NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 646566 > >> | Trang 65 của 77 trang, bài viết từ 961 đến 975 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Huynhthomy 09.11.2015 07:04:52 (permalink)
0
 
XA RỒI..THẦM NHẮN NHỦ.
Nghiệm được rằng, chỉ có người chung thủy?
Không bao giờ đòi hỏi kẻ chung tình.
Trong yêu thương ước mong cùng chân thật.
Hờ hững lòng hạnh phúc phải lìa tan.
 
Chơi mạng ảo nồng nàn chia khắp chốn.
(Lời đa tình..ý lãng mạn..chài giăng?).
Hai bàn tay đâu chịu nắm một Người.
Ngõ đường trần cùng đi về một lối.
Không thể nào tự vẽ ngõ cho nhau.
Đừng trách chi sự việc đã muộn màng.
 
Người buồn khổ kẻ bơ vơ tiếp sống.
Soạn lại áo quần chống chỏi mùa đông.
Ngày đông một mình lặng thầm qua ngõ.
Cuối dốc đời chưa? Khẽ bước dẫm dò.
 
Mong từ nơi đây cầu xin chốn đó.
Mãi an bình không còn nữa ai lo.
Giữa đường mưa ghé vào hiên mặc áo,
Kẻo lạnh thấm người đêm cảm ngày ho.
 
Tình yêu xưa sẽ quyện hòa thành gió.
Có lúc về bên cửa gọi tên Em.
nguyênhoang
 
 
 
 
Huynhthomy 12.11.2015 00:21:55 (permalink)
0
DẤU HẰN..
Nghe tiếng thở..gió vi vu..
giao mùa tiễn biệt đưa thu, đông về.
Năm nầy lòng chắc ủ ê?
cuộc tình vừa mất não nề bước chân.
 
Nhìn sau lưng để dấu hằn.
vô duyên nên chẳng được lần yêu thương.
Đi qua giữa chốn vô thường,
đời vui bướm lượn hoa chào say mê.
 
Gần nhau thường phải nguyện thề.
trăm năm nào dễ một lần xong đâu.
Lụy chi vào vũng tình sầu,
gối chăn rời rã đêm thâu rạc rài.
 
Cũng rồi ngày tháng phôi phai.
nhân sinh định mệnh an bài bởi thiên.
Trả Em môi mắt ngoan hiền,
nhận về Anh hết muộn phiền đi qua.
 
Được lời nói cuối thứ tha.
tạ ơn trời đất cho ta cuộc tình.
Thái dương ngời ánh bình minh,
hẹn lần trở kiếp chân tình bội thu.
 
Bây giờ trời đã cuối thu.
đêm bao sương lạnh giăng mù vào đông.
Về xa giữ mãi ở lòng,
em là hình bóng trọn đời không quên.
Lệ dưng đọng mắt bồng bềnh.
Hằn sâu chứa đựng lung lênh bóng người!
nguyênhoang
 
 
 
Huynhthomy 16.11.2015 02:16:37 (permalink)
0
 
LẦN CUỐI ĐƯỢC GỌI TÊN...
Anh đã cho Em những tiếng cười.
Bây giờ lặng lẽ bỏ buông rơi.
Quên bao ngày tháng cùng chung sống?
Chẳng nghĩ đà trao hết cuộc đời.
 
Bất chợt trở về Người vắng bóng.
Không lời giã biệt tự nhiên đi?
Một lòng vẫn giữ câu chung thủy,
Nào có thương ai? Trách bưởi bòng!
 
Chỉ là vô mạng tìm an ủi.
Xướng họa cho quên kiếp sống thừa.
Chứng bệnh nan y hành mỗi buổi,
Tột cùng đau đớn..chết như chưa..?
 
Em chẳng phải còn đường chọn lựa?
Buông trôi phần số mặc tình vùi.
Cắn môi ngăn khóc Con đừng biết,
Cứ nghĩ tình yêu.. Mẹ vẫn vui.
 
Nhiều đêm lên sốt như người chết.
Nào có người thân ở cận bên.
Em khổ mà Anh nào có rõ?
Cứ luôn hờn trách chẳng bù đền.
 
Một lần người bỏ..thêm lần nữa..
Số kiếp không may chịu đọa đày.
Giờ đây tình đã buông tay mất?
Như cánh chim trời bay tít xa.
 
Mây cao rong ruổi khoảng bao la.
Nhắn gởi về xa.. thương đó lắm.
Nợ đã vay xong, giờ phải trả.
Hết rồi, lần cuối gọi tên nhau..(m.d)
 
Thôi chúc cho Anh miền diệu vợi.
Bình yên hạnh phúc với gia đình.
Xem đó.. như là cơn mộng mị.
Nhưng mà, sẽ nhớ đó không vơi.
 
Lời thơ đăng tải nơi mạng ảo.
Chỉ muốn tỏ lòng, thấu hiểu cho..
Em mãi nhớ luôn từng đối xử,
Không thể nào quên, cứ bùi ngùi..
 
Cuối đời phải gắng gượng mà vui.
Dốc tận có lần ngồi tưởng nhớ?
Lần đầu xướng họa những vần thơ.
Yêu thơ..yêu cả Người cõi thực.
Gắn bó cuộc đời, đúng ươc mơ!
 
Gì cho..? Gì trách..đã sai lầm!
Ai nữa bây giờ lo nhắc nhở?
Mưa lạnh về nhà tắm nước ấm,
Thoa dầu xương sống, đấm cho lưng..
 
(Gặp nhau giữa cõi vô thường.
Người dưng khác họ, lại thương vô cùng??)!
nguyênhoang
 
Huynhthomy 24.12.2015 08:22:23 (permalink)
0


VỌNG NIỆM MÙA ĐÔNG.
Thơ cùng ta bước mãi bên đời.
Mầu nhiệm đôi hia, đi khắp nơi.
Xin chúc mọi người vui tận chốn.
Mùa hồng ân, Chúa ban không vơi.

Mỗi năm cứ đến lòng mong đợi.
Từ tháp chuông xa vọng báo lời.
Qua ngõ giáo đường đèn rợp chiếu.
Không gian buông thoảng lạnh mù khơi.
Cuộc sống kề đông ngày tháng tới.
Mong con nắng đến ngụ làm quà.
Sương giăng dốc trắng cành đơm nụ.
Bụi tuyết gom thành Thố ty hoa*.

Viễn khách lưu vong miền đất lạ.
Dài năm nhung nhớ luyến quê nhà.
Mây qua đỉnh núi chờ ai gởi?
Vài tiếng chân thành nhớ nước xa.

Đêm nay gió chuyển trời băng giá.
Nghe khát trong tim cảm xúc buồn.
Man mác gợi tình trăng viễn xứ.
Mưa từng hạt nhỏ, lệ dưng tuôn.

Lời thánh ca vang, tan phiền muộn.
Hồi kinh chuỗi nguyện, hối ngộ lòng.
Trên cao ánh mắt giùm tha thứ.
Mai lỡ không về, gởi ước mong.

Tình không cạn nước như dòng sông.
Sẽ mãi quyện cuồng trôi tận ngọn.
Nguyện khấn hồn thiêng tràn gió núi.
Giữ hoài gấm vóc kết tâm đồng.
(Trầm hương đốt tạ, lễ mùa đông).
nguyenHOANG
*Hoa chùm gởi.



THÂN CHÚC:
Admin,Ban diều hành cùng tất cả Anh Chị Em thành viên
VN/THƯ QUÁN.NET
 
Mùa Giáng sinh được nhiều ơn lành Thiên chúa
và Năm Mới Bính Thân An khang&may mắn.Amen!
nguyênHOANG
Tampa,FL.
Dec.23/2015

<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2015 08:28:58 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 01.01.2016 01:50:59 (permalink)
0
 
NƠI MÙA ĐÔNG.
Mùa đông qua buồn chăn đơn gối chiếc.
Có bao giờ cảm nhận biết đời vui?
Thượng đế cho kiếp ngọt bùi ngắn ngủi,
Ba phần tư chịu tiếc nuối bẽ bàng.
 
Mùa đông qua nhìn chiều sương giăng trắng.
Nghe lòng mình còn vương vấn tình xưa.
Sống cô đơn hiu hắt tựa nắng tà,
Dần đi xuống bóng nhạt nhoà lẫn khuất.
 
Tạo hoá dựng đất trời ấn định luật.
Thời tiết thay nhau khoe sắc đúng mùa.
Xuân ấm áp lá hoa đua nở thắm.
Gió hạ về nóng bức đẫm mồ hôi,
Thu lướt đến nhuốm vàng đổi cảnh vật.
Mùa đông qua lạnh tràn đường phố vắng.
Tuyết bám cành chờ đợi nắng ghé hong.
Như Người ngồi đây ngóng trông hình bóng,
Chốn xa nào còn ước vọng gặp nhau?
 
Ngẫm nghiền suy tư lời kinh tôn giáo.
Khuyên thương nhiều kiếp khác đâu gặp nhau?
nguyênhoang
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2016 01:56:10 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 05.01.2016 00:12:37 (permalink)
0
NHỚ XA XÔI
 
Giọt nắng từ thu.
qua bốn mùa buông nhẹ
Khoảng ngắn rơi,
mà ôm ấp trọn kiếp đời
Mong chờ một niềm tin diệu vợi,
Đông tàn, còn vương sợi nắng ngu ngơ.
Ghé ngang vin song cửa, chờ ai đó?
Hy vọng đâu còn, sao chưachịu đi?


Có phải còn mang,
một ước nguyền chưa phỉ?
Lại trách thời gian,
xuôi nhanh quá không toại lòng
Dở dang mộng ước, gìn chung thủy
Tình đã xa rồi có biếtkhông?


Ơi tình yêu! Lỡ phiếm nồng sai cung điệu.
Âm vang lạc loài ngân vọng mãi,
 
chẳng hồi quay!


Mai xa rời,
thầm chờ đây một ánh nến
Ai thổi giùm?
phụt tắt tiễn tình xưa


Chiều nay về,
nhìn góc phố nép cơn mưa
Ngõ quạnh vắng,
cố nhân hề lữ khách
Khô khung trời,
giăng mắc buốt lạnh tanh


Chập chờn màn sương,
ẩn hiện thoáng mong manh
Một hình bóng trăm năm chờ chưa gặp,
Còn mang nơi lòng,
vương vấn mãi không thôi!
nguyênhoang
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2016 00:25:21 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 06.01.2016 01:03:38 (permalink)
0
 
 
 
Huynhthomy 20.01.2016 20:18:53 (permalink)
0
TRỞ BƯỚC..
Mùa đông qua, bụi tuyết trải giăng thềm.
Bấy nhiêu lần.. Anh lại đến đợi Em.
Không gian buồn, dìu sương đêm thấm lạnh.
Mơ vòng tay nồng, ấm áp sưởi thêm.
 
Ở góc phố.. ngày xưa mưa giăng đổ.
Bước chân Người, vừa quay trở nơi đây.
Vẫn cảnh cũ..con đường mãi không đổi,
Quán vắng đìu hiu, mong mỏi từng ngày.
 
Khoảng đời cuối.. thường nhớ về kỷ niệm.
Ngồi đó một mình, tự kiểm bản thân.
Xem đã gì sai? Thầm lặng sám hối!
Nước chảy tận nguồn sóng rổi dừng chân.
 
Những muộn phiền xoá đi dần quên lãng?
Trên cành treo cánh hoa trắng đợi chờ..
Mặt trời lên tia nắng soi buông rã,
Ánh chiều tà xuống thấp khoả cơn mê.
nguyênhoang
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2016 20:35:41 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 22.01.2016 07:26:28 (permalink)
0
Mùa Xuân Nỗi Nhớ Không Quên.
 Chiều nay cơn gió về ngang cửa.
Khẽ báo xuân kia sắp trở về.
Có biết quê nhà đang sắm sửa?
Giao thừa nghinh tống, Khỉ thay Dê.
 
Phương xa nhớ đến buồn ray rứt.
Đất nước mừng vui Ta đón buồn.
Áo ấm mặc thêm ngăn buốt giá,
Mong chờ nắng đến chẳng thèm qua.
 
Ai xua chim sáo rời thôn dã?
Lạc lõng lưu vong tận xứ người.
Chỉ biết lo cày vì cuộc sống,
Quên rồi đâu nhớ đến quê xưa?
 
Thèm khát nơi nầy nắng với mưa.
Bốn mùa xuân hạ thu đông bước.
Cùng đi hờ hững giữa vô thường.
Dằn đó khép lòng gắng nhận chịu.
 
Nửa kiếp đời vui ít..buồn nhiều..
Một mình ngồi bó gối quạnh hiu.
Con tim thao thức cùng trăn trở,
Dần cũng đi qua nén đợi chờ.
 
Thời gian thêm tuổi tóc thay màu.
Lấp lánh sương giăng vạt cỏ trắng.
Phố đêm nghe thoáng lời ai hát?
Chạnh nhớ tình quê dạ buốt đau.
 
Bài ca nhắc chuyện tình vương vấn.
Ở đó miền xa quê đón xuân..
nguyênhoang
 

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2016 07:28:46 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 23.01.2016 06:09:16 (permalink)
0
 
XIN LẦN HẸN VỀ..
Người đứng bên đường mong nhớ ai?
Mắt cay bởi gió.. lệ tuôn dài.
Hay vì thi sĩ hồn đa cảm?
Nhìn cảnh vật buồn lại khóc đây?
 
Xuân đến, quê nhà rộn rã đấy.
Bao người thân thích tụ sum vầy.
Buồn nơi xa xứ nào ai thấu?
Ứơc có như vầy chẳng được đâu?
 
Vườn vắng mong lần cánh bướm đậu.
Đông sang cảnh sắc úa phai màu.
Cành trơ khô lá giăng hoa tuyết,
Thời tiết bất thường dưới độ âm.
 
Biển lạnh không người ra lội tắm.
Sóng buồn mệt mỏi vỗ vào bờ.
Gió im lặng ngủ tìm nỗi nhớ,
Trở giấc mơ xưa kỷ niệm nồng.
 
Thương mong chốn cũ chập chờn bóng.
Vui nhé đừng buồn như giống Ta.
Mai mốt sẽ về thăm lại đó,
Trả đền tình thiếu vắng lâu nay.
(Sóng vỗ ngàn khơi..Người hẹn hoài?
Nên nhớ thời gian qua rất nhanh)!
nguyênhoang
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2016 06:16:37 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 25.01.2016 09:26:38 (permalink)
0
ĐÔNG VIỄN XỨ.
Vì bởi làm thơ.. trong giấc ngủ.
Chuyện tình thường kể.. giống liêu trai.
Mới thương.. chợt bỗng rời đôi ngã,
Lạc cõi thiên thai.. trở đã già.
 
Trời bắt lưu đày nơi xứ lạ.
Mùa đông rét mướt trải giăng sương.
Ngõ qua tuyết trắng dầy theo lối,
Cành lá úa màu héo hắt rơi!
 
Nửa giấc bình yên nửa muộn phiền.
Cuộc đời chịu mãi phận cô miên.
Đêm thao thức nhớ lòng ray rức,
Lầm lỡ buông tay một ước nguyền.
 
Chân bước lạc loài thầm nuối tiếc.
Đường mây trăng chếch bóng sao thưa.
Mơ qua lắng khép chìm đông lạnh,
Phố cũ lâu rồi ngõ vắng tanh.
 
Mưa ở nơi nầy mưa viễn xứ.
Nhẹ bay lất phất thấm vai gầy.
Gió nghiêng ngóng đợi ngày tình ái,
Trao cánh môi xinh đón nụ tình.
(Lời vô minh..Người lặng thinh..)!
Nguyênhoang
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2016 09:31:10 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 26.01.2016 20:47:04 (permalink)
0

LÃNG DU..
Trong nỗi xót xa riêng,
nghe lòng như dậy sóng.
Ở niềm đau tột cùng,ngỡ mình đã hôn mê.
Cố ngăn cảm xúc buồn.
Nào để cho rơi lệ.
Và gắng bỏ quên dần, xoá đi hết nhớ mong.
 
Bước chân một lần qua,
Lầm lỡ tan ước vọng.
Kiếp sống tiếp đi về, tâm trạng đắng cay thêm.
Nhiều đêm hồn bơ vơ,
đợi chờ gió ngang cửa.
Ghé lại dù hững hờ, chia sớt những băn khoăn.
 
Ngồi đây nhìn mùa thu,
thả buông từng chiếc lá.
Nắng đã nhuốm rám vàng,tiễn bước khỏi đừng phai.
Mây lạc đường mênh mông,
không bờ bao che ngõ.
Vẫn quên lối quay hồi,thờ thẫn bước lang thang.
 
Có mùa xuân dừng chân,
khơi lại vườn hoa thắm.
Khoe hương sắc mỹ miều, kết tụ bóng kiêu xa.
Bướm tung tăng bay nghiêng cánh đáp trả đền bù.
Ngày tháng lãng du xa,
Mơ lại một vòng tay..
Dù có là mộng mị..

nguyênhoang
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2016 19:01:09 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 29.01.2016 20:05:10 (permalink)
0
 
HƯ ẢO..
Ta trải niềm đau giăng trên vạt cỏ.
Đêm đông qua áp lạnh bỏ chăn mền.
Lệ trào dâng trôi son trên môi đỏ,
Mộng tan rồi nỗi nhớ đó cũng phai.
 
Em về trong bóng đêm dầy sương giá.
Chân gối chùng đã thay ngã qua đường.
Vòng tay gầy vẫn đở nương chân ngà.
Cho trọn tình nầy lỡ đã nợ vay.

Cơn mưa giăng nhớ ngừơi trai vạn dặm.
Phố nằm im nghe gió lặng đêm nay.
Thương yêu xa rời thở dài tiếc nuối,
Biết bao giờ về nguồn cuối đoàn viên?
 
Dòng đời như nước luân phiên mỗi buổi.
Lắng nghe tiếng sóng duổi nghẹn ngào.
Cơn mơ cho nguyên ươc trao hôm nào?
Vẩn còn đó hay tan vào hư ảo?

Hoặc ngút ngàn tựa trăng sao vàng võ.
Nghĩa thủy chung cuộc tình đó trăm năm.
Dấu vết khắc nơi tim trầm sâu lắng.
Vọng tường hoài khi gió khoắng mùa sang.
nguyênHOANG


 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2016 20:10:35 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 01.02.2016 00:19:43 (permalink)
0

NIỀM MONG..?
Xuân đến quê nhà có ghé đây?
Sớt chia đôi chút nghĩa sum vầy.
Mừng vui khao khát từ lâu lắm,
Mong đón nồng nàn trọn vẹn đầy.
Viễn xứ đâu bao giờ được thấy,
Hoa tươi rực rỡ sắc muôn màu.
Bàn thờ chưng dọn cành mai giả.
Tưởng nhớ Ông Bà sáng tối phai.

Cánh chim vội vã bay về lại.
Cho kịp giao thừa Tết đến đây
Lạc lõng bao năm miền lạnh lẽo
Bơ vơ ao ước được sum vầy
Sinh ra trên chốn quê hương đó
Sao chẳng chung gầy chiếc tổ êm?
Nắng cũng không gần hong sưởi ấm?
Mất rồi chớ nữa đón xuân sang.

Mãi mãi tha hương chiếc lá vàng.
Mỏi mòn dõi ngóng đợi mùa trăng.
Bước chân qua lối chiều hoang vắng,
Nghe xót xa lòng kẻ mất quê.
nguyênHOANG

 


 



 


 


 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2016 20:53:43 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 02.02.2016 17:18:14 (permalink)
0
 
NHỚ NGƯỜI PHƯƠNG XA..
Ngàn mây qua
trĩu buồn đổi tím.
Phủ ập trần
gió lịm bên song.
Nép nghe
than thở chạnh lòng,
Nhớ ai?
mà lệ đôi dòng tuôn rơi!
 
Tim lụy đã khiến đời chua xót.
để tình ru tiếng ngọt say hồn.
Như sóng cuồng mãi đùa đôn,
đẩy từng lượn trộn, giao hoà không vơi.
 
Hải âu nhìn tả tơi bọt chuyển.
thầm lặng trôi trên biển muôn chiều.
Khúc reo cùng gió hắt hiu,
giữa trùng dương rộng, có điều chưa nguôi.
 
Thời gian đi buông xuôi niệm nhớ.
qua mấy mùa
tuyết lở cuồng giông.
Thủy chung gìn giữ tấc lòng,
Trời hôm nay lạnh
bềnh bồng sương giăng!
(Nhớ Người dõi bóng mùa trăng,
Thu đông vàng úa, bao lần chưa phai)!
Chiều nay xuân lại về đây..
Gợi cho Ta mãi, nhớ Người phương xa!
nguyênHOANG
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2016 17:29:54 bởi Huynhthomy >
Thay đổi trang: << < 646566 > >> | Trang 65 của 77 trang, bài viết từ 961 đến 975 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9