NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 77 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Nguyên Hoang 11.07.2010 06:52:03 (permalink)
0

EM NGƯỜI TÌNH CÁNH GIÓ
ANH CUỒNG NỘ ĐẠI DƯƠNG
XUÔI BƯỚC LẠC THIÊN ĐƯỜNG
NHÌN NHAU KHÔNG QUEN BIẾT
CÚI ĐẦU LẶNG QUAY ĐI.

nguyên hoang
710
#91
    Nguyên Hoang 11.07.2010 20:24:54 (permalink)
    0
    ẢO MỘNG.

    Góp lại dư hương, hạnh phúc cũ
    Mang về, trên bước trở hoang vu
    Như hoa thắm, sắc phai buồn bã
    Trao lại Em, nhớ thuở mượt mà.


    Thuyền hoa yêu, ghé bến bờ xa lạ
    Qua sông xưa, lạc lõng nhớ chuyện tình
    Trên sóng nước, chợt quay về bản ngã
    Nay mình xa, mai gặp cõi vô minh.

    Nguyên Hoang
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2010 04:26:57 bởi Nguyên Hoang >
    #92
      Nguyên Hoang 19.07.2010 06:08:14 (permalink)
      0
      THOÁNG SƯƠNG TAN

      Trăng buồn bỏ mặc không gian ngủ
      Mây đã trôi theo gió trở về
      Nước mắt vẫn lưu từng buổi khóc
      Ân tình mãi giữ , nhớ qua mê

      Những đêm thao thức rời xa giấc
      Nhìn bóng trăng tà nửa mảnh treo
      Nghe tiếng bên hiên xào xạc buớc
      Chung lòng ai đến, lụy vương theo

      Tình yêu nhân thế, đầy ân thí
      Ánh mắt xa xôi, nhớ lại gì ?
      Ngả bóng qua khung, đùa mộng mị
      Trần gian xa cách, đẩy trôi đi

      Cho ta một giấc hồng, môi mắt
      Trang điểm nhân dung, dáng diễm ngà
      Hư ảo bao quanh dường quyện đặc
      Mơ hồ thoảng vút, lãng bay xa

      Vòng tay trói buộc không tan biến
      Đem trải giăng phơi, ngút đỉnh sầu
      Trên sóng gởi cho ngần bọt biển
      Dập vùi muôn kiếp, đáy thâm sâu


      Bao lâu quay bước rời nhân thế ?
      Có thấy phiền chăng, chốn cõi trần ?
      Mong gió cùng mây dùm xoá hết
      Cuộc đời hoang phế, thoáng sương tan.


      NGUYÊN HOANG
      2010
      _____________________________

      #93
        Nguyên Hoang 19.07.2010 06:12:04 (permalink)
        0
        TÂM SỰ để PHÔI PHA.


        Nghìn năm qua, khung xanh đầy huyền thoại
        Những vì sao cung nữ của thiên hà
        Sáng lấp lánh, muốn giao tình nhân hế
        Nhưng luật trời, thệ nguyện chẳng rời xa.


        Đêm mơ hồ, chìm sâu niềm hoan hỉ
        Đưa gió ngâm, mây dạo khúc tình thơ
        Cố quyến rũ đến cõi trần bình dị
        Một lần thôi, thoả ảo vọng đợi chờ.


        Đem tâm sự, tỏ lòng ta mong nhớ
        Cả người thương, hiện diện lúc trăng rằm
        Đêm cô lạnh, cạn dòng thơ lá thắm
        Mà nguyệt hằng, vẫn muôn thuở làm ngơ.


        Bình rượu nặng, chén thơ sầu, ngớ ngẩn!
        Ta lang thang tìm mộng đến say mềm
        Mây dấu ái, gió ân tình nồng mặn
        Đã dần xa, đến tan biến bao đêm.


        Môi nứt rạn, uống thời gian năm tháng
        Ngắm băng dung, chua xót luống bẽ bàng
        Có lúc khóc,muốn lệ hoà nhung nhớ
        Van bốn mùa hãy dừng lại, chớ sang.


        Để cố sống dật dờ, nơi bến cũ
        Ngồi đợi chờ, con nước rủ thuyền xa
        Chốn nào đó, về đại dương, trở lại
        Vào cửa sông, thao thức đợi trăng tà.


        Sương giăng mỏng, nhạt nhoà xuyên thôn dã
        Dẫn đường đi, sao trải bóng lưa thưa
        Có thể là, nơi đây cùn, điểm tựa
        May ra lòng sẽ được tạm phôi pha.

        NGUYÊN HOANG


        _____________________________
        #94
          Nguyên Hoang 19.07.2010 06:16:55 (permalink)
          0
          VẪN MÌNH TA ĐI

          Em mùa xuân, vương con dốc
          Ta ôm góc phố, nụ hồng
          Vòng tay cài then luyến ái
          Con đường mấy nẽo hoang khai.

          Dấu phai nhìn mây tư lự
          Về theo, dẫn gió muộn phiền
          Có chia niềm riêng viễn xứ?
          Nỗi buồn môi mắt luân phiên.

          Ta đi trên tầng định số
          Hoang vu chối bỏ cuộc đời
          Lối chùng mù sương hoa núi
          Ghềnh triền cỏ úa nắng phơi

          Trùng dương chập chùng giải bạc
          Hăng nồng biển mặn mênh mang
          Có theo trên từng con sóng?
          Bạc đầu cũng giống như ta.

          Nhục nhằn bám theo chiếc bóng
          Rời cây một cánh lá già
          Tên chưa kịp ghi gia phả
          Có còn nhớ họ Mẹ Cha?

          Quê hương làng xưa Rạch Miễu!
          Dòng sông mất dáng mỹ miều
          Vẫn mong trở về bến cũ
          Qua phà lũ lượt xuống lên.

          Ước mơ nằm chung núm đất
          Đây là chốn cũ chôn nhau
          Nhớ về bàn tay cắt rốn!
          Máu hoen hằn dấu nòi bào.

          Chung quanh,về nơi một xóm
          Ở miền nào đó xa xôi!
          Bình yên, không là lạc lõng
          Tầng sâu, tiếp nối luân hồi.

          Xin gì?Cho trong giấc ngủ
          Vần thơ để lại bên đời!
          Chẳng cần song hành diệu vợi
          Về ta, hãy ngắm nhớ thu.

          Người xưa, nay đã đi rồi!

          NGUYÊN HOANG
          #95
            Nguyên Hoang 19.07.2010 06:23:32 (permalink)
            0
            HOANG MƠ


            Ta xoa nắn từng cụm buồn sỏi đá
            Ai hát hoan ca! Trên xích nhũn sầu?
            Cúi mình xuống hôn niềm đau của đất
            Bỏ nằm phơi, bờ nắng cháy biển hoang.


            Cơn gió hôm nay thoảng về phai dịu
            Cát vàng xoay, chuyển ngúng nguẩy triền thân
            Gió đêm ngày, sóng mơn man ve vuốt
            Kề cạnh rong rêu, phủ bám cỗi cằn.


            Trên dáng nhân sinh đợi chờ mục rã
            Theo nước xoáy luồng, men choáng dâng lên
            Nắng ngủ bình yên, hương da nồng mặn
            Nước mắt ân tình bọt bể mông mênh.


            Trôi đi đâu? Giữ niềm riêng, bỏ bến
            Vẫn lang thang, ôm kín mãi cuộc đời
            Có đánh mất? Được vòng tay tơ nhện!
            Xuôi dòng về, ảo ảnh nhốt ma trơi.


            Cho yêu say trong tình ru mây gió
            Đem hương du, rũ sạch mảnh hoa tàn
            Một cánh bướm vờn bay chiều nắng ấm
            Vào giáo đường, ta cúi mặt nghiêm trang.


            Lời thánh ca, không có người trổi hát
            Ta suy tư nghiêng ngắm thánh giá buồn
            Chợt cảm nhận như có gì bất ổn
            Tượng đâu rồi? Bỏ thánh gia cô đơn.


            Chúa bỏ đi, có thể đã dỗi hờn
            Ta xơ xác, sẽ đổi dùm chốc lát
            Níu thời gian đợi người tình trở lại
            Kéo hồi chuông thông báo lúc quay về.


            Em bước đến ta làm người ban phước
            Rượu giao bôi, thay thế cạn ly tràn
            Hôn môi ước, dìu đưa đêm hợp cẩn
            Đèn trời quên, hoang tối ngất say hương.


            Để cho nghìn kiếp vấn vương
            Vòng tay phù thuỷ dẫn đường khai duyên
            Rồi em bỏ lại trên miền
            Hình hài mê tỉnh đi tìm hoang mơ
            Cho ta ngơ ngẩn dại khờ
            Vào nơi tăm tối ôm bờ uyên ương
            Và đây có phải vô thường?
            Mơ xuân đầy giấc nhập đường mộng du.

