CỌNG CỎ BUỒN THIÊN THU
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 7 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 101 bài trong đề mục
phigiang 08.04.2010 10:58:40 (permalink)
5
CỌNG CỎ BUỒN THIÊN THU
 
Sầu ở đây mà người xa diệu vợi
Tình trên tay em cánh nhạn không về
Chân lối nhỏ đường hoa đầy kỉ niệm
Một mình tôi tăm tối một vuông đời
Một hồn buồn thấp cao từng hơi thở
Trao hết tình sao lại ngỡ như chưa
Mây cứ bay thành cõi trời ứa lệ
Tôi cứ buồn như thuở biét yêu người.

Từ đó tôi dật dờ qua biển sóng
Nát tan kia có níu được bờ đau
Người chia cắt những ước mơ trái ngọt
Mười ngón tay vuốt mặt tôi hai hàng
Xót xa nào chảy vào hồn cô quạnh
Thả trôi sông mưa ướt lạnh bàng hoàng
Em cũng biết con tim hồng bão rớt
Ngậm lời đau theo vội những ngày tàn.

Em giá băng bên đời tôi phiền muộn
Dối gian nhau mùa ân ái nhỡ nhàng
Ngực đấm quen vết thương lòng muối mặn
Người tôi yêu ngào ngạt đến muôn trùng
Tôi thờ thẩn bậc đời sâu oan nghiệt
Tình không hơn lầm lỡ thịt da ngà
Dòng đời trôi dong ruổi hình bóng sắc
Nhã nhạc thôi cọng cỏ buồn thiên thu.

Tôi ở đây phiến trời sầu ướp mượt
Giấc mơ về lặng lẽ một người câm
Mộng thật nhiều bến chiều cơn mê cuối
Ôm tình dài đời quá ngắn em ơi
Tôi rét buốt xương khô đau từng đốt
Suốt đời này tự hỏi những ngày xanh
Phần định mệnh khắc ghi thêm tuyệt vọng
Vẫn hai vai khinh bạc cõi nhân tình.
                                            
                                      Phi Giang.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2010 21:45:20 bởi phigiang >
#1
    phigiang 15.04.2010 21:24:14 (permalink)
    0
    HƯ VÔ ÂM

    Hư vô chân ngọn tròn viên mãn
    Ngồi kiết vô thanh độ góc thiền
    Khổ ải non đoài không vướng bận
    Mặc nhiên thế sự cõi tiên thiên

    Trầm ngẫm hư vô rừng suối vóc
    Vơi chìm giọt nắng kẻ âm thưa
    Rỉ rên vỡ lướt vời cô độc
    Bồng bế ngân hà xúm xít đưa

    Gió hát hư vô trời một ngõ
    Vén mây băng nguyệt trỗ bông khôi
    Phù vân bồng bộc bay xa ngộ
    Tráng khí diệu kì...chiếc lá rơi.

                                  Phi Giang.

    #2
      phigiang 15.04.2010 21:27:46 (permalink)
      0
      VẪN LÀ TA

      Vẫn là ta nửa cuộc đời rơm rạ
      Mất linh hồn chưa hẳn chết yêu đương
      Cây cỏ lặng ngày buồn hiu bật khóc
      Chiếc lá phai vàng võ rớt ven đường.

      Vẫn là ta hoàng hôn về nhạt nắng
      Đêm không trăng lạnh lẽo lắm người ơi!
      Cũng như em bỏ ta bên gối chiếc
      Bởi vì đâu sương khói phủ quanh trời!?

                                        Phi Giang.
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2010 17:17:48 bởi phigiang >
      #3
        phigiang 15.04.2010 21:38:17 (permalink)
        0
         
        NGOẢNH LẠI VÔ THƯỜNG

        Chạy vội điên cuồng khua cát vỡ
        Hư không giăng lưới bủa cô đơn
        Chạy vội tìm em về hoảng hốt
        Mới hay mắt trắng cõi vô hồn

        Chạy vội thu vàng trong lệ đắng
        Giữa chừng nhặt được ánh sao rơi
        Hỏi người sông lạnh bên bờ vắng
        Có nhớ mơ xưa giấc mộng đời?!

        Chạy vội hoàng hôn chiều sắp cạn
        Ngày đi như gió rất vô tình
        Em đi như sóng vùi tinh khiết
        Ngoảnh lại vô thường bỗng hiển linh.

                                     Phi Giang.  
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2010 22:58:37 bởi phigiang >
        #4
          phigiang 15.04.2010 21:40:36 (permalink)
          0
          HỒN THÁNH GIÁ

          Cây thương khó nghin năm tôi ở đó
          Tình chưa vui trên từng nhánh oan cừu
          Nên đi về tôi chả dám ước ao
          Cây phục sinh mọc từ nơi huyệt đá.

          Cây đời tôi củi mục lăn phố xá
          Nỗi niềm đau hối hả não nề nhau
          Tình ướp lạnh vệt sâu đến ngàn sau
          Chân khô bước quay lại không tiếng nói.

          Cây tình ái khẳng khiu tôi trăm mối
          Trời bâng khuâng che ngang tuổi khuynh thành
          Bọt bèo tôi trôi nổi chẳng yên lành 
          Tình xanh xao lả ngọn hồn thánh giá.

          Tôi lạc lõng mây sầu theo chiếc lá
          Chẻ đôi đời hương tóc hạt mưa rơi
          Khi ngõ người đìu hiu mãi trở xuôi
          Khi ngơ ngác mỏng manh mòn dấu vết.

          Đây trái tim cứu rối tình đã hết
          Chốn bụi mờ qua ngã báu vật xưa
          Tôi chắt chiu hoa cỏ cánh tay đưa
          Xin cúi xuống hôn chân người phản phúc.

                                                   
                                                        Phi Giang.
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2010 19:30:52 bởi phigiang >
          #5
            phigiang 15.04.2010 21:43:16 (permalink)
            0
            LÁ CỎ
             
            Chiếc bóng đơn côi một cuộc đời.
            Bãi khuya lành lạnh lá sương phơi.
            Chiều đi không hết ngày gian khó.
            Đêm có vui đâu cố gượng cười.!

            Ta cúi nhìn khung trăng đáy cốc.
            Rót vào gương mặt rượu đầy vơi
            Trăng vàng chút nữa thêm đâm đắm
            Nghiêng ngả liêu xiêu để nhớ đời.

            Chênh vênh như thể vẫn còn say
            Sương ướt trên đầu sợi tóc mây
            thương cánh phượng hoàng tay áo mỏng
            Thời gian là cỏ úa phương này.

            Ối! Mùa thu ngắn như tình cũ
            Trơ mắt sâu hờn biết xót đau
            Duyên nợ tơ trời ai chả ước
            Một lòng son khớp bước cùng nhau.

            Ra đi thuở ấy mộng tương lai
            Mòn mỏi tình không cứ miệt mài
            Dốc đá trời không mây trắng quá
            Đất ngời quê Mẹ hẹn ngày mai.

             
                                                         Phi Giang.
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2010 17:43:28 bởi phigiang >
            #6
              nghinhnguyen 15.04.2010 23:02:35 (permalink)
              0

              Trích đoạn: phigiang

              VẪN LÀ TA

              Vẫn là ta nửa cuộc đời rơm rạ
              Mất linh hồn chưa hẳn chết yêu đương
              Cây cỏ lặng ngày buồn hiu bật khóc
              Chiếc lá phai vàng võ rớt ven đường.

              Vẫn là ta hoàng hôn về nhạt nắng
              Đêm không trăng lạnh lẽo lắm người ơi!
              Cũng như ta bỏ em bên gối chiếc
              Bởi vì đâu sương khói phủ quanh trời!?

                                                Phi Giang.


               
              Mến chào Phi Giang, Nghinh Nguyên ghé thăm bạn đây
              chúc PG nhiều niềm vui. nhưng vẫn giữ lại một chút ưu tư.
              Mến
              NN
               
              SUỐI ƯU TƯ
               
              Vươn lên từ suối ưu tư
              Hồn nghe siêu thoát nhịn từ nội tâm
              Trở về giấc ngủ nghìn năm
              cùng nàng mộng ảo về thăm địa đàng
              Đam mê dẫn bước chân hoang
              Đưa ta quay lại suối ngàn ưu tư..
               
                                       Nghinh Nguyên
               
               
              #7
                phigiang 16.04.2010 19:35:55 (permalink)
                0
                NỬA KIẾP
                 
                Hãy cố gượng lên những tiếng lòng
                Gọi hồn vàng vọt buổi chiều không
                Gọi đời đừng khóc màu hoang phế
                Gọi mặt trời hồng chút nắng trong.
                 
                Dưới ánh đèn khuya bên phố dốc
                Tóc mây theo gió lối xa ngàn
                Tinh khôi một thuở chừ lưu luyến
                Ai bước chân về đêm sắp tan.
                 
                Con tim máu chảy hay mê muội
                Thăm thẩm nghìn trùng cúi xuống nhau
                Lá chết muôn đời thu thức giấc
                Lời trăng phủ dụ cỏ cây đau.
                 
                Hơi thở môi hôn áo phập phòng
                Sương sa cửa hẹp lạnh mùa đông
                Bờ đôi nửa ý thơ nhung lụa
                Chén đắng cạn rồi nửa kiếp buông!.
                 
                                                          Phi Giang.
                #8
                  phigiang 17.04.2010 22:15:17 (permalink)
                  0
                          CHÚC MỪNG DẤU YÊU

                    Chúc mừng ngày tám tháng ba
                  Gió hôn làn tóc mây ngà buông lơi
                    Hồn tiên ngọc nữ sáng ngời
                  Cúi đầu thánh thể chạm mời dấu yêu.

                    Ngàn mai muôn sắc mỹ miều
                  Ngàn xưa muôn vẻ phiêu diêu cõi về
                    Nhiệm mầu ước nguyện câu thề
                  Tạ ơn em nhé! vân vê hương trầm.

                    Thuỷ chung cũng lắm gian truân
                  Thời gian hòn máu hoá thân làm người
                    Trèo lên ngọn đắng buồn rơi
                  Mộng vàng đậu trái hoa cười bướm say.

                                                              Phi Giang.
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2010 23:32:46 bởi phigiang >
                  #9
                    phigiang 17.04.2010 22:28:19 (permalink)
                    0
                                ẢO MỘNG
                     
                    Thôi nói làm chi chuyện thế gian
                    Ngồi hong bóng tối với sương ngàn
                    Một mình khép cửa hồn hoang dại
                    Nẻo cũ trần ai cũng khóc than.
                     
                    Giữa vô thường thấy ngừơi huyền hoặc
                    Xuôi ngược hư vinh tiếng thở dài
                    Ở đó còn không ngày phố cổ
                    Đêm nghe nhã nhạc giọt thiên thai.
                     
                    Thinh không chạm mạch nắng vơi đầy
                    Trời sắc đỏ - hoa nở lá lay
                    Mắt trắng nhân gian đi vội vã
                    Sự đời như thể áng mây bay.
                     
                    Khoảnh khắc đơn côi từ góc khuất
                    Tôi gom gió bụi dệt vần thơ
                    Trăng tà ảo mộng cao lồng lộng
                    Thấp thoáng yêu thương khéo hững hờ.
                     
                                      Phi Giang.
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2010 17:09:19 bởi phigiang >
                    #10
                      phigiang 17.04.2010 22:35:39 (permalink)
                      0
                               MẬT NGỌT 14-03

                      CHÚC Anh Đào đẹp mãi thời gian
                      MỪNG cõi lòng thơ một chữ nhân
                      SINH buổi giao thời sông lệ chảy
                      NHẬT thiên kỳ diệu bản đàn xuân.

                                                           Phi Giang.
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2010 22:37:35 bởi phigiang >
                      #11
                        mây trắng 18.04.2010 00:38:26 (permalink)
                        0
                        Sinh nhật M...

                        đêm nay ngồi tưởng đêm mai
                        anh ơi nến đã đổ dài đêm qua
                        trăng non lạnh cuối trời xa
                        võ vàng nỗi nhớ nắng tà huy xưa
                        đáy cốc còn chút rượu thừa
                        một mình cạn với cơn mưa một mình
                        bóng đêm chạm bóng cuộc tình
                        ô hay hư ảo lunh linh giữa đời
                        chừng nghe sông nước đầy vơi
                        chừng nghe giông bảo trùng khơi gọi về
                        sắc không vây hảm bốn bề
                        em còn giữ chút đam mê chốn này ...
                        vad

                         

                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2010 00:41:24 bởi mây trắng >
                        #12
                          phigiang 18.04.2010 23:22:56 (permalink)
                          0
                           
                                       NGHIÊNG NGẢ
                           
                          Đất khách phương sầu ta uống rượu

                          Một mình chếnh choáng ngỡ trời say

                          Đêm nay vui quá vơi đầy chén

                          Rượu có bao giờ thiếu giọt cay.

                           
                          Ta muốn trăng về đây sưởi ấm

                          Hồn thơ đối ẩm với ngàn khuya

                          Ôi nghìn tinh tú cao vời vợi

                          Chợt ánh sao sa lịm khuất lìa.

                           
                          Ta chết nửa đời tay trắng lạnh

                          Rượu tàn chưa đủ bước tày gang

                          Trăng tàn chưa biến vào cô quạnh

                          Ta biết tìm đâu giấc mộng vàng?!.

                           
                          Còn đây một chén rượu sau cuối

                          Một chén nữa thôi cũng hết rồi

                          Ta chuốc chi ta thêm bể khổ

                          Lòng nhân nghĩa khí lắm bằng lời.

                           
                          Sương thướt tha đầy trời ảo giác

                          Dưới chân đất động lạc linh hồn

                          Ta nghiêng bên ấy buồn se thắt

                          Ta ngả bên này thẹn núi sông!.

                           
                                                              Phi Giang.
                          #13
                            phigiang 19.04.2010 19:10:14 (permalink)
                            0
                            TỰ DƯNG

                            Gửi Mây Tóc

                            Tự dưng lạc lối chốn phù du
                            Ngoảnh lại thời gian dấu ngựa thù
                            Cứ tưởng chiều nghiêng về biệt xứ
                            Nào ngờ mây trắng mãi ngàn thu.

                            Tự dưng cười nói rồi thinh lặng
                            Như thể tôi làm vỡ yêu thương
                            Như thể nắng lùa đi nỗi nhớ
                            Đuổi ngày vội vã chút còn vương.

                            Tự dưng giông tố kéo qua đây
                            Như thể tôi người đem khổ lụy
                            Như thể gió người đau tận tủy
                            Tôi qua xám lệ bóng đêm gầy.

                            Tự dưng em đứt đoạn ngang trời
                            Như thể đời tôi_kẻ tội lỗi
                            Như thể mây trời che mất lối
                            Bọt bèo năm tháng chẳng yên vui.

                            Tự dưng yêu dấu mỏi mòn mắt
                            Như thể bình minh ngã cuối chiều
                            Như thể chân ngà xuôi gót phiêu
                            Dặt dìu vảo giấc mộng sương khói.

                                                    Phi Giang.
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2010 23:39:58 bởi phigiang >
                            #14
                              nghinhnguyen 21.04.2010 10:48:33 (permalink)
                              0

                              Trích đoạn: phigiang

                              TỰ DƯNG

                              Gửi Mây Tóc

                              Tự dưng lạc lối chốn phù du
                              Ngoảnh lại thời gian dấu ngựa thù
                              Cứ tưởng chiều nghiêng về biệt xứ
                              Nào ngờ mây trắng mãi ngàn thu.

                              Tự dưng cười nói rồi thinh lặng
                              Như thể tôi làm vỡ yêu thương
                              Như thể nắng lùa đi nỗi nhớ
                              Đuổi ngày vội vã chút còn vương.

                              Tự dưng giông tố kéo qua đây
                              Như thể tôi người đem khổ lụy
                              Như thể gió người đau tận tủy
                              Tiễn đưa xám lệ bóng đêm gầy.

                              Tự dưng em đứt đoạn ngang trời
                              Như thể đời tôi_kẻ tội lỗi
                              Như thể mây trời che mất lối
                              Bọt bèo năm tháng chẳng yên vui.

                              Tự dưng yêu dấu mỏi mòn mắt
                              Như thể bình minh ngã cuối chiều
                              Như thể chân ngà xuôi gót phiêu
                              Dặt dìu vảo giấc mộng sương khói.

                                                       Phi Giang.


                              TÓC MÂY

                              Hôn tóc em, thoáng màu mây
                              vuốt tóc anh, cũng phủ đầy tuyết sương

                              Tháng năm qua, bụi thời gian
                              ngã mầu thương nhớ còn in mái đầu

                              Bao nhiêu năm, cuộc bể dâu
                              mảnh đời tình cuối, tình đầu còn đây

                              Sống trong hoài niệm vơi, đầy
                              còn in mái tóc thôi bay gió chiều

                              Chuyện nghìn đời, chuyện tình yêu
                              mảnh trăng tròn, khuyết biển triều sóng xao

                              Về ôn từng giấc chiêm bao
                              để ôn những phút ngọt ngào bên nhau ..

                              Nghinh Nguyên
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 7 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 101 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9