NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 34 của 77 trang, bài viết từ 496 đến 510 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
lethutrang 14.02.2011 14:52:34 (permalink)
0

KÊU GỌI CƠN MÊ


Ơi con gió, đừng lả lơi, chiều lộng
Cho hồn thơ, không vụt dậy, nhớ mong
Những bâng khuâng, còn vướng, ở trong lòng
Hãy yên ngủ, muôn nghìn năm, đừng tỉnh

Ơi sợi nắng, đổ dài hay lém lỉnh
Cõi nhân gian, còn toan tính, thiệt hơn
Hãy phả vào, chút cay đắng, giận hờn
Cho niềm nhớ, thôi chập chờn, hiển hiện

Ơi mây trắng, trắng khung trời, thánh thiện
Xin giúp quên, những đau đớn, triền miên
Mộng liêu trai, không đến với, niềm riêng
Trôi quên lãng, trôi bao lời, ngụỵ biện

Ơi hạt mưa, đã từng qua luân chuyển
Hãy rơi đi, vơi điên đảo, tâm hồn
Những bước chân, từng lạc lối, dập dồn
Phải quay lại, quay cuồng nơi, xuất phát

Hỡi mặt trời, đốt đi cho tan nát
Một tâm hồn, bát ngát chữ, tình yêu
Hãy đốt đi, đốt cả những buổi chiều
Đã gặp gỡ, đã cho lời hò hẹn

Hỡi màn đêm, hãy mời đêm đen đến
Đừng cho trăng, soi tỏ lối đi về
Đừng cho sao, kêu gọi những lời thề
Xin vạn vật, giúp cơn mê, hồi tỉnh

lethutrang


lethutrang 18.02.2011 01:24:29 (permalink)
0

NỬA ĐÊM GỐI MỘNG

Không có bụi mà cay lòng mắt
Trời vào xuân sao buốt thịt da
Không có gió lùa qua kẻ lá
Nên hương hoa cũng bỏ quên ta

Ôi, thèm nghe tiếng của ai cười

Thèm được khóc giữa những khi vui
Thèm ngủ say trên đồng lúa chín
Thèm trở về ở tuổi hai mươi.

luongluonghoa

.............................................

ĐÊM TRÒN MỘNG.

Đường trần đi, mãi chờ, sẽ không tới.
Cần gì xin, ao ước trở đôi mươi?
Khi tình yêu ngự đến, cứ đón vào.
Nếu quay trở, e thời gian không đợi.

Về trong mắt cơn gió tràn,dịu vợi!
Trao ân tình trên môi thắm, hương xa.
HOA tươi sắc, nồng nàn đêm dấu ái.
Thềm mộng nghênh trăng, nhận hết mượt mà.

Ở buổi đó, cảm thấy mình, vô ngã.
Thoáng phù vân, cánh váng mỏng yên hà.
Lối Trang Sinh, say vương hồ điệp mộng.
Ngõ trang đài, dìu bước đến hư không.

Ôi hạnh phúc thiên trù, đêm đối bóng.
Chén men say, giục giã giấc thêm nồng.
Là lượt chải vần thơ, cung phiếm diễm.
Ngần thu đi, để vàng lại cho lá.
Có nghe vờn, mơn phả ở thịt da?

nguyênhoang
2011/2

.........................................

MỘNG HAI MƯƠI

Cánh mỏng chuồn chuồn bay trong nắng hạ
Ve sầu kêu, nghe dạ bỗng nao nao
Xuân còn đây, đất trời vội ba đào
Gọi hè đến cho lao đao, chiều muộn

Mơ hai mươi, có chăng là ước muốn
Thời gian trôi, trôi oan uổng mất rồi
Có còn chi, chỉ một áng mây trôi
Khi mơ mộng, cõi đời là cung điện

Tuổi hai mươi, những ước mơ thánh thiện
Hương thơm đời, đã hiện diện trắng trong
Những niềm thương, còn e ấp trong lòng
Đâu dám tỏ, sợ dòng sông không lặng

Tuổi hai mươi, tuổi mùa xuân dâng tặng
Rực rỡ hương, tràn ngập nhựa yêu đời
Thuở tình yêu, còn bẽn lẽn ngỏ lời
Ôi thương quá, tuổi hai mươi tươi đẹp

