NIỀM MƠ NGÀY THÁNG CŨ
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 77 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Nguyên Hoang 11.08.2010 03:38:26 (permalink)
0
XIN LẠI

Ta xin gởi, theo sông lời than thở !
Đưa cho mây, trao chuyển vẫn mong chờ
Có cơn gió nào về, ôm ấp xoá?
Lấy giùm tôi hết nhớ, giữ trong mơ.

Nhắn nhủ gì? Lời văn tự qua thơ
Anh có phải, mang tâm hồn nghệ sĩ ?
Cuối cuộc đời còn vương không? Món nợ !
Hay tiếc cho Em, mất mát xuân thì?

Vòng tay hôm nay, bước chân mệt mỏi
Còn tiếp đi hoặc chợt phải lặng dừng?
Tôi nghĩ chắc? Anh còn mang ray rức
Nguyện chưa tròn, mong đôi phút, tạm ngưng!

Yêu Em không xong, vùi chôn ký ức.
Bỏ lại sau lưng, nước mắt đôi hàng ?
Đời vỡ vụn cả luôn hồn đổ nát!
Rồi sắp về,nhiều tiếc nuối, chưa tan.

Cho ta núp, ngụ bên triền vách núi
Ngũ hành sơn, vùng núi Cấm, Thất sơn?
Ngồi toạ thiền, dìm nỗi lòng buồn tủi,
Trần sương giăng bao phủ, gió xoa mơn.

Ta trở lại trùng dương, pha nước muối
Cho rắn lòng chung thuỷ với núi sông
Cho quan san, ân tình trọn mong ngóng
Sóng biển rền hoà nỗi nhớ vọng trông.

Ngọn nến sáng, tháng năm dài tắt lụi !
Rời con sông, qua ngút thẳm bềnh bồng
Những bọt bể chập chùng nhìn trăng lặn
Ngắm mặt trời, muốn ngỏ để van mong.

Ai qua đó? Ngang giáo đường quạnh vắng!
Đọc giùm tôi lời khẩn, đoạn kinh cầu
Thoảng muôn phương, vần vũ tầng mây trắng
Tặng cuộc đời, hoàn khung sổ, bóng câu.

Nguyên Hoang

23.7.2010

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2010 06:09:43 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 11.08.2010 06:28:49 (permalink)
0
DÒNG TRÔI.
Ta đi tìm lại trên dòng?
Vớt hình soi bóng của vầng trăng mơ!
Bao năm lạc lõng đợi chờ?
Theo người vượt biển, hững hờ bỏ quê.
Miền xa có nhớ trở về?
Nỗi niềm phát thệ ghi hằn dấu chân.
Buồn quăng góc phố oại oằn!
Ngõ qua đường cũ, cõi trần chưa vơi
Thời gian mưa nắng đỗi dời
Ta về bến đợi, hẹn người năm xưa.

NGUYÊN HOANG
2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2010 17:07:57 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 13.08.2010 10:55:46 (permalink)
0
CƠN MÊ.

Ta học được, một tấm lòng nhân bản!
Nên bốn mùa qua, thiếu bóng xuân sang?
Nước tang thương, mọi điều bổng đổi dạng
Lời kinh van, gạt bỏ nghĩa thiên đàng.

Trời chuyển hướng sẽ không còn buổi sáng
Chiều khuất lâu mà chẳng thấy đêm về
Mong đợi mãi, vì sao cũng biến mất!
Cả trần gian như lặng thiếp cơn mê.


CHIÊM BAO.
Đường qua thôn, đê đuổi bắt cánh diều!
Mùa lúa chín, hạt vàng no trĩu mộng
Niềm vui đến, bạt ngàn vươn sức sống
Đồng xanh tươi, tràn ngập gió mưa xiêu.

Ta đưa nhau về mùa trăng huyền thoại
Ôm không gian, ngủ trọn giấc say nồng
Mây ngưng ngắm, thanh bình ru trên võng
Mắt môi chìm cùng lịm giấc, ngày đông.

Ta rong ghe, xuôi dòng sông dịu ngọt!
Nghe đê mê, tiếng ai hát dạt dào?
Xin hãy nhớ, quê hương là chiếc tổ
Lữa mai rồi, còn chăng nữa chiêm bao?

Đâu lao xao? Hồn thơ mơ Trang điệp!
Quay tơ giăng, gói gém một nỗi niềm
Cho trở lại, bằng vòng tay, cánh bướm
Em nụ hồng, ta ấp ủ trong tim.

NGUYÊN HOANG
2010

<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2010 10:59:59 bởi Nguyên Hoang >
nhabe 13.08.2010 23:40:45 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyên Hoang

CƠN MÊ.

Ta học được, một tấm lòng nhân bản!
Nên bốn mùa qua, thiếu bóng xuân sang?
Nước tang thương, mọi điều bổng đổi dạng
Lời kinh van, gạt bỏ nghĩa thiên đàng.

Trời chuyển hướng sẽ không còn buổi sáng
Chiều khuất lâu mà chẳng thấy đêm về
Mong đợi mãi, vì sao cũng biến mất!
Cả trần gian như lặng thiếp cơn mê.




đây một miếng đất dâng
kia một mảnh biển hiến
ngoảnh lại nhìn quê hương bé nhỏ

nhabe
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2010 03:58:10 bởi nhabe >
Nguyên Hoang 14.08.2010 04:48:24 (permalink)
0
THU VƯƠNG.
Thu đi, man mác hoài mong nhớ!
Một thuở đông sang, lá úa sầu
Đợi đến xuân về, nhựa phát lộc
Chồi non mềm mại, chuyển lao xao.

Rồi hạ mang theo mầu trĩu nặng!
Tháng năm oằn rũ, bóng trăng ngà
Quê hương còn đó mà diệu vợi
Ngần nhớ vọng chiều,loãng khuất xa.

Con tim khô cứng vì quên nghĩ !
Chim hót trong lồng, tiếng hoạ mi.
Nhắc lại chuyện tình, vương vấn cũ
Hỡi Em! Còn sót được điều gì?

Thu vẫn trôi qua nhìn xác lá!
Phớt lờ, cho mộng ước dần chìm
Tha hương nhặt cúi tìm hư ảnh
Cái ấm vương hằn, que lửa diêm.

Nghe ai hát đó? Mùa thu chết!
Bất tử, ngu ngơ đốt lá vàng
Ta ngắm mây trời, thân viễn xứ
Gục đầu chờ đợi, niệm thu sang.
nguyên hoang


THOÁNG ĐI QUA.
Anh hỡi! Chiều nay về phố cũ!
Em chờ Anh, đón lại yêu thương
Đâu bình an cho tròn cư ngụ?
Vòng tay Anh, trọn nghĩa thiên đường.

Trên tóc rong đen, màu nhuốm trắng!
Viền mi hằn, dấu vết chân chim
Buổi quen, quên đếm gì năm tháng
Mây gió cùng ta, vẫn bước thêm.

Gót bước quay, xênh xang áo gấm!
Nhốt dài lâu trong kén tơ tầm
Để xin trả, nợ tình qua mất
Ta ngắm Em buồn, nhớ xa xăm.
NGUYÊN HOANG
8/2010

Nguyên Hoang 16.08.2010 10:46:41 (permalink)
0
CHIA XA.

Rồi...
Hết giấc mơ huyền thoại!
Có chút nào bồi hồi?
Yêu thương và nhớ mãi,
Cuộc đời lặng lẽ trôi
...Đi !

Về...
Phôi pha bàng bạc,
Trên tóc
Cành lá úa vàng,
Cô độc
Lang thang,
Mùa thu
Nhìn chốn cũ,
Hoang vu.
Rồi cũng qua đi
Chìm theo ảo vọng,
Như dòng sông
Chảy mãi không dừng,
Và đi hoài
Bôn ba cánh gió
Bềnh bồng trôi
Xuôi thoảng mây bay,
Mênh mông, nào trở lại
Cùn mong..!
Quên đi một thuở xuân nồng!
Mắt môi quảy mộng, ân tình lên ngôi
Ngày nào đó rất xa xôi,
Vòng tay trống lạnh, mất rồi thân thương.
nguyên hoang.

KHÁT VỌNG.

Dòng thơ tình, học thuyết!
Gởi trả lại cung Thiên,
Ném quăng mồi, ảo nguyệt
Chìm lắng mãi không tan.
Để từng đêm ra ngắm
Có được, ánh trăng vàng
Chập chờn khi sâu đặm,
Lúc tỉnh, lúc ngu ngơ!
Mang tâm sự đợi chờ,
Mong ai quay trở lại?
Cùng ta cạn chén say.
Ca dao ai hát bên đời?
Ru ta nhớ lại, một thời yêu thương.
nguyên hoang
2010

Nguyên Hoang 17.08.2010 08:07:58 (permalink)
0
Thời gian.

Nụ hồng đừng đợi thu sang
Sẽ vàng trên lá, lạnh hoang thiên hà!
Trăng về khỏa sóng phù sa
Soi gương ngắm lại mượt mà dáng xưa.

Yêu thương đền đáp sao vừa?
Bốn ngăn tim chứa, trọn tình trăm năm!
Bậu xinh từ thuở mười lăm
Đèn trời mây phủ, ôm chầm hôn môi.

Người ơi! thôi đã, xong rồi...?
Mau lo lễ cưới, chẳng đòi trầu cau!
Chiều nay ra đứng bờ ao
Nhìn soi bóng nước, thấy màu hoàng hôn.

nguyên hoang
2010


<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2010 08:09:52 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 17.08.2010 08:14:22 (permalink)
0
BÓNG THỤY DƯƠNG.

Giấc mơ ra, trở về, sáng thức dậy!
Ta có thêm ngày tiếp nối, yêu thương
Cần chi mong, phải sống chốn thiên đường?
Ước vọng có, nồng nàn cùng lẽ phải

Dòng sông khởi, vẹn toàn đầy lưu lượng
Tình yêu chan sương khói, đẹp trong lành!
Trăng huyền thoại, nghìn năm cho chiêm ngưỡng
Thái dương bừng, tràn ấm quyện mầm xanh.

Em có biết, đời thải thừa, hoang phí!
Để thời gian dần xóa tuổi xuân thì
Tay buông lỏng cho tháng ngày xuôi bước
Không bao giờ níu kéo giữ tơ vương.

Trong khi Anh, vòng tay chờ, để trống!
Bám nhân gian tìm hơi thở miệt mài
Gom nhung nhớ, cuộn tơ vòng, khắc khoải
Phủ che mành, ngăn chắn buốt đông phong.

Em là gió, cuốn ta vào cơn lốc!
Sau hoang mê, đêm tiễn biệt, dỗ dành
Bầu trời cao, muôn ngàn sao lấp lánh
Đủ ấm lòng, ngày nào đó, đợi trông.

Em là niềm hoài mong
Cho linh hồn cô độc!
Bước chân rời hoang tưởng
Về trú ngụ thong dong.
Mái nhà hương cũ trọn lòng
Hài hoa đuổi bóng, trũng buồn giăng chao.

Nguyên Hoang
8/10
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2010 04:06:31 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 17.08.2010 08:50:47 (permalink)
0
BƯỚC NGỌC NGÀ.

Có phải thăng tình, trăng tuý ngoạ?
Chờ Em, trải bóng đón chân vàng!
Chênh vênh đối ẩm, triền non giá
Nầy chén thơ nồng, lệ thế gian.

Kiến tửu phong vân, hà nguyệt vọng!
Tương phùng lai đáo phụng long, nồng
Ta say hồn ngả, hồng lâu mộng
Một thuở yên hoa, quá trọn lòng.

Định nghĩa tình yêu là bất tử!
Ta mang trịnh trọng đến trao nàng
Bao năm thu trở, vàng cho lá
Đông lại nồng mê để điểm trang.

Vườn hoa trước ngõ trồng đợi sẵn
Ta rắc hương thơm, hội trẩy làng
Theo lối Em về, xưa đối ảnh!
Xuân lòng hối hả, nhũn giao thân.

Tiếp nối đường quang, treo ánh nắng!
Cùng Em đi dưới lũng dương trần
Thênh thang bóng quái, lùng săn đón
Đã vẹn vòng tay ôm gió trăng.

Gió trăng sẽ mãi nồng nàn!
Ta đong tơ nắng phủ tràn bước đi
Trần gian lại phải so bì,
Nhân dung phù thế, xuân thì lãng du.

Nguyên Hoang
2010
R

<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2010 19:26:57 bởi Viet duong nhan >
Nguyên Hoang 18.08.2010 10:43:17 (permalink)
0

LỐI XƯA TRĂNG TỎ DÌU ĐƯA BÓNG!
CON NGÕ NÀO QUA, ĐƯỢM THẮM MÀU?
MÂY CHỞ BÌNH NGUYÊN, RỜI GIÓ LỘNG!
AI CÒN GIỮ NHỚ, CHẲNG XA NHAU?
N.H
Nguyên Hoang 18.08.2010 17:33:52 (permalink)
0
KHÚC MUỘN PHIỀN

Em đã kéo vũng buồn, im hoang vắng
Đem về nơi viễn xứ, ủ bên hồn
Có xao xuyến nhìn tà dương vụt tắt ?
Hương tình xưa, rủ bóng khỏi nhân gian.

Em đã giữ nỗi niềm không bóng nắng
Đưa ưu tư vỡ vụn giữa đêm sầu
Khêu nến trắng soi đường xem định mệnh
Ngàn thu tan còn nhắc đến bao lâu ?

Em đã quên khung trời xưa luân lạc
Theo mây bay huỷ diệt thuở xuân thì
Đường nứt rạn vỏ tinh cầu vạn kỷ
Thả muộn phiền trên từng cánh thiên di !

Rồi có hôm trở về thân chao đảo
Nhìn đồng khô vẫn hoang lạnh năm nào!
Tiếng ngựa hí bên trời khua tan vỡ
Đi lượm về những mảnh vụn trăng sao.

Kìa dòng sông bao năm lờ lững chảy
Con nước trôi uể oải đến đầu nguồn
Phù sa đấp, chứa ân tình chung thuỷ
Về tổ chiều, loài lông vũ chim muông.

NGUYÊN HOANG
19.8/B.Y
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2010 04:08:26 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 19.08.2010 10:38:26 (permalink)
0
LỜI CUỐI CHO TÔI.

Dòng cuối, vọng tương tư
Triền núi, loài thiềm thừ
Ngẫm nhớ trao văn tự
Thi phú gởi thiên thư.


Từng ngày...
gạc bỏ lại bên đường
những phiền muộn, vây vương
đặc sánh,
nhịp thở của trần xanh.

Mây chở, gió đùa
đi mất cả ước muốn
để lại đất trời thành người góa bụa,
ngồi chờ mong chuyện thay đổi giông cuồng!

Dòng thác đổ xuống
con suối vàng, cạn khô
không dám thốt nên lời, than khổ!
Phát đôi chân vào
cấp đôi chân ra
một cửa ngõ
làm hạt bụi tro.
Theo sóng biển về,
nơi nào là quê?
một đoàn người sau lưng, đi
Ta cũng đi...

Nguyên Hoang
8/10






<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2010 17:14:40 bởi Nguyên Hoang >
Nguyên Hoang 19.08.2010 10:55:25 (permalink)
0
CHỜ NGƯỜI, ƯỚC HẸN.

Cảm ơn Ông trời đi ngủ sớm!
Cho tới mau đêm, gặp chị Hằng
Lâu quá, mong chờ ngày giao ước,
Trăng ngà huyền thoại, buổi mưa giăng.

