Thơ tình: KIẾP ĐỢI.
KIẾP ĐỢI.
Tác giả:Quang Lục
Ta chẳng còn gì nữa đâu em!
Vườn xuân đã trải gió trăm miền,
Hoa tàn,lá úa, lòng hiu hắt
Người cũ xa rồi...mối tơ duyên..!
Ta chẳng còn gì để cho nhau!
Trời xanh,mây trắng đã đổi màu
Mênh mông vũ trụ xa xăm thế!
Ngàn ánh sao xa rớt bên cầu.
Ta chẳng còn gì chốn thiên thai!
Duyên xưa ta ước mộng trang đài
Mây mù bên núi sông thương nhớ
Tình cũ một thời đã tàn phai.!
Em ước một thời lá mãi xanh
Mộng duyên ta cứ mãi trong lành.
Nhưng thời gian kéo xuân sang bến
Còn đống tro tàn nơi yến-oanh..!
Đừng trách em yêu..!
Đừng trách anh..!
Thu sang
ngàn lá
đã lìa cành
Đông về buốt lạnh, tim đơn lẻ
Kiếp đợi ngàn sau, ắt sẽ thành..!
--------------
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2010 11:04:41 bởi quangluc >
THẢ HỒN THEO GIÓ.
(Tác giả:Quang Lục)
Tôi thả hồn tôi xuống sông tương
Vẩn vơ mây gió suốt canh trường.
Một thời lưu lạc nơi bến vắng
Thuyền đã mấy mùa trải gió sương.
Tôi thả hồn tôi nơi chốn quê
Một mùa phượng đỏ ai si mê
Bờ đê gió chướng bao rát mặt
Nắng đổ vườn dâu trải lối về.
Tôi thả hồn tôi nơi xóm đình
Đàn chim cu rúc gọi bình minh
Bờ tre cò trắng kêu khắc khoải
Mòn mỏi chờ trông một mối tình!
Tôi thả hồn tôi nơi mái tranh
Quê nghèo cát trắng,nước biển xanh
Mẹ buồn khi có cơn giông tố
Ước một miền quê mãi ngọt lành.
Tôi thả hồn tôi đến xứ người
Dạ lòng sầu tủi,nỗi chơi vơi!
Xứ người xa tít,đâu mơ mộng?
Mà chỉ phận an một cuộc đời.
Nay hồn theo gió,lướt cùng sông
Mây trắng tương tư với núi hồng
Tóc bạc chiều mưa qua năm tháng
Lòng người ai đó thấy bâng khuâng.
________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2010 10:56:21 bởi quangluc >
GỬI NGƯỜI CÒN NỬA CÂU THƠ.
Gửi ai còn nửa câu thơ
Nửa còn dang dở đợi chờ cố nhân.
Màu hoa tím đẹp tuyệt trần
Mà duyên người lạc phù vân góc trời.
Tình người ai thấy chơi vơi
Sầu dâng như sóng biển khơi dập dồn.
Gió thu qua những bãi, cồn
Lá vàng theo gió bay vờn cuối thu.
Bâng khuâng mãi một lời ru
Nghe như di ảnh mây mù nơi đâu?
Người ơi...trong cuộc bể dâu
Bão giông sẽ hết,đêm thâu sẽ tàn..!
Tháng tư gió lướt mơn man
Hè về phượng nở, mơ màng tiếng ve.
Vi vu sáo vọng bờ đê
Áo dài tha thướt ai về cùng ai?
Người đừng thở ngắn,than dài
Tóc em sẽ lại được cài hoa ngâu.
Vần thơ dang dở chớ sầu
Cố nhân nối lại thắm mầu tình duyên.
Ngày 04/04/2010.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2010 10:58:08 bởi quangluc >
SINH NHẬT EM.
Sinh nhật em tôi chẳng có quà
Không lời chúc tụng chẳng bài ca
Tủi thân em vậy,người viễn xứ
Mai về anh sẽ tặng nhiều hoa.
Hãy hiểu lòng anh-người em gái
Phận đời trôi dạt,nước mắt rơi
Đói,no Một thời nơi đất mẹ
Tìm kiếm phù hoa,nơi xứ người.!
Bão tuyết đang rơi,lòng em lạnh
Sao bằng tuyết lạnh trong lòng anh!
Mơ ngày xuân đẹp từ xứ ấy
Chỉ thấy gió reo trước cửa thềm.
Trời taipei lạnh lắm không em?
Thương cả bàn tay vốn đã mềm
Thương những gì xưa em cất giấu
Bây giờ lạnh thấu xót lòng anh.
Mơ một ngày xuân yến cùng oanh
Lượn bay trong nắng ấm trong lành.
Em về đoàn tụ vui biết mấy
Ta mãi bên nhau phút thanh bình.
*********
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2010 11:00:06 bởi quangluc >
TƠ TÌNH
Tơ tình em buộc đời anh
Qua bao năm tháng,kết thành bền lâu.
