NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 77 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
hongsang 09.06.2010 01:13:11 (permalink)
0
Lời cuối..


Ta ngồi phăng cuốn đời mình
Trở về, dấu kín chuyện tình không may
Trách cho lá số an bài
Dành riêng thân phận tháng ngày hẩm hiu .

Viết xong dòng chữ cô liêu
Ngoài kia vần vũ mưa chiều xoá tan
Có cho ta được một lần?
Gọi tên người ấy tuổi Dần Hồng Sang.
N.H


Canh cô mồ quả đa mang
Trớ trêu một kiếp hồng nhan bạc phần
Mơ một vòng tay ái ân
Chiều tà bóng xế bần thần dạ đau .

Xin cho kiếp khác đời sau
Làm cây Thông đứng núi cao rì rào
Trót sinh làm gái má đào
Thân côi , cô quạnh lao chao giửa dòng .

Buồn buồn hát bản ĐÊM ĐÔNG
Quê người lẻ bạn cõi lòng thật đau ...
Mơ một vòng tay ngọt ngào
Một bờ vai rộng ...tựa vào đêm đêm ....

HS
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2010 01:39:02 bởi hongsang >
#61
    Nguyên Hoang 09.06.2010 06:07:21 (permalink)
    0


    Đêm đêm giấc ngủ, vòng tay sẵn
    Đợi bóng ai kề, lặng dỗ mơ
    Người ơi! luôn mãi mong chờ
    Mình cùng bay bổng, khỏi bờ trần ai.

    N.H

    Dám tỏ lời, yêu Em
    Đã có chút lòng thành
    Cầm trên tay, kinh thánh
    Trẩm suốt đời, yêu khanh.

    Chưa nói lời, yêu Anh
    Nên suốt đời mong đợi
    Trần gian đừng đổi dời
    Dù hy vọng, mong manh.
    N.H








    #62
      Nguyên Hoang 09.06.2010 10:34:56 (permalink)
      0
      Lối Cũ Mù Sương.

      Cao nguyên đó, vẫn mong người năm cũ
      Trở về thăm, thành phố đẩm sương mù!
      Con dốc phố, buổi mai bừng, nhũn ướt
      Cúi hôn mùi, đất ẩm nắng vương thu.

      Và ngửa mặt, nhìn mây tìm thi phú
      Nhớ gì không? Hàng thông lạnh, vi vu!
      Đã lâu lắm, quay hồi bằng ảo giác
      Tà dương đi, còn gởi vội rán vàng
      Cho vách núi, giữ lại giùm, mai trả
      Thời gian nào, cũng chẳng thấy phôi pha.

      Khung trời lạnh chỉ bạc màu, thiếu vắng
      Gót chân ngân, để lại dấu bụi đường
      Hương phai sắc, trên hoa thu vàng vọt
      Vầng trăng sầu, ngã bóng thuở nhiểu nhương.

      Sáng nay lạnh, bóng ai quày quả bước?
      Rảo nhanh chân, để kịp đến cổng trường
      Mẹ đã bảo, đêm qua nên ngủ sớm
      Gạo bài thi toàn định lý yêu đương
      Yêu thương cộng sân trường, chia hoa phượng!
      Một phương trình giải mãi, nghiệm không ra
      Để hết cấp, mọi điều đành phải trả?
      Kỷ niệm vo tròn ném bỏ, trôi xa.

      Hai kẻ chia tay, mang giày vạn dặm
      Bước theo mây, gió dẫn lối, muôn trùng
      Đi khắp chốn, trở về con dốc cũ
      Ngắm triền đồi, sương giăng trải, mông lung!
      Vàng trên lá và bạc mầu trên tóc
      Phai gì không? Ở nỗi nhớ cùng mong ?

      Qua bao miền, bám rám gót bảo giông
      Trở về đây,niềm thương được hong nóng
      Khu vườn xưa, chợt lại nở nụ hồng
      Có giữ được, bước chân người viễn khách?
      ĐA LẠT ngần thương, giải lụa mong manh.

      Lối xưa thành phố đó, vẫn sương mù
      Nắng lên có nhạt, úa vàng trong thu?

      NGUYÊN HOANG
      8.6.10

       
      R
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2010 20:55:51 bởi Viet duong nhan >
      #63
        Nguyên Hoang 09.06.2010 22:43:45 (permalink)
        0


        Ta về dậy sóng ân tình
        Dòng sông năm cũ, soi hình đợi mong.

        Trong trái tim Em, tình quá nóng
        Có còn ngăn trống, để Anh vào?
        Nghìn năm bao bọc, làm thân nhộng
        Ngự mãi, không rời khỏi em đâu.

        Trần gian ta bước, lắm phiền sầu
        Trôi mất qua đi, nhiều ảo mộng
        Gió bổng ngừng lay, nhìn đắm đuối
        Mây giùm ta hỏi, dẩu mưa ngâu.

        Nguyên Hoang
        #64
          hongsang 10.06.2010 00:37:55 (permalink)
          0
          Em  Bây  Giờ
           
          Em  bây  giờ  yêu  gió  yêu  mây
          Yêu  hoa  yêu  lá  yêu  bầy  chim  xinh
          Ngồi  đây  mà  nhớ  mái  Đình
          Quê  Hương  yêu  dấu  của  mình  năm  xưa
          Ôi  chao  nhớ  mấy  cho  vừa
          Khi  mà  nghĩ  đến  lòng  lưa  thưa  sầu
          Đình  ơi  ngói  đỏ  xưa  nào
          Bây  giờ  nhắc  đến  nghe  đau  đớn  thầm
          "Qua  Đình  ngả  nón  trông  Đình"
          "Đình  bao  nhiêu  ngói  thương  mình  long  đong"
          Ở  đây  xứ  lạ  quê  xa
          Đình  đâu  để  ngả  nón  mà  ghé  thăm ?
          Ngỡ  là  đi  một  đôi  năm
          Nào  dè  nát  ánh  trăng  rằm  thiên  thu...
           
          HS
           


           
           
           
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2010 00:41:32 bởi hongsang >
          #65
            Nguyên Hoang 10.06.2010 08:18:26 (permalink)
            0
            LỐI NÀO ĐI QUA...

            Phù sa sông bồi lở
            Lục bình lững lờ trôi
            Nhìn cuộc đời chuyển đổi
            Tình ngắn ngủi, bạc vôi!

            Ngắm lục bình trôi làm thơ lục bát
            Lục bát chờ ai ? chua xót võ vàng
            Bao năm còn thấy không gian
            Là còn thương nhớ mây tràn gió trôi!
            Niềm vui tương hội rã rời
            Đã qua khắp cả khung trời bao la.

            Nhớ về một thuở mượt mà
            Thời gian cướp lấy nhạt nhoà biến tan
            Dòng châu luỵ chảy đôi hàng
            Như con sông đó mơ màng đi qua.

            Lục bình trôi, lục bình xa
            Ta còn ở lại lòng đà miên man
            Khi nào đời bước sang trang
            Không cần chuẩn bị, vội vàng thoát mau.

            Từ lâu trói buộc cản rào
            Ta đi thanh thản không vào nửa đâu
            Dòng sông xuôi chảy qua cầu
            Lục bình đã giúp chở sầu thiên di .

            Lần vào đến, lần rồi đi
            Trăm năm chưa đủ xuân thì bước theo
            Vào cũng nghèo, ra vẫn nghèo?
            Đấp cho xác chết lá vèo trẩy thu.

            Không cần tiếng khóc hu hu
            Thân vào lửa nóng thiên trù chia tay
            Ngàn năm gió chuyển mưa bay
            Ta nhìn dương thế đong đầy xót xa.

            Làm hoàng hạc hay thiên nga?
            Vươn đôi cánh rộng tan hoà thiên thu.

            NGUYÊN HOANG
            2010

            R
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 07:22:49 bởi Nguyên Hoang >
            #66
              Nguyên Hoang 10.06.2010 08:30:26 (permalink)
              0

              Đất trời chỉ có đôi ta
              Còn chăng vọng ước chan hòa viễn khơi

              Em đứng một mình hứng lá rơi
              Vòng tay đã được vướng tơ tình
              Có mơ cánh gió nào mang đển?
              Một bóng hình thương, trọn xóa vơi.

              Mong manh trong cõi nào xa vợi?
              Ấp ủ bâng khuâng những đợi chờ
              Nhờ nhánh mây trôi, đưa gởi đến
              Tỏ tình thương nhớ, chuốc trong thơ.

              Từng đêm mong được, cho vào mơ
              Lạc bước gặp Em , dù huyển mộng
              Chờ mãi người thương, nào chẳng thấy
              Kẻ tim? chưa rỏ dáng ra sao?

              Nguyên Hoang








              #67
                Nguyên Hoang 10.06.2010 20:46:18 (permalink)
                0

                Trích đoạn: hongsang

                Em  Bây  Giờ
                 
                Em  bây  giờ  yêu  gió  yêu  mây
                Yêu  hoa  yêu  lá  yêu  bầy  chim  xinh
                Ngồi  đây  mà  nhớ  mái  Đình
                Quê  Hương  yêu  dấu  của  mình  năm  xưa
                Ôi  chao  nhớ  mấy  cho  vừa
                Khi  mà  nghĩ  đến  lòng  lưa  thưa  sầu
                Đình  ơi  ngói  đỏ  xưa  nào
                Bây  giờ  nhắc  đến  nghe  đau  đớn  thầm
                "Qua  Đình  ngả  nón  trông  Đình"
                "Đình  bao  nhiêu  ngói  thương  mình  long  đong"
                Ở  đây  xứ  lạ  quê  xa
                Đình  đâu  để  ngả  nón  mà  ghé  thăm ?
                Ngỡ  là  đi  một  đôi  năm
                Nào  dè  nát  ánh  trăng  rằm  thiên  thu...
                 
                HS
                 


                 
                 
                 
                 



                Chim xinh đó, Anh cố dành, ngự trị
                Phù thủy xoa tay, trở lại xuân thì
                Đình cao giá, anh nhờ người mua lại
                Xây cung đền, đón bước em lên ngai.

                Vườn địa đàng, mình cùng chung sống mãi
                Sầu lưa thưa, tan biến bởi trăng rằm
                Thiên thu sẽ, tấu lời ca ướt đẫm
                Phép mầu tràn, môi mằt thắm, trăm năm.

                Tình yêu, do tự mình mơ tưởng
                Dỗ giấc bình yên, cho mỗi đêm.

                Nguyên Hoang
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 07:22:04 bởi Nguyên Hoang >
                #68
                  Nguyên Hoang 11.06.2010 01:24:06 (permalink)
                  0
                  CUNG SẦU

                  Em đi gầy tay giăng mắc
                  Lá vàng nhuộm dáng kiêu sa
                  Nẽo đường đo chiều bóng ngả
                  Dung nhan phai dấu cỗi cằn .

                  Ta về hoàng hôn im lặng
                  Bàn tay chợt ngủ trên vai
                  Nỗi lòng thơm tho luyến ái
                  Buồn đi bỏ lại dấu hằn .

                  Như lần nào, Em chợt đến
                  Huyền thoại gát bóng cung đài
                  Có nghe niềm thương vụng dại ?
                  Trở về đứng ngắm chênh vênh .

                  Em là ai ? Không định nghĩa
                  Rời xa chao đảo trọn đời
                  Vòng tay thiếu em lạnh giá
                  Ta ngồi đợi nắng hong phơi .

                  Em là vầng dương sóng bước
                  Nguyệt hằng ru giấc bao đêm
                  Buổi mai thức dậy chiêm ngưỡng
                  Tà dương kề cạnh khát thèm .

                  Ta đi cùng em suốt kiếp
                  Bên trời thắp nến trăng sao
                  Càn khôn nhạt nhòa mê thiếp
                  Vây quanh quyên góp muôn màu

                  Cơn mê Hồ điệp, đưa trao !

                  Nguyên Hoang
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2010 07:21:13 bởi Nguyên Hoang >
                  #69
                    Nguyên Hoang 11.06.2010 07:20:01 (permalink)
                    0
                    MÙA THU DUYÊN TƠ MÂY
                    Thu đi qua, đông về cành mệt mỏi
                    Những hàng cây rũ lá, nhớ xa xôi
                    Ai đã quên thời gian, dành ước lệ?
                    Mùa trôi sang, chờ đợi mãi, không về !

                    Cung điệu trầm, khung lụa trời, giăng trải
                    Môi cằn khô, xóa dấu buổi xuân thời
                    Giọt lệ nào? hoang vu hằn tóc rối
                    Có buồn không? than trách mấy cho vơi?

                    Dòng quê cũ, phù sa vẫn lặng cuộn
                    Triều thong dong kéo bước nhẹ, khuây nguồn
                    Ta nặng nhọc, khập khễnh chân uể oải !
                    Đời cho ta, còn nhớ đếm năm dài.

