NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 31 của 77 trang, bài viết từ 451 đến 465 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Nguyên Hoang 26.01.2011 06:31:07 (permalink)
0


Trích đoạn: lethutrang


Những đoản thơ nồng, tìm nhặt lượm.
Gói làm quà tặng, gởi thân thương.
Tháng năm đã gối chùng chân mỏi.
Đi tiếp khoảng đường cuối, vấn vương.
NH.

....................................................
Những lời thơ nồng, chứa yêu thương
Ai trao, ai nhận, cõi vô thường
Hôm nay, ngày tới mơ chung hưởng
Thơ nặng lòng trao, đượm gió sương
lethutrang
...................................................
Gió núi mang hồn ta vất vưởng!
Trôi đi khắp nẽo chẳng quay về.
Ai cho ta nỗi buồn nhân thế?
Lầm lũi qua, giữ mãi cận kề.
NH.

....................................................
Chiều nay sương bảng lảng sơn khê
Cùng trăng thanh mải mê hẹn ước
Từng giọt nhỏ, rơi êm tha thướt
Đã trang đài, đậu lá yêu thương
lethutrang



Chìm dưới đáy sông dài vẫn vướng!
Trăng tương tư, phiếm ái đợi chờ.
Ngần mây ngủ cạnh triến, mong gió.
Lạc lõng quay về, từ giấc mơ.
NH
Nguyên Hoang 26.01.2011 08:01:06 (permalink)
0
ĐÁY HỒN SÂU THẲM.

Hôm xưa bước giày Sô, đi ngất ngưỡng!
Mười năm về, chân khua gót khiêm nhường.
Vẫn trở lại, những ngõ buồn năm cũ.
Nhặt trên đường, những bóng mát yêu thương.

Và mùa xuân sắp về nơi quê đó.
Bao mùa xuân quay lại, đã đi về.
Nhưng trong ta, sao mùa xuân không có?
Như mất từ lâu, bóng bỏ hoang mê.

Tất cả không ngoài thượng đế đặt để.
Nhưng dù sao cũng qua thoát nhiêu khê.
Còn giữ được lại gì? Từ nỗi nhớ.
Máu nồng phai, về trĩu nặng tim lòng.

Cùng niềm đau, lắng hồn nhìn đối bóng.
Bao giớ phù sa, chìm đọng trên sông?
Để thầm lặng lưu giùm ta chuyện cũ.
Ở đáy dòng, mong luôn giữ ánh trăng.

Ta về lại nhìn sương giăng thoáng nắng.
Của yên hà, dần khuất mỗi chiều buông.
Dù không cho, lại gì từ ước muốn.
Tình yêu đi, man mác thấm nỗi buồn.

Lúc đẩy đùa, êm ru như sóng cuộn.
Khi bừng dậy theo gió núi dâng cao.
Hòa quyện mãi tìm bên triền bóng nắng.
Cho nhớ về ngày tháng, buổi lao xao.

Chiến mã hề! Chinh nhân buông gươm giáo.
Quên bỏ gì không? Kỷ niệm năm nào.
Còn gì chăng, ở môi hồng mắt biếc.
Hồ mộng bâng quơ, kề giấc chiêm bao.

Thuyền mơ đi, mù khơi không gió bảo.
Quay tìm về, bến cũ hẹn năm xưa.
Ta ngồi ngóng chập chờn loang sóng biển.
Bóng có hồi không? Kìa nắng lưa thưa.

nguyênhoang
2 ngàn 11


Nguyên Hoang 26.01.2011 08:06:39 (permalink)
0
BÌNH DỊ CUỘC ĐỜI

Tôi vẫn ngồi đây, để đợi ai?
Mãi mơ có lúc trở chân quày
Quê hương dải đất luôn nghèo khó
Đến lúc nào qua, hết đắng cay?

Tất cả niềm vui về trải khắp
Chất ngất non cao, xuống ruộng đồng
Theo gió vương bay, mùi hương lúa
Bát ngát giao mùa, nặng trĩu bông

Chân bám đồng xanh, sình vạn thuở
Bỏ quên gian khổ, đón ngày mùa
Đêm trăng hơi thở nồng thôn ấp
Một chút bình yên, không giá mua!

Ru đưa nương thắm từng con nước
Đê bám mạ non, ngắm cánh diều
Ruộng cấy chờ mong bông trổ ngập
Ân tình cuộn nhập, đất phì nhiêu!

Ngày xuân nắng trải tràn hương sắc
Và hạ đi qua ấm quạt nồng
Cánh gió mang thu về đổi lá
Đông tàn rơi rớt, thoáng khung song

Thanh bình hiện diện trên thôn ấp.
Đánh giá quê hương ở chốn nầy
Từng bước thăng trầm, cặm cụi sống
Được mùa trọn vẹn, đến bao vây!

Chỉ cần cuộc sống là như vậy.
Bình thản qua đi nối tiếp hoài
Đời trước, đời sau ôm nghiệp đất
Đây vòng trói buộc, kiếp sinh lai!
Nguyên Hoang

R

- TỨ TUYỆT:

MONG
Sao gió cùng mây mang nắng hạ?
Không đem mưa tưới mát dương trần!
Cho ta mong đợi, rồi đi mãi?
Quảy gánh hoàng hôn, nặng trĩu vai

CHỜ

Ta gởi khung trời một chén thơ
Ta ôm mây gió ngủ bên đồi!
Ta ru trăng úa nhìn sương thở
Khô cứng buồng tim, lạnh tím môi!

LẠC
Say trong giấc điệp, hồn dâng bổng
Cảm thấy quanh đây, lạnh im tờ!
Như thể không gian dường lắng đọng
Nấy mơ hay lạc trở hoang sơ?

KHÔNG QUÊN
Suốt kiếp, có ngồi đây để đợi!
Ngàn năm, luôn nhớ một bóng người
Trăm năm hẹn ước đà chưa đủ
Xa trời, gần đất vẫn cgưa vơi!

VÙNG BÌNH YÊN
Xuân về, thay dáng người nhân thế!
Hoa thắm tranh nhau, khoe sắc màu
Gió đến mây đưa, hương toả ngát
Ta cùng thơ rượu, ngắm trăng sao!

NGUYÊN HOANG
lập đông 96




Có phải yêu? Nên người mong ngóng!
Hoàng hôn đi, nuối tiếc nơi lòng.
Chốn nào đó, thương về trông đợi.
Biển vỗ bờ cùng ánh trăng soi.
NH.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2011 17:46:01 bởi Viet duong nhan >
lethutrang 26.01.2011 10:45:56 (permalink)
0

Những đoản thơ nồng, tìm nhặt lượm.
Gói làm quà tặng, gởi thân thương.
Tháng năm đã gối chùng chân mỏi.
Đi tiếp khoảng đường cuối, vấn vương.
NH.
....................................................
Những lời thơ nồng, chứa yêu thương
Ai trao, ai nhận, cõi vô thường
Hôm nay, ngày tới mơ chung hưởng
Thơ nặng lòng trao, đượm gió sương
lethutrang
...................................................
Gió núi mang hồn ta vất vưởng!
Trôi đi khắp nẽo chẳng quay về.
Ai cho ta nỗi buồn nhân thế?
Lầm lũi qua, giữ mãi cận kề.
NH.
....................................................
Chiều nay sương bảng lảng sơn khê
Cùng trăng thanh mải mê hẹn ước
Từng giọt nhỏ, rơi êm tha thướt
Đã trang đài, đậu lá yêu thương
lethutrang
.................................................
Chìm dưới đáy sông dài vẫn vướng!
Trăng tương tư, phiếm ái đợi chờ.
Ngần mây ngủ cạnh triến, mong gió.
Lạc lõng quay về, từ giấc mơ.
NH
...................................................
Có cõi nào? Cho thương với nhớ!
Hàng dương xanh ngát vợi niềm mơ.
Ánh trăng soi biển vỗ vào bờ,
Mong nhớ lắm, chờ xô của sóng.
lethutrang
....................................................
Có phải yêu? Nên người mong ngóng!
Hoàng hôn đi, nuối tiếc nơi lòng.
Chốn nào đó, thương về trông đợi.
Biển vỗ bờ cùng ánh trăng soi.
NH.

.............................................
Nơi khơi xa ngổn ngang trăm mối
Sóng bạc đầu, tìm đến mắt môi
Ước đơn sơ chung bóng chung đời
Có được vẹn? Sao ngôi thay đổi?
lethutrang

<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2011 06:24:32 bởi lethutrang >
Nguyên Hoang 28.01.2011 04:03:58 (permalink)
0
LẺ LOI

Nhân thế tặng cho một nỗi sầu
Nối Cầu Ô Thước với mưa ngâu
Duyên xưa nồng thắm như sông cạn
Tình cũ nhạt nhòa tợ biển sâu
Người đến còn vương thêm luyến ái
Ta về lưu giữ chẳng bền đâu
Thương thay một kiếp đời trôi dạt
Mong chữ ân tình không đến lâu
lethutrang


NHẬN LẠI.

