NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
CUỘC TÌNH..ĐÃ VỘI BƯỚC CHÂN ĐI.
“lethutrang: ĐỪNG GẶP NHAU NỮA. MÌNH VĨNH BIỆT NHA ANH”. Những lời nói khô khan,
thốt ra thật chua xót.
Qua lối cũ đi về, sương khói nhạt long lanh.
Những hạt mưa cho trần gian.
Hay là giọt nước mắt?
Khóc cho cuộc tình vụn vỡ đó, ly tan!
Ta xếp lại chữ thơ tháng ngày dài, trầm trong mạng.
Chôn giấu những gì? Được mất đó, cuối ngõ xưa.
Lắm ước mơ đã qua rồi, không còn nữa.
Chiều nay về, phố nhỏ lạnh buồn hiu.
Bóng nắng nhạt hoang liêu,
Tìm nhặt gì nơi dư ảnh?
Con dốc trắng mùa đông, xôn xao gió thu hanh.
Thân xác xơ, không chiếc lá bám cành.
Một tình yêu nhỏ, thiên trù vừa lấy lại.
Vẫn nỗi buồn năm nao, cô đơn giữa đời!
Cảm tạ đất trời, cho Ta nỗi nhớ, không vơi.
Hạnh phúc kề bên, vung tay hất đổ.
Đi tìm vu vơ một cung ái xa vời.
Màu của mây trời bay về muôn ngã.
Ngồi đây buồn, mong nhớ mãi người xa!
Nhìn sóng biển lượn nô đùa chạy giỡn.
Bọt tung cao, có thầm trách dỗi hờn.
Ngắm xa đó, tận chân trời cuối biển.
Tìm một chấm hồng, làm dấu quê hương!
Ta ước mơ đây.. có cung lầu, đền tháp.
Chứa một niềm tin, ngày tháng cũ xa xôi.
Xin hiểu lòng ta gởi lời tạ lổi.
Ánh mắt nào, lung linh đó..đợi đền bồi! nguyênhoang
2ngàn13
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2013 10:27:44 bởi Huynhthomy >
Chiều nay về, nhặt lại từng kỷ niệm.
Gói hành trang đã nhẹ bổng bên đời.
Mây nhung nhớ đưa quay vùng huyền thoại.
Nghe sóng thì thầm, nhắc chuyện không vơi.
nguyênhoang
2013
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.01.2013 06:30:50 bởi Huynhthomy >
NÀO THAY..
Lần dấu theo về ngõ nhớ mong.
Vườn xưa còn thắm nhụy hoa hồng?
Ước mơ tình nghĩa, đôi đằng vẹn.
Sẽ đắp bù cho khoảng đợi trông!
Vầng trăng có lạnh đến từng đêm?
Rêu bám chờ ai?Ngủ góc thềm!
Con phố sương giăng, buồn héo hắt.
Bão lòng xin lãng tránh xen chêm..
Hương sứ giùm ngăn, buốt bám vai.
“Không Gian”* nồng ấm đón duyên hài.
Nào ai, hiểu rõ buồn bao nỗi?
Về trở.. rồi đi, sẽ chẳng phai.
Em ơi! Lời hứa mãi bình yên.
Như nắng ngày sang, xoá lụy phiền.
Tựa gió mang về, mơ luôn được...
Ở nhiều kỷ niệm đã nên duyên!
(Bất tử chân tình chẳng biến thiên).
Đường mây xa đó, tâm vương nhớ.
Hiện hữu không là, một giấc mơ.
Anh sẽ về may, quà áo cưới.
Tặng người yêu nhỏ, bỏ công chờ.
Gió hỡi mang về trước ý thơ.
Tình yêu chan chứa đậm nơi lòng.
Xa xôi lạnh giá, Em chăn ấm.
Ru dỗ người say, lịm giấc đêm.
Tim bỗng ngập đầy luồng máu nóng.
