Một chút ... thơ
Thu chờ….
Em về khép lại mi ngoan
Ru hời cơn mộng đi hoang tháng ngày
Lá vàng theo gió mà… bay
Nhạn về phương Bắc sầu vây phương này
Rừng thu lộng gió heo may
Đêm thanh trăng chợt… biết say cõi trần
Dõi theo từng bước chinh nhân
Trang đài ngóng nguyệt bần thần cung tơ
Em về khép cửa đợi chờ
Phong thu sắc hóa vàng mơ lạnh lùng
Biết rằng khó thể tương phùng
Sao mơ tưởng
Sao nhớ nhung… đầy lòng
Trăng còn lơ lửng tầng không
Em còn ngóng đợi, chờ trông một người
Đưa tay hứng ánh sao trời
Đem về hong ấm giữa đời quạnh hiu
Em về khép nỗi cô liêu
Ru cơn mộng ái những chiều đan tay
Rừng thu lộng gió heo may
Nhạn xuôi phương Bắc cho đây nhắn lời:
Rằng thương, rằng nhớ
Người ơi…
Em chờ!!!
Bâng khuâng
Trời đất vào thu man mác buồn
Ngâu sầu theo gió nhẹ nhàng tuôn
Mong manh dáng lụa em còn khép
Lặng lẽ bên song đếm giọt buồn
Xa cách đôi đường, hai nẻo thương
Cũng một vòm trời, cũng thu vương
Mà đây giăng mắt màn mây xám
Bên ấy hỡi người, có nhớ thương
Lá reo trong gió, lá hát gì
Tự khúc gieo buồn kẻ tình si
Một mai, mai một đời muôn lối
Thôi thế, đành thôi có được gì
Tôi vẫn nơi này nép song thưa
Nhìn làn gió thoảng báo sang mùa
Lành lạnh bờ vai sầu lẻ bóng
Thương người bên ấy cũng song thưa
Lặng lẽ chiều nay gió nhắn lời
Luyến lưu, cho lá những đầy - vơi
Đong chút mưa thu vào nỗi nhớ
Đừng buồn đôi kẻ cách đôi nơi
…
Có con đường lá đỏ
Rợp khoảng trời mùa đông
Tầng không quên nắng rọi
Sao má ai vẫn hồng
Có con đường màu nhớ
Lặng thầm từng bước chân
Lá bàng chưa lìa cội
Sao lòng lại... bâng khuâng
Có con đường ngày ấy
Ve rộn buổi tan trường
Phượng hồng chưa thắm đỏ
Mà ai cứ... vấn vương
Có con đường kỷ niệm
Gọi tên nhau bốn mùa
Cây bàng treo lá hát
Se lòng từng hạt mưa
Có con đường ban trưa
Xòe tay em đếm nắng
Gió lay lay thầm lặng
Giấc mộng nào... trăm năm
Biển nhớ
Biển ngàn năm sóng vỗ
Ru hời bờ cát êm
Tình ngàn năm trăn trở
Xua nỗi nhớ dày thêm
Chiều vàng hoa cúc nở
Gợi cả một trời mơ
Biển mang tình trong đó
Có dệt thắm lời thơ??
Bao nhiêu niềm chan chứa
Có đưa kỷ niệm về
Chiều từng chiều sóng vỗ
Khơi dãy sầu lê thê
Thiên di còn mãi miết
Giữa mây trời bao la
Ta cùng ta, ở lại
Nghe sóng ru... nhạt nhòa
Biển ngàn năm vẫn thế
Ôm sóng tình miên man
Ta ngàn năm khắc khoải
Nhớ thương hoài... đa đoan..!!!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: