NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 7677 > | Trang 76 của 77 trang, bài viết từ 1126 đến 1140 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Huynhthomy 27.11.2017 06:13:41 (permalink)
0
 
NGÕ XƯA
Ta quay về,
khi đường băng còn sương đẫm.
thành phố trở mình, bởi tiếng rú động cơ
mười mấy năm xa,
chắc phải nhiều thay đổi?
Nhìn lại miền xưa, lòng cảm thấy bồi hồi.
 
Lặng lẽ đi, qua ngõ dài ngập bóng tối.
những hàng cây cằn cỗi đứng, thản nhiên nhìn
mặc thế sự, có buồn vui không cần biết
ngày nắng lên và chiều xuống mưa giăng.
 
Kỷ niệm cũ chập chờn nhớ ánh mắt.
chứa chấp niềm phiền muộn giữ riêng mang
có đôi lúc nhìn xa xôi nhung nhớ..
một điều gì, khó bày tỏ cho ai?
 
Sau tiễn đưa người khách lạ, không lại..
kẻ trao tình, về bến ấy dõi trông
cánh thiên di đã bạt ngàn phiêu lãng
đò neo chờ, bốn mùa tiếp đi sang.
 
Tri âm hỡi! Bao giờ biển thôi mặn?
Thì tình nầy, mới phai nhạt trong tim..
nguyênhoang

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2018 12:34:15 bởi Nguyệt Hạ >
Huynhthomy 07.12.2017 03:27:20 (permalink)
0
 
KHỐI TÌNH SẦU..
(viết cho Người..)
Cánh nhạn lạc bầy tìm lại đỉnh..
rừng xưa núi cũ gặp thâm tình,
thi nhân vương nghiệp còn hơi thở,
gắng gượng về đây đối hoạ thơ.
 
Dù biết nơi đây vắng kẻ chờ..
những người năm trước đà đi mất,
chốn quen một thuở cùng say đắm,
nay thấy người sao quá hững hờ?
 
Nầy đã quên Ta tình cũng bỏ.
hết thởi rực rỡ lắm vàng son,
thi đàn vô đến chân ngoe nguẩy
lăn lộn muôn nơi ném rải chài.
(vô ở.. vào ra.. suốt đêm ngày)
 
Một chiếc thuyền hoa tay khéo lái.
miếng mồi thơm phức xướng đưa vần,
phía Nam bờ Bắc đua nhau bám,
lục tỉnh miền Trung ngây ngất đeo.
 
Chuyên chở tình thơ gắng sức chèo.
thuyền chìm lầu vỡ mây tan tác,
chim chiều không nữa ghé vào đây,
chàng nằm yên ngủ dưới lòng đất.
 
Thiếp xót xa đời khổ lụy mang.
nhân sinh suốt kiếp còn vương vấn,
vu vơ qua nẻo buồn ngơ ngác,
một khối tình sầu ai thấu chăng?
NguyênHoang
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2017 03:33:11 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 25.12.2017 00:37:21 (permalink)
0
 
NHỚ MÃI ĐÓ KHÔNG QUÊN
Hạ nồng có vội vàng khê khắp lá.
cũng không xoa ấm được lòng..
hoặc tan sương giá cao nguyên,
từ nơi khối lửa mặt trời đi lên.
 
Tháng ngày bình yên
chợt thay màu như lá rụng.
cởi áo chinh nhân ta bỏ lại bên rừng?
nhìn núi cao cùng mây ngàn lần cuôí..
kỷ niệm thật nhiều
không còn ba-lô để chứa,
giày sô lột rồi chân dẫm xót hoa gai xưa!
 
Hàng cây lưa thưa
bạt ngàn rừng thẳm.
phố núi dật dờ một ngõ bước xuống lên,
giờ chẳng nữa bóng Người qua mặc áo chiến?
tháng Tư nầy..
nhớ đó chưa nguôi.
vẫy tay tạ từ mắt biếc ướt
mái tóc đen tuyền óng ả toả..chạnh bùi ngùi!
 
Thời gian đi
lê chân theo hụt hơi,mệt lủi.
thiếp cạnh đường
tỉnh giấc ngủ buồn thiu,
bản nhạc Valse nghe dường sai cung điệu?
chiều phương xa sương giăng lạnh khô hồn,
những ánh nắng nhạt nhoà
loang nhác nhớn..
 
nghe tâm tư chùn sâu lắng tủi hờn.
ở lòng Ta cũng chẳng khác gì hơn?
thân lưu lạc..một kiếp đời vong quốc?!
Xa quê nhà hun hút bóng mãi mong..
NGUYÊNHOÀNG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2017 00:38:42 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 07.01.2018 01:43:06 (permalink)
0
LÃNG QUÊN
Người cho Ta, gánh nỗi buồn muôn kiếp.
đi khắp trần gian, ngậm đắng nuốt cay
muốn tìm thế nhân, cạn tỏ phân bày
đôi lúc đã buông tay, hồn mê thiếp.
 
Trong cơn mơ, chập chờn giữa giấc điệp.
nghe tiếng ai? Réo gọi chớ ngã lòng!
Còn hơi thở, ngoi lên mà tiếp sống,
giữa đất trời ngất ngưởng, gõ chân bon.
 
Đi cho hết kiếp đời, đến tận ngọn.
để xem cho, biết được chốn muôn người
thường ao ước, ở đây chắc đẹp lắm?
hạnh phúc tròn, vui tươi thắm kiêu sa.
 
Khi vừa đến, chưa tường hồn vô ngã.
con tim khô để lại, vết tích trầm
cho người hiểu, bóng hình đã in đậm
dù thế nào cũng khó thể, phôi phai.
 
Còn hơi thở, cùng gót chân xuôi mãi.
qua muôn nơi đến khắp ngõ, đường trần
chưa gục ngã, còn vấn vương kỷ niệm
bởi từ nầy mà chua xót, vẫn mang.
 
Mùa xuân qua, ngày hè về nắng hạn.
hồn Ta khô, như chiếc lá khê vàng
chờ buông rụng, rời khỏi cành hoang phế
gió đẩy đùa, vào xó xỉnh lãng quên.
NguyênHoang

<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2018 01:46:27 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 14.02.2018 23:40:03 (permalink)
0
 
 
NHỚ VỀ..
chiều nay có một cánh diều bay.
thả tận lên cao dõi bóng ai?
đã sắp giao thừa mà chẳng thấy
bóng người hồi bước trở về đây.
 
ngày xuân cảnh sắc luôn như vậy.
cũng bánh chưng bày cúng tổ tiên
vẫn mứt trà thơm hương ngát toả
bàn thờ đủ lễ đón Ông Bà.
 
gia đình chỉ thiếu kẻ phương lạ.
chẳng nhớ hồi quê vọng bái trời
họp với mọi người tạ ơn đất
chúc mừng Cha Mẹ đáp công sinh.
 
còn lang thang một mình viễn xứ.
phận lạc loài khách lữ tha hương
trở trăn đối bóng đêm trường
ngày đi qua ngõ khắp đường mù sương.
 
mơ trở lại quê hương thân ái
nơi chôn nhau đó mãi không rời
ngồi đây nhớ..lệ tuôn rơi
nhờ mây cùng gió mang lời gởi xa..
 
rồi xuân vội vã đi qua,
ta chưa kịp nghĩ trao quà cho Em!
NGUYÊNHOANG

<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.02.2018 23:49:46 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 22.04.2018 10:21:08 (permalink)
0
 
CHO LỜI ĐÓ ..MỘT LẦN..
Cạn chén tương tư quên buồn khổ
chập chờn ảo mộng dỗ thiếp Ta
ru say cho lịm mộng ngà
trăm năm nằm ngủ cỗi già xác thân.
 
Đời trôi như áng phù vân
qua bao biển mặn nghe lời sóng reo
lên non nhìn thấy đá trèo
hoá công sao khéo xoay vòng nhân sinh?
 
Người đi bỏ lại một mình.
ta ôm ngày tháng chênh vênh tủi phần
số không may..kiếp phong trần
đi qua cỏ úa rám vàng gót chân.
 
Đêm lặnh lẽ ngóng chờ trăng
buồn ai quên lãng..nguyệt hằng chẳng tên?
rời xa nhắn gởi đáp đền
chu kỳ hồi bước nhận tình ai cho..?
 
Dòng sông neo bến con đò.
muốn sang chẳng thấy người đà hẹn Ta
mỏi mòn chờ đợi kẻ xa..
vảp ra con nước phù sa đổi màu.
 
Cả vầng trăng cũ muôn sao,
xin lần thứ lỗi chẳng nào hữu tâm?!
nguyênHoang
LÂM TUẤN HIỀN 14.05.2018 05:38:00 (permalink)
0
 

NHỜ MOD XOÁ NƠI ĐÂY>CÁM ƠN NHIỀU.
LÂMTUẤNHIỀN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2018 11:28:53 bởi LÂM TUẤN HIỀN >
Huynhthomy 19.05.2018 10:02:39 (permalink)
0
 
 
QUÊN BUỒN
Từ thuở hồng hoang mới hoá khai.
tiền nhân lập nghiêp dấu lưu hoài,
trăm năm cõi thế đời ghi tạc,
muôn thuở trần gian dạ khó phai.
 
Uống nước nhớ nguồn sông lặng chảy.
no lòng nhờ hạt lúa thơm tho,
miệt mài bỏ sức làm quên nghỉ,
thương lắm người dân bám ruộng đồng.
 
Xin gởi chút lòng luôn ngưỡng vọng.
bát cơm đạm bạc chỉ dưa cà,
sau hè rau đắng nồi canh ngọt,
điên điển bên sông trải sắc nồng.
 
Dù thế trong tâm thầm nuôi mộng.
cần cù đuổi mãi bóng ước mơ,
chẳng cao sang mỗi ngày vui sống,
đêm tối say chìm giấc ngủ ngon.
 
Không trở trăn buồn ngồi đối bóng.
mùa xuân về trả lại mơ xưa,
quên buồn cạnh chén trà ngâm hoạ,
xướng khúc tình thơ ngắm ánh tà.
nguyênHOANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2018 10:04:15 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 07.07.2018 07:35:33 (permalink)
0

  EM NHỚ ANH
Em nhớ anh.
Nhớ bao ngày kỷ niệm
Mắt môi cười.
Ướt đẫm cả hồn em
Quán Không Gian
Ngồi uống đến môi mềm
Hồn ngơ ngẩn
Ân tình như sống dậy.

Em nhớ anh
Nhớ mặn nồng còn đấy
Những dòng thơ
Len lỏi tận hồn yêu
Vuốt ve ta
Chờ đợi biết bao chiều
Đường mơ cũ
Lao xao ngày mong ước

Em nhớ anh
Mỗi khi mưa lướt thướt
Ngắm giọt rơi
Mộng anh bước chân về
Mỉm miệng cười
Hiền hậu đến ngô nghê
Lòng ấm lại
Hạnh phúc chao về đậu
Em nhớ anh
Từng mong chờ nung nấu
Hãy về đi
Cho đậm dấu chân người
Cho lối đường
Hoa nở nét xuân tươi
Tình yêu sẽ...
Mỉm môi cười mãn nguyện
tranthingocxuan

*Đọc qua bài thơ lòng cảm xúc vô hạn, xin được giữ mãi bên đời.
Bài thơ diễn tả tâm trạng tuyệt vời, cảm ơn tác giả ...không quên!
Xin gởi lại vài câu thơ họa đáp lễ cùng..

NHỚ MỘT NGƯỜI..
Mắt hanh hao
tìm về con phố cũ.
vẫn còn đây
chưa nhòa nhạt bóng hình,
vẫn nhộn nhịp
khách qua đường chen chúc,
quán hôm nào
ngồi thầm nhớ khôn nguôi.

Người tìm về
khung trời xưa lần cuối..
hôm tạ từ
chưa được nói chia tay,
lúc hờn giận
thiếu xét suy cặn kẽ,
vội xa rời
đánh mất dấu an vui!

Vào trần gian thân vay từ hạt bụi.
sao không kết dầy trọn nghĩa yêu thương?
buông cơn mơ đời phù vân ngắn ngủi,
phiền muộn trăm năm tiếc nuối khôn lường.

Em còn không?
chấp nhận lời vọng tưởng!
giọt đắng quyện
hương thơm ngát buổi nào..
chiếc thìa khua
tiếng thủy tinh vụn vỡ,
ánh mắt buồn
môi mềm thấm vị cay.

Ta giã biệt rời thành phố đêm nay..
về lại miền xa không lần gặp nữa,
nói gì đây? Ai nghe lời phân tỏ..!
mong thứ tha giùm lầm lỡ trót sai,

Đường băng đẫm sương cuộn hồn gởi lại.
Nước măt khô hằn, phụ kiếp yêu nhau.
Phố bơ vơ chim lạc dấu phương nào?
Ngồi đối bóng những đêm dài lạnh lẽo.
(Mùa đông tiếp về, có lúc ..mang theo!!).

NGUYÊNHOANG
(Quán cafê "KHÔNG GIAN" đêm Mùng 4 Tết)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2018 11:38:56 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 29.07.2018 09:58:45 (permalink)
0
 
VỌNG QUÊ
Bao đêm thổn thức nhìn trăng sáng.
mọc ở phương trời chốn ấy quê
vẫn đong đưa soi khắp ngõ thế
cho người ngắm lại bóng thôn trang.
 
Những áng mây trời trôi lẳng lặng.
mơn rừng dỗ núi bớt than van
mùa xuân thuở trước không còn nữa..
kỷ niệm nào xưa chợt biến tan.
 
Buồn ngày tháng trải trên đường vắng.
từng cánh rong rêu được lấp dầy
dấu ái ân nào nằm thiếp ngủ
mong đừng thức giấc gắng phôi phai.
 
Mà quên ước vọng nào đã phải..
hằn sâu trong trí nhớ miên man
người xa có hiểu lòng ta xót?
day dứt không nguôi cả kiếp đời.
 
Những con nắng sót còn ngồi đợi..
thềm hoang bóng xế ngóng chiều tà
mưa rơi giứp khoảng trời thầm vợi
hoài niệm về cố lý xa xôi.
nguyênHOANG
Huynhthomy 03.08.2018 23:01:08 (permalink)
0
GIẤC MƠ PHAI
MỘT LẦN GĂP GỠ ĐÃ THẦM YÊU.
KHIẾN KHÓ QUÊN NHAU LẠI NHỚ NHIỀU
MÙA XUÂN ĐÃ LẮM LẦN QUA CỬA
DỂ LẠI BUỒN LÒNG NHUỐM QUẠNH HIU.
 
GỞI LƠI ĐA TẠ TÌNH ĐƠN ĐIỆU
LẠC LÕNG CHỊU GIAN KHỔ KIẾP ĐỜI
MÙA ĐÔNG LẠNH GIÁ ĐÊM TRĂN TRỞ
TỈNH THỨC NGỠ CÒN SỐNG CÕI MƠ.
 
CÁNH LÁ THU VÀNG RƠI BỠ NGỠ.
CHƯA QUEN VỚI NẮNG HẠ NỒNG NÀN
NGOÀI SÂN LẤT PHẤT MƯA BAY LƯỢN
TỰA BÓNG ĐIỆP HỒ THOÁNG VẤN VƯƠNG.
 
NẦY NGƯỜI YÊU NHỎ CHO CHIÊM NGƯỠNG
KHIẾN THIẾP SAY MÊ SUÓTT CANH TRƯỜNG
SƯƠNG ĐỌNG BÊN HÈ CHỜ HỘI NGỘ
MỘT LẦN CUỐI ĐỰƠC TỎ THÂN THƯƠNG.
 
DẬY MAU MÙA MỚI THAY NGOÀI TRƯỚNG
ÂM ÁP KHI ĐÔNG BƯỚC KHỎI RỒI
HÍT MỘT HƠI DÀI VƯƠN VAI THỞ
CON ĐƯỜNG TRẦN TIẾP RẤT XA XÔI.
NGUYÊNHOANG
 
Huynhthomy 28.08.2018 10:38:15 (permalink)
0
 
KHÓ QUÊN..
Ngắm ánh chiều tà lặng trải buông.
dần phai bước xuống trả đêm trường
thầm đi khuất núi mai quay bước
sáng trở đầu sông nắng toả vươn.
 
Biển vẫn ngàn trùng xua sóng lượn.
mưa dầm sao nước mặn không phai?
tình yêu lại thủy chung khó giữ?
vừa mới gặp nhau vội tạ từ.
 
Con ngõ dài dành chân lữ thứ.
đi chưa xong phải gắng miệt mài
về đâu mà ý khó phân định?
phó mặc đời thương ghét rủi may.
 
Trời vẫn xanh buông giăng tuyết trắng.
mây luôn bay khắp chốn dương trần
người không về lối qua buồn vắng
chim hót từng ngày ngóng trước sân..
 
cảnh vật cùng lòng mang trĩu nặng
một tâm sự gì lại khó quên?
nguyênhoang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2018 10:42:22 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 09.10.2018 05:00:08 (permalink)
0
NHỚ KHÔNG QUÊN
Sợi tóc thoảng hương nồng lặng bay thoát.
hôm qua ngắm hôn lễ rộn pháo giòn
khi người yêu phụ tình vui duyên mới
trở về phòng ôm gối khóc cho vơi.
 
Lắm tháng năm đã giữ lòng mong đợi.
người đành sao quên mất những nguyện thề?
xin gởi đến lời chúc mừng hạnh phúc
mãi kiếp đời luôn say đắm phu thê.
 
Xuân cho Anh mãi màu hồng như thế.
Em xin riêng nhận lấy tháng năm buồn
đông hiu hắt ngồi một mình thầm nhớ
khép vào tim mơ ấm áp như xưa.
 
Mọi chuyện đó xem như không còn nữa.
gắng lãng quên kỷ niệm đã thãi thừa.
thầm hoài niệm nhớ nầy không nguôi được
có lẽ suốt đời Em mãi vấn vương.
nguyênHOANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2018 05:01:49 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 16.11.2018 06:27:43 (permalink)
0
[  
ƯỚC VỌNG THẦM THÔI.
Cúi xuống nhìn Em nằm tắm nắng.
thầm say chao đảo cả tâm hồn,
lông tơ ngọc nhũ mềm phơ phất,
dỗ thiếp đời ta thở dập dồn.
Chốn đó cho lần hôn mãi nhớ..
hương thơm phưng phức khiến mơ màng,
trăng thanh gió mát vờn thân xác,
nhấc bổng dìu đưa đến cõi mơ.

Cúi xuống thêm lần ngắm xác hoa.
bờ mi ươn ướt thoáng chan hoà,
rụa ràn nước mắt tuôn theo khoé..
chảy xuống thành thơ khóc nhớ xa.
 
Trần gian thoảng gió chiều ngơ ngác.
trải bóng kiêu sa ngỏ tấc lòng,
một thuở đam mê chợt vụt tắt,
lạc loài trên ngõ thú đi hoang.
 
Tất cả chung quanh đều quạnh vắng.
quên rồi đường trở lại lối xưa,.
một mình cảm thấy cô đơn quá,
bước giữa trần gian rộng bao la.
 
Cúi xuống lần sau cùng tiếc nuối..
mọi điều qua sót đó bùi ngùi.
NguyênHOANG
 




<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2018 06:37:23 bởi Huynhthomy >
Huynhthomy 29.11.2018 02:46:16 (permalink)
0
 
 
 

MỘNG VỪA PHAI..
Mây trời vẫn thoảng nào vơi.
ngang qua khắp chốn cuối trời là đâu?
Chở theo trĩu nặng mối sầu
muốn nghiêng vai trút từ lâu chẳng đành.

Hè xưa cỡi bỏ công danh.
mười năm trả nợ tóc đanh trên rừng
ngày về mất bóng người dưng
Em qua cầu sống..tha hương Anh rời..

Nỗi buồn hằn dấu không vơi..
cô đơn bám cạnh cuộc đời từng đông
hoàng hôn bụi tuyết bềnh bồng
thường khi thiếu nắng sang hong ngõ trần.

Cuộc tình theo đó lóc lăn.
giờ đây ước vọng được lần phấn hưng..
nghe Em buông tiếng ngập ngừng..
lời sao hờ hững khiến mùa thêm hanh.

Ai hiểu cho mộng chân thành..?
Bởi do ngờ vực phận đành chịu thôi
Trả lại Em nụ hôn môi
Lãng du tiếp nối nợ trần vay đây.
nguyênHOANG
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2018 02:50:04 bởi Huynhthomy >
Thay đổi trang: << < 7677 > | Trang 76 của 77 trang, bài viết từ 1126 đến 1140 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9