NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 30 của 77 trang, bài viết từ 436 đến 450 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Nguyên Hoang 23.01.2011 05:39:15 (permalink)
0
HOANG MANG?

Nợ gì? Mà bạn thiếu ai kia!
Lo quá, chắc là phải vội vìa.
Để biết xem người, tặng chung thuỷ.
Rỏ quên lời hứa, cho ra rìa.
Nợ định trao người xin nhận lãnh.
Tình vay trả kẻ đón phần kìa.
Sao không rán đợi về đền đáp.
Mà lại vội vàng, mang lấy hia?

Cửa đóng then cài bạn chạy trốn!
Nhà hoang qua ngõ, bóng vắng im.
Ghé mua lựa chọn vài giấy số.
Chiều xổ đầy tiền thuê kẻ tìm.
NH.
VÔ ĐỀ..

Ta lén đem cây si đến trồng.
Ra vào sao chẳng ngó cùng trông?
Đề thân héo úa cành xơ xác.
Rồi lá khô khan nhánh rũ cong.
Ngó xuống mà coi, trời chẳng xót.
Nhìn lên quay quắt, đất phụ lòng.
Con tim cay đắng khều nan phế.
Buồng phổi lặng thầm, ngưng khí thông.

Rời về theo gió buổi đông phong.
Tặng lại nhân gian một nỗi lòng.
Có biết cho người mang lắm nhớ?
Dặm trường xa thẳm , luống hoài mong!

Như cánh hoa tên Hàm xú thảo*
Dấu mình trong hóc đá buồn phiền.
Gót dẫm giày Sô, chẳng biết có.
Ánh mắt ngỡ ngàng tiếc nuối quyên?

nguyênhoang
2011


*hoa mắc cở(trinh nữ).
Những đoản thơ nồng, tìm nhặt lượm.
Gói làm quà tặng, gởi thân thương.
Tháng năm đã gối chùng chân mỏi.
Đi tiếp khoảng đường cuối, vấn vương.

NH.

Chờ trăng đến ngủ bên thềm.
Trăng ơi! Hãy đếm cho thời gian đi.
Xoa giùm hoang dại mê si,
Trăm năm lạy tạ lỗi nghì nhân gian.
NH.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2011 05:38:34 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 23.01.2011 14:51:43 (permalink)
0
CHO EM, TẤT CẢ TÌNH NẦY.

Anh yêu mãi nụ hồng, vừa vớ tới.
Đã cho Anh hạnh phúc đến tuyệt vời.
Ở xa đó, cách phương nầy dịu vợi.
Anh nhớ Em nhiều, nhớ lắm Em ơi!

Cho Anh đến kề bên hoa, cánh bướm.
Cuộc tình trao cho tất cả, nụ đài.
Anh mơ ước trong vòng tay nầy mãi?
Hình hài Em, hồn ta đắm đuối say.

Ta cánh gió về hôn mơn hoang dại.
Nhuốm lửa yêu cho tim đó trổi nồng.
(Đã lâu lắm chịu lắm điều buồn khổ)
Mai mốt quay về quê hương chung sống.
Rời bỏ xa vùng tuyết giá đông phong.

Tìnhyêu ơi! mong ban cho ước vọng?
Thương yêu Em, như mưa trải trên đồng.
Được tưới mát cho khắp miền xanh ngát.
Hương thơm tràn, tình ái luyến giao loan.

Chung quanh ta dường như đã an toàn.
Cơn gió đến ôm ghì đền nhớ mãi.
Hôn Em thật dài,(như) trường giang thắm thiết.
Và tựa non cao, ngàn ngút gió véo von.

nguyênhoang.
17.1.11

<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2011 18:23:07 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 23.01.2011 14:53:53 (permalink)
0
CHO QUÊ HƯƠNG.

Nỗi lòng từ ở kẻ viễn phương.
Chân bước xuôi trên khắp ngõ đường!
Tìm mãi mùa xuân chẳng có được.
Nhớ hoài tháng hạ luôn dư hương.
Ước mơ đất rộng lần ban thí.
Vọng nguyện trời cao dịp tỏ tường.
Có phải càn khôn vẫn để mắt.
Không đành mãi khổ cho quê hương.

Nguyên Hoang
2011
Nguyên Hoang 23.01.2011 15:03:42 (permalink)
0
KHÚC TÌNH HOANG XA.

Mai về tìm lại buổi mưa giăng.
Bờ mắt ai trao chỉ một lần.
Nơi đó dấu lưu hồn hoang dại,
Tình vương một thuở đẫm gối chăn.

Từng ngày xây mộng thêm sâu nặng,
Cứ ngỡ duyên đây sẽ mặn nồng.
Với mãi thời gian không chuyển đổi.
Tương tư hoa thắm đợi bên song.

Mơ ước nào ngờ còn khoảng trống.
Gió heo may lạnh len vào đầy.
Buổi chiều kế tiếp, chìm hoang vắng.
Một sáng thu về lá quẳng bay.

Đường thôn sính lễ họ nhà trai.
Pháo nổ dọn đưa về chốn ấy.
Vui sống cùng ai, nào hẹn ước.
Men nồng cạn uống có đồng say?

Buồng tim có nhận khi giao bái?
Bỏ lại niềm đau. gởi giữ giùm.
Vẫn mãi cách ngăn từ nắng quái!
Chia lìa sóng bước, ngã trăm năm.

Lất phất mưa chiều, không rét lắm,
Hồn thơ chao đảo chẳng nên lời.
Viết dăm ba chữ, đề thư ngỏ.
Xin chúc cho Em, mãi môi cười.

Thơ trải lều sương nhìn bóng nguyệt.
Để riêng tôi nhận chịu ưu phiền.
Dù cư ngụ chốn thường bảo tuyết.
Ngõ lạnh đêm dài giấc cô miên.

nguyênhoang
2ngàn11


lethutrang 23.01.2011 17:39:26 (permalink)
0

Từng ngày xây mộng thêm sâu nặng,
Cứ ngỡ duyên đây sẽ mặn nồng.
Với mãi thời gian không chuyển đổi.
Tương tư hoa thắm đợi bên song.

Mơ ước nào ngờ còn khoảng trống.
Gió heo may lạnh len vào đầy.
Buổi chiều kế tiếp, chìm hoang vắng.
Một sáng thu về lá quẳng bay.


Biết phải nợ duyên hay ưu phiền
Mà lòng lắng lại nỗi buồn riêng
Cách xa vời vợi miền viên miễn
Ai biết được lòng đổi thay phiên

Chỉ xót cho lòng chỉ cô miên
Tháng ngày chăm chút những thần tiên
Sao giờ vỡ vụn duyên thiện nguyện
Sao giờ tình xa chốn linh thiêng

lethutrang
Nguyên Hoang 23.01.2011 18:31:18 (permalink)
0
Phải chi người khoá môi tôi.
Nụ cười đó tắt, bây giờ chẳng vương.
Lê chân Thu đến thiên đường,
Trang sinh hồ mộng, rõ tường chiêm bao.


TỰA CHỜ...

Sáng nay góc phố dìu lâng bước!
Dừng lại nhà ai? Tím khung trời.
Bắt gặp chiếc hình, Anh lính chiến.
Nụ cười, vẫn nở mãi trên môi.

Hào hùng của mầu áo năm xưa!
Chao đảo, hồn dưng chùng lịm xuống.
Quê đó, còn người thương viễn xứ.
Kính trọng Cha mình, thuở gió mưa.

Sao không cùng bước, thân xa xứ?
Còn sống, nơi quê nhớ thương về.
Gởi gió mây trao, quà bánh Tết.
Gia đình thân quyến, lắm nhiêu khê!

Nào ai, có muốn chịu xa quê.
Đày ải bao năm xiềng xích tối.
Đói khát triền miên, đời gán tội!
Trời xanh, chua xót thả rời về.

Cơn gió,không chung cùng lý tưởng!
Xua đi, đuổi bóng ngại nơi lòng.
Cứ lo sợ mãi, thù không giải.
Bám cái chẳng cần, tạo chênh chông.

Những giấc mơ buồn, dìm xoá bóng.
Khung trời màu tím, giữ thân thương.
Vẫn nhớ mùa xuân, trưa gió hạ.
Chan hoà cuộc sống, tạm thiên đường.

Cha của Thúy, bây giờ chắc cũng giống?
Như Ta đây, vẫn nhớ mãi nỗi buồn.
Của năm tháng, ở thời gian đi mất.
Mong chiều về, trú tổ, như chim muông.

Và đi mãi, mong tìm riêng ước muốn.
Nào cần chi, phải đúng nghĩa thiên đường.
Trăng buông thả, ta chờ trăng lên ngắm!
Hứng giọt sương ngà, ngấm đọng dư hương.

Tiếp nuôi dưỡng cho hồn thơ hoang tưởng!
Mơ thiên di, say gió cánh chim bằng.
Ta sãi cánh, chờ mùa thu năm cũ.
Bay trên vùng trời hoan lạc mưa giăng.

