Xuân phai
Sao anh lại chẳng là anh
Để em ôm nỗi mong manh tình buồn
Sao anh lại nỡ vội buông
Vòng tay ân ái giữa đường dỡ dang
Tình nào tình chẳng trái ngang
Sầu nào sầu chẳng đa mang dấu sầu
Người ơi tình ấy về đâu
Để em đến nỗi bạc đầu nhớ thương
Giờ đây người cách muôn phương
Cho em ôm lấy chán chường nợ duyên
Đếm buồn nhỏ lệ triền miên
Xuân qua lại để lụy phiền quanh đây
Phương trời ai hỡi có hay
Mình em ôm lấy đắng cay lỡ làng
Một người ôm mộng sang ngang
Riêng em ngồi đếm từng nàng xuân qua
Phũ phàng chi bấy người xa
Để cho xuân thắm phôi pha giữa chừng
Phương nao người nhấp rượu mừng
Nơi đây em cạn từng chung rượu sầu
Dẫu rằng đời lắm bể dâu
Nhưng sao em vẫn âu sầu vì ai
Nghẹn lòng với những giọt cay
Xuân này xuân nữa chưa phai dấu tình.
---
TT.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2010 10:11:28 bởi thủy tâm >