Tìm Đâu_Hỡi Thời Gian
Mến- 8 Tình cờ ta gặp được nhau Bắt nguồn lời nói lời chào thân thương Ban sơ dấu ấn- tơ vương Tạc ghi kí ức dáng hường phương xa Âm thanh thánh thót ngân nga Đi vào tâm khảm ngủ sà tim côi Nàng ơi, xao động hồn tôi! Hỏi rằng: Nơi ấy- bồi hồi luyến lưu? Cung thương điệu nhớ lời ru Đan thành thảm mộng kết từ hôm nao Dâng em cả vạn vì sao Lung linh soi bước. thì thào gió đưa. sd
Đi Tìm
Thơ thẩn, ngồi buồn,nhớ ai ?
Lòng sao trĩu lặng hồn bay chốn nào
Cùng trăng cùng với vì sao
Lửng lờ lấp lánh xuyến xao đi tìm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2011 05:13:21 bởi Nguyên Đỗ >
Chiều Khắc Khoải
Ôi buổi chiều nơi ấy
Đứng đợi ánh trăng lên
Tiếng thú cứ vang rền
Màn đêm dần bao phủ
Em trong lòng ấp ủ
Hình bóng của ai thôi
Chiều chứ mãi dần trôi
Trả Nguyệt vờn le lói
Anh xa rồi thủa đợi
Héo hắt nỗi buồn thương
Suốt cả mấy xuân trường
Xa _xa rồi xa mãi
Chiều cao nguyên khắc khoải
Gợi nhớ bóng hình ai
Mây cứ mãi trôi hoài
Như tuổi Xuân không lại
Bến Sông Buồn
"Chiều nay có gã thất tình
Nghêu ngao ca hát một mình bên sông
Đàn ngân nhịp sóng bềnh bồng
Lời ca man mác theo giòng trôi xa
Bến sầu lỡ bước chân qua
Còn trong tiếng nhạc âm ba gọi hồn
Gió chiều trở lá từng cơn
Chìm sau ráng đỏ chập chờn rơi mau"
Mượn vần họa bút bài thơ
Cho hồn bay bổng ngẩn ngơ với trời
Bến sầu bến vắng cút côi
Thuyền về bến lạ bỏ tôi đợi chờ
Sông buồn bến vắng trăng thơ
Sương khuya cô đọng bên bờ buồn hiu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2010 10:57:36 bởi vao_ha >
Nhớ Người
Người trong giấc mơ thôi
Mùa qua héo úa lá trôi về nguồn
Còn ai _ai mắt lệ tuôn
Đêm mơ thấy dáng cho hồn nhớ thương
Nhớ sao ánh mắt nụ cười
Người trao ta đó bên đời mang theo
Tìm Lại Trong Ta
Những dòng chữ nhỏ thân thương
Cho ta mơ mộng vấn vương một thời
Giờ ta gửi gió mây trôi
Về nơi vô tận xua thôi nỗi buồn
Ngắm trời ngắm áng mây tuôn
Lòng ai khắc khoải bên nguồn dệt thơ
Chữ câu chạy khuất xa mờ
Hồn bay lơ lửng biển khơi tít mù
Gọi Anh
Anh yêu ơi sao nhớ anh da diết
Trái tim em đang chết bởi vì yêu
Em yêu anh yêu biết bao điều
Yêu đến nỗi làm tiêu điều tâm thể
Hình bóng anh trong đêm dài lặng lẽ
Lại hiện về trong trí nhớ của em
Ôi hạnh phúc kỷ niệm thật ấm êm
Là mộng ước những đêm nơi xóm nhỏ
Anh ôm em bên tai lời to nhỏ
Sưởi ấm tim em như đóa hoa hồng
Giờ đây bóng anh đã khuất dần
Trong dĩ vãng em tần gần thương nhớ
Sao anh đi mà hình hài còn ở
Tàn trái tim em chưa thể phai mờ
Biết anh xa mà em vẫn cứ chờ
Cứ thầm gọi anh từng giờ khắc khoải
Vẫn thao thức ngày anh trở lại
Cho hết cõi đời mãi về sau
Em ước sao ngày hội ngộ gặp nhau
Ta lại ráp nhịp cầu thương nhớ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2010 11:31:36 bởi Nguyên Đỗ >
Trích đoạn: vao_ha
Gọi Anh
Anh yêu ơi sao nhớ anh da diết
Trái tim em đang chết bởi vì yêu
Em yêu anh yêu biết bao điều
Yêu đến nỗi làm tiêu điều tâm thể
Hình bóng anh trong đêm dài lặng lẽ
Lại hiện về trong trí nhớ của em
Ôi hạnh phúc kỷ niệm thật ấm êm
Là mộng ước những đêm nơi xóm nhỏ
Anh ôm em bên tai lời to nhỏ
Sưởi ấm tim em như đóa hoa hồng
Giờ đây bóng anh đã khuất dần
Trong dĩ vãng em tần gần thương nhớ
Sao anh đi mà hình hài còn ở
Tàn trái tim em chưa thể phai mờ
Biết anh xa mà em vẫn cứ chờ
Cứ thầm gọi anh từng giờ khắc khoải
Vẫn thao thức ngày anh trở lại
Cho hết cõi đời mãi về sau
Em ước sao ngày hội ngộ gặp nhau
Ta lại rắp nhịp cầu thương nhớ
Gọi Ai ?
Gọi ai đó, sao mà tình tứ thiệt !
Út của anh đang hấp hối vì yêu?
Khi yêu rồi quên hết cả ngàn điều...
Anh đã dặn, chớ nhọc nhằn tâm thể
Tội nghiệp quá, Út em sao lặng lẽ
Yêu chân thành khổ trăm lẽ trong tim
Tựa vai anh, anh bảo vệ cho em
Dìu em bước về làng quê xóm nhỏ
Anh Hai lúa, hiền lành không nhăn nhó
Không lạnh lùng, không hứa bậy lung tung
Không tía lia, không hằn học, giả khùng...
Trách mắng em, không thế này thế nọ...
Kẻ đã đi, thì quên đi, đừng sợ
Thời gian là liều thuốc tẩy phai mờ
Như áo quần giặt phai mọi vết dơ
Tình chân thật xóa tan bao khắc khoải
Anh cũng mong người thương em trở lại
Sống hòa bình quên hết cả thương đau
Người yêu nhau đôi lúc khổ vì nhau
Mong em nhớ gia đình là tổ ấm
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2010 11:47:30 bởi Nguyên Đỗ >
Gọi Ai ?
Gọi ai đó, sao mà tình tứ thiệt !
Út của anh đang hấp hối vì yêu?
Khi yêu rồi quên hết cả ngàn điều...
Anh đã dặn, chớ nhọc nhằn tâm thể
Tội nghiệp quá, Út em sao lặng lẽ
Yêu chân thành khổ trăm lẽ trong tim
Tựa vai anh, anh bảo vệ cho em
Dìu em bước về làng quê xóm nhỏ
Anh Hai lúa, hiền lành không nhăn nhó
Không lạnh lùng, không hứa bậy lung tung
Không tía lia, không hằn học, giả khùng...
Trách mắng em, không thế này thế nọ...
Kẻ đã đi, thì quên đi, đừng sợ
Thời gian là liều thuốc tẩy phai mờ
Như áo quần giặt phai mọi vết dơ
Tình chân thật xóa tan bao khắc khoải
Anh cũng mong người thương em trở lại
Sống hòa bình quên hết cả thương đau
Người yêu nhau đôi lúc khổ vì nhau
Mong em nhớ gia đình là tổ ấm
Nguyên Đỗ Gọi Anh...
Em gọi anh nhưng anh nào hay biết?
Cứ giả khờ rồi không nói lời yêu
Cứ giả ngơ để em gọi thật nhiều
Khi gần gũi,khi xa vời biền biệt
Em thét ngào cùng mùa đông giá rét
Đợi anh về trong khắc khoải cô đơn
Nhưng rồi anh để em phải dỗi hờn
Trách vô tình sao mùa đông lạnh lẽo
Rồi bỗng đâu anh về bên nhỏ nhẹ
Tựa vai anh sưới ấm trái tim nồng
Không lạnh lùng,không mỏi mòn đêm đông
Em hãy tựa lên vai anh em nhé
Em sẽ tựa lên vai anh,anh nhé
Đừng ơ hờ đừng giả bộ ngây ngô
Đừng nặng nhọc mỗi khi biết em khờ
Đừng lẫn tránh làm tim em run sợ
Anh đã đến,anh ôn hòa nhịp thở
Thắp trong tim ánh sáng rọi soi đường
Bắt đầu với tất cả những yêu thương
Vùi khuất lấp những buồn đau tâm tưởng
Vào_Hạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2010 14:26:37 bởi vao_ha >
ĐÔI TA Đêm cầu nguyện tình nồng ý thắm Ngày ước mong say đắm chặc bền Non cao hồn lượn lênh đênh Tọa trên chóp đỉnh kề bên ...lặng nhìn. Hái trái cấm đôi mình thưởng thức Hòa tâm tư thôi thúc nhịp tim Vòng tay ấm áp...ngọt mềm Rung bao cung bậc say, chìm, tỉnh, mê! Ơi mộng ái! Bể thề khắng khít Ơi cuộc đời! Cái đích là đây Dìu em qua những tháng ngày Đơm hương trổ sắc - trai tài gái xinh.
Giao Mùa Trăng Rơi
Thu đi đông tới heo mây
Áng trăng dần khuất chất đầy nhớ thương
Hỏi ai...ai có tỏ tường
Trong thư em gửi vấn vương một thời
Thu tàn chiếc lá ngừng rơi
Se cơn gió lạnh giao thời mùa đông
Tình anh được mấy xuân nồng
ẤP ôm chiếc bóng xua dòng thời gian
Anh đi dệt ước mộng vàng
Xây căn gác mộng bên nàng hằng nga
Cùng ai hòa bản tấu ca
Ngân lên cung bậc mượt mà ý trao
Đông rồi trăng cũng mòn hao
Lấp dần khe núi thôi trào ánh quang
Thời Gian...
Rất bình đẳng không ai hơn ai được
Hai mươi giờ cộng bốn vẫn như nhau
Chẳng qua là ai biết... thật khác nhau
Kẻ phung phí kẻ miệt mài tận dụng
Em xử dụng như thế nào cho đúng
Cho việc làm cho bè bạn cho anh
Cho tha nhân cho thế giới, việc lành
Hay cho việc sau này mình hối tiếc...
Chỉ có em mới tùy thời phân biệt
Việc nào cần việc nào phụ thôi em
Không việc gì hệ trọng bằng trái tim
Tim còn đập thì việc gì cũng được
Anh không hỏi những gì xảy ra trước
Anh quan tâm việc hiện tại, tương lai
Em chăm lo học hỏi chóng thành tài
Giúp xã hội giúp mọi người thật tốt
Nguyên Đỗ
Giọt Nhớ Trong Mưa
Buổi chiều khắc khoải trong ta
Giọt buồn giọt nhớ người ta phương trời
Mời ngày nào nói đầy vơi
Giờ sao vắng lặng tiếng cười thủa xưa
Ngoài thềm bất trợt đổ mưa
Cho ta lòng quặn vết cưa nhớ người
Giọt sầu nào lại bỗng rơi
Theo trong tiếng rớt của cơn mưa chiều
Em Bất Chợt Nhận Ra
Đã qua rồi em một thời phẩn lộ
Nay em về với hiện tại tương lai
Cùng cố gắng học tập để thành tài
Cho xã hội, cho anh , cho bè bạn
Anh nói đúng những gì ta thường nghĩ
Chỉ có em mới phân biệt đúng sai
Và em chọn anh tiếp nối đường dài
Vì anh chẳng hơn thua hay ganh tỵ
Anh chỉ biết cho em bao thành ý
Đến bây giờ bớt chợt em nhận ra
Chút tâm tình anh viết tự lời ca
Thực tế quá nhưng chan hòa ,thân thiện
Trích đoạn: vao_ha
Chiều Khắc Khoải
Ôi buổi chiều nơi ấy
Đứng đợi ánh trăng lên
Tiếng thú cứ vang rền
Màn đêm dần bao phủ
Em trong lòng ấp ủ
Hình bóng của ai thôi
Chiều chứ mãi dần trôi
Trả Nguyệt vờn le lói
Anh xa rồi thủa đợi
Héo hắt nỗi buồn thương
Suốt cả mấy xuân trường
Xa _xa rồi xa mãi
Chiều cao nguyên khắc khoải
Gợi nhớ bóng hình ai
Mây cứ mãi trôi hoài
Như tuổi Xuân không lại
Đêm Khắc Khoải
Xuân đi không trở lại
Mây lửng lơ bay hoài
Ngóng chờ bóng hình ai
Bên sông dài khắc khoải
Ra đi biền biệt mãi
Bao năm dài không về
U mặc mối tình quê
Pô cô cuồn cuộn sóng
Bao năm rồi trông ngóng
Trường Sơn mãi rờn xanh
Ôm ấp ước mơ lành
Gióng sông quanh triền núi
Giữa đường đời gió bụi
Ngắn ngủi từng xuân qua
Anh vẫn nhớ loài hoa
Cúc quỳ trên phố núi
Nguyên Đỗ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: