NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 585960 > >> | Trang 59 của 77 trang, bài viết từ 871 đến 885 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Huynhthomy 12.05.2013 05:46:42 (permalink)
0

 
BUỔI CHIỀU ĐI QUA.
Mai khỏi đây..buông rời thơ, vô ngã.
Chẳng biết về đâu? Xa lắm hay gần!
Buổi sáng có, mù sương chờ đón nắng?
Hay mây trời, bàng bạc trắng chen xanh.

Mái nhà rơi, tuyết sương đêm giăng lạnh.
Ngõ đường ngút ngàn, thưa vắng người qua.
Bóng thời gian, từng ngày thoáng song cửa.
Nhẹ lấy trên thân màu sắc mượt mà.

Bạc tóc mồi da, lâu dừng hôn má.
Vân môi cằn, mắt răm nếp đuôi mi.
Chờ đi xa, bỏ lại chẳng mang gì?
Nhiều nuối tiếc phận đời, trách ngắn ngủi.

Chưa phỉ nguyện lòng, lối bước miền xuôi!
Đi qua dài, như dòng sông nghiệt ngã.
Rừng cũng kém xanh, gió núi nhạt nhoà.
Trăng muôn kiếp, thấm buồn lạnh cung quảng.
Thượng đế an bài nhân ái dương gian.

Mai khỏi đây..buông rời thơ, hào sãng!
Niềm vui không quên, có bạn được tình.
Đôi ngăn trong tim chứa tròn hữu hảo.
Tương ngộ Người dưng, lại nhớ luôn yêu.
Cảm tạ thân thương tràn duyên vẹn đạo.
Nhìn thái dương, rời bước.. đã vào chiều.
. . .
nguyênhoang
   2ngàn13
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2013 05:57:04 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 15.05.2013 11:34:43 (permalink)
0
 

BẾN ĐỢI.
Thu thổn thức trên lá vàng giọt lệ.
Mỗi mùa qua, rời khỏi khiến chạnh lòng.
Bao nước mắt, trải dài theo lối bước.
Hồi chuông ngân kinh niệm xót, thánh đường.

Nắng chợt đến nức nở lời lặng khóc.
Người đưa chân lần cuối giã từ đời.
Mai không nữa, về xa nơi nao đó.
Chia sớt nầy, chiếc lá mỗi ngày rơi.

Cho nương theo, mây ngàn phương diệu vợi.
Buồn trăm năm chờ tạm ngụ tây lầu.
Hoàng hôn xuống, mơn dòng sông nhẹ nóng.
Nước trong màu, đêm nguyệt đến soi trông.

Buồn không đi, trầm nơi đây hồi mộng.
Nhớ khôn nguôi ngày thu cũ qua rồi.
Dòng quyện cuốn, đùa trăng vươn sóng rổi.
Nước chung tình, giữ đó mãi không vơi.

Canh trường vắng, khẽ thở dài mong đợi.
Tiếng vạc buông trầm, khua vỡ hơi sương.

nguyênHOANG


<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2013 11:48:54 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 21.05.2013 07:59:51 (permalink)
0
 
CHỈ LÀ BỜ VAI THOÁNG..!
(Cho DTNT)

Chỉ một thoáng nhìn, chợt bối rối.
Lần đầu thôi, lại cảm nhận nầy.
Khi bờ vai vội vàng quay khỏi.
Nghe tiếc dường.. như lỡ dịp may.

Chỉ một lần.. va chạm ánh mắt.
Mà sao? Có sức hút nhiệt cuồng!
Em làm, cho tim đây lay lắt.
Ở đó? Chút nào, giữ hoặc buông!

Chỉ gặp nhau lần bất chợt đó.
Lẻ nào duyên, được bướm đáp vào?
Hoa thơ ngây dịu dàng giăng ngỏ.
Em hỡi nầy, trao gởi xuyến xao.

Chỉ nhìn nghiêng, ngắm bờ vai nhỏ.
Ngây ngất lòng.. vương thấm muôn thu.
Đêm đến mong chìm vô giấc ngủ.
Chiêm bao gặp gỡ, ơn thiên trù.

Chỉ bờ vai được lần ban gặp.
Đắm hồn, ươm kỷ niệm trăm năm.
Một ước mơ theo dòng trở ngọn.
Buồng tim ôm ấp nhớ, không tròn.

Thì thôi, chỉ là bờ vai thoáng!
Mai xa, vẫn mãi nhớ không rời.
Dành đây một vòng tay, chờ đợi.
Em về, cho tiếp giấc mơ hoang.

Chỉ là bờ vai gây nhung nhớ.
Buốt thấm hằn, sâu đó chẳng thôi.
Xin bước cùng đời, khi mệt mỏi.
Cuối lần ru khẽ, dỗ cơn mơ..

Chỉ là bờ vai Em thoáng,
Bắt Ta, suốt kiếp mong chờ!
Nguyện lòng còn thêm, hơi thở,
Người không..., Ta vẫn khó quên.
nguyênHOANG.

  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.05.2013 08:27:03 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 01.06.2013 08:33:55 (permalink)
0
 
 
NHỚ MÃI THEO...
 
Cô đơn.. đã hoá thân làm bọt bể.
Sóng dìu.. đưa nhẹ trở về nguồn.
Gặp nơi đến..có lần rời khỏi?
Sông đón lại người.. chốn cũ hồi!
 
Những lượn sóng trường giang, đùa nước rổi.
Mong dành cho ai? Được trọn đền bồi!
Dài như dòng sông, đi không mệt mỏi.
Ngọt lịm chẳng nhoà, thay đổi trên môi.
 
Người vừa về lại đó.
Chờ nghe những tiếng hò.
Quê hương nầy dẫu nhỏ,
Sao mà, khó thể quên?
 
Mùa nước nổi, điên điển vàng nở rộ.
Thuyền xuôi sông dìu dặt, quấy mái chèo.
Đánh vỡ hết vừng trăng trầm tích đợi.
Đã chờ, vọng nhớ..gởi cả tim theo!
 
Chiều nay mưa, ai có về 'Miệt thứ'?
Nghe trong mưa tầm tã, vẳng những lời?
Câu hát năm xưa hằn vương con nước.
Thủy triều vào ra, mơ ước thủy chung.
 
Gởi cho mây nỗi lòng, về xa ngút.
Bóng người đi, mang nhớ đến mông lung.
Nguyênhoang
2ngàn13
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.06.2013 08:57:15 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 06.06.2013 18:57:09 (permalink)
0

 
NGÕ PHỐ BUỒN.
Chiều một mình, lang thang buồn trên phố.
Ngõ đường dài hiu hắt, thấm đơn cô!
Ước mơ xa, bao giờ được tương ngộ?
Bóng thiên di hun hút, thoả hải hồ.

Mùa vẫn đi qua, đổi màu mấy độ.
Xuân chóng tàn, thiếu tiếng hót chim muông.
Hạ nóng cháy, người bỏ quên ánh nắng.
Lá không còn, chờ thu đến rám vàng.

Mong nhớ lắng, mỏi mòn quên năm tháng.
Dõi tìm đâu? Một điểm nhỏ chân trời.
Khan giọng nói, trả lời khi ai hỏi?
Sắp về chưa? Chung thủy chẳng phai phôi!

Chim có tổ, người phải về nguồn cội.
Trừ phi rời vội vã không kịp từ.
Tình yêu xanh, được phần cho bãi miễn.
Định mệnh nào cũng trù tính do thiên.

Chiều một mình, phố ảo mờ ánh điện.
Chân miệt mài, đo xa tắp ngõ đi.
Niềm mơ cũ khẽ khàng, mong bóng dáng.
Về cùng Tôi, dấu biền biệt nẻo ngàn?

Chiều âm thầm, lặng về rồi đi nữa?
Nắng thu vàng, ngân thổn thức âm vang.

nguyênHOANG

<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2013 19:03:53 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 09.06.2013 08:14:14 (permalink)
0
 
CHỜ ĐIỀU GÌ ĐÓ..MONG MANH.

Ta đi mãi, khoát che người, chiếc áo.
Giấu nơi lòng, buồn riêng rũ vần thơ.
Ngõ đời qua, buổi hoàng hôn sắp cạn.
Vào trần đi, đều đến dốc đứng chờ..

Một chiếc vé, chưa ghi ngày tháng, bước..
Đợi tàu ngang dừng gọi để xuôi về.
Rời quá khứ, kỷ niệm buồn vui cũ.
Buông xa nhẹ lòng, thanh thản thõng tay.

Có nuối tiếc, ai hoài chẳng trở lại.
Người về xa, nhớ đó dáng trang đài.
Trăng lạnh buốt, đong đưa chìm xa ngái.
Chuyển nỗi niềm, mây lặng giúp dìu bay.

Đêm kiêu xa, ngưỡng vọng nhớ năm dài.
Con sóng nhỏ, vỗ đùa sông đi mãi.
Giúp phù sa quên mệt mỏi, quyện dòng.
Không ngưng nghỉ, tải trôi hoài ước vọng.

Vươn bềnh bồng treo cằn cỗi hư không.
Núp chiếc bóng, tình đời vạt bên vệ.
Đày ải sâu trong vũng đắng, khô lòng.
Những vết cứa chiến tranh, cài dâu bể.

Còn ngồi hoang mê, mơ buổi quay về.
Khung trời đó, chắc còn điều say đắm?
Có lần chiêm bao, dắt tay gặp đó.
Nhặt góc đường, kỷ vật nhỏ long lanh.

Điều bình an, gối thềm bến đợi khách.
Mái chèo khua tan, nguyện ước hẹn hò.
Gió nhạt son môi, nụ hôn bày tỏ.
Hương vị xa rồi, huyền ảo mong manh.
nguyênHOANG


 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2013 08:54:45 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 14.06.2013 18:42:07 (permalink)
0

 
CÙNG NGẮM BÓNG MẶT TRỜI.

Tội lưu vong qua ải đày, không trở!
Loài nhân ngư, than trách ở biển khơi.
Sóng trùng dương, gào không vơi muôn thuở.
Tình quê hương ôm ấp nhớ, bên đời.

Đứng giữa càn khôn tủi hờn vời vợi.
Phù sa con sông trông đợi quay về.
Chờ mãi cạn dòng, kiệt quệ ngưng chảy.
Chiều xuống quây quần, cò nhảy trên đê.

Nghèo đó nhưng vui miệng cười, không lệ.
Đêm thanh bình bầu trời sáng ánh trăng.
Cuộc sống xóm thôn tiếp đời thầm lặng.
Sáo gió trưa hè, ươm thiếp cơn mơ.

Cầu dừa trơn chân dò, tay kẹp vở.
Sân trường làng, thơ ấu tuổi hoa niên.
Mắt nai yêu, chứa thắm thiết ngoan hiền.
Môi xinh xắn thoáng triền miên dấu ái.

Bóng thanh bình, sao không được ngụ mãi?
Thiên trù ban, chợt thu lại bất ngờ.
Nước biển tràn làm dòng sông, đổi lợ.
Vùi lấp xoá mờ, bay mất ước mơ!

Đất trời bao la, thượng đế dựng mở.
Mọi loài cuồng quay, vòng nợ vô thường.
Định nầy phù vân, khoảng đường nhận hưởng.
Đi dưới mặt trời mắc vướng không gian.