Ta hãy rời xa khỏi chố sầu.
Nhắc làm chi chuyện của mưa ngâu!
Trăm năm thượng đế dành cho sẵn.
Một kiếp phù sinh chẳng được sâu.
Cố bỏ quên đi khỏi hiện taị.
Dỗ lòng nhận lại không xa đâu.
Cho tim nồng ấm hồn thơ trội
Nhuốm cháy lửa lòng tắt đã lâu!

nguyênhoang



VỤN VỠ.

Tình phỏng vấn, tình ra đi.
Nhìn ra sân, héo cây si.
Vừa quen biết, chợt nhớ thương.
Sau ngã giá, lại vội bương.

Chân đi qua, bỏ lại đường!
Những vụn vỡ, gom nhặt lại.
Sương mây giăng chiều hoang phế.
Ngõ đi về, mộng đêm vương.

Chìm hoang vu, hồn tuyệt vọng.
Cung mây buồn, tiếng reo thông.

Ta về cuộn lại nỗi lòng.
Mang đem thả nổi, xuôi sông về nguồn.
Chiều qua gió núi ngân buông,
Trên từng con dốc, rẫy ruồng đuổi xua.

Xuyên ngang dòng thác bông đùa,
Tình yêu bao thuở, bán mua mà chờ?
Đi vào mộng mị cơn mơ.
Bạc đầu sóng biển, ngu ngơ thì thầm.

Về triền vách đá xa xăm,
Chờ mưa trút sấm, xoá hồn tương tư.
Rời xa và lại tạ từ.
Con tim lữ thứ trần sầu không phai.

nguyênhoang
2011




Khung trời đó vì sao, hoán đổi.
Cho yêu thương, vẫn mãi vun bồi.
Mắt đầy sắc biếc, môi luôn thắm.
Trọn vẹn tình, dù có xa xôi.
NH.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2011 10:35:56 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 28.01.2011 07:34:43 (permalink)
0
DÒNG KHÔ MẶN.

Ta từ bỏ quanh mình nhiều vương vấn!
Dành cho Em trọn thuở, bước bên đời.
Đã có được riêng phần quà ân xá.
Thân thương dù có muộn, vẫn trải phơi.

Nỗi lòng nầy nặng quá, phải cáp trơi.
Mới ra khỏi vũng buồn của nhân thế.
Hay là mang ném quăng, khu hoang phế?
Trầm tích sâu, từ cay đắng cuộc đời.

Nơi đâu có? Nhân sinh quan, người hỡi!
Có bán hoặc cho, khất sỉ van xin?
Thôi cứ nghĩ, tất do nơi thiên định.
Về dòng sông, phù sa lắng vô minh.

Đã để bóng vào mỗi mùa đêm sáng.
Cho những kẻ mơ, tìm ngõ thiên đàng.
Vỡ mộng chưa? Người mò trăng đáy nước.
Lượm lại ven đường, mảnh vỡ dối gian.

Vừng trăng lạnh, đêm nay không còn đến.
Đêm cô đơn, đi trên lối hoang sầu.
Hồn gục ngã, chạm tay miền đất lạnh.
Nước mắt đôi dòng, khô cứng mặn môi.
nguyênhoang
2011






DẤU CUNG TRẦM.

Khách lãng tử, chợt dừng chân bên con dốc.
Ngắm lại trần gian, nuối tiếc buổi mượt mà.
Dù bãi cát, lại vội xây lắm ước vọng.
Nay đi về, lầm lũi nặng gió mưa sa.

Có bình yên với mộng mị giấc nam kha?
Qua lối vắng nhạt nhoà, trăng xiêu sao ngã.
Em về đâu? Bóng kiêu sa hằn dấu lạ.
Ta gói trọn dành trao, nơi đó phần quà.

Hương yêu cũ, mùa xuân chưa phai trên tóc.
Vạt nắng ngọc ngà, đến vực dậy nhớ mong.
Ta rời khỏi mùa đông, mang đi nhiều vết ích!
Chiều hoàng hôn, sáng bình minh thắm nụ hồng.

nguyênhoang
2011
lethutrang 28.01.2011 09:13:58 (permalink)
0

BÂNG KHUÂNG


Em những tưởng, có Anh, là tất cả
Bao muộn phiền, Em thả, để trôi sông
Ngày và đêm, Em mơ mộng chung lòng
Sao còn đó gió đông phong, tràn đến

Những ưu tư của cuộc đời bất biến
Gieo trong Em, nghi ngại , tình duyên
Có còn không? Vương vấn thiêng liêng
Khi đâu đó, lang thang miền nghi ngại

lethutrang
Nguyên Hoang 28.01.2011 11:08:35 (permalink)
0
CÒN NIỀM YÊU NHỚ

Hãy đến với nhau giữa đất trời
Bên triền đá vọng tiếng yêu ơi
(của Lê thu Trang, copy mang về)


Ghé vác, mang về dòng thơ lạc?
Đặt vào đúng chổ, phải nơi đây!
Nếu không? thơ trốn không tìm được.
Và chốn phương xa, tủi xót hoài.

NH
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2011 23:40:48 bởi Nguyên Hoang >
lethutrang 28.01.2011 12:26:28 (permalink)
0

TÌNH CÕI ẢO

Bàn phím lặng buồn bởi dấu tay
Lanh canh, lách cách gõ đêm say
Niềm thương từng đến nhờ trao gửi
Nhung nhớ lần vào bởi mạng bay
Tích tắc dòng thơ bày hiển hiện
Tháng ngày văn vẻ tuôn điều hay
Tình yêu từng bước thay trang giấy
Cõi ảo vô vàn, những đổi thay

lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2011 12:37:46 bởi lethutrang >
lethutrang 28.01.2011 20:11:22 (permalink)
0

Những đoản thơ nồng, tìm nhặt lượm.
Gói làm quà tặng, gởi thân thương.
Tháng năm đã gối chùng chân mỏi.
Đi tiếp khoảng đường cuối, vấn vương.
NH.

....................................................
Những lời thơ nồng, chứa yêu thương
Ai trao, ai nhận, cõi vô thường
Hôm nay, ngày tới mơ chung hưởng
Thơ nặng lòng trao, đượm gió sương
lethutrang
...................................................
Gió núi mang hồn ta vất vưởng!
Trôi đi khắp nẽo chẳng quay về.
Ai cho ta nỗi buồn nhân thế?
Lầm lũi qua, giữ mãi cận kề.
NH.

....................................................
Chiều nay sương bảng lảng sơn khê
Cùng trăng thanh mải mê hẹn ước
Từng giọt nhỏ, rơi êm tha thướt
Đã trang đài, đậu lá yêu thương
lethutrang
.................................................
Chìm dưới đáy sông dài vẫn vướng!
Trăng tương tư, phiếm ái đợi chờ.
Ngần mây ngủ cạnh triến, mong gió.
Lạc lõng quay về, từ giấc mơ.
NH

...................................................
Có cõi nào? Cho thương với nhớ!
Hàng dương xanh ngát vợi niềm mơ.
Ánh trăng soi biển vỗ vào bờ,
Mong nhớ lắm, chờ xô của sóng.
lethutrang
....................................................
Có phải yêu? Nên người mong ngóng!
Hoàng hôn đi, nuối tiếc nơi lòng.
Chốn nào đó, thương về trông đợi.
Biển vỗ bờ cùng ánh trăng soi.
NH.

.............................................
Nơi khơi xa ngổn ngang trăm mối
Sóng bạc đầu, tìm đến mắt môi
Ước đơn sơ chung bóng chung đời
Có được vẹn? Sao ngôi thay đổi?
lethutrang
.................................................
Khung trời đó vì sao, hoán đổi.
Cho yêu thương, vẫn mãi vun bồi.
Mắt đầy sắc biếc, môi luôn thắm.
Trọn vẹn tình, dù có xa xôi.
NH.

............................................................
Biển vẫn sóng, vỗ bờ không đổi
Chỉ tiếng yêu thưa thốt bờ môi
Gió minh chứng, mây trôi còn hỏi
Có thật lòng, mộng ước chung đôi?
lethutrang



Nguyên Hoang 29.01.2011 09:11:03 (permalink)
0
Ta cánh gió, trở về mơn lũng núi.
Đã lâu rồi rêu bám lấp hương xưa.
Treo nhánh ái bên triền như mong đợi!
Xin đáp đền, trả lại dấu yêu thương.
NH
.
lethutrang 29.01.2011 11:45:47 (permalink)
0

Ta cánh gió, trở về mơn lũng núi.