Mơ nồng lượn chảy như dòng sông.
Dòng sông nơi quê hương, tươi thắm.
Lời biển, yêu Em vẫn thì thầm.
Mây bay khắp trời, thương đó ngàn năm.
Nguyênhoang
2013 * Tên quán càphê tại Sài Gòn,(nh/ltt) đến uống mỗi ngày.
nguyênhoang à! lêthutrang luôn nhớ anh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2013 10:30:03 bởi Huynhthomy >
NẦY MƠ...
Anh muốn dìu Em, qua con phố lạnh.
Đón hạt mưa bay, phả nhẹ vào lòng.
Đếm thời gian, nhìn mưa rơi bên cửa.
Yêu thương len hồn, thầm nhớ xa xôi!
Những giọt nồng tình ái, thấm vương môi.
Những nụ hôn dài, trao cuồng cho vội.
Ánh mắt thay lời, chúng mình thấu hiểu.
Theo dòng về nguồn, giữ đó tin yêu.
Em ơi! Nhớ thương.. mong đáp thật nhiều.
Xin chớ đổi hãy giữ hoài bất tử.
Ngày cùng đêm, tương tư lưu luyến mãi.
Lời kể xưa, có loài cá trở quày.
Vượt sông suối về nguồn cố tìm lại.
Dấu ân tình in vết đó trăm năm.
Chờ vẹn nghĩa phu thê, thiên trù tặng.
Đời chung vui, duyên bền vững sâu trầm.
Về lại núi cao, ẩn cư rừng thẳm.
Có suối trong, chim hót khúc ngọt ngào.
Những con dốc dẫn chân mình bước dạo.
Đến cửa thiên đường, nhận lắm yêu thương.
(Hy vọng đó không là mơ hoang tưởng?). Nguyênhoang
2ngàn13
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2013 02:17:07 bởi Huynhthomy >
CHIỀU MUỘN...
Chiều nay muộn, con về đây giỗ Mẹ!
Rau đắng bên hè, úa chết đã lâu.
Bát canh xưa, khổ nghèo ngày thơ ấu.
Cùng đời đi qua lắm nổi bể dâu.
Chiều nay muộn, Con về bên mộ Mẹ!
Đốt nhang khấn thành, khói quyện bay cao.
Nhớ ngày mưa, trong nhà cạn hết gạo.
Theo đê băng đồng, hái đủ loại rau.
Nhìn hạt mưa bay thương thầm nhớ Mẹ!
Giờ không quê hương, lưu lạc xứ người.
Tìm về mùa xuân mơ nồng vị ngọt.
Tô lại tình xưa cho sắc đậm màu.
Niềm vui muôn nơi, bừng dáng xôn xao.
Sẽ quên bỏ những nỗi buồn vụt thoát.
Bao quanh đời từng ngày đông buốt giá.
Niềm mơ không còn, tan biến nhạt nhoà.
Chiều nay muộn, tìm lại khung trời cũ.
Mồ cô đơn hoang lạnh núm lạng bằng.
Vạt cỏ úa màu vàng thay hoa cắm.
Khoảng nhỏ khung trời, đêm đến ngắm trăng.
Chiều nay muộn, ngày xuân về sắp đến.
Lẵng hoa hồng màu trắng, con không còn..
Nhìn từ mẫu, nụ cười tràn cảm mến.
Hàng thông chen lời, nhớ hát véo von.
(Tim con chứa, hình bóng Mẹ vẹn trọn).
nguyênhoang
2ngàn13
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2013 06:45:07 bởi Huynhthomy >
NHỚ CHIỀU XUÂN. Chiều nay gió nghịch chiều, báo xuân đến.
Một năm dài có lúc nghĩ phù vân.
Ngày rời đi, sắp xa cách đến gần.
Không làm được như cá hồi lội ngược..
Về đầu nguồn dòng còn đây, chia bước?
Thầm xót xa kỷ niệm giữ, trĩu lòng.
Bọt nước trôi ngang từng chổ cạn nông.
Chợt thổn thức xoáy quyện vòng sâu thẳm.
Những cánh lá ươm vàng đợi chân dẫm.
Nhận từ thu bao hanh nắng, chứa sầu!
Hạt mưa nhỏ làm chao nguyền giai ngẩu.
Giấc mơ dài, thu vén gởi theo mây.
Một vòng tay ôm chân tình còn đấy.
Chờ đêm sang, gối đầu ngủ bên thềm.
Tình thơ hát, ru say vào mộng mị,
Vườn địa đàng nguyên thủy đó, yêu Em.
nguyênhoang
2ngàn13
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2013 03:43:19 bởi Huynhthomy >
KHÚC VỌNG PHIÊU CA.
Chiều nay mưa, trải trên dòng sông nhỏ.
Bông điên điển vàng, rụng vỡ trôi đi.
Xưa thơ ngây, nay lỡ mất xuân thì.
Thầm lặng đó, áp thủy triều bương chảy.
Người trở về đào kỷ niệm nhớ lại.
Mùa gió qua mang trả cạn ân tình.
Không hôn lễ, cũng chưa lần ước đính.
Chén rượu nguyền, ước nhạt chẳng dịp say.
Tìm trở về ngắm thôn nghèo dấu ái.
Vẫn còn đây lắm kỷ niệm dạt dào.
Bao quanh đó những cỗi cằn hoang dại.
Mường tượng hồi sinh, bừng sống xôn xao.
Ngày sẽ ôm, giữ bóng nắng ngọt ngào.
Gió ngưng dậy, mang cuồng phong giông bão.
Mây bơ vơ chắc buồn nên lặng lẽ?
Người đi tìm đáy nước giữ trăng sao.
Đời tha hương, quay hồi nâng phiếm dạo.
Hát tình ca năm tháng giữ nguyện chờ.
Rừng quen biết, gió núi cùng giao hưởng.
Lời chân thành, tiết tấu quyện mông mênh.
Chưa bao giờ dòng sông thầm lặng chết.
Và mùa trăng không hờ hững cung đền.
Mây thiên thu, lỡ về quên ngõ bước.
Nắng hong giùm vườn cũ, chớ lạnh tênh.
Hồn về trên vết sầu đêm cổ nguyệt.
Vọng mây ngà, in dấu tích năm xưa.
Đi qua bao ngõ tình trao luyến ái.
Hờn phôi pha, ngâm đáy nước ngân tuyền.
Trăng khát vọng về đây soi tha thiết.
Tìm xích thằng, lần toạ mộng giam thân.
Cầm ước mơ giữa hai bàn tay trắng.
Từ trăm năm vàng võ, lạt hương trần!
. . . nguyênhoang
2ngàn13
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2013 03:46:02 bởi Huynhthomy >
VỌNG NÀO ĐÓ..ƯỚC MƠ !
Mẹ đâu biết giờ đây, con xa xứ.
Nào có chê gì cuộc sống ở quê hương?
Mái gia đình ngày xưa, chen lam lũ.
Ngày vẫn đi, chiều phai nắng chan hoà.
Mùi mạ xanh gió đùa hương lan toả.
Hàng dừa cau, gió vuốt lá rì rào.
Đường quanh xóm, mưa sình lầy ún đất.
Vui vầy mâm cơm, từng bữa mắm rau!
Đêm chưa sang, hiện nửa vành trăng khuyết.
Nồng nàn đi, chẳng trở lại bao giờ?
Dòng sông chảy, cuốn theo lòng mong nhớ.
Không gian yên lành, đẹp đó áng thơ.
Trời mãi xanh, bàng bạc cánh mây tơ.
Ví tình yêu, vòng tay ấm đôi bờ.
Ôm bao kín niềm thân thương muôn thuở.
Câu hát ru đời, xa tổ bơ vơ!