                    Mong nghe lại, ca dao buồn, ai hát?
                    Ru lâng lâng, trôi bóng ngủ bên thềm
                    Cơn gió đến nằm kề trao thấm mát
                    Vỗ về say, canh giấc thức bao đêm.

                    Miên man chảy, con sông dài quây quắt
                    Tầng mây trôi, đi mãi chẳng trở về !
                    Tay ngăn gió, mong chờ thuyền chở nặng
                    Ân tình xưa tròn môi mắt, no nê.

                    Xin cuối xuống, cột vầng trăng, nhân thế
                    Cho hương say, xoa vọng ước nguyện thề
                    Lúc quay lại, ta lặng buồn quên khóc
                    Niềm thân thương, lót đẩm lối hoang mê!

                    Cho trả lại, lời tạ từ lưu giữ
                    Bên khung rêu ai kết bó, mong chờ?
                    Trời giăng phủ những màn sương tư lự
                    Thật mong manh trìu mến, áng mây tơ.
                    Dáng thiên nga mất hút dạng bên trời
                    Còn chao đảo, buông mình quyên sắc úa
                    Vẫy tay chào, mùa thu đi, hủy hoại !
                    Vàng trên thân, chờ gió trút mây phơi.
                    NGUYÊN HOANG
                    10.06.10

                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2010 13:03:34 bởi Nguyên Hoang >
                    #70
                      Nguyên Hoang 13.06.2010 10:12:53 (permalink)
                      0

                      TẠ LÒNG
                      Ta hứng giọt sương vừa rơi rụng!
                      Long lanh như nước mắt tuôn tràn
                      Chờ Anh, có phải từ muôn kiếp ?
                      Giọt lệ Em nồng, men chuốc say ?
                      Ta đến muộn màng, bầu rượu nhạt
                      Còn trăng gởi hẹn, để mong thèm!
                      Cho ta tạ lỗi, cùng trăng sáng
                      Nầy chén ân tình, ta nhớ Em .

                      Nguyên Hoang
                      2010

                      #71
                        Nguyên Hoang 13.06.2010 18:50:13 (permalink)
                        0
                        VÙI LẤP

                        Tựa hương thơ, thấm tầng mây lảng đảng
                        Thương ngần thu cơn gió lạ bay về!
                        Chỉ riêng mình, kín sâu, dần biến dạng
                        Ôi ngày buồn! sao vàng võ hoang mê ?

                        Tơ ngừng nhả, đường quay lui, nhập thế !
                        Dấu chân vào, trở gót vội ra đi
                        Nhớ ghé lại, báo cho người gát cửa
                        Xoá tên giùm, giờ thanh thản thiên di .

                        Đường cái quan, đời vô ngờ hoa mỹ !
                        Vực thẳm ra, chua xót đến ngỡ ngàng
                        Thừa nước mắt, để từng ngày ném trải
                        Ngắm trần gian, hạt bụi xốn trên mi.

                        Chợt hôm nao trở về khu vườn cũ
                        Nắng mai sang, vừa giải toả sương mù
                        Hoa không thu, phai màu còn say ngủ
                        Sắc nụ đài, chưa kịp giữ hương lưu.

                        Đường ướt sũng, mưa sa vây vương lại
                        Như vừa qua dòng nước cuộn bên đời
                        Trôi chảy trút về thượng nguồn xa mãi
                        Đã xẻ chia, dìu hình bóng đôi nơi.

                        Đưa miên man đến tận miền dịu vợi
                        Lần tìm xem, còn sót chiếc que diêm
                        Ta đốt ngay ngọn nến tình phù phiếm
                        Thắp lên soi ngõ bước lắm rã rời.

                        Đời buốt lạnh, dập vùi tan bóng dáng
                        Ta say buồn nhìn ngắm lại nhân gian
                        Con sóng nhỏ đã dìm cùn đáy biển
                        Xoáy đùa lên, cát khoả lấp thiên niên.

                        Nguyên Hoang


                        LÃNG MƠ

                        Ngày mùa đông, đi trên dòng sông trắng
                        Đôi bờ trồng toàn những cánh anh đào
                        Chập chờn nước, vỗ về mơn ánh nắng
                        Tầng mây soi, bức lụa rực muôn màu.

                        Ở nơi đó, còn thiếu nhân dung ngự
                        Rong thuyền hoa nhập bến ghé cung thiềm!
                        Ta làm khách thi nhân nhìn trăng diễm
                        Quăng mồi tìm đáy nước, bóng trầm ngư.

                        Ngồi trăm năm nhập hồn, cầu Lã Vọng
                        Bên triền non chiêm nghiệm, giải bạch tuyền
                        Là dòng chảy trầm luân, loang giăng phiếm
                        Cõi càn khôn,dìu dặt đón thiên duyên.

                        Cho say đắm triền miên, ngưng cánh gió
                        Đâu hương giao nguyệt mộng, quyện mây triêng
                        Sao ngơ ngác, thung thăng luồn lỏi trốn
                        Dừng chân xoay. hạt bụi lắng toạ thiền.

                        Thắp ngọn nến nguyệt hằng kề bên cạnh
                        Đêm miên du ảo giác, uyển chập chùng
                        Mong manh quá, vằng vặc diêm lóng lánh
                        Chừng nào đưa? nhẳn nhụi đến mông lung?

                        Đôi mắt đỏ, còn đảo chao vực trũng
                        Say suy tư, thẩm thấu ý niệm đời
                        Vẫn luân vũ, chưa rời sàn mây ngút
                        Đông về rồi, ngày tháng nhớ viễn khơi.

                        NGUYÊN HOANG
                        06.13.2010




                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2010 17:03:29 bởi Nguyên Hoang >
                        #72
                          Nguyên Hoang 16.06.2010 00:50:03 (permalink)
                          0

                          RỜI XA...

                          Trả hết cõi đời, những mượn vay
                          Cho quên một thuở, nhiều vinh tội !
                          Ta về trên nhớ đường trăng dõi
                          Ấp ủ men nồng, vỡ chén say.

                          Trút bỏ hình hài như lúc đến
                          Còn chăng kỷ niệm, trĩu vai gầy
                          Ta nghèo rượu nhạt mềm môi uống
                          Rừng núi thu xưa, tâm nhũn cuồng.

                          Những dòng thơ mặn, tìm thi hữu!
                          Mây gió dìu đi, cuốn lững lờ
                          Triền lũng mù sương vạt cỏ rủ
                          Đường quày trong kiếp, chẳng phai mơ.

                          nguyên hoang




                          #73
                            Nguyên Hoang 16.06.2010 10:41:29 (permalink)
                            0

                            LỠ THẦM YÊU EM

                            Tháng chờ
                            năm đợi lâu chưa?
                            Sao nghe mòn mỏi
                            nắng mưa cuộc tình?
                            Ta về tìm chốn lặng thinh
                            Đọc dòng thơ cũ chỉ mình với ta


                            Đã đi
                            khắp cõi ta bà
                            Tìm trong hư ảo
                            mượt mà tuổi thơ
                            Nắng thu về cũng hững hờ
                            Cho quên mắt biếc thôi chờ son môi
                            Ngày đông lặng lẽ qua rồi
                            Ta trong thân nhộng đền bồi kiếp dâu
                            Cuộn tơ vàng ánh vũng sầu
                            Chờ cho bóng ngả phai mầu nhân duyên

                            Bềnh bồng trên sóng truân chuyên
                            Dòng sông dong rũi con thuyền cô đơn
                            Hoang vu kéo bóng chập chờn
                            Rủ về lối cũ từng cơn cảm trầm
                            Lui chân từ chốn xa xăm
                            Mang cho tiếc nuối lỡ thầm yêu em
                            Ngày xuân cánh bướm bên rèm
                            Đợi khung sổ mở trao kèm hương thơ
                            Hoa dung nếu có mong chờ
                            Hạ mang nắng ấm hong tơ trói tình.

                            Thiên duyên vầy kiếp ba sinh
                            Nhớ thương không dám tỏ tình yêu em
                            Từng đêm say giấc êm đềm
                            Vẫn mơ để gặp, phỉ nguyền ước trao!

                            Nguyên Hoang








                            #74
                              Nguyên Hoang 16.06.2010 10:46:53 (permalink)
                              0
                              EM CHO TA, CUỘC TÌNH ĐẦY MỘNG ẢO
                              VÀNG THEO MÂY, BAY MÃI CHẲNG ĐỢI CHỜ
                              MONG NGUYỆN ƯỚC, KỀ BÊN NHAU NHỊP THỞ
                              TRẦN PHÂN LY, CHIA CÁCH BÓNG TRĂNG SAO.

                              N.H
                              #75
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 5 của 77 trang, bài viết từ 61 đến 75 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9