Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
07.09.2010 00:53:10
DẤU HẰN. Lưng ngựa oằn, dấu in ngày giông bão Trở về cùng, ngắm lại cỏ đồng xanh Vẫn hoang vu, ẩn hiện dài hoang lạnh Bóng nhập nhoà, trao lại dáng xanh xao. Nỗi buồn mang, trú hồn bên ốc đảo Theo vân môi, tựa nứt rạn tinh cầu Dìu đưa thoát, dung nham từ cốt lõi Bốc hực nồng, cho mằt thẳm đêm sâu. Đưa mộng ảo,trả về miền đất hứa Treo trần mây, những cánh bấu chân dơi! Làm nhũ thạch, chứa căng tình, hoá sữa Cho người qua, thêm sức bước bên đời. Ai ngất ngưỡng , thân cuồng say, hỉ nộ? Không cho xin, những đắm đuối hoang đường Mang gởi gấm vào trùng dương, sóng biển Tưng ngày đùa lên bải cát, tang thương. Cho nước mắt mặn nồng, ngâm ủ kín Đem ra phơi, khi gió nắng ân tình Đã thật sự? Trăm năm là miên vĩnh! Vòng tay nầy, xứng đáng tặng nguyên trinh. Loài bò sát không van xin, chân đạp! Cát thuỷ tinh, dấu kín những ấu trùng Về đỉnh nhớ, tìm thâm ân thác lũng Biển đậm lòng, nhân chủng bám như sam. NGUYÊN HOANG 2010 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2010 01:47:18 bởi Viet duong nhan >
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
07.09.2010 23:26:16
THÂN PHẬN Ta cánh chim bằng cô thân, lẻ bạn Hoàng hôn đi, ta hối hả, tìm đàn! Giữa sa mạc, không nhành cây trú ẩn Khắp trùng dương, chẳng hải đảo ngưng chân. Mưa chiều qua, không gian còn buốt lạnh! Ta lang thang cứ đi mãi, biết đâu về? Thân xơ xác, rã rời có mỏi cánh? Sâu thẳm ngút ngàn, cuốn hút thiếp mê. Lại về trên đỉnh sương giăng! Cỏ hồn hoang mục, tơi vầng trăng tan Bao nhiêu nước mắt khô cằn Đi về lần cuối, không phần cho nhau. Nguyên Hoang
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
07.09.2010 23:35:43
ĐƯỜNG XƯA Chào nhau buổi sáng Tiếng hót Họa mi Đường xưa lối cũ (Đường xưa còn nhưng lối cũ đổi thay) Tất cả vàng thu. Xin để không gian ru ngủ Niềm thương gởi đó, mặn lòng! Về lại nhánh sông huyền thoại Thuyền hoa chở nặng nhớ mong. Bến xưa người đâu, chẳng thấy? Trăng khua bến mộng gọi tìm Sông im từ lâu thức dậy Dật dờ khơi động lại tim. Ta bóng mây trời lỗi hướng! Thiên di gát bỏ muộn phiền Chia cho ai? Nỗi niềm gắn bó. Còn nơi đâu? Giữ lấy nhân duyên. NGUYÊN HOANG
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
08.09.2010 01:27:54
THỀM NẮNG HẠ Em bổng đưa ta, về nắng hạ! Một vòng, tay ấm khẳng khiu,mơn Nếp nhăn đuôi mắt, hằn năm tháng Nầy cánh hoa dung, có dỗi hờn? Ta chép thơ tình, ru cơn ngủ Đưa Em trở lại, vũng ân tình Là dòng sông nhỏ, vàm bến cũ Đầy nhớ, tràn thương dỗ dáng xinh. Ta mơ trên ngõ về nhân ái! Có lẽ trời cao, đã an bài Mây gió cùng ta bày yến tiệc Khách mời tới dự, cõi thiên tiên. Ong bướm xum xoe, vờn cánh thắm! Say mê nhún nhẩy, khóm hoa hồng Mơn man triêng đoá, oằn nhuỵ lặm Húp hút mật đài, quẩy xoay mông. Xoa búp hoàng liên, nghiền hoằng pháp! Nghiệp tu đạo tích, ngưỡng thiên trù Thong dong bát nhã, phù nhàn lãm Dẫn bóng đường quang,lãng ưu du. Chợt quay trở lại, nhìn dương thế! Ta vẫn yêu Em, đến trọn đời Lảng đảng trong thơ, dìu nhập thể Em về cung nhạc, chuyển muôn nơi. Đây bước trải giăng, bồng nguyệt sáng! Trần gian mấy thuở được sum vầy? Tà dương chưa khuất, trăng lố dạng Ta đón hương lòng, ngập bóng say. Ta ngủ bên thềm, tràn nắng hạ! Chao nghiêng mộng mị, lã cạnh triền Non cao ngút thẳm, chờ băng giá Gềnh đá dật dờ. đợi nhũn duyên. NGUYÊN HOANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2010 01:30:43 bởi Nguyên Hoang >
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
08.09.2010 23:15:30
TA CÙNG EM... Ta bỏ vào đây,một chút tình của biển! Em thử nếm xem, đã đủ mặn ước nguyền? Một trăm đó? Có trọn đầy cho hương lửa. Bước phiêu bồng, luôn thấy mãi chuỗi mây mưa. Khi trở về, được ngắm lại ánh trăng xưa! Nghe câu hát, đêm rong thuyền sông Vàm Cỏ. Lời thơ mượt mà, đượm tình quê hương đó. Soi bóng trên dòng, theo ròng lớn đong đưa. nguyên hoang.
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
10.09.2010 10:19:09
quote: LÒNG VIỄN XỨ Kẻ ở nơi xa vọng cố hương, Hoài mong quê mẹ, dạ còn vương, Lòng người viễn xứ bâng khuâng lạ, Nhớ nhớ, thương thương... nỗi đoạn trường. Khiết Tâm 19.6.10 GIỮ TRỌN TÌNH Em hởi! Đoạn trường ngày tháng Hạ Tang thương chua xót trải ta bà! Tha hương lưu lạc, hồn xa xứ Mãi giữ trọn tình, tổ quốc ta . nguyên hoang 9.9.2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2010 05:13:19 bởi Nguyên Hoang >
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
10.09.2010 11:24:59
CÒN ĐÓ CHO TA. Thời gian giục giã xua tay Qua đi nỗi nhớ, trải dài mong manh Từ trong giọt nắng long lanh Đêm sâu dìu bóng qua mành căng phơi. Vùng sương, nguyệt lặn bên trời! Van xin cho lại, tình người trăm năm Trần ai từng bước âm thầm Tay đong nắng gió, cung trầm phôi pha. Ngân thu chan chứa mộng ngà Cho say giấc ngủ, trôi qua vũng sầu Về đâu nương dấu mịt mù? Chân dung buổi sáng, ngày thu buổi chiều. Trầm tư nhìn gió hắt hiu Nghe như luyến tiếc, đêm dìu ăn năn Bao giờ phai hết dấu hằn? Trên nhân dung đó, sẽ dần đổi thay. Triền non xây dựng phù đài Mái che dương thế tháng ngày phiêu linh. Tương giao trọn vẹn nguyên trinh Trần gian xem lại tựa hình giả sơn Xin cho bỏ hết giận hờn Buông xuôi mây gió đến mơn cõi lòng. Còn nhựt nguyệt, còn non bồng Còn dòng nước biển, mặn nồng dấu yêu. Ngắm nhìn sương khói quạnh hiu Ngỡ vòng tay lạnh, cường triều thuỷ chung. Nguyên Hoang. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2010 04:04:47 bởi Viet duong nhan >
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
11.09.2010 06:57:42
MƠ ƯỚC VỚI THI NHÂN Nét thanh tú ngọc ngà trên mắt biếc Dìu trong thơ, diễm ảo ngút tinh vân Vòng tay em cho lại dáng yêu gần Rời vạn kiếp, vẫn còn luôn nuối tiếc. Em cho ta một cõi đời mộng mị Tròn ước mơ, trên nhân dáng xuân thì Ta quỳ đợi, em cầm đao phủ thủ Xoá bóng trần, thơ ta vẫn luân lưu. Em bắt gặp, trên ngõ đường, góc phố Một cái bang, mang bầu rượu túi thơ Say nghêu ngao, tìm hình ảnh tôn thờ Dò dẫm lối, quay về nơi hội ngộ. Em bắt gặp, một Vương gia hào sảng Bên cung hoa, phòng loan đả sẳn sàng Chờ phu kiệu dừng chân, hạ võng cáng Để đón nàng, tuyệt thế chốn nhân gian. Em bắt gặp, quân nhân sau cuộc chiến Chờ lương hưu, nhận được chút đĩnh tiền Đi khắp Shop, hàng nào Sale mua hết Mang về treo, xua đuổi giấc cô miên. Em bắt gặp, người già trên xứ Mỹ Đi van xin, năn nỉ chút lòng thừa Về sưởi ấm, giúp bao người chữa trị Căn bệnh nghèo, chịu đựng ở quê xưa. Em bắt gặp, một niềm mơ vĩnh viễn Nơi công viên, tượng đá mắt nhắm nghiền Như khấn nguyện lời gì tha thiết lắm Cuộc đời nầy, trọn vẹn với khuôn duyên. Hôn môi thơm, nhìn say trên má phấn Xin hiệp lòng, mơ ước với Thi nhân. NGUYÊN HOANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2010 06:58:49 bởi Nguyên Hoang >
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
11.09.2010 07:14:13
TÌM MỘNG DU. Ngày buồn cùng tháng năm qua Quét vôi phủ bóng mượt mà nhân dung Đưa vào tận cõi mông lung! Khung đan bỏ trống, tơ chùng sắt se. Thu sang xóa dấu ngày hè Tay xuyên tóc rối, phủ đè nếp nhăn Trên từng chua xót nhục nhằn Đêm len song cửa, nghe lần bước trăng Đến chia, xớt ngắn nỗi niềm Vết hằn đuôi mắt chân chim rám đời. Gió mây về bến mù khơi Tay ngân đong lại, góc trời khuông thiên. Thương hải biến vi tang điền Đưa đời dồn ép, bên triền truông sâu Giặt trong dòng nước đục ngầu Phơi trên đỉnh nhớ vạn sầu ủ tim. Để mong trổi dậy đi tìm Một trời nhung nhớ, một niềm mộng du. Nguyên Hoang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2010 07:17:19 bởi Nguyên Hoang >
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
11.09.2010 10:52:22
ĐÃ NÀO QUÊN CHƯA? Qua miền Tây, ngang vũng lầy nào, không nhỉ? Anh tìm qua, được gặp để sum vầy? Nhìn Em đó, bóng hình qua xóm Net! Mà sao lòng? Dường nổi sóng mưa mây. Chân dừng góc phố miền Tây! Để mong nhìn thấy người tình trăm năm Hôm nay phố nhỏ mưa dầm, Từng bong bóng nước, âm thầm dìu ta. Đi qua lối ngõ ngọc ngà! Đường trăng soi ngã, ta vào cơn mê Đến rồi chắc phải không về? Hương thơm mùi tóc, nguyện thề trăm năm. Ta thấy lung linh, không gian thắm, bạc bàng! Em ơi! Phương đây buồn nhớ lắm, Trăng về tây, từ đông vẫn đứng ngắm. Có lẽ nào? Mình Chức Nữ Ngưu Lang! Chuyện đó ngày xưa, khung trời nào bảng lãng? Hôm nay thương nhau, ngập kín đóng tâm hồn. Còn ánh mắt, ngóng mong về nơi đó! Máu hồi tim, đã hợp hòa nhiễm sắc, Và môi hồng, e ấp đợi trao hôn. Nguyên Hoang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2010 09:43:39 bởi Nguyên Hoang >
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
12.09.2010 04:41:31
Từ Em, cho cơn mơ. Vòng tay nầy mãi giữ, Hình bóng ấy, trong tôi Vẫn tỏa hồng an ủi Trăng cảm xúc ta rồi. Dòng sông đà lấy hết, Sương khói của yêu thương Chuyển gởi nước triều cường Vào ra luôn vấn vương. Cánh diều bay, ta thả Đanh tình cuộn, xích thằng Đồng xanh con đê ngắm, Mừng vạn thuở, nghênh hoan. Vạt áo bồng trong nắng, Quỳnh hương chúm chím cười Cỏ may, làm nhẫn cưới! Dòng tình chứa bóng trăng. Ta yêu Em, Nguyệt hằng! Nguyên Hoang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2010 11:41:49 bởi Nguyên Hoang >
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
13.09.2010 03:15:31
CHO NIỀM MƠ QUA ĐI. *TRỜI. Ta thức dậy, thấy mặt trời như mọi bửa Hoa bưởi sân nhà, thiếu vắng tiếng hoạ mi Để tia nắng mang đi, tuổi mộng xuân thì Nên tất cả quên đi, những lời nguyện ước. *TRĂNG. Em ngâm mình, dòng sông ngày trong nước! Trăng soi hình, để lại bóng , cho vương Nước phù sa, đục ngầu quyện khắp ngã Hôm nay về, trăng nước đã rời xa. *MÂY. Mây nói đi, sẽ vội về trở lại Nên ta tin, đã giao hết cuộc tình Để bây giờ, ngồi đây mong nhớ mãi Quanh quẩn khắp trời, im vắng làm thinh. *NƯỚC. Em chuyển gởi cho ta lời ước lệ! Sẽ cùng về dòng sông nhỏ, nhiêu khê Cánh lục bình còn đó vẫn đề huề Luôn giữ mãi, tim tím mầu chung thuỷ. *VÀ TA. Nguyện ước trăm năm, ta ngỡ ngắn nhưng dài Để mãi nơi xa, mang tình buồn lặng lẽ Nhặt lại từng ngày, những chuỗi hằn kỷ niệm! Rượu không men, mà sao chếnh choáng, tỉnh say? Ta say vì mãi nhớ Ai? Nỗi buồn hoang vắng, chờ hoài thương yêu! NGUYÊN HOANG.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2010 09:38:34 bởi Nguyên Hoang >
|
|
BĂNG NGUYỆT
-
Số bài
:
6789
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.06.2003
|
RE: VỮNG CHÂN
-
14.09.2010 08:22:36
*VÀ TA. Nguyện ước trăm năm, ta ngỡ ngắn nhưng dài Để mãi nơi xa, mang tình buồn lặng lẽ Nhặt lại từng ngày, những chuỗi hằn kỷ niệm! Rượu không men, mà sao chếnh choáng, tỉnh say? Ta say vì mãi nhớ Ai? Nỗi buồn hoang vắng, chờ hoài thương yêu! NGUYÊN HOANG. Rượu nào chẳng ủ bằng men? Ngắn dài một bước bon chen lối tình, Để rồi lặng lẽ đứng nhìn, Bóng Người hun hút , hải trình riêng ta.
Mỗi trái tim có một lối về Thôi cứ như mây kề nước biển Chỉ một thời dành cho dâng hiến Còn lại là những chuyến chơi rong Ai cố dành bẻ nửa số 0 Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi Bước chân trần đạp lên đá sỏi Để đôi ta chấp vá nổi trời.. ( trich Nguoi tinh hu
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
14.09.2010 09:53:14
Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT *VÀ TA. Nguyện ước trăm năm, ta ngỡ ngắn nhưng dài Để mãi nơi xa, mang tình buồn lặng lẽ Nhặt lại từng ngày, những chuỗi hằn kỷ niệm! Rượu không men, mà sao chếnh choáng, tỉnh say? Ta say vì mãi nhớ Ai? Nỗi buồn hoang vắng, chờ hoài thương yêu! NGUYÊN HOANG. Rượu nào chẳng ủ bằng men? Ngắn dài một bước bon chen lối tình, Để rồi lặng lẽ đứng nhìn, Bóng Người hun hút , hải trình riêng ta. SÓNG BƯỚC.. Hải trình điều khiển riêng mình Lo nhìn hun hút, cho tình đảo chao Mặc dù gió chẳng xoay tàu Ôm buồn lặng lẽ, giăng sầu ảm đen Rượu tình không có ủ men? Em là men đó, nhúm nhen cho nồng! Trùng dương mài miệt bương rong Lung linh bọt bể chất CHỒNG theo bên. Lãng du triền sóng mông mênh Bảo giông có đến, ta nguyền theo TRĂNG(BN). nguyên hoang. 14.9.10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2010 09:54:41 bởi Nguyên Hoang >
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
14.09.2010 10:20:51
NIỀM MƠ. Hôm nay về, cùng mây trời dịu vợi Saigòn xưa, giờ có đổi thay hôn? Có nắng bước trên đường, đưa thương tới? Và mưa mơ, từng buổi quyện ngập hồn. Xin được gởi, niềm thân yêu ôm ấp Thu về chưa? Giăng áo lụa Saigòn! Lót ngõ phố, hài hoa Em rong bước Heo may vờn, trong nắng thắm môi son. Mong cho mãi, nụ cười say nhân thế Phủ trên thân, từng chuỗi sóng mượt mà Bãi cát vắng, chiều nay đi tìm dấu Trùng dương thì thầm, gởi nhớ đi xa. Ta hẹn Em mùa trăng sau trở lại Quà đưa trao, hài gấm mịn, êm đềm Để kịp vội cùng ta, vân du ngắm Quê hương mình, đẹp lắm phải không Em? Ta đi mãi, xuôi về trên đỉnh nhớ Kể nhau nghe chuyện cũ tháng ngày nào. Đi qua đó, quay về trong bỡ ngỡ Em đòi gì? Hái tặng cả trăng sao. Nguyên Hoang 13.9.10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2010 19:05:22 bởi Nguyên Hoang >
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
14.09.2010 19:31:35
NGẬM NGÙI. Một ngày, vào lập thu, im vắng Cô đơn, thêm chồng chất mong ai ? Hoang liêu một định đề nghĩ mãi Đến nay chưa giải cho suông. Cuối xuống hôn cho nồng đất lạnh! Khoát khỏa ngõ, không sót chiếc lá vàng. đợi bước Ai sang? Ngập ngừng chờ một điều gì? tiếc nuối! Lời gọi nào xa tận mãi, trăng sao. nguyên hoang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2010 16:14:12 bởi Nguyên Hoang >
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
14.09.2010 19:52:37
THẦM LẶNG. Lại trở ngang miền quê cũ Mùi hương hoa bưởi ngạt ngào Dây leo trấu xanh ngan ngát Từ đâu? nghe gió trôi sang. Ta phơi niềm mơ, cứ ngỡ! Gió tình chuyển giúp mây thơ. Sông xưa thuyền xa bỏ bến Chiều nay sương khói quay về Ai ru? đồng dao thương mến! Dỗ giùm thiếp giấc thật mê. Cơn mơ dài lâu thức tỉnh Vẳng nghe tiếng gọi ơi, mình! Thoảng qua, dường cơn gió lạnh? Hanh trầu, hương bưởi mong manh . nguyên hoang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2010 03:41:33 bởi Nguyên Hoang >
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
14.09.2010 21:37:23
VÒNG TAY NẦY, CHO AI ? Ta dám bỏ, triều ngai dưới chân Hậu! Thì vòng tay cho, sá gì, chuyện nhỏ. Có trong tay, mười tên quân tinh nhuệ! Đã trọn rồi, Mãn nguyện ở mắt môi. Vòng tay ôm, bàn tay mới đáng nói? Trường thành vang, những tiếng trống liên hồi! Như giục giã, Quân vương ơi! hãy yêu thiếp, Trăng sắp tàn, khoảnh khắc nữa, chẳng ngưng thôi ! Không gian nầy, xin được chút lặng IM. nguyên hoang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2010 22:47:47 bởi Nguyên Hoang >
|
|
Cô Bé yuri
-
Số bài
:
522
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 28.09.2007
- Nơi: Vùng Đất Linh Hồn ...
|
RE: VỮNG CHÂN
-
14.09.2010 23:13:09
Trích đoạn: Nguyên Hoang MƠ ƯỚC VỚI THI NHÂN Nét thanh tú ngọc ngà trên mắt biếc Dìu trong thơ, diễm ảo ngút tinh vân Vòng tay em cho lại dáng yêu gần Rời vạn kiếp, vẫn còn luôn nuối tiếc. Em cho ta một cõi đời mộng mị Tròn ước mơ, trên nhân dáng xuân thì Ta quỳ đợi, em cầm đao phủ thủ Xoá bóng trần, thơ ta vẫn luân lưu. Em bắt gặp, trên ngõ đường, góc phố Một cái bang, mang bầu rượu túi thơ Say nghêu ngao, tìm hình ảnh tôn thờ Dò dẫm lối, quay về nơi hội ngộ. Em bắt gặp, một Vương gia hào sảng Bên cung hoa, phòng loan đả sẳn sàng Chờ phu kiệu dừng chân, hạ võng cáng Để đón nàng, tuyệt thế chốn nhân gian. Em bắt gặp, quân nhân sau cuộc chiến Chờ lương hưu, nhận được chút đĩnh tiền Đi khắp Shop, hàng nào Sale mua hết Mang về treo, xua đuổi giấc cô miên. Em bắt gặp, người già trên xứ Mỹ Đi van xin, năn nỉ chút lòng thừa Về sưởi ấm, giúp bao người chữa trị Căn bệnh nghèo, chịu đựng ở quê xưa. Em bắt gặp, một niềm mơ vĩnh viễn Nơi công viên, tượng đá mắt nhắm nghiền Như khấn nguyện lời gì tha thiết lắm Cuộc đời nầy, trọn vẹn với khuôn duyên. Hôn môi thơm, nhìn say trên má phấn Xin hiệp lòng, mơ ước với Thi nhân. NGUYÊN HOANG chào huynh NGUYÊN HOANG , nhận được bài thơ và lời thăm hỏi của huynh cũng mấy ngày , nhưng yuri hok thể qua chào hỏi , thiệt ngại quá chừng , hôm nay rãnh rỗi thì.... hồn thơ chạy mất tiêu (__ __!) nên không tiếp huynh 6 câu vc được , chúc huynh vui vẻ há ! ______________________________ Hồn Thơ Đã Cạn nếu như em còn được nửa hồn thơ em xin nguyện cùng anh xây giấc mộng thiên đường kia với hồn thơ mở rộng có anh - em , đối ẩm chuyện hồng trần nếu như em còn được chỉ một phần em dốc hết ướp trà thơm mời gọi cho ấm lòng những tâm hồn cằn cỗi đã đánh rơi mơ mộng kiếp con người và nếu như chỉ còn một phần mười em cũng gắng gửi người câu tình tự dù biết thơ chưa bao giờ hiện hữu nhưng tâm tư có giả được bao giờ? em đã từng phung phí hết hồn thơ nên hôm nay cạn rồi bao từ ngữ muốn cùng anh thả hồn vào câu chữ mà thơ kia , em đã mất từ lâu... Cô Bé yuri
Tôi yêu anh bằng nửa trái tim Còn nửa kia tôi dành lại đó Lỡ mai sau anh gây nhiều sóng gió, Nửa tim kia tôi làm lại cuộc đời http://nhunggiacmobuon.webnode.com (Chòi Thơ)
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
15.09.2010 07:03:02
Ảo Vọng Thi Nhân 1 Nghe trong mơ như hồn giăng trinh nữ! Trói vòng tay nhốt vào túi thi nhân Để cùng ta chung hành khúc phong trần Ta quên ngũ nàng nhắc ta trăng khuyết Những sợi buồn mây vay chưa trả nợ Đưa ta rời về chốn đó mênh mông Tìm kiếm lại câu thơ hồng gieo giống Nghìn năm rồi mây gió bỏ xác xơ! Ta trở lại mang túi thơ chúc tụng Lời thơ úa vàng, ý thơ rám bạc Một góc trời thương ta đến nghênh ngang Hứng sương uống ngở men say ngẩu hứng Hương trong thơ dìu đưa vào cõi mộng Dụi mắt nhìn có phải lạc đào nguyên? Chốn nào đây? trăng ngâm bóng ngân tuyền Đường trở lại đả cài then ngăn đóng Nhạc không thấy mà tiên cũng không có Bên tường vôi, rêu xám, dáng co ro Đang say ngũ, không mền mùng, chiếu gối Xoay mặt ngắm nhìn, thi sĩ Mỹ tho. Ngày nay có gả Kỳ Hoàng! Lên non tìm động hoa vàng ngũ quên Trở về chẳng kẻ đón nghênh, Tìm người thương cũ đáp đền mây mưa. NGUYÊN HOANG.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2010 07:07:24 bởi Nguyên Hoang >
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
15.09.2010 10:37:53
Lối Cũ Mù Sương. Dòng sông xưa vẫn mong người năm cũ Trở về thăm thành phố đẫm sương mù! Con dốc phố, buổi mai bừng, nhũn ướt Cúi hôn mùi, đất ẩm nắng vương thu. Và ngửa mặt, nhìn lên mây bay chuyển Nhớ gì không? Hàng thông lạnh, vi vu! Đã lâu lắm, quay hồi bằng ào giác Lạnh nơi đây, có mây trời bàng bạc Tà dương đi, còn gởi vội rán vàng Cho triền núi, giữ lại giùm, mai trả Thời gian nào, cũng chẳng thấy phôi pha. Khung trời xưa chỉ bạc màu, thiếu vắng Gót chân ngân, để lại dấu bụi đường Hương phai sắc, trên hoa thu vàng vọt Vầng trăng sầu, ngả bóng thuở nhiễu nhương. Sáng nay lạnh, bóng ai quày quả bước? Rảo nhanh chân, để kịp đến cổng trường Mẹ đã bảo, đêm qua nên ngủ sớm Gạo bài thi toàn định lý yêu đương Yêu thương cộng sân trường, chia hoa phượng! Một phương trình giải mãi, nghiệm không ra Để hết cấp, mọi điều đành phải trả? Kỷ niệm vo tròn ném bỏ, trôi xa. Hai kẻ chia tay, mang giày vạn dặm Bước theo mây, gió dẫn lối, muôn trùng Đi khắp chốn, trở về con dốc cũ Ngắm hàng thông dưới chân gốc, úa vàng! Vàng trên lá và bạc mầu trên tóc Phai gì không? Ở nỗi nhớ cùng mong ? Qua bao miền, bám rám gót bảo giông Trở về đây,niềm thương được hong nóng như vườn xưa, chợt lại nở nụ hồng Có giữ được, bước chân người viễn khách? ĐA LẠT sương mù, giải lụa mong manh. Lối xưa thành phố đó, vẫn sương mù Nắng lên, có nhạt úa vàng trong thu? nguyên hoang. R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2010 01:42:28 bởi Viet duong nhan >
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
16.09.2010 06:27:34
ĐOẢN SẦU LỤC BÁT. Thơ tình dẹp lửa cạn sôi, Ngồi buồn, chợt nhớ bồi hồi, xót xa! Ngắm nhìn đời sắp đi qua Vườn thơ vắng bước, bóng tà lốc xoay. Ngồi đây ngóng gió trông mây, Cả trăng cũng bỏ lặng quày quả đi ! Trăm năm còn lại được gì? Sót dòng nước mắt, viền mi nhạt nhoà! Mơ ngày xưa đó thật to, Bây giờ tim trống, thở dò nhớ mong. Ta làm khất sỉ đi rong, Mất đi chín cõi, còn lòng yêu thôi! Có ai? kêu gọi một lời, Ta xin ngàn kiếp, trọn đời bên Em. Cuộc tình như thỏi cà rem? Gió đời thổi chảy, cho thêm được nào? Đi qua rời ngõ ngật sầu, Ghé xin cho lại, rượu bầu túi thơ. Để còn đun sủi giấc mơ, Từng trang bút ảo, mực chờ thu giăng. Xuôi dòng tìm vớt bóng trăng Từ lâu trầm đáy, dương trần bỏ quên. Bên triền, thiền toạ chênh vênh! Tay rờ phiến đá, ngân lên thở dài. Bao lâu mài phẳng hằn đây? Giữ gì nơi gió, gởi đầy dấu xưa? Nghìn năm, vạn kiếp, đội mưa Phận đời phân nửa, bóng sầu hoàng hôn. Nguyên Hoang. 2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2010 09:54:12 bởi Nguyên Hoang >
|
|
khiết Tâm
-
Số bài
:
308
- Điểm: 0
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 12.11.2009
|
RE: VỮNG CHÂN
-
17.09.2010 10:17:35
Em ghé thăm anh một chiều mưa đổ, Đầy trời giăng từng hạt nhớ thương, Nước dưới chân xô dạt nẻo vô thường, Trời lạnh lắm! mà anh đâu vắng? Qua cửa sổ mưa từng hồi rơi nặng, Cõi lòng em cũng trĩu sầu tư, Xám xịt màu trời, đánh mất vô tư, Bóng người thương đã khuất xa tầm mắt, Vẫn biết dòng đời trôi, cuốn anh vào tất bật. Nhưng sao lòng em vẫn ngậm ngùi đau, Mong cơn mưa trút buồn chốn xa nào. Cho nước mắt không tràn theo nhung nhớ! 1792010 Hàn Khiết Tâm
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
19.09.2010 10:17:34
