NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 434445 > >> | Trang 45 của 77 trang, bài viết từ 661 đến 675 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Huynhthomy 29.07.2011 09:57:52 (permalink)
0

Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT


Nhớ nào,
sông Vàm cỏ, còn trôi?
Vẫn là,
con tim lạnh, chịu đơn côi.
Qua ngày tháng,
rong chơi nhiều trôi nổi.
Tình mang theo, bị đánh cắp
mất rồi!



Qua Trung Lương, về Mỹ tho hò hẹn
Con sông Vàm vẫn chen lấn lục bình trôi
Người đã đi qua bao cuộc rong chơi..,
Giờ có muốn nghỉ ngơi cho an ả ..

Tình mang theo, dấu chân mây cuối hạ,
Nên mưa mà ngỡ lệ tuôn sa,
Chỉ là thơ, thì đây phút giao hòa
Ta viết tiếp.. dòng thi ca ngày đó!

Dựng lại chòi trên bến sông Vàm Cỏ..
Đêm chờ trăng tỏ.. sóng vỗ mạn thuyền
Anh bày rượu nhạt bút nghiêng
Em khơi sáng dậy..vô biên trở mình..

Gã chinh nhân ấy.. im thinh nghĩ gì...?!

Lâu quá mới có vài dòng góp vào nhà NH nè, cơn gió vẫn vô côn??? Chúc vui sáng tác đều huynh há..


Chào BĂNG NGUYỆT, tịnh khẩu nơi nào mà vắng bóng không lên tiếng? Vườn thơ héo úa rồi nha, trở lại săn sóc cho tươi màu lại nha.
Cám ơn BN đã ghé thăm Huynh gởi thơ làm tin, vài lời đáp lễ vậy, chúc sức khoẻ, cố gắng mở cửa lại mấy căn nhà cũ cho bạn bè vào
tâm sự hoà thơ na! NH/11.

NHỚ..

Gã chinh nhân lâu rồi, rời áo trận.
Đi cô đơn, chậm rãi đếm bước đời .
Vai sờn rách, gió trần gian luồn xoắn.
Vết xước hằn, máu rỉ lắng trong tim.

Dỗ cho nằm im, nghiệm lòng đi tiếp .
Chưa rõ gần xa ? Chạm bóng yên hà .
Thu trẩy lá, hồn cũng vờn buông thả.
Phù vân ngậm ngùi, tiếc nhớ hương xa.

Tất cả đều qua, trăng sầu úa lạnh .
Hạt nắng chiều rơi, vắt núi mong manh.
Trần vô thường, bóng xin được vô ngã.
Vọng ước nguyện thề, bến cũ tình xanh.

Ta vẫn đợi mùa trăng nào, chiêm ngưỡng!
Mơ miền xa, người nhớ thắp đèn trời.
Gió hiu hắt, mây vỗ về ngủ thiếp.
Chiêm bao về hội ngộ, bóng trăng khơi.

Chân khua vang trên ngõ cũ đường đời.
Trời mãi còn mây, sông luôn đầy nước.
Kỷ niệm vùi sâu, giờ chợt ẩn hiện.
Nguyệt của ngày nào, bất biến không gian.

Vàm cỏ miền xưa, bến có đợi thuyền ?
. . .

Nguyênhoang
2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2011 19:20:00 bởi Huynhthomy >
BĂNG NGUYỆT 31.07.2011 00:58:10 (permalink)
0

Vàm cỏ miền xưa, bến có đợi thuyền ?
. . .

Nguyênhoang
2011




Bến xưa vẫn ráng đợi thuyền
Cho dzù rã ván cố xuyên nước về
Nằm yên bên bến cận kề
Khi còn nguyên vẹn ai rê đi hoài



Cửa nào cũng mở hết đâu có khóa đâu NH n. Chắc tại gió ngao dzu đi mãi, mang hồn thơ em đi mất lun í mà hihihi



NHỚ..

Gã chinh nhân lâu rồi, rời áo trận.
Đi cô đơn, chậm rãi đếm bước đời .
Vai sờn rách, gió trần gian luồn xoắn.
Vết xước hằn, máu rỉ lắng trong tim.



Nhìn hoa sim tím triền đồi
Trăng nghiêng nghiêng cuối vòm trời xa xa
Khách chinh nhân ở quan hà ?
Áo sờn che mảnh tim đà sạn chai..
Nhớ thì về nhé người trai
Trăng nguyên sơ ấy vẫn hoài chốn xưa.
Huynhthomy 02.08.2011 06:35:25 (permalink)
0

Niềm mơ ngày tháng cũ

NIỀM RIÊNG CHO TA.

Một nỗi lòng tỏ bày nơi tứ tuyệt.
Một cuộc tình, nhuộm triết lý cao siêu.
Một ước mơ thầm kín ở buổi chiều.
Một niệm buồn bám theo đời, da diết.

Hai con tim quyện cuồng,
yêu tha thiết.
Hai quê hương dung tạm,
ở chốn nầy.
Hai phương nhớ,
không thể nào sum họp.
Hai khung trời xa vắng,
gởi mây bay!

Ba chung rượu
tạ từ , chẳng trở lại.
Ba nén hương
khấn nguyện với sơn hà.
Ba bước lạy
tưởng vong linh Mẹ Cha!
Ba miền quê, Huế- Sàigòn- Hànội.

Bốn mùa đi qua, xuân hạ thu đông.
Bốn hướng đi, đông tây nam bắc.
Bốn tiết thời, mây gió nắng mưa.
Đêm buồn xa hiu hắt, nhớ ai?

Thương yêu đó, tình xưa không trở lại.
Chiều tha hương trăng nước, duỗi sông hồ.
Đi xa mãi, không về được góc phố.
Ngắm khung trời huyền thoại, kiếm mùa xuân.

Mùa xuân sẽ không về, luôn hận tủi.
Niềm vui mãi chẳng còn, nhớ cùng mong.
Tóc điểm trắng lưu vong, nhìn hoa tuyết.
Ngồi đong thêm từng luyến tiếc, bùi ngùi.

Mười năm đếm lá rừng, ngắm gió núi.
Tắm suối dòng cạn đục, nước rong rêu.
Lót dạ lát mì khô, hòa với muối.
Ngủ chập chờn say giấc, muỗi kêu rân.

Hai mươi năm, rời xa quê , tiếc níu.
Mảnh hình hài, lãng đãng khói sương pha.
Loang trường giang, thoáng bóng nhạt, yên hà!
Một nắm xương tàn, chôn thiêu nhẹ hĩu.

Hiện hữu không còn, vĩnh cữu phiêu diêu.
Anh đã nhớ về chưa? Trời sắp chiều !

nguyênhoang
2011
Huynhthomy 03.08.2011 00:57:24 (permalink)
0
MÂY VẪN BAY.

Về lại đây, buồng tim rạn nứt.
Mơ bàn tay thơm phức vỗ về.
Nhớ bầu sữa Mẹ mân mê,
Tình yêu nhân thế, bóng hằn dấu lưu .

Thu nhuốm gió, mây sầu nhắn nhủ.
Thông vi vu dỗ ngũ, đền bù.
Xa rồi một giấc thiên trù,
Mong chờ ngưng nỗi, hoang vu lạnh hồn!

Bay tìm trong cõi càn khôn.
Tình yêu nào nhỉ? Trường tồn không phai!
Như mây nghìn kiếp bay hoài,
Mông lung huyền thoại, duyên tình vỡ tan.

Không còn nước mắt đôi hàng.
Ta mang niềm nhớ võ vàng, đắng cay.
Buồn nầy biết tỏ cùng ai?
Cõi tình nhân thế, trả hoài chẳng xong.

Chạy theo ảo mộng quay vòng.
Đất trời giong ruổi, nào mong trở hồi.
Ngậm ngùi xa vắng, còn tôi!
Trải phơi ký ức, thẩm bồi xá ân.

Đây chút nghĩa tình ghi dấu ấn.
Trăm năm còn nhớ ngấn lệ sầu,
Đêm buồn thao thức canh thâu,
Tình không giai ngẩu, cảm trầm tái tê!

Phù vân một cõi hoang mê.
Thương yêu trường cửu đi về nơi đâu?
Ta ôm nửa mảnh trăng sầu,
Lần chân theo dấu, cung hằng xa xôi.

Khô chai từng vết vân môi.
Mắt xanh khan gọi, luân hồi thủy chung!

nguyênhoang
2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2011 01:00:26 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 05.08.2011 18:20:26 (permalink)
0
ĐỜI ĐI QUA, TUYỆT VỌNG,CHO VỀ .

Rong chơi, trở lại miền xưa, tay trắng.
Về đây, con dốc nắng cũng hững hờ.
Còn vần thơ đúng, niêm luật bằng trắc.
Lặng thầm trên bờ vắng, hồn bơ vơ!

Nhớ nào, từ
sông Vàm cỏ, còn trôi?
Vẫn là,
con tim lạnh, chịu đơn côi.
Qua ngày tháng,
rong chơi nhiều trôi nổi.
Tình mang theo, bị đánh cắp
mất rồi!

Thời gian đi, cùng theo về chốn cõi.
Vẫn là mù sương, lãng đãng yên hà.
Cầu dừa trơn, cố lần bước đi qua.
Nước xuôi chảy, soi bóng nhìn, mệt mỏi!

Những vần thơ thả dòng, cho sóng rổi.
Mang về đâu xa, nguồn cuối quan hà.
Từng nhánh mây, ngưng về, hồn mệt lã.
Ta không còn nhìn, để đấm mùa qua!

Thu ơi! Hôm nay vàng ươm trên lá.
Màu ảm đạm. vẫn chấp nhận, làm quà.
Còn Ta? Ôi, ngày cuốn dài, trên má.
Dường như lăn dần, nước mắt mặn môi!

Nước mắt có, từ lâu đó, xa xôi.
Thật xa lắm, mà không còn dịp nhớ.
Không còn nhớ? Hay chẳng là muốn nhớ.
Đời phù vân, vẫn chưa vẹn, cơn mơ!

Có ai? Cùng Ta, hợp soạn giao hưởng mới.
bên đời, lượm được, vọng ước còn thơm tho.
Nói cho biết, người từ sinh quán Mỹ tho.
que diêm nhỏ, nhóm bếp hồng, cho lửa cháy.

............dấu chấm nấy điền tên nhận, đợi chờ!
Mình cùng yêu nhau mãi,
Hôm nay...!

nguyênhoang
2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.08.2011 21:33:04 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 06.08.2011 11:48:24 (permalink)
0
NUỐI TIẾC ĐÓ, ĐI QUA.

Tình yêu... đã vỗ...cánh rồi!
. . .
Còn sót trong tôi..vòng tay, vành môi.
Lạy Chúa ba ngôi, tình cho, phân huỷ.
Từng ngõ đi qua, mệt mỏi thiên di.
Nghe quá nhiều những tình khúc, ướt mi?

Dòng sông cuốn, phù sa, tìm mộng mị.
Lặng vệt nắng phai, chờ ngủ, bồi hồi.
Mây bay xa và gió cũng quên về.
Nghiêng vai đợi, vuốt lại vầng tóc rối.
Phủ che giùm kỷ niệm cũ, thân thương.

Từ vết chân tiên, sân trường chim sáo.
Tháng ngày trôi qua, mùa vẫn mượt mà.
Mắt biếc nhớ, môi hồng đọc trang sách.
Chép những vần thơ, trĩu nặng hương sa.

Rồi tất cả, không (như) mây ngà, chở mộng!
Góc phố mưa giăng, chờ đợi bao giờ.
Cánh lá me, không bờ vai, nghiêng nhận.
Đón chân tình nồng mặn, ở đêm mơ.

Đi rất xa, khoẳngcách đời,(đêm) ngóng nguyệt!
Như lãng phong muôn, kiếp chẳng quay hồi.
Tầng mây trắng, thấm nhuốm màu, ảm đạm.
Thu vẫn còn đây, người đã xa xôi.

Đêm hư không, hương trần gian, thoáng thổi.
Thốc qua tim, nhóm lại lửa ân tình.
Mai biết gặp nơi nào, điểm hội ngộ?
Huyền tích mù xa, ký ức lung linh !

Xin yêu ta cùng người ấy, được lặng thinh.
Những cung phiếm tơ vuơng, nhịp dài gió núi.
Nhẹ nhàng mơn, dìu lên ngụ ở bên triền.
Dù có phải, muộn màng hay nào ngắn ngủi.
. . .

Khêu tim lòng tìm dấu cũ, ngày xưa!

nguyênhoang
2011
BĂNG NGUYỆT 07.08.2011 00:18:19 (permalink)
0

Xin yêu ta cùng người ấy, được lặng thinh.
Những cung phiếm tơ vuơng, nhịp dài gió núi.
Nhẹ nhàng mơn, dìu lên ngụ ở bên triền.
Dù có phải, muộn màng hay nào ngắn ngủi.
. . .




RÁNG ĐỎ

Yêu ai người... trong bóng lặng thinh,
Phố núi lạnh giăng tình theo trăng tỏ
Ta đã để thơ bày rất rõ
Tại gió lang thang chẳng nhớ phương về.

Vân vê..
căng tà áo nguyệt
Mỏng...
vòng khuyết trái tim
Thôi đừng tìm..
thu sẽ về rất mới.
Chỉ cũ là..những chiếc lá vàng rơi.

Biển lặng yên rồi
Hoàng hôn ráng đỏ
Nín thở
cho chết ngày xưa.
Chiều đưa..
trăng về dọi biển
Chút gì..xao xuyến..
quyến luyến..
yêu.
Huynhthomy 12.08.2011 05:13:47 (permalink)
0


Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT


Xin yêu ta cùng người ấy, được lặng thinh.
Những cung phiếm tơ vuơng, nhịp dài gió núi.
Nhẹ nhàng mơn, dìu lên ngụ ở bên triền.
Dù có phải, muộn màng hay nào ngắn ngủi.
. . .




RÁNG ĐỎ

Yêu ai người... trong bóng lặng thinh,
Phố núi lạnh giăng tình theo trăng tỏ
Ta đã để thơ bày rất rõ
Tại gió lang thang chẳng nhớ phương về.

Vân vê..
căng tà áo nguyệt
Mỏng...
vòng khuyết trái tim
Thôi đừng tìm..
thu sẽ về rất mới.
Chỉ cũ là..những chiếc lá vàng rơi.

Biển lặng yên rồi
Hoàng hôn ráng đỏ
Nín thở
cho chết ngày xưa.
Chiều đưa..
trăng về dọi biển
Chút gì..xao xuyến..
quyến luyến..
yêu.

[/quote



HẢO MỘNG.

Em đứng đó, in hình một pho tượng?
Chờ mong ai?Ai đến để mà chờ!
Dù hôm nay, trùng dương thật lặng sóng.
Và mặt trời, không biết xuống hay lên.

Em tìm nhớ tận chân trời, hình bóng.
Nếu cho Anh, thân thương ấy giữ hoài?
Em ơi! Biển xa vời, xanh nước mặn.
Sao không về? Vàm cỏ cũ, phù sa!

Bọt bể sẽ trôi đi, miền bao la.
Như cánh hải âu, tìm gì trên sóng biển?
Một ký ức buồn, nghìn năm chao liệng!
Thương yêu khung trời, cánh nhỏ đủ ôm?

Người hoài niệm và đứng đây để nhớ!
Trời sẽ ban cho hạnh phúc sum vầy.
Mai Anh trở về bên Em, thương nhé!
Khi thấy bên mình gió đến heo may.

Đêm ở phương nầy, không có nguyệt.
Mùa xuân cũng hoa tuyết rơi đầy.
Trong nắng hôm đông, chìm ảm đạm.
Xin về dựng lại buổi hoang khai.

Sẽ có người yêu, cùng chung bóng.
Bên mình lũ cháu chạy rong chơi.
Gió biển trổi về dâng phơi phới.
Dường quanh ta, tình có khắp nơi.

Nguyênhoang/2011
Huynhthomy 13.08.2011 09:38:55 (permalink)
0
MƠ.. TRONG VÒNG TAY CỦA MẸ

Hãy nói cho nhau từng lời thắm thiết .
Rồi mai đây xa mãi cõi biệt biền.
Ta gục ngã bởi hồn thơ đay nghiến.
Ta nằm cô đơn chua xót triền miên.

Chẳng biết trách người hay trách thiên?
Ngày hôm qua bão rớt ngang thành phố.
Nhặt tìm, biết trong đó có tình thương?
Mẹ nhủ khuyên trời đất rất vô thường.

Mẹ ơi! Con đã mất hết tình thương..
Một mình tiếp đi lang thang vất vưởng.
Bầu sửa, vòng tay đúng nghĩa thiên đường.
Chỉ có Mẹ, lời hứa cho trân quý.

Bên Mẹ, không bao giờ lệ ứa trên mi.
Chốn nào xa, phù trợ cho con đi.

Chuyến đi xa, còn lại với trời đất
Một lần ngưng gần, sẽ mãi thật xa?
Hôm nay nỗi buồn ngồi dưới cội già.
Biết nói gì? Cho ai và ai hiểu ?
Tạ tình nhân gian, dưỡng chẳng nâng niu.

Chim được vẹn ổ, người sống có tổ.
Mầu nhiệm cho, gom từ biển về nguồn.
Tất cả gặp. Hãy hàn huyên tâm sự.
Người đi, nào biết lúc, thỏng tay buông.

Réo rắt nào xa, tiếng mõ hồi chuông.
Có gì không? Tiếc nuối hoặc sám hối!
Còn gì chưa? Ấm ức lòng cứ hỏi!
Rồi sẽ không chi. Dù chỉ chút buồn.

Hôm nay mùa về, Vu lan báo hiếu.
Đã bỏ quên, mỗi năm nhớ im lìm.
Chăm sóc trồng, hồng hai mầu, trước ngõ.
Cô đơn riêng mình, áp hoa vô tim.

Thấp hương lòng, nhạt nhoà lòng tưởng vọng.
Moi thật sâu tìm ký ức nhớ về.
Ngày tháng cũ, bằng đôi dòng nước mắt.
Nước mắt người già, lạc lõng phương xa.

Vẫn ngày đông, khô cả hồn chai đá.
Con mơ hôm nào đó, hồi quê nhà.
Được gần mẹ, khi lạy quỳ trước mộ.
Tháng ngày trở về, nghèo quá không lo?

Con chưa kịp, gởi Mẹ một tờ Đô !
Cũng không về, vào đúng ngày kỵ giỗ.
Từ rời vú mẹ rồi, chân đi muôn ngã.
Chiến chinh, tù tội, lưu vong hải hồ.

Xin ép cả vào ngực, hai mầu hoa.
Đã mất Mẹ, in hình như còn Mẹ!
Mơ.. được còn trong vòng tay từ mẫu.
Giọt lệ sót sau cùng, nhớ người xa.

Vu lan mùa báo ân, xin ghi dạ.
Con sẽ nhớ hoài, cứ mỗi năm qua.
Hoa trước ngõ, héo tàn không chăm sóc?
Ngày buổi chiều...người ấy, chắc đi xa!
. . .

nguyênhoang
08.12.11
BĂNG NGUYỆT 19.08.2011 18:20:17 (permalink)
0

Em tìm nhớ tận chân trời, hình bóng.
Nếu cho Anh, thân thương ấy giữ hoài?
Em ơi! Biển xa vời, xanh nước mặn.
Sao không về? Vàm cỏ cũ, phù sa!


Mún viết vài câu cho Vc ..
Mà giờ fai đi rùi
Thui đành hẹn hôm khác
Nhé người xa xăm ơi
DongSuoiNgot 21.08.2011 07:57:56 (permalink)
0

Rong chơi, trở lại miền xưa, tay trắng.
Về đây, con dốc nắng cũng hững hờ.
Còn vần thơ đúng, niêm luật bằng trắc.
Lặng thầm trên bờ vắng, hồn bơ vơ!

Vọng Về Chân Lý

Ta về nghe nụ cười lăn trong gió
Hả hê mùa nắng đợi những niềm vui
Những vần thơ chờ nhập tiệc chưa nguôi
Bổng nắng tắt đi về miền xứ lạ

Hai nỗi nhớ làm hạt mưa thành đá
Giọt ngậm ngùi lữ thứ khóc quê hương
Còn lại đây mùa của những con đường
Về lối cũ giăng đầy mưa trơn trợt

Có một niềm mơ ta vừa làm rớt
Mù khúc yên hà lẵng lặng trôi đi
Biết làm sao níu lại một xuân thì
Ngày tháng cũ vọng về nghe chân lý

Tìm không ra cõi đời nơi hoan hỉ
Những cuộc vui rồi đâu đó cũng tàn
Những cuộc tình để lại dấu chân hoang
Ngàn thương tiếc muộn màng như nước chảy

Những vần thơ mang ta về dấu ái
Vần chập chùng ẩn ngữ ở trong tim
Ta loanh quanh rừng núi để kiếm tìm
Đã trăm trận thu tàn Đông quét sạch

Hương Quế


***Thăm anh NH...vào trang thơ của anh lần đầu mà viết như gió vậy hén? Chắc tại hồn thơ bất tận của anh... Chúc cuối tuần vui...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2011 07:59:44 bởi DongSuoiNgot >
Huynhthomy 22.08.2011 09:37:48 (permalink)
0

Trích đoạn: DongSuoiNgot


Rong chơi, trở lại miền xưa, tay trắng.
Về đây, con dốc nắng cũng hững hờ.
Còn vần thơ đúng, niêm luật bằng trắc.
Lặng thầm trên bờ vắng, hồn bơ vơ!

Vọng Về Chân Lý

Ta về nghe nụ cười lăn trong gió
Hả hê mùa nắng đợi những niềm vui
Những vần thơ chờ nhập tiệc chưa nguôi
Bổng nắng tắt đi về miền xứ lạ

Hai nỗi nhớ làm hạt mưa thành đá
Giọt ngậm ngùi lữ thứ khóc quê hương
Còn lại đây mùa của những con đường
Về lối cũ giăng đầy mưa trơn trợt

Có một niềm mơ ta vừa làm rớt
Mù khúc yên hà lẵng lặng trôi đi
Biết làm sao níu lại một xuân thì
Ngày tháng cũ vọng về nghe chân lý

Tìm không ra cõi đời nơi hoan hỉ
Những cuộc vui rồi đâu đó cũng tàn
Những cuộc tình để lại dấu chân hoang
Ngàn thương tiếc muộn màng như nước chảy

Những vần thơ mang ta về dấu ái
Vần chập chùng ẩn ngữ ở trong tim
Ta loanh quanh rừng núi để kiếm tìm
Đã trăm trận thu tàn Đông quét sạch

Hương Quế


***Thăm anh NH...vào trang thơ của anh lần đầu mà viết như gió vậy hén? Chắc tại hồn thơ bất tận của anh... Chúc cuối tuần vui...!

[/quote


Anh cám ơn Hương Quế ghé vào thăm.



HOÀI MỘNG!

Đâu bay ngang, sao không dừng lại ngõ?
Nghe dường như mùi Hương Quế thơm nồng.
Ta ngồi đây, lặng thầm mong cơn gió..
Lần cuối nào ? Mang cho được nỗi vui.

Từ cơn mơ, vừa chợt thoát khôn nguôi.
Thân lạc lõng, lang thang rời đất lạ.
Vì có nụ cười lăn ôm lấy, hồn ta.
Sao không vội mở ngăn tim buông thả?

Được lần vui, dù biến thành tượng đá.
Vẫn chờ ai, cơn gió đến tùng hương.
Dấu còn quyện ghi tình sử, ngõ đường!
Thân ái níu niềm mơ, chân không trợt.

Từ thiên ân bởi trời cao, sa rớt.
Ngang triền non, nơi ta ngụ, giao tình.
Thương yêu mãi cuộn trào theo bước đi.
Khóa môi hôn, hơi thở nhẹ, thầm thì.
Đưa ta đến vùng địa đàng, nhập lý.

Không gian đây, không buồn luôn lạc hỉ.
Trần đam mê, luân vũ chẳng phai tàn.
Hạnh phúc thiên trù, khởi thủy hồng hoang.
Như dòng thác muôn đời vẫn tuôn chảy.

Hương nhân gian gió phiêu nồng luyến ái.
Cung quế chờ cài đặt thấm nơi tim.
Vời vợi xa vẫn luồn lách xuyên tìm.
Để hoàn trả, thiên thu lòng trong sạch.
Mang lấy tội đồ, biệt xứ lưu vong ?

nguyênhoang
2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2011 06:01:54 bởi Huynhthomy >
luongluonghoa 24.08.2011 23:09:03 (permalink)
0
Cám ơn bác NH tặng thơ.
Hoà xin trả lời vui mấy câu nhé.

Là đây một cõi thiên đường.
Phòng loan trần thế, canh trường phu thê.

nguyênhoang
2011


Tha cho em gái nhà quê
Bon chen chi nữa, sơn khê mây trời

Khi thương chín bỏ làm mười
Nhìn đâu cũng thấy hoa cười đoan trang
Rồi ra sông nước bẽ bàng
Gió quay quắt lại, ngập tràn mưa rơi

Thật thà xin tỏ mấy lời
Nàng thơ xin được trọn đời yêu thơ.
Huynhthomy 18.09.2011 11:58:08 (permalink)
0

GÓT HỒNG.

Ta như mây, rực nồng mơn sóng biển.
Chờ tình nhân, trao phận đẹp duyên hài.
Gót phiêu du rời cố quốc lâu dài.
Mai trở lại vùng bình yên lặng gió.

Sáng mùa xuân, thái dương hồng, lựng đỏ.
Bước đi qua, những vạt cỏ mịn màng.
Cây xanh tươi, chim đua hót ngân vang.
Nắng hôn tóc, vuốt đường ngôi, mượt sóng.

Cánh chim bằng như vòng tay, giang rộng.
Vượt trùng dương, qua muôn dặm ngàn khơi.
Cởi bỏ lớp lưu vong,lập lại đời.
Khơi ngọn lưa, bừng tim yêu, nguội lạnh!

Nồng nàn thương, bồi cho vùng mông quạnh.
Đón dáng xưa, ghì chặt ôm vào lòng.
Phả ngập đầy hơi nóng, xua tan đông.
Từ Anh đó, tin yêu nầy, trao vôi.

Thương yêu Em, gom hành trang diệu vợi.
Gắn bó nhau, luôn cùng hội cùng thuyền.
Giấc hoan ca, say mộng đẹp triền miên.
Trả tất cả, chân tình bù, công đợi.

Long lanh sương ngàn, yêu mãi không vơi.
. . .
Tình Anh dành, cho riêng đó, Em thôi!

nguyênhoang
2011
Huynhthomy 24.09.2011 03:21:07 (permalink)
0
...NƠI MÙA XUÂN.

Mưa đi qua, huyền thoại nắng trở về.
Mang ấm lại, sưỡi từng hồn lạc lõng.
Dù không là nồng nàng, như ngày trước.
Được thoáng xua, chập chờn khiến hoang mê.

Mong chuyên chở mùa đông qua, đi khỏi.
Dọn lá vàng rơi rụng ở ngày thu.
Hạ oi bức, bao đêm dài khó ngủ.
Chờ sáng nào, thức dậy thấy ngay xuân.

Cho đúng nghĩa, nhận về từ hơi thở.
Thiên trù ban, đầy tròn ý ân tình.
Đi đâu mãi, hình bóng kề, chân mỏi.
Dừng gót phiêu bồng, quên bỏ nhục vinh.

Về đi Anh, xuân nầy Em đón bước.
Gì nói qua, nay hội ngộ, chạm tay.
(Mình lang thang trên ngõ phố Sàigòn,
Không còn phải, là vu vơ, phố ảo?)
Mơ ước cho, niềm vui trong mắt biếc.
Đợi đón nụ hôn, đã hứa trao hoài.

Nhưng mà thoáng mau, đừng giữ lâu mãi.
Sẽ làm Em choáng ngợp, ngất ngây say.
Ôi hôm nay, thấy gì quanh cũng đẹp.
Có phải Anh, người đổi được tương lai?

Nơi đó chứa, thật nhiều những dấu ái.
Lời chân tình, hai đứa nói yêu nhau.

nguyênhoang
2011
Thay đổi trang: << < 434445 > >> | Trang 45 của 77 trang, bài viết từ 661 đến 675 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9