DẤU ĐÓ NGÀY XƯA..
Miền cao nguyên, quanh năm lạnh buốt giá.
Có tầng mây lạc thấp, thoáng qua đầu.
Vì đời trai, lỡ sinh thời chinh chiến.
Bỏ sân trường người yêu nhỏ, hoa ngâu.
Những cơn mưa, lũ dầm ngập nguyên thảo.
Suối dâng cuồng, vuốt gộp đá ầm ào.
Luồn vào núi, dòng Dak-Bla chảy ngược.
Nên nụ hồng vườn thắm, thích vươn cao?
Ngang thềm cấp, không nhận được duyên nào?
Cô Sơn nữ bền lòng với tập quán.
Phong tục lâu đời, mến nhau mực thước.
Lịch sự vui cười, tình vẫn khó trao.
Rừng lá xanh, đêm dài động lao xao.
Chợt thức tỉnh, tiếng đạn cày pháo nổ.
Hoả châu soi kinh hải, úa phai vàng.
Thu chưa đến, mà cỗi cằn nhuốm vóc.
Thời gian đi nhuộm dần cho mái tóc.
Bạc điểm màu, lấm chấm sớm chen đen.
Bao giờ ngưng tiếng súng, phố lên đèn?
Để kết vội, cổng hoa chào tiệc cưới.
Mơ vụt tắt, tháng ngày buồn tiếp tới.
Mài gót Sô, xuôi khắp nẻo đường trần.
Mơ chỉ được, một khoảng nào thật ngắn.
Nợ tang bồng, trách nhiệm giữ an dân.
(Túy ngoạ sa trường quân mạc tiếu.
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi.
Tin yêu không có gì than hối!
Phận vẹn toàn, thiên phúc nhận thôi).
nguyênhoang
2ngàn13
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2013 20:55:31 bởi Huynhthomy >