Đã mấy thu qua, rời xa vắng
Giấc mơ lưu giữ đến bây giờ!
Mấy năm bao tháng, còn quên nhớ?
Hỏi lại trời mây, xin bó tơ.

Nhờ ai dệt cửi đan may áo
Khi đến đông sang mặc vội vào!
Đêm lạnh ra sân nhìn cánh tuyết
Phòng loan cô quạnh, đợi chiêm bao.

Được gặp người tình trong cơn ngủ
Vừa chớm đông sang, mới cuối thu.

nguyên hoang
2010




BĂNG NGUYỆT 19.08.2010 20:41:49 (permalink)
0

Trích đoạn: Nguyên Hoang

CHỜ NGƯỜI, ƯỚC HẸN.

Cảm ơn Ông trời đi ngủ sớm!
Cho tới mau đêm, gặp chị Hằng
Lâu quá, mong chờ ngày giao ước,
Trăng ngà huyền thoại, buổi mưa giăng.

Đã mấy thu qua, rời xa vắng
Giấc mơ lưu giữ đến bây giờ!
Mấy năm bao tháng, còn quên nhớ?
Hỏi lại trời mây, xin bó tơ.

Nhờ ai dệt cửi đan may áo
Khi đến đông sang mặc vội vào!
Đêm lạnh ra sân nhìn cánh tuyết
Phòng loan cô quạnh, đợi chiêm bao.

Được gặp người tình trong cơn ngủ
Vừa chớm đông sang, mới cuối thu.

nguyên hoang
2010

 
Một bài thơ ngọt ngào thế... chúc thi sĩ 1 sinh nhật đầy hoa và bánh nha... Vài dòng cảm xúc cùng bài thơ.. Chúc vui và không cảm thấy phiền nha.
 
Người mùa đông đó và trăng hữu tình
 
Trời gom chi hết tơ trời
Dấu vào đâu đó để Người chờ mong
Gom sao được hết hư không
Để làm huyền thoại mùa đông và Người.
 
Trăng vén áo mây phấp phới
Người lẻn vào mơ ôm gối tư tình
Áo trao tay đón..thu minh..
Đông choàng ấm kẻ dặm nghìn cố hương
 
Mặt trời dậy uống cạn sương
Chị Hằng lại đợi canh trường hiện thân
Đưa yêu vào cõi đằng vân
Cùng Người ước hẹn..kề gần môi hôn.
 
19.08.2010
Nguyên Hoang 20.08.2010 05:48:03 (permalink)
0
vọng NGUYỆT.
(gởi về người ấy..)

Đi lang thang, qua khắp miền, xóm Net.
Còn ai không ? cũng lạc lõng như tôi!
Xếp kỷ niệm, chất chồng thêm, mệt mỏi
Thoảng nghe vờn làn gió lạnh, hôn môi!

Ta đi trên ngần thu, vương bóng đổ
Lá chao vàng, lót ngõ vắng xuôi qua
Hôm nay cô đơn, lần về dốc phố!
Cánh quạ buồn, có kéo bóng trăng sa.

Ta ngắm nhìn trăng mãi nhớ Nguyệt!
Lòng vương theo, cánh tuyết Băng tầm,
Vòng tay Em có vẹn tròn ôm ấp?
Tổ kén ân tình, nhốt kín trăm năm.

Ta cuối đời, còn được nghe câu chúc
Ngày sinh của mình, cảm xúc Em cho!
Cái lạnh ngàn phương, mây trời vẩn đục
Có dành ban,tặng đôi phút hẹn hò?

Xin gom hết tơ trời, hư không ảo!
Ngồi đong mơ, từng kiếp, đợi ai vào?
Vườn địa đàng đốt thơ tình nồng cháy,
Chốn nào xa, chờ trăng lạnh, đưa trao.

Vầng trăng lạnh,
ta mơ
từ lúc, thuở dại khờ
Hôm nay nhìn trăng lạnh!
chợt đi vào, hồn thơ.

nguyên hoang
19.8.10

<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2010 22:26:42 bởi Nguyên Hoang >
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 77 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 1144 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9