GÓT HỒNG. Theo gót mây hồng, vừa chợt thoáng Khung trời rộng lớn đón giăng mơ Có cho bước đến mong chờ? Mong rằng Em chớ hững hờ với Anh. Ngày thu hương nắng vây quanh, Bóng treo theo nhánh, mây nào trôi sang! Mây bay về chốn thiên đàng, Ghé xin dành sẵn, loan phòng nhân duyên. Đúng theo kiếp trước ước nguyền Trăng soi đáy giếng, cho người rửa chân. Tay ngà sữa túi nâng khăn, Có trong mộng mị, đêm vàng gối mơ. Rừng chung thuỷ, núi duyên tơ! Cùng ta sóng bước, dương trần yêu thương. Mây mùa thu, gió ngàn phương! Bềnh bồng một cõi thiên đường nhân gian. NH NIỀM ĐÓ CHƯA VƠI. Đưa trả lại Em quả táo cấm! Lần đầu tiên tình lặm, không ngờ Bây giờ còn nửa cơn mơ, Giao luôn Em đó, ngu ngơ mặn nồng. Lên ngàn khoá nhốt cùm gông? Giáo điều đã thuộc, cam lòng chung thân. Đi qua giông bảo buồn hiu hắt! Ngõ lạnh chờ trăng, giấc chập chờn Dấu hằn trên tóc dỗi hờn, Úa vàng mấy buổi, bên đời chưa vơi. Thu đi tôi nhớ theo người, Mang từng hơi thở, tiếng cười mù sương. Đem giăng ngàn ngõ thiên đương! Biết còn gặp được? Qua miền hư vô. NH NỬA CUỘC TÌNH. Nửa lời muốn ngỏ trần tình!, Nửa ly rượu nhạt lòng mình muốn say? Chỉ còn lại nửa vòng tay, Cho Em ngày đó, sau ngày chiến chinh. Quê hương chia nửa điêu linh, Anh quên bỏ lại, ngắm nhìn vu qui! Một ngày qua, một lần đi Trăm năm thất hứa, xuân thì vươn bay. Còn đây một nửa an bài! Xin dành trao lại, nhận lời điểm trang. Xuân nào, chợt nắng bước sang? Cho Anh giữ mãi, nửa đời mộng du. nguyên hoang 2010
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
19.09.2010 22:13:07
DỖ TIẾP CƠN MƠ. (Cảm tác qua ý thơ "Hồn thơ đã cạn"của Cô bé YURI). Hồn thơ, núi phả mây ươm cuộc sống. Thì giấc mộng cùng xây, có chi lo? Mỗi bước chân đi, người trên biết rõ! Chuyện trần gian, mình chung bóng qua đò? Thuyền hoa xuôi, trường giang đưa khắp ngõ. Múc trăng vàng dưới đáy nước, Em soi! Ta rửa trên sông, nỗi buồn cướp mất, Những ước mơ, ngày tháng cũ xa rồi. Về quê xưa, trong niềm vui tương hội! Bỏ lại hải hồ, bám rám mắt môi. Chải chuốt cho Em, vết hằn tóc rối Em lặng say, vòng tay ấm bồi hồi. Anh hôn lên, nụ cười chao bóng nước Uống cạn phù sa, đáy mắt thiên đường. Tay ta chạm tình yêu, không trừu tượng! Hồn đi hoang, thơ dẫn lối đưa thương. Mái tóc đẹp, giăng hoà mơn tha thướt. Có bâng khuâng, theo cõi nhạc an bình? Nơi đây có, cây lành chim đến đậu! Tình mây xanh vờn gió phủ lung linh. Kể Em nghe, thi thoại tình ngộ nghĩnh! Ở ngày xưa, có kẻ yêu hoá đá. Lặn tìm trăng dưới đáy nước, không về. Nghìn năm đả, dìm sâu tầng trầm tích? Cung phiếm bi thương, toạ thiền tư lự. Nghe khúc ca tình, vẳng vọng nhân ngư! Đưa đón trên đê, cánh diều căng gió! Bình lặng đi qua, ôm bóng mặt trời Hương nắng thơm tho, hài hoa luân vũ. Thu qua rồi, mang giùm hết phai vơi. NGUYÊN HOANG 2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2010 03:43:41 bởi Nguyên Hoang >
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
20.09.2010 06:42:03
Trích đoạn: khiết Tâm Em ghé thăm anh một chiều mưa đổ, Đầy trời giăng từng hạt nhớ thương, Nước dưới chân xô dạt nẻo vô thường, Trời lạnh lắm! mà anh đâu vắng? Qua cửa sổ mưa từng hồi rơi nặng, Cõi lòng em cũng trĩu sầu tư, Xám xịt màu trời, đánh mất vô tư, Bóng người thương đã khuất xa tầm mắt, Vẫn biết dòng đời trôi, cuốn anh vào tất bật. Nhưng sao lòng em vẫn ngậm ngùi đau, Mong cơn mưa trút buồn chốn xa nào. Cho nước mắt không tràn theo nhung nhớ! 1792010 Hàn Khiết Tâm GIỮ GIÙM CHIẾC BÓNG. Ta đong từng giọt mưa chiều Gởi về nơi ấy tỏ điều nhớ mong Cuộc đời lắm nỗi mưa giông Tay vươn níu lại nụ hồng thoát qua Em ơi! mong chớ rời xa Cho ta giữ lại chút quà nhân duyên Chiều nay mưa lại triền miên Hiểu cho nỗi nhớ, muộn phiền không quên. nguyênhoang.
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
20.09.2010 06:45:41
CHO BUỒN TRÔI QUA. Về từ góc bể chân mây, Về từ một kiếp lạc loài, lưu vong. Ngàn phương trôi nổi bềnh bồng! Ngõ xưa có đổi, nụ hồng có quên? Con đường ngày đó chung tên, Mình cùng đặt đá xây nền nhân duyên. Đời cho nguyện ước hão huyền, Nắng đời phai nhạt truân chuyên phủi lòng! Nước xuôi lặng phẳng mặt sông, Thuyền qua lay động, sóng đùa miên man. Bước đi dù thoáng nhẹ nhàng, Vẫn ghi trên cát dấu hằn sâu luôn. Vì sâu mà những nỗi buồn, Theo ta vương vấn, quyện cuồng trong tim. Có chờ bước lạ đi tìm? Gió mang hoài niệm, hoa dường ngã xiêu! Đọc trong ánh mắt tin yêu, Thôi thì cho đó, mau dìu Em đi(na). Kẻo lỡ xuân thì, Hih..hi.! Ngưng gọi cellphone...! nguyên hoang 2010
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
20.09.2010 06:54:29
KHÚC BUỒN RIÊNG.. Thơ buồn quăng bút chê khinh! Gió mây ngang đến chẳng nhìn vuốt ve. Ta đi lặng lẽ bên đời, Còn đây miên vĩnh một thời lưu vong. Theo chân ruổi sóng nhục hình, Kề vai tiếp quảy, cuộc tình cô đơn. Để rồi ta tự dỗi hờn! Tiếc cho nguyện ước chập chờn qua đi. Đã lần nào ướt trên mi? Đưa chân chạm bước xuân thì mỏng manh. nguyên hoang,
|
|
BĂNG NGUYỆT
-
Số bài
:
6789
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 15.06.2003
|
RE: VỮNG CHÂN
-
20.09.2010 18:40:37
KHÚC BUỒN RIÊNG.. Thơ buồn quăng bút chê khinh! Gió mây ngang đến chẳng nhìn vuốt ve. Ta đi lặng lẽ bên đời, Còn đây miên vĩnh một thời lưu vong. Theo chân ruổi sóng nhục hình, Kề vai tiếp quảy, cuộc tình cô đơn. Để rồi ta tự dỗi hờn! Tiếc cho nguyện ước chập chờn qua đi. Đã lần nào ướt trên mi? Đưa chân chạm bước xuân thì mỏng manh. nguyên hoang, Mến chào N, bn chia 1 chút Khúc bùn riêng với N nha, chúc vui và sáng tác đều nà. KHÚC BUỒN RIÊNG Bao lần chạy trốn cái buồn riêng Hồn đã nhận sâu chốn lâm tuyền Lưu vong thân xác còn lưu lạc Nên giờ chưa đặng sự bình yên, Muốn nương theo bước chân Bồ Tát Về chốn liên hoa ngắm trăng hồng Nhìn mây bãng lãng xuôi vô thức Gia tử trông mong cứ nặng lòng. Kiếp nao mình lỡ gieo oan nghiệp Phút này phải chịu nén buồn riêng Đời rồi như nước luân lưu tiếp Đi làm sao giáp hết vô biên...
Mỗi trái tim có một lối về Thôi cứ như mây kề nước biển Chỉ một thời dành cho dâng hiến Còn lại là những chuyến chơi rong Ai cố dành bẻ nửa số 0 Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi Bước chân trần đạp lên đá sỏi Để đôi ta chấp vá nổi trời.. ( trich Nguoi tinh hu
|
|
Nguyên Hoang
-
Số bài
:
538
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 26.03.2010
- Nơi: Bờ biển Đại Tây dương
|
RE: VỮNG CHÂN
-
21.09.2010 00:52:22
Mở cửa nhà, thấy BN lang thang vào NH vui lắm na! Mong vô đều đều và thơ ra ào ào, để hết buồn! Luôn chúc yêu đời rồi...y..,người hih..hi! CHẤP CÁNH.. Buồn riêng mình bỏ, vui chung lấy Giữ mãi làm chi thêm nặng lòng? Hoa vẫn còn tươi chờ bướm lạ. Yêu thương trao nhận, tặng cho đời. Ở trên thấy rỏ, đừng che dấu Bồ tát, dìu chân giới thiệu người? Đặt nắm tay vào người dẫn bước, Đi vào nơi đó ngập yêu thương. Chưa hết, còn vương nhiều nghiệp nặng. Chỉ còn theo bước, bước chân Anh. Cùng Anh, Em đã lần nào hứa? Theo cánh mây bồng, ta lãng phong. Còn bước bên đời, phải chung bóng! Tình yêu thiên tứ hõng chối từ Đừng làm người khách cô lữ, Tàu xa rời bến tạ từ đơn côi. Mình còn son thắm trên môi? Hãy cho khóa chặt, bồi hồi nhớ mong. Đừng cho tim lạnh ngày đông, Em ơi! Em mãi nụ hồng riêng Anh. Lá còn xanh, Tình mãi xanh, Em và Anh. nguyên hoang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2010 17:36:29 bởi Nguyên Hoang >
|
|