NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 32 của 77 trang, bài viết từ 466 đến 480 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
BĂNG NGUYỆT 01.02.2011 01:38:39 (permalink)
0

Em bước ra từ mỹ nữ trong tranh.
Vươn tay đưa phù phiếm phủ nhuộm đời.
Say luân vũ, cạn lòng nâng chén tuyết.
Ta uống ngân hà chìm hoá kiếp, ma trơi.

Đi tìm nhanh, khỏi ngối đây mong đợi.
Đưa Em xa, trước di chiếu chuyển dời!
Chiếc kiêụ cưới, rước vào cung điện thắm.
Nghìn năm tủi hờn, bóng ngự nằm nơi.

Trăng vành khăn, vắt triền non xa ngái.
Lau cho khô giọt lệ đọng mây ngàn.
Có ban trải cho người nơi viễn xứ?
Niềm tha hương cất giữ lúc tạ từ.
Gió mây hờn, khua động ánh trăng tan.

NGUYÊN HOANG
31.12.10

 
Trỗi trầm luân vũ
 
Tay trong tay xoay chuyển vào luân vũ
Điệu yêu thương tình tứ quá nhịp nhàng
Ta có nhau là ngày tháng huy hoàng
Xua phù phiếm bằng an cơn sóng gió.
 
Nối ngân hà điện vàng và thảm đỏ
Gió vô côn có qua đó thì vào
Bồng bồng trăng tròn thắm trên cao
Là lượt xiêm y...rượu nồng chao đảo..
 
Nguyên Hoang 01.02.2011 05:18:00 (permalink)
0
Lâu rồi không gặp Băng Nguyệt, vắng bóng trên Thi đàn, huynh muội ít dịp giao lưu thơ, sức khoẻ
ra sao? Chúc vui vẻ, muà Xuân nầy hạnh phúc nha. NH viết vài lời hoạ đáp với BN.


Chén men say bước vào, chẳng áo mảo!
Không còn gọi nhau, ái hậu Quân vươmg.
Hoạ hoằn chăng, riêng một cõi thiên đường.
Nghe nói mãi, thử vào xem cho biết.

Để mai sau rời xa, không nuối tiếc.
Nồng hương thơm, mỹ cảm trăng thượng huyền.
Những thương nhớ, có hằn sâu mắt biếc.
Phù vân nầy, ước là mối thiên duyên.

Chiêm bao thôi, chuyện ngày cũ qua rồi!
Hiện hưũ sống, quên rồi, xa bóng tối.

nguyênhoang
2011
lethutrang 01.02.2011 19:04:34 (permalink)
0

VỌNG XUÂN QUÊ


Dường như tôi, lau khô rồi nước mắt.
Không còn buồn, chỉ giữ nhớ mà thôi.
Vì tất cả ngôn từ trong cõi thế.
Kéo nặng lòng, ngập ướt mắt, khô môi.

Ở trong tôi, nhìn tưởng đến xa xôi.
Quê hương đó, cho tình yêu bất tử.
Là ngọc ngà, dành cho nhau trân quý.
Còn bao nhiêu, xem như đã qua rồi.

Trong đêm dài, hắt hiu tràn bóng tội
Tôi ngồi đan, kết lại vỡ vụn lòng.
Xin nhân thế, ban cho mình được nóng.
Một chút ân tình, cho Em đó, thương!
nguyênhoang
02.01.11
........................................................

Xuân đang về trên khắp nẻo quê hương
Chiều hai chín, sương còn vương bảng lảng
Rộn ràng bao tiếng cười vui rổn rảng
Một mùa xuân, mang sắc dáng, bình yên

Người mù xa, vọng mây gió huyên thuyên
Nơi xứ lạ, nỗi niềm, mong nhớ tết
Hãy về đi, quê hương dù mỏi mệt
Vẫn là nơi, tình sẽ kết duyên mơ

Mong người thơ hãy về với tình thơ
Xuân thắm đẹp, còn bơ vơ quên bỏ
Dù tháng năm, xa xưa, nhiều hoa cỏ
Cũng không bằng, nho nhỏ, tết quê hương

Nhắn mây bay, gửi lời chúc thân thương
Nơi xa đó, còn vấn vương niềm nhớ
Mùa xuân ơi, hãy phả vào hơi thở
Ấm lòng người, viễn xứ, nhớ thương quê
lethutrang
Nguyên Hoang 01.02.2011 22:16:39 (permalink)
0
MƠ XUÂN..

Còn vương lại chút tình vàng.
Một thời qua mất, ngỡ ngàng chuyển trao.
Xuân xưa dáng nhỏ năm nào,
Em tôi còn nhớ sắc màu thắm tươi?
Dù cho vật đổi sao dời,
Xuân về, tưởng nhớ một đời lưu vong.
Gởi theo mây gió bềnh bồng,
Niềm thương dấu ái, đã trồng nơi quê!
Xuân nay người đã không về?
Tấc lòng còn sót, cùng quê đón mừng.

Xuân tha hương, lòng nao, mong diệu vợi!
Chiều nay buồn, kỷ niệm đến không vơi.
Xin tạm đốt, vaì nén nhang, nguôi nhớ.
Giao thừa chờ, được nhớ Tết trong mơ.

nguyênhoang
Tpa/Fla.



ĐÃ QUÊN RỒI...

Mai ta về, mọi người nhìn bở ngở!
dáng trên thân, có thể khác mọi người.
Ở nước biển, còn chê ta, mục rã?
Và công viên, tượng đá cũng quay lơ.

Ta vẫn ta, của năm xưa chinh chiến.
Giày sô rách sờn, nhưng vẫn thương quê.
Còn một nửa, dành người yêu, cùng tỉnh.
Em theo chồng, chẳng túi đệm thăm nuôi.

Mười năm trôi, hiu hắt nhớ bùi ngùi.
Trong song cửa, nhìn mơ nào qua nắng.
Gió Xuân về, thân không về, giam hãm.
Cha Mẹ qua đời, chẳng được khăn tang?

Như con nước, buông trôi, lắm bẽ bàng.
Cùng thời gian, ta đi vào năm tháng.
Những mỏi mòn, tiếp gặm nhấm, xác thân.
Dường như ta đã, không còn giận dỗi.

Gì ở xa xưa, xem như đã hết rồi!

nguyênhoang
2 ngàn 11



TRONG TA...

Mơ Em, tự xây ngõ thiên đường.
Dù biết, không bao giờ có được?
Chính Em đã hời hợt bố thí.
Ước nguyền, vẫn giữ mãi vấn vương.

Yêu Em, cứ đêm dài mường tượng.
Rủ mơ, cùng kề bước đi tìm?
Con tim, nổi sóng cuồng bảo biển.
Trùng dương bao la rộng, mò kim.

Có cơn gió nào? Mang mây tím.
Đưa trao niềm nhớ, ở năm nào!
Khung rêu giăng buồn, nhoà phai dấu.
Đêm lạnh se lòng, quyện chao vao.

Thầm lặng trải phơi, tình hữu hảo.
Ngân thu trăng gió, lịm miên sầu.
Bềnh bồng ảo giác, chờ mong đón.
Hoa tuyết dầy, che tượng đá, bấy lâu.

nguyênhoang
2011









<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2011 22:26:04 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 02.02.2011 05:28:41 (permalink)
0

BÓNG MƠ XA.

Ta nhớ canh dài, đêm dã thú.
Săn mồi tìm lại dấu yêu xưa.
Ngõ qua vết cũ rừng hoang dại
Khuất lối trăng tàn, bỏ bóng ta.

Mây trôi theo gió, ngắm yên hà.
Những giọt nắng phai còn sót lại.
Gói cất cho từng kỷ niệm cuối.
Không còn, mộng vắng đã đi xa.

Cung phiếm vương tơ, hồn trải ngả!
Xa xôi thương nhớ, chập chờn lòng.
Phôi pha trong giấc vụt tan biến.
Rời khỏi chiêm bao, lại trống không.

Ta về ngồi đợi, tháng vào đông.
Mây đã đi rồi không trở lại.
Mong lạnh cho mây trời rơi xuống.
Ta lượm đem phơi ở bến sông.

Ta về trong nắng hờn theo gió.
Người hẹn năm xưa, chẳng đợi chờ.
Lạc lõng bơ vơ, tìm bở ngở.
Bóng vàng trên lá, xót ngẩn ngơ.

Ta về ngắm lại rừng núi cũ.
Nghe gió dặt dìu nhắc xa xăm.
triền dốc vẫn nhìn xuống lũng thấp.
Mong người năm trước đến ghé thăm.

Con sông nhỏ có còn nhung nhớ?
Một chút thương lặng lẽ đợi chờ.
Thu trút lá dài theo nước chảy.
Mưa chiều nay, dìm mất ước mơ.

nguyênhoang
2011


Nguyên Hoang 02.02.2011 08:38:35 (permalink)
0
NẮNG HANH VÀNG.

Ta cuồng phong khi điều binh tác chiến.
Nhưng nhân từ, độ lượng trút võ biến
Bên chén rượu, mềm môi đêm giới tuyến.
Gió núi buồn, huyền thoại bản cao nguyên.

Đi tìm trong nhân thế, một chữ duyên.
Bằng cánh bướm theo mùa trôi ước nguyện,
Nhưng thất vọng nhận về, chua xót quá.
Trời cao xanh, sao mây chở u huyền?

Ta giong ruổi tiếp đời, sau trận chiến.
Mơ thanh bình cho đất nước không thành.
Men cay đắng, ủ hồn trong ngục tối.
Mang cuộc đời gần cạnh dốc mong manh.

Mượn chén ngọc thầy Huyền trang, khất sỉ.
Đi lang thang khắp nẽo ngõ cõi trần.
Xin cho được một tình thương nhân ái.
Dù biết rằng đời cuối, bến phù vân.

Đường công danh trái mùa nên lận đận.
Sáo trương Chi, quyến rũ đợi trên đò.
Lầu nguyệt vọng gởi về cung luyến ái.
Chén mộng lệ tình, vỡ chẳng nguyên do.

Khung đan xưa tơ chùng dệt chuyện cũ.
Mong manh đứt rồi, mối nối vụn vằn.
những kỷ niệm vết hằn ở năm tháng.
Khi nào rời, trả lại hết nhân gian.

Vẫn trầm tích, nằm dưới lớp băng trắng.
Mặt trời đi qua, hiu hắt vỗ về.
Xin mang gởi giùm tôi từ thoáng nắng.
Như đã nghẹn lòng, hồn nhũn mây hoang.

nguyênhoang
2 ngàn 11











Nguyên Hoang 02.02.2011 08:59:36 (permalink)
0
BƯỚC PHONG VÂN.

Chợt buồn nhớ chuyện năm nào.
Xuân nay Tân Mão bước vào thay chân,
Có nghe lạc ngựa chuông ngân?
Nhớ ngày vượt thoát, phong trần ra khơi.

Giờ đây sắp hết cuộc đời,
Ngẫm thời gian thoáng, đổi dời gian nan!
Sáng xanh, trưa đỏ, chiều vàng.
Ta đi trong nắng ngỡ ngàng như mưa.

Từ lâu chẳng pháo giao thừa,
Ta như quê cũ chẳng còn xuân xưa.
Tình yêu rời khỏi buổi trưa,
Gió về gột rửa kiếp đời tà huy.

Xua tan mọi nỗi sân si,
Thảnh đời ngắm nắng, không gì bận tâm.
Rời xa được cõi trăm năm,
Mừng chưa được trọn, âm thầm tạ ơn.

nguyênhoang
2011

Nguyên Hoang 02.02.2011 11:16:29 (permalink)
0

DẤU CHÂN MÂY.

Ta lại trở về, ngõ rừng vọng ảo.
Từ bao năm, đã hằn dấu oan khiên.
Ban buốt lạnh, nhũn sắc vàng của lá.
Vùi thân sâu, nằm ngủ mãi bên triền.

Cạnh dòng suối, có nghe chiều gió núi?
Đến miên ru, dỗ dậm giấc sơn hà.
Sao mộng ước đến nơi nầy để trả?
Từng thu sang đã đếm lá rơi sa.

Những chiếc lá ghi hồn thơ cánh mạ.
Về thôn xưa nhìn lúa chín mượt mà.
Con đê nhỏ dẫn về làng ấm áp.
Sau buổi ngắm diều, lượn đảo mây pha.

Những hạt buồn, huyền thạch của cơn mưa.
Anh ra đi để thấm buồn cô quả.
Dù chỉ hứa hôn, đợi thuở sum vầy.
Nghe pháo cưới trao duyên, ngày nắng sấy.

Đâu còn xa ,mà phải thốt bông đùa.
Ngâm mặn thắm, từ trùng dương sóng luyến.
Và trên tầng, triền cao giăng sương lạnh.
Đêm nguyệt hằng, hòa quyện bóng năm xưa.

Mộng ngỡ ngàng, xa nào ở chân mây.
Hôm nay về đây, hương tàn vây lạnh.
Mênh mang bay không chốn ngụ, hoang mồ.
Như một cánh chim trời không có tổ.
Như quân vương về đã mất kinh đô.

Nhìn những vết trên tường vôi loang lỗ.
Khung trời vươn cao, dừng bước giang hồ.

nguyênhoang
2010
Nguyên Hoang 02.02.2011 11:26:14 (permalink)
0
MÂY NGÀN.

Có những người đi, bỏ ước mơ.
Về vui, với hạc nội mây ngàn.
Thơ say trong mắt, buồn năm tháng.
Rượu nhạt trên môi, chẳng tạ từ.

Ta so cung phiếm. tình xa xứ.
Chuốc lại men thơ, trải thảo trường.
Giăng cả nhân sinh, màng cánh nhện.
Có lần cho được những yêu thương.

Gởi lại cho Em chiếc khóa thiên đường.
Để biết nơi đây chẳng có gì vọng tưởng.
Tình yêu đưa trao, chưa hề đong lường.
Hạnh phúc thiên ban, thanh thoáng vô lượng.

Được hay không, mong giữ mãi vấn vương!

nguyênhoang.
2011
Nguyên Hoang 02.02.2011 11:35:56 (permalink)
0
KHÚC MỘNG DU.

Đã cho ta cả hồn chao đảo.
Ngõ về mộng ước có hanh hao?
Niềm mơ tháng cũ, dành giữ đó.
Chòi thơ, lưu giấc nhớ trao nhau.

Xin chúc mùa xuân năm Tân Mão.
Dìu thương đến ấp ủ cho lòng.
Thay vòng tay ấm tròn duyên mộng.
Dẩu đó, tuy là cơn chiêm bao.

Ngước nhìn trời cao, than thở với trăng sao!
Van xin cho lời nào ru thủ thỉ.
Bố thí ban thêm, câu nói thật ngọt ngào.
Trông đợi từ thuở nào, âm giọng lưu ly.

nguyênhoang
Nguyên Hoang 02.02.2011 21:53:08 (permalink)
0
NHỚ MỘT CHIỀU XUÂN.

Chẳng thấy ngày xuân, chẳng thấy xuân!
Ngoài sân trước ngõ, vẫn bình thường.
Phố đường nhộn nhịp, người im lặng.
Từ mãi lâu rồi, chân cứ bương.

Cứ đi, đi tiếp, một con đường.
Rào cản hai bên, trời đã định.
Ngày mở mắt nhìn, đêm ngất ngưỡng.
Cơm vào, phở đến mong chờ nghinh.

Cố quên, quên hết, sống an bình.
Thanh thản dìu thơ, cùng nhịp sống.
Cho nỗi buồn qua, sầu thảm lắm.
Tình yêu khô hạn, nắng thiêu tim.

Mơ về chốn cũ, bước đi tìm.
Đây lối xưa chờ, nơi bến vắng.
Vàm cỏ mùa nầy, trăng tương ngộ.
Dây leo, giậu đổ bám nằm im.

Em hỡi! Nay về mây lữ thứ.
Người mang nỗi nhớ, trở nơi nầy.
Đam mê thơ gởi, cười vang mãi.
Từ bóng hình xa, ta chẳng phai.

Tình yêu đi qua không vào tay.
Vẫn mãi yên hà xuôi bóng rổi!
Dừng lại chao nghiêng, ngắm lũng đồi.
Mong ước đêm trăng đừng lạnh lắm.
Chiều Xuân, nhớ một người, xa xôi!
Viễn xứ quyện hồn vào cánh gió.
Đưa trả cho người, từng ước vọng.
Người ơi! trong tôi vẫn bồi hồi.
Giữ giùm tôi, nụ hôn trên môi!

nguyênhoang
2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.02.2011 00:15:50 bởi Nguyên Hoang >
Viet duong nhan 03.02.2011 00:02:55 (permalink)
0
CHÚC MỪNG NĂM MỚI TÂN MÃO
AN KHANG THỊNH VƯỢNG
VẠN SỰ NHƯ Ý





lethutrang 03.02.2011 05:13:44 (permalink)
0

CHÚC XUÂN TÂN MÃO 2011


Tiễn năm cũ và bước vào năm mới
Cùng hân hoan, chào thời khắc, giao thừa
Ước vọng nhiều, xa rời những, thiệt thua
Mong no ấm, xuân ùa về, rực rỡ

Nơi phương trời, tiết băng hàn, gợi nhớ
Nắng phương này, đã vời vợi, niềm mơ
Chuỗi thời gian, là chiếc bóng, đợi chờ
Nghe câu hát, tình ca, đang dang dỡ

Tiễn năm cũ, đón mùa xuân hé mở
Trong đất trời, đang hớn hở, mùa sang
Sao đâu đây, còn trơ bóng, mây hoang
Lang thang với, chút mênh mang, sót lại

Dẫu tình ái, đi vào trong tê tái
Vẫn lặng thầm, dõi từng bước ai đi
Mùa vừa sang, đâu mong đợi điều gì
Chỉ nuối tiếc, phút ghi, bao niềm nhớ

Chúc mùa xuân, tràn về trong cởi mở
Vạn bình an, ngàn lộc phát, tài sang
Trong quyến gia, mầm hạnh phúc thênh thang
Phước, Lộc, Thọ ghi dấu vàng, gia đạo

lethutrang

Nguyên Hoang 03.02.2011 05:47:48 (permalink)
0


Trích đoạn: Viet duong nhan

CHÚC MỪNG NĂM MỚI TÂN MÃO
AN KHANG THỊNH VƯỢNG
VẠN SỰ NHƯ Ý









NguyênHoang, chân thành cám ơn 7/VDN đã không quên ghé vào nhà chúc Tết, xin đón nhận tất
cả lời chúc của 7.
NH gởi lời chúc MAI cô gái miền quê Bình Chánh, bên dòng sông Chợ Đệm, tròn năm Tân Mão,
luôn sức khoẻ và may mắn. Amen!

Chiều buồn 30 Tết, thành phố Tampa, Florida- USA.
02.01.2011
Nguyên Hoang 03.02.2011 08:05:17 (permalink)
0
CÁNH MỎNG PHÙ VÂN.

Nghe như hồn rám nắng, trên ngõ đi về.
Của buổi hoàng hôn, gió heo may thanh thoát.
Hạt bụi vây quanh, rời khỏi những dấu hằn.
Bước xuôi đôi bờ, trở lại đầu dốc ngọn.

Đếm lại dấu chân bon, để kết thành một chuỗi!
Lựa riêng ra buồn vui, bọc gói mang theo đi.
Đã quăng bỏ vì lỡ lầm ngỡ thực, lại hư.
Mang lòng mình quyện đầy vào tình thơ, chỉ ảo.

Bừng tỉnh mộng, xua qua phai, có thể chao đảo.
Mới rỏ cuộc đời oằn mơ càng đậm xót xa.
Từng kỷ niệm xưa, cho nhiều ước vọng ngọc ngà.
Vòng tay chân tình, mà sao ôm nhiều trống vắng.

Cận kề chia với buồn là hai hàng nước mắt.
Gối đầu ra đi, còn lại những dòng thơ cuốn tròn.
Một kiếp thi nhân, vương mang tâm hồn lãng mạng.
Rời nhân gian, tình gậm mhấm mãi dấu hằn.

Đưa cho ôm theo âm thầm khi hoàng hôn lặn.
Để khỏi tủi hờn quyện vọng, gió núi buốt căm.
Bao la thiên niên, thiêu chín giùm trọn số kiếp.
Ta về mông lung, tro bụi rắc lối xa xăm.

nguyênhoang
2010






KHÚC SÂM THƯƠNG.