Đã lâu rồi rêu bám lấp hương xưa.
Treo nhánh ái bên triền như mong đợi!
Xin đáp đền, trả lại dấu yêu thương.
NH.
...............................................
Hỡi cánh gió, từng trải qua thương tưởng
Và rêu xanh, dù bám lấp hương xưa
Cõi hư vô, nếu....dư chút....âm thừa
Xin cho lại... dù lưa thưa.... tình mộng
lethutrang
lethutrang 29.01.2011 16:04:19 (permalink)
0

Về trong mơ, những niệm buồn xơ xác.
Trên nhân dung, nhuộm úa loáng võ vàng.
Cây trút lá, tiễn nỗi hằn hoài cổ!
Vài heo may, ngăn được bước thời gian?
NH.
.......................................................
Những niệm buồn cho trôi theo ngày tháng
Chữ ân tình xin ở lại nhân gian
Năm tháng trôi, mùa thu trút lá vàng
Vẫn sắc thắm, xuân đến tràn mộng ước
lethutrang
Nguyên Hoang 31.01.2011 06:34:23 (permalink)
0
Có phôi phai?

buổi sáng, sương giăng mù dốc thẳm.
mười năm đội pháo, loãng mây ngàn.
trên bản thôn buồn trăng buốt giá.
gió đùa thầm lặng, núp non cao.

em đóa bên đường hàm xú thảo.
anh nhánh treo cây thố ty hoa.
trở lại bản nghèo, khua mắt xích!
uống ngụm suối rừng đếm năm qua.

từng hạt muối đen, kho măng xắn.
một nắm cơn thiu, dỗ giấc nồng.
vay trả cuộc đời, sau giải phóng.
mắt quầng vàng võ, mãi dõi trông.

mưa chiều vương lá, cây sầu đông.
giữ lại hôm sau, rửa mặt mày.
Đêm lắng cung đàn tiếng dế gáy.
trách giùm thân thế, chịu khổ sai.

nhớ gì? chẳng dễ như trăng phai!
con nước lớn ròng, khua tiếng vạc.
ru mãi không quên, hồn xao xác.
Đem cho huyễn mộng ở đêm dài.

buổi chiều, không giữ được yên hà.
xích trói đôi tay, ngày tháng cuối.
ngồi ngắm mây qua, từng thoáng hạ.
khung trời rộng lớn, chẳng chứa ta.

cũng như quê có mà đôi ngả.
không thể nào quay về lại nhà?
tắm ở con sông phù sa đỏ.
vớt từng bọt nước, sót trôi qua.

như nhớ đàn em, ngày cuối hạ!
cùng ta, giờ đã chẳng ai còn.
mỗi năm vài phút, lặng hồi nhớ.
người tự ngày xưa, một nét son.

nguyênhoang
2011


<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.01.2011 08:45:09 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 01.02.2011 00:15:34 (permalink)
0
SẼ MÃI NIỀM TIN.

Ta về sau ngày rơi của lá!
Mây ngang qua, cũng mang hết mượt mà.
Thu bâng khuâng, buồn cho lữ khách lạ.
Ta vắt tơ trời tìm lại mộng ước, đi xa.

Rồi thu đi sang, đông về gom nhung nhớ.
Gió hôm nay nhặt nắng sót bên hè,
Dõi mắt ngắm mây trời trôi quạnh quẽ.
Xuân nầy không về, thiền bóng ngả, giăng che!

Huyền con tạo, vết chân hằn, thần thánh.
Thiên di ban, mắt ngọc, bước hải hành.
Mùa trăng sáng, thêm cho nhiều nỗi nhớ.
Bờ môi dầy, ngăn triền gió khô hanh.

Khung rêu giăng, những nụ cười đêm lạnh!
Khỏa hơi sương, khêu buốt giá triều cường.
Làm nhũn dáng người từ trăm năm trước.
Gặp nhau lần, mộng tao ngộ tình xanh.

Em bước ra từ mỹ nữ trong tranh.
Vươn tay đưa phù phiếm phủ nhuộm đời.
Say luân vũ, cạn lòng nâng chén tuyết.
Ta uống ngân hà chìm hoá kiếp, ma trơi.

Đi tìm nhanh, khỏi ngối đây mong đợi.
Đưa Em xa, trước di chiếu chuyển dời!
Chiếc kiêụ cưới, rước vào cung điện thắm.
Nghìn năm tủi hờn, bóng ngự nằm nơi.

Trăng vành khăn, vắt triền non xa ngái.
Lau cho khô giọt lệ đọng mây ngàn.
Có ban trải cho người nơi viễn xứ?
Niềm tha hương cất giữ lúc tạ từ.
Gió mây hờn, khua động ánh trăng tan.

NGUYÊN HOANG
31.12.10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2011 00:17:04 bởi Nguyên Hoang >
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 31 của 77 trang, bài viết từ 451 đến 465 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9