DÒNG THƠ HỌA, CẢM....GỞI NGƯỜI..!
1.MÂY BAY.
Em van Anh, đừng nhìn Em say đắm.
Nếu không, chồng Em thấy sẽ ngờ?
Và mỗi ngày..nghỉ trường...Em đi chợ!
Mấy bả cười...lúng túng, hết làm thơ.
Rồi dán vô, Anh sẽ chê thơ Em dỡ?
Cô giáo buồn, nước mắt ứa, vu vơ.
Anh bảo Em làm thơ, chỉ vào ngày thứ bảy.
Nhưng Anh ơi! Em nhớ quá, thẫn thờ.
Học trò sợ..không đứa nào dám...thở.
Ngại làm tan ý tưởng nhớ..ngu ngơ!
Giờ ra chơi, Cô vẫn ngồi nghĩ ngợi?
Chia xẻ lặng thầm, lớp im phắc như tờ.
Cô nhoẻn miệng cười, vừa được câu thơ.
Lời thơ kể...chuyện tình chợt mới vớ?
Biết phải nầy..? trời cho mối duyên tơ?
Sao Em mãi phập phồng lo sợ?
Một ngày nào đó..? Gặp lại rất tình cờ...
Cả hai người...cùng săn sóc, xúm xít...bên trẻ thơ!
Đám trẻ thơ..chưa quen..không biết?
Cũng như Anh và Em, đều khác họ..người dưng?
NH.
2.GIẤC MƠ HOA.
Ta đến hòa thơ với bóng hồng.
Mang đầy thương nhớ với nhiều mong.
Em hoa thắm sắc, tràn hương phấn.
Anh bướm tình đa đắm vị nồng.
Nương sóng trùng dương, vờn bãi cát.
Cậy mây núi thẳm xoa triền hông!
Nắng trao dỗ giấc, chìm cơn ngủ.
Đưa gió mơn man lắng nỗi lòng.
NH.
3. PHẬN BẠC
Đầy trời chớp bể mưa nguồn.
Mấy ai được đủ, trọn khuông dệt tình?
Ba chìm, bảy nổi..linh đinh,
Dâng lên...dội xuống, lục bình thảnh thơi.
Mặc cho con nước sụt trồi?
Lòng ta bình thản, đưa đời êm trôi.
Ai cho..lỡ nhận, bạc vôi..?
Người đi..ta ném, chẳng bồi hồi chi.
NH. 4. MỆNH HỒNG..
Chớ buồn, tỏ vẻ...sầu bi.
Trong đời nào thoát chia ly một lần?
Từ mùa hoa phượng ngập sân,
Ngõ trường khép kín, phong vân giạt bồng.
(Không chờ cũng thấy gió đông,
Chưa buồn, vẫn có nỗi lòng khẻ mong?)
Phù vân, hồi bước hư không.
Cho nhau trọn vẹn, nụ hồng vương môi.
Kẻo chưa thù tiếp đáp bồi?
Mai xa nhân thế nhớ rồi, tiếc thương!
Tình mơ, đôi lúc hoang đường.
Tự mình đạo diễn, phim trường vắng tanh!
.....................................
NH.
5.LẠC..LÒNG !
Huynh Muội...giữ tình, chớ để vơi.
Vài câu tứ tuyệt, tỏ bày lời?
Cho trò bài toán, là dư sức...
Lục bát trọn vần, thơ thảnh thơi!
Rời trường, ra lớp..có người ơi?
Bận bịu chồng con, cũng gởi lời.
Thứ bảy.. ghé nhà ăn chén súp.
Bỏ bùa bột ngọt....nhớ không ngơi!
Vô vòng.. cho biết, cứ khơi khơi.
Cái lụy yêu đương, tạo bởi trời?
Có lúc ngang qua, hồn chới với.
Cho bỏ ngông nghênh, nói dở hơi.
(Và đừng thốt tiếng, thật thấu trời)
.......Vẫn mà thầm gọi, ngọt..Em ơi!
NH.
6. HOA TƯƠNG TƯ.
Nếu tình yêu đến viếng?
xin nhớ, chớ chối từ.
Một lần qua, mất biến.
lại về, cứ tương tư?
Lá rơi chạm mặt đất.
nếu vàng? nằm lắng ru!
Còn xanh, mưa hiu hắt.
nâng lòng, vương mây thu.
Để xin lời dỗ ngủ.
mai trong nắng lại về.
Len lén, trao đền bù.
giữ hoài một ước lệ!
Tạ lời, ơn nhân thế.
hiểu rõ được nỗi niềm,
Có phải nầy của lễ?
đầy ấp mộng cho tim.
NH.
7. LƯU MỘT DẤU ẤN..
*Tim miên man, liên tưởng có bàn tay?
Mơn xoa má nhớ về ai? thương quá!
Mong khi nao tương ngộ, giấc say ngà.
Yêu đắm đuối không rời xa, thoải mái.
Sao vòng tay luân lưu, vẫn thừa thãi?
Muốn ôm tròn, một bóng dáng trinh nguyên.
Môi khóa chặc, nụ hôn tình khép kín.
Hòa quyện đam mê, cuốn xoáy lan truyền.
Hương mỹ tửu, mềm vân môi luyến ái.
Dìu hoan say lượn ngọc thể thủy triều.
Lăn lóa phách, cuộn nhũn hồn, gục ngã!
Ngụp lặn trầm, muôn kiếp đẫm tim yêu.
Mong được cho, thương mãi, nhớ cũng nhiều.
Xin với nhân gian, nhắc giùm thấy thiếu.
NH.
*Cứ tưởng thơ ngây, gói vào vạt áo.
Mưa ướt rã rời, gió buốt đong đưa.
Mưa đi qua, tạnh rồi, lại mưa nữa.
Thấm hồn thơ, tả sao hết? cho vừa!
Kéo dai dẳng, người chờ nơi góc phố.
Hơi dành lòng, sưỡi ấm, bỗng chia phôi.
Làm vỡ vụn, ước vọng có lần bồi.
Từ tạ cuối, không được quày tương ngộ.
Tựa dấu hằn thoáng về, chợt loang lổ.
Dấu tích nào? Còn ghi khắc nơi tim!
Ở mong chờ, hội tụ về một điểm?
Trả cho nhau, khơi tỏ được nỗi niềm.
Âu duyên phận, định phần do số kiếp?
Bởi trần gian, tất cả lắm vô thường.
Nên đôi lúc, cố bình tâm nuôi dưỡng.
Như, đôi bờ vẫn giữ, uốn theo sông.
NH.
nguyênhoang
2ngàn11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2011 17:12:23 bởi Huynhthomy >