Dẫu rằng trong cuộc bể dâu
Mưa nguồn,gió biển,sông sâu sóng ngầm.
Kiếp sau nơi chốn hồng trần
Xa nhau vạn dặm vẫn lần tìm nhau.
Trời thu tháng bảy mưa ngâu
Nhịp cầu ô thước giọt châu ướt đầm.
Duyên se một mối tình thâm
Dù cho ngang trái vẫn gần bên nhau.
Bắc-nam nối những nhịp cầu
Đôi ta thắm lại theo màu thời gian.
Mùa thu đem đến lá vàng
Tơ tình ta vẫn cứ mang theo người
Mong manh giọt nắng biển khơi
Ánh lên bảy sắc giữa trời xanh trong.
*********
TÌNH ĐẦU.
Tình đầu trôi vào giấc mơ
Một thời hương lửa xa xưa đã rồi.
Cách nhau chỉ nửa quả đồi
Mà như xa cả khoảng trời nhớ nhung.
Chiều thu mưa gió mịt mùng
Lá bay lên đến tận cùng biển mây
Tình đầu anh đã ngất ngây
Thả hồn về chốn hương say ngút ngàn.
Mộng lòng ấp ủ xuân sang
Hoa tươi sắc thắm,rộn ràng én thêu...
Mưa giăng trải bụi trời chiều
Lộc xanh nảy nụ,dập dìu bướm bay.
Nắng hồng trải thảm đường mây
Tình xưa đã lỡ... xuân nay có về?
Bước đường khấp khểnh sơn khê
Đồi hoang hoa lại nở khoe đất trời.
Tình đầu đẹp lắm người ơi..!
Vô tư đi cả quãng đời mộng mơ.
Tình xưa đẹp tựa bài thơ
Du dương khúc nhạc vẩn vơ nỗi lòng.
***************
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2010 11:02:07 bởi quangluc >
BỨC THƯ TÌNH TRÊN LÁ
Lá xanh thành chiếc lá vàng
Trên trang sổ đỏ mơ màng trong tôi.
Mấy mươi xuân đã qua rồi
Mà tình vẫn cứ sáng ngời sắc xuân.
Chiều thu năm ấy thật gần
Anh đi để lại trong ngần tiếng ca
Lòng em vẫn cứ mặn mà
Bên anh như lá với hoa ngày nào.
Mối tình ngày ấy anh trao
Trong em vẫn mãi dạt dào lời ru.
Lá vàng hay lá mù u
Bỗng đâu rơi rụng giữa mùa gió bay..!
Thu về trong buổi chiều nay
Làm em lại nhớ những ngày chờ anh
Bây giờ tóc chẳng còn xanh
Vẹn nguyên tình ái ngọt lành hôm nao.
Bao mùa xuân thắm sắc đào
Em đây giấu nỗi khát khao với đời.
Mặc cho mưa gió đất trời
Chung tình,trọn nghĩa bên người em thương..!
***********
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2010 11:04:19 bởi quangluc >
VỀ QUÊ-THÁNG TƯ.
Tháng tư về nắng lại chói chang.
Tu hú chưa kêu vải chửa vàng
Hoa phượng đơm bông đầy sắc đỏ
Vào mùa hạ cháy,gió mênh mang.
Nước sông ngập tràn theo con lũ
Cá nhảy tung tăng,nước mới về.
Đom đóm rước đèn loe lóe sáng
Mưa rào dội xuống đẫm bờ đê.
Làng tôi nhà thấp bên nhà cao
Lò ngói khói bay, điện như sao
Xe máy,ô tô vào tấp nập
Chợ quê nhộn nhịp, kẻ ra vào.
Làng ta hóa phố,nay là thế!
Chuyện cũ buồn vui cũng đã rồi
Trường,lớp khang trang nhiều ngói mới
Đảng về xây đắp cuộc đời vui.
***********
CHUYỆN TÌNH CUỐI XUÂN.
Nắng vàng trải khắp ngọn me
Có con sáo sậu bay về sớm mai.
Mùa xuân rét lộc,rét đài
Tôi mang cái rét theo hoài bên sông.
Bãi soi cải đã lên ngồng
Có người thiếu nữ theo chồng sang ngang.
Bao giờ xuân mới lại sang
Để tôi thả chút mơ màng về em.
Tình xưa đâu lại dễ quên
Câu ca quan họ nối duyên đôi mình.
Dòng sông,bến nước,sân đình
Vẫn còn in dấu chuyện tình lứa đôi.
**********
BUỒN MÂY.
Mây bay lờ lững về đâu đó
Có phải gió chiều gọi thu sang?
Lá rụng xôn xao trên ngọn cỏ
Tím chiều,lòng ai đó mênh mang.
Nước trôi bèo dạt, con sóng nhỏ
Thuyền của ai xa đã mấy mùa?
Trăng khuyết trăng tròn ai có nhớ?
Tình xưa hò hẹn bay gió mưa..!
Biển có còn xanh?mây vẫn xanh!
Nắng đan xóm ngõ,gió rung rinh
Chiều quê thu lạnh,trời tím tái
Cây bưởi nhà ai quả trĩu cành.
Thu đã về,trời chẳng trong xanh
Mây buồn níu gió trôi thật nhanh
Để cho đông lại,mong xuân đến
Thả giấc mơ xa,ước mộng lành.
*******
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2010 13:22:55 bởi quangluc >
DUYÊN QUAN HỌ.
Lời yêu em gửi anh rồi
Khi xa mà mãi bồi hồi trong mơ.
Lắng chìm cả những vần thơ
Đêm dài thao thức, vẩn vơ nỗi lòng.!
Ngày xuân trời thật xanh trong
Những câu hát đối ghi lòng...người ơi.
Mênh mang với cả đất trời
Dập dìu đôi lứa,mắt cười trao nhau.
Nồng nàn hương sắc hoa cau,
Thướt tha tà áo bên cầu mà mê.
"người ơi...người ở đừng về !"
Liệu rằng: có nhớ lời thề xuân nay?
Tần ngần trong buổi chia tay
Thời gian như đã níu ngày vào đêm.
Có thương...em nhé đừng quên!
Hội xuân năm ấy trao duyên đôi mình.
Mùa sau nắng nhuộm sân đình
Vẳng câu em hát,khi tình trao duyên.
Trai tài xứng gái thuyền quyên
Én chao cánh lượn nơi miền gió xuân.
********
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2010 13:43:54 bởi quangluc >
TÌNH EM
Tình em rộng lớn bao la
Anh như con sóng tràn qua biển tình,
Ngày đêm như bóng với hình
Hai ta cứ mãi dập dềnh bên nhau.
Tháng năm có đổi thay màu?
Mưa tuôn,gió giật thẳm sâu biển trời.
Mà anh vẫn mãi bên người
Đắp xây cuộc sống, cho đời vinh hoa.
Nhớ không em?tháng ngày qua..
Nổi chìm con sóng, la đà lá bay
Tình ta vẫn đượm hương say
Mãi luôn xây đắp tình này mà thôi.
Tình đâu phải khúc sông trôi
Bọt bèo nhân thế để đời sầu cay!
Mùa đông gió lạnh heo may
Vẫn ươm xuân đẹp trong mây,gió trời.
Trăm năm sống một kiếp người
Tình ta như sóng biển trời bao la.
Ru dương một bản tình ca
Vui trong nắng mới chan hòa sắc xuân.
**********
CHỜ TÌNH EM
Ruộng khô đợi đón cơn mưa
Trăm năm anh vẫn cứ chờ em thôi!
Dẫu rằng tình ấy xa xôi
Cách ngăn mây núi,lở bồi sông sâu.
Hỏi rằng mây dạt về đâu?
Mưa rơi bến cũ,gió sầu bến sông.
Trời xa bảy sắc cầu vồng
Thấu chăng...tình hỡi nỗi lòng đắng cay.
Ngàn năm mây vẫn cứ bay
Rong chơi cùng gió níu ngày vào đêm
Nụ hôn xưa,cặp môi mềm
Cho anh năm tháng nỗi niềm đầy vơi.
Chiều nay gió lặng bến đời
Trong anh lại thấy bồi hồi chuyện xưa.
Dòng sông nước ngập đôi bờ
Tình em nắng cháy,anh chờ mình em!
**********
TRĂNG MUỘN
Vầng trăng rơi tận chốn xa xôi
Mờ ảo trăng soi,sóng biển khơi.
Đồi núi chờ trăng nhưng chẳng thấy
Trăng về nơi ấy,trăng chờ ai?
Cô phòng đêm lẻ,người chờ trăng
Gió bấc heo may buốt lạnh lòng
Khoảng lặng đêm dài mong ngắn lại
Bao giờ có được chữ:Tình chung..!
Nắng mai đã hé ở chân trời
Có phải buồn đau sắp qua rồi
Trăng muộn đẹp sao,đời hẳn thế!
Hồng, mai tươi đón một ngày vui.
**********
SỢI ÊM...
Xưa còn giải yếm lụa đào
Gần nhau ta đã trao nhau chút tình.
Từ ngày hoa lá rời cành
Có còn đâu nữa để mình nhớ nhau.
Dứt tình,thềm rụng hoa cau
Trầu xanh úa lá,nương dâu lụi tàn.
Còn đâu giải yếm người mang
Để ta còn chút mơ màng trong đêm.
Sợi thương,sợi nhớ sao mềm?
Để lòng ta mãi không quên được người!
Bôn ba quá nửa cuộc đời
Mà còn vương vấn giữa trời sợi...êm.
*************
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: