VỀ LẠI, NHỚ CHỐN XA.
Một hôm nước thoát xa về biển.
Rời bỏ dòng xưa ấp ủ mơ.
Giấc luôn trôi mãi chờ lặng lẽ.
Người đi không trở nhớ triền miên.
Lần trở về thăm lại phố biển.
Ngắm từng con sóng vỗ rì rào.
Nước tung tóe trắng đùa nhau lướt.
Tận ngút ngàn xa dấy một màu.
Có cánh chim bay về hải đảo.
Dừng chân đậu lại ở boong tàu.
Khoảng xa hun hút chiều sắp xuống.
Có về kịp trước bóng đêm sang?
Chạnh nghĩ mình như cánh chim trắng.
Từ lâu quên bỏ, ý định về.
Viếng thăm cảnh cũ, Người xưa trước.
Còn sống hay đà ruổi bước xa?
Ở tận phương trời mây gió lạ.
Hoàng hôn nắng thấp lạnh giăng mù.
Vừa đêm tuyết trải dầy trên ngõ.
Đường im nằm, hứng chịu bao năm.
Có phải nghĩ rằng, quê xa thẳm?
Quên rồi tưởng nhớ, chốn chôn nhao.
Chiếc dao không bén dùng cắt rốn.
Vài nén nhang thơm, cắm trước mồ.
Thường nói Mẹ cho bầu sữa ngọt.
Công Cha giúp sức, dưỡng nên Người.
Lớn khôn cắp sách vào trường học.
Đạo nghĩa Thầy Cô, dạy vỡ lòng.
Nhớ lời khuyên nhủ, ghi mãi công.
Ao nước sau nhà đàn vịt lội.
Rời Mẹ, ra đời bươn chải sống.
Bình yên..sóng gió..đêm mơ ngủ.
Mấy lần nhớ lại dấu yêu xưa?
Gắng về quê cũ, nắng đà thưa.
Ơi quê hương..nồng nàn muôn thuở.
Chim qua biển..trở về sông nhé!
Dòng cho nhiều ấm áp tuổi thơ.
. . .
nguyênhoang