Xin trở lại, tuổi xuân dù lối hẹp
Chỉ nhỏ thôi, cho lòng bén lửa hương
Chỉ chút thôi, cho phơi phới cung đường
Cho xuân mộng, còn vấn vương tình lỡ

lethutrang
Nguyên Hoang 18.02.2011 01:45:46 (permalink)
0

Trích đoạn: lethutrang


NỬA ĐÊM GỐI MỘNG

Không có bụi mà cay lòng mắt
Trời vào xuân sao buốt thịt da
Không có gió lùa qua kẻ lá
Nên hương hoa cũng bỏ quên ta

Ôi, thèm nghe tiếng của ai cười

Thèm được khóc giữa những khi vui
Thèm ngủ say trên đồng lúa chín
Thèm trở về ở tuổi hai mươi.

luongluonghoa

.............................................

ĐÊM TRÒN MỘNG.

Đường trần đi, mãi chờ, sẽ không tới.
Cần gì xin, ao ước trở đôi mươi?
Khi tình yêu ngự đến, cứ đón vào.
Nếu quay trở, e thời gian không đợi.

Về trong mắt cơn gió tràn,dịu vợi!
Trao ân tình trên môi thắm, hương xa.
HOA tươi sắc, nồng nàn đêm dấu ái.
Thềm mộng nghênh trăng, nhận hết mượt mà.

Ở buổi đó, cảm thấy mình, vô ngã.
Thoáng phù vân, cánh váng mỏng yên hà.
Lối Trang Sinh, say vương hồ điệp mộng.
Ngõ trang đài, dìu bước đến hư không.

Ôi hạnh phúc thiên trù, đêm đối bóng.
Chén men say, giục giã giấc thêm nồng.
Là lượt chải vần thơ, cung phiếm diễm.
Ngần thu đi, để vàng lại cho lá.
Có nghe vờn, mơn phả ở thịt da?

nguyênhoang
2011/2

.........................................

MỘNG HAI MƯƠI

Cánh mỏng chuồn chuồn bay trong nắng hạ
Ve sầu kêu, nghe dạ bỗng nao nao
Xuân còn đây, đất trời vội ba đào
Gọi hè đến cho lao đao, chiều muộn

Mơ hai mươi, có chăng là ước muốn
Thời gian trôi, trôi oan uổng mất rồi
Có còn chi, chỉ một áng mây trôi
Khi mơ mộng, cõi đời là cung điện

Tuổi hai mươi, những ước mơ thánh thiện
Hương thơm đời, đã hiện diện trắng trong
Những niềm thương, còn e ấp trong lòng
Đâu dám tỏ, sợ dòng sông không lặng

Tuổi hai mươi, tuổi mùa xuân dâng tặng
Rực rỡ hương, tràn ngập nhựa yêu đời
Thuở tình yêu, còn bẽn lẽn ngỏ lời
Ôi thương quá, tuổi hai mươi tươi đẹp

Xin trở lại, tuổi xuân dù lối hẹp
Chỉ nhỏ thôi, cho lòng bén lửa hương
Chỉ chút thôi, cho phơi phới cung đường
Cho xuân mộng, còn vấn vương tình lỡ

lethutrang




Cho Em từng chiếc hôn dài.
Để từ nơi đó, nhớ hoài không quên.
Mùa đông ném bỏ chăn mền?
Bây giờ ước lại đáp đền như xưa.

Tình yêu biết mấy cho vừa?
Ngồi trong song cửa nhớ ngoài chân mây.
Nếu làm cánh mỏng chuồn bay,
Trần cao che nắng, buồn hoài thiên niên.

Chi bằng trở lại bên triền,
Ngắm nhìn vách đá tọa thiền ăn năn.
Khi nào đá trổ hoa văn?
Ta đề đôi chữ, dấu hằn yêu Em.

nguyênhoang
2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2011 08:29:52 bởi Nguyên Hoang >
lethutrang 18.02.2011 15:58:48 (permalink)
0

ANH HÃY NGỦ


Anh hãy ngủ cho tròn giấc mộng
Hãy đi vào mơ ước liêu trai
Em ngồi đây canh giữ đêm dài
Không cho chạm hình hài anh được

Anh hãy ngủ đừng mơ ô thước
Sẽ làm đau những bước mộng đi
Sẽ hoang mang hỏi đã yêu chi
Mà cay đắng rơi thì phủ định

Anh hãy ngủ xin đừng suy tính
Những thiệt hơn cuộc sống đời thường
Những lọc lừa còn đó muôn phương
Em sẽ gửi cất trường Chân Lý

Anh hãy ngủ thả hồn phỉ chí
Bước chân hoang thủ thỉ quay về
Em ngồi đây chờ nối câu thề
Quê hương nhớ hoang mê lưu lạc

Anh hãy ngủ giấc mơ ánh bạc
Đẹp lung linh say bóng tự tình
Em chờ anh bừng tỉnh bình sinh
Anh về lại dấu yêu ngày cũ
................
Anh hãy ngủ, nhọc nhằn buông rũ

lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2011 21:57:03 bởi lethutrang >
Nguyên Hoang 19.02.2011 04:24:26 (permalink)
0
MƯA SA.

Trăm năm con nước về bến cũ.
Một thuở yêu nhau, tỏ cạn lòng.
Có phải tình yêu là thuốc đắng?
Uống vào chữa hết bịnh nhớ mong.

Đêm dài thao thức chập chờn mộng.
Ước được cùng ai, kết chỉ hồng.
Thương quá suốt ngày thơ với thẩn.
Phù sa cuốn quyện, vỗ về sông.

Làm sao diễn tả, rỏ cạn nông?
Từng lớp vu sơn ngập chất chồng.
Xin mãi làm tàng che gió lộng.
Vòng tay giữ chặc giấc mơ nồng.

Thi thoảng qua vùng đồi núi trống.
Bạt ngàn hồ rộng phủ rêu rong.
Sâu thẳm lối ngần, kề vách động.
Suối trong dòng nước, chảy bềnh bồng.

Say đắm lịm hồn trong ân ái.
Mơn triền da thịt luyến gió trăng.
Thiên niên nụ thắm tình phơi trải.
Trọn kiếp đường băng, đón cánh bằng.

Đã qua lắm buổi chìm trôi giạt.
Gặp người hẹn ước, quá ngỡ ngàng.
Bóng ngả đường chiều, mây viễn xứ.
Thu về chiếc lá rụng trên sân.

nguyênhoang
2 ngàn 11


-------------------------------------------------------------------

Sóng bạc đầu, thì thầm chuyện cổ tích.
Trăng xa xôi len lén, nhớ ân tình.
Qua tầng tháp núp chờ, từ hẹn ước.
Đêm ngọc ngà, chìm lắng cõi vô minh.
NH.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2011 20:57:33 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 20.02.2011 12:01:55 (permalink)
0
CHÂN TÌNH

Cao nguyên buốt giá mù sương trắng.
Giăng khắp non cao, vắt lũng đèo.
Quanh năm suốt tháng buồn lạnh lẽo.
Dốc nhỏ quần quây, dẫn bản nghèo.

Chẳng biết từ đâu, về đây sống?
Mảnh vườn, luống cải tạm quê hương.
Đổi thay thế sự nào màng đến,
Lễ hội cồng khua, xong rẫy nương.

Cuộc sống thảnh thơi, nồng chất phác.
Mẫu hệ, chồng cho nhậu suốt ngày.
Tất cả đều do vợ quán xuyến.
Ngày vui, tang chế, cũng vẫn say.

Có những tiếng chày, chọt lúa sáng!
Muối vừng, nếp dẻo chứa yêu thương.
Từng năm, từng tháng ngồi đan lạnh.
Trên mành chăn bông, dệt chán chường.

Rám da nắng cháy, hòa đông giá.
Tâm đó thật chân,dáng ngọc ngà.
Dốc thoải chiêng vang, về đỉnh nhớ.
Gió núi chiều dâng, chẳng phôi pha.

Kontum hiu hắt hằn nỗi nhớ.
Dòng chảy Pôkô mãi hiền hoà.
Sông đi uốn khúc, về đôi ngã.
Rời khỏi, chân tình vẫn thiết tha.

Thông reo ngắm suối, buồn hoang vắng.
Triền núi dìu sương, đến khoả lòng.

nguyênhoang
2011


TRÔI XA.

Ta về ôm nắng ngồi nhung nhớ.
Một cuộc tình qua, đưa đẩy xa.
Có kiếp nào thêm cho được mộng?
Quyện hồn đem dấu ở hư vô.

Rời bỏ quay lưng lời diện ngộ.
Thênh thang trong cõi trắng mây bồng.
Vương nghe gió núi thì thầm kể.
Tình nghĩa dương trần, lắm cạn nông.

Ghé bến mưa sa, ngày bảo lộng.
Phơi trên triền dốc nhánh mơ buồn.
Trăng thu huyền bóng che lây lất.
Đi tiếp bên đời, lệ chớ tuôn.

Người nhắc năm xưa từng đã khóc.
Sao giờ còn nữa để ngu ngơ?
Có ai nhân ái mà thương nhớ?
Phải biết tình chung hoặc hững hờ.

Cứ nghĩ giấc mơ gặp điềm gở.
Cho quên ác mộng ở đêm dài.
Cung thương ngày cũ, tìm nơi dấu.
Nầy chén miên sầu, hãy cạn say.

nguyênhoang
2011




CHẤP NHẬN.

Buổi chiều nhắn gió, mong đêm tới.
Tuyết trắng mênh mang, lóng lánh tràn.
Ru cơn mơ đến nhìn khoe dáng.
Đan kết ngàn yêu nhớ buổi đầu.

Mang nắng mùa xuân về sưỡi ấm.
Cung tình phiếm ngọa, luyến canh thâu.
Nhớ về đâu, vẻ không gian vân cẩu?
Mây bay lại đó nhắn giúp lời.

Ngân tiêu đợi gió nồng, trổi khúc hát.
Đường quan san, nhặt trên ngõ, tình phơi.
Cho đủ trăm năm tròn duyên để đợi .
Giao ước xin, không được cũng phải về.

Tiêu dao bước nhớ chốn trần, huyền hoặc.
Mới gặp, nào phải sơn minh hải thệ!
Vẫn gió trăng, kiếp sinh thái, đề huề.
Mãi giao bóng chập chờn trong diễm ảo.
Chuỗi xích thằng mong trói buộc cho nhau.

Gió đi qua có đôi lần giông bảo.
Mây xa xôi mang mãi nhánh tơ trời.
Cho rồi lấy, càn khôn chiều co giản.
Bằng lòng trao, hãy ôm nhận cuộc đời.

Đắng cay nhiều hoặc được lắm thảnh thơi.

nguyênhoang
2011



MỘNG VIỄN KHƠI.

Trong bốn mùa qua, thu chẳng vui.
Ngày đi nhung nhớ, xót bùi ngùi.
Đêm đêm ngắm bóng nhìn trăng ngỏ.
Mà dáng người xưa chẳng quay lui.

Chiều nay gió đến, sà dậm dụi.
Tìm ấm nơi tim, vỗ về lòng.
Ngoài ngõ cánh bằng quên giong ruổi.
Trên cành lá xếp, núp đông phong.

Ai về triền sóng trả niềm mong?
Tim lạnh bao năm chờ nắng đến.
Ấp ủ phai vơi, hòa hợp quyện.
Dìu nhau dựng lại một cung đền.

Nơi đó sẽ tròn duyên bất biến.
Nghìn năm giữ mãi chữ yêu thương.
Bốn mùa dẫn bước, địa đàng giới.
Chung bóng triền miên, mộng hồ trường.

nguyênhoang
2011





<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2011 03:39:03 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 22.02.2011 02:12:55 (permalink)
0
BIỂN HÁT CHIỀU NAY...

Xa đến, quay về bỗng quên lối ngõ?
Ai cho lần đã gặp? Nhớ ta không.
Ở bao năm quen rồi sương giá tuyết.
Còn bóng trăng mơ, mây rổi gió nồng.

Đây chén rượu chiều, men hương chắc nhạt!
Ta được mời bằng hữu, uống xa nhau.
Xin cho gom, nhặt từ vần thơ cuối.
Về trở bên triền, chôn lịm thâm sâu.

Em đến với đường trăng huyền hữu hảo.
Ta nghiêng bóng ngả, quảy mộng tình hờ.
Ngâm ươm nước mặn, sóng nồng biển giữ.
Trầm tích san hô, bám víu rong tơ.

Muôn kiếp thiên niên, đến tìm tháo gỡ.
Trao đưa cho nụ thắm, mắt môi hồng.
Giữ đong chân thật, lần đầu chao đảo.
Sẽ mãi bền lâu, trời đó trăng sao.

Rám cuộc tình, đốt thiêu trên xích đạo.
Ủ giá băng, miền sa mạc hoang vu.
Về thầm lặng, nhờ trùng dương dỗ ngủ.
Xin chút tơ trời đan tiếp, ước mơ.

Trả lại trăm năm, hằn kết đợi chờ.
Một giọt nắng về, chung vui hơi thở.
Khoảng cách nào xa, chạm vùng nước lợ!
Cho quay về nguồn, thờ thẫn bơ vơ.

Ngồi một mình, nghe cổ tích hoang sơ.
Có huyền thoại không? trăng nhớ đêm dài.
Để xếp lại nguyệt tàn, lưu dấu thánh.
Ta về đảo băng, bỉển hát chiều nay.

Nguyên Hoang
2 ngàn 11

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2011 20:59:07 bởi Viet duong nhan >
lethutrang 22.02.2011 13:52:07 (permalink)
0

Đêm nay trăng rải ánh mơ màng

Mời bạn vườn thơ rẽ lối sang
Hàn huyên, đối ẩm tình trao tặng
Ai bảo nàng trăng quá dịu dàng

lươngluonghoa
............................................

Sương sớm phủ loang thoảng mơ màng
Lời ai vang vọng, gọi mời sang
Trăng đêm e ấp như gửi tặng
Nhân thế ruổi rong, vẫn dịu dàng
lethutrang
.............................................

Mai nắng về đây, hong mịn màng.
Bờ thương, vạt nhớ rủ yêu sang.
Nghê thường luân vũ, trăng sao tặng.
Giấc ngủ tròn say, lịm dịu dàng.

nguyênhoang
...............................................

Trăng soi chếch bóng ánh mịn màng
Dạo bước Tây Hồ, rẻ lối sang
Tao Nhân, Mặc Khách thơ trao tặng
Say cảnh đêm xuân mộng dễ dàng
lethutrang
...........................................

Ta về triền núi giăng tơ màng.
Mấy kiếp đợi chờ, trăng ghé sang.
Ôm giữ cuộc đời dành để tặng.
Trao lời nồng ấm, ngỏ dịu dàng.

nguyênhoang
.
Nguyên Hoang 23.02.2011 16:29:53 (permalink)
0
PHIẾN MỘNG.

Dòng suối trong, đã lấy hết ưu phiền.
Đêm nay trăng, không về đây hiện diện.
Sao mơ màng, dường dưới đáy, lưu bóng?
Của từ mùa năm trước, đã bỏ quên.

Ta về đây, nhìn cổ tháp chênh vênh.
Từ dân tộc lâu rồi, hằn dấu vết.
Như giày sô, cởi ném dưới chiến hào.
Bỗng nhặt lại, làm bạn đường cải tạo.

Lại về đây, đôi tay không nhuốm máu.
Vẫn từng mong, ngưng tiếng súng thanh bình.
Ai cũng có, tình quê hương, thôn xóm.
Mẹ Cha già, vui sống, nhớ nhi thê.

Cánh diều căng, vẫn ôm ấp con đê.
Ngõ hẹp đũ, trâu ngất ngưởng quay về.
Nhai mớ cỏ, còn vương mùi rạ mới.
Người an vui, dù công việc bộn bề.

Trăng phương Nam, đêm về treo ngọc thể.
Mời gọi ai? Chiêm ngưỡng dáng ngọc ngà.
Dung nhan ánh, mầu vàng soi toả rộng.
Ta chờ Em phiêu lãng khắp ta bà.

Mình nghe hát lời ca dao vàng đá.
Bồng bay cao tình tự cánh thiên nga.
Không trở giấc vì hư vô nồng đón.
Phù vân lao xao, thèm khát mượt mà.

Mơ ước đó, dần tan, miền đất lạ.
Ta loang mê, rơi xuống lũng hoang đường.
Bừng trỗi dậy, vờn lao tìm chiếc bóng.
Hiu hắt xa rồi, đọng sót vấn vương.

nguyênhoang
2011



Nguyên Hoang 24.02.2011 09:43:13 (permalink)
0
DẤU BÓNG HẰN.

Tiếng cười vụn vỡ thủy tinh đó.
Lôi kéo ta mơ ước sum vầy.
Say khúc men nồng trên ngọc thể.
Dập vùi lịm ngất, gió trăng quay.

Xin cho ta được mộng cuồng say.
Ôm ấp trong tim, giữ bóng hình.
Trọn kiếp không rời cơn luyến ái.
Khóa môi thầm lặng, cõi vô minh.

Kìa bóng trăng soi về ngự đỉnh.
Yên vui ngày tháng thật an bình.
Núi sông muôn thuở tràn nhung nhớ.
Quyện cuốn ân tình, đêm lắng thinh.

Mặt trời vẫn đến mỗi bình minh.
Hạnh phúc đong đầy, thương chất ngất.
Ước vọng không phai cùng trời đất.
Vòng tay ôm cả, lấy riêng mình.

Khẻ vuốt hương thơm bờ tóc mịn.
Đong đưa theo nhánh, gió xuân về.
Miên man trong nắng, hồn thơ huyễn.
Dìu đến địa đàng hoà quyện mê.

Có thể quên đi ngõ lối về.
Như chàng Từ Thức, mơ tiên nữ.
Bên bờ hoan lạc chìm theo giấc.
Lạc động hoa vàng, quá thỏa thê.

Chẳng còn quay lại nơi trần thế.
Nhân gian nhắc mãi cuộc tình nầy.
Chỉ là cổ tích và hoang tưởng.
Tri kỷ hồng nhan, vẫn khó phai.

Dù cho có phải chịu lưu đày.
Nhân ái con tim thường tự quyết.
Đau khổ đoạn trường, khi trách cứ.
Lúc vui hỉ hả chẳng chia ai.

nguyênhoang
2011


Nguyên Hoang 24.02.2011 16:54:19 (permalink)
0
HỒN LẠNH.

TA thố ty hoa, triền cao nghe gió núi!
EM cô đơn, hàm xú thảo ngự bên đường.
Có phải chờ xuân mong được hưởng.
Thiên niên, vạn kiếp vấn vương.

Đời bạc bẽo, về trùng dương làm bọt bể!
Cho sóng xô, đùa giỡn gót ân tình.
Thủy triều xuống, rồi lên bình thản.
Mặt trời làm ngơ, van xin.

Thân phận không may, trời ban cho kém sắc!
Tìm hoang vu, thoi thóp sống nhìn đời.
Trong trắng gió thoáng qua, mắc cở.
Bình yên dưới bóng mặt trời.

Tạo vật nghìn xưa, hiện hữu thượng đế an phần!
Thiên trù đôi lúc ban, có khi lấy.
Tinh cầu vẫn xoay, tiếp diễn mãi.
Đừng quên đây cõi phù vân.

Mùa thu về chưa? Lá rơi ngập trước sân!
Ra quét dọn, trả lại cho nhân thế.
Những buồn vui, đêm ngày giấc ngủ.
Tạ ơn, có được cơn mơ.

Sáng nay còn cho thêm, nhận một hơi thở!
Hoàng hôn dường như chậm bước, thẫn thờ.
Đưa chân rời xa, về nơi ấy...
Thạch sùng, nuối tiếc ngẩn ngơ.

Soát lại túi thơ.
Xoay nghiêng bờ vai,
Gởi lại vạt nắng,
Hồn lạnh hoang phai.

nguyênhoang
2 ngàn 11





MÂY RÁM TRĂNG PHA.

Huyền tích nhân gian, đồng xanh cổ đại.
Địa đàng, sao chẳng có cửa thiên đường?
Bước đến, ngõ về tơ duyên dấu ái.
Đi tìm mùa xuân, từ kiếp hoang khai.

Em đến trao, cho mùa giông, vạt nắng.
Sau cơn mơ thấp thoáng bóng vô thường.
Buổi chợ chiều, còn sót lời huyên náo.
Chân thành bình yên, đền giấc chiêm bao.

Mây trời lạc trôi, tìm nương khuyến giáo.
Ẩn dụ lẽ đời mặc khải quay lưng.
Những cơn mưa đã dìu phai, ngọt lựng.
Trả trần ai, mời ngụm nước trùng dương.

Hai giọt mặn, hoà miếng cơm rám nướng?
Của mù sương buốt lạnh, thuở gông cùm.
Ở đỉnh núi, giơ tay dường sắp chạm.
Hoàng hôn không về, vẫn mãi bóng đêm.

Dài đói khát, quện khô dãi, kiêng khem.
Ta nghe máu, trở về tim trầm lặng.
Ngoài kia bầu trời, bao la rộng lớn.
Sao nở truất đi nắng gió khát thèm.

Xoa đôi tay áp đặt vào đôi má.
Ta vẫn còn đây tiếp thở nhịp đều.
Vẫn còn tỉnh, để mơ về kỷ niệm.
Về quê hương, luôn có những dấu yêu.

Nỗi buồn đi qua, mãi thầm ngất nghểu!
Được nhìn trên sông,dãy khói yên hà.
Bay lấp lửng, chan hoà ôm ủ sóng.
Gió phương nào? Lay mây rám trăng pha.

nguyênhoang
2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2011 03:54:27 bởi Nguyên Hoang >
luongluonghoa 24.02.2011 22:31:40 (permalink)
0
Em đứng bên cầu chẳng bước sang
Cho ta chiêm ngưỡng vẻ mơ màng
Đằm trong sương khói chiều bảng lảng
Ngây ngất mơ hoang rất dịu dàng
 
Em bước qua cầu rẽ sang ngang
Bừng tỉnh mơ hoang đóm thu tàn
Mây chiều giăng phủ ngừng phiêu lãng
Òa vỡ trong ta giấc mộng tan
LLH
( Rất cám ơn về những bài thơ đã tặng. H mời NH đề tựa cho mấy câu thơ này nhé. Viết rồi mà nghĩ mãi không biết đặt tên. Cám ơn một lần nữa.)
Nguyên Hoang 26.02.2011 02:23:37 (permalink)
0

Trích đoạn: luongluonghoa


HOANG MƠ...

Em đứng bên cầu chẳng bước sang

Cho ta chiêm ngưỡng vẻ mơ màng
Đằm trong sương khói chiều bảng lảng
Ngây ngất mơ hoang rất dịu dàng
 
Em bước qua cầu rẽ sang ngang
Bừng tỉnh mơ hoang đóm thu tàn
Mây chiều giăng phủ ngừng phiêu lãng
Òa vỡ trong ta giấc mộng tan
LLH
( Rất cám ơn về những bài thơ đã tặng. H mời NH đề tựa cho mấy câu thơ này nhé. Viết rồi mà nghĩ mãi không biết đặt tên. Cám ơn một lần nữa.)



Xin chào cô Em Lương lương Hoà, huynh tạm đặt lời tựa cho đoạn thơ "HOANG MƠ", và được cảm tác lại ít câu thơ nha, NH.



VỌNG ƯỚC...

Vẫn đứng nơi nầy, đợi bước sang.
Đêm nay dìu dặt bóng mơ màng,
Trời trong mây vắt ngang bàng bạc,
Xin gởi chân tình quyến dịu dàng.

Mong rằng bước rẽ không sang ngang.
Dù gió mây sang tiễn thu tàn,
Quên bỏ, dừng chân đời phiêu lãng.
Ta về gom nhặt những mộng tan.

Ghép lại thật tròn, vầng dạ nguyệt.
Trăm năm phỉ nguyện dãy mây tình,
Thu ngân trên lá, nồng lưu luyến,
Nầy hỡi! Cùng ta vui đón nghinh?

nguyênhoang.
2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2011 02:25:19 bởi Nguyên Hoang >
lethutrang 26.02.2011 16:15:58 (permalink)
0

MÂY RÁM TRĂNG PHA.


Huyền tích nhân gian, đồng xanh cổ đại.
Địa đàng, sao chẳng có cửa thiên đường?
Bước đến, ngõ về tơ duyên dấu ái.
Đi tìm mùa xuân, từ kiếp hoang khai.

Em đến trao, cho mùa giông, vạt nắng.
Sau cơn mơ thấp thoáng bóng vô thường.
Buổi chợ chiều, còn sót lời huyên náo.
Chân thành bình yên, đền giấc chiêm bao.

Mây trời lạc trôi, tìm nương khuyến giáo.
Ẩn dụ lẽ đời mặc khải quay lưng.
Những cơn mưa đã dìu phai, ngọt lựng.
Trả trần ai, mời ngụm nước trùng dương.

Hai giọt mặn, hoà miếng cơm rám nướng?
Của mù sương buốt lạnh, thuở gông cùm.
Ở đỉnh núi, giơ tay dường sắp chạm.
Hoàng hôn không về, vẫn mãi bóng đêm.

Dài đói khát, quện khô dãi, kiêng khem.
Ta nghe máu, trở về tim trầm lặng.
Ngoài kia bầu trời, bao la rộng lớn.
Sao nở truất đi nắng gió khát thèm.

Xoa đôi tay áp đặt vào đôi má.
Ta vẫn còn đây tiếp thở nhịp đều.
Vẫn còn tỉnh, để mơ về kỷ niệm.
Về quê hương, luôn có những dấu yêu.

Nỗi buồn đi qua, mãi thầm ngất nghểu!
Được nhìn trên sông,dãy khói yên hà.
Bay lấp lửng, chan hoà ôm ủ sóng.
Gió phương nào? Lay mây rám trăng pha.

nguyênhoang
2011
...............................................

TRÙNG DƯƠNG MÂY RÁM

Nhân gian lặng chìm, mênh mông vô đại
Rơi cõi thiên thai, xa ngái thiên đường
Dặm dài cất bước, mỏi mòn dấu ái
Ngỡ những miên trường, sống thuở sơ khai

Mùa lá rụng hay mùa đông nhạt nắng
Sầu thiên thu còn nghe nặng vô thường
Con đò nào, khoát khỏa chiều huyên náo
Có phải yên bình, lao xao với chiêm bao

Trăng trên cao, lắng nghe lời mị giáo
Hay trở trăn, hay đau đáu quay lưng
Mưa mãi rơi, cho giọt rơi ngọt lựng
Khóe mắt từng, nổi gió chướng, trùng dương

Bước chân đi, mồ hôi khô rám nướng
Giữa phong sương, giữa kiềm cặp gông cùm
Đâu tình chung ? Nhạt nhòa bờ môi chạm
Sương giá tuôn về, bám rám triền đêm

Luyến đói khát, quyện lay lắt, kiêng khem
Nghe hơi thở, lơi dần dần yên lặng
Ngỏ thiên trường, chặng đường bao nhiêu lớn
Cho đón bước hờn, từ thuở, mơ thèm

Nhớ nhung về, trao thương trên môi má
Lồng ngực rung rung, trôi thả nhịp đều
Ánh mắt nồng tình, còn mơ yêu kỷ niệm
Thao thức buồng tim, hơi thở dấu yêu

Dõi bước can trường, tím thâm ngất nghểu
Mơ quê hương, mơ cành liễu sơn hà
Nơi bão tuyết, còn chan hòa con sóng
Trùng dương quê nhà, đẹp ánh trăng pha

lethutrang


luongluonghoa 26.02.2011 16:57:30 (permalink)
0
Hôm qua, có người bị mệt mỏi. Bởi chỉ có thơ mà chẳng thấy người. Bạn biết không ? Đùa tí, đừng giận.
Hỏi người ở chốn xa xôi
Nỡ lòng để bạn đơn côi góc trời
Lắm khi mưa gió tơi bời
Lấy ai an ủi mấy lời sẻ chia
Người ơi người hãy mau dìa ! …
Trăng Thanh mong ngóng hẹn thề Hằng Nga
Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 34 của 77 trang, bài viết từ 496 đến 510 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9