NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 373839 > >> | Trang 38 của 77 trang, bài viết từ 556 đến 570 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Huynhthomy 01.04.2011 16:42:00 (permalink)
0

NHỚ MỘT KHUNG TRỜI

Từ nghìn xưa, thu đến vàng cho lá.
Nhưng cho người, lại tím sẩm hoàng hôn.
Mang bảo giông, lồng sóng biển dập dồn.
Gởi vùi dập, gót giày sô, trái phá.

Đem cuộc tình, đáp trả bóng nhân gian.
Hằn lối bước, phiếm cung chùng diệu vợi.
Buông theo dòng những chuỗi dài bọt bể.
Đến nằm phơi, trên bãi cát khô cắn.

Dấu tơ giăng bỏ hồn thơ lạc lõng.
Thu trôi qua, đông mò mẫm đi sang.
Đường trăng phai, quên nhớ gót phiêu bồng.
Phút chốc ngẫm, nhớ gì nơi ký ức.

Nỗi lòng vương theo khoát khoả sau lưng.
Mây gió đến sớt chia từ ký ức.
Bay trong mơ nương gió núi qua miền.
Đôi lúc nhớ những lần thương bất biến.

Em cho ta ngày trần gian hiện diện.
Trôi lửng lơ chùm quanh ảnh luỵ phiền.
Bỗng chìm vào, cơn say dỡ tỉnh điên.
Mơ cánh én về trời xưa bay liệng.

Được ước nguyện, mang niềm vui dâng hiến.
Con tim cho sau cuối, nhớ chạnh lòng!
Đêm giông bảo, phút giao hoà hợp mộng.
Khi chiều về, còn gì tặng lại không?

nguyênhoang
04.01.11





nguyen hoang 02.04.2011 00:01:48 (permalink)
0
Máu lên xuống, tuỳ lời thơ được đọc?
Tim nghẹn ngào, bởi câu chữ trong thơ!
Ta ngồi đây, nhớ về đó, mong chờ.
Có đôi lúc, hồn thơ bỗng chua xót.

Ta muốn tỏ thật nhiều, lời thơ ngọt.
Nhưng so ra cũng thua kém, nhiều người..?
Thơ lôi kéo, nên người thích muồn gặp?
Bỏ ta buồn, ray rức mãi không vơi!

Ta muốn hỏi? Em thật lòng không hỡi!
Nếu yêu thương, cho nhắn nhủ được lời.
Con tim mãi, giữ lòng chẳng thay đổi.
Tình ta trao, mong Em chớ hợt hời.

nguyênhoang

2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.04.2011 00:06:12 bởi nguyen hoang >
Huynhthomy 02.04.2011 06:17:00 (permalink)
0
CHẬP CHỜN CƠN MƠ.
( chùm thơ NH)

ĐOẢN THƠ GHÉP NHẶT...

*Cơn gió đi về, tìm nắng muộn.
Trên bờ môi nhỏ dáng thân thương.
Ngủ quên trong mắt, rời nuối tiếc.
Còn nhớ không Em, buổi thiên đường.

Ôm lắm ước mơ, hồn vất vưởng!
Thu đi xa vắng, quạnh đêm trường.
Vương hoài mộng tưởng, huyền say giấc.
Ấp ủ bao giờ, thỏa luyến thương?

*Em ngồi đó...xa xăm nhìn hoang dại.
Chuyện đá vàng, thề thốt chắc không phai?
Mai trong nắng, Anh chờ Em dốc phố.
Ngủ lạnh lùng bóng chẳng gọi trả vay.

Chìm hoang sơ, dấu hằn lưu cổ đại.
Ta lang thang chậm rải đếm tháng ngày.
Những nhung nhớ gác triền non phơi giá.
Ngục ân tình khép giư nhốt khổ sai.

Đã truất phế, kiếp nhân sinh vọng bái.
Đưa phiêu xa, về tận cõi thiên hà.
Nghìn năm mộng, hóa thân vào băng tuyết.
Lưu chuyện tình nhiều biến động can qua.

Tình hoài hương, tổ tiên ban ân xá.
Trở về nơi thầm lặng kết sâu lòng.
Con gió cuốn, niềm yêu thương bay bổng.
Hồn tỉnh say? Còn ngồi đó lường đong?

Chăng có biết? Đam mê, quanh khoảng trống
Cuồng giông qua, tan biến khỏa hư không.
Những cơn mưa giật nẩy tung bong bóng.
Đường đời xuôi, vờn vũn vỡ, bềnh bồng!


*Vẫn trở về, cuồng nộ những cơn giông.
Chẳng thấy bóng, mà ở lòng hẹn ước.
Khói sương mờ, thoảng vương niềm vô lượng.
Gió ru lòng khoát khỏa nhẹ trên sông.

Nhìn theo bước, người rời bỏ lại mộng.
Mùa đông sang, hoa tuyết chập chờn bồng.
Tung hiu hắt cánh trắng nhòa, bất hạnh.
Cõi khôn càn, lạc lõng một vừng trăng.


*Còn chung không gian.
Vẫn nhớ!
Còn cùng nhịp thở,
Cứ mơ.

Anh mãi mong chờ.
Dù tình yêu vô vọng,
Anh luôn xây mộng,
Phòng loan, giao thơ!

Cho đêm thâu, thẫn thờ.
Cho xác thân, rời rã.
Ngất lịm, nơi mùa xuân.
Thoảng nồng, say tháng hạ.

Lá vương vấn, thu vàng.
Rồi đợi đông, đi qua.
Quấn quít mỗi đêm sang.
Thầm lặng nhìn năm tháng

Dường như đã yêu Em!


*Hãy nhận cho, hưởng phần quà, phút cuối.
Mai về xa, biết nơi đó, buồn vui?
Dù thời gian tặng ban số, ngắn ngủi.
Rời đi rồi, gởi cảm tạ, bùi ngùi.

Nay hoàng hôn, lặng thầm như chú Cuội?
Nửa cuộc đời, chưa được trọn niềm vui.
Ngồi chờ ai? Ai đến để mà chờ?
Cả chị Nguyệt, cũng bỏ rồi, đi mất...

nguyên hoang
2 ngàn 11






caoletrantranquoc 02.04.2011 07:22:35 (permalink)
0

Máu lên xuống, tuỳ lời thơ được đọc?
Tim nghẹn ngào, bởi câu chữ trong thơ!
Ta ngồi đây, nhớ về đó, mong chờ.
Có đôi lúc, hồn thơ bỗng chua xót.

Ta muốn tỏ thật nhiều, lời thơ ngọt.
Nhưng so ra cũng thua kém, nhiều người..?
Thơ lôi kéo, nên người thích muồn gặp?
Bỏ ta buồn, ray rức mãi không vơi!

Ta muốn hỏi? Em thật lòng không hỡi!
Nếu yêu thương, cho nhắn nhủ được lời.
Con tim mãi, giữ lòng chẳng thay đổi.
Tình ta trao, mong Em chớ hợt hời.

nguyênhoang
2011


LỜI TỎ

Vô tình gặp một bài thơ và đọc
Những vần từ tình cảm đẹp trong thơ
Nghe ước mong nhung nhớ với đợi chờ
Sao thấm đẫm yêu thương và đau xót

Ôi câu thơ nghe thật nhiều vị ngọt
Mộng nồng say đâu thua kém bao người
Tự nhiên mong ước gì còn được gặp
Hạnh ngộ lòng, cho nuối tiếc không vơi

Nghe câu hỏi , ai trả lời đây hỡi
Thốt ra thương, ao ước để được lời?
Nếu tình yêu, không tròn, thì dời đổi
Có chi đâu mà mong nhớ hợt hời

caoletrantranquoc

lethutrang 09.04.2011 22:24:53 (permalink)
0
 
MƠ ƯỚC VỚI THI NHÂN

Nét thanh tú ngọc ngà trên mắt biếc
Dìu trong thơ diễm ảo ngút tinh vân
Vòng tay em cho lại dáng yêu gần
Rời vạn kiếp vẫn còn luôn nuối tiếc .......

Em cho ta một cõi đời mộng mị
Tròn ước mơ trên nhân dáng xuân thì
Ta quỳ đợi, em cầm đao phủ thủ
Xoá bóng trần, thơ ta vẫn luân lưu

Em bắt gặp, trên ngõ đường, góc phố
Một cái bang mang bầu rượu túi thơ
Say ngất ngưởng, tìm hình ảnh tôn thờ
Dò dẫm lối, quay về nơi hội ngộ

Em bắt gặp, một Vương gia hào sảng
Bên cung hoa, phòng loan đả sẳn sàng
Chờ phu kiệu dừng chân, hạ võng cáng
Để đón nàng, tuyệt thế chốn nhân gian

Em bắt gặp, quân nhân sau cuộc chiến
Chờ lương hưu, nhận được chút đĩnh tiền
Đi khắp Shop, hàng nào Sale mua hết
Mang về treo, xua đuổi những ưu phiền

Em bắt gặp, người già trên xứ Mỹ
Đi van xin, năn nỉ chút lòng thừa
Về sưởi ấm, giúp bao người chữa trị
Căn bệnh nghèo, chịu đựng ở quê xưa

Em bắt gặp, một niềm mơ vĩnh viễn
Nơi công viên, tượng đá mắt nhắm nghiền
Như khấn nguyện lời gì tha thiết lắm
Cuộc đời nầy, trọn vẹn với khuôn duyên

Hôn môi thơm, nhìn say trên má phấn
Xin hiệp lòng, mơ ước với Thi nhân

Nguyên Hoang
.......................................................

NỖI BUỒN THI NHÂN

Trời đã cho nét buồn vương mắt biếc
Trong vòng tay, sao tha thiết, phù vân
Hôn môi xa, nghe lại, quá ư gần
Trong mộng ảo, còn ân cần nuối tiếc

Trời đã cho, ly biệt nhiều ủy mị
Vì thời gian đã phai nét xuân thì
Cõi trần gian, buồn đau luôn cố thủ
Sao tâm hồn, còn mơ ước luyến lưu

Trời đã cho, từng đêm buồn trên phố
Bước lang thang, hành khất với tình thơ
Xin ân ban, một hình ảnh tôn thờ
Sao lối mộng, vẫn không tường tương ngộ?

Trời đã cho, cuộc đời hoang, mê sảng
Mộng gió trăng, nhung gấm ở long sàng
Biệt lưu đày, lòng vẫn mơ kiệu cáng
Nhưng còn ai ? Màng đến chốn nhân gian ?

Trời đã cho, ân tình thời chinh chiến
Có còn người, giữ hộ, bạc, lương, tiền?
Giữ cuộc đời khi tàn hơi thở hết
Và cuối cùng, đừng thêm nữa, lụy phiền

Trời đã cho, lạc loài quê người, Mỹ
Chút chạnh lòng, mong nhớ cũng bằng thừa
Xa lắm rồi, vết lòng sao điều trị?
Đau tận hồn, niềm thương đến quê xưa

Trời đã cho, bước đi là vĩnh viễn
Ước mơ gì, khi mắt đã nhắm nghiền
Hồn bay về, quê nhà yêu thương lắm
Cội nguồn này, thong thả với thiên duyên

Nhụy hoa nào, còn vương đôi nhụy phấn
Cúi mặt dùm, mặc niệm hộ thi nhân…

Lethutrang
9/4/2011

Huynhthomy 11.04.2011 06:13:04 (permalink)
0
GỞI CHO MỘT CUỘC TÌNH

*CHIỀU NAY MƯA GIÓ TƠI BỜI!
MUỐN VỀ BÊN MÁ, NHƯ THỜI ẤU THƠ. (má ơi/llh)

Nhưng tim đang có nỗi chờ?
Lỡ lầm quên má, hững hờ bỏ con!
Mẹ đi, con đợi mỏi mòn.
Dỗ con ngủ sớm, mẹ còn làm thơ.

Người ta, mong nhớ từng giờ.
Phải đành đáp lễ, tình thơ nhiệt nồng.
Hai phương đầy mộng, thỏa mong!
Tình yêu, để sống ngõ đời tiếp đi.

Tạm mơ lại thuở xuân thì.
Một thời cảm mỹ, cổng trường Văn khoa.
Ngày xưa, áo trắng đã qua.
Giật mình vô ngã, nầy là mộng thôi.

Đưa con đi học, vào rồi!
Chờ con trước lớp, mẹ ngồi làm thơ!
Ai cho Em trọn cơn mơ?
Về trong hiện hữu, thôi chờ mộng xa.

Càn khôn khoảng rộng bao la.
Kìa con gọi má, mẹ còn mong cha?
Đừng xa cuộc sống của ta.
Quay về cõi thực, cho qua ảo tình.

Tìm vui mái ấm gia đình.
Đường đời lắm nẽo, giữ gìn vui tươi.
Trời ban hạnh phúc từng người,
Mấy ai được trọn? Vui cười phu thê.

Rời cơn mộng ảo trở về.
Ý thơ thanh thản, đề huề thôi vương.

nguyênhoang
2 ngàn 11
BĂNG NGUYỆT 11.04.2011 23:48:21 (permalink)
0

*Vẫn trở về, cuồng nộ những cơn giông.
Chẳng thấy bóng, mà ở lòng hẹn ước.
Khói sương mờ, thoảng vương niềm vô lượng.
Gió ru lòng khoát khỏa nhẹ trên sông.

Nhìn theo bước, người rời bỏ lại mộng.
Mùa đông sang, hoa tuyết chập chờn bồng.
Tung hiu hắt cánh trắng nhòa, bất hạnh.
Cõi khôn càn, lạc lõng một vừng trăng.


*Còn chung không gian.
Vẫn nhớ!
Còn cùng nhịp thở,
Cứ mơ.

Anh mãi mong chờ.
Dù tình yêu vô vọng,
Anh luôn xây mộng,
Phòng loan, giao thơ!

Cho đêm thâu, thẫn thờ.
Cho xác thân, rời rã.
Ngất lịm, nơi mùa xuân.
Thoảng nồng, say tháng hạ.

Lá vương vấn, thu vàng.
Rồi đợi đông, đi qua.
Quấn quít mỗi đêm sang.
Thầm lặng nhìn năm tháng

Dường như đã yêu Em!


*Hãy nhận cho, hưởng phần quà, phút cuối.
Mai về xa, biết nơi đó, buồn vui?
Dù thời gian tặng ban số, ngắn ngủi.
Rời đi rồi, gởi cảm tạ, bùi ngùi.

Nay hoàng hôn, lặng thầm như chú Cuội?
Nửa cuộc đời, chưa được trọn niềm vui.
Ngồi chờ ai? Ai đến để mà chờ?
Cả chị Nguyệt, cũng bỏ rồi, đi mất...



Trắng mưa xa


Buổi đầu mùa hạ trời phêu phất
Tháng tư về ..an tất gió vô côn.
Niềm hư ảo đâu đó vẫn còn
MỘng ảo quá nhớ thương vắn hạn.
Dường như yêu nhau, đâu đã cạn,
Bao bận hồn đã quấn quyện vui.
Nhìn mưa tầm tã lại nhớ Người,
Chờ chẳng đặng nên đành thôi ...
Lỡ hẹn!
lethutrang 12.04.2011 02:47:36 (permalink)
0

VẪN CÒN NHỚ ĐÊM ĐÔNG

Tình chúng mình, như lớp keo hoá chất
Giữ được lâu tuỳ keo tốt hay không
Cho mượn nhau cuộc đời, không đòi hỏi
Đỉnh tháp giáo đường, thập giá nhớ trông

Nơi ngày xưa, mình đáp lời Linh mục
Bằng lòng chia nhau, cay đắng dương trần
Người dự kiến, hàng ghế ngồi hoang vắng
Trên bục cao, tượng Chúa ngó mông lung

Không vải che thân như người mới đến
Mưa đá tay vung, tủi nhục ngập tràn
Đi thất thểu khắp người loang nhuộm máu
Vẫn hài lòng, gánh chịu, chẳng than van

Hôm nay đông trở về, đêm rét mướt
Đèn treo giăng hai bên phố, đợi chờ
Cơn lạnh đến, có mang gì hẹn ước?
Lá khô vàng, dẫm bước để mong ai?

Gởi về quê hương, miền xa xôi đó
Trong hồn thơ từ đất ấm tình nồng
Thiên chúa đến, có phải mang ước vọng?
Từ hồng ân ban cho trọn khát thèm

Trong mắt, trên môi vẹn niềm dấu ái
Cuối năm rồi, tiếp nối sẽ luôn may
Chúng ta cùng là con của Thượng đế
Vui hôm nay, rồi cũng phải trở về

Nghe lời nhắc, có buồn lòng không nhỉ?
Có chợt cay, dòng nước mắt trên mi?
Còn hơn Chúa, mình được nhiều, lúc sống
Lại tiếc chi! bổng tan mất xuân thì

Có gặp lại, vẫn là thân thương mãi
Cho vòng tay, mong nhớ thuở năm nào
Thân lưu lạc, đất người, đời trôi nổi
Lời chúc nhẹ nhàng, mây gió gởi trao.

Nguyên Hoang
.......................................

CHO TRỌN NIỆM LÒNG

Đêm đông này, nỗi sầu dâng chồng chất.
Có ai buồn, trong đêm giá, hay không?
Những ước mơ, tận lòng khi gọi hỏi.
Thánh đường Chúa ban, mong nhớ, chờ trông.
 
Nghe kinh giảng, như nuốt lời linh mục
Xin dẫn cho đi, đến cuối đường trần.
Nhưng lối về, đã quá ư, xa vắng.
Và hoang vu, Chúa dìu tới, mông lung.
 
Đêm đông này, lạ xa rồi nơi đến.
Người bâng khuâng, buồn áo não ngập tràn.
Hồn quên chưa, khi tim hoang rỉ máu?
Hay vẫn còn, nhung nhớ, dẫu than van?
 
Đêm đông này, lạnh trở về rét mướt.
Cho cô đơn, thêm tha thướt đợi chờ.
Đường phố xưa, có ghi dùm hẹn ước?
Khi lá rơi đầy, như nhớ mong ai?
 
Đêm đông này, lòng bay về nơi đó.
Khoắc khoải ưu tư, thương mắt môi nồng.
Khi tình yêu, đã thôi, không ước vọng.
Là gợi bão giông, sống với mơ thèm.
 
Hỏi Chúa có ban, trọn tình ân ái.
Dẫu bao năm rồi, còn có cơ may?
Phủ phục cầu xin, hồng ân Thượng đế.
Xin giúp đưa con, trở gót quay về.
 
Đêm đông này, hỏi nao lòng không nhỉ?
Và cay cay, trên mắt đọng lệ mi?
Chút niệm lòng, van xin vì cuộc sống.
Chúa ban cho, trỗi dậy, mộng xuân thì.
 
Nếu một ngày, niềm mơ còn lay mãi.
Lạnh đông này, còn gọi nhớ thuở nào.
Xin mặc niệm, cho kiếp đời chìm nổi.
Chúa nhân từ, đem cái chết mà trao


lethutrang
11/4/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.04.2011 02:50:49 bởi lethutrang >
lethutrang 12.04.2011 19:32:28 (permalink)
0


HOANG MÊ

Trăng đến đây, nằm sóng xoải chờ đợi
Vì sao trăng rời bỏ chốn cung Hằng?
Có phải đang cho ta một ưóc hẹn?
Lẽ nào mơ, lại có thật trong đời?
.......
Dìu xa rời, bóng tối của đêm đen
Cho tưởng vọng từ lâu ngỡ đánh mất
Nghe bước ai? nhẹ nhàng thang cung bậc
Nầy phiếm ngà, có đón được chân em?

Những tình thơ, chở về trên cánh gió
Ta không ngâm, mà đốt sưởi cho nàng
Để hoang lạnh, không bao trùm nhân dáng
Vòng tay ân tình, tự nguyện trao cho

Đêm nay say, có đầy thơ và rượu
Có thương yêu, trọn vẹn để đền bù
Mai trở lại vùng xa nơi chốn cũ
Đừng vì ta, bỏ tối một góc trời

Trăng của không gian, trăng của nhân thế
Cũng đừng làm mưa, thay cho giọt lệ
Tư Mã thương, bằng khúc đàn diễm Trác
Người cho ta, lần gặp, dẫu hoang mê.

Nguyên Hoang
.....................................

Mơ Hoang


Trăng vắt vẻo trên cao như chờ đợi
Mải lặng yên, ngắm nhân dáng chị Hằng
Xin mơ lần, cung son cho ước hẹn
Mong ảo hình, hoài nâng chén dâng đời

Đêm trường khoe, phủ kín với màn đen
Gọi tình tự, đừng lần rơi vỡ mất
Khi tin yêu, bổng trầm theo cung bậc
Thì ánh sao trời, soi dấu chân em

Ta níu trăng, hãy xem chừng theo gió
Để giúp ta, trang điểm mắt môi nàng
Và ngai vàng, ngắm nhìn say duyên dáng
Điện ngọc đêm này, còn thuở trao cho

Trăng lung linh, tỏ soi cùng chén rượu
Ta uống say, cho đêm trọn đáp bù
Trong mơ màng, hồn xuôi về chốn cũ
Nơi nhớ mong, quyến rủ mộng chim trời

Trăng đêm nay, lại soi cho nhân thế
Đừng vì trăng mà rơi đôi dòng lệ
Hay sầu đau bằng tiếng đàn Diễm Trác
Tư Mã Thương còn nghe khúc hoang mê

Lethutrang
12/4/2011
Huynhthomy 13.04.2011 21:47:45 (permalink)
0
BIẾT MÀ...

Với tôi, người bỗng nghẹn lời??
Hay là chê ghét, quên thời họa thơ?
Thơ mi, người đã hững hờ!
Biết mà? Lại cứ thẫn thờ nhớ chi?

Cánh chim ngày đó kéo ghì?
Quên lời thủ thỉ, tảng lờ cách xa.
Bướm xưa, cánh úa bám rà.
Mới hay duyên phận, trời đà chẳng cho.

Tình yêu chẳng thước để đo.
Đầu môi thệ nguyện, lắm trò trái ngang.
Thơ toàn nói chuyện xiên quàng,
Đam mê chẳng có, mây vàng gió xiêu.

Lá rơi buông thõng muôn chiều.
Hãy đem thơ huỷ, ném triều sóng xô.
Chìm tan vào chốn hư vô.
Rời xa đừng trở, hải hồ phiêu du.

Niềm tin không chắc, vực ngờ!
Nên tim phải chứa, phòng hờ kẻo thua?
Tình yêu không bán, chẳng mua.
Cuộc đời cứ để sóng đùa nương đi.

Quay nhìn, từ cánh thiên di.
Chân tình trung thực ước gì trọn duyên.

nguyênhoang
2 ngàn 11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2011 01:28:59 bởi Huynhthomy >
lethutrang 13.04.2011 22:46:28 (permalink)
0

LẠI VỀ Ở THÁNG TƯ


Ta thả giấc mơ tìm kỷ niệm.
Sao Em nơ để ta nhặt buồn?
Trăm năm để mất nhiều mộng ước.
Ray rức lịm hồn, mỗi hạ sang.
..........
Dấu xưa cày ruộng đồng, bom đạn.
Nhung nhớ đi qua, bỏng rát hồn.
Héo hắt chân mây, dìm bọt sóng.
Mưa đùa dốc lũng, lấp vùi chôn.

Gió khỏa bao năm làm nhẵn đá.
Tang thương mòn vết, ngõ trăng về.
Bước chân khệnh nlhạng, yên hà lỡ.
Có phải niềm đau, dỗ thiếp mê?

Úa phai mục rã, vàng theo vệ!
Chất ngất tâm tư nặng trĩu oằn.
Ai hát xa xôi, hờn nhớ nước.
Mai về trang điểm, xóa lầm than.

Nguyên Hoang
2011
.............................................................

ĐI QUA THÁNG TƯ

Tìm kiếm bóng ngày xưa kỷ niệm
Chỉ thêm sầu, khóc tủi, u buồn
Bao nhiêu năm, dẫu phai mơ ước
Xin tìm quên, để được mùa sang

Ruộng cày xưa, đã nhiều bom đạn
Nhưng còn đây, ánh sáng tâm hồn
Cuối đường mây vẫn tràn con sóng
Bãi cát dài, đâu thế lấp chôn

Ghềnh cheo leo, sóng tung bờ đá
Xóa khóc thương, mưa mát kéo về
Rửa sạch rồi, buồn thương dỡ lỡ
Ru tâm hồn, xoa nhẹ cơn mê

Biển ầm ào, suốt đời oai vệ
Ở muôn trùng, vẫn đó dấu oằn
Dù con sóng lấp phai hồn nước
Thướt tha về, điểm lại lầm than

Lethutrang
13/4/2011

lethutrang 14.04.2011 18:54:25 (permalink)
0




XA.........


Em là cô gái chẳng ngoan hiền
Em là nỗi nhớ không bình yên
Em là vương vấn và phiền muộn
Em là cay đắng mãi triền miên
 
Em sẽ là mây khắp tứ phương
Em sẽ là trăng chẳng chịu nhường
Em sẽ là sao không ánh sáng
Em sẽ là hoa không ngát hương
 
Trời đã cho em số phận buồn
Trời gieo tang tóc đến bao muôn
Trời đày em xuống vùng tăm tối
Trời tặng cho em lệ suối nguồn
 
Nếu đã thế thì, xin hỏi anh
Làm sao tình nghĩa được chân thành
Làm sao cho đổi thay duyên phận
Làm sao mà thỏa mộng tình xanh

 
Thôi thì khép lại chuyện chung đôi
Mai sau có nhớ cũng xa rồi
Em về đan dệt tình tan vỡ
Anh về kết tóc với người thôi


lethutrang
14/4/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2011 18:57:37 bởi lethutrang >
lethutrang 17.04.2011 09:17:46 (permalink)
0
NGHI NGẠI

Trời mây đang giỡn đùa sao
Chân em lại mải đi vào đi ra
Nhìn trời, nhìn đất lo ra
Sợ anh không đến để mà dỗi anh

Em nhìn lên áng mây xanh
Lòng vương nỗi nhớ lòng canh cánh buồn
Mong đừng rớt giọt mưa tuôn
Anh không đến được là buồn lắm thay

Lỡ vương từng cái cau mày
Lỡ vương từng nụ hôn dài đắm say
Ngẩn ngơ em nhớ từng ngày
Hình như trời đất đã say sóng tình

Anh ơi, nếu lỡ chúng mình,
Không duyên không nợ không tình quyện đan
Lòng em sợ buổi ly tan
Lòng em sợ gió trên ngàn cuốn đi

Mộng mơ luôn sống sầu bi
Nỗi thương nhớ vẫn sợ thì mây mưa
Làm sao tình muộn duyên thừa
Giữ chân anh được khi chưa kết tình

Sớm nay mơ bóng chung hình
Nhìn trời mây sợ nhận nghìn đắng cay
Làm sao đo thấu lòng ai
Cho lòng còn thấy ngày mai sáng ngời

lethutrang
17/4/2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2011 09:19:44 bởi lethutrang >
Huynhthomy 18.04.2011 04:45:17 (permalink)
0


Trích đoạn: lethutrang




XA.........


Em là cô gái chẳng ngoan hiền
Em là nỗi nhớ không bình yên
Em là vương vấn và phiền muộn
Em là cay đắng mãi triền miên
 
Em sẽ là mây khắp tứ phương
Em sẽ là trăng chẳng chịu nhường
Em sẽ là sao không ánh sáng
Em sẽ là hoa không ngát hương
 
Trời đã cho em số phận buồn
Trời gieo tang tóc đến bao muôn
Trời đày em xuống vùng tăm tối
Trời tặng cho em lệ suối nguồn
 
Nếu đã thế thì, xin hỏi anh
Làm sao tình nghĩa được chân thành
Làm sao cho đổi thay duyên phận
Làm sao mà thỏa mộng tình xanh

 
Thôi thì khép lại chuyện chung đôi
Mai sau có nhớ cũng xa rồi
Em về đan dệt tình tan vỡ
Anh về kết tóc với người thôi


lethutrang
14/4/2011



Lê Thu Trang ơi! cảm tác gởi vài vần thơ hoạ đến NÀNG THƠ nha!

TỰ TẠO THÀNH.

Ma soeur, còn chưa chắc ngoan hiền.
Lại cớ gì than, chẳng được yên?
Bước đến dương gian, phiền lụy muộn.
Tình cho từ chối phải cô miên.

Dù có là mây trôi khắp phương.
Làm hoa khép nép cứ nhún nhường.
Tránh xa bóng nắng che ngời sáng.
Bướm vẫn tìm thăm bởi tỏa hương.

Chồi non đông đến chấp nhận buồn.
Xuân trở chào ban trải toả muôn.
Giải thoát cuộc đời, rời vũng tối.
Nắng soi, xuyên chớp bể mưa nguồn.

Chân tình khuyên nhủ, hãy tin Anh.
Duyên phận trao cho, tự tạo thành.
Chung đắp, cùng xây nên phúc hạnh.
Được tròn vẹn mãi tuổi xuân xanh.

Đất trời hợp nhất chúc mừng đôi.
Đan kết tơ duyên sum họp rồi.
Sẽ mãi yêu thương không vụn vỡ.
Cuộc tình luôn được vững bền thôi.

nguyên hoang
2 ngàn 11
Huynhthomy 22.04.2011 06:37:48 (permalink)
0
MỘT MÌNH...

Em về buồn giấu trên cây.
Núp nhìn khe lá, chân quày lối xưa.
Ngõ đi mòn bước chiều mưa,
Gởi theo con nước, lững lờ chia phai.

Dòng trôi nhòa dấu trang đài.
Mây pha suối tóc, gió cày xác xơ!
Còn đâu ngày tháng ước mơ,
Treo thu cánh lá thẫn thờ ngang qua.

Từng mùa lá đổ mưa sa.
Phủ che niềm nhớ ánh tà tịch liêu.
Em về dìu bóng lạc xiêu,
Hồn trang trải ngõ, phù kiều lánh trao.

Cho thu một mảnh yếm bào.
Vàng theo cánh quyến, dạt dào mây ngân.
Em về nhặt lá trên sân.
Chiều đi im vắng, hồn còn ngẩn ngơ.

Xin cho lời thấm qua thơ.
Đưa ta về lại, bến bờ nhân duyên.
Xong chưa? Tròn bước truân chuyên!
Triền non gió quyến, trải sầu non cao.

nguyênhoang
2 ngàn 11
Thay đổi trang: << < 373839 > >> | Trang 38 của 77 trang, bài viết từ 556 đến 570 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9