Và chiều nay, đông trở về lạnh vắng .
Xuân đến chưa? Chờ đợi phút giao thừa.
Ôm Ông Bổng, tống thằng Bần ra cửa.
Không pháo, tưởng (nơi) lòng, lắc cắc hạt dưa!

nguyênhoang.
22.1.11

NGUYÊN HOANG XIN CHÚC QUÝ THI HỮU MỘT MÙA XUÂN
THEO ƯỚC LÒNG TRỌN VẸN.
.
NH/23.1.11

< Sửa đổi bởi: Viet duong nhan -- 23.1.2011 9:46:29 >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2011 22:09:30 bởi Nguyên Hoang >
lethutrang 25.01.2011 00:06:32 (permalink)
0

Những đoản thơ nồng, tìm nhặt lượm.
Gói làm quà tặng, gởi thân thương.
Tháng năm đã gối chùng chân mỏi.
Đi tiếp khoảng đường cuối, vấn vương.
NH.

....................................................
Những lời thơ nồng, chứa yêu thương
Ai trao, ai nhận, cõi vô thường
Hôm nay, ngày tới mơ chung hưởng
Thơ nặng lòng trao, đượm gió sương
lethutrang
lethutrang 25.01.2011 01:44:29 (permalink)
0
Phải chi người khoá môi tôi.
Nụ cười đó tắt, bây giờ chẳng vương.
Theo chân ngỡ đến thiên đường,
Trang sinh hồ mộng, rõ tường chiêm bao.
lethutrang 25.01.2011 10:47:45 (permalink)
0

XUÂN nầy ta gởi chúc quê hương.
Theo biển trôi đi, suốt dặm trường.
Con nước mặn nồng, duyên thủy đắm.
Bọt tình lưu luyến, mộng mây vương.
Trăm năm vung vẩy, tìm tri ngộ.
Một tấc cuộn trao, rã ngõ đường!
Nhân thế bao mùa len phiếm thắm.
Tình yêu vùi dập sai cung thương.

nguyênhoang
24.1.11


Còn nghĩ làm chi chút cố hương
Bao năm biền biệt chốn thương trường
Bôn ba cuộc sống còn lưu luyến
Mải miết trong đời có vấn vương
Người bỏ ra đi, vọng lối ngõ
Ta về quay lại nhớ cung đường
Tình quê ai nghĩ cho lần tiếc
XUÂN vẫn tâm buồn những cánh thương

lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2011 10:49:41 bởi lethutrang >
Nguyên Hoang 25.01.2011 22:31:30 (permalink)
0

BÓNG HƯ KHÔNG.

Ta vẫn mãi, đi tìm, cùng nhặt lượm?
Những gì còn? Vụn vỡ ở ước mơ.
Dù không nơi đâu, chẳng có ai chờ!
Từ lâu lắm. giày Sô làm cánh bướm.

Trời đọa đày, như Thiên Bồng* xa nguyệt.
Trên đồng xanh mong có được bóng diều.
Con đê cũ, chạy dài theo đuổi bắt.
Tựa cánh bằng, ôm tuyết lạnh cô liêu.

Ta sợ lắm, mai về xa thăm thẳm.
Nhân duyên chưa, đan dệt khoát ấm lòng.
Kìa buổi sáng trao chiều, đi vào tối.
Ngõ hồn hoang, lạc lõng đến hư không.

Còn ai cho? Cho lại một niềm mong!

nguyênhoang
2 ngàn 11


* TB nguyên soái, một vì sao trên Trời, yêu Hằng Nga bị đày.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2011 22:34:37 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 25.01.2011 22:39:43 (permalink)
0


ÁO TRẮNG THU BAY


Áo trắng hôm nao trở lại trường
Gót chân phiêu lãng khắp muơn phương
Vào thu cho nhớ lời hẹn trước
Theo gió bay về mang lắm thương

Bướm trắng tung tăng khắp ngõ đường
Đi trong nắng xế, chợt mưa tuôn
Khung giăng mây gió, chìm xa khuất
Lối cũ thu về vương thoãng sương

Bên khung sỗ nhỏ, lặng nhớ ai?
Áo trắng soi gương lệ ngắn dài
Thu bay mơn nắng buồn hiu hắt
Trở về xây lại mộng với người

Dù ở nơi nào mãi vẫn thuơng
Đi trong nắng quái chốn mù sương
Vẫn không đánh mất, từng kỷ niệm
Áo tráng thu bay đượm ngát hương.

nguyênhoang
1997
Nguyên Hoang 25.01.2011 22:43:06 (permalink)
0
CHỜ BƯỚC QUAY VỀ

Nghe trong kỹ niệm hồn băng giá
Đợi bước em về trên lá thu
Từng chiếc lá vàng gom vội vả
Đốt lên sưởi ấm chốn lao tù
Từ Em...
Cô đơn có được người chăm sóc
Ngày gió đông về ai điểm trang?
Vẩn biết vào thu lá sẽ vàng
Nhìn thu lại thấy nhớ mênh mông
Kiên giam thân xác kề song sắt
Có vài chiếc lá khẽ vương sang
Mang dấu từng ngày, ngại dứt thu
Tháng năm gợi nhớ đời quân ngủ
Ai về, về với giấc miên du

Gởi về thư đó em có đọc?
Hay đả đi rồi, thư bỏ quên?
Ngồi đây tâm trí quá lênh đênh
Dõi bước theo về sinh quán củ
Bao giờ ra khỏi chốn ngục tù?
Lang thang tìm hỏi từng nơi trú
Đả rỏ người xưa sống viễn phương
Nơi ta...
Tay còn nắm giử lá khô vàng
Mở ra nhìn bóng mình, như lá
Xoa nóng buồng tim cố gắng chờ
Dù bước quay về, tựa giấc mơ
Ta về đọc lại tình thư kể
Đợi ngóng trăng về để ngâm nga.
Cho ngày đi qua
Cho tình phôi pha.

NGUYÊN HOANG
1997


Nguyên Hoang 26.01.2011 01:11:05 (permalink)
0
THU VÀNG.

Không là thu, vẫn lá vàng ngập phủ.
Lối về xưa, cho nhớ lại chuyện tình
Qua năm tháng, đã dần phai, ru ngủ
Hồn bâng quơ, thời gian thoảng, nhân sinh.

Thu đến thu qua, để vàng cho lá.
Rời xa cành, nhưng mãi nhớ ơn thu!
Niềm mơ xưa, dỗ ta vào giấc ngủ.
Bỏ lại sau lưng, ngày đó mượt mà.

Để thời gian dẩn cuộc tình muôn ngả.
Ngày qua đi, sao đứng lại ngóng tìm?
Quá mệt mỏi và có lần ngất lịm!
Bóng tơ hằn, dáng cũ cũng trôi xa.

Đi lượm lại những mảnh tình vụn vỡ
Ráp no tròn như vầng sáng trăng mơ
Từng vết nứt tựa buồng tim loang lổ
Thời gian đi, ta nghìn kiếp vẫn chờ!

Nguyên Hoang
Lập thu 09



Nguyên Hoang 26.01.2011 03:00:09 (permalink)
0

Trích đoạn: lethutrang


Những đoản thơ nồng, tìm nhặt lượm.
Gói làm quà tặng, gởi thân thương.
Tháng năm đã gối chùng chân mỏi.
Đi tiếp khoảng đường cuối, vấn vương.
NH.

....................................................
Những lời thơ nồng, chứa yêu thương
Ai trao, ai nhận, cõi vô thường
Hôm nay, ngày tới mơ chung hưởng
Thơ nặng lòng trao, đượm gió sương
lethutrang




Về trong mơ, những niệm buồn xơ xác.
Trên nhân dung, nhuộm úa loáng võ vàng.
Cây trút lá, tiễn nỗi hằn hoài cổ!
Vài heo may, ngăn được bước thời gian?
NH.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2011 05:52:12 bởi Nguyên Hoang >
lethutrang 26.01.2011 04:41:27 (permalink)
0

Những đoản thơ nồng, tìm nhặt lượm.
Gói làm quà tặng, gởi thân thương.
Tháng năm đã gối chùng chân mỏi.
Đi tiếp khoảng đường cuối, vấn vương.
NH.

....................................................
Những lời thơ nồng, chứa yêu thương
Ai trao, ai nhận, cõi vô thường
Hôm nay, ngày tới mơ chung hưởng
Thơ nặng lòng trao, đượm gió sương
lethutrang
...................................................
Gió núi mang hồn ta vất vưởng!
Trôi đi khắp nẽo chẳng quay về.
Ai cho ta nỗi buồn nhân thế?
Lầm lũi qua, giữ mãi cận kề.
NH.

....................................................
Chiều nay sương bảng lảng sơn khê
Cùng trăng thanh mải mê hẹn ước
Từng giọt nhỏ, rơi êm tha thướt
Đã trang đài, đậu lá yêu thương
lethutrang
Thay đổi trang: << < 282930 > >> | Trang 30 của 77 trang, bài viết từ 436 đến 450 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9