NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 495051 > >> | Trang 49 của 77 trang, bài viết từ 721 đến 735 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Huynhthomy 01.02.2012 09:43:33 (permalink)
0

VŨNG NHÂN GIAN.
Buổi chiều, nghe rừng xưa thao thức, thở.
Gió bạt ngàn quấn quít núi, cô liêu.
Ngậm ngùi mênh mang, trăng sao lờ lặng.
Mây thoát bồng, mang niệm mộng đi theo.
Con sông dài, phù sa quyện trôi mãi.
Ngọn đồi nhìn, triền dốc trũng thẳm sâu.Dòng thác đổ quanh năm, giăng níu kéo.Ngút ngàn cao dải lụa trắng, rì rào. Đêm hiện về, ánh trăng soi vàng vọt.Thung lũng ngòm đen, hực nóng mặt trời.Cánh dơi lạc loài tìm yên giấc ngủ.Mai bình minh, còn bay tiếp mưu sinh. Ngợi khen bàn tay hóa công tạo dựng.Mọi loài đều, có cuộc sống vây quanh.Phân chia nhau vùng thiên trù, nóng lạnh.Giành riêng từng tấc sống, giữ an hòa. (Biết đời phù vân, rồi cũng đi xa). Ngày qua, những chuỗi dài, xuyên lau lách.Mầu nắng phai, vần vũ lốc, mưa sa.Lối bước vào, ngõ đi ra, chẳng rõ?Khuân vác đầy, dừng lại bỏ, trắng tay. Có ai đi, dưới mặt trời, không thở?Cố giữ sao, cho khóc ít hơn cười.Chẳng có đâu là thiên đường, âm giới.Tại vũng trần gian, hạnh phúc quẩy bơi. Đất trời bao dung, vui hưởng cuộc đời.Đã ban tặng, trăm năm cho vừa đủ... . . nguyênhoang 2012
#721
    Mỹ Trinh 01.02.2012 15:27:06 (permalink)
    0


    Vùng Tuyết Trắng

    Trắng một màu tang đêm bão tuyết
    Lấp vũng đời chìm xuống vực trần gian
    Lời của gió khóc mùa xuân đi vội
    Thở lên mây tìm khoảng trống điêu tàn

    Đời vẫn vậy xoáy vòng theo cơn lốc
    Đọng thành băng dòng máu trắng phù du
    Muôn sắc thái bây giờ tìm đâu thấy
    Trắng đất trời tình tay trắng đuôi mù

    Ở đâu đó hat trong tim, có lẽ..
    Giấu một mình nghe tiếng lắng thời gian
    Núi ôm rừng nằm im mùa vọng tưởng
    Những vết đời đấp mộ giấc mơ hoang

    Trắng ủ ẩn triệu niệm riêng trong suốt
    Lẫn vào nhau nghe tim nói hôm nào
    Tìm nhịp đập tim so giây cung phím
    Đàn thương ca tội nghiệp khúc ngọt ngào

    Mỗi cung điệu là mỗi dòng nước mắt
    Chảy vào đời đong băng tuyết cuồng xoay
    Ai ở lại ai ra đi, người nằm xuống
    Cho bài thơ gieo âm điệu nồng cay!

    Mỹ Trinh
    #722
      Huynhthomy 11.02.2012 16:49:56 (permalink)
      0
      quote:

      Trích đoạn: Mỹ Trinh



      Ru Tình Về Thăm

      Anh ru trăng trở về thăm núi
      Đốt lửa hồng cho ấm thơ em
      Gió cũng ngừng nghe đêm len lén
      Mây cũng ngừng đứng lặng bên hiên

      Anh ru em tóc mưa còn ướt
      Hong đen huyền dòng tóc trăm năm
      Chải sợi mơ nhắm nghiền đôi mắt
      Ôm bàn tay khe khẽ thì thầm

      Anh ru đời cho xuân về muộn
      Lửa than hồng ấm mái nhà Đông
      Em nhắm mắt trăng nghiêng môi gió
      Lùa rừng thông đêm nắng cầu vồng

      Anh ru thương cho mềm sợi nhớ
      Chiêm bao về thơ nắm tay thơ
      Giấy hồng thơm tương tư Chiều Tím
      Ngoan em ngoan từ lúc dại khờ

      Mỹ Trinh

      Thân chào Mỹ Trinh, lâu quá không ghé nhà thăm, MT lại đến thăm trước, xin thứ lỗi.
      NH chúc MT luôn sức khoẻ tốt và may mắn, hạnh phúc, hồn thơ vẫn mãi lung linh, yêu đời.

      Vài câu hoạ trả lễ cho Mỹ Trinh nha, thân.


      MỘNG VẪN MÃI..BÌNH THƯỜNG.

      Anh chờ Em, bằng hồn trăng mơn tháp núi.
      Mang tình yêu, về tô thắm lại môi Em!
      Đợi say ngủ, gió miền xa khẻ hôn lén.
      Nhìn cơn mơ, đang dỗ dáng ngoan hiền,

      Mưa hôm qua, còn đọng giọt gây sũng ướt.
      Dấu tích xưa trầm tích tụ, ở nhiều năm.
      Những vết úa, lưu để hằn, sâu trong mắt.
      Mượn trùng dương hoà gió biển, mãi thì thầm.

      Cuốn tơ duyên, do thiên trù phơi nắng muộn.
      Đã bao mùa dìm chất chứa, ủ miên đông.
      Thông vi vu chuyển ngân dài, lời đỉnh gió.
      Quyện ngàn mây luân vũ, sắc bám cầu vồng!

      Hương thơm vương từ đất trời, chải chuốt nhớ.
      Cùng người trăm năm, tìm du lãng trần thơ.
      Ta kết dựng lầu nhân gian, nguồn cảm hứng.
      Vừa lòng Em, mực vở tím, tuổi dại khờ.

      Yêu người thơ, mầu trinh nguyên đó, mỹ miều!
      Bóng ngả hồ trường, đêm mộng lã, nguơn tiêu.

      nguyênhoang
        2012


      < Sửa đổi bởi: Huynhthomy -- 11.2.2012 16:41:47 >
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2012 16:53:15 bởi Huynhthomy >
      #723
        Huynhthomy 17.02.2012 19:23:53 (permalink)
        0
        NGẬM NGÙI.



        Nhục dục thất tình, xin xóa bỏ.

        An bình giữ trọn nghĩa thơm tho.

        Dễ quên, tránh khỏi lòng buồn khổ.

        Nầy cõi phù vân, chớ nghĩ lo.



        Làm khách qua sông trên chuyến đò.

        Lặng nhìn dòng chảy cuốn phù sa.

        (Con nước bao mùa gìn chi đó?

        Mà sao, thầm lặng chuyển thủy triều!).

        Trăm năm bến nước bồi rồi lở.

        Biết có cùng không? Vị mặn mà!



        Thao thức canh dài, đêm vội trả.

        Bình minh hồi lại, một ngày thêm.

        ngân rung cung phiếm nào hòa đệm?

        Ru chuyện ngàn năm, nhớ chốn xa.



        Không có vùng nao, chôn giấu kín.

        Yêu thương nhận được, vui hay buồn.

        Máu về tim ủ, ươm chung thủy.

        Khó gặp khi nào trái đất vuông.



        Đừng để chia ly tìm quyến cuốn.

        Bên đời vẹn ý bước ung dung.

        Nhớ ơn Cha Mẹ, thân không úng.

        Một chữ tình thôi, đáp trả cùng.



        nguyênhoang

        2012











        <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2012 19:27:40 bởi Huynhthomy >
        #724
          Huynhthomy 25.02.2012 13:54:18 (permalink)
          0

          CÒN NHỚ VỀ.

          Mùa đông, chiếc tổ kén.
          Bao thân nhộng, cỗi cằn.
          Nhả dòng thơ, cay đắng.
          Trả đời, những xót xa.

          Lòng buồn như cánh quạ.
          Dấu ăn năn quên rồi.
          Đi, về trên ngõ vắng.
          Tóc rối cài lệch ngôi.

          Trăng nhạt mờ xa xôi.
          Giữ cho giùm kỷ niệm.
          Không có gì to lớn.
          Phù vân ôm cuộc đời.

          Câu hát nhân gian gợi?
          "Người dưng thương không vơi"!
          Xa quê hương cầu thực.
          Hoài niệm nhớ, không rời.

          Biết buổi về, có đợi?
          Con dốc cũ trượt dài.
          Những hàng cây khô lá.
          Mọi điều đã trả vay.

          nguyênhoang.

          #725
            Huynhthomy 26.02.2012 08:31:22 (permalink)
            0
            MỘT CUỘC TÌNH, ĐI XA.

            Anh đi rồi, khung trời nầy buồn lắm.
            Về chân mây, góc biển của phương nào?
            Có thương nhớ? Về quê hương không nhỉ!
            Tuy thời gian đã sống, chẳng là bao.

            Ở nơi đó, nắng không đủ sưởi ấm.
            Những con đường dốc trắng, tuyết giăng rơi!
            Em quay mặt, che ngăn dòng nước mắt.
            Chúc an lành, mong về đến tận nơi.

            Em khép lòng, giấu kín nỗi cô đơn.
            (Từng ngày qua gây cho tim, nổi sóng)
            Bóng đêm đến cảm thấy hồn chao đảo.
            Sống nơi đây, luôn nhớ về ở bển.
            Nhớ thật nhiều, cả những lúc dỗi hờn!

            Anh vui nhé! Hai miền xa cách biệt.
            Lần nữa về trở lại, ghé thăm Em.
            Ngày tháng đi, Em lần tay để đếm.
            Mùa gió sang nhận được chuỗi êm đềm.

            Đông có đến, ngoài trời thường buốt giá.
            Mặc áo len che ấm để giữ gìn.
            Cho sức khỏe được mãi bền, Anh nhé!
            Cứ hình dung, có Em sống kề bên.

            Mong hạnh phúc giúp người yêu trọn vẹn.
            Tương phùng sang cũng có lúc tạ từ.
            Anh đi khỏi, Em trở về sẽ khóc.
            Khóc thật nhiều, không nước mắt để dư.

            Sao cuộc tình? Không gần mãi, đi xa!
            Thầm mơ xin, lưu giữ không nhạt nhòa.
            Hy vọng có, từ tâm tư chân thật.
            Mùa đông chẳng buồn, bởi nhớ thiết tha.
            (Phải vững sống, nhìn từng ngày đi qua)

            nguyênhoang
            2012
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2012 08:37:32 bởi Huynhthomy >
            #726
              Huynhthomy 27.02.2012 20:58:18 (permalink)
              0
              GIỮ MÃI NIỆM LÒNG.

              Anh bỏ từ lâu, một vừng trăng kỷ niệm.
              Qua ngõ thu về, lá quên úa vàng rơi.
              Theo nhánh mây trôi, khung trời xưa, hoài niệm.
              Về ở hư vô, hình bóng cũ phai rồi.

              Vật vã đi tìm, biết khi nào hội ngộ?
              Và có bình an khi cánh mỏi rã rời.
              Vạt nắng phôi pha, chờ hoàng hôn nguội lạnh.
              Vùng cháy cỏ khô, nhuốm ánh lửa hoang vu.

              Giữ kỷ vật mua từ ngày vui lễ hội!
              Chờ trao người, mong diện kiến được lần.
              Chiếu chỉ Dời đô, Thăng long xua xa mãi.
              Dòng nước mắt nhìn theo, xa xót băn khoăn.

              Những câu thơ tỏ lòng, mơ một nguyện ước?
              Vàm cỏ đông, sông không lạnh như bao ngày.
              Người viễn xứ, về cùng trăng trọn vẹn được.
              Một tối đợi nầy, vội thay đổi, nhạt phai.

              Tên Em, không còn cho ta tiếp gọi mãi?
              Đi xa, cũng khung trời đó, mất mượt mà!
              Ta và EM, ai tạo nên điều nghiệt ngã?
              Vầng trăng xưa sẽ lạnh giá, thuở hoang khai.

              Ôi! Ước mơ, không bao giờ cho trở lại.
              Dù có nghìn năm chưa đủ, để nhớ hoài.
              Không lời tạ từ, xin nhận hết phần sai.
              Xin nói tiếng riêng lòng, Anh giữ yêu Em!

              nguyênhoang
              2012
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2012 22:54:05 bởi Huynhthomy >
              #727
                Huynhthomy 03.03.2012 11:46:42 (permalink)
                0
                BÓNG BÊN ĐƯỜNG.


                Nghe thoáng trên miền vu mộng đó.
                Nghêu ngao ai hát một cung sầu?
                Gởi đến nơi nào? Mơ gợi bóng!
                Cho lòng luyến nhớ, quyện thêm sâu.


                Mong cánh bằng xa, về trú đậu.
                Vòng tay ôm lấy, đáp ưu phiền.
                Cho đầy nguyện cũ, tròn giai ngẩu.
                Kể lại cùng nghe chuyện Hứa Tiên.


                Đã yêu chung thủy cùng Xà nữ.
                Tu luyên nghìn năm, đổi đá vàng.
                Một kiếp phù du, trời nổi gió.
                Chia lìa duyên số, khổ hanh hao.


                Lịm ngất ngưỡng say, chén rượu trào.
                Để vùi ước vọng quá chua cay.
                Buốt thêm con nắng về mơn dáng.
                Nằm ngả bên đường, mộng lắt lay.


                Xin hãy cho mưa về tẩy xóa.
                Vết lưu nhân thế, ghép cho buồn!
                Đi qua như bóng vờn song cửa.
                Ý thiếp tình chàng, ký ức xưa!


                nguyênhoang
                2012
                #728
                  Huynhthomy 05.03.2012 13:19:44 (permalink)
                  0

                  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/97730/DFD4ABEA2E214978B02279382E81747D.jpg[/image]

                  KHÚC TÌNH MƠ

                  Có lẽ nào anh lại sẽ quên em?
                  Hay xao lãng từng vùng miền ký ức?
                  Và vô tư lúc đêm trường thúc giục ...
                  Đời không Anh? ... nên thao thức theo về ....

                  Kỷ niệm hờn ... kêu gọi những đắm mê
                  Ánh mắt dại với bộn bề mong nhớ
                  Phương trời xa, cản ngăn từng hơi thở
                  Nên yêu thương ... bức ảnh dở dang buồn

                  Chưa kịp tìm, trao gửi những nụ hôn
                  Nay đánh mất, dạ bồn chồn tự giận
                  Trách ngu ngơ lại thêm phần lận đận
                  Người xa rồi, thương nhớ lại trào dâng

                  Hãy trở về, duyên ý kết tình thân
                  Và cánh én chở mùa xuân trao tặng
                  Hãy trở về, cho nhớ mong tạm lắng
                  Bức tranh yêu, sẽ chẳng nhạt phai màu

                  Cánh chim trời quay trở lại tìm nhau
                  Thương yêu cũ vẽ thành trang sách mới
                  Từng chương một sẽ là ngày tháng đợi
                  Xin trở về, trao gởi một ân duyên

                  DNT
                  .....
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2012 18:17:02 bởi Huynhthomy >
                  Attached Image(s)
                  #729
                    Huynhthomy 05.03.2012 18:16:00 (permalink)
                    0

                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/97730/1756DDB56E2049439886B3684F7325CA.jpg[/image]

                    MỘT NIỀM RIÊNG, TÂM SỰ.

                    Em là ai? Thoáng hình hài, xa ngái!
                    Để Anh thầm, ngồi tưởng nhớ, thương hoài.
                    Tình yêu xưa, có bằng lòng mặc khải?
                    Van xin lời, được nói với riêng ai?

                    Anh muốn vào giấc mơ, để khám xét.
                    Ở nơi đây, nhật dạ chỉ mình Em.
                    Bởi quá yêu, ghen cả người trong mộng.
                    Cớ vì sao? Say ngủ, mĩm miệng cười!

                    Ta ước mong, rời chốn nầy, vô ngã!
                    Dìu cơn mê, phiêu lãng khắp ta bà.
                    Hồn thoát xác, đi tìm người yêu vắng.
                    Quên đáp lời han hỏi của mục sư.

                    Đứng chủ tế giữa giáo đường, hôn lễ.
                    Còn người đâu? Nhận bí tích phu thê.
                    Chuyện buồn vui, ý xa rời, chẳng dễ.
                    Càng cố quên, lại thương nhớ, tăng nhiều.

                    Ta lạc lõng giữa tình trường, khó hiểu.
                    Xin cùng ai? Ban vị thuốc nhiệm mầu.
                    Để hoá giải, gom cuộc tình thất thoát.
                    Xếp vẹn toàn, chung thủy lót ngõ đi.

                    Chiều hôm nay, bóng dặm trường cô lữ.
                    Đi trong hơi sương, gió buốt đông về.
                    Giọt lệ nồng chảy tuôn, mùa băng giá.
                    Tim lạnh rồi, quanh cảm thấy, vậy thôi.

                    Giữa tuyết trắng, còn thân cây, đứng đội!
                    Hứng muộn màng, tìm ở nghĩa bạc vôi.
                    Dìm mê man, vào vực sầu bóng tối.
                    Tất cả bên tôi, loảng mất, xa rồi!

                    Chuyện Sài-gòn, chuyện quê hương, về đó.
                    Chuyện người tình, gặp gỡ những nàng thơ.
                    Hè phố vắng, bám vương một hơi thở.
                    Biết đến phương nào? Vẫn trở chốn xưa!

                    Còn nghe không? Máu có là ngưng chảy!
                    Những mạch sầu, van đã khép ngăn chưa?
                    Ta nhìn Em bóng hình thoáng, lưa thưa.
                    Không kịp đón, che gió bùng, bụi trắng.

                    Biến tan rồi, hòa hư ảnh, sương giăng.
                    Thay màu tóc, cho người chờ, đáp hẹn?
                    Thao thức làm thơ, căn phòng chiếc kén.
                    Giữ lời yêu Em, bỏ trắng giấc nồng.

                    Bao bọc giúp người, ủ ươm nguyện vọng.
                    Lặng thầm đi, tiếp nốt cùng mùa đông.
                    Ôm niềm riêng, ta với ta, tâm sự.
                    Nắng có về, tim gởi đó, nhờ hong!

                    Ôi chua xót! Nghẹn lòng, mây vỡ vụn.
                    Làm mưa sa, giặt giũ sạch cuộc đời.
                    Được hỏi thật? Em có yêu.. không hỡi!
                    Gật đầu đi, cho mãn nguyện, phai vơi..
                    . . .

                    nguyênhoang
                    2012
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2012 02:16:54 bởi Huynhthomy >
                    Attached Image(s)
                    #730
                      Huynhthomy 08.03.2012 10:48:53 (permalink)
                      0
                      THẦM ĐAN DỆT CUỘC TÌNH.

                      Anh buồn!Ai biết Anh buồn?
                      Em ngồi giặt áo, nước luồn cuốn trôi!
                      Cầm bằng tình đã xa rồi,
                      Ngẩn ngơ vì nhớ, bồi hồi luyến mong.

                      Kiếp xưa, huyền bóng cây thông.
                      Vút vi lời gió, tơ lòng tiếc hoa.
                      Buồn theo? Thầm ước mưa sa!
                      (Giọt dài..giọt ngắn..giọt nghiêng?)
                      Nhưng mưa như vậy, chắc là hạn luôn.

                      Muốn cho bớt chút cơn buồn.
                      Làm ơn, thơ sửa dâng cuồng yêu thương.
                      Giao cung phiếm ái, hồ trường!
                      Đam mê vàng nẽo, đêm trường chơi vơi.

                      Chiều nay giặt mộng bên trời.
                      Tình yêu sao chẳng chung đời, vẹn khi?
                      Gió ơi! Cùng giữ cây đi.
                      Đừng cho chuyển gốc tình si, khan lời!

                      Bởi thầm tiếc nuối, chưa vơi.
                      Làm cây...đứng giữa trời mà reo.
                      Kiếp thân giông tố bọt bèo,
                      Chén say mộng mị, gởi theo an bài.

                      Bên đường cánh hoa dại.
                      Mong nguyện ước thông phong.
                      Dù buốt lạnh ngày đông,
                      Ngăn lòng rời, xa ngái.
                      Biết có là trở lại?
                      Vàng võ úa thu phai.
                      . . .

                      nguyênhoang
                      2011
                      #731
                        Huynhthomy 15.03.2012 19:37:41 (permalink)
                        0

                        KHÚC NGẬM NGÙI RIÊNG MANG

                        Bóng hỏa châu, Mẹ hiền nhìn, dõi mắt.
                        Mong bình an cho tất cả quê hương.
                        Trải niềm thương, trên khắp nẽo, đêm trường.
                        Bỏ lại bên triền, giày sô nón sắt.

                        Cơn nắng hực nồng, gió ngưng hiu hắt.
                        Ngày không buổi chiều, lửa cháy...khét mùi?
                        Đêm bầu trời, vắng ánh đèn soi sáng.
                        Giăng ngập màu, bằng pháo hoa tươi vui.

                        Bên cạnh đó, cũng trĩu oằn hận tủi?
                        Má khô cằn, dòng nước mắt, bùi ngùi.
                        Là giọt lệ, khóc cho ngày nuớc mất.
                        Dòng sông ngưng, chìm lắng những phù sa.

                        Phù sa hôm qua , xuôi dòng chung thủy.
                        Cùng tím lục bình, lên xuống ra vô.
                        Hôm nay, sau vụn vỡ một cơ đồ.
                        Cờ trên khắp kỳ đài, thay đổi sắc.

                        Đoàn người đến, tựa màu da, phương Bắc.
                        Những đòn thù, đáp trả bởi cùm gông .
                        Thay chổ ngụ, giữa người, là chấn song .
                        Ra khỏi nhà, *cún con, không được dắt?

                        Cho những lời phủ che, tưởng chân thật.
                        Dần từng hồi, mọi sinh vật lắc đầu?
                        Ngở xanh đỏ, tựa ruột da dưa hấu.
                        Người vác cày sau lưng thúc, của trâu.

                        Vợ chồng gặp nhau, không còn gọi, bậu!
                        Quần áo vàng, canh giữ đến cho quà.
                        Con bật khóc, nhìn lưng còm, kêu má.
                        Con Mẹ bây giờ, thân xác trơi ma.

                        Gót giày đi, xuôi ngược mọi nẽo xa!
                        Hôm nay chịu xích xiềng trói, đọa đày.
                        Mẹ không thể tin, con lại thua trận?
                        Thảm thương phận đời, lìa lá rụng bay.

                        Con ngồi đây, đếm mùa qua song sắt.
                        Nhìn ngày thu, sắc úa khoát cho mình.
                        Bởi trần gian bất chợt, điều ngộ nghĩnh!
                        Ru hồn chìm, thiền mộng lắng vô minh.

                        nguyênhoang
                        2012

                        * chó con.
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2012 04:06:50 bởi Huynhthomy >
                        #732
                          Huynhthomy 16.03.2012 04:00:52 (permalink)
                          0

                          VỀ TRÊN NGÕ..YÊU THƯƠNG.

                          Chiều nay gió quay về, lay vạt cỏ.
                          Nhắc nói giùm, vừa có bước chân qua.
                          Dẫu có đi phương xa nào, muôn ngã.
                          Nhớ đừng quên, bỏ lạc buổi hẹn hò.

                          Gặp trong mộng, một lần tương ngộ đó.
                          Giữ không rời, lúc thoát khỏi chiêm bao.
                          Đời xuyên qua những bão nổi, ba đào.
                          Trăm năm mất, duyên chẳng còn cho lại.

                          Nào trách than, bởi định mệnh an bài.
                          Cõi phù vân ngỡ dài, nhưng ngắn ngủi.
                          Lần cuối đi, không đem theo, hạt bụi.
                          Lửa đỏ hũy thiêu hài cốt chỉ sót tro.

                          Đem rải trùng dương xuôi quê, ghi họ!
                          Sóng nhận chìm trấm tích ở biển đông.
                          Nghìn năm sau có người ngang, nhắn nhủ.
                          Quá giang quê, nhìn lúa trổ ngập đồng.
                          (Nhớ ơn Mẹ, thương Cha dưỡng cuộc sống.
                          Đền công cho xin vái tạ thinh không!).

                          Em đã về chưa? Tiếp nốt chờ mong.
                          Đợi đôi phút có muộn màng, chẳng ngại.
                          Lỡ nhiều lần, xin mãn nguyện hôm nay.
                          Được hội ngộ, sẽ lấp đầy khoảng trống.

                          Gặp lại nhau, trọn vẹn ngắm môi hồng.
                          Ở ngăn tim ôm ấp hoài hư mộng.
                          Dường quên đi, ngày đang là mùa đông.
                          Em thương hỡi! Mình sẽ yêu nhau mãi!
                          (Cùng cảm ơn, thượng đế đã an bài).

                          Nguyênhoang
                          2012
                          #733
                            Huynhthomy 16.03.2012 04:15:37 (permalink)
                            0

                            Trích đoạn: Huynhthomy


                            KHÚC NGẬM NGÙI RIÊNG MANG

                            Bóng hỏa châu, Mẹ hiền nhìn, dõi mắt.
                            Mong bình an cho tất cả quê hương.
                            Trải niềm thương, trên khắp nẽo, đêm trường.
                            Bỏ lại bên triền, giày sô nón sắt.

                            Cơn nắng hực nồng, gió ngưng hiu hắt.
                            Ngày không buổi chiều, lửa cháy...khét mùi?
                            Đêm bầu trời, vắng ánh đèn soi sáng.
                            Giăng ngập màu, bằng pháo hoa tươi vui.

                            Bên cạnh đó, cũng trĩu oằn hận tủi?
                            Má khô cằn, dòng nước mắt, bùi ngùi.
                            Là giọt lệ, khóc cho ngày nuớc mất.
                            Dòng sông ngưng, chìm lắng những phù sa.

                            Phù sa hôm qua , xuôi dòng chung thủy.
                            Cùng tím lục bình, lên xuống ra vô.
                            Hôm nay, sau vụn vỡ một cơ đồ.
                            Cờ trên khắp kỳ đài, thay đổi sắc.

                            Đoàn người đến, tựa màu da, phương Bắc.
                            Những đòn thù, đáp trả bởi cùm gông .
                            Thay chổ ngụ, giữa người, là chấn song .
                            Ra khỏi nhà, *cún con, không được dắt?

                            Cho những lời phủ che, tưởng chân thật.
                            Dần từng hồi, mọi sinh vật lắc đầu?
                            Ngở xanh đỏ, tựa ruột da dưa hấu.
                            Người vác cày sau lưng thúc, của trâu.

                            Vợ chồng gặp nhau, không còn gọi, bậu!
                            Quần áo vàng, canh giữ đến cho quà.
                            Con bật khóc, nhìn lưng còm, kêu má.
                            Con Mẹ bây giờ, thân xác trơi ma.

                            Gót giày đi, xuôi ngược mọi nẽo xa!
                            Hôm nay chịu xích xiềng trói, đọa đày.
                            Mẹ không thể tin, con lại thua trận?
                            Thảm thương phận đời, lìa lá rụng bay.

                            Con ngồi đây, đếm mùa qua song sắt.
                            Nhìn ngày thu, sắc úa khoát cho mình.
                            Bởi trần gian bất chợt, điều ngộ nghĩnh!
                            Ru hồn chìm, thiền mộng lắng vô minh.

                            nguyênhoang
                            2012

                            * chó con.




                            "Con ngồi đây, đếm mùa qua song sắt.
                            Nhìn ngày thu, sắc úa, khoác cho mình.
                            Bởi trần gian bất chợt, điều ngộ nghĩnh!
                            Ru hồn chìm, thiền mộng lắng vô minh."

                            nguyênhoang

                            LTT gởi vài câu cảm xúc hoạ lại thơ Anh, chúc Anh luôn vui và may mắn.



                            CÙNG ANH

                            Thơ anh viết, nghe não nề chua xót.
                            Từng câu cay ... đau cuộc sống đoạ đày.
                            Đã xa đi, sao mãi nặng từng ngày.
                            Hãy trút bỏ ... gửi gió bay ... anh nhé!

                            Chân bước bên nhau dẫu không từ tấm bé.
                            Và xế chiều nắng muộn xuống cùng ta.
                            Anh vững tin, niềm yêu sẽ thật thà.
                            Ghé vai gánh để cùng nhau đi tiếp ...

                            Em nặng nợ, hai vai còn cuộc sống.
                            Xin đợi chờ, ngày ấy sẽ không xa.
                            Hoàng hôn về ... tình nở đẹp thành hoa.
                            Lời hẹn ước, mong anh tròn lòng giữ ...

                            Mai sánh vai, đi trong mùa bão dữ.
                            Vẫn ấm lòng, dù xa cách ngàn phương.
                            Tình thật chân nở thắm ở quê hương.
                            Trở về nhé, đan yêu thương thành áo.

                            Em sẽ khoác, chiếc nhung bào thơm thảo.
                            Ấm lòng mình, ấm cả cuộc đời ta.

                            lethutrang


                            *Cũng vì hiểu, yêu thương nhiều như thế.
                            Mà Ta mang từ phố ảo, trở về.
                            Hôm nay sống thật sự ngoài thực tế.
                            Vẫn như hồn thơ, gắn bó say mê.
                            NH/12.
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2012 04:23:12 bởi Huynhthomy >
                            #734
                              Huynhthomy 16.03.2012 18:29:25 (permalink)
                              0
                              LÀ AI ?

                              Anh là ai? Không có lòng nhân ái!
                              Một tập đoàn, kết hợp làm chuyện sai?
                              Tạo nghiệp đời cho hằn sâu, khổ ải.
                              Tham vọng không ngừng, dày xéo tương lai.

                              Tôi là ai? Theo thời gian đi mãi.
                              Năm tháng ngục tù, trả nợ lưu đày.
                              Sống ngơ chết dở, xác thân ngây dại.
                              Chiến tranh ngút ngàn, bỏ kiếp làm trai.

                              Đi dưới mưa bom, nguy hiểm từng ngày.
                              Chung tiếng cùng da, giết nhau kinh hãi.
                              Sao chẳng tiến hành họp bàn ngồi lại?
                              Chọn đường đi, tạo hạnh phúc, đổi thay.

                              Người là ai? Đến loang truyền, khuyên dạy!
                              Viết “Bible”, soạn kinh tụng, thông khai.
                              Hãy sống đẹp, quét tà tâm thừa thãi.
                              Ra khỏi lòng, những bọt rác, rạc rài.

                              Có phải chán tình người, rời không lại?
                              Và đi luôn, xa mãi không trở quày.
                              Đã thất vọng, bởi ác đồ, làm trái.
                              Giọt lệ không còn, khoé mắt cằn chai.

                              Tất cả là ai? Nấc thang thăng trải!
                              Đứng vươn lên, không chấp nhận an bài.
                              Hy vọng có, đấng trên cao, bất bại.
                              Cho mầu xanh khắp cả tinh cầu nầy.

                              Dù mọi loài, chưa lần nào được thấy.
                              Như gió ngàn phương, mây lướt trôi bay.
                              Vẫn đến cùng ta ấm nồng, nắng quái.
                              Niềm tin từ Thượng đế, không thể lay.

                              Anh là ai? Em là ai? Chẳng ngại!
                              Ta dời dòng sông, lót mộng gót hài.
                              Đi giữa quê hương, nhân tình vung vải.
                              Ba miền tràn vui, Việt Nam hôm nay.

                              nguyênhoang
                              2012
                              #735
                                Thay đổi trang: << < 495051 > >> | Trang 49 của 77 trang, bài viết từ 721 đến 735 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9