CỌNG CỎ BUỒN THIÊN THU
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 7 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 101 bài trong đề mục
mây trắng 21.04.2010 14:37:50 (permalink)
0
Nợ mãi xuân thì
   
tháng năm qua em nhói buốt xuân thì
anh mơ hồ lạc bước về trong gió
nhẹ hôn trên từng phiến nhớ rầm rì
trong hư không đang lặng lẽ chuyển mình
 
nỗi đau em thăm thẳm chìm tận đáy
bởi không anh đã cạn chén cuối cùng
nên lâu rồi mái tóc đã thôi bay
chợt se sắt bồi hồi tay anh vuốt
 
con tim rung theo dáng em mông quạnh
giọt lệ buồn ngưng chảy tựa mũi kim
gánh phong trần vai nhỏ thật mong manh
tê tái lòng giá như anh có thể
 
em mênh mông anh nợ mãi xuân thì
vad
 
 
#16
    phigiang 21.04.2010 22:18:34 (permalink)
    0
                    TÓC MÂY
     
       Từ tôi ngày tháng chiều không
    Nghìn năm mây trắng chiều trông bóng về
       Mấy thu nhão nhẹt lời thề
    Mấy thu sương đổ bên lề ái ân.
     
       Từ tôi ngồi ghế phong trần
    Tay xưa vàng cánh một lần đưa ngang
       Vết thương chăn chiếu hai hàng
    Lệ rưng thôi đủ bẽ bàng lá khô.
     
       Từ tôi đỏ lửa hư vô
    Chiều nghiêng ngàn vọng hồn trơ đáy sầu
       Thời gian cũng một chuyến tàu
    Chông chênh cả gió mai sau gượng cười!.
     
                                   Phi Giang.
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2010 13:34:41 bởi phigiang >
    #17
      phigiang 21.04.2010 22:24:04 (permalink)
      0
                XÓT XA TÔI

      Sương khói ơi! đời tôi con dốc đá
      Tuổi hoàng hôn mây xám vắt ngang trời
      Từng thu qua ủ buồn rêu hoang dã
      Bụi phong ba chưa ngẩng mặt làm người.

      Lời dịu ngọt ru tình ta bóng tối
      Cả tấm lòng không bằng mãi dấu yêu
      Tôi tắm gội giữa hai bờ lầy lội
      Chốn lầm than hồn rụng vữa muôn chiều.

      Tình tôi đó thắm nồng hơn lụa nắng
      Cỏ cây thiu kịp lúc trỗ bông vàng
      Phía đầu non hình hài đôi nhạn trắng
      Sẽ trở về bên bến mộng xuân sang.

      Dòng sầu chảy xót đau tôi phần mọn
      Nợ linh hồn mang thể xác nổi trôi
      Em bật khóc khốc lên đầy gai nhọn
      Đâm xuống đời rớm máu cuộc tinh tôi.

      Mỏng manh lắm môi hôn trần tội lỗi
      Oan khiên nào sám hối lệ yêu đương
      Thẳm khôn cùng thôi đừng gào ngập lối
      Từ vực sâu le lói một cung đường.

                             Phi Giang.

      #18
        phigiang 21.04.2010 22:26:19 (permalink)
        0
                 NGƯỜI HÃY BỎ TÔI
         
              Xin người hãy bỏ tôi
              Giữa mùa đông mây phủ
              Giữa trời mưa ngập lũ
              Tôi! một đời quạnh hiu
         
              Xin người đừng buồn chi
              Biển ồn ào muôn thuở
              Cánh thuyền đời rạn vỡ
              Sóng xô về nơi đâu..?
         
              Bãi bờ cứ mênh mông
              Cứ như đời biển động
              Trong gió mưa lồng lộng
              Xin tháng ngày phôi pha
         
              Như cuộc tình đôi ta
              Đi qua mùa bão tố
              Trong niềm đau gian khổ
              Tôi! một đời bâng khuâng
         
              Biết như thế có nên
              Thơ sẽ buồn không tên
              Xin người bỏ tôi thử
              Trên biển đời lênh đênh.
         
                        Phi Giang.
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2010 23:52:49 bởi phigiang >
        #19
          phigiang 21.04.2010 22:42:10 (permalink)
          0
                HƠN NGÀY QUA EM NHÉ
           
          Em hờn dỗi hay em dám mở cửa
          Gói lạnh đời trần trụi dưới đáy khuya
          Cây mỏng manh thiên cổ lá thu lìa
          Tình phơ phất hẹn vầng trăng cô độc.
           
          Sớm mùa thu mọc thêm ngày khô khốc
          Vuốt mặt nhau xuân nữ dạo bên đời
          Thơ một hồn lãng đãng mây trên trời
          Xin em hiểu chân thật tôi nóng bỏng.
           
          Màu nắng say nồng nàn đêm gối mộng
          Rơi bềnh bồng miền ân ái tơ đào
          Nẻo càn khôn trước vô cùng xôn xao
          Em cả gió ru chiều về buồn quá!
           
          Khói sương ơi! bước chân nhau xa lạ
          Thôi em yêu xao xác bận lòng đau
          Ngậm hương vị nhặt lại buổi mai sau
          Cho tình ấm hơn ngày qua em nhé.
           
                                 PG
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           
           

           
           


                                    
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2010 15:01:45 bởi phigiang >
          #20
            nghinhnguyen 22.04.2010 14:32:27 (permalink)
            0

            Trích đoạn: phigiang

                      XÓT XA TÔI

            Sương khói ơi! đời tôi con dốc đá
            Tuổi hoàng hôn mây xám vắt ngang trời
            Từng thu qua ủ buồn rêu hoang dã
            Bụi phong ba chưa ngẩng mặt làm người.

            Lời dịu ngọt ru tình ta bóng tối
            Cả tấm lòng không bằng mãi dấu yêu
            Tôi tắm gội giữa hai bờ lầy lội
            Chốn lầm than hồn rụng vữa muôn chiều.

            Tình tôi đó thắm nồng hơn lụa nắng
            Cỏ cây thiu kịp lúc trỗ bông vàng
            Phía đầu non hình hài đôi nhạn trắng
            Sẽ trở về bên bến mộng xuân sang.

            Dòng sầu chảy xót đau tôi phần mọn
            Nợ linh hồn mang thể xác nổi trôi
            Em bật khóc khốc lên đầy gai nhọn
            Đâm xuống đời rớm máu cuộc tinh tôi.

            Mỏng manh lắm môi hôn trần tội lỗi
            Oan khiên nào sám hối lệ yêu đương
            Thẳm khôn cùng thôi đừng gào ngập lối
            Từ vực sâu le lói một cung đường.

                                  Phi Giang.




            NHƯ GIỌT SƯƠNG MAI

            Bước vào tình đời với mộng mơ
            Ước mơ rạo rực một trời thơ
            Len vào giấc ngủ theo nhịp thở
            Cõi lòng rộn rã trong mong chờ

            Giấc mộng ân tình sao đẹp xinh
            Ảo huyền những hạt sáng lung linh
            Từ xa cứ ngỡ là châu ngọc
            Đến gần chỉ là giọt lệ tinh

            Những mộng mơ rồi cũng xa dần
            Chỉ còn bên lòng nỗi bâng khuâng
            Chuổi sầu thắt lại niềm mơ ước
            Thiên đường thấp thoáng cũng xa dần

            Chỉ còn trong lòng nỗi nhớ nhung
            Luyến thương hoài niệm buổi tao phùng
            Địa đàng khép cửa từ Nguyên tổ
            Vạn cổ sầu dâng điệu cô trung.

                              Nghinh Nguyên

            #21
              phigiang 25.04.2010 17:17:52 (permalink)
              0
              CHẠNH LÒNG
               
              Vẫn biết người đi không trở lại
              Dải đường cách trở dặm sơn khê
              Tìm đâu trong cõi yêu thương cũ?!
              Một chút hoàng hôn...nhuộm lối về.
               
              Ai hát nỗi đau vào nỗi nhớ...
              Ngậm ngùi tâm sự-bóng canh thâu
              Sương mù lặng lẽ rơi hoang dại
              Trăng vỡ linh hồn... xuống huyệt sâu.
               
              Ai cắn nát vần thơ rỉ máu?!
              Đắm mình mộng thắm-bến sông xưa
              Ai ru mây ngủ trên triền núi?!
              Sóng lạnh một đời... mãi xót xa.
               
              Ôi! Mưa tháng sáu dài... đau khổ
              Muôn ải người ơi! nhạt nắng tà
              Tan tác chiều qua về bão tố
              Chạnh lòng phiên khúc nhạc ly ca.
               
                               Phi Giang.
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2010 21:20:06 bởi phigiang >
              #22
                phigiang 25.04.2010 17:29:46 (permalink)
                0
                KHÁT KHAO

                Khát khao mai nở  mùa xuân đến
                Khát bốn phương trời sắc thắm tươi
                Khát mái tóc mây phơi phới quá
                Khát thanh gió động thích reo cười

                Khát khao òa vỡ sau ngày tết
                Khát nắng thinh không ấy lẽ thường
                Khát muộn đành quên nơi hạ giới
                Khát thiên đàng mở thấy mà thương.

                Khát khao lá rụng chồi non mọc
                Khát áo tơ lòng chỉ biết yêu
                khát tự sông hồ nghe sóng hát
                Khát dư âm cũ bến mê chiều.

                                Phi Giang.
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2010 21:32:01 bởi phigiang >
                #23
                  phigiang 27.04.2010 13:24:29 (permalink)
                  0
                         SÔNG TÌNH CHẢY NHÉ
                                      
                               Gửi Mây Tóc
                   
                     Thôi đừng uống cạn cơn mưa
                  Thôi đừng hờn trách đáy thừa vực sâu
                     Sự đời tựa cuộc bể dâu
                  Một mình_một bóng_một câu não nề.
                   
                     Thinh không im bặt tứ bề
                  Em ơi! Mây trắng đê mê chốn ngàn
                     Thắp lên ngọn nến đá vàng
                  Lung linh hồn động trên hàng lối xưa.
                   
                     Một mình lê bước chân thưa
                  Trăng khuya đơn lẻ tôi đưa tôi về
                     Mấy ai giữ vẹn lời thề
                  Lưỡi dao định mệnh chẻ tê điếng lòng.
                    
                     Sông thơ còn chút hư không
                  Sông tình chảy nhé giữa giòng mênh mông.
                   
                                       Phi Giang.
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2010 14:38:25 bởi phigiang >
                  #24
                    phigiang 28.04.2010 16:39:49 (permalink)
                    0
                             BÀY RA TÌNH ĐỜI

                    Bên nhau còi bóng trôi xa
                    Chia ly cuối kiếp họa là của nhau
                    Ngựa thân xiêu_đến ngàn sau
                    Uốn mình sâu vết cơn đau tháng ngày.

                    Rêu phong ôm đá lạc bầy
                    Tôi người bi lụy buồn lay lá trời
                    Ngọt ngào em_gió nửa vời
                    Cỏ hương vạn dặm tôi bơi nghìn trùng.

                    Chốn xưa phố núi mịt mùng
                    Trèo lên chín bậc chập chùng khói sương
                    Âm thanh lần được cõi không
                    Ân cần sợi nhớ bềnh bồng tơ vương

                    Góc tôi sầu nỗi yêu đương 
                    Thơ say cuồng nộ bên đường em qua
                    Hồn tôi ngủ dưới trăng tà
                    Trên cây khốn khổ bày ra tình đời!.

                                    PG. 
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2010 16:18:22 bởi phigiang >
                    #25
                      nghinhnguyen 03.05.2010 07:13:55 (permalink)
                      0

                      Nợ Tình

                      Nợ tình khó trà, dễ vay
                      Đã vương vấn phải doạ đày hồn ta
                      Thành sầu bể khổ bao la
                      Ai người yêu chẳng đi qua lối này

                      Nợ tình càng trút càng đầy
                      Biết tu cõi phúc, nhưng đây cõi trần
                      Rằng yêu, yêu chỉ một lần
                      Sống, tình đời biết mấy lần đi qua

                      Buồn vui,cay đắng xót xa
                      Chơi vơi giữa chốn phong ba mấy lần
                      Rằng đời là cõi phù vân
                      Nhưng ta sống giữa phàm trần như ai.

                      Bao nhiêu tình sử nối dài
                      Nợ tình còn mãi trên vai người tình.

                      Nghinh Nguyên 

                      #26
                        phigiang 03.05.2010 22:07:09 (permalink)
                        0
                                BÔNG NHỚ TRĂM MIỀN

                        Em buông xuống như nghìn con suối lạ
                        Vai nghiêng trần ánh sáng cũng bay xa
                        Bờ môi mộng núi bảo rừng im lặng
                        Đôi mắt mơ nắng gọi gió cúi đầu
                        Em chợt đến đêm thánh ca hiển hiện
                        Sương lung linh trên từng ngón dịu hiền
                        Đây thiên đàng trời trăng sao rực rỡ
                        Hạt thiên thai huyền nhiệm bước chân nhau
                        Nụ cười ai khơi hồn ta đắm đuối
                        Tiếng âm thanh vang vọng dấu yêu người


                        Em đi rồi bến hồn sầu chất chứa
                        Trời xanh xao rét lạnh đớn đau riêng
                        Những ngày hồng cũng rớt buồn tê tái
                        Những ngày mưa gào thét nhánh sông chia
                        Ta lâm nạn đời này tình đã cạn 
                        Máu ta điên theo lá ngọn hơi quen
                        Ta chín rụng về nơi đây địa ngục
                        Khối lệ nguồn kết nối nỗi oan khiên
                        Người qua đó thổi lòng ta thác đổ
                        Cây đam mê vẫn bông nhớ trăm miền.  

                         
                                                 PG. 
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2010 22:09:43 bởi phigiang >
                        #27
                          phigiang 05.05.2010 22:02:18 (permalink)
                          0
                                  SẦU THIÊN CỔ

                          Một mình, một chén rượu cầm tay
                          Ta thấy trời Nam bóng đổ gầy
                          Ta thấy đời vui... bên gối lả
                          Ôi! nghìn giấc mộng hóa thành mây.!

                          Dốc nghiêng bầu rượu gió heo may
                          Ta rót cho đầy uống cạn đây
                          Chí khí trong ta lưng chén rượu
                          Ta cười hay khóc... suốt đêm nay.!
                           
                          Một mình, một chén, đắng cay này
                          Dưới đáy khuya đau những tháng ngày
                          Có lẽ đời ta thôi đã hết
                          Chén sầu thiên cổ... lá thu bay!

                          Bến bờ trăng lạnh cõi lưu đày
                          Ta tiễn đưa ta về phía tây
                          Mấy nẻo sông hồ mây trắng quá
                          Đường trần cỏ úa...đáng thương thay!

                          Một mình, một chén, một mình say
                          Mỗi bước chân đi... mỗi bước lầy!
                          Ta uống cả đời ta khốn khổ
                          Một trời mơ ước... khỏi tấm tay!

                                           PG.
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2010 23:23:32 bởi phigiang >
                          #28
                            phigiang 11.05.2010 15:56:43 (permalink)
                            0
                            TỊCH LIÊU
                             
                            Theo em tìm bóng cuối đường
                            Cát tường chuông dổ ngược dòng vì đâu
                            Không lời gió động âm lau
                            Thở dài vị mặn_tịch liêu đáp đền.
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2010 14:39:05 bởi phigiang >
                            #29
                              phigiang 13.05.2010 22:44:27 (permalink)
                              0
                                      HỒN SẦU VỆT ĐAU
                               
                              Tôi vẫn thế một hồn sầu bão lớn
                              Một đời buồn như chiếc lá vàng rơi
                              Một cuộc tình chẳng mấy chốc chia phôi
                              Đành quay lại ôm tình tôi da diết.
                               
                              Dù mai sau chân mây về thống thiết
                              Vẫn yêu người như thể mới hôm qua
                              Dẫu biết rằng mỗi buổi chiều đi xa
                              Tình muôn thuở sâu tận cùng nỗi nhớ.
                               
                              Tôi con nước ngược xuôi miền sương gió
                              Cơn say nào mưa bụi lắm đầy vai
                              Những đêm dài mong mỏi không ngày mai
                              Cuốn tôi lại ủ tình tôi yếu đuối.
                               
                              Em hơi thở cánh tay ngà đưa lối
                              Nhốt đời tôi trong ngục tối đời đời
                              Ôi! xót đau hồn lạnh một góc trời
                              Thương cây cỏ ru tình tôi khốn khổ.
                               
                              Tôi im lặng nghiêng dốc nghìn thác đổ
                              Đêm biệt ly sầu phố cũ nghẹn ngào
                              Lần cuối cùng sự thật bỗng tuôn trào
                              Thắp tuyệt vọng trên môi người bội bạc.
                               
                                                   PG.
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2010 23:43:33 bởi phigiang >
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 7 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 101 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9