Chúng ta đi, mang theo niềm viên mãn.
Tình quê hương luôn giữ không nhạt nhoà.
Kỷ niệm thân yêu thắm nồng từ đó.
Nhịp thở đời, cùng mùa đến..đi qua!

nguyênHOANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2013 18:49:27 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 21.06.2013 11:57:12 (permalink)
0
 

TÌNH NHỚ THỦY CHUNG.
Vòng tay Anh, tựa bầu trời phông kín.
Ngõ ra vào của máu nóng vô tim.
Tình yêu Ta, sẽ luôn mãi vững bền.
Người dưng hỡi! Đã cho nhiều cảm mến.

Chiều nay mây cùng gió về vây bện.
Góc tương tư, đùa sóng biếc tự tình.
Trùng dương lặng không còn nghe tiếng hát.
Rừng ái ân, núi tịnh khúc vươn lời.

Đi tìm nắng đôi phút nhờ hong sưởi.
Tiếp hành trình, thượng đế phán không quên.
Xuyên ngàn phương, dẫu là gian truân bước.
Bến sang đó giữ hẹn ước đã cho.

Mây với gió, lộng tình Ta trong đó.
Lối về nghe tiếng cuộn sóng âm thầm.
Quyện bao nỗi ân tình sâu phủ kín.
Hoa soan bên thềm, vẫn trổ từng năm.

Nước biển mặn không phai màu chỉ thắm.
Óng ánh xích thằng, trói quấn hồng tâm.
Vào ra mãi như thủy triều chung thủy.
Chẳng bao giờ ngưng đọng, đổi hướng đi.

Ngày trăng quang, soi ngắm tuổi xuân thì.
Khao khát biển, mặn lòng lưu giữ nhé!
Trong thâm tâm, chưa hề sai lổi hẹn.
Vàng không phai cho lá nhớ thu đi?
Còn luân bước, theo thời gian không nghỉ.
Nhưng tình Em, níu được bước chim di!

nguyênHOANG

<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2013 12:18:13 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 07.07.2013 19:10:08 (permalink)
0
 



HỜN GHEN
Khi tim óc vẫn đang còn suy nghĩ
Là niềm vui không hạnh phúc gì hơn
Trong cuộc đời đã nhiều lắm dỗi hờn
Và thân xác đang cùng hồn đùa giỡn

Khi yêu nhớ còn quẩn quanh lởn vởn
Tự đáy tim luôn trăn trở ghen hờn
Là lòng còn mong muốn những nguồn cơn
Đã dẫn đến khóc, cười, vui, bi luỵ
Tình yêu đến, đến làm chi người nhỉ?
Gieo cho lòng nhiều nghi kỵ mùa trăng
Có nhiều đêm trăng xẻ nửa, hỏi rằng
Chia ai đó, nửa muộn mằn, yêu nhớ?

Hàng liễu rũ vờn gió kia hớn hở
Sao lại vui cho lỡ dỡ đêm buồn
Từng mùa qua lại quấn quýt luôn luôn
Lòng chạnh nỗi niềm thương trong tâm tưởng

Mây bay xa sao không về an hưởng
Chút thanh bình ngụ tại trái tim yêu?
Sao lãng du mênh mang với mỗi chiều
Cho ánh mắt vương bao điều suy nghĩ?

Khi ân tình nặng sâu còn thủ thỉ
Hãy yêu đi, yêu cho thật nồng nàn
Trái tim ai, dù có đã hoang đàng
Sẽ về lại, ngụ tim nàng mãi mãi
(Nguyên Hoang à! Em yêu mãi Anh thôi!)
lethutrang

_____________________________

Triều dẫu sóng cũng đừng nghi lòng biển
Vẫn xô bờ sóng có phụ bờ đâu
http://diendan.vnthuquan.net/fb.aspx?m=634709





CHUYỆN NGÀY XƯA.

Mưa chiều nay, giùm tưới nhũn đất khô!
Bằng mùa xuân, trở về trong cánh bướm.
Chim bằng hôm nay, mỏi cánh lắm, quay về.
Sẽ tương ngộ cùng ai, trên bến cổ.

Ta gọi mãi, cả vừng trăng cũng vụn vỡ.
Làm sao phơi, cho trọn được nỗi lòng?
Nơi nào đó, nhìn mưa chiều để nhớ!
Nắng Hạ vẫn hằn, niềm nhớ với mong.

Thiên đường do ta, cùng trao ước vọng.
Cô đơn nơi đây, phương đó lặng thầm.
Xa cách mấy vẫn hiểu từ ảo giác.
Lối mòn xưa, từng hứa chuyện trăm năm.

Vầng trăng đêm nay, ngày rằm sáng đậm!
Hoa đừng quên cánh bướm đáp lần đầu.
Làm sính lễ cho cuộc tình giai ngẩu.
Giông bảo cuồng, không có chuyện mưa ngâu.

Tình yêu ta, dù chưa đủ cau trầu.
Từ lời hứa, dành cho Em mộng ước.
Dù Sàigòn nhiều mưa, lắm nắng quái.
Trang điểm mùa xuân, tình yêu đậm sâu.

Màu NGỌC thiên THANH, ôm ấp duyên đầu.
Từ kiếp Hoang khai, trọn vẹn Nguyên trinh.
Chuyện chúng mình...

nguyênhoang
2011


*http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=655324&mpage=1
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.07.2013 19:18:45 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 09.07.2013 11:59:09 (permalink)
0
 
LỜI CUỐI...ANH&TÔI.
Bóng người xưa, đã xa rồi bay mất?
Ta nằm đây chua xót với cơn đau.
Bướm rời đi, mọi điều vội quên hết.
Để mình ên, hồn lặng chết lệ trào.
 
Trước lầu mây, cỏ héo gầy vàng cáo.
Ngõ thu về cành trút lá xác xơ.
Lắng trong tim, chuyển hồi nhiễm sắc vỡ.
Nhịp thở nghe dần ngắt quảng, đợi ngưng!
 
Thơ đường thấm, vị môi không ngọt lựng.
Tiễn người đi, yên nghỉ giấc thiên thu.
Cứ xem như nét mặt chìm say ngủ.
Giấc ngủ ngàn năm, chẳng dịp trở hồi.
 
Bỏ hết giận hờn, Anh đối xử với Tôi.
Cuộc đời cũng có lúc phải ly bôi.
Lúc sống đừng gây ra điều phạm lỗi.
Người khi nhớ đến, đôi chút bồi hồi.
 
Người không còn, mọi điều xoá phai phôi!
Tôi và Anh trước kia, chung nghiệp lính.
Xuất thân từ ngôi trường Mẹ, KBC..
Mâm cơm chung, Bốn người chia cơm nguội!
Đời chiến binh, ôi! Sao quá thâm tình?
Anh may mắn khỏi vào tù, trả tội?
 
Chịu cực hình, cay đắng lắm bạc vôi.
Khi người chết, còn giận là mang tội.
Người đi xa, ngút ngàn về miên viễn.
Chúc an bình, vĩnh hằng đó tròn mê.
 
Kiếp nhân sinh, sống gởi thác quay về.
Dù hãnh tiến, hưng suy cũng tay trắng.
Đến nghèo nàn, đời khoát tròng manh áo?
Khi ra về, được nước mắt tiễn nhau..
(Thoáng trăng sao, mây gió tiếc rì rào,
Người đi đó, bạn tình thơ hữu hảo).
. . .
 
nguyênHOANG
Huynhthomy 13.07.2013 09:43:00 (permalink)
0
 
LỜI THÌ THẦM, RIÊNG CHO..
Lại về Tampa Bay*,
ngắm màu xanh nước bể!
Chiều nay mây qua, nhưng nắng không về.
Chiếc vỏ ốc, nằm cô đơn trên bãi.
Đợi hoàng hôn chìm, sóng thản vỗ reo.
 
Nhưng không mang cùng theo,
những vấn vương gom nhặt.
Nếu đường đi của mặt trời,
có hôm nào thay đổi.
Ta đến điểm thường dừng,
xem ráng đỏ, đổi xanh?

 
Đêm dài miên du, biển thì thầm.
Qua bao thế hệ.
Giữ mãi nguyện thề.
Từng lời thở than, không ai chấp?
Nước luôn xanh, mặn nồng của bể.
Buổi chiều vẫn qua, đêm về.
Không lặng im dỗ ngủ?
Đợi bóng con thuyền, lạc lõng phương xa.

 
Lại về Tampa Bay,
chút nỗi niềm mang trả.
Gió muối khô giòn, tóc bạc mùa thu!
Ta như biển, có nỗi buồn riêng chưa ngủ?
Nên phải lặng thầm,
tìm gặp gỡ mùa xuân.
Mùa xuân xa quê,
nhớ về đất mẹ.
Tiếc rẻ cuộc đời, chiếc vỏ ốc chiều hôm..
nguyênHOANG.
* Nơi đang định cư..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2013 09:50:51 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 16.07.2013 03:07:26 (permalink)
0
 
ĐẾN VỀ, LẠI TỪ ĐÔNG..
Ngày qua..dần mất nhiều Bạn hữu.
Người thân hàng họ cũng quên rồi!
Cả người đầu ấp và tay gối..
Cũng bỏ Ta rời, đúng kiếp thu.
 
Tạ ơn xin trả lại thiên trù.
Đêm mãi trăng sao, sáng chấp chới.
Ngày ở phương đông, ánh nắng bừng.
Đất trời vẫn tiếp xoay thầm lặng.
Vô thường chốc lát, trở an bình.
 
Còn Ta như lá vàng, rơi rụng.
Tựa bóng tà huy nhạt cuối trời.
Bước đi..đi mãi không về nữa!
Nơi đến..không là biết ở đâu?
 
Kỷ niệm đã mềm theo gió thổi.
Nhủn hồn từ mưa khổ nhân gian.
Lịm ngất qua lời than của biển.
Vòng tay xa mất.. dáng cố nhân.
 
Đánh dấu đường đời, đà cuối dốc.
Giã từ chờ đi đến hư không.
Tiếc chăng..bỏ lại đời giấc mộng!
Quà tặng thời gian, chưa thoả lòng?
 
Hôm nay trên nẻo đường, lặng bóng.
Một mình..không ai nữa, nhớ mong.
Quê hương thân ái, nào được trở?
Đến ngụ trời đông, đi ở đông!
nguyênHOANG
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2013 03:17:57 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 18.07.2013 03:21:10 (permalink)
0
 
VỀ LẠI ĐÓ..BUỔI CHIỀU.
Anh yêu màu tím hoa xưa.
Dẫu còn lại đó, thãi thừa vụn rơi.
Vầng trăng thương nhớ trốn đời,
Trầm triều lượn đợi, bóng người xa xôi.
 
Anh về tìm vị ngọt môi.
Hương nồng một thuở, bồi hồi xuyến xao.
Cung thang âm khúc qua rồi.
Đêm dài lữ thứ, thầm trôi về nguồn.
 
Lệ cùn đuôi mắt, ngưng tuôn.
Dòng sông đã hết, quyện cuồn phù sa.
Biển thì vẫn nộ âm ba,
Khi nao vô ngã, cõi trần thoảng quên.
 
Niềm đau ray rức bồng bềnh.
Rừng xơ xác lá, núi rền chuyển mây.
Cho mưa sa ướt vai gầy,
Chìa tay buốt giá, ôm hoài nhớ thương.
 
