NỢ CÒN MÀ.. CHO EM.
Anh còn nợ Em, nụ hôn thắm thiết.
(Tình yêu mà, nhanh đến lại khó vơi?)
Lần mây ngang, mang vội bước khắp trời.
Có nào biết, về phương nao diệu vợi?
Để người mong chờ, thương nhớ triền miên!
Mỗi chiều buông, nắng thẫn thờ từ biệt.
Dưng thấy buồn, luyến tiếc chẳng rời đi.
Chưa kịp gởi Ai? Lời thơ hoa mỹ.
Chia tay đây là dịp đã phân kỳ.
Anh còn nợ Em, chưa xong lời hứa.
Về quê xin ra mắt, Cha mẹ hiền.
Cho hai đứa, tròn duyên thành giai ngẩu.
Dọn dây leo quấn chặt, lễ cau trầu.
Tiếng thân thương, Anh chờ được gọi Bậu!
Nghe mát lòng, con rạch nhỏ về sông.
Trả lại đó phù sa quyện bao buổi.
Ngút ngàn xanh, lúa trĩu hạt trên đồng.
(Thật rực rỡ tương lai và cuộc sống..)
Vẫn còn nợ Em, giữ hoài hình bóng.
Bến cũ chờ ai? Mỏi mắt con thuyền.
Chở ra biển, gói niềm thương bất tử.
Vùi sâu lòng biển mặn, vỡ vụn duyên.
Em có nghe, người kể chuyện Đỗ quyên?
Đành rẽ thúy, cuộc tình xa hoang tưởng.
Cánh hải âu dò sóng rền, lững lượn.
Tìm dáng người, đền đáp tiếp..nợ Em!
Anh còn nợ Em, không còn lần trả?
Gió ngàn phương, đang dỗ biển khóc oà.
Thì thầm đó, không hề ngừng trầm phát.
Khi từng mùa, chưa xong nợ..bước sang!
. . .
nguyênhoang
2ngàn13
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2013 21:23:20 bởi Huynhthomy >