
Hương thơm đó, tựa mùi loang hoa bưởi.
Khâu vá giùm đời, nhầu nát tả tơi.
.....................đợi,
và mời.......
NH.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2011 03:47:27 bởi Nguyên Hoang >
lethutrang 19.01.2011 21:58:44 (permalink)
0

MỘT ĐÊM NHỚ ANH


Hình như đêm đã dài thêm
Không gian yên lặng êm đềm tịch liêu
Có người bên áng thơ điều
Thả đôi dòng chữ trải nhiều niềm thương

Nhớ Anh nhớ đến khôn lường
Thương Anh tim mãi vấn vương nợ lòng
Xa nhau dạo ấy mùa đông
Em đan vụng dại kết bông tặng mình

Mỗi mùa san xẻ ân tình
Mỗi mùa chuyên chở trăm nghìn nát tan
Lệ đôi thả giọt muôn ngàn
Đớn đau vẫn mãi dâng tràn Anh ơi

Đêm dài Em đã chơi vơi
Chăn đơn gối chiếc vọng lời đông phong
Lạnh lùng kéo mảnh chăn bông
Đắp cho nuối tiếc vơi lòng vọng yêu

Gió ơi, đừng thổi thêm nhiều
Cho trăng không nói những điều buồn thương
Cho hàng liễu rũ khiêm nhường
Thôi không lơi lả Nghê Thường tìm ai

Hình như đêm đã rất dài.....

lethutrang
Nguyên Hoang 20.01.2011 10:47:46 (permalink)
0
CHO NHAU.

Hình như đêm đã rất dài...
Trong đôi mắt đỏ, nhớ hoài không quên.
Ta xây vững chắc cung đền,
Chờ đêm trăng đến, gió lùa mây vô.

Cho đài hoa chờ trổ.
Thơm cung ái dâng tràn,
Hồn thơ say nghiêng ngả,
Tròn bổn phận nhân gian.

Thượng huyền dạ nguyệt quang đảng!
Ôm trăng làm ghế Em ngồi,
Lầu thơ, gió về thầm lặng,
Ru tình, lịm giấc trên môi .

Chứng cho, tình không gian dối.
Hình như đêm đã dài thêm...
Nhớ Em lòng trĩu nhũn mềm,
An bình lót chân khắp lối.
Có Em và cùng Tôi!

nguyênhoang
2 ngàn 11



LỐI QUA.

Ta mơ về, tìm bờ môi khát vọng.
Mây ngang qua, chao mắt ngắm ân tình.
Duyên gió thoáng xuyên trùng dương, say xỉn.
Sài Gòn hôm nay, nồng thắm lặng thinh.

Đâu lẽ nào, ta lạc chốn vô minh?
Bạn bè kể thành phố nhiều ngộ nghĩnh!
Công viên ngày đêm, người ngồi thiền tịnh.
Kề bên âm vang nhạc trổi cung đình.

Sài gòn thường trút mưa già.
Dù cho lúc đó chẳng là có mây.
Mưa làm ngập phố, gãy cây.
Đường nào cũng kẹt, từng ngày xôn xao.

Buồn phiền trong giấc chiêm bao,
Thấy nhiều con phố, bay cao giữa trời!
Mưa về thấm bước Em qua,
Hạt rơi sót rụng, chân ngà dẫn bương.

Chờ Em quán vắng bên đường,
Đưa Em thăm lại, thánh đường yêu thương.
Saìgòn mưa nắng bất thường,
Chiều mưa dai dẳng, vấn vương góc trời.

nguyênhoang
2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2011 23:05:29 bởi Nguyên Hoang >
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 28 của 77 trang, bài viết từ 406 đến 420 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9