Cúi xin mở cửa thiên đường?
Dìu Em vào hưởng, Anh quày trần gian.
Chờ xong số kiếp khổ nàn,
Anh về chung sống, dù làn tóc phai.
 
nguyênHOANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2013 07:48:25 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 22.07.2013 20:41:31 (permalink)
0
 
Ở NGÀY XƯA ĐÓ..NHỚ HAY QUÊN.
 
Mưa qua phố núi chiều vương lạnh.
Mây trải mù sương khắp thảo nguyên.
Nắng ơi! Sao chẳng về lại nữa?
Để hồn lạnh buốt với đêm dài.
 
Gió tung bụi đỏ tường vôi vấy.
Vết tích hằn năm tháng đợi chờ?
Nay trở về thăm lại chợt nhớ!
Hai lần.. giữ Ta đó nhiều năm?
 
Hai mươi năm núi rừng, mặn thấm?
Một nửa lao đao chiến tranh dài.
Từng ngày bom đạn cài rung chuyển.
Và ngắm qua song ánh trăng tràn?
 
Đêm hát bài ca mừng kẻ thắng?
Ngày cuốc đất cằn cỗi, ru mê.
Đã không quên được tình nhân thế.
Dây kẽm rào vây ngăn lối đường.
 
Nhận trả từ người khác lý tưởng?
Ngừng chơi, nhân bản gởi đòn thù.
Đói khát khoả lòng ngụm nước suối.
Dằn lòng tiếp sống, lát mì khô!
 
Thiếp giấc lịm đời sóng cuồng nộ.
Nghe tim được dỗ lúc mơ về.
Thắm thiết nhìn chim chiều về tổ.
Ta thì không có, chổ dung thân?
 
Xót xa nhân ái hồn rưng rức.
Nước mắt còn không, khóc chẳng tuôn?
Hãy cứ dửng dưng mọi tình huống.
Bốn mùa qua đó, có vui buồn.
 
Phù sa quê cũ sông vẫn cuộn.
Như biển ngàn năm mãi thét gào.
Cũng có nỗi lòng nào nói được?
Trần gian Thượng đế đã an bài.
 
Cứ vui chấp nhận là phần thưởng.
Quên bỏ buồn phiền chớ vấn vương!
Cõi tạm qua rồi không luyến tiếc.
Riêng mình tự nghĩ là thiên đường.
(Cho về, hoàn mỹ tất tình thương!).
 
nguyênHOANG
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2013 17:52:09 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 26.07.2013 07:36:17 (permalink)
0

NHỚ LẠI DÒNG SÔNG...
Anh đợi Em, đêm mùa trăng Vàm cỏ.
Dòng sông im, lưu hằn dấu mượt mà.
Mây hẹn ước không về, chia cách ngã.
Từng buổi chều, nước ròng lớn đi qua.

Nhìn trời cao, mong chờ bóng thiên nga.
Gió ơi giúp, đưa mây về trả lại,
Phiêu lãng lâu rồi, bỏ ta buồn quá,
Đừng ghé nguyệt hằng, lạnh buốt sắc phai.

Ta chờ Em, dưới vầng dương hong lại.
Cuộc tình quên, sau lần đó tạ từ,
Chân đi mãi thời gian đùn, cuốn hút,
Mơ lần tương phùng, dốc nắng bình yên.

Ta về nghiêng vai, ngắm dòng chảy quyện.
Có còn không? Vầng trăng gởi năm nào!
Xin tha thứ, ngồi bến xưa sám hối,
Lời chân tình thực tế, chẳng chiêm bao.

Chiều nay nghe, nơi lòng dường giông bão.
Thoáng vờn bay, lung linh bóng ai về?
Từ biển cả, sóng nghe lời cạn tỏ.
Quay trở nguồn làn sương mỏng, đợi trao!
(Nhớ người, nước mắt gởi dòng sông).
nguyênHOANG


<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2013 07:53:54 bởi Huynhthomy >
Thay đổi trang: << < 585960 > >> | Trang 59 của 77 trang, bài viết từ 871 đến 885 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9