NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 585960 > >> | Trang 58 của 77 trang, bài viết từ 856 đến 870 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Huynhthomy 03.04.2013 21:16:31 (permalink)
0
 

NỢ CÒN MÀ.. CHO EM.
 
Anh còn nợ Em, nụ hôn thắm thiết.
(Tình yêu mà, nhanh đến lại khó vơi?)
Lần mây ngang, mang vội bước khắp trời.
Có nào biết, về phương nao diệu vợi?
Để người mong chờ, thương nhớ triền miên!
 
Mỗi chiều buông, nắng thẫn thờ từ biệt.
Dưng thấy buồn, luyến tiếc chẳng rời đi.
Chưa kịp gởi Ai? Lời thơ hoa mỹ.
Chia tay đây là dịp đã phân kỳ.
 
Anh còn nợ Em, chưa xong lời hứa.
Về quê xin ra mắt, Cha mẹ hiền.
Cho hai đứa, tròn duyên thành giai ngẩu.
Dọn dây leo quấn chặt, lễ cau trầu.
 
Tiếng thân thương, Anh chờ được gọi Bậu!
Nghe mát lòng, con rạch nhỏ về sông.
Trả lại đó phù sa quyện bao buổi.
Ngút ngàn xanh, lúa trĩu hạt trên đồng.
(Thật rực rỡ tương lai và cuộc sống..)
 
Vẫn còn nợ Em, giữ hoài hình bóng.
Bến cũ chờ ai? Mỏi mắt con thuyền.
Chở ra biển, gói niềm thương bất tử.
Vùi sâu lòng biển mặn, vỡ vụn duyên.
 
Em có nghe, người kể chuyện Đỗ quyên?
Đành rẽ thúy, cuộc tình xa hoang tưởng.
Cánh hải âu dò sóng rền, lững lượn.
Tìm dáng người, đền đáp tiếp..nợ Em!
 
Anh còn nợ Em, không còn lần trả?
Gió ngàn phương, đang dỗ biển khóc oà.
Thì thầm đó, không hề ngừng trầm phát.
Khi từng mùa, chưa xong nợ..bước sang!
. . .
 
nguyênhoang
2ngàn13
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.04.2013 21:23:20 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 07.04.2013 01:21:27 (permalink)
0
HỒN HOANG.
Chiều nay mây lại trôi ngang.
Nghe nhiều thương nhớ, bàng hoàng thúc thôi!
Chuyện xưa bèo giạt hoa trôi,
Dòng sông vẫn chảy, phù sa thì thào.
 
Hoàng hôn vàng nắng nhạt màu.
Ôm nhanh bóng ngả, lệ trào ngăn không?
Người yêu đã bỏ.. lấy chồng!
Mang theo tất cả, nỗi lòng của Tôi.
 
Vui bên tình mới, bồi hồi..?
Nhớ nào chốc lát, xa xôi có người.
Dại khờ nuôi dưỡng, thả lơi!
Sổ lồng sáo nhỏ, rong đời quên ơn..
 
Chuộng chiều những lúc dỗi hờn.
Bày trò ngả ngớn, bầy chòi gây vui.
Mà sao chẳng đáp ngọt bùi?
Thuyền ra biển lớn, sóng vùi tim đâu?
 
Lạnh băng cung quảng, nguyệt sầu.
Trần gian từng buổi mưa ngâu thấm lòng.
Dải đường xa tắp mùa đông,
Chôn rồi kỷ niệm, vẫn không quên người.
 
Gom nhiều con nắng mù khơi.
Gói thành quà tặng, hong đời Em vui!
. . .
 
nguyênhoang
2ngàn13
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2013 01:25:57 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 14.04.2013 04:46:03 (permalink)
0
  
 
 
BUỔI CHIỀU ĐI QUA.
 
Mai khỏi đây..buông rời thơ, vô ngã.
Chẳng biết về đâu? Xa lắm hay gần!
Buổi sáng có, mù sương chờ đón nắng?
Hay mây trời, bàng bạc trắng chen xanh.
 
Mái nhà rơi, tuyết sương đêm giăng lạnh.
Ngõ đường ngút ngàn, thưa vắng người qua.
Bóng thời gian, từng ngày thoáng song cửa.
Nhẹ lấy trên thân màu sắc mượt mà.
 
Bạc tóc mồi da, lâu dừng hôn má.
Vân môi cằn, mắt răm nếp đuôi mi.
Chờ đi xa, bỏ lại chẳng mang gì?
Nhiều nuối tiếc phận đời, trách ngắn ngủi.
 
Chưa phỉ nguyện lòng, lối bước miền xuôi!
Đi qua dài, như dòng sông nghiệt ngã.
Rừng cũng kém xanh, gió núi nhạt nhoà.
Trăng muôn kiếp, thấm buồn lạnh cung quảng.
Thượng đế an bài nhân ái dương gian.
 
Mai khỏi đây..buông rời thơ, hào sãng!
Niềm vui không quên, có bạn được tình.
Đôi ngăn trong tim chứa tròn hữu hảo.
Tương ngộ Người dưng, lại nhớ luôn yêu.
Cảm tạ thân thương tràn duyên vẹn đạo.
Nhìn thái dương, rời bước.. đã vào chiều.
. . .
nguyênhoang
2ngàn13
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2013 05:00:37 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 15.04.2013 06:21:48 (permalink)
0
 
 
PHỐ MƯA, ĐỢI NGƯỜI VỀ.
Em gởi cho Anh, giọt mưa thành phố.
Sàigòn chiều nay, tầm tã ngập đường.
Ngõ vẫn lên đèn mọi ngày, có muộn.
Càng làm cho, nỗi nhớ phải thêm vương.
 
  Em sợ lắm, đêm nay lại trằn trọc.
Gối chăn mềm không đủ cho Em ôm.
Quyến trong đó hơi Anh thật nồng ấm.
Đắp lên người cảm giác ngạt mùi thơm.
 
Ngoài lối chìng, ánh đèn có vàng vọt.
Ngõ cụt vào, con phố tối trùm đen.
Vũng nước lao xao, đọng ở ven hè.
Bắn tung toé khi vết xe qua thoát.
 
Thấm đôi chân, dâng buốt lạnh vào hồn.
Như ở đó từng đông về giá rét.
Em một mình, Anh suốt ngày quạnh vắng.
Nhìn nơi nào cũng màu trắng phủ giăng.
 
Hoa tuyết trắng cành khô thu cũng trắng.
Em gởi Anh cơn nắng cháy Sàigòn!
Có làm tuyết vỡ tan từng mùa đóng?
Thành dòng sông, chở về hết ước mong.
 
Em gởi cho Anh sáng mưa, chiếu nắng.
Nhắc xa sôi, quay bước hỡi chim bằng.
Đôi cánh mỏi, về đây với Em nhé!
Mùa thu lá vàng, quét lá sưởi thân.
 
Mong gót phong trần về chung, qua lối nhỏ.
Em yêu thơ người, chàng thi sĩ Mỹ tho.
Bao năm lưu vong, tuy không cùng hàng họ.
Người dưng mà, sao thương nhớ, mãi âu lo?
 
Như ngày đi qua, đêm đến phố lên đèn.
Tim mãi vấn vương, gởi người tình viễn xứ.
Tính khó ưa, cứ dỗi hờn hoài thấy ghét!
Nắng bực mình, kéo mưa xuống nhớ thương chen.
 
Ai biểu ngày xưa, đắn đo và chọn kén.
Thôi thì một lần, cho ai đó lời khen?
Từ phương xa, chợt trùng phùng giữ ước hẹn!
Biết người kịp về, con phố nhỏ đợi mưa.
. . .
 
nguyênhoang
2ngàn13
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2013 06:38:21 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 20.04.2013 00:49:19 (permalink)
0

TRÔI XA..
Đêm hoang vu, vùng mắt Em bão tố.
Anh giong buồm vượt biển, sống hải hồ!
Mơ bên mộng sẽ có một giao lộ,
Đón Em vào hạnh phúc tận hư vô.
 
Nhặt bóng nắng hoàng hôn còn sót đổ.
Dừng chân mây, hôn sóng cả mỹ miều.
Từ biệt cuối, nước mắt hoà mặn buốt.
Cùng trông chờ, gió đến dỗ quạnh hiu.
 
Đêm nhân gian mừng vui, vang cung điệu.
Khắp trần cao, rực rỡ pháo bông màu.
Trời gom hết tơ mây đầy huyền ảo?
Kết thuyền hồng, đưa thăm viếng trăng sao.
 
Từ không trung lời mây gió lao xao?
Khi nhìn xuống thấy có người buồn bã.
Mắt dõi theo, tìm ai ở thiên hà?
Hạnh phúc quá, biết nhớ về không nữa?
 
Rồi mỗi chiều, đi dầm dưới cơn mưa.
Mưa có phải, từ nơi nào trả lại?
Một chút tình ấm áp nhỏ cho Anh.
Xin giữ đó, thấm vào lòng..rất lạnh.
 
Người đi qua, nắng ngả mình chào đón.
Gởi lại hồn nhờ giúp sưởi hong cho?
Ai ghé bước, ý tâm tìm tên họ?
Mật mã nhẹ nhàng, nick-post Mỹtho!
Nguyênhoang
2ngàn13
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2013 00:55:05 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 22.04.2013 10:26:34 (permalink)
0
 
ĐI TÌM LẠI NỖI NHỚ.
 
Những ngõ đường thân thương, giữ lại đó.
Từng dấu yêu, không phai mất nhạt nhoà.
Phượng vỹ hồng, sân trường nhặt ép sách.
Chuỗi ngày thơ, đậm trang vỡ học trò.
 
Cánh lục bình theo dòng trôi, đơn độc.
Giấu trăng ngà, chôn cất dưới đáy sông.
Bút nghiên xếp, vội xa rời nhập ngũ.
Đất nước vào thời, phu phụ chia tay.
 
Để lại người yêu, đêm thâu mong đợi.
Pháo đạn làm quên, hạnh phúc cuộcc đời.
Ngưng tiếng súng, núi rừng hoang nhốt kín.
Từ bỏ xiềng, suối giữ hộ nhục vinh.
Hai chữ Tự do, lần đầu cung thỉnh.
Ngang giáo đường, nghe kinh niệm yêu thương.
 
Ta về đây, tìm lại vừng trăng nơi đáy nước.
Chân mỏi mòn, hoàng hôn xuống sắp đi qua.
Chiều trên cầu Tiền giang, nhìn sông lặng chảy.
Nếu còn ngây thơ, sẽ bất chợt khóc oà?
Người xưa ơi! Ta vào tù Em cô quả.
Bóng nào miền xa! Biết ai nhớ đến ai?
 
Chìm cơn mơ, đưa dìu hồn về cổ đại.
Tháp đền hoang, từ tiền kiếp đến tham thiền.
Được gặp gỡ, một chân tình rất thánh thiện.
Gọi thầm hư không cho xin nhé! Tên Ai?
Nguyênhoang
2ngàn13
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2013 10:38:43 bởi Huynhthomy >
caoletrantranquoc 24.04.2013 23:27:08 (permalink)
0

Huynhthomy 24.04.2013 23:31:08 (permalink)
0

NHƯ KHÓI SƯƠNG.
Con phố ảo,
thường dẫn nhanh về cuối dốc.
Tình nơi đây,
mau nhoà nhạt.. dễ xa vời.
Thoáng qua đó,
ngỡ muộn phiền được giải thoát?
Từng đam mê,
khẽ cuốn hút.. bỏ bơ vơ!

Những xót xa,
sẽ đi mãi cạnh cuộc đời.
Tri âm đó,
không thật thà cùng thánh thiện?
Như lời kinh,
một tôn giáo ít thuần thành.
Tựa bến đỗ,
chẳng ngọn chờ.. chung thủy đợi.

Buông bút rời,
có thể là.. rất đau xót.
Sống trọn đời,
phải thực tế chạm tay nhau.
Mơ hồ đó,
dùng từ lời.. an ủi hảo?
Về lại rồi,
chung quanh lắm...nỗi cô đơn!

Mạng thơ Net,
nào có ai.. vẹn hạnh phúc?
Những chân tình,
vờn lưu lạc ở hư vô.
Sao lại mãi,
cứ trầm mình.. trong bể khổ?
Sáng suốt nhìn,
có lúc biết để quay ra.

Đêm vụt tàn,
đường phố đã... trở quạnh hiu.
Bưc vụn vỡ,
lại một mình về phố vắng


Những ngày đi xa, gót phiêu lãng phong trần.
Ta lại trở.. về dòng sông, quê hương nhỏ.
Dịu mát lòng, khúc dân ca.. câu quan họ.
Đầu nguồn cô đơn, ngọn cuối.. có thủy chung!

Nguyênhoang
 






                                                                              


<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2013 00:18:00 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 25.04.2013 00:30:47 (permalink)
0

 
 
GỞI CHO CAO LÊ TRẦN TRẤN QUỐC ( I LOVE YOU).

LỜI YÊU...

Em đi rồi, vào đây buồn bã lắm.
Cả hồn thơ cũng muốn bước theo Em.
Anh nhớ Em từ ngày lẫn sang đêm.
Em có biết, là Anh yêu Em lắm?

Từ thuở đầu tiên và mãi âm thầm.
Giữ trong tim lòng ấp ôm say đắm.
Cùng thời gian tình cho Em sâu đậm.
Mơ ước cùng sẽ nên nghĩa trăm năm.

nguyênhoang



CHO EM...

Anh gởi tình thơ đặt bến giang.
Mùa thu còn giữ lá phơi đàng?
Hài hoa lót nắng chiều đưa bước.
Đôi bóng dìu luân vũ chứa chan.

Xa đó thầm mơ chốn địa đàng!
Dựng xây lầu mộng cung tình ái.
Thiên trù trao tặng mình vương nợ.
Trả hết kiếp nầy chẳng thở than.

nguyênhoang

<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2013 00:43:48 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 26.04.2013 22:36:29 (permalink)
0

 
GỌI HƯ VÔ.
Như dòng sông, muôn đời vẫn trôi mãi.
Mang theo gì? Những rác rến vô tư.
Từng thãi thừa người ném quăng, vi tự.
Không còn tìm, được hình bóng Phù sai.
Tựa vầng mây, ngàn trùng bay tiếp mãi.
Ai gởi gì? Cũng nhận chở chuyên hoài!
Ngang rừng thẳm, núi cao trải phân phối.
Bao muộn phiền biết có đến xa xôi?

Vẫn thương hoài, hình bóng nhỏ, Em thôi!
Tình giữ mãi theo mắt biếc son môi.
Hằn sâu kín, đi bên đời không nhạt.
Thiên trù cho riêng trọn kiếp đắp bồi.

Mai có về, ngăn mượn luồng gió thổi?
Trả đường xưa, ngõ cũ đã chờ mong.
Có thể đêm nay phố dài lạc lõng.
Một mình đi, cảm nhận nhớ bồi hồi.

Gió thoáng má, ngỡ nụ hôn nóng hổi.
Như của lần nao? dành đó qua rồi.
Chân xuôi đi bao miền, dừng khắp nẻo.
Chưa thấy nơi nào, lôi kéo để mơ?

Xin cố giữ bên tim mình, nhịp thở.
Những gì trông, thất vọng lẻ nào đền?
Chân tình phải ấp ôm, lòng luôn giữ.
Thầm gọi muôn trùng, dáng nhỏ vương tên.

nguyênhoang
2ngàn13

<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.04.2013 22:47:50 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 28.04.2013 12:05:28 (permalink)
0
 
DẤU CŨ NÀO XA.

Đôi mắt biếc, nụ môi hồng ấp ủ.
Thuở sân trường trải đỏ hoa phượng rơi.
Những dấu yêu, thân thương đó không còn.
Tất cả vội đi sâu vào dĩ vãng.

Chiều nay về ngang qua nhìn trường cũ.
Những cồi cằn thay đổi dáng năm xưa.
Vách phết sơn có dù điểm trang mới
Màu có tươi nhưng sắc thắm phai rồi.
Hò hẹn mãi, chờ bước chân rất khẽ.
Đến ôm chầm, nhưng bóng nhỏ rời xa.
Những ước lệ, nối nhau theo ngày tháng.
Bước khỏi đời, mất hút cuốn miên man.

Hàng cây bên đường im chờ rụng lá.
Những chiếc lá vàng buổi cuối chia tay.
Cùng bóng thời gian chia lìa vội vã.
Vệt khói sương loang mỏng, khoả mượt mà.

Những kỷ niệm sẽ không còn về nữa.
Ở giấc mộng nào, xa lắm biến tan.
Còn sót đây một không gian nhạt trắng.
Chờ mỏi mòn cho vọng ước mong manh!

Trắng của màu thương, hoa tuyết bám cành.
Lóng lánh đợi thái dương nào không đến?
Cho một hơi nồng chảy tan băng giá.
Ngồi nhớ thầm những nuối tiếc đi qua.

Một lần trở, nhìn sân trường nhớ quá.
Nỗi nhớ nào cũng thường bỏ đi xa.
Theo lối về còn ta và một ngã.
Có bóng hoàng hôn chen lẫn nắng tà.
Dấu cảm nồng vết hằn đó mù xa!

Nguyênhoang
      2ngàn13
 


<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2013 12:27:38 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 29.04.2013 04:00:32 (permalink)
0
  

  MỘT ĐỜI YÊU EM.
Anh trả Em về lại giấc mơ.
Vòng tay âu yếm, lỡ xa rồi?
Nụ hôn say đắm, vụt trôi.
Giữa mênh mông nhớ, bồi hồi khó quên.
 
Gót chân huyền thoại, người chợt đến.
Làm tim ai đó? Chếch nghiêng buồn!
Thẫn thờ cánh gió qua truông,
Núp chờ vách chắn, tránh cuồng bão giông.
 
Thoáng chốc mây về ngang che bóng.
Ru giùm mộng đó, ngóng tin chờ.
Sương hôn vội lá, xa mơ.
Ngẫm hoài, sao nhớ thương nhiều người dưng?
 
Những cuộc tình đi qua, đều ngọt lựng!
Nhưng trăm năm nguyện ước, khó thành.
Chân tình trao gởi mong manh,
Cánh chuồn mỏng vánh, khiến đời thấm mưa.
 
Mưa có giùm Ta..quên nỗi nhớ?
Vẫn cùng ai ? Vạn thuở không rời!
Cạn cùn nhịp thở rong chơi,
Ngõ đường trần thế cuối đời yêu Em.
 
Nguyênhoang
2ngàn13
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.04.2013 08:33:57 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 05.05.2013 07:22:26 (permalink)
0
  

HƯƠNG..
Một cánh quỳnh hương, đêm khởi nở.
Quyện mùi thơm thoảng, lạc bao năm.
Buông vọng xa xôi, hồn sỏi đá.
Quen lời sóng biển mãi thì thầm.
 
Nguyện ước không cho tròn lá thắm.
Đành xa rong bước khắp khung trời.
Chữ yêu ngắn ngủi, nào chi khó?
Bám vướng nặng lòng, khiến chẳng vơi.
 
Đỉnh núi tình chung mòn chỏm đợi.
Con sông uốn khúc vuốt trơn bờ,
Cao xanh khuyến khích, ban hơi thở,
Đưa đẩy người vào giấc mộng xanh.
 
Mong che nắng nhạt ngày mưa tạnh.
Khuây khoả vô ưu thoát ngõ trần.
Cuối dốc thế gian cùng sám hối.
Đêm dài, sông chảy tất cùng trôi!
 
Giấc mơ tỉnh thức hằn hờn dỗi.
Bát nước nghiêng chao, sóng sánh lưng.
Một thuở thương yêu tình ngọt lựng.
Niềm vui nhân thế chợt xa rồi!
(Tay khẽ mân mê vết lạnh môi.
Mơ nào hương vị đả cho tôi).
nguyênhoang
2ngàn13
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2013 07:37:20 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 07.05.2013 23:05:06 (permalink)
0

 
TÌNH YÊU NHÂN GIAN.