            NGUYÊN HOANG
            #96
              Nguyên Hoang 28.07.2010 11:12:34 (permalink)
              0
              Ta về tìm bóng hoàng hôn
              Thuở nào rớt rụng, bây giờ đã quên
              Thẫn thờ triền núi chênh vênh
              Đến ngồi tham tọa, vọng hờn lắng phai!

              Chuỗi đời, lần đếm qua tay
              Nghìn năm còn dấu móc hằn không gian
              Xuôi theo dòng nước hội làng
              Về Nam chín ngọn, ngập tràn yêu thương.
              N.H



              <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2010 05:21:13 bởi Nguyên Hoang >
              #97
                Nguyên Hoang 29.07.2010 05:37:49 (permalink)
                0

                VƯƠNG...

                Sao nỡ? quay đi, hồn lịm chết!
                Tình yêu chớm nở lại mau tàn?
                Hương thơm còn đó, mùi hoa bưởi
                Ai quấn dây cay, lá trầu vàng?
                Không quên, dấu nhớ hằn son giá
                Dầu lá trầu xanh có úa vàng!
                Vẫn mãi theo ta, oằn nhịp thở
                Thất tình chao đảo cả trong mơ.

                Tội cho nơi đó, người mong ngóng!
                Ảo vọng vờn trôi chốn viễn xa
                Ta đi tìm bóng ngần sóng nước
                Hoàng hôn, bọt bể cũng không còn!
                Tia sét dập dồn, mặt biển cả
                Làm cho nước mặn, bật khóc òa!
                Vỡ tan từng mảnh, đường rong bám
                Vách đá nghẹn ngào, xua đẩy qua.


                Ai vớt? Phơi trần trên bãi cát
                Hằn dung dấu lặng, ngắm trăng ngàn!
                Mây ru cho bóng dìm sâu lắng
                Kìa gió bồng khơi, bay lảng sang.

                NGUYÊN HOANG
                28.7.2010
                #98
                  Nguyên Hoang 30.07.2010 09:36:14 (permalink)
                  0
                  VỌNG...

                  Ta về cầm nhũn nỗi buồn!
                  Vỡ rơi qua ngõ, con đường dốc xưa
                  Chiều mưa hạt phất lưa thưa!
                  Đôi tay đón lấy thẫn thờ buông trôi
                  Giọt nào đầy ngập mắt môi!
                  Vầng trăng nhạt bóng, non đoài khuất che
                  Dải loang giương phủ nặng đè
                  Khỏa thân núp lại bên hè dỗ mơ!
                  Hạ huyền nửa cánh bơ vơ
                  Chao mây quày bước, hững hờ chia xa
                  Dáng xưa hoài ảnh mượt mà!
                  Nhân dung xõa tóc, phai nhòa thoáng tan.

                  NGUYÊN HOANG
                  2010
                  #99
                    Nguyên Hoang 30.07.2010 18:26:03 (permalink)
                    0
                    Bóng Đơn

                    Tiễn đưa rồi mãi sụt sùi
                    Bóng đơn trở lại khóc vùi trong chăn
                    Thánh đường minh chứng ăn năn ......
                    Ngỡ nơi nào đó tiếng ngân vọng về
                    Bước chân chợt tĩnh hay mê?
                    Thiên di phiêu lãng,gót bồng không gian
                    Đến đâu chiêm ngưỡng thiên đàng ?
                    Một khung cánh nhện giăng mành tơ vương
                    Dìu đưa niệm khúc vô thường
                    Hóa thân vay mượn,chiêu dương xác phàm
                    Đạo tràng rực sáng Huệ tâm
                    Miên man ngẫm sự cao thâm cõi thiền
                    Tà dương bóng ngã còn nguyên
                    Xác thân nằm đó chờ phiên luân hồi
                    Đi về một cõi đầy vơi
                    Nổi lo chất ngất trầm khơi vũng sầu
                    Riêng mình chấp nhận cơn đau
                    Mang về khởi điểm bình yên vĩnh hằng
                    Buồn cho ngất liệm trong chăn
                    Đem thương kết nối dấu hằn trong mưa
                    Đông về khép cữa hay chưa ?
                    Để mưa nép gió đong đưa nhánh buồn.

                    NGUYÊN HOANG



                    Nguyên Hoang 01.08.2010 04:09:59 (permalink)
                    0
                    ... NGUYỆT,..

                    Em trở về hôm nay
                    cho dòng chợt cuộn sóng!
                    Phù sa năm tháng dài
                    chìm ngủ dường quên mong!
                    Soi bóng nhìn nước khỏa
                    Còn gì nuôi ở mộng?
                    Buồn nhớ theo trăng già
                    Giúp tẩy lúc qua sông.

                    Trầm lắng nào mênh mang?
                    Phiêu bồng chưa giãi tỏa!
                    Đi dưới ánh mặt trời
                    Bóng ngả quyện bên chân .
                    Anh thương Em ngạt ngào!
                    Trong những ngày chinh chiến
                    Phiến đá còn ghi lời
                    Đã nhủ không quên nhau.
                    Cứ mỗi một mùa trăng!
                    chất chồng thêm kỷ niệm
                    Qua từng đêm xao xuyến
                    để lại lắm dấu hằn.
                    Ta đi tìm lẽ phải
                    cho bom đạn thôi cày
                    An bình người vui hưởng
                    vết xước, lành Quê hương.
                    Cũng vẫn mùa trăng nầy
                    Còn gì cho, nhớ mãi?
                    Tất cả, nào quay lại
                    Hình ảnh đó không phai.
                    NGUYÊN HOANG
                    7/2010
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2010 04:39:06 bởi Nguyên Hoang >
                    Nguyên Hoang 08.08.2010 22:06:56 (permalink)
                    0
                    GIẤC PHIÊU BỒNG.

                    Có nghe tiếng hát ru hời?
                    Vòng tay giữ lại trăng trời, gió mây!

                    Một thời để nhớ
                    Một thuở yêu thương
                    Ngày thu lá rụng vấn vương!
                    Em đi biền biệt, thiên đường vỡ tan.
                    Hôm nay nhặt cánh hoa vàng!
                    Ép vào nhật ký, hành trang trở về.
                    Còn đây, xin dỗ cơn mê
                    Qua miền luân lạc, nguyện thề bay xa.
                    Thời gian lấy lại mượt mà
                    Trả cho tất cả, đời là hư không.
                    Ôm hoài hai chữ nhớ mong
                    Cùng theo thân xác, lửa hồng bụi tro.

                    Tìm cõi hẹn hò
                    Gió thoảng mây bay
                    Cuộc tình trả lại
                    Trần thế tặng cho.
                    Ngàn phương chuyển tải muộn phiền
                    Vung trong gió biển, xuôi về nơi đâu?

                    NGUYÊN HOANG
                    2010
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2010 22:08:03 bởi Nguyên Hoang >
                    Nguyên Hoang 08.08.2010 22:29:07 (permalink)
                    0

                    TỪNG CÁNH RONG RÊU, ÔM BỌT BIỂN
                    KÉO DÀI KIẾP SỐNG, CHỐN NHÂN GIAN
                    TRÙNG DƯƠNG ĐỢI NGẮM HOÀNG HÔN LẶN!
                    TRAO GỞI MANG ĐI TIẾC NUỐI VỀ.

                    nguyên hoang
                    8.8
                    Nguyên Hoang 08.08.2010 22:36:42 (permalink)
                    0

                    LÀM SAO QUÊN ĐƯỢC NIỀM MONG!
                    ĐEM PHƠI DUYÊN MỘNG, TRÊN ĐỒNG PHÙ VÂN
                    NẮNG XOA MƠ ƯỚC NHẠT DẦN
                    CÒN TRONG TA ĐÓ, VỪNG TRĂNG MUỘN PHIỀN.

                    nguyên hoang.
                    8/10
                    Nguyên Hoang 10.08.2010 03:03:30 (permalink)
                    0
                    Thời gian đi, kéo buồn, oằn con dốc!
                    Nụ hồng trôi theo ngàn gió bềnh bồng
                    Thức mây xưa, ngắm yên hà lảng đảng
                    Ta trở về , trên cánh bướm tìm hoa.

                    Khu vườn hoang mọi điều, dường xa lạ
                    Yêu thương đâu? Chôn dấu ở góc nào?
                    Có cần phải, lau chùi gieo ươm lại?
                    Gối nằm kề, chờ trổ nụ xôn xao!

                    Cõi nhân gian, có mang tình hữu hảo?
                    Miên du nâng giấc ngủ, đất trời nhìn!
                    Đông phong đến, lá chạnh lòng xao xác
                    Nép mình chờ, đợi gì ở không gian?
                    Nguyên Hoang
                    2010






                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2010 11:35:14 bởi Nguyên Hoang >
                    Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 77 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9