NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 525354 > >> | Trang 53 của 77 trang, bài viết từ 781 đến 795 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
lethutrang 01.08.2012 17:20:26 (permalink)
0

VẪN CÒN

Lại quay về với ngày tháng cô đơn
Nghe tiềm thức trở dậy niềm chua xót
Lòng anh như những giọt mưa thánh thót
Đọng ở bên đời, hương vị tình chơn

Sài Gòn chiều nay, nắng bỗng nhòa hơn
Bàng bạc cả, áng mây trời mùa hạ
Chợt trái tim trở mình bồn chồn lạ
Nửa rã rời ... nửa đau đáu thương yêu

Tiễn anh đi, cà phê buổi muộn chiều
Góc phố cũ nghe hanh hao vào đến
Lòng chơi vơi, nhớ ánh nhìn trìu mến
Và tiếng cười, như rộn rã âm vang

Em tựa vào bờ vai rộng mênh mang
Muốn níu kéo, tình yêu ơi... ở lại !
Muốn thắp lên cả trời thương rực cháy
Nhưng muộn màng, hoàng hôn phủ chiều hoang

Anh trở về phương trời đó thênh thang
Trong lạnh lẽo và ôm vào cô độc
Khi cánh sắt xé màn đêm gió thốc
Này ân tình... đang còn lắm màu vương?

Kỷ niệm ơi ! dàn trải mãi đêm trường ...

lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2012 20:03:43 bởi lethutrang >
lethutrang 02.08.2012 12:13:27 (permalink)
0

BAO GIỜ?

Hình như trời chớm sang đông
Bởi nghe buốt giá trong lòng đảo chao
Hình như con nắng hanh hao
Nhạt nhòa phiền muộn trở vào mùa thương

Hình như trên những lối đường
Ồn ào nhưng lại không phương hướng gì
Hay là khi tiễn người đi...
Mùa nay trở giấc muốn ghì tình chơn?

Phi trường cánh sắt cao hơn
Chở người biệt xứ đang hờn ngày xa
Không cho mong ước giao hoà
Trùng trùng ngăn cách tình ra muộn màng

Nẻo đời mình cứ đa mang
Cho từng đau đớn trở sang đáp bù
Hỏi trời, trời mãi âm u
Gọi mây, mây cũng mịt mù, Anh ơi !

Bao giờ oanh phượng cùng đôi
Bao giờ xuân lại rạng ngời màu hoa?
Bao giờ mưa nắng thuận hoà?
Bao giờ khoảng cách đừng xa muôn trùng?

Bao giờ vẽ được thuỷ chung?

lethutrang
Huynhthomy 04.08.2012 10:00:11 (permalink)
0

Trích đoạn: lethutrang


BAO GIỜ?

Hình như trời chớm sang đông
Bởi nghe buốt giá trong lòng đảo chao
Hình như con nắng hanh hao
Nhạt nhòa phiền muộn trở vào mùa thương

Hình như trên những lối đường
Ồn ào nhưng lại không phương hướng gì
Hay là khi tiễn người đi...
Mùa nay trở giấc muốn ghì tình chơn?

Phi trường cánh sắt cao hơn
Chở người biệt xứ đang hờn ngày xa
Không cho mong ước giao hoà
Trùng trùng ngăn cách tình ra muộn màng

Nẻo đời mình cứ đa mang
Cho từng đau đớn trở sang đáp bù
Hỏi trời, trời mãi âm u
Gọi mây, mây cũng mịt mù, Anh ơi !

Bao giờ oanh phượng cùng đôi
Bao giờ xuân lại rạng ngời màu hoa?
Bao giờ mưa nắng thuận hoà?
Bao giờ khoảng cách đừng xa muôn trùng?

Bao giờ vẽ được thuỷ chung?

lethutrang





CHÂN TÌNH..

Bao giờ vẽ được thủy chung?(ltt)
Trời cao cho lại, trùng phùng Em ơi!
Ta đi, cạnh mãi cuộc đời,
Anh thương nhiều lắm, chẳng rời xa đâu.

Không gian, mây vẫn đậm màu!
Tình yêu từ ảo, đưa trao mang về.
Hôm nay tròn nghĩa phu thê,
Nụ hôn xin mãi vỗ về trăm năm.

Thời gian trôi lặng, âm thầm.
Chuyện mình nguyệt mộng, tích trầm nhân gian.
Ngày qua, thu nhuộm lá vàng,
Rơi bay lót ngõ, ngập đàng ta đi!

Lần xa, nước mắt đọng mi.
Vô thường trời đất, chẳng gì làm phai.
Cùng Em hứa kẻ lông mày,
Máu liền hơi thở, thương hoài ngàn năm.

Dẩu về lại chốn xa xăm.
Mùa đông cuốn kén, thân tầm hoang mê.
Nhả tơ, trói chặt nguyện thề!
Xích thằng dương thế, thiên trù sủng ân!

Duyên mình đúng nghĩa, tình chân.
. . .

nguyênhoang
2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2012 10:03:15 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 09.08.2012 11:09:27 (permalink)
0


GIẤC HỒNG..THU CỐ NHÂN.


Chiều nay nhặt lá, biết vào thu.
đông đã ngưng mưa, sương trải mù!
Cứ ngỡ lệ tràn đọng khoé mắt,
nhắc từng kỷ niệm, dấu ghi lưu..

Em đi, để lại người trông đợi!
trên phiến mơ xưa, giấc ngủ dài.
Vẫn đứng chờ đây thầm nhớ mãi,
chân tình trao đó, khó phai vơi.

Con nắng thân quen vừa muộn tới.
có hong được ấm lá thu vàng?
Ước mong gom cất dành ôm ấp,
mùa đến quay hồi, chuyển cố nhân!

Dường chứa thu ràn rụa nước mắt.
hồn thơ bay bổng nép mây ngà,
Trôi đi xa mãi về phương Bắc,
em cánh nhạn buồn, cõi nhớ Ta.

Còn màu hy vọng, khung bao la.
bến đỗ dòng xưa thuyền mộng ảo,
Ngõ lặng vu vơ vùng đất lạ,
giấc hồng hoà nhập ở chiêm bao!

nguyênhoang
2ngàn12




R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2012 23:30:26 bởi Ct.Ly >
Huynhthomy 12.08.2012 00:23:13 (permalink)
0


CHỜ MỘT CON NẮNG.

Con nắng về ngang, bám cổ vai.
Người yêu nhìn thấy khẽ châu mày.
Thương Anh, Em muốn tình chung ngã.
Mình mãi không là đổi hướng riêng.

Thiên trù ban đó một tơ duyên.
Đã ngộ, đừng xa nhau Anh nhé!
Tựa nước thủy triều, dìu cánh tím.
Lục bình xơ xác, kết từng bè.

Đi xa xuôi lại không quên bến.
Vào ngủ nằm mơ, gặp lại người.
Mộng mị nhiều khi thành thực tế,
Áp lòng nhận diện, đúng vân môi.

Em có bằng lòng chịu lấy tôi?
Nguyền xưa có lẽ được đền bồi.
Dù rằng chưa được người mai mối.
Thây kệ, chuyện rồi bỏ nhé thôi.

Cơn nắng vừa về chợt đi vội?
Đến nơi, mà chốn đó tận rồi.
Ở khung trời xám nhiều chua xót.
Thầm nhớ buốt hồn, nhận gió đông.

Chuyện ao, điều ước nên vợ chồng.
Nắng hỡi! Bao giờ ghé bến song?
Cho chút nào mơ, đạt nguyện vọng.
Tình Em, Anh sẽ mãi chờ mong.

Phù vân, nhanh kiếp đón xuân nồng!
Đây chốn hồng trần trọn giấc mơ.
. . .

nguyênhoang
2ngàn12
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2012 00:35:01 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 16.08.2012 23:19:32 (permalink)
0


LỜI TỰ THÁN.

Em có về chờ Anh nơi bến vắng?
Nghe khúc buồn man mác, nổi theo sông!
Người xa quê còn giữ đó niệm lòng,
Những ước hẹn, tích trầm lưu đáy nước.

Hồn ai gởi từ ngày đi, đêm bước?
Xuân trôi qua và hạ đến hững hờ,
Những vàng võ của thu nào ngắm được,
Đông vẫn ươm nồng, từng ước trong mơ.

Tình chớm trao, đã buộc trói đợi chờ.
Con nắng nhỏ tặng cho cũng cất đó,
Gói gém dành, gởi khách ở phương xa.
Đấp dỗ ngủ, đêm dài chắc lạnh lắm?

Ngày ở đây, đêm chốn nào, muôn dặm.
Thời tiết trái mùa, giờ khắc khác nhau.
Mưa với nắng, phải nhường cho tuyết trắng,
Đường xuôi chân trầm lắng, ánh một màu.

Mây đục vẩn, thoảng ngang vùng nguyên thảo!
Thông lặng nhìn, quên rít tiếng vi vu.
Đêm mãi thiếu cùng canh trường, bóng nguyệt.
Vầng dương ngày, chậm rải gót thiên trù.

Mưa có nhiều, chẳng đổi úa ngần thu.
Chỉ nhuộm thoáng mà đậm vàng trọn lá?
Tình yêu mong, luôn nhận vẹn chan hoà.
Được bất tận cuối chân trời, góc biển.

Em à! Mình thương mãi, đong đầy duyên.
Như nào xưa, thường cùng nhau, ước nguyện!

nguyênhoang
2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2012 17:29:16 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 20.08.2012 01:26:03 (permalink)
0


CHIẾC BÓNG VÔ HỒN.
 
Tà huy chẳng rủ theo về,
Bỏ người ở lại bên lề, bơ vơ!
Sót chăng một chút hồn thơ.
Chờ người năm cũ, bao giờ gặp nhau?

Ngồi mơ dòng cuối giang đầu.
Bão giông quyện cuốn niệm sầu, miên man.
Cơn mưa giùm xóa, võ vàng!
Cho lòng thanh thản, quên phiền bước ra.

Từ một cõi thật xa.
Có thể là như thế.
Một miền mông lung, bóng nắng nhạt nhòa.
Chắc hẳn đều xa lạ,
Tháng ngày lặng trơ, không gió mây qua.

Riêng ta mong vô ngả.
Chiều đi chẳng ghé lại thả chút lòng.
Đường xa đó âm thầm một bóng.
Qua buổi bình minh rồi,
Còn chăng đó, chuỗi tà huy.

Mây vội đi, thoáng khung trời, lẫn trốn.
Có hiễu lòng ta? Chua xót bồi hồi!
Về nguồn xưa, gió đẩy dìu, sóng rổi.
Xa rời nhân gian, chiếc bóng vô hồn.

nguyênhoang
2012







<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2012 01:50:41 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 25.08.2012 09:41:33 (permalink)
0


NET
THƠ..


Net thơ gian díu, hồn ngơ ngẩn.
Hành hạ tâm thư, khốn khổ hoài.
Cố thoát, nhưng lòng vưong vấn mãi.
Cuộc đời chua xót, xoáy khôn nguôi.

Net thơ, ta hận mi nhiều lắm!
Trói chặt con tim chẳng vẫy vùng,
Bám gót hoang mê, thân mệt mỏi.
Chập chờn thao thức, giấc mông lung.

Đưa đẩy rong xuôi, về dốc trũng.
Vùi cho lún xuống tận ao bùn,
Kéo lê qua khắp vùng mây ảo,
Giá buốt vờn quây, đến đảo chao.

Trăng phai đáo ngộ đồng hoang thảo.
Hẹn ước bao năm, lỡ mộng rồi.
Một dải sương treo trùm phủ lối,
Che giùm bão tố cuốn chia phôi.

Net thơ, ray rức nhớ bồi hồi.
Ru lăn cuộc sống lần theo dốc,
Cho thân bốc vẩy, vết khô cằn.
Mắt cũng nhạt nhoà, đắng thắm môi.

Một khúc thơ tình, tan vụn vỡ.
Lắng chìm sâu thẳm, tích cơn mơ.
. . .
nguyênhoang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2012 09:44:47 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 26.08.2012 22:03:07 (permalink)
0


GIẤC MƠ XANH..TỪ ĐÔNG.

Đông, đã về chưa hả Anh?
Mà sáng nay mù sương, giăng ngõ trắng!
Bước chân thầm, chậm rãi đếm khoảng qua.
Gió đêm rồi, chao rụng rơi nhiều lá.
Còn bao lâu? Đi xong hết đường trấn!

Đông, vừa về phải không Anh?
Nhớ thoa dầu, khi ra sân buổi sáng!
Mặt trời dậy trể hơn, nắng chưa tràn.
Bóng nguyệt hằng khuất che bởi cao ốc.
Trong ngày đừng quên, bỏ sót nhớ mong!

Đông, thật sự đến hả Anh?
Những tia nắng mong manh, sưỡi đủ ấm?
Nhốt mình cô đơn, tổ cuốn thân tầm.
Chờ xuân, có thoát thành cánh bướm?
Nhả tơ đủ mùa, dệt áo yêu thương!

Đông về tim Anh, có nồng hay lạnh?
Mây đều xanh, tình Em mãi trong Anh!
Khoá môi ngăn, không cho rời, kịp hỏi?
Đông nào đến về, lòng chẳng phai phôi.

Ừ! Đông về..niềm mơ gởi xa xôi!
. . .

nguyênhoang
2012


R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2012 23:33:06 bởi Ct.Ly >
Huynhthomy 30.08.2012 04:46:43 (permalink)
0




DẤU XƯA.
Lạnh mù sương nắng về bên dốc đá.
Nhìn tà dương lặng lẽ bước cạnh đời.
Theo năm tháng bóng thời gian mệt mỏi.
Tất cả buồn, khi rẽ hướng chia nơi.

Đến cuối ngã, không gặp ai đứng đợi.
Còn lại đây toàn cảnh úa, phai tàn.
Qua vùi lấp hoặc an phần viên mãn.
Lẽ sống muôn loài, phải chịu ra đi.

Đó là luật tuần hoàn, xếp an vị.
Một thời vui với xanh bóng xuân thì.
Thân cằn cỗi phải chuyển màu, đổi hướng.
Lục bát cuộc đời, bát cú yêu thương.

(Ôi những vần câu, ngọt lịm thi đường.
Bút bay lượn, thi nhân hề, loang bước..
Trần thơ say, chén men Hành Tống Biệt.
Ngõ hằng soi đêm vọng đỉnh cầu sương)!

Vòng trời đất vô thường, soạn giao hưởng.
Hạnh phúc thiên trù lắm nẽo gian nan.
Bốn mùa nhân gian, thu ắng sắc vàng.
Đông cam phận quạnh buồn, ôm buốt giá.

Bương miên man quên nhớ, tiếc nuối quà?
Mà Thượng đế một lần trao tay, đón..
Kiếp chưa ngộ, nên duyên tình chẳng trọn.
Cõi nào yên bình, bóng đáp ngụ cư?

Vọng ước kiêu xa, thỉnh cầu tha thứ..!
Ta rời tinh cầu mộng mãi tương tư.

Nguyênhoang
2012
Huynhthomy 30.08.2012 18:45:52 (permalink)
0
CƠN MƠ HUYỀN THOẠI.

Thịt da nồng,
tạ ơn từng con nắng!
Gió dừng chân, mây vẫn tiếp trôi đi.
Mùa thu qua, vàng tơ trời mộng mị.
Còn cho hồn,
huyệt mộ nhỏ hư không?

Để tương tư nghiệm ngẫm, nét tương đồng!
Ai vẽ trọn, bằng cọ hồng huyền thoại?
Bức tranh đời, nhẹ nhàng tựa sương khói.
Trần gian cho, mãn nguyện buổi đi về.

Một bóng nến, vài lời kinh..ru tế!
Đưa người xuôi, quay quắt mắt chờ tìm..
Với ánh mắt long lanh, đọng chứa lệ.
Chiếc lá vòng rơi, sắc thắm máu tim.

Sóng nước đêm nay ngưng đùa, chìm lỉm!
Ai gởi nhờ lưu, một dáng trăng ngà?
Khiến ta mãi, tâm tình nghiêng chao đảo.
Có gì? Mang nuối tiếc..đến chốn xa.

Tỉnh thức, hoàn cơn mơ,
miền đất lạ.
Mùa đông sang,
... ray rức ấp ủ lòng!
Con nắng nhỏ có hồi quay, lại bóng?
Cho Ta niềm mơ yêu, dẫu mộng mị.
Hay huyền thoại vàng trên lá,
thu qua..

nguyênhoang
2012
Huynhthomy 01.09.2012 06:55:14 (permalink)
0
MỘT MÌNH..

Trả lại cho đời..tất cả những câu chữ.
Và người..con phố ảo.. thắm tình thơ.
Bỏ xác thân, vùi tha hương..đất khách.
Chút nào xót xa? Hanh vết ưu phiền!

Thủy triều ra, mang phù sa về biển.
Chén phù vân, men cay đắng bùi ngùi.
Đôi dòng lệ, để lại hoen trên mắt!
Lóng lánh dài, xa tắp chảy..con sông.

Nỗi niềm xưa sẽ lắng trôi, cô đọng.
Theo sóng trường giang, mây thoáng bềnh bồng.
Tựa dấu ái nơi hương đồng cỏ nội,
Quyện mặn nồng, ấp ủ mãi son môi!

Mọi điều dần xa, còn lại riêng tôi.
. . .
nguyênhoang.
2ngàn12
Huynhthomy 02.09.2012 17:18:54 (permalink)
0
TÌNH HỒNG.

Trên Em,hương sắc mượt mà.
Câu thơ huyền thoại, làm quà trao Em.
Bao năm vẫn mãi khát thèm,
Vùng thương, miền nhớ trói kèm đôi chân.

Có đi khắp nẻo dương trần.
Khó quên được dấu, đã hằn trong tim.
Khi nao sóng biển im lìm,
Hồn mơ mới thõng, lượn tìm người yêu.

Nếu sông ngưng đọng thủy triều,
Trần gian sẽ hiểu, duyên nồng chẳng phai.
. . .

Anh về bến cũ ngồi đây.
Giữ lời nguyện ước liêu trai giấc hồng.
Mây xa dừng bước chất chồng,
Những lời gói đóng, thiên trù xênh xang!

Dòng thơ men tuyệt sủi tràn.
Chia nhau cho khắp nhân gian, chúc mừng.
. . .

nguyênhoang.
2ngàn12
lethutrang 03.09.2012 22:34:51 (permalink)
0

ÁO TÌNH

Anh ơi, gió rủ mưa về
Lạnh lùng hong nỗi tái tê đêm dài
Anh ơi, năm tháng phôi phai
Đong đưa niềm nhớ và lai láng tràn

Anh ơi, khi tiết mùa sang
Trăng nhòa nhạt lắm, nắng vàng cũng hanh
Anh ơi, đêm điểm trống canh
Cô đơn lại rớt trên nhành yêu thương

Anh về một chốn mù sương
Muôn trùng ngăn cách lối đường mình qua
Bao giờ cây lại nở hoa ?
Cho từng niềm nỗi xoá nhoà nhớ nhung

Ngày mong, đêm nhớ theo cùng
Quán cà phê cũ uống chung ly tình
Trông về từng nét mơ xinh
Em đan thành áo riêng mình ấp yêu ...

lethutrang
Huynhthomy 05.09.2012 17:01:22 (permalink)
0


CÒN NHỚ.. HAY QUÊN?

Em đã bỏ đường qua, bao câu hứa.
Ném trên dòng trôi chảy, lắm ước nguyền.
Chẳng trân quý, trời ban đó tơ duyên!
Cho hy vọng, tiếp nhiều thêm tuyệt vọng.

Phố không Anh, chiều mưa..khách vẫn đông.
Người tình, lời trao nhau thường cũng giống?
Có gì đâu, phải âu lo..quan trọng!
Chỉ khác là, có giữ vẹn chữ đồng.

Làm thông đứng, dù mơ có cằn cỗi.
Khô rồi, không còn lệ.. đọng hoen mi.
Bỏ phai thiên trù tiếc nhớ xa xôi.
Thì phải nghĩ chi? giữ lòng chung thủy!

Đến, xuôi trên đường, ai chẳng ra đi?
Kẻ sớm người muộn, có nào cùng lượt.
Ai cũng được, nhận trăm năm.. chưa phỉ?
Nên hoàng hôn thường vỡ vụn, chia lìa.

Cơn mưa nhỏ, hãy về ru Em ngủ.
Giấc thãi thừa từ mùa trước dây dưa.
Còn gì không? Để cho một chọn lựa!
Quên nào? Hay nhớ mãi..không vơi.

nguyênhoang
2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2012 09:05:52 bởi Huynhthomy >
Thay đổi trang: << < 525354 > >> | Trang 53 của 77 trang, bài viết từ 781 đến 795 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9