*Buồn vẫn kề bên chẳng tách rời.
Giữ nhiều kỷ niệm nhớ không vơi.
Nắng thu bao buổi ru hồn nhớ.
Mưa hạ từng cơn dỗ cuộc đời.

Sao mãi muộn phiền ngăn lối thoát?
Từng đêm gậm nhấm khiến rã rời.
Yêu thương do bởi nhiều kỷ niệm.
Gắn bó chung lòng khó thể lơi!

 *Mưa về trên nhánh sầu đông.
Làm trôi ước vọng hẹn hò cho nhau,
Xa rồi kỷ niệm buổi đầu,
Ngập chìm, xóa hết đã lâu nguyện thề.

Không gian kéo buốt tái tê.
Ướp tình hoang phế chôn vùi thiên niên.
Gởi theo đôi chút muộn phiền,
Tỏ lòng chia sớt tơ duyên chẳng thành.

Chúc cho đời mãi an lành.
Mai về trong nắng long lanh đón người.
Môi hồng khát vọng thắm tươi,
Trao hôn thầm kín, trọn lời thủy chung.

Tin yêu rực lửa bập bùng.
Cháy thiêu phiền muộn, đổi cung mượt mà.
Anh tròn được mộng nam kha,
Em vuông vẹn ước đậm đà hương yêu.

Tình vươn tựa ngọn thủy triều.
Nhấp nhô ngần sóng đưa dìu miên du.
Kiêu xa núp bóng thiên trù,
Chìm trong lạc thú, lãng nhai khắp trần!
Hải hồ kịp bước phù vân,
Trong vòng tay ấm, hiến dâng trọn đời.

*Mai có xa, giữ được hoài câu nói.
Xin cho tôi được thốt tiếng yêu Em.
Như đôi môi bám bầu sữa ngọt lịm.
Không hề quên lời hẹn ước hứa rồi.

Theo thời gian bước chân dù mệt mỏi.
Dẫu chán chường cũng không thể nào ngừng?
Mỗi kẻ sinh ra được cho phận số!
Nguyệt lão se tình duyên kết người dưng.

Nhưng khi thương là quả nồng ngọt lựng.
Hương thơm bay nhập tâm phế, nhớ hoài.
Có lưu lạc tận phương trời, góc bể.
Dạ mong tìm, hội ngộ cuối ngõ về.

Chiều nay có khách hành hương, sám hối.
Chậm rãi đi, nhìn lại dấu chân mình?
Thấy quen thuộc, như có người cùng bước!
Khác họ mà sao? Mãi nhớ luôn thương!
. . .
Nguyênhoang
2ngàn13
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2013 23:32:20 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 10.05.2013 22:43:53 (permalink)
0


LỜI MUỐN NGỎ..


Ngàn năm giữ có thương Em.
Đất trời cũng phụ khát thèm của Anh!
. . .
Đi hoài trên ngõ ước nguyền.
Mà sao chẳng được trọn duyên đã thề?
Nhiều đêm dài dỗ giấc mê,
Tìm trong vọng tưởng, được kề mây mưa!

Gió vui chẳng rõ về chưa?
Để chiều lạc ngõ, phỉnh lừa đêm say.
Bỏ quên tình trữ tràn đầy,
Trở lui mộng vỡ, an bài xa nhau.

Dòng sông trầm quyện nỗi đau.
Chảy về đầu nguộn, phăng sầu cùng xuôi.
Phù vân ngắn ngủi kiếp người,
Thềm hoang bện nấc, trọn đời vết rêu.

Ngàn năm kinh niệm giáo điều.
Râm ran mưa nắng, bóng thiều bước ngang.
Đền xưa hoang phế điêu tàn,
Còn đây cổ ngữ trải đàng dõi theo.

Đợi truyền phán rõ chữ yêu.
Thì ngàn năm nữa, chẳng nhiều đâu Em!
. . .

nguyênhoang
2ngàn13

<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2013 22:50:57 bởi Huynhthomy >
Thay đổi trang: << < 585960 > >> | Trang 58 của 77 trang, bài viết từ 856 đến 870 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9