Triền núi giăng sương chờ đợi.
Mây về trao lại vấn vương,
Ngày bỏ trôi dài năm tháng,
Kề ta chẳng có thiên đường.

Qua ngõ trùng khơi vây vướng.
Nghe lời mỹ nữ ngân ca,
Mời uống tương phùng chén rượu,
Vai gầy hứng lấy đêm qua.

Như từng cư ngụ sơn dã.
Lá lót hương xa cuộc tình,
Mai giạt xa xôi miên vĩnh,
Nhớ về một thuở quang vinh.

Nhân quả luật trời phủ định.
Hư không mài bóng bên triền,
Chiều nay về lại gỏi gió,
Sao đời cứ mãi truân chuyên?

Mưa đổ qua miền ảo giác.
Phai mầu trên tóc điểm sương,
Hôm Mai, chờ nhau trao đổi,
Trọn lòng hoà giấc Sâm Thương.

Mùa đi gợn lòng âm hưởng.
Vươn lay nhánh gió nhũn lòng,
Tim ngân chờ đợi trao trả,
Ngọt bùi một thuở ruổi giong.

Ta chờ đơị trả vàng đêm mộng.
Tròn giấc phiêu du cánh gió bồng.
Nhân duyên mong nắng về tình tự.
Một ngày khỏa lấp, nỗi nhớ mong.

nguyênhoang
2010





RÊU TRÊN ĐÁ.

Sóng biển loang, len tìm trong sỏi đá!
Những cụm buồn, vương bám bởi rong rêu.
Dấu bọt bể xoa vờn, mong đáp trả.
Rời trở về, cuộn vết nhớ quạnh hiu.

Mưa trên sông, mang nước lũ thủy triều.
Đưa gió hát tình trăng ngự cổ tháp.
Phiến mây đàn, luân vũ nhật nguyệt lãm.
Bờ môi cho khát vọng, xoá tịch liêu.

Em đi qua, dấu để hằn đơn điệu!
Ánh mắt gợi tình lóng lánh sương thu.
Đã lôi kéo, người chìm trong giấc ngủ.
Mộng mị ngỡ ngàng, lần chuyển phiêu du.
(Mỗi khi nhớ, lại bàng hoàng thích thú).

Tình đi qua, có bỏ lạnh chiều hoang?
Để môi mắt diệu vời, rồi nhung nhớ.
Bâng khuâng thoáng nào, khó quên giữ mãi!
Chuyện tình nhân gian, đã phải thiên đàng.

Tôi nhớ mãi về một dòng sông chảy.
Cánh mưa chiều, phiêu giạt gọi trăm năm!
Ai đan trao, dấu hằn hoa trên thảm?
Những sợi buồn kết giữ nét sâu thâm.

nguyênhoang
2 ngàn 11




CHƯA PHAI.

Ta cúi xuống, nhặt cuộc tình, nầy cuối!
Phủi buị trần gian, thoáng bám qua rồi.
Cầm trên tay, ngỡ ngàng còn nóng hổi.
Lại ném quăng vào trong cõi xa xôi?

Cứ ngỡ cánh chim, gọi dừng mòn mỏi.
Vỡ vụn niềm tin, biết có bồi hồi.
Trở về dòng sông nhìn con sóng rổi.
Lau sạch giọt thương vướng víu trên môi.

Ngang ngõ giáo đường, xin ăn năn tội?
Con kẻ phương xa, năm tháng lạc loài.
Người bước chẳng nhìn, màu da không lạ.
Hãnh diện giống nòi, thường vẫn đổi thay.

Ta trở về nơi, vườn cũ hoang khai.
Làm cánh bướm, tìm thăm loài hoa dại.
Sắc phai khô, úa héo nét trang đài!
Mưa xuân đến, chợt bừng hương dáng thắm.
Em ơi! Chúng mình tình đó chưa phai.

nguyênhoang
2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2011 03:11:28 bởi Nguyên Hoang >
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 32 của 77 trang, bài viết từ 466 đến 480 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9