Động vàng vết sâu
Em yêu xỏa tóc bên trời
Vui say với mộng giữa đời phù vân
Hồn soi đáy nước ngực trần
Thiên hương ngọc báu trắng ngần đấy thôi!
Phiền cơn gió lộng mây trôi
Buồn qua lẻ bóng đâu rồi dấu xưa
Từ em ngồi chiếc lối đưa
Mênh mông sắc thắm âm thừa hạt châu
Cảm hoài linh nhớ giọt sầu
Vỡ lần nhân thế vết sâu nẻo về...
Tay mềm thon thả miền quê
Lụa hồng rót rượu đê mê thuở nào
Chuyện tình ngày mỗi hư hao
Chồi non dĩ vãng nghìn sao giăng mù
Bây giờ mi ướt lệ thu
Long lanh thánh thiện...khư khư xót lòng!
Mai này gặp lại người không?
Tan sương nắng ấm trên sông dật dờ
Bờ đau dạo ấy vương tơ
Mới hay tà áo... bài thơ nhỡ nhàng!
Đá xanh hóa cuội bên đàng
Hư không trong cõi bạt ngàn nhân gian
Đoạn trường trót lỡ cưu mang
Chông chênh òa khóc thềm hoang rã rời...
Ngửa tay nắm chặt nửa đời
Ươm lời mắt biếc chơi vơi núi đồi
Ru em một thóang xa xôi
Lặng thinh nhè nhẹ...hoa rơi động vàng!
Nụ hôn lưu luyến ngỡ ngàng
Heo may vân cỏ lỡ làng chiêm bao
Linh hồn rướm máu gai cào
Khép vào kí ức dâng trào lệ tim!
Ngất ngư cùng nhịp võng chìm
Gió thu vội vã cánh chim không lời
Rực tình hài hạc lên ngôi
Thời gian nắng rọi mưa rơi tháng ngày
Phiêu bồng tuổi dại xa bay
Vì em im lặng đắng cay bẽ bàng!
Dòng đời phù phiếm tiêu tan
Lạ lùng giấc điệp nụ xanh hé cười
Thôi em sầu mối cho vơi
Trăng nghiêng đổ bóng nửa vời miên man
Dây tình lãng đãng dung nhan
Gió đưa mướt lượt xuống tràn bậc sâu
Ước mơ chưa viết thành câu
Thơ sầu nhỏ lệ bạc màu trùng khơi
Mây thu môi mọng thắm tươi
Nguyệt rằm vằng vặc da trời nước non
Bên song cửa lạnh tâm hồn
Chiều đi man mác sóng tuôn chân ngày
Động tình trăng hát đêm nay
Nghe mùa thu chết lá bay mộng vàng!
Ghé qua bến nhớ sang ngang
Mây buồn trách gió...thu sang giật mình
Gửi em nửa cõi phù sinh
Trái oan nửa kiếp sử tình dở dang
Tình yêu cánh mỏng bàng hoàng
Đường về giấc ngủ muộn màng dư hương
Thuyền con xuôi ngược đại dương
Hạt tình mùi tóc lệch giường vệt đau!
Giọng oanh vàng hót tìm nhau
Hàng cây bão nổi nát nhàu hoàng hôn!
Thấy gì trong giọt mưa nguồn?
Ngoài kia giá lạnh...sóng cồn bãi xa
Cỏ thơm bắt gặp kiêu sa
Khung trời lụa trắng mịn mà tương tư
Không gian vầng trán tạ từ
Thủy chung nắng ướt rối nhừ dấu yêu!
Gánh băng giá lạnh cô liêu
Phong ba đưa tiễn mỗi chiều đi hoang
Lá rơi một chiếc ly tan
Se lòng đơn bóng trăng tàn ứa đau
Rượu cay độc ẩm khoét sâu
Ô hay ngày tháng mây sầu lang thang
Cuộc đời luân lạc đa đoan
Chập chờn vai ấp vô vàn đắm say
Phơi trần bàng bạc ai hay?
Bình minh phong kín guộc gầy dốc lay
Thương dòng tình lỡ phương này
Em ơi!Ngày cũ còn đầy trang thơ.
PG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2010 16:39:27 bởi phigiang >