ĐÃ XA...
Đã xa rồi...một đời hoa!
Nói làm chi nữa để ta nặng lòng.
Bây giờ sáo đã sang sông
Con thuyền xa bến...Ai mong trở về!
Nhớ về một nét duyên quê
Dòng sông-bến nước-bờ đê-lối mòn.
Một thời còn tuổi vàng son
Câu hò ai thả đượm buồn ven sông.
Đường mây theo gió phiêu bồng
Lang thang trời đất,cánh hồng về đâu?
Dạt trôi bốn biển năm châu
Nhớ chăng cơn gió qua cầu nước trôi.
Bây giờ xuân đã đến rồi
Nhưng còn đâu thấy bóng người năm xưa?
Đã xa,xa mãi bến bờ
Xa luôn cả những lời thơ trữ tình.
Ngày 26/01/2010.
ĐOÁ QUỲNH
Trời đất sinh em một đoá quỳnh
Nồng nàn hương sắc mãi tươi xinh
Chờ phút giao thừa quỳnh hé nở
Sợ nắng hoàng hôn,tránh bình minh.
Thân phận đời em là vậy đó
Nếu có lòng thương anh hãy chờ
Đừng nên suốt ruột,đừng chán nản
Trọn tình ta dệt vạn ước mơ.
Nhớ ngày hoa nở trong kẽ lá
Một mình khắc khoải trước cơn giông
Nay có cành giao giang tay đợi
Bền chặt bên nhau nghĩa vợ-chồng.
Ngày 23/01/2010.
THƯƠNG NHỚ...ĐẦY VƠI
Nhớ thương,thương nhớ mãi đầy vơi
Thuyền xưa bến cũ đã xa rồi
Đông về mang theo mùa giá lạnh
Nhớ người nơi ấy- chốn xa xôi..
Ngày 21/01/2010..
VÔ TÌNH
Thời gian là kẻ vô tình
Nỡ để hai đứa chúng mình xa nhau.
Thời gian lặng lẽ qua mau
Nỡ để rụng trắng hoa cau bên thềm.
Thời gian trôi,ướt gối mềm
Phòng khuya lạnh lẽo,nỗi niềm gửi ai?
Tháng năm xuân sắc tàn phai
Chờ mùa xuân đến mong ai lại về!
Cho qua đêm lạnh tái tê
Xin đừng bỏ lỡ lời thề...người ơi!
Thời gian cứ lặng lẽ trôi
Tình anh,em gửi phương trời nơi đâu?
Trăng anh cứ mãi u sầu
Trăng em cũng chỉ một màu cô đơn.
Thời gian là áng mây buồn
Lòng người tê tái,nỗi buồn vu vơ.
Ngày 19/01/2010.
BẤT CHỢT
Bất chợt gặp cơn mưa rào
Nước về xối xả chảy ào trước sân.
Bất chợt gặp nụ hoa xuân
Hương bay trong gió, tần ngần lòng anh!
Bất chợt gặp đám mây xanh
Lang thang với ngọn gió lành về đâu?
Bất chợt gặp bãi nương dâu
Nhớ người đã hát những câu ân tình.
*** *** ***
Em ơi...chuyện của chúng mình
Gặp nhau bất chợt,chuyện tình đã nhen
Trai tài gặp gái thuyền quyên
Đẹp tình hai họ,nên duyên cuộc đời.
Có chăng duyên số tại trời
Duyên se để gắn cuộc đời đôi ta.
Ngày 18/01/2010...
ĐONG SẦU
Sầu đong biết mấy cho vừa?
Như mưa năm tháng giọt thưa giọt dầy.
Hết thu lá cũng thôi bay
Đông sang sầu lại vơi đầy lòng ta.
Nhắn người lữ khách phương xa
Có duyên quá bộ sang nhà nhau chơi
Trà tàu chả có để mời
Nhưng lòng thơm thảo ngàn đời vẫn dư.
Chiều đông tím ngắt đôi bờ
Tràng giang phẳng lặng lững lờ nước trôi.
Sầu đong ai cũng đầy vơi
Bởi trưng ai thiếu tình đời nhân gian.
Ngày 17/01/2010...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2010 09:36:26 bởi quangluc >
MÙA ĐÔNG GIÁ
Đêm nay buốt lạnh khuya phòng
Sương giăng lối ngõ đêm đông gió lùa.
Lá vàng đi với mùa thu
Khẳng khiu cành mận,già nua lá bàng..
Một mùa đông nữa đang sang
Tiếng chim tránh rét từng đàn bay đi
Ếch vào hang ổ ngủ khì
Suối xanh có chú Hải ly xây nhà..
Núi đồi như một rừng hoa
Đông về bông tuyết kiêu sa trắng ngần
khách xa ngỡ lạc bước chân
Ngắm bông tuyết trăng mà lòng vui vui.
Giữa vùng tây bắc xa xôi
Một miền quê với núi đồi trong mây
Đường quê phố mới đang xây
Hàm rồng,thác bạc,cầu mây vẫn tình.
Biên cương mảnh đất quê mình
Ngàn năm vẫn cứ thắm tình với ai?
Lung linh giọt nắng sương mai
Mờ mờ..ảo.. ảo...trang đài ...cõi tiên.
Ngày 16/01/2010.
TÌNH QUÊ-NGƯỜI LÍNH.
Sông quê mang nặng phù xa
Vươt bao năm tháng
chảy qua cuộc đời.
Dòng chia bên lở bên bồi
Vẫn còn nguyên đó tình người năm nao.
Nặng mang bao nỗi khát khao
Với người con gái má đào vườn dâu.
Yêu em..một mối tình đầu
Thề non hẹn biển có nhau trọn đời.
Nhưng tình như nước sông trôi
Người ra chiến tuyến...xa vời hậu phương
Thân mình trải dặm gió sương
Gian lao biết mấy chiến trường xông pha.
Tháng ngày như gió thoảng qua
Chiến tranh giờ đã lùi xa lâu rồi
Trở về lòng dạ bồi hồi
Tìm người con gái một thời đã yêu.
Nắng chiều gốc dạ liêu xiêu
Bước chân trĩu nặng bao điều băn khoăn!
Dòng sông vẫn chảy tháng năm
Nhưng hình bóng cũ xa xăm nơi nào..?
Thôi đành giấu nỗi khát khao
Thuyền xưa bến mới thả neo cuộc đời.
Phận duyên là số của trời
Có đâu dám trách để người buồn lây.
Ngày 16/01/2010.
LỜI RU ĐÊM ĐÔNG
Cái ngủ hãy ngủ cho ngon
Để cho quên bớt nỗi buồn đắng cay.
Đêm nay ngủ nhé cho say
Hãy mơ một giấc mơ đầy vinh hoa.
Cuộc đời trải lắm phong ba
Trái tim từng đã vỡ oà cơn mưa!
Thuyền xưa đã cập bến bờ
Bỏ quên năm tháng lửng lơ giữa dòng.
Hãy say-một giấc say nồng
Bên người tri kỷ nặng lòng yêu thương.
Còn đâu nhuỵ vấn hoa vương
Qua rồi cái thủa đêm sương rét bầm.
Giấc ngủ đang đến âm thầm
Vẳng lời ru đó thì thầm sóng khơi
Đêm nay vạn ánh sao rơi
Ru anh trọn giấc để rồi lãng quên.
Ngày 16/01/2010.
BẾN KHÔNG THUYỀN
Thuyền không bến
Thuyền biết đi về đâu?
Bến không thuyền
Bến cũng mãi u sầu !
Tháng ngày trôi
Qua trăm cuộc bể dâu.!
Thuyền với bến
Muôn đời mãi cần nhau.
Ngày 13/01/2010.
CHUYỆN CŨ
Chuyện xưa cũng đã "xưa" rồi
Nhắc làm chi nữa cho đời buồn thêm.
Nửa vành trăng khuyết bao đêm
Cây đa lẻ bóng,thuyền quyên xa rời.
Trái ngang một cuộc tình đời
Dòng sông trong đục để trời phân minh.
Chuyện tình như cuộc chiến chinh
Non cao vực thẳm, thác ghềnh ai hay !
Đã qua những bấy nhiêu ngày
Hoa xưa đã héo,tình này đã phai!
Lời thề ai hẹn trúc mai
Tàn bay theo gió đêm dài mùa thu.
Mùa đông bao áng mây mù
Trong cơn gió lạnh còn chờ chi nhau?
Có duyên ta đợi kiếp sau
Không duyên như nước qua cầu mãi trôi.
Dứt tình...đau lắm người ơi..!
Trái tim xẻ nửa,hồn trôi lững lờ.
Thuyền trôi không bến không bờ
Vần thơ lạc điệu vẩn vơ nỗi lòng?
Ngày 11/01/2010.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2010 09:51:38 bởi quangluc >