NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 36 của 77 trang, bài viết từ 526 đến 540 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
lethutrang 07.03.2011 21:59:49 (permalink)
0


Tặng hình nè, có đẹp không?
Nguyên Hoang 08.03.2011 01:12:16 (permalink)
0
NH được cám ơn LÊ THU TRANG nha, đã trổ tài dán cho một cánh hoa mừng ngày 8/3 , xin ghi nhận những hình ảnh đẹp của Phụ nữ VN, hy sinh & cũng cố vững hạnh phúc gia đình, trong đó có ....., 1 người dưng khác họ! Hi.


LỜI NẦY THÊM, CHO BƯỚC ĐI...

Anh muốn uống, thơm nồng trên môi đó!
Giữ tim mình, hình bóng ấy không thôi.
Rồi mai đây, khi yêu thương trọn rối.
Anh vẫn giữ nụ hôn nồng, nóng hổi.

Cuộn không gian, cho ngày tháng buông trôi!
Cho thương nhớ, có lần hồi, tìm đến.
Những ân tình, mình đan trao cùng ngỏ.
Xin những mùa xuân, mãi đến đền bồi.

Cám ơn người, tặng cho cành lan đẹp.
Tình yêu tôi, sẽ trọn vẹn cho nàng.
Tôi hít thở, hết khí trời buổi sáng.
Và hằng mong, đêm tối mau bước sang.

Đêm huyền diệu, trải dài qua môi mắt.
Ươm dung nhan, luôn rực rỡ, an lành.
Hồn nâng lót, đưa dìu về, cung thánh.
Ngự nguyệt lầu, lãm vọng bóng Trăng Thanh.

nguyênhoang.
2 ngàn 11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2011 05:33:19 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 09.03.2011 05:17:34 (permalink)
0
TUYỆT VỌNG.


Sao đêm nay, trăng về đây nửa dáng ?
Buồn chuyện gì ! mà rạn nức không tròn ?
Rượu chưa vơi, hồn thơ ta chưa cạn
Vội vàng đi ! mơ chợt đến héo hon ?

Đêm ước hẹn, đèn trời treo một thoáng.
Trả không gian u tối, lạnh vô ngần.
Cho cảm nhận, cô đơn kèm băng giá.
Ngọn triều dâng, sóng bủa rợn âm ba.

Ta đến đây bằng tấm lòng vô ngã !
Tiền kiếp hình hài, thân xác cương thi.
Cố níu thời gian lùi về nguyên thuỷ.
Trong hoang mê, không gặp vẫn đi tìm.

Cho mãi đến, khi mỏi mòn ngất lịm.
Trong vòng tay chỉ ôm được bóng mình,
Hình với bóng, không còn nơi ẩn trú?
Vẫn nồng nàn, lạc vào cõi vô minh.

nguyênhoang
2011
lethutrang 09.03.2011 10:50:55 (permalink)
0

ANH ĐỪNG TRÁCH

Anh đừng trách, con tim em khờ dại
Yêu ai rồi, là yêu mãi không phai
Kỷ niệm xưa, đang còn lắm trang đài
Quên sao hết, những ngày dài nồng thắm

Anh đừng trách, con tim em gặm nhấm
Mối tình đầu, từng thấm đẫm thương đau
Mắt môi nhau, còn ấm giọt rượu đào
Quên sao được, từng câu chào từ biệt

Anh đừng trách, con tim em tha thiết
Đã vào yêu, dẫu thua thiệt không màng
Gió cùng trăng, từng vào mộng hoa vàng
Quên sao nổi, nhớ lại càng thêm nhớ

Anh đừng trách, tim khóc từng hơi thở
Khi người ta, đã xa bỏ ra đi
Em làm sao, níu giữ mảnh tình si
Còn vụng dại, còn ghi hình bóng đó

Anh đừng trách, trái tim khờ lệ nhỏ
Khóc cho em, khóc máu đỏ, tim hồng
Bao thương yêu còn nồng cõi mênh mông
Làm sao xóa ? Kỷ niệm chồng biển nhớ

lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2011 14:24:07 bởi lethutrang >
lethutrang 09.03.2011 15:19:48 (permalink)
0

TUYỆT VỌNG.


Sao đêm nay, trăng về đây nửa dáng ?
Buồn chuyện gì ! mà rạn nức không tròn ?
Rượu chưa vơi, hồn thơ ta chưa cạn
Vội vàng đi ! mơ chợt đến héo hon ?

Đêm ước hẹn, đèn trời treo một thoáng.
Trả không gian u tối, lạnh vô ngần.
Cho cảm nhận, cô đơn kèm băng giá.
Ngọn triều dâng, sóng bủa rợn âm ba.

Ta đến đây bằng tấm lòng vô ngã !
Tiền kiếp hình hài, thân xác cương thi.
Cố níu thời gian lùi về nguyên thuỷ.
Trong hoang mê, không gặp vẫn đi tìm.

Cho mãi đến, khi mỏi mòn ngất lịm.
Trong vòng tay chỉ ôm được bóng mình,
Hình với bóng, không còn nơi ẩn trú?
Vẫn nồng nàn, lạc vào cõi vô minh.

nguyênhoang
2011
..........................................

MUỘN SẦU

Đêm vào khuya, trăng treo cao duyên dáng
Trăng hờn chi, mà vơi nửa không tròn
Rượu ly bôi, khi chén còn chưa cạn
Vội làm gì, cho nắng hạn héo hon?

Sao trên cao, hẹn lời thề một thoáng
Cho cao xanh, mây bảng lảng trong ngần
Cho đông phong, vờn mênh mông lạnh giá
Cho muôn trùng, vươn sóng vỗ âm ba

Sầu nhân gian, tâm hồn như vô ngã
Kiếp nhân sinh, đày đọa trọn thiên thi
Hoang mê nào, dẫn lối về nguyên thuỷ
Cho thời gian, không ngơi nghỉ, đi tìm

Vương nỗi sầu, ước mơ dường chết lịm
Vòng ái ân, có giữ bóng, cho mình
Quyện tinh khôi, bóng hình xin nơi trú
Xin gọi mời, yêu nhớ đón bình minh

lethutrang
Nguyên Hoang 10.03.2011 02:27:15 (permalink)
0
BÓNG YÊN HÀ.

Con đường xưa, sao nghe dường quyến thuộc?
Vẫn đam mê, những cánh lá bay rào.
Xoắn theo gió, đậu lên bờ vai mỏng.
Cánh nào va, chạm mi kẻ nghe cay?

Rồi bước chân, vẫn tháng ngày đi mãi.
Từ khi lên, xe hoa đổ bên thềm!
Mang dấu ái về phương xa, không lại.
Xuôi trường giang, khua tiếng vạc ăn đêm.

Trăng miên man, len về thăm hiu hắt.
Mây xa xôi, còn nhớ thuở xuân thì?
Trên phiến lá mùa thu tràn đổi sắc.
Giăng tay tìm, trong hạt nắng lưu ly.

Đưa trôi giạt, cánh chim bằng chưa nghỉ.
Kiếp thiên di lạc khắp nẽo, sông dài.
Mang dấu ấn, ráp cùng khâu ước nguyện.
Kho tình yêu, thoạt mở chứa mê say.

Anh dìu Em, ngự lên chiếc long ngai.
Hoàng hậu có, nhớ gì Quân vương nhỉ?
Ta chờ nhau, từ kiếp trước an bài.
Từ ánh trăng cho ta luồng sinh khí!
Mặt trời lên, ban hơi thở dập dồn.
Đôi chân đã cùng thời gian, nhai ngốn.
Chợt nhũn buồn, sao còn có, hoàng hôn?

nguyênhoang
2 ngàn 11



Nguyên Hoang 10.03.2011 17:37:09 (permalink)
0
TRẢ LẠI GIẤC MƠ.

Đã say chưa? Sao đất trời nghiêng ngả!
Lại yêu chi? Cho mây nặng mưa sa.
Chợt đi qua, những khung trời thiếu vắng.
Có nghe buồn? Cùng gió núi đưa xa.

Bóng ai đó, lặng thầm xuôi trên ngả?
Đến đâu tìm? Những mảnh vỡ trăng tan.
Ôm ấp nhớ, vết hằn sâu cay đắng.
Đã không còn, xuân nào nữa đi sang.

Lá chờ thu, thu chẳng đến, vẫn vàng.
May mắn thoát, không chờ và mong đợi.
Qua đi rồi, biết mùa thêm cho tiếp.
Mưa đó buổi chiều, biết có khỏa vơi?

Em có trông, lần vui ai trao tới?
Từ trùng dương bát ngát, chuyển thầm lời.
Như nước mặn, nghìn năm nồng hơi muối.
Nắng nào xa? bỗng chốc đến hong phơi.

Ta đợi Em, nhìn ngoài sân bóng nước.
Mưa đưa sang thắm mát, nhạt hực nồng.
Trôi theo sóng, những cơn buồn tháng hạ.
Gặp người xưa, có cảm xúc hay không?

Anh nghĩ, làm sao ngăn, được tiếng khóc?
Từ lâu rồi, nay cho hội ngộ nhau.
Nhăn đuôi mắt, tóc điểm bạc phai màu.
Tuổi xuân mất, niềm riêng bù, nhận lại.

Sẽ trân quý, cuối đời yêu thương mãi.
Thầm lặng dài, dòng uốn chảy không ngưng.
Xuyên gềnh thác, gỡ giùm rong rêu bám.
Xin trả dương trần, giấc ngủ thênh thang.

nguyênhoang
2 ngàn 11




Nguyên Hoang 11.03.2011 10:49:23 (permalink)
0
THẦM NGUYỆN

Đêm nay lạnh, nỗi buồn dâng chất ngất.
Anh lang thang làm hành khất, bên đời.
Sương giá buốt, hồn đơn côi lạc lõng.
Sao Em không là xuân đến, xoa vơi?

Mây giùm chở, những gì đi hết nhé!
Gió ơi! Xin ban chút lửa sưỡi lòng.
Che phủ chắn, đừng để quanh khoảng trống.
Làm thuyền hoa, trôi dọc đón theo sông.

Nhặt cho được, cánh hồng loang trên sóng.
Làm cơn mơ giong ruổi tiếp giang hồ.
Hoá thân bướm về vườn xưa tìm phấn.
Nhụy hương nồng, ru giấc ngủ lưu vong.

Hoang vu say dìu hồn thơ lạc lõng.
Bay lâng trên, con sóng trắng bạc đầu.
Thân bọt bể, thầm trôi đo khoảng cách?
Cố quay về, gặp lại phút giây sau.

Đưa cánh tay, cho núi sông thử máu.
Có phải ta? Cùng nòi giống lạc hồng!
Đưa đẩy xa, dẹp lầu son xây mộng.
Về từ mây, ngọn gió khỏa hư không.

nguyênhoang
2011

LẮNG BƯỚC THÔNG PHONG.

Bước chân Em, lặng thầm qua ngõ vắng.
Mùa qua thu, cảnh vật mất sắc vàng.
Chồi non lại đắm chìm, hứng hoa tuyết.
Đông chớm về, mà rét buốt không gian.

Nỗi buồn theo, quay cuồng cùng năm tháng.
Nhân gian quên rồi nhớ, những lụy phiền.
Quay trong lốc, xoáy dìm sắp mục rã.
Theo sông dài, gột rửa những truân chuyên.

Đã tròn chưa? Riêng tư một nguyện ước!
Nhiều đắng cay, đi chậm rãi trên đường.
Nhìn quay quắt, mong tìm gì nơi bưốc?
Nuối tiếc gì? Chưa trọn? Phải vấn vương!

Chiều nay mưa gió vần xoay cánh phướn.
Ghi cho lời trả lại với mang đi.
Xa xôi lắm, có bao giờ trở bước?
Niệm khúc tình, xin hài bước thiên di.

nguyênhoang
2011








lethutrang 13.03.2011 17:30:39 (permalink)
0
 




ẢO MỘNG THI NHÂN

Nghe trong mơ như hồn giăng trinh nữ

Trói vòng tay nhốt vào túi thi nhân
Để cùng ta chung hành khúc phong trần
Ta quên ngũ nàng nhắc ta trăng khuyết .......……….
Những sợi buồn mây vay chưa trả nợ
Đưa ta rời về chốn đó mênh mông
Tìm kiếm lại câu thơ hồng gieo giống
Nghìn năm rồi mây gió bỏ xác xơ
Ta trở lại mang túi thơ chúc tụng
Lời thơ úa vàng, ý thơ rám bạc
Một góc trời thương ta đến nghênh ngang
Hứng sương uống ngỡ men say ngẫu hứng
Hương trong thơ dìu đưa vào cõi mộng
Dụi mắt nhìn có phải lạc đào nguyên?
Chốn nào đây? trăng ngâm bóng ngân tuyền
Đường trở lại đả cài then ngăn đóng
Nhạc không thấy mà tiên cũng không có
Bên tường vôi, rêu xám, dáng co ro
Đang say ngũ, không mền mùng, chiếu gối
Xoay mặt ngắm nhìn, thi sĩ Mỹ tho
Ngày nay có gả Kỳ Hoàng
Lên non tìm động hoa vàng ngũ quên
Trở về tiếc rẻ bắt đền
Tìm người thương cũ đáp đền mây mưa.


Nguyên Hoang
............................................................

MỘNG THI NHÂN


Gió hờn trăng sao đậu môi trinh nữ
Quyến vào lòng chữ son sắt Thi Nhân
Trăng dỗi mây sao rong ruổi phong trần
Cho mắt biếc, ngủ thêm lần trăng khuyết
Vay thườ nào, bây giờ thơ tính nợ
Để trả về, tròn hơi thở mênh mông
Để trả về hồn thơ còn ươm giống
Đã lâu rồi chưa trả mộng xác xơ
Cõi bơ vơ còn mơ ai chúc tụng
Câu hát nhuộm vàng, lời ca ánh bạc
Ý nghĩa dạt dào, đưa lối nghênh ngang
Kể lại mùa sang lang thang ngẫu hứng
Vần từ hay, như từng say cõi mộng
Ngỡ như lòng đã trở sóng trinh nguyên
Thả ý câu như tìm bóng kim tuyền
Cho lấp lánh, tỏa ánh đừng ngăn đóng
Chờ khoảng trống hoàng hôn, lòng chẳng có
Chút nhạc hồng từng bỏ nhỏ, co ro
Hỏi ai cho, giấc ngủ hò chiếu gối
Thơ đến bên đời, Thi Sĩ Mỹ Tho
Xưa kia có một Nguyên Hoàng
Ước mơ ảo vọng lên ngàn tìm quên
Trăng thương liễu nhớ cho đền
Ngọc ngà Thanh thoát, cuộn bền mây mưa

lethutrang
13/3/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2011 17:16:15 bởi lethutrang >
Nguyên Hoang 13.03.2011 21:54:10 (permalink)
0
LỜI CUỐI, ĐI XA..

Lệ ta khóc, bỏ rừng xưa đã hết.
Môi khô cằn, gió núi lấy từ lâu.
Ta làm cánh chim trời, tìm chổ đậu.
Nỗi buồn dâng, trằn trọc ở canh thâu.

Kìa chén rượu, ai rót tràn sủi bọt?
Chén nầy say, tặng thêm nữa chẳng từ.
Uống cho hết men sầu, hờn nhân thế.
Hổ nhớ rừng, chìm trong giấc hoang mê.

Mai xa đi, về lại miền gió cát.
Lời thơ trao thi hữu thật nồng nàn.
Vừa buồi sáng, chưa gì lại sẩm tối.
Bóng yên hà, lãng đãng đợi đêm sang.

Chắc nơi đó không còn những bóng nắng.
Không mùa thu ôm ấp lá, ươm vàng?
Sẽ chẳng có những cuộc tình lãng mạn.
Ngồi làm thơ, nhớ gì đó, thi nhân?

Thi nhân ước được hoá thân làm bướm.
Tìm mùa xuân, nguyện ước đã muộn màng.
Vườn bỏ sót nụ hồng, tình ái mỏng.
Ta nhặt về giữ sắc lá, tương tư.

Ta ru ta, nghìn năm có đủ thiếp?
Quên đi xa, đưa nhung nhớ đừng về!
Ta cúi xuống nhìn vết hằn da thịt.
Mầu đất trời vạn thuở, có đổi thay?

nguyênhoang
2011



Nguyên Hoang 15.03.2011 17:49:03 (permalink)
0
CHÂN TÌNH VƯƠN XA.

AI mang sầu về ngồi bên vực thẳm?
Nắng hoàng hôn cướp lấy, dấu âm thầm.
Chân rong ruổi, bỏ lại gì lối trải?
Có gì quên? Chưa nhặt đủ bao năm.

Vẫn hoang liêu tháng ngày xuôi vạn dặm!
Đến đầu sông, hồi bước đứng bên triền.
Kéo hoằng tâm về trú bóng, thanh liên.
Ngắm gió núi chập chờn xoa con dốc.

Xin cho ta được bình yên ngộ giác.
Lần trên tay, một xâu chuỗi vô hình.
Lời niệm thứ bơi dài trên nhánh gió.
Tha hương sầu trả hối tiếc laặng thinh.

Ta mài mực, đề thơ say ngâm vịnh.
Hồn thơ bay, không gió, chẳng lặng nhìn.
Buồng tim nóng, rạo rực tình dâng hiến.
Sầu tan vơi, trầm tích chưa vô tim.

Cho trăm năm vấn vương hằn hoài niệm.
Trăng xa xôi, còn sót bóng lưỡi liềm.
Cho được nhận, chút thừa ở ánh sáng.
Cùng ta đi tìm, huyền thoại nhân gian.

nguyênhoang
2 ngàn 11
Huynhthomy 18.03.2011 02:22:10 (permalink)
0
XÓT XA.

Em, ta trở lại chiều nay thăm bến vắng.
Vàm cỏ mùa nầy, biết đang nắng hay mưa?
Những hạt bụi khô, bao năm dài bám rám.
Úa vách phên tường, dây leo lạnh đong đưa.

Trôi, mây đi qua khắp lối ở khung trời!
Như ngỏ bóng lao xao ngỡ ngàng lạc lõng.
Chìm bâng khuâng, lẫn tiếc nuối tiếp lo âu.
Mưa đêm qua dầm, nước mắt ai chưa ráo?

Giạt, quẩy bay tỏ lòng luyến nhớ vươn xa.
Cơn gió thoáng qua, cho vay lời khoát khoả.
Niềm riêng hôm nay, lắng ép nén vô vọng.
Ta ngồi bên sông, thầm đếm bọt nước đi qua.

Tình, lụy phiền trăm năm, sắc phai vàng vọt.
Ru, vai nghiêng chao ném ánh mắt, thẫn thờ.
Đọng trên những phiến đá hằn, im thoi thóp.
Chờ, thu chưa hồi, ngắm mầu lá xác xơ.

Ta, đi long đong vòng quay, cho điểm hẹn.
Về sâu hoang liêu, khởi bước xuất cô đơn.
Xem, còn gì không? chút tình nào sót đãi.
Một thời cuồng si, uống ngụm khát dỗi hờn.

Xót xa mặn lòng, nước biển đó, có hơn?

Nơi đó còn, lặng chảy của nhánh sông.
Phù sa vun đôi bờ, đầy ước vọng.
Mỗi ngày về, vẫn thủy triều lên xuống.
Yên hà loang, đùa giỡn sóng phiêu bồng.

Gió êm đưa rít lướt, quyện hàng thông.

nguyênhoang
2 ngàn 11
lethutrang 18.03.2011 15:34:25 (permalink)
0

BIỂN HÁT CHIỀU NAY


Xa đến, quay về bỗng quên lối ngõ?
Ai cho lần đã gặp? Nhớ ta không.
Ở bao năm quen rồi sương giá tuyết.
Còn bóng trăng mơ, mây rổi gió nồng.

Đây chén rượu chiều, men hương chắc nhạt!
Ta được mời bằng hữu, uống xa nhau.
Xin cho gom, nhặt từ vần thơ cuối.
Về trở bên triền, chôn lịm thâm sâu.

Em đến với đường trăng huyền hữu hảo.
Ta nghiêng bóng ngả, quảy mộng tình hờ.
Ngâm ươm nước mặn, sóng nồng biển giữ.
Trầm tích san hô, bám víu rong tơ.

Muôn kiếp thiên niên, đến tìm tháo gỡ.
Trao đưa cho nụ thắm, mắt môi hồng.
Giữ đong chân thật, lần đầu chao đảo.
Sẽ mãi bền lâu, trời đó trăng sao.

Rám cuộc tình, đốt thiêu trên xích đạo.
Ủ giá băng, miền sa mạc hoang vu.
Về thầm lặng, nhờ trùng dương dỗ ngủ.
Xin chút tơ trời đan tiếp, ước mơ

Trả lại trăm năm, hằn kết đợi chờ.
Một giọt nắng về, chung vui hơi thở.
Khoảng cách nào xa, chạm vùng nước lợ!
Cho quay về nguồn, thờ thẫn bơ vơ.

Ngồi một mình, nghe cổ tích hoang sơ.
Có huyền thoại không? trăng nhớ đêm dài.
Để xếp lại nguyệt tàn, lưu dấu thánh.
Ta về đảo băng, biển hát chiều nay.

Nguyên Hoang
2 ngàn 11
..................................................


TUNG CÁNH ĐÊM NAY

Ngày tháng cũ, bước chân trên lối ngõ
Có bâng khuâng, có nhớ kỷ niệm không
Đây thềm hoa, nỗi lòng vương giá tuyết
Đây ánh trăng soi, tha thiết, gió nồng

Ngồi bên nhau, thinh không dù nhàn nhạt
Hãy nâng ly, quên đầu bạc cùng nhau
Hãy ngân nga, thơ ca nào là cuối
Hãy rót vào môi, vào mắt, thâm sâu

Triền đá mời trăng, thắm màu hữu hảo
Trăn trở, chênh chao, mộng ảo, ân hờ
Hàng dương soi, ánh mờ, hay yên giữ
Cho biển kêu gào, bám rám rong tơ

Một cõi đi về, vẫn chưa tìm gỡ
Một nụ hôn, đôi mắt với môi hồng
Một tấm lòng, ước mong lần điên đảo
Cho cuối cuộc đời, còn dấu trăng sao

Cho mối tình, bám leo trên xích đạo
Cho lạnh nào, rơi xa đảo hoang vu
Chút thương yêu, dẫu thu còn dỗ ngủ
Vẫn nặng tình, quyện bện đủ ước mơ

Uống vào đi, cho cay chất mong chờ
Uống thật cạn, chén nồng chung nhịp thở
Xa khơi đây, gọi về, đừng cho lợ
Sẽ nát tâm hồn, nỗi nhớ bơ vơ

Biển thét gào, chuyện muôn thuở hoang sơ
Ánh trăng soi, cho hơi thở mãi dài
Đêm hay ngày, còn ru say tiên thánh
Muôn trùng tình ca, tung cánh đêm nay

lethutrang
Cô Bé yuri 21.03.2011 17:41:44 (permalink)
0


Trích đoạn: Nguyên Hoang

LỜI CUỐI, ĐI XA..

Lệ ta khóc, bỏ rừng xưa đã hết.
Môi khô cằn, gió núi lấy từ lâu.
Ta làm cánh chim trời, tìm chổ đậu.
Nỗi buồn dâng, trằn trọc ở canh thâu.

Kìa chén rượu, ai rót tràn sủi bọt?
Chén nầy say, tặng thêm nữa chẳng từ.
Uống cho hết men sầu, hờn nhân thế.
Hổ nhớ rừng, chìm trong giấc hoang mê.

Mai xa đi, về lại miền gió cát.
Lời thơ trao thi hữu thật nồng nàn.
Vừa buồi sáng, chưa gì lại sẩm tối.
Bóng yên hà, lãng đãng đợi đêm sang.

Chắc nơi đó không còn những bóng nắng.
Không mùa thu ôm ấp lá, ươm vàng?
Sẽ chẳng có những cuộc tình lãng mạn.
Ngồi làm thơ, nhớ gì đó, thi nhân?

Thi nhân ước được hoá thân làm bướm.
Tìm mùa xuân, nguyện ước đã muộn màng.
Vườn bỏ sót nụ hồng, tình ái mỏng.
Ta nhặt về giữ sắc lá, tương tư.

Ta ru ta, nghìn năm có đủ thiếp?
Quên đi xa, đưa nhung nhớ đừng về!
Ta cúi xuống nhìn vết hằn da thịt.
Mầu đất trời vạn thuở, có đổi thay?

nguyênhoang
2011






Ta Và Người...

Hỏi tháng ngày có trở lại đây không
Miền nhung nhớ khô cằn , đêm thoi thớp
Rừng chẳng còn , núi non giờ chơ trọi
Ta với người có lặn lội tìm nhau ?

Hỏi đất trời có hoàn lại ngày sau
Những vương vấn ngày nào ta trao gởi ?
Chỉ tội biển khơi đã một đời mòn mỏi
Mà chưa một lần mây trắng chịu thôi bay

Ta và người , ai là biển ? ai là mây ?
Mà muôn thuở hoài chia ly, chờ đợi
Có lẽ vòng quay kiếp người không thay đổi
Nên không bao giờ trở lại thuở xa xưa !

Tự hỏi vì sao thời gian chẳng già nua
Đừng xoay nữa những vòng đời cay nghiệt
Để chẳng có gì trôi qua trong luyến tiếc
Để không còn từ biệt cũng chẳng thốt tiếng chia ly !

Cô Bé yuri.

Chào Huynh Nguyên Hoang , hôm nay rãnh rỗi lập tức vào hồi âm thơ với huynh nè , có muộn nhưng mong huynh bỏ qua cho yuri nhé !

Chúc Huynh Vui Vẻ và Mạnh Khoẻ !

Huynhthomy 22.03.2011 05:00:31 (permalink)
0
Yuri ơi, NguyênHoang xin cám ơn Muội ghé vào thăm, chúc sức khoẻ&gởi lại thơ. Qua ý bài thơ của
muội, huynh cảm tác đáp lễ lại, không quên chúc muội luôn trẻ đẹp yêu đời, đừng vì cuộc sống mà
bỏ nghiệp thi nhân nha, thân chào. NH




SƯƠNG KHÓI..NGÕ HƯ KHÔNG!

Ngày tháng dẫn, ta chìm theo mệt mỏi.
Chân mây xa, hố từ giã mặt trời!
Xin rời bước, trở lại miền nuối tiếc.
Kỷ niệm đong đầy, nhớ mãi không vơi.

Dù nơi đó, có khô cằn, diệu vợi!
Đêm hoang vu, thoi thóp, ngóng mong chờ.
Rừng thay lá, trơ cành, gió xao xác.
Lữ khách về, ngồi thềm vắng, vọng mơ.

Mây vẫn bay, biển thì thầm, muôn thuở.
Những vấn vương, ta tạm gởi, đất trời.
Khung xanh đó, dòng mặn nồng, trầm tích.
Chất chồng nhau, kết chặc lại muôn đời.

Dành cho Em, bao la xanh của biển.
Ta là mây, lạc lõng kiếp lưu đày.
Nghìn trùng gọi, chao lòng chợt quay lại.
Thiên duyên buộc ràng, tình nghĩa không phai.

Thành sương khói, đi về hay đến trước.
Nhớ chốn hẹn hò, triền vắng non bồng.
Đỉnh yêu đương, nguyện thề ta có được.
Chờ gặp rồi, cùng vui bước, hư không.

nguyênhoang
2011
Thay đổi trang: << < 343536 > >> | Trang 36 của 77 trang, bài viết từ 526 đến 540 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9