Bầu sữa Mẹ suối nguồn nhập hơi thở.
Trong cơn mê, tưởng nhớ đến mẫu từ.
Luồng dương khí chạy dài loang huyết quản.
Đưa lại về vùng tim đắm miên man.
Còn nơi Ta duy nhất Mẹ và Quê!
Mai ra đi, tan vào mông lung đó?
Ước mơ ngộ hồn, tâm tư vọng ngỏ..
Mong mỏi một lần, đôi chốn được về.
Nguyênhoang
2ngàn13
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2013 05:16:20 bởi Huynhthomy >
LỜI THÌ THẦM VỚI QUÊ HƯƠNG.
Ở quê cũ, bây giờ không còn nữa?
Cánh diều xưa buông thả, gió chẳng dìu.
Con đê nhỏ ngoằn ngoèo, bang sửa.
Và buồi chiều, lầm lũi bước cô liêu.
“Về để đốt trầm hương, cho người trước.
Mong người sau, quên thù hận năm xưa”
Ôi! Lời thốt nghe chạnh lòng viễn khách.
Kiếp nhân sinh hiện hữu, vẫn mơ nầy?
Dòng sông cũ đã lâu rồi quạnh vắng.
Đò ngang qua, không còn tiếng gọi mời.
Phù sa quyện đục màu, chẳng trong nước.
Trăng cũng buồn, không soi bóng để lưu.
Thèm con nắng đến chờ trước sân nhỏ.
Để tàng cây ấm áp rủ chim vể.
Đậu ríu rít hót chào nhau vui vẻ.
Tô cảnh thanh bình, còn chỉ cơn mê.
Một ước mơ bình thường và nhỏ nhất.
Chẳng nào cho? Thời gian tiếp xoay rồi.
Thuở hoa niên, phí đời xuôi trải lót.
Thời huy hoàng, đã chấp cánh xa bay.
Nào còn chi? Tiếc nuối thầm xin lại.
Một vòng tay dấu ái, chẳng đoái hoài.
Vẩy nhau cuối, mong tình quê thắm mãi.
Chúc đổi đời, rực rỡ bóng tương lai.
Nguyênhoang
2ngàn13
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2013 07:10:02 bởi Huynhthomy >
TRĂNG PHAI..
Đêm giao thừa, gió lạc về bên cửa.
Ngỡ người xưa từ mây thả buông rơi.
Đời lưu vong, cô lữ cách phương trời.
Vẫn còn luyến quay vể, hẹn cũ nhớ?
Xa quê hương, có gì vui chốn nớ?
Hay muộn phiền,? Thầm gởi cánh mây trôi!
Dạ héo hon, mong có lúc quay hồi.
Hồn chua xót, mỗi mùa xuân chợt đến.
Kiếp nhân sinh, thấm sâu tình hoài niệm.
Kỷ niệm riêng, mang canh cánh tận lòng.
Ngày trăng cuối, dần lặn khuất quạnh mông.
Đông khoả lạnh sương ủ giăng dĩ vãng!
(Mơ gặp nhau, vào mộng mị thiên đàng.
Bước chân nhỏ, lang thang tìm dấu ái.
Sống cho trót thân vay từ định mạng.
Hờ hững nhân gian, dành phận lưu đày).
Nguyênhoang
2ngàn13
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2013 03:58:38 bởi Huynhthomy >
DÒNG SÔNG ĐÓ..GỞI NIỆM LÒNG.
Buồn như dòng sông, cầu treo* đã bắt.
Không còn Phà, mỗi bữa hì hục qua.
Cùng xuồng ghe, rộn rịp xuôi khắp ngã.
Quyện phù sa, thôi thúc sóng không ngừng.
Ngày hai buổi ngắm dãy cồn giao mũi.
Nước cạn ròng trở ngại chuyển ngang sông.
Cầu lưu thông, đôi bến khách không dừng.
Người kiếm sống, chuyển nghề vất vả mãi.
Về du lịch, tìm thăm miền sinh thái.
Cạnh nhà xưa, dừa xơ xác thẫn thờ.
Đứng im bóng, lá rũ hờ gió lướt.
Không còn nghe tiếng sáo vuốt vi vu.
Kinh tế đổi thay, bao thân ngã rạp.
Cứ đốn lại trồng, dân khổ kêu than.
Ôm mảnh ruộng, miếng vườn chịu vùi dập.
Người nông dân, miệng nếm mắm.. cà thâm.
Cha gian nan, suốt ngày ngoài đồng áng.
Mẹ tảo tần, khum cấy mạ dần công.
Con qua sông, bỏ xóm thôn tìm chữ.
Mới nửa đường, đổi áo chiến tang bồng!
Mùi thuốc súng ngưng rồi, thay xiềng xích.
Khua gông cùm, xuyên rào sắt ngắm trăng.
Thấy mông lung, bóng nguyệt vết in hằn.
Con ngõ cũ đường xưa chắc im thít?
Còn xạc xào, cánh chim lạc ăn đêm
Lạnh buốt căm, một điếu thuốc khát thèm.
Những mơ ước, đứng giữa trời nắng cháy.
Trà đá giải lòng, chống cuốc hoang mê.
Ta đi mãi, cuối chân trời viễn xứ.
Mang tội đồ..đày ải sống lưu vong.
Mùa phượng bay cánh hoa nhỏ, mưa hồng.
Xác pháo vụn, lá khô vàng lót bước.
Về đâu miền, hun hút bóng thiên thu?
Gối đầu say, vẳng chày khua giã gạo.
Dốc bản rừng chao động giọt sương rơi.
Tầng mây cao ngang hoài chẳng nhắn gởi?
Thời gian trôi, cuốn quyện mất mượt mà!
Mẹ Cha mất, tin báo từ mật mã.
Thư người tình, gián đoạn ngõ bặt đường.
Chờ tiếp tế, tạm măng rừng đỡ đói.
Pháo chợt dừng, dành khoảng trống, nhớ thương!
Ta về đây ngồi trăm năm chờ đợi.
Thầm lặng nhìn để nhớ lại dòng sông.
Rốn nhao chôn đây, xác thân lưu lạc.
Cốt tro tàn không hiệp nhất, lang thang?
Sao cùng sống chung không gian?
Mà quê hương không cho ngụ?
Ta phạm tội gì? Chỉ lý tưởng khác nhau!
Miên man ngật ngừ, bên tai tâm đắc.
“Về để đốt trầm hương, cho người trước.
Mong người sau, quên thù hận năm xưa” (SL/HT).
Nguyênhoang
2ngàn13
*Cầu RẠCH MIỄU-Mỹtho qua Bến tre.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2013 19:11:37 bởi Huynhthomy >
...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2013 00:38:40 bởi lethutrang >
DẤU ĐÓ NGÀY XƯA.. Miền cao nguyên, quanh năm lạnh buốt giá.
Có tầng mây lạc thấp, thoáng qua đầu.
Vì đời trai, lỡ sinh thời chinh chiến.
Bỏ sân trường người yêu nhỏ, hoa ngâu.
Những cơn mưa, lũ dầm ngập nguyên thảo.
Suối dâng cuồng, vuốt gộp đá ầm ào.
Luồn vào núi, dòng Dak-Bla* chảy ngược.
Nên nụ hồng vườn thắm, thích vươn cao**?
Ngang thềm cấp, không nhận được duyên nào?
Cô Sơn nữ bền lòng với tập quán.
Phong tục lâu đời, mến nhau mực thước.
Lịch sự vui cười, tình vẫn khó trao***.
Rừng lá xanh, đêm dài động lao xao.
Chợt thức tỉnh, tiếng đạn cày pháo nổ.
Hoả châu soi kinh hải, úa phai vàng.
Thu chưa đến, mà cỗi cằn nhuốm vóc.
Thời gian đi nhuộm dần cho mái tóc.
Bạc điểm màu, lấm chấm sớm chen đen.
Bao giờ ngưng tiếng súng, phố lên đèn?
Để kết vội, cổng hoa chào tiệc cưới.
Mơ vụt tắt, tháng ngày buồn tiếp tới.
Mài gót Sô, xuôi khắp nẻo đường trần.
Mơ chỉ được, một khoảng nào thật ngắn.
Nợ tang bồng, trách nhiệm giữ an dân.
(Túy ngoạ sa trường quân mạc tiếu.
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi.
Tin yêu không có gì than hối!
Phận vẹn toàn, thiên phúc nhận thôi).
nguyênhoang
2ngàn13
*Dòng sông ở cao nguyên tỉnh Kontum.
**Người đẹp nơi đây không chịu lấy cấp thấp.
***Sơn nữ thượng du không lấy chồng Kinh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2013 03:50:27 bởi Huynhthomy >
TỪ ĐÓ NHỚ..GỌI ĐÀN.
Tay khô cằn, khẽ xoa lại vết vân môi.
Hồn viễn khách, đêm trăng nầy mơ xuân mới.
Quê hương xưa, chắc quên rồi không mong đợi.
Thời gian chẳng chờ, phù sa cũng nào bồi.
Dòng sông nhỏ nước bao lần chuyển đổi.
Vào ra quạnh buồn luyến nhớ xa xôi.
Đôi bờ lở, đục bến trong thu hẹp.
Trăng mỗi mùa trở hiện, khép săm soi.
Hàng dừa nước khát thèm cơn sóng rổi.
Vỗ vào hong bì bõm, toé rung reo!
Vui chốc lát, thủy triều rời xuống thấp.
Đời giạt mây trôi, muôn nẻo bọt bèo.
Gió trưa hè, đưa nhành tre kẽo kẹt.
Thầm gọi ai? Về lại buổi an bình!
Đất nước nầy, xong thoát nỗi chiến chinh.
Sao chẳng có, được niềm vui rộn rã?
Đàn con ly hương, mọi miền đất lạ.
Hiệp lòng cùng nhau tô thắm sơn hà.
Trang điểm lại những ngõ đường, gốc phố.
Gót hồng tình di chuyển bước thăng hoa.
Về đi nha? Chốn đã lần ...từ tạ!
Dựng màu xanh, cảnh sắc đẹp thuở nào.
Gió giúp thổi, thay lớp cằn trên lá.
Mưa lũ nồng, giặt giũ sạch thương đau.
nguyênhoang
2ngàn13
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2013 02:59:02 bởi Huynhthomy >
LỜI CỦA NGƯỜI TÌNH. Chiều nay gió lạnh chợt về.
Cuốn theo giông tuyết, mọi bề rét căm!
Đông tràn cứ mỗi cuối năm,
Dập dồn lễ lộc, gọi thăm từng người.
Thời gian nhịp bước chẳng dời.
Bóng trăng vời vợi, mái lầu khuất che.
Từ lâu quên cuốc gọi hè,
Đêm im tiếng vạc, lạc bè tìm nhau.
Vút cao gió hắt rạt rào.
Lời reo của sóng lao xao đẩy đùa.
Bạc đầu tay vẫy phân bua,
Loang giăng dải lụa, tạ bờ rời xa.
Thủy triều phăng cuốn nắng tà.
Giữ yên mộng ước, phong ba buổi đầu.
Trùng dương nào biết nông sâu,
Quyến trong nước mặn, tình sầu vương mang.
Dấu in lưu bãi cát vàng.
Tương tư bọt sóng, ngút ngàn thương yêu.
Kinh thư ghi đó giáo điều,
Một đời tín hữu, chuộng chiều Em thôi!
Nguyênhoang
2ngàn13
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2013 07:51:13 bởi Huynhthomy >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: