NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
BƯỚC ĐI MÀU XANH.
Ngang cổng trường xưa, cảnh nhạt nhòa.
Không còn phượng vỹ, chờ hạ tới.
Nhìn đàn sáo nhỏ, vươn bay mất.
Bỏ lại ngày xanh, lớp vắng xa.
Hạ đi thu đến, vàng cho lá.
Từng bước thời gian, lấy mượt mà.
Dấu vết rám phai, tầng tóc rối.
Tơ buồn len thoáng, đến bám giăng.
Sóng tràn bãi cát nằm phơi nắng.
Để lại trên thân những dấu hằn.
Xoa mơn da thịt tìm vết thẹo.
Của thời áo chiến, đón đạn bom.
Dòng sông luôn mãi phù sa đỏ.
Bồi đắp thân thương, lối ngõ về.
Trải bước hài hoa nhung nhớ đón.
Xin giữ thật nồng những đam mê.
Mong được một lần tròn ước lệ.
Đi tìm xuân muộn, dấu yêu nào.
Có cho ngắn ngủi chìm trong mắt.
Hay lắng tô dầy, phai nét môi.
Nhắn với mây qua, ngày mệt mỏi.
Em còn quên hoặc bỏ xuân thì?
Khi nào đến, để thay Tô thị!
Bồng giúp con, tìm lại kẻ đi.
Từ bước đi màu xanh đã nghỉ.
Ngày xuân khắc khoải mong tròn lòng.
Thềm hoang người vọng niềm hoan ái.
Về lại nguồn xưa, ôn nhớ mong.
nguyênhoang.
2011
KHÚC SẦU CHIÊM BAO.
Người về bờ mắt điểm trang.
Hồ thu lóng lánh, chứa tràn thương yêu.
Môi xa nồng cháy mỹ miều,
Một thời huyễn mộng, trao liều thuốc mơ.
Ngồi bên tháp lạnh đợi chờ.
Sao trăng luyến ái, hững hờ với ta?
Uống từng giọt lệ đêm ngà,
Có điều hối hận, trao quà phương xa?
Em từ cánh gió nào qua?
Bỏ quên trong nắng, nam kha nhận sầu.
Trôi chìm triều sóng biển dâu,
Lặng thầm con nước, công hầu chân mây.
Mưa vương con phố lội lầy.
Đưa trao ngõ hẽm, đọa đày nhân gian.
Ngắm trên tay chén đẩm tràn,
Bọt len theo kẽ, buông giăng niệm buồn.
Dòng sông chở nước mắt tuôn.
Làm quà nhân thế, về nguồn nhớ ai?
Mùa trăng ngõ, chớ u hoài.
Tình vương theo nắng, trang đài gót hoa.
Vẫn mơ ngày tháng mượt mà.
Dung nhan sầu muộn, trăng tà nhớ nhau.
Buồn trong tuyết giá hanh hao.
Em đi mang hết sủi trào hương men.
Còn không gió đến chao đèn?
Trả về người cũ, thân quen cuộc tình.
Lặng thầm lần chuỗi hư vinh,
Ta ngồi để nhớ, mấy nghìn năm sau.
Càn khôn chia sớt lời nào?
Ngu ngơ chợt hát, khúc sầu chiêm bao.
Điệu ru mộng mị dạt dào,
Ngồi đong hạt nắng, gởi vào duyên mây.
nguyênhoang
2 ngàn 11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2011 22:13:04 bởi Huynhthomy >
BÓNG ĐƠN
Tiễn đưa rồi mãi sụt sùi
Bóng đơn trở lại khóc vùi trong chăn
Thánh đường minh chứng ăn năn ......
Ngỡ nơi nào đó tiếng ngân vọng về
Bước chân chợt tĩnh hay mê?
Thiên di phiêu lãng,gót bồng không gian
Đến đâu chiêm ngưỡng thiên đàng ?
Một khung cánh nhện giăng mành tơ vương
Dìu đưa niệm khúc vô thường
Hóa thân vay mượn,chiêu dương xác phàm
Đạo tràng rực sáng Huệ tâm
Miên man ngẫm sự cao thâm cõi thiền
Tà dương bóng ngã còn nguyên
Xác thân nằm đó chờ phiên luân hồi
Đi về một cõi đầy vơi
Nổi lo chất ngất trầm khơi vũng sầu
Riêng mình chấp nhận cơn đau
Mang về khởi điểm bình yên vĩnh hằng
Buồn cho ngất liệm trong chăn
Đem thương kết nối dấu hằn trong mưa
Đông về khép cửa hay chưa ?
Để mưa nép gió đong đưa nhánh buồn.
Nguyên Hoang
.................................................................
BÓNG MƯA
Mưa rơi giọt lệ sụt sùi
Chảy dòng mơ tưởng, bùi ngùi chiếu chăn
Hỏi mây, mây có ăn năn?
Cho mưa nặng hạt, lăng xăng tìm về
Mưa ơi, hãy tỉnh cơn mê
Cánh chim tung cánh có về dương gian?
Phải đâu đây cõi thiên đàng
Phải đâu cung điện dát vàng mời vương?
Hay là đấy chỉ vô thường
Hay là kiếp sống phải vương xác phàm?
Quay về đeo bám chữ Tâm
Lòng thành thánh thiện, cao thâm cõi thiền
Ánh trăng còn sáng trinh nguyên
Xác phàm còn vướng từng phiên luân hồi
Đạo, đời có vẹn đôi nơi
Hay còn tiếc nuối, còn khơi nỗi sầu?
Mưa ơi, giọt lệ còn đau
Xin đưa về mộng ngủ sâu yên hằng
Cho yêu nấp ở trong chăn
Cho thương cùng trốn muộn mằn đêm mưa
Mùa xuân về đến hay chưa?
Sao mưa còn khóc, ngày xưa u buồn
lethutrang
CƠN NẮNG MUỘN.
Ta về đây, ôm lại niềm thương, nuối tiếc.
Một thời vàng son, gởi mây gió giữ giùm.
Hôm nay trở lại, có lẽ đà mất hết.
Ở nụ hồng, vuờn cũ xác xơ hoa.
Cũng như ta lưu vong miền xa lạ.
Ngồi xếp buồn, vuốt tóc rối điểm pha.
Mây chuyển giúp đến người, những tâm sự.
Đã cùng ai, nguyện ước, lỡ bất thành.
Vai hằn trĩu, ta buông rời khỏi gánh.
Gánh một chuyện lòng, vẫn mãi mong manh.
Dù nơi đâu cũng vào mưa tháng bảy.
Cũng qua đêm, tiếp nối đến thêm ngày.
Những tia nắng, biết kịp về buổi sáng?
Xoá màng sương còn vương vấn, chưa phai.
Người nhân thế mang cuộc tình đan trải.
Không ai xem, vội cuốn lại sau ngày.
Đã như thế, khi nào ngưng cuộn lại?
Rời đi về, quên nói tiếng mốt mai.
Ai đi xa, nắng về qua lối cũ?
Ai bỏ quên bút tích những thơ tình?
Trang giấy nhạt, mầu son môi có uá?
Nắng về đây, người nhớ nắng đi xa.
Tìm khắp nơi, chẳng dấu nào, mồ mã!
Được van xin, câu tha thứ sau cùng.
Nén nhang cuối cắm trên vùng đất lạnh.
Khói bay hòa, mỗi năm đến nhớ nhau.
Bởi lẽ sống đổi ngôi, huyền con tạo.
Bước lưu ly, qua gềnh thác ngõ đời.
Vầng dương nóng, mù xa lên mỗi sáng.
Yên hà về, nhắc nhở phải ra khơi.
nguyênhoang
2 ngàn 11
CƠN NẮNG MUỘN.
Ta về đây, ôm lại niềm thương, nuối tiếc.
Một thời vàng son, gởi mây gió giữ giùm.
Hôm nay trở lại, có lẽ đà mất hết.
Ở nụ hồng, vuờn cũ xác xơ hoa.
Cũng như ta lưu vong miền xa lạ.
Ngồi xếp buồn, vuốt tóc rối điểm pha.
Mây chuyển giúp đến người, những tâm sự.
Đã cùng ai, nguyện ước, lỡ bất thành.
CƠN NẮNG MUỘN NGÀY ĐÔNG
Trĩu nhành đông rung oằn cơn nắng muộn
Lỡ bất thành một lời hứa xa xôi
Người lưu vong mãi miết đi để rồi
Hoa vườn cũ chôn vùi trong gió tuyết..
Lời tâm sự.. vạn lần người chưa biết
Dấu môi hôn con` in khuyết trăng ngà
Tình hoài thai đang trông ngày chuyển dạ
Nắng bên trời.. úa lã một mùa đông.
Trăng treo cao..
dần rõ những đường cong..
Người úp mặt
hôn hương nồng lưu luyến
Vẫn vời vợi..
trên một đường vỹ tuyến...
Lúng liếng..
trăng cười..
hư huyễn
nhàu không!
CHỜ EM...
Trăng xa xôi, bước rời thả lông ngỗng!
Ta theo chân, nhặt lượm để tìm người.
Vùng mây nước lịm buồn,phai diệu vợi.
Bóng thẫn thờ, mơ dấu ước, nhớ mong.
Lung linh sáng soi bạt ngàn, đầu sóng.
Đưa phiên lâng, mất hút cuối chân trời.
Ôm khoảng trống, lấp khung đời kỷ niệm.
Về hoang khai, ta thầm lặng trải phơi.
Tầng ký ức, nhấp nhô vươn phủ tới.
Bay đi xa, ngân gió núi thì thầm.
Đỉnh ảo vọng, đầy mù sương chắn lối.
Quỳ bên tháp ngà sám hối, ăn năn.
Tiếc cuộc đời cho bước đi, quá ngắn.
Bình minh lên, tia nắng ấm nhạt nhòa.
Ở nỗi nhớ, muộn màng, trăng sóng soải.
Nằm triền non, mai đợi ngắm yên hà.
Lối hoang vu, ngõ đời, người đâu tá?
Khung mây xưa, mầu ảm đạm thay rồi.
Mãi vọng nhớ, mỗi mùa đông chợt đến.
Vẫn là định kỳ, sao chua xót trong tôi?
Nghe nơi tim, nhịp đều đâu có lỗi?
Nụ hôn nào trao cuồng dại trên môi!
Hương gió lạnh về bên song thấp thỏm.
Em ơi! Vào đi? Ta chờ đợi lâu rồi.
nguyênhoang
2011 Ta về lại mò trăng dưới đáy nước.
Ngày rời quê, nhờ giữ bóng nơi đây.
Cứ mỗi đêm vào ngày rằm tháng bảy.
Chờ gặp Em, hiển hiện ánh sao mai.NH.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2011 07:12:47 bởi Huynhthomy >
PHẦN QUÀ CUỐI..
Con thuyền ngang, xua dồn những con sóng!
Vỗ vào bờ, làm bọt nổi vỡ tan.
Từng cay đắng, xâm mòn gây đổi dạng.
Vẫn chờ đây, ngồi trước cửa thiên đàng.
Đến ngả gục, hồn vương bay phát tán.
Tầng siêu âm vờn lượng để tìm người.
Biết trời đất có giúp cho âm hưởng?
Chập chờn tìm cùng mây gió ngàn khơi.
Tình đơn phương, ẩn dụ niềm mong đợi.
Càn khôn bao la, thượng giới hài hoà.
Mong cho được, mùa xót thương ân xá.
Tình yêu nồng nàn, trọn vẹn cho ta.
Đi xa xôi, muôn trùng, trôi khắp ngả!
Có về không? Ngụ bên gốc cội già.
Cây trơ lá, lòng buồn hơn cánh quạ.
Cho ở gì? Hạnh ngộ, giấc nam kha?
Người, cỏ cây...muôn loài, chiều..bóng ngả!!
Đều được trao, nhận lấy một phần quà.
Cảm tạ đời, cúi đầu, lòng khiêm tốn.
Bên dốc, khui quà, hai chữ hoàng hôn.
nguyênhoang
2 ngàn 11
KHÚC THU PHAI.
( dtnt)
Một chút duyên thừa, xin chẳng có.
Thuyền đi rồi, bỏ nốt con đò.
Ta về lũng thấp ngồi thiền tọa.
Mấy kiếp, bao năm mới được cho?
Còn biết nhiều lời ta muốn tỏ.
Niệm lòng mơ ước nhớ Em thôi.
Dù rằng đây đó có xa cách!
Dành lấy lời cùn, để trở hồi.
Men tình nầy chén cạn ly bôi.
Ngõ lạnh đường trăng chờ cánh gió.
Mộng ngủ thềm hoang mong chuyển đổi.
Nguyện nào về lại để đền bồi.
Con tim khép núp chờ mưa gội!
Tắm nắng trần gian, sưỡi cuộc đời.
Phân cách qua từng mùa khởi thủy.
Định phần vay trả, kiếp con người.
Ta nép bên đường, thời gian tới.
Tình yêu quên nhớ tháng năm dài.
Mắt môi mấp máy tìm vị ngọt.
Của lạ thiên đường, thí giới trai.
Bước về ngắm ruộng hoang khô cháy.
Có những thương đau, suy ngẩm hoài.
Khuất tất bay xa, chìm luyến tiếc.
Khúc nồng mộng ảo, vắng thu phai.
nguyênhoang
2011 Ta phải về, tìm chút buồn trong nắng.
Mang giặt phơi, treo hong gió bên triền.
Chai khô cứng, gởi lại người cất giữ.
Xem như quà, kỷ niệm một lương duyên.NH/11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2011 07:08:19 bởi Huynhthomy >
Tiếng lá rơi thật êm
Tiếng gió đưa thật mềm
Tiếng bước chân thật vui
Gọi thu dậy trong lòng
Mắt biếc em thật xinh
Sắc thắm hoa thật tươi
Lấp lánh bên hồ thu
Tình yêu đến thật gần
Vin tay vào hư không
Muốn hái những giọt hồng
Một chút gì vừa chớm
Giữa khoảng trời mênh mông
Lạc bước vào đây, ai trách không?
Thi nhân hoạ bút, tặng cành hồng.
Ngây Thơ, văn vẻ nghề khoa giáo.
Bận bịu nhiều bề, vẫn thích thơ.
nguyênhoang 2011
CÁM ƠN
Cám ơn huynh trưởng ghé chơi
Nếu mà báo trước sẽ mời dùng cơm
Mời canh chua tép nấu thơm
Cá trê kho tộ, cơm đơm chén đầy
Riêu cua nấu với rau đay
Thịt xào mắm ruốc dùng ngay thích liền
Mời bác đủ món ba miền
Bún bò ruốc Huế nêm thêm chút hành
Gà luộc xắt ít lá chanh
Gỏi xoài khô sặc để dành uống bia
Mát trời, em tát ao đìa
Bắt con ếch ộp đem dìa xào lăn
Ngoài hè có mấy mụt măng
Để em nấu món cá lăng thơm lừng
Sài Gòn còn có mắm chưng
Dưa leo rau sống xin đừng vội chê
............
Cuộc sống vất vả nhiều bề
Đãi khách một bữa, chẳng nề hà đâu.
TẠ LÒNG.
Chỉ giùm lối đến ao sâu.
Để trầm uống cạn, lần sau chẳng vào!
Món cay, vị mặn..ngọt ngào.
Mà sao? linh cảm..chớ vào nha huynh!
Không thích lời cho lại.. vội đãi cơm?
NH/11.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2011 16:23:37 bởi Huynhthomy >
VỀ THEO DÒNG MẶN ĐỂ NHỚ QUÊ.
Có ai lâm cảnh người xa xứ.
Mới thấy hồn đau, tâm rã rời.
Mãi nhớ về nơi, chôn cất rốn.
Một đời vàng võ, kiếp lưu vong.
Quay cuồng quên mất, vì cuộc sống.
Đôi lúc không còn nhớ đến quê!
Lịm giấc chân chiêu, huyền cố thổ.
Mấy tầng hoang lạnh xót xa vương.
Gục chết phiêu du, sa mạc trắng!
Nào ngờ Em đến tựa mưa rào.
Xoa trên tim rám, hằn nắng cháy.
Máu lại cuồng dâng, nhịp trổi tim.
Ta về trở lại trùng dương sóng.
Khoát khỏa mặn dòng, lành vết xưa.
Thả ngữa trôi đi như bọt bể.
Về đâu tìm lại giấc mơ thừa?
Say ngủ như vòng tay thuở Mẹ.
Ru cho nghe lại, ca dao buồn.
Lời nhủ mai nầy con khôn lớn.
Đừng quên nói giống, bỏ tổ tiên.
Xứ sở quê nhà luôn vọng tưởng!
Chờ người về lại với non sông.
Bước chân lạc lõng trầm phương ngoại.
Vẫn có nơi cho trú tạm nồng.
Mảnh đất nghèo, nhiều những dòng sông!
nguyênhoang.
2011
Xứ sở quê nhà luôn vọng tưởng!
Chờ người về lại với non sông.
Bước chân lạc lõng trầm phương ngoại.
Vẫn có nơi cho trú tạm nồng.
Mảnh đất nghèo, nhiều những dòng sông!
nguyênhoang.
2011
SÔNG QUÊ MAI ĐỎ PHÁO HỒNG
Mảnh đất nghèo .. nhiều những dòng sông!
Trải phù sa vun đắp cây trồng
Cho trái ngọt hương say quê cũ
Giữ mãi trong lòng khách lưu vong .
Áo trắng cô dâu mai em bước
Tạm biệt người xưa hẹn không về,
Đâu phải vì em - quên nguyện ước,
Thanh xuân chẳng đợi .. hẹn bằng không!
BAO GIỜ ĐẾN TẬN...
Tháng ngày cưỡi trên đầu con sóng
Dấu thời gian nhanh chóng phai đời
Lang thang buồn dạo khắp muôn nơi
Vẫn chưa đến ngỏ lời to nhỏ
Ơi. mây bay quấn con sông nhỏ
Hãy trải lòng còn tỏ lối đi
Mơ vút cao trời rộng có khi
Sẽ thành nước mưa vì nhân thế
Ơi con gió tràn lan dâu bể
Bụi cõi trần đâu dễ gội qua
Bóng tà dương vắng ánh trăng ngà
Cho hạnh phúc không là cuộc sống
Dải phong trần đã ngăn tìm mộng
Bước hoang liêu đến cổng lôi thần
Khi tâm hồn mất bóng tình chân
Đường tử địa là phần nhận lấy
.......................
Bao giờ trời gửi ngày rời thế...?
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2011 17:18:08 bởi lethutrang >
TẠ LÒNG.
Chỉ giùm lối đến ao sâu.
Để trầm uống cạn, lần sau chẳng vào!
Món cay, vị mặn..ngọt ngào.
Mà sao? linh cảm..chớ vào nha huynh!
Không thích lời cho lại.. vội đãi cơm?
NH/11.
DỖ BẠN - NÍN ĐI NGOAN NÀO
Ngày nay chẳng có ao sâu
Người ta lấp hết lấy đâu mà trầm
Đa nghi nhiều lúc cũng nhầm
Mời cơm mà lại hiểu lầm vậy sao
Thôi thôi bác nín đi nào
Dỗi cơm thì hãy ghé vào đọc thơ.
LLH
TRẢ NGƯỜI
Em vay anh
Chút hương tình
Màu trắng tinh
Hình nhung nhớ
Em nợ anh
Đóa hoa rực rỡ
Sắc yêu đương
Giữa đời thường
Trả lại anh
Sợi vấn vương
Dòng lưu luyến
Ngân thành tiếng
Tím thẩm bầu trời
Anh ơi !
........................
Ơi!...
Anh nhớ Em,
Trời cảm nhận,
Buồn theo.
Mây bay khắp nẽo!
Khóc cho cuộc tình,
Thành mưa,
Xoa diu.
Em có hiểu?
Anh làm cơn gió nồng,
Quét mắt lau khô,
Dòng lệ tình yêu.
Là những cung điệu.
Dìu dặt êm đềm,
Là những ngõ đường,
Vương lại nỗi nhớ.
Trăng đến bỡ ngỡ.
Chia sớt niệm lòng,
Ban tặng cõi mơ,
Tim chờ, hồn ngóng.
Người thẫn thờ !
Đêm nhớ,
Ngày mong,
Bềnh bồng.
HuynhthoMy
2011
ĐEO MANG
Ai còn mong
Hình bóng
Má hồng phai
Đêm dài
Cõi mộng
Gió đông
Cô phòng u hoài
Trăng khuya
Đầm đìa
nước mắt
Sao vụt tắt
Lặng ngắt mình ai
đối bóng
chia lòng
với sương mai
Xuân khai
rồi xuân tàn
Tình lỡ làng
vẫn đeo mang.
LLH
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 13 bạn đọc.
Kiểu: