NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 464748 > >> | Trang 48 của 77 trang, bài viết từ 706 đến 720 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Huynhthomy 25.11.2011 20:03:18 (permalink)
0
DÒNG SÔNG, MỘT CUỘC ĐỜI.

Con sông dài, có dòng buồn thế kỷ!
Âm thầm trôi xa tít, dải ngân hà.
Cơn mê muội trầm mình, ôm bóng ảo.
Tỉnh thức hồn, chuông ngân nhẹ, vươn xa.

Kéo ta về, dặt dìu qua lối cũ.
Ngõ mù quen, mây gió trải an bài.
Dán khép kín niệm buồn, trăm năm nhớ.
Chưa đủ đời, tình vượt mất vương vây.

Mây thoáng trôi qua, gió dìu không dứt.
Diều đứt dây rời khỏi cuộn dây thừng.
Ngỡ vững chắc, cột cõi lòng ghì kéo.
Phút lỡ lầm, buông thõng, giạt phăng ngưng.

Đứng ngắm không gian, mơ tình ngọt lựng!
Ký ức năm xưa, bỏ lại bên rừng.
Hôm gió núi, bất ngờ làm cay mắt.
Cúi khoát ngân tuyền, xoá lệ tạm ngăn.

Đỉnh lạnh chơ vơ, chất chồng cay đắng.
Ôm phôi pha giăng đắp, phủ che lòng.
Như thân nhộng cuốn mình, nợ chưa dứt.
Ở kén tầm, giúp ngủ hết mùa đông.

Thoát càn khôn, trổi thân làm cánh bướm.
Bay trở về, vùng nguyên thủy hoang sơ.
Vào địa đàng, vội xin lại hơi thở.
Bắt đầu cơn mơ, ước ngõ thiên đường.

Lại vòng quay, đến rồi lại, đi về..
Đỉnh mù sương, trăng về đêm thấm lạnh.
Vài con chữ ngắn, chứa đầy đủ nghĩa.
Trói cuộc đời, cho từng lúc, vô thường!

(Nhân sinh an bình, hàm ẩn..yêu thương).
nguyênhoang
2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2011 20:05:19 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 27.11.2011 06:10:57 (permalink)
0

LUYẾN MONG.

Thu hát ru lòng quên mắt biếc.
Đêm còn có kịp nói chia ly.
Đôi dòng nước mắt chẳng cho hết.
Chứng giám giùm ta, một chân tình.

Biển hát, ngàn mây đàn khúc oán.
Mưa sa đuôi nắng đến ươm nồng.
Võ vàng thân xác, tầng không vắng.
Tuyết lạnh gởi về, tích tụ xoa.

Trăng ngỏ đôi lời, quay vội khuất.
Bỏ quên trần thế, ngập đêm dài.
Thanh thoát lời gì trên sóng biển?
Cả ngàn năm mãi, vẫn thở dài.

Đời quyến theo đường, thơ với nhạc.
Nhặt khoan ghìm chắc phiếm cung trầm.
Đôi tay thoăn thoắt dìu giao hưởng.
Mang đến mùa xuân, âu yếm Em.

Cũng vì lẽ đó nhớ buồn thêm.
Ngõ nước rời sông xuôi biển cả.
Khi nao quay trở về đầu nguồn?
Được nắm lại bàn, tay giá lạnh?

Ép vào tim dạo khúc tương tư.

nguyênhoang
2011
Huynhthomy 28.11.2011 08:53:57 (permalink)
0
MƠ LẠI, MỘT CUỘC TÌNH.

Ta lần đếm, đếm gì? Quăng lại ném!
Tay gạc đong, những hạt cát, bãi buồn.
Tràn của sóng mong tìm, xóa khoả dấu.
Vết chân nào? Lạc lõng gởi hằn sâu.

Khoảng trời xa, sóng mệt mỏi, âm thầm.
Bầy hải âu đợi bóng thuyền, lượn đậu.
Hải hành qua, gió vô hình, mây lãng.
Như có người đang? Ngóng đợi nơi đâu!

Hoàng hôn tắt, trả đất trời, im vắng.
Lẫn chìm ru trong lạnh lẽo, ngạt hoà?
Giọt lệ lén, lăn dài, đọng lại má.
Tiếc nghĩ rằng, có lẽ phải biệt xa.

Hun hút, bạt ngàn khung trời viễn xứ.
Mù xa, buốt giá tuyết đổ bao mùa.
Ngun ngút đong đưa, mùi hương hoa sứ.
Từ nhà đồng hương, bay thoảng đi tìm.

Dưng gợi nhớ, cũng mùi hương ngày cũ.
Thuở ấu thơ, niên thiếu tuổi học trò!
Mới biết trong đời, ôm riêng kỷ niệm.
Mang theo đi về, không gởi hay cho?

Chân tình lưu mãi giữ ở tâm linh.
Một tình yêu nhớ hoài, hồn toạ tỉnh!
Dù phải rời xa, chốn đà vô ngã.
Quay về, bằng cánh gió vô hình.

Làn gió nồng, tương ngộ buổi tình xanh.
Để không trách, chuyện chúng mình, chưa đủ.

nguyênhoang
2011
Huynhthomy 04.01.2012 18:34:32 (permalink)
0

NIỆM CUỐI HƯ VÔ.

Ta đặt lưng dài trên dải núi.
Nằm nghe hơi thở của rừng xưa.
Xa nào mong đợi, nhìn mưa bụi.
Như hạt tro rắc rải, phế thừa.

Bóng trăng soi đường hoang, mường tựa.
Hiu hắt miên mê, dỗ giấc đời.
Đi giữa đôi hàng, chao nến nhat.
Chập chờn ẩn hiện ánh ma trơi!

Im lặng đợi niềm mơ, đọng thoáng.
Buông chìm rơi rụng cánh sao ngân.
Cánh dơi xào xạc bay thay chổ.
Cho đêm không lẻ bạn thì thầm.

Ta ngủ đêm trường, hồn lặng thả.
Vu vơ mang vết tích niệm lòng.
Mênh mang đi giữa trần gian lạ.
Cơn gió trao về, trả nỗi mong.

Đi rao giảng tình câm lạt giọng.
Khô vệt môi, băng buốt lạnh hồn.
Mơ ngõ nắng, may còn giữ cất.
Một lời cho, hằn kiếp di ngôn.

Đã biết còn thương, sao lẫn trốn.
Để đôi nơi vụn vỡ câu nguyền.
Luôn ẩn giấu khi còn nhịp thở.
Mây vẫn về, nghe hót đỗ quyên.

nguyênhoang
2012







Huynhthomy 05.01.2012 13:32:42 (permalink)
0

XUÂN.

Xuân rắn bền dai như thép đồng.
Xuân mang nồng ấm khắp non sông.
Xuân đi trên ngõ trao chồi lộc.
Xuân lại trong vườn, vươn nở bông.

Xuân dẫu không còn vang pháo Tết.
Xuân khai vẫn mãi đậm hương nồng.
Xuân ơi! Tô thắm tình thi hữu.
Xuân đến mơn xoa, dỗ ấm lòng.

nguyênhoang
2012

* t.h theo TV.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2012 08:04:47 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 05.01.2012 13:35:52 (permalink)
0

LẶNG QUÊN.

Ôm bóng mặt trời, lăn lộn trên biển cả.
Cho trùng dương tận nồng ấm, đáy vực sâu.
Giúp lớp rong rêu, đà nghìn năm trầm tích.
Cùng sinh vật đủ màu đùa giỡn, ngắm nhau.

Có những nơi xa, cách biệt đường xích đạo.
Đã chịu hoang vu, buốt giá khát thèm, nồng!
Sao tạo hóa không phân đếu, ban ánh nắng?
Song cực lạnh lùng, sa mạc đốt hư không.

Như tình yêu thao thức,mòn mỏi ngày đông.
Vòng tay thân thương một thoáng nào, ôm lõng.
Tạm đủ ủi an, cơn mơ dìu giấc mộng.
Đưa vươn xa, bình lặng cánh phiêu bồng.

Bao quanh cô đơn dìm trầm luân, khoảng trống.
Chiếc bóng đi chậm rãi đếm lại, cung sầu.
Soạn thảo đến cuối dốc đời, chưa trọn phiếm?
Một bản tình ca thiếu âm hưởng, thương giao.

Ai hỏi! Cuộc đời buồn vui sống, ra sao?
Lối ngõ vào ra, ở sinh tử bệnh lão.
Hơi thở, nụ cười vần xoay một triết lý.
Chín kiếp ngồi thiền..một kiếp bỏ đi luôn!

Tất cả trần gian, tham vọng một chữ muốn.
Nhưng nguyện xin hoài, chẳng ai đến, ban cho?
Khi buồng tim chợt cạn ngừng, dòng máu đỏ.
Vô ngã lẽ đời, quên mất nghĩa thơm tho.
. . .
nguyênhoang
2012




<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2012 07:38:24 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 05.01.2012 14:52:09 (permalink)
0
LUỴ HẰN .

Ta chôn giấu từ vùng trời kỷ niệm.
Cả giày sô cùng xiềng xích, theo đời.
Thân cằn cỗi, mài mòn sàn bóng loáng.
Ngắm trăng mùa, để biết tháng ngày năm.

Đợi chiều qua, mơ hong tia nắng sót.
Được bình minh cho hơi thở, tiếp dìu.
Những hạt nước, nhỏ dài xuyên chiếc phểu.
Chạm cõi trần khua lạnh tiếng kêu khan.

Giấc phiên đêm không còn mộng nhập vào.
Ngơ ngác đợi, hững hờ quên, lạc lõng.
Giọt lệ trần đã khô mòn lối dạo.
Tháp chuông im, quên hồi chuyển dạt dào.

Bao năm dài, giam cuộc đời buốt giá.
Lẽ nào quay về, mang lạnh đó, theo?
Dòng sông xưa, phù sa quyện trong veo.
Lắng tìm giữ từ thuỷ chung ước muốn.

Một cánh phù dung, đón người trở lại.
Từ hương thơm hoa sứ toả miệt mài.
Thoảng trong gió, ngạt ngào ngày hội ngộ.
Ta về, thầm tưởng nhớ mộng không phai.

nguyênhoang
2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2012 09:17:09 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 07.01.2012 07:36:45 (permalink)
0
NH

Có khi niềm vui, đốt giai đoạn.
Khi đời kề cận bóng hoàng hôn.
Hờ hững vui say, quên tiêu tốn.
Bỗng dưng hoàn trả, chưa vẹn toàn.

nguyênhoang
2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2012 07:58:13 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 11.01.2012 16:23:57 (permalink)
0

VẪN MÙA XUÂN, TRÊN LỐI CŨ.

Ở mùa xuân, tâm chợt dừng lo nghĩ.
Để buồn ra ngoài ngõ, đón giao thừa.
Có đúng thanh bình? Sao không pháo Tết!
Thay chút tiếng lòng, cắn đở hạt dưa.
(Như Tết không cần phải mua chi mứt?
Hôn ở môi Em ngọt lựng thơm nồng.
Dù mọi người vui, ta ngồi riêng bóng.
Có nhớ ai đâu, vì đó người dưng!).

Cảnh sắc ngày xuân vẫn là muôn thuở.
Kia phong lan, nọ hoa cúc rộ vàng.
Với ánh nắng chan hòa trên nụ thắm.
Đúng nghĩa bình an, ban bởi đất trời.

Hạnh phúc ở tầm tay, giữ, đừng với!
Không ai cho? Tự an ủi lấy mình.
Ở ngày trước, trót vương mang nghiệp lính.
Mùa hạ về, ngày tháng xích khua vang.

Hệ lụy trần gian núp mùa vấn nạn.
Hơi thở không ngưng theo suốt cuộc đời.
Vui lấp cho lòng thầm mang ánh mắt.
Khỏa buồn bằng thoáng chốc, nhếch miệng cười.

Để tiếp cuộc đi, mọi nỗi qua vơi!
. . .

nguyênhoang
2012
Huynhthomy 16.01.2012 05:13:07 (permalink)
0
PHIẾN MỘNG.

Đời không chung ngả!
Dốc cuối đôi tà,
Áo bay đường trắng, mượt mà.
Sân trường ngày cũ, buồn qua phiến dài.

Nầy gió heo may!
Sao vờn trôi mãi?
Không dừng cho nhủ đôi câu,
Ước duyên từ Bậu, ta chờ trăm năm.

Đường đời xa thẳm!
Mang mối cảm trầm,
Gởi về nào đó, xa xăm.
Đêm giăng nguyệt mộng, sao thầm đợi ai?

Niệm lòng mơ lại!
Lối xưa trang đài,
Hài hoa gót nhẵn, chưa phai.
Lịm hồn vàng võ, rạc rài dấu yêu.

Mưa sa huyền diệu!
Lạc phách bồng phiêu,
Em trong giấc ngủ, thiên kiều.
Kiêu sa đầy dáng mỹ miều thoát vươn.

Đừng nhớ thiên đường!
Hồn sẽ vất vưởng,
Miền xa nơi đó, chẳng thương.
Trần gian thiển nghĩ hồ trường mộng nguyên.

Tâm được tịnh thiền!
Niềm vui hiện diện,
Bên đời, nồng thắm vô biên.
Giá từ chối bán, không tiền đủ mưa.

Ngày dương thế, vì sao vua!

nguyênhoang
2 ngàn 12

Huynhthomy 17.01.2012 08:19:02 (permalink)
0


VŨNG NHÂN GIAN.

Buổi chiều, nghe rừng xưa thao thức thở.
Gió bạt ngàn quấn quít núi, cô liêu.
Ngậm ngùi mênh mang, trăng sao lờ lặng.
Mây thoát bồng, mang niệm mộng đi theo.

Con sông dài, phù sa quyện trôi mãi.
Ngọn đồi nhìn, triền dốc trũng thẳm sâu.
Dòng thác đổ quanh năm, giăng níu kéo.
Ngút ngàn cao dải lụa trắng, rì rào.

Đêm hiện về, ánh trăng soi vàng vọt.
Thung lũng ngòm đen, hực nóng mặt trời.
Cánh dơi lạc loài tìm yên giấc ngủ.
Mai bình minh, còn bay tiếp mưu sinh.

Ngợi khen bàn tay hóa công tạo dựng.
Mọi loài đều, có cuộc sống vây quanh.
Phân chia nhau vùng thiên trù, nóng lạnh.
Giành riêng từng tấc sống, giữ an hòa.
(Biết đời phù vân, rồi cũng đi xa).

Ngày qua, những chuỗi dài, xuyên lau lách.
Mầu nắng phai, vần vũ lốc, mưa sa.
Lối bước vào, ngõ đi ra, chẳng rõ?
Khuân vác đầy, dừng lại bỏ, trắng tay.

Có ai đi, dưới mặt trời, không thở?
Cố giữ sao, cho khóc ít hơn cười.
Chẳng có đâu là thiên đường, âm giới.
Tại vũng trần gian, hạnh phúc quẩy bơi.

Đất trời bao dung, vui hưởng cuộc đời.
Đã ban tặng, trăm năm cho vừa đủ..
. . .

nguyênhoang
2012
Huynhthomy 18.01.2012 05:49:12 (permalink)
0
VỀ ĐI NHÉ, NHA ANH.

Ta đến từ đông..
Xuân có không?
Mùi vương huệ trắng rất thơm nồng!
Em thắp hương lòng, cầu nguyện Tết.
Thêm lời, xin người đó..trở về bên.

Xóm lạnh đêm dài.. than ở bển.
Buồn hiu, giọt sương rụng ngoài thềm.
Tí tách nhịp đều, thầm lặng đếm..
Quê nhà nghe kể thấy buồn thêm.

Bờ đông..cách nửa vòng trái đất.
Cửa tây, rời bến hạ thay đời!
Đi xa, hun hút trời biền biệt.
Câu ước lần xưa.. biết nhớ vơi.

Đầu mùa kéo khách trở lại bến.
Cùng nhau đi tảo mộ Ông bà.
Tập tục không quên, tứ Ba má.
Thế hệ mình cuối.. giữ chớ xa

Thời nao, đây đó gặp khó quá.
Bây giờ mọi chuyện rất bình thường.
Chỉ cần một chút lòng của biển,
Ngắn ngủi lời, mong nhớ với thương.

Câu sấm nhân gian, tờ lịch cuối*.
Tộc Maya, đồn đoán đã loan truyền!
Có hay không? Một lần cứ tin thử ?
Anh à! Về đi nhé, nha Anh..

nguyênhoang
2012

*Thầy bói Nikki Pezaro dự đoán năm 2012 (Bấm vào đây, xem..)


Huynhthomy 20.01.2012 14:10:19 (permalink)
0

XA..HƯ KHÔNG.

Về lại phố mùa xuân, ràn rụa nước mắt.
Tìm lại dấu xưa, ký ức mất đi rồi.
Cảnh cũ người đâu? Sao trống vắng.
Quên rồi? Người trở lại, ở xa xôi.

Có trách người đi, chân gối mỏi?
Xa lâu, nay mới nhớ quay về.
Làng xóm hôm nao đưa chân khỏi bến.
Phán quyết tội đồ, xua đuổi lưu vong.

Lạc lõng bao năm, dật dờ viễn xứ.
Hồn hoang vùi giấc ngủ đêm trường.
Thoi thóp thở hơi trần, ban hưởng.
Có ai giùm cho biết? Mùa xuân  đâu..

Đã dìm lâu dưới trầm băng hoá thạch.
Dẫu moi lr6n cũng chẳng nhớ được gì?
Thôi thì, cho qua luôn đi người nhỉ!
Màng phù vân chờ sưỡi ấm, mong manh.

Gió thu gom vạt mù sương mỏng vánh.
Vào đông hồ thu biếc, sót váng ngà.
Trần gian không còn, bềnh bồng vô ngã.
Ội! Cuộc đời  rời ngưỡng cửa, bước ra.

Mai, về lại miền buốt giá.
Ngồi,ray rức buổi đi xa.
Nuối tiếc..nhưng nào cho lại.
Buồn vui cũng tạ phần quà.

nguyênhoang
2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2012 09:39:29 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 21.01.2012 09:48:20 (permalink)
0
EM, MÃI LÀ HUYỀN THOẠI.

Nhắm mắt lướt tay trên bản phiếm.
Nơi đâu cũng có dáng hương xưa.
Những lời thơ, thu ôm ấp lá vàng.
Đầu giang lũ, mưa đất trời luân vũ.

Xuân ơi! Thay giùm nhân gian,
những chiếc áo cũ.
Và riêng cho Em tôi,
thêm áo ấm tủ ngày đông!

Có thể Sài-gòn, tiết rất nóng
Anh chia sớt, gởi qua Em.
Đượm thắm nghĩa tình, ấp ủ đông.

Không gian bình an, không mộng mị.
Yêu thương trong như chén rượu lưu ly.
Hàn băng, chứa giọt men, cay mùa hạ.
Giấc say trên hài mộng xuân thì,

Mầu xanh vương lóng lánh, nơi mi.
Chân đi ngang vườn hoang, nghe thủ thỉ.
Lời ngân vang theo hanh gió, muộn màng
Cho hoài bảo triền miên trôi, chưa phỉ.

Trên cánh thiên thần, lượn mãi nhân gian.
Từng mùa sang, dải lụa vàng phủ dáng.
Nhân dung nào? Huyền thoại mãi trong tôi!

nguyênhoang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2012 09:50:04 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 28.01.2012 11:17:44 (permalink)
0
   DẤU LẠNH..

Có lần trong giấc mơ đó?
Thấy mình, sao? đã qua đời!
Phòng kín, gió chẳng lùa!
Mà hàng nến chao đảo?

một đoàn người lần lượt đi qua,
không nhìn, đều xa lạ!
người nằm trong áo quan,
lại vẫy tay chào?

Những dấu tay vấy máu,
in trên tường vôi, nhà quàng!
giăng đỡ lấy bốn bên,
ngăn vách úp dập vùi,
Muốn biến nơi đây, thành ngôi cổ mộ.
chôn kín nỗi hờn, giấu cất không tan!

Thiên niên, rồi nhiều ngàn năm, mênh mang.
nhìn xem gió trời lồng lộng,
ngắm mây qua từng tháng, bao mùa.
Trên cánh đồng hoang, rừng than núi chuyển.
Họp mặt thượng tuần, trăng chứng giám, phân bua.

Nghe xạc xào sương khua.
những hồi chiêng vụn vỡ,
từng hơi thở phế thừa,
xuyên ngàn cây, nội cỏ!
Ta nhớ lại hành trình,
lại đi tiếp trong mơ!

Có lời hỏi bên tai, nghe quen ngờ ngợ.
Kẻ cùng vào, người đợi bước đi ra.
Không thể trả lời, gần hay xa?!

nguyênhoang
  2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2012 11:19:31 bởi Huynhthomy >
Thay đổi trang: << < 464748 > >> | Trang 48 của 77 trang, bài viết từ